Đạo diễn Nguyễn Ngọc Hiền với những khoảnh khắc khó quên nhất trong đời qua tập truyện tự truyện ‘Tôi còn sống’, vừa được Hội Nhà văn TP.HCM tổ chức tọa đàm sáng 24-4.
Đạo diễn Nguyễn Ngọc Hiền sinh ngày 01 tháng 4 năm 1942 tại xã Phổ Châu, thị xã Đức Phổ, tỉnh Quảng Ngãi. Ông có nhiều năm làm giám đốc hãng phim Nguyễn Đình Chiểu, TP.HCM. Ngoài một số phim truyện như “Người trong cuộc”, “Biển sáng” hay “Thiên đường gái nhảy”, đạo diễn Nguyễn Ngọc Hiền rất được đồng nghiệp kính trọng ở mảng phim tài liệu.
Sở trường làm phim tài liệu của đạo diễn Nguyễn Ngọc Hiền được thể hiện rõ qua cuốn sách dày 300 trang “Tôi còn sống” do NXB Tổng hợp TP.HCM ấn hành. Đây là những quan sát tinh tế, sự kiện cụ thể và chi tiết tinh tế. Đạo diễn Nguyễn Ngọc Hiền không có ý định trở thành tác giả văn học, nhưng cuộc đời ông đã là một tác phẩm văn học.
Sau khi tập kết ra Bắc tháng 10/1954, đạo diễn Nguyễn Ngọc Hiền được đào tạo tại Trường Học sinh miền Nam và Khoa Toán Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội. Năm 1964, ông tình nguyện vào chiến trường miền Nam. Những người con miền Nam chiến đấu trở về trên đất mẹ kiên cường trong thời điểm ác liệt ấy, có nhiều văn nghệ sĩ tên tuổi như nhà thơ Lê Anh Xuân, nhạc sĩ Thanh Trúc…
Ban đầu, Nguyễn Ngọc Hiền phục vụ trong đội chiếu bóng và chiến đấu ngoan cường như một người lính chính quy. Với thành tích tham gia bắn xe tăng Mỹ và chiến đấu tiêu diệt biệt kích Mỹ, Nguyễn Ngọc Hiền đã được phong tặng danh hiệu Dũng sĩ diệt Mỹ năm 1967. Tuy nhiên, số phận bất hạnh và đáng tự hào nhất của Nguyễn Ngọc Hiền là phóng viên báo Khởi nghĩa.
Khi đang viết về đội du kích xã An Tịnh, huyện Trảng Bàng, tỉnh Tây Ninh, phóng viên Nguyễn Ngọc Hiền bị thương nặng vào tháng 10 năm 1970. Thời điểm đó, hơn nửa thế kỷ sau, Nguyễn Ngọc Hiền kể lại: “Chắc là đạn trúng vào mặt tôi là đạn dum dum (tức là khi đạn trúng mục tiêu sẽ nổ tung hay còn gọi là đạn pháo) nên chỉ còn lại toàn bộ xương. răng hàm và hàm dưới bị mất. Chảy máu nhiều. Nằm trên xe bò của Ba Ngãi, tôi ngất đi.” Vì vậy, không khó hiểu khi đạo diễn Nguyễn Ngọc Hiền trong tập “Tôi được sống” thú nhận: “Mỗi lần viết về nhân dân và du kích An Tịnh , trái tim tôi xao xuyến vì nó chứa đựng máu thịt của chính mình. “.
Đạo diễn Nguyễn Ngọc Hiền chia tập “Tôi sống” thành ba phần: hồi ký, truyện kể và hồi ký về học sinh miền Nam. Tuy nhiên, ba phần dù tồn tại độc lập nhưng không hề tách biệt về mặt cảm xúc. “Tôi sống” có văn phong giản dị, tỉ mỉ và chân thành, đặc trưng của thể loại văn học phi hư cấu. Từng làm phóng viên rồi làm đạo diễn, anh có nhiều trang viết sống động. Ví dụ, “Vài cảnh vùng giải phóng Củ Chi năm 1965” phác họa cuộc sống thời chiến với những tình huống và hình ảnh đầy kịch tính, giống như một bộ phim tài liệu bằng ngôn từ.
Có lẽ nên nhắc lại, đạo diễn Nguyễn Ngọc Hiền không có ý định lấn sân sang lĩnh vực văn học. “Tôi sống” là những lời biết ơn thầm lặng, biết ơn cuộc đời, biết ơn con người, biết ơn cách mạng, biết ơn số phận. Tuy nhiên, “Tôi sống” vẫn có khả năng tồn tại ung dung như một tác phẩm văn học đích thực, bởi giá trị tự thân của cuốn sách.
Giá trị văn học của “Tôi sống” thể hiện rõ nhất ở ngôn ngữ đối thoại. Tác giả có ý thức nghề nghiệp, sử dụng đúng phong cách của từng nhân vật và giúp họ bộc lộ những tính cách khác nhau. Ngoài ra, tác giả còn chăm chút cho văn phong cá nhân, dùng đúng từ ngữ quen thuộc của người Nam Bộ như “Tư lệnh” chứ không tuân theo quy tắc chính tả chung chung như “Lệnh”.
“Tôi sống” chứa đựng nhiều tư liệu quý giá cho thế hệ sau. Có lẽ đây là những tư liệu mà đạo diễn Nguyễn Ngọc Hiền chưa có dịp đưa lên màn ảnh. Những câu chuyện xoay quanh nhân vật “Kon Sắc” như “Đụng độ tướng Tô Ký” hay “Dạy đảng cho tù binh Mỹ” đều là những gợi mở thú vị cho các tác phẩm văn học, điện ảnh tiếp nối. cảm hứng về vẻ đẹp con người Việt Nam trong bom đạn ác liệt.
Khép lại tập phim “Tôi sống” không khó để nhận ra đạo diễn Nguyễn Ngọc Hiền là một tác giả đầy tự trọng. Anh phân biệt “truyện” và “ký” không phải để đặt mục tiêu sáng tác mà để kiểm soát giới hạn của mình. Hầu hết những gì ông viết đều dựa trên sự thật, nhưng khi nhận thấy trí nhớ của mình không đảm bảo độ chính xác tuyệt đối, ông đã chuyển thể loại “ký” thành “truyện”, hoặc vì lý do tế nhị nên không thể viết toàn bộ sự thật với một nửa sự thật. Sự thật, ông dựng “chuyện” thay vì “ký” nhằm tránh những tổn thương không lường trước được cho các đối tượng liên quan.
“Tôi sống” có thể coi là một bằng chứng nữa về sức hút của văn học tự sự. “Tôi sống” có thể là một phước lành do Đức Chúa Trời ban cho, “Tôi được nhớ đến”, “Tôi được kể lại” và “Tôi được viết ra” là một thái độ được con người xác định một cách công bằng và bình đẳng. văn minh.
Nhớ để nguồn bài viết này:
Đạo diễn Nguyễn Ngọc Hiến và những lời tri ân ‘tôi được sống’ của website thpttranhungdao.edu.vn
Chuyên mục: Phong thủy
Đặt mâm cúng tất niên cuối năm 2022 tại đây: cungtatnien.com
#Đạo #diễn #Nguyễn #Ngọc #Hiến #và #những #lời #tri #ân #tôi #được #sống
Trả lời