‘Có người nói vô số đâu nhưng mà Ngô Tường Vy phải cực như thế? Tôi chỉ cười bởi mình ko đi kiếm tiền cho bản thân hay cho Chánh Thu’, CEO Ngô Tường Vy.
Lần nào gặp mặt Ngô Tường Vy – Tổng Giám đốc Doanh nghiệp cổ phần Tập đoàn Xuất nhập khẩu trái cây Chánh Thu cũng tràn đầy năng lượng. Mỗi cuộc trò chuyện với CEO trẻ tuổi này luôn khiến tôi tự hỏi, điều gì đã làm cô gái có vẻ ngoài nhỏ nhắn lại đau đáu với nông sản Việt tới vậy? Ngô Tường Vy cười, bất kỳ người nào cũng chỉ cơm ngày hai bữa, quan trọng là mình để lại gì cho cuộc đời này anh ạ.
Năm 2022 đối với Ngô Tường Vy và Chánh Thu có nhiều thành tựu. Tháng 9, Chánh Thu là doanh nghiệp xuất khẩu lô sầu riêng chính ngạch trước nhất đi Trung Quốc, tháng 11 xuất khẩu lô bưởi trước nhất sang Mỹ. Trước đó nữa, con thuyền Chánh Thu do CEO sinh năm 1986 chèo lái đưa lô xoài trước nhất đi Mỹ năm 2019, lô vải thiều trước nhất đi Nhật Bản năm 2020…
Nói về “những lần trước nhất”, Ngô Tường Vy suy ngẫm: Đó là thành tựu, cũng là bước đệm để chúng ta định vị thành phầm mình đang ở đâu, chất lượng như thế nào, từ đó xây dựng chiến lược tăng trưởng rõ ràng, vững bền. Là chỉ dấu cho thấy nông nghiệp Việt Nam thay đổi tư duy như thế nào.
“Tôi luôn nghĩ, thay đổi tư duy từ sản xuất sang kinh tế nông nghiệp là mỗi người nông dân, hợp tác xã, doanh nghiệp, nhà quản lý… bớt chút lợi ích trước mắt, cùng nhau hoàn thiện chuỗi liên kết và xây dựng lợi ích trong khoảng thời gian dài”, Ngô Tường Vy nói.
Thay đổi từ Trung Quốc và Mỹ
Tiền phong thay đổi tư duy thị trường, đặc thù là thị trường Trung Quốc, chị nhìn nhận tư duy, tiềm năng, lợi thế và thời cơ ở thị trường này thay đổi ra sao?
Đúng là ngày trước người Việt mình có tâm lý xem Trung Quốc là thị trường dễ tính, thành phầm gì ko bán được thì đưa sang thị trường này. Nhưng Chánh Thu đã thay đổi tư duy đó từ rất sớm. Chúng tôi tự đặt tiêu chuẩn thị trường Trung Quốc là khó tính và dành sự tôn trọng đặc thù. Mất nhiều năm để xây dựng chuỗi liên kết và lúc thời cơ tới chúng tôi đã có lợi thế hơn so với nhiều người khác.
Bốn năm trước tôi tới Thái Lan và chứng kiến Trung Quốc vận dụng các tiêu chuẩn đối với nông sản của người Thái và nghĩ, kiên cố một ngày họ cũng sẽ áp những tiêu chuẩn đó với Việt Nam. Thực tiễn đã đúng như thế. Nhờ sẵn sàng kỹ lưỡng nên lô sầu riêng trước nhất xuất sang thị trường Trung Quốc được đón nhận ngoài mong đợi.
Từ truyền thông, bè bạn quốc tế hy vọng quả sầu riêng Việt Nam sẽ định vị như thế nào ở thị trường Trung Quốc, những phản hồi của người dùng về chất lượng, giá cả… Tôi mừng là thời khắc này giá sầu riêng Việt Nam ở Trung Quốc tương đương với Thái Lan dù họ đi trước chúng ta. Mừng vì mang lại lợi ích cho cả chuỗi một phần, cái chính là khẳng định chất lượng thành phầm sầu riêng Việt Nam ko thua người nào.
Dư địa của thị trường Trung Quốc còn vô cùng rộng lớn, là thời cơ phải khai thác tốt hơn nữa. Riêng sầu riêng, hiện cả Việt Nam, Thái Lan và Malaysia mới chỉ cung ứng được khoảng từ 30-40% nhu cầu thị trường Trung Quốc. Nhiều người Trung Quốc chưa được ăn sầu riêng, nhiều tỉnh ở Trung Quốc chưa có sầu riêng, đó là thời cơ rất lớn và thực tiễn các đối tác cũng yêu cầu rất nhiều tuy nhiên Chánh Thu mới chỉ cung ứng được khoảng 1/10.
Với thị trường Mỹ, lô bưởi trước nhất tới xứ cờ hoa có ý nghĩa thế nào với chị và Chánh Thu?
Sau lúc xuất lô bưởi trước nhất sang Mỹ có tới bốn năm đêm liền tôi ko ngủ được. Vào facebook đọc từng bình luận của người dùng nhưng mà rớt nước mắt.
Nhiều người Việt mình ở Mỹ nói lần trước nhất được ăn quả bưởi quê hương nơi đất khách quê người, ko chỉ thỏa nỗi nhớ quê nhưng mà còn trào dâng niềm tự hào dân tộc. Thành phầm nông nghiệp quê hương tôi, non sông tôi hiện thời đã thay đổi, tăng trưởng và bán sang tận Mỹ. Tôi sẽ lan tỏa tới tập thể bên này, trái bưởi Việt Nam quê hương tôi là ngon nhất toàn cầu…
Câu chuyện đó thực có ý nghĩa, nhắc nhớ tôi rất nhiều điều. Trước hết Chánh Thu quyết tâm xuất khẩu quả bưởi da xanh vì đó là thành phầm của quê hương Bến Tre và tôi hết sức tin tưởng. Năm 2016 lúc đại diện của Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ tới làm việc với Chánh Thu tôi đã giới thiệu với họ quả bưởi quê hương mình và tất cả đều khen ngợi. Tôi cũng đã đi khắp nhiều quốc gia trên toàn cầu và cảm nhận ko nơi nào có giống bưởi ngon như bưởi da xanh của Bến Tre.
Thứ hai, ở góc độ thị trường, nhìn nhận đúng ưu điểm, lợi thế thành phầm, đảm bảo chất lượng kiên cố sẽ thành công. Người nào cũng biết thị trường Mỹ khó tính nhất toàn cầu, đặc thù là đối với thành phầm cây có múi. Người Thái Lan mất rất nhiều năm chưa thể thành công, vậy nhưng mà người Việt mình làm được.
Thành tựu đó tôi nghĩ chính là nhờ vào chất lượng thành phầm và sự thay đổi tư duy canh tác, tổ chức sản xuất…
Để có được quả bưởi trước nhất vào được thị trường Mỹ, Chánh Thu đã làm việc với tỉnh Bến Tre, với các tổ chức quốc tế và các hộ dân liên kết vận dụng thứ tự để có được thành phầm đồng bộ, phục vụ tiêu chí khe khắt nhất. Và thành tựu được đền đáp xứng đáng. Người Mỹ sang Bến Tre rà soát nói rằng họ đã ghiền ăn quả bưởi của Việt Nam. Đại sứ quán nước mình bên đó cũng thông tin thu được rất nhiều đơn đặt hàng của bè bạn quốc tế.
Điều đọng lại với chị sau những lần trước nhất đó là gì?
Nông dân liên kết với Chánh Thu là những người trước nhất tôi nhớ tới và cảm thu được niềm hạnh phúc của bà con. Có nhẽ đó là niềm hạnh phúc tới từ sự thay đổi. Bà con liên kết với Chánh Thu hiện thời đã nhìn thấy trị giá thành phầm do bàn tay, công sức mình làm ra ko chỉ ở góc độ bán được bao nhiêu tiền nhưng mà còn là trị giá mang lại cho người tiêu dùng.
Điều đó mới thực sự ý nghĩa, là đích tới của chúng ta. Ko quan trọng người nào trước nhất xuất khẩu đi thị trường nào, quan trọng chúng ta làm tốt chuỗi liên kết để quả bưởi hay các loại nông sản khác của Việt Nam đi xa hơn. Ko cần cạnh tranh bằng giá rẻ, ko cần cạnh tranh bằng sản lượng nhưng mà phải bằng chất lượng của thành phầm Việt Nam.
Những lô hàng trước nhất tôi nghĩ chỉ mang ý nghĩa bước đệm, giúp chúng ta có bài học kinh nghiệm, sự tự tin bước vào thị trường khác. Giúp nông sản chúng ta có được uy tín, thương hiệu để quá trình thương thuyết dễ dàng hơn… Tuy nhiên về trong khoảng thời gian dài, kiên cố cần một chiến lược rõ ràng, đồng bộ cho nông sản Việt Nam, để ko bỏ qua thời cơ vừa có thể tăng trưởng thực sự vững bền.
Chờ Nghị định thư mới làm mã số vùng trồng là sao?
Với chiến lược tăng trưởng nông sản Việt vững bền, suy nghĩ của chị như thế nào?
Sau lúc xuất khẩu lô sầu riêng chính ngạch trước nhất sang Trung Quốc, Chánh Thu trở thành nhà cung ứng lớn, tuy nhiên thành phầm của chúng tôi vẫn chưa thể vào được các siêu thị dù người dùng thẩm định rất cao chất lượng. Nguyên nhân, hiện chuỗi sản xuất Chánh Thu mới chỉ giải quyết được khoảng 1/10 so với nhu cầu của người dùng. May nhờ thương hiệu Chánh Thu, tin tưởng của đối tác nên được giao thêm thị trường Thái Lan để đảm bảo số lượng theo yêu cầu.
Nói thật, mình đi qua nước bạn để tăng trưởng một thành phầm Việt Nam mình có thực sự trong lòng rất nhiều đắn đo suy nghĩ, nhưng nếu ko làm sẽ lỡ mất thời cơ bởi người dùng ko thể ngồi chờ mình được.
Điều tôi mong muốn nhất hiện thời là sự lắng tai của các địa phương với những vấn đề doanh nghiệp xuất khẩu đang vướng. Cấp thiết tổ chức liên kết sản xuất theo chuỗi, xây dựng mã số vùng trồng, ổn định sản lượng…
Theo chị, thiếu chiến lược, chính sách liệu có phải là nguyên nhân dẫn tới thực trạng chúng ta chưa có sự sẵn sàng kỹ lưỡng trước lúc mở cửa thị trường hay ko?
Đúng là công việc sẵn sàng còn rất hạn chế. Theo tôi để chúng ta ko tiêu cực trước thị trường, để có thể sẵn sàng hơn trong thời kì tới lúc thương thuyết thành phầm khác nhất mực phải có định hướng, tiêu chí tiêu chuẩn và chiến lược rõ ràng.
Ví dụ sau lúc mở cửa thị trường sầu riêng, Trung Quốc đã có tiêu chí rõ ràng thì những thành phầm kế tiếp như bưởi, dừa hay các loại khác cũng phải sẵn sàng sẵn sàng đi. Ko thể đợi sau lúc có Nghị định thư rồi mới đi làm mã số vùng trồng, đăng ký nhà đóng gói được. Phải chủ động tuyên truyền, hướng dẫn để bà con hiểu được trồng bất kỳ thành phầm nào cũng phải có mã số vùng trồng, đúng tiêu chí phục vụ thị trường xuất khẩu.
Thậm chí tôi còn mong mỏi tới một lúc nào đó chúng ta xây dựng tiêu chí thành phầm phục vụ thị trường nội địa, xuất khẩu tương đồng. Nếu làm được kiên cố sẽ ko còn câu chuyện doanh nghiệp thiếu chuỗi liên kết như hiện nay.
Bài học ở Thái Lan, nông dân lúc bán thành phầm để doanh nghiệp xuất khẩu kèm theo mã số vùng trồng. Tức là người sản xuất họ được cơ quan quản lý hỗ trợ để trang bị các tiêu chuẩn, tiêu chí đầy đủ, doanh nghiệp chỉ có nhiệm vụ đi tìm kiếm thị trường. Đó là điều chúng ta đang thua kém người ta.
Tất nhiên đã gọi là chiến lược thì phải dài hơi. Nhiều người e ngại mình đi sau người ta, tôi nghĩ khác, đi sau cũng có lợi thế của nó. Thành phầm của Việt Nam mình rất ngon, vấn đề chỉ có ở xây dựng chất lượng và thương hiệu. Đây là câu chuyện phải làm, từ người nông dân, thương lái, doanh nghiệp, đặc thù cơ quan quản lý nhà nước phải thực sự sáng tỏ, sâu sát để có tư duy quản lý tốt hơn.
Giống như chị từng có lần san sớt, chúng ta ko những thiếu chiến lược, chính sách nhưng mà còn thiếu cả chế tài để xây dựng chuỗi liên kết đúng ko?
Cần có chế tài mới có thể xây dựng tiêu chuẩn chất lượng nông sản mang thương hiệu Việt Nam, mới có thể hoàn thiện được chuỗi liên kết chứ lâu nay có nhiều chuyện vô lý quá.
Ví dụ mình hay đi kêu gọi bà con nông dân tham gia sản xuất theo thứ tự Viet GAP, Global GAP, thậm chí bỏ tiền cho bà con đi dự hội thảo, hội nghị…, tôi thấy những câu chuyện đó vô lý vô cùng. Vì sao chúng ta ko xây dựng chế tài để mỗi một khâu trong chuỗi liên kết phải tuân theo? Người nông dân muốn bán trái sầu riêng thì phải có chứng chỉ canh tác đạt chuẩn như thế nào, mã số vùng trồng ra sao, doanh nghiệp phải phục vụ tiêu chuẩn đóng gói, mẫu mã hàng hóa như thế nào…
Một bài học cũ tôi từng nhiều lần san sớt, ở Thái Lan họ có những chế tài rất mạnh mẽ để xây dựng thương hiệu quốc gia, có chiến lược cụ thể tăng trưởng sầu riêng thành ngành hàng mũi nhọn. Chiến lược đi kèm chính sách và chế tài, người nông dân, doanh nghiệp, cơ quan quản lý đều phải tuân thủ và nhờ đó người tiêu dùng rất ưng ý với sầu riêng Thái Lan.
Việt Nam mình cũng phải làm tương tự. Phải có những chế tài mạnh mẽ hơn để người tiêu dùng thấy Việt Nam chúng ta hoàn toàn nghiêm túc với vấn đề xây dựng các tiêu chí, tiêu chuẩn chất lượng nông sản. Chuỗi liên kết phải tạo nên tư duy chủ động quản lý để thành phầm nông sản có thể tương thích với tất cả các thị trường.
Bài học đắt giá ở Malaysia, Nhật Bản…
Nâng tầm tiêu chuẩn, chất lượng nông sản Việt, bài học chị rút ra sau hành trình tìm hiểu thị trường là gì?
Tôi luôn có một khát vọng lớn xây dựng thành công thương nghiệp hiệu quốc gia, nhất là thành phầm trái cây đặc thù nhưng mà Việt Nam mình có tiềm năng, lợi thế. Đó là giải pháp nâng tầm nông sản Việt Nam.
Người Nhật chỉ cần gắn chữ “made in Japan” lên thành phầm trái cây đã có thể bán với giá gấp nhiều lần thành phầm của nước khác dù cùng loại giống, cách chăm sóc… Đó là nhờ họ biết nâng tầm trị giá thành phầm, biết xây dựng thương hiệu nông sản quốc gia và nắm bắt được tâm lý người tiêu dùng, định vị từng tầng lớp.
Và đặc thù, mỗi một người Nhật Bản lúc sử dụng nông sản “made in Japan” mang đầy lòng tự hào, tự hào của dân tộc mình. Tất nhiên cũng phải mất quá trình rất dài Nhật Bản mới xây dựng được tư duy nhưng đổi lại trị giá của nông sản được nâng tầm lên rất nhiều. Người Việt mình cũng sẽ làm được nếu mang tâm thế vì màu cờ sắc áo với nông sản Việt, nếu mỗi người Việt là một kênh lan tỏa thương hiệu nông sản “made in Viet Nam”.
Tôi cũng đã học bài học lớn về tư duy xây dựng trị giá thành phầm của người Malaysia. Người Malaysia ăn sầu riêng Musang King bằng tư duy sầu riêng của họ là ngon nhất toàn cầu. Và họ ko bao giờ chạy theo số lượng. Có thể Monthong hoặc nhiều giống sầu riêng khác của Thái Lan có sản lượng nhiều hơn, năng suất cao hơn nhưng người Malaysia vẫn chỉ kiên trì với Musang King. Họ tạo trị giá ngay từ tên thành phầm, Musang King durian, vua của các loại sầu riêng. Họ đánh vào tâm lý, thói quen, lòng tự hào dân tộc để từ đó thay đổi hành vi người tiêu dùng. Thành tựu là ko chỉ ở Malaysia nhưng mà nhiều quốc gia khác, Musang King là sầu riêng của người giàu, đã ăn rồi sẽ ko nghĩ tới thành phầm khác nữa.
Đó là những tư duy chúng ta cần phải học. Ko thể chạy theo số lượng, sản lượng lúc đã có nhiều bài học xương máu nhưng mà hãy cùng nhau tạo nên chất lượng và trị giá thành phầm của mình. Khảo sát thị trường, tìm hiểu hành vi người tiêu dùng, định vị từng loại thành phầm để có chiến lược tăng trưởng thực sự rõ ràng.
Chánh Thu luôn sẵn sàng và mong muốn tiền phong thực hiện chiến lược đó. Nông sản Việt Nam phải đoạt được thị trường bằng chất lượng, trị giá chứ ko phải chỉ một vài container để lấy tiếng tăm, đó là điều Chánh Thu ko bao giờ làm.
Chánh Thu phải là yếu tố vì nền nông nghiệp tử tế
Đã nhiều lần chị san sớt, giấc mơ lớn của đời mình là góp phần xây dựng thương hiệu quốc gia cho nông sản Việt, chiến lược của chị và Chánh Thu để hiện thực giấc mơ đó như thế nào?
Chánh Thu đang đồng hành với Bộ NN-PTNT thương thuyết để xuất nhãn sang Nhật Bản. Mục tiêu trong năm tới sẽ đưa quả bưởi sang thị trường Trung Quốc, New dealand, Úc… Chúng tôi cũng đang đầu tư gần 500 tỷ đồng xây dựng nhà máy chế biến bằng công nghệ cấp đông hiện đại cho các thành phầm sầu riêng, khoai lang, chanh dây… ở tỉnh Đăk Lăk.
Giấc mơ xây dựng thương hiệu quốc gia vẫn rất cháy bỏng và tôi đặt mục tiêu làm bằng được, ít nhất là đối với quả sầu riêng và quả bưởi.
Thời khắc xuất lô bưởi trước nhất đi Mỹ tôi đã san sớt với Bộ NN-PTNT, với tỉnh Bến Tre, mục tiêu của chúng ta là nắm tay nhau đưa nông sản Việt Nam vào hệ thống siêu thị lớn như Walmart, Costco Wholesale…, Mỹ là thị trường khó tính nhất toàn cầu, điểm duy nhất chúng ta có thể tồn tại và thắng lợi ở đây chỉ có thể là chất lượng, nếu chạy theo sản lượng, giá cả, kiên cố sẽ thua. Chính vì thế phải cùng nhau đi chặng đường dài hơi, vững bền chứ ko phải một vài lô hàng trước nhất này.
Trục đường đó một mình Chánh Thu ko đi hết được. Tôi mong muốn các doanh nghiệp khác trong lĩnh vực nông nghiệp sẽ đồng hành trên ý thức vì cái chung, vì lợi ích quốc gia, lợi ích bà con nông dân.
Chúng ta nói nhiều về thay đổi tư duy của bà con, của các nhà quản lý, phải chăng tư duy doanh nghiệp cũng là nút thắt lớn trong mục tiêu tăng trưởng nông nghiệp vững bền?
Đã là doanh nghiệp đương nhiên người nào cũng vì lợi nhuận cả thôi, nhưng tôi vẫn thường nói với bè bạn kinh doanh nông nghiệp là chúng ta hãy cùng nhau kiếm tiền một cách đầy tự hào, có tự trọng và lòng trắc ẩn.
Đừng bao giờ nghĩ chúng ta là đối thủ của nhau. Đối thủ ở các nước khác và ở chính cái tôi của mình, là những gì mình chưa làm được. Hãy cùng nhau tốt hơn, kết đoàn cùng nhau tìm kiếm, đoạt được thị trường lớn hơn, vì người nông dân và thương hiệu nông sản Việt. Hãy học Nhật Bản, Đài Loan cùng nhau xây dựng thương hiệu, để đi tới đâu người ta biết tới Việt Nam có thành phầm này thành phầm kia thế mới xứng đáng sống một cuộc đời.
Triết lý đó của Chánh Thu đã thay đổi từ lúc nào?
Thực ra trước đây Chánh Thu cũng là doanh nghiệp đi lên từ khó khăn, cũng chạy theo cơm áo gạo tiền, tuy nhiên khoảng hơn 3 năm trở lại thì khác. Tôi theo đuổi mục tiêu thương hiệu Chánh Thu phải tăng trưởng trường tồn.
Dẫu biết điều đó vô cùng khó, cha mẹ tôi là những người kỳ cựu, vất vả khó khăn lắm mới có thể xây dựng được Chánh Thu. Là người nối nghiệp tất nhiên phải giữ gìn, phát huy, nhưng tôi mong muốn người chèo lái Chánh Thu sau này ko nhất quyết trong gia đình cũng được, chỉ cần xác định: Chánh Thu phải là yếu tố góp phần vì ngành nông nghiệp tử tế, trị giá Chánh Thu tạo dựng phải là điểm sáng để toàn cầu nhìn nhận nông sản Việt Nam tốt hơn.
Hệ sinh thái của Chánh Thu vẫn chủ yếu là nông dân, người lao động, những người thiệt thòi được cả xã hội phải ôm vào. Chánh Thu có được thành công như ngày hôm nay nhờ phần nhiều đóng góp rất lớn từ những con người đó. Mục tiêu theo đuổi của tôi là phải mang lại trị giá cho họ. Có người nói Ngô Tường Vy có vô số nữa đâu, vì sao phải cực như thế? Tôi chỉ cười. Tôi đâu có đi kiếm tiền cho bản thân, cho Chánh Thu. Đi là để tạo ra những trị giá của những con người trong hệ sinh thái của chúng tôi, đó là khát vọng thật tình, mới là hạnh phúc thực sự.
Hạnh phúc tới từ sự tin tưởng và những lời san sớt rất nông dân của bà con “có chết cô chú cũng theo con”, tới từ xúc cảm tự hào Việt Nam của nhiều bạn trẻ mỗi lúc nhìn thấy nông sản Việt xuất hiện ở thị trường tất cả quốc gia tiên tiến. Đó là những động lực thôi thúc tôi đi và kiên định với trục đường, mục tiêu của mình.
Nhớ để nguồn bài viết này:
CEO Ngô Tường Vy: Kiếm tiền phải đầy tự hào, có tự trọng và lòng trắc ẩn của website thpttranhungdao.edu.vn
Phân mục: Phong thủy
Đặt mâm cúng tất niên cuối năm 2022 tại đây: cungtatnien.com
#CEO #Ngô #Tường #Kiếm #tiền #phải #đầy #tự #hào #có #tự #trọng #và #lòng #trắc #ẩn
Trả lời