Phân tích nhân vật Liên trong tác phẩm Hai đứa trẻ – Bài văn mẫu 1
Văn Thạch Lam như đóa lan thơm ngát len lỏi vào lòng người đọc để người đời biết về “một vũ khí cao quý và hữu hiệu, làm cho lòng người thanh khiết và giàu có hơn”. “. “Hai đứa trẻ” là tác phẩm gợi lên cảm giác đó, đặc biệt là nhân vật chính của truyện – cô bé Liên đã để lại rất nhiều kỉ niệm trong thế giới nghệ thuật của Thạch Lam, một cô gái có tâm hồn nhạy cảm, tinh tế nhưng cũng đầy lòng trắc ẩn và khát khao mãnh liệt.
Trước hết, Liên là một cô gái có tâm hồn nhạy cảm và tinh tế. Sự nhạy cảm tinh tế ấy xen lẫn trong mạch truyện, qua những chi tiết nhỏ nhất, Thạch Lam phác họa cho người đọc cảm nhận được điều đó. Mở đầu truyện là hình ảnh một không gian chiều buồn, nỗi buồn ấy dường như gieo vào đó bao nhiêu vướng bận trong mắt Liên, em cảm nhận được “bóng tối đang dần lấp đầy” và “nỗi buồn của buổi chiều quê. đang thấm dần” trong mắt Liên. Đôi mắt thơ ngây, trong veo của Liên. Lòng cô bỗng buồn man mác, người đàn ông dịu dàng mà sâu sắc ấy, như muốn nói lên biết bao điều về sự tinh tế, nhạy cảm của Liên. Đó là “nỗi buồn không tên” hay nỗi buồn khi cuộc sống ngày qua ngày cứ chồng lên nhau một cách nhàm chán, tẻ nhạt như vậy. Tiếp tục lời trần thuật, Thạch Lam đã khéo léo lồng vào những chi tiết để ta cảm nhận rõ hơn tâm hồn tinh tế, nhạy cảm của cô gái nhỏ. Buổi chợ tan, chị cảm thấy đâu đó “mùi riêng của đất này, của quê hương này, một mùi ẩm thấp bốc lên”. Nếu không có sự tinh tế, nhạy cảm của một tâm hồn trẻ thơ, cũng như sự nhạy cảm của một trái tim gắn bó với nơi đây, làm sao Liên cảm nhận được hương vị vô hình ấy. Đêm đêm, Liên và An lặng lẽ ngắm trời, lặng ngắm sao và ngước nhìn đàn vịt chạy theo thần Nông. Sự dịu dàng, trong sáng, hồn nhiên ấy của Liên như dòng nước mát làm dịu đi không gian tối tăm, tù đọng, chật hẹp của phố huyện. Thạch Lam như thả mình xuống trang đời, đón từng giọt, từng mảnh tâm hồn lấp lánh, dịu dàng, trong trẻo của Liên vào trang giấy, làm tan chảy trái tim người đọc. Đó cũng chính là chất thơ trong tâm hồn Liên, chất thơ nghệ thuật.
Không chỉ vậy, Liên còn là một cô gái có trái tim giàu lòng nhân ái và giàu tình yêu thương. Tuy chỉ là một cô bé nhưng Liên luôn biết yêu thương những người nghèo khổ, đồng cảm và trân trọng họ. Trước hết, theo mạch truyện, có thể thấy Liên chuyển đến phố huyện nghèo này sau khi bố cô mất việc ở Hà Nội. Tuy nhiên, bé hòa nhập rất nhanh, không hề tỏ ra khó chịu hay phàn nàn mà luôn chăm chỉ và ngoan ngoãn nghe lời mẹ bán hàng. Bà già điên đến mua rượu, nhưng dù sợ vẫn rót đầy cút rượu. Tấm lòng thơm thảo của Liên, ngay cả con Thi khùng, dù ngây thơ vẫn nhận ra. Liên cũng hay hỏi han, trò chuyện với chị Tí, lúc nào cũng rất lễ phép và ân cần. Liên thơm, thắm đượm, đó là tấm lòng nhân hậu giàu tình thương mà Thạch Lam nâng niu, trân trọng đến tột cùng.
Nhưng có lẽ, điều mà Thạch Lam muốn nói nhiều hơn, nhiều nhất, đó là tâm hồn Liên giàu khát khao, mãnh liệt về một cuộc sống khác, tươi mới, ồn ào hơn. Cuộc sống phố huyện là mặt phẳng lặng của mặt ao phẳng lặng, ngày này qua ngày khác trôi đi trong sự lặp lại, buồn tẻ, trong nỗi buồn bủa vây bởi gánh nặng cơm áo gạo tiền. Nhưng, sống trong cuộc sống ngột ngạt, tù đọng ấy, tâm hồn Liên vẫn khao khát, mãnh liệt đến thế. Chuyến tàu đêm là chi tiết đắt giá trong toàn bộ câu chuyện này. Chuyến tàu từ Hà Nội ấy, như gợi lại biết bao kỉ niệm đẹp lung linh của quá khứ, chuyến tàu của quá khứ nhưng chở theo niềm hi vọng của Liên về tương lai. Nó đẹp, lung linh, hào nhoáng, sôi động, náo nhiệt với “những cỗ xe đồng và những con kền kền lấp lánh”. Chuyến tàu như mang một thế giới khác đi qua, tươi mới hơn, giàu sức sống hơn cái phố huyện nghèo tù túng, buồn tẻ nơi đây. Điều đó đã chứng tỏ Liên tuy sống trong bóng tối nhưng tâm hồn cô luôn hướng về ánh sáng, không bao giờ ngừng khao khát, hi vọng.
Nhân vật Liên như một bức tâm thư Thạch Lam muốn bày tỏ với người đọc, rằng có thể, ở một tương lai xa, hình ảnh bà Thi hơi khùng, hay chị Tí chính là tương lai của Liên. Từ đó, một hồi chuông khẩn thiết vang lên rằng hãy để những mầm xanh sống và tỏa sáng dưới ánh mặt trời. Đồng thời, qua đó ta cũng thấy được tấm lòng nhân đạo, nhân ái của Thạch Lam khi lắng nghe, trân trọng viên ngọc trong tâm hồn cô bé Liên và làm tỏa sáng vẻ đẹp ấy bằng ngòi bút tài hoa của mình.
Phân tích nhân vật Liên trong tác phẩm Hai đứa trẻ – Bài văn mẫu 2
#M862105ScriptRootC1420804 { chiều cao tối thiểu: 300px; }
Thạch Lam là một hồn thơ văn xuôi, chất thơ ấy có trong từng dòng văn ông viết, trong cách ông cúi xuống trang giấy để lắng nghe tiếng lòng của nhân vật. Nếu như Nam Cao thiên về phân tích, lý giải diễn biến tâm lý nhân vật thì Thạch Lam lại có ưu thế lắng nghe những trạng thái cảm xúc mơ hồ, mong manh, trong đó nhân vật Liên trong Hai đứa trẻ là nhân vật được khắc họa trong phim. Người viết cảm thấy rất thật.
Bức tranh thiên nhiên lúc chiều tà đã phủ một lớp trầm buồn xen lẫn chất thơ của làng quê thanh bình, yên ả. Chiều về chưa bao giờ gọi lại trong lòng người những nỗi buồn không tên. Nhân vật Liên ở đầu truyện đã được Thạch Lam đặt tên cho nỗi buồn ấy, nỗi buồn mà anh không hiểu, nỗi buồn khi nhìn cảnh vật đang dần đến khắc khoải. Và cứ mỗi ngày, mỗi buổi chiều, đôi mắt thơ ngây của cô bé ấy lại dần bị lấp đầy bởi bóng tối của làng quê, của không gian tù đọng quanh đây. Điều đó phần nào thể hiện tâm hồn nhạy cảm của cô bé Liên, phần vì Thạch Lam muốn nói đến nỗi buồn của tuổi mới lớn, một tâm hồn vốn dĩ cần bầu trời tự do và thế giới trong lành. sáng mà giờ phải quanh quẩn bên ao nước tù đọng. Tiếp tục những dòng cảm xúc ấy, Thạch Lam để người đọc nhận ra những nét tinh tế mà sâu sắc trong tâm hồn cô gái nhỏ ấy. Buổi chợ chiều tan, mùi vỏ bưởi, vỏ nhãn khơi dậy trong tâm hồn Liên một mùi quen thuộc, đó là mùi riêng của mảnh đất quê hương này. Hương vị đó rõ ràng là hương vị của tình yêu gắn bó như thế nào có thể cảm nhận được và đồng điệu với hương vị vô hình chỉ thuộc về ý thức đó. Thạch Lam phải tinh tế biết bao mới lắng nghe được rung động tâm hồn nhẹ nhàng nhưng trìu mến của Liên. Còn bé Liên, thầm nghĩ nó yêu nơi này biết bao, dành cả tâm hồn để cảm thông với nó.
Bên cạnh một tâm hồn nhạy cảm, tinh tế, Liên còn là một đứa trẻ có tâm hồn trẻ thơ trong trẻo, đầy chất thơ. Khi một bông hoa bàng nhỏ khẽ rơi xuống vai Liên, em cũng cảm nhận được điều đó, khi nhìn lên bầu trời đầy sao hồi tưởng về câu chuyện con vịt và ông trời, ta ngỡ ngàng nhận ra đứa trẻ ấy dù nét mặt nhạy cảm. , nét tinh tế của người con gái mới lớn lên, còn ủ trong đó cái đẹp nhất là tâm hồn trẻ thơ.
Nhưng có lẽ, cái nền giúp Thạch Lam cũng như người đọc nhận ra cội nguồn sâu xa trong tâm hồn bà chính là khi chuyến tàu đêm đi qua. Chuyến tàu bằng đồng và niken lấp lánh, chuyến tàu như mang cả một thế giới khác đi qua, chuyến tàu gọi lại trong đó quá khứ Hà Nội tươi đẹp và mang theo bao hi vọng ấp ủ về tương lai. Tâm hồn Liên càng say mê, háo hức khi chuyến tàu đêm – chuyến vận động mạnh duy nhất trong ngày đi qua. Đôi mắt cô gái nhìn đoàn tàu, khác hẳn ánh mắt chiều hôm, mạch cảm xúc đi từ nỗi buồn khó hiểu, đến những cảm xúc khao khát mãnh liệt, mãnh liệt. Nó bùng cháy trong ánh mắt, trong nụ cười, trong sự háo hức và chờ đợi của anh. Đó cũng là khoảnh khắc đẹp đẽ nhất mà người đọc nhớ về Liên.
Thạch Lam không chỉ trân trọng vẻ đẹp tâm hồn nguyên thủy của nhân vật Liên mà còn dùng tất cả sự dịu dàng, tài hoa của ngòi bút để đọc được những xúc cảm trẻ thơ trong tâm hồn cô bé Liên.
Đăng bởi: Trường THPT Trần Hưng Đạo
Chuyên mục: Văn lớp 11 , Ngữ Văn 11
Bạn thấy bài viết Phân tích nhân vật Liên trong tác phẩm Hai đứa trẻ có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Phân tích nhân vật Liên trong tác phẩm Hai đứa trẻ bên dưới để Trường THPT Trần Hưng Đạo có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website của Trường Trường THPT Trần Hưng Đạo
Chuyên mục: Giáo dục
Trả lời