Đạo gia tô với Thiên chúa giáo và Tin lành là những tôn giáo có sự khác lạ do tôn giáo và truyền thống nhiều chủng loại. Đây là bài viết về Phân Biệt Công Giáo với Công Giáo và Tin Lành
1. Cơ đốc giáo là gì?
Kitô giáo là tôn giáo độc thần lớn nhất trên toàn cầu. Cuốn sách này dựa trên cuộc sống và các nguyên tắc do Chúa Giê-su Christ giảng dạy, và được hơn 2,5 người xuất bản tại hơn 160 quốc gia. Niềm tin chính của Kitô giáo là Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa, đã tới thế gian như một con người để cứu nhân loại – như đã được tiên tri trong Cựu Ước. Theo niềm tin Kitô giáo, Chúa Giêsu đã tới trần gian, chịu khổ nạn, bị đóng đinh, chết và sống lại để ban sự sống vĩnh cửu cho nhân loại. Một trong những trụ cột của đức tin Kitô giáo là ý tưởng về “ba ngôi”. Vẫn là một tôn giáo độc thần, Kitô giáo tin rằng Thiên Chúa duy nhất và duy nhất bao gồm ba hữu thể cùng tồn tại nhưng riêng lẻ: Chúa Cha (Thiên Chúa), Chúa Con (Chúa Giêsu Kitô) và Chúa Thánh Thần.
2. Đạo gia tô là gì?
Đạo gia tô là giáo phái lớn nhất của Cơ đốc giáo; Nó có hơn 1,2 tỷ tín đồ, chủ yếu ở châu Âu, châu Mỹ Latinh và một số vùng ở châu Phi. Nhà thờ Đạo gia tô La Mã tự coi mình là một nhà thờ độc lập tiền giáo phái và nó được tổ chức theo cách phân cấp trên toàn toàn cầu. Người đứng đầu Giáo hội Đạo gia tô là Giáo hoàng – Giám mục Rôma – người có quyền cao nhất trong mọi vấn đề liên quan tới quản trị và đạo đức. Theo niềm tin của Đạo gia tô, Chúa Giê-su Christ đã bổ nhiệm các giám mục trước hết, những người sau đó bổ nhiệm những người kế vị theo nguyên tắc “Kế vị tông đồ”.
3. Đạo Tin Lành là gì?
Đạo Tin lành là một tôn giáo Thiên Chúa giáo được thành lập vào thế kỷ 16 lúc một số người Đạo gia tô La Mã mở màn phản đối các bộ phận của tôn giáo của họ. Ngày nay, Tin lành (cùng với Chính thống giáo Đông phương và Đạo gia tô La Mã) là một trong ba dòng phổ quát nhất của Cơ đốc giáo.
4. Phân biệt Đạo gia tô với Thiên chúa giáo:
Sự khác lạ chính giữa hai là:
Cấp bậc: Giáo hội Đạo gia tô xác nhận Giáo hoàng là người có thẩm quyền đạo đức và tôn giáo cao nhất. Trái lại, các tôn giáo Kitô giáo khác ko chấp nhận thực chất cấp bậc của toàn cầu Đạo gia tô;
Độc thân: Giáo hội Đạo gia tô La Mã có những quy định ngặt nghèo nhất về tình trạng độc thân đối với các linh mục và giám mục. Trên thực tiễn, tất cả các linh mục, phó tế, giám mục và tổng giám mục ko thể thành thân và ko thể quan hệ tình dục. Hơn nữa, chỉ đàn ông mới có thể trở thành linh mục, trong lúc phụ nữ chỉ có thể là một phần của bộ máy tôn giáo nếu họ trở thành nữ tu. Các nhà thờ Tin lành và Chính thống giáo tự do hơn trong vấn đề này, và một số thậm chí còn cho phép phụ nữ trở thành linh mục;
Niềm tin: Người Đạo gia tô tin rằng nhà thờ là tuyến đường duy nhất dẫn tới Chúa Giêsu và sự cứu rỗi vĩnh cửu trong lúc những người theo đạo Cơ đốc có thể có những cách giảng giải không giống nhau về Kinh thánh và có thể tới nhà thờ hoặc ko;
Xuất xứ: Cơ đốc giáo sơ khai có từ thế kỷ thứ nhất sau Công nguyên; nó nổi lên như một giáo phái Do Thái nhưng nhanh chóng mở rộng khắp Đế chế La Mã. Lịch sử của Cơ đốc giáo được nói đến trong Công vụ của Tân Ước. Trái lại, lịch sử của Đạo gia tô gắn liền với Sứ đồ Peter – người được coi là cha đẻ của Giáo hội Đạo gia tô và là tiền nhân ý thức của tất cả các Giáo hoàng. Tuy nhiên, Giáo hội Đạo gia tô chính thức phát sinh sau cuộc Đại ly giáo năm 1054; Và
Sử dụng hình ảnh thiêng liêng: trong Đạo gia tô, tượng và hình ảnh được sử dụng rộng rãi để đại diện cho Chúa Giêsu Kitô, Mẹ Maria, Chúa Thánh Thần và Các Thánh. Hình ảnh thánh ít nổi trội hơn trong các giáo phái Chính thống giáo và Tin lành.
5. Phân biệt Đạo gia tô và Tin lành:
Một trong những điểm khác lạ quan trọng trước hết giữa người Đạo gia tô và người Tin lành là vấn đề về tính đầy đủ và thẩm quyền của Kinh thánh. Những người theo đạo Tin lành tin rằng chỉ có Kinh thánh mới là nguồn mặc khải đặc trưng của Chúa cho nhân loại và dạy chúng ta mọi điều cần thiết để được cứu khỏi tội tình. Những người theo đạo Tin lành coi Kinh thánh là tiêu chuẩn để đo lường mọi hành vi của Cơ đốc nhân. Niềm tin này thường được gọi là “sola scriptura” và là một trong “năm solas” (sola là tiếng Latinh có tức là “một mình”) xuất phát từ cuộc Cải cách Tin lành như một bản tóm tắt của một số khác lạ. giữa Đạo gia tô và Tin lành.
Mặc dù có nhiều câu trong Kinh thánh xác lập thẩm quyền và tính trọn vẹn của nó trong mọi vấn đề về đức tin và thực hành, nhưng một trong những câu rõ ràng nhất là 2 Ti-mô-thê 3:16, nơi chúng ta thấy rằng “Cả Kinh thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, để khuyên bảo, sửa dạy, rèn luyện trong sự công bình, hầu cho người của Đức Chúa Trời được trọn vẹn và trang bị sẵn sàng để làm mọi việc lành.” Người Đạo gia tô không thừa nhận thuyết giáo sola scriptura và ko tin rằng chỉ Kinh thánh là đủ. tin rằng cả Kinh thánh và truyền thống thiêng liêng của Đạo gia tô La Mã đều ràng buộc như nhau đối với các Kitô hữu. Nhiều thuyết giáo của Đạo gia tô La Mã, chẳng hạn như luyện ngục, nguyện cầu với các thánh, thờ phượng hoặc tôn kính Đức Maria, v.v., có rất ít hoặc ko có cơ sở Kinh thánh nhưng chỉ dựa trên truyền thống Đạo gia tô. thầy cô giáo. Đạo gia tô La Mã. Về cơ bản, việc Giáo hội Đạo gia tô La Mã phủ nhận sola scriptura và nhấn mạnh rằng cả Kinh thánh và truyền thống đều có thẩm quyền ngang nhau làm suy yếu tính trọn vẹn, thẩm quyền và sự hoàn chỉnh của Kinh thánh. Ý kiến Kinh thánh là gốc rễ của nhiều, nhưng ko phải tất cả, của sự khác lạ giữa người Đạo gia tô và người Tin lành.
Một điểm dị đồng khác giữa Đạo gia tô và Tin lành là về chức vụ và thẩm quyền của Giáo hoàng. Theo Đạo gia tô, Giáo hoàng là “Đại diện của Chúa Kitô” (cha sở là người thay thế) và đại diện cho Chúa Giêsu là người đứng đầu Giáo hội. Tương tự, Giáo hoàng có khả năng nói ex cathedra (thẩm quyền đối với các vấn đề đức tin và thực hành), làm cho những lời dạy của ông ko thể sai trái và ràng buộc đối với tất cả các Cơ đốc nhân. Mặt khác, những người theo đạo Tin lành tin rằng ko có người đàn ông nào là ko thể sai trái và chỉ có Chúa Kitô là Đầu của Giáo hội. Người Đạo gia tô dựa vào sự kế vị tông đồ như một cách để phấn đấu thiết lập quyền lực của giáo hoàng. Những người theo đạo Tin lành tin rằng thẩm quyền của nhà thờ ko tới từ sự kế vị của các tông đồ nhưng tới từ Lời Chúa. Sức mạnh và uy quyền thuộc linh ko nằm trong tay con người nhưng nằm trong chính Lời Đức Chúa Trời. Trong lúc Đạo gia tô dạy rằng chỉ có Giáo hội Đạo gia tô mới có thể giảng giải Kinh thánh một cách chuẩn xác, thì những người theo đạo Tin lành tin rằng Kinh thánh dạy rằng Chúa đã gửi Chúa Thánh Thần ngự trị trong mọi tôn giáo. các tín hữu được tái sinh, giúp tất cả các tín hữu hiểu được sứ điệp của Kinh Thánh.
Những người theo đạo Tin lành chỉ ra những đoạn như Giăng 14:16–17: “Ta sẽ xin Cha, Ngài sẽ ban cho các ngươi một Đấng An Ủi khác, để Ngài ở với các ngươi đời đời kiếp kiếp; đây là Thần lẽ thật, nhưng thế gian ko thể nhận lãnh được, vì thế gian ko thấy và ko biết Ngài, nhưng các ngươi biết Ngài, vì Ngài ở với các ngươi và sẽ ở trong các ngươi” (xin xem thêm Giăng 14:26 và 1 Giăng 2:27).
– Điểm khác lạ quan trọng thứ ba giữa người Đạo gia tô và người Tin lành là cách một người được cứu. Một trong năm solas của Cải cách là sola fide (“chỉ có đức tin”), khẳng định thuyết giáo Kinh thánh về sự công bình nhờ ân điển nhờ đức tin vì chỉ có Đấng Christ (Ê-phê-sô 6: 5). ) 2:8-10). Tuy nhiên, người Đạo gia tô dạy rằng Cơ đốc nhân phải dựa vào đức tin cùng với “việc công đức” để được cứu. Cần thiết cho thuyết giáo cứu rỗi của Đạo gia tô là Bảy Bí tích, đó là phép báp têm, Thêm sức, Thánh Thể, sám hối, xức dầu bệnh nhân, phong chức và hôn nhân. Những người theo đạo Tin lành cho rằng, chỉ dựa trên niềm tin vào Đấng Christ, các tín đồ được Đức Chúa Trời xưng công bình, vì mọi tội tình của họ đã được Đấng Christ trên thập tự giá trả giá và sự công bình của Đấng Christ được gán cho họ. cho họ. Mặt khác, người Đạo gia tô tin rằng sự công bình của Đấng Christ được truyền cho người tin bởi “ân điển nhờ đức tin”, nhưng điều đó tự nó ko đủ để biện minh cho người tin. Người tín hữu phải kiêm toàn sự công chính nhưng Đức Kitô đã ban cho mình bằng những việc làm xứng đáng.
Người Đạo gia tô và Tin lành cũng ko đồng ý về ý nghĩa của việc được xưng công bình trước mặt Đức Chúa Trời. Đối với người Đạo gia tô, công lý bao hàm sự công bình và thánh thiện. Anh đấy tin rằng đức tin vào Đấng Christ chỉ là bước khởi đầu của sự cứu rỗi và tư nhân phải xây dựng trên đó thông qua những việc làm tốt vì ân điển cứu rỗi vĩnh cửu của Đức Chúa Trời phải kiếm được. Ý kiến về sự xưng công bình này tranh chấp với sự dạy dỗ rõ ràng của Kinh thánh trong những đoạn như Rô-ma 4:1-12, Tít 3:3-7, và nhiều đoạn khác. Những người theo đạo Tin lành phân biệt giữa hành động biện minh một lần (lúc chúng ta được Đức Chúa Trời tuyên bố là công bình trên cơ sở đức tin của chúng ta vào sự chuộc tội của Đấng Christ trên thập tự giá) và một công việc bổ sung. quả sung. sự sống trên Trái đất). Mặc dù những người theo đạo Tin lành trông thấy rằng việc làm là quan trọng, nhưng họ tin rằng chúng là kết quả hoặc thành tựu của sự cứu rỗi chứ ko bao giờ là phương tiện để đạt được điều đó. Người Đạo gia tô liên kết sự biện minh và sự nên thánh với nhau thành một quá trình liên tục dẫn tới sự nhầm lẫn về cách một người được cứu.
– Điểm khác lạ quan trọng thứ tư giữa Đạo gia tô và Tin lành liên quan tới điều gì xảy ra sau lúc chết. Cả hai đều tin rằng những người ko tin sẽ ở trong địa ngục mãi mãi, nhưng có những khác lạ lớn trong những gì xảy ra với những người tin. Từ truyền thống giáo hội của họ và sự phụ thuộc vào những cuốn sách phi kinh điển, người Đạo gia tô đã tăng trưởng thuyết giáo về luyện ngục. Luyện ngục, theo Bách khoa toàn thư Đạo gia tô, là “nơi hoặc điều kiện để trừng trị tạm thời đối với những người rời bỏ cuộc sống này trong ân sủng của Chúa, ko hoàn toàn thoát khỏi những lỗi lầm nhỏ nhặt, hoặc sự ưng ý quá mức vì sự bất tuân của họ.” Mặt khác, những người theo đạo Tin lành tin rằng bởi vì chúng ta chỉ được xưng công bình nhờ đức tin vào Đấng Christ và sự công bình của Đấng Christ được gán cho chúng ta – lúc chúng ta chết, chúng ta sẽ được sống lại. thiên đường để được ở trong sự hiện diện của Chúa (2 Cô-rinh-tô 5:6–). 10 và Phi-líp 1:23).
Một khía cạnh đáng lo ngại về thuyết giáo luyện ngục của Đạo gia tô là niềm tin rằng mọi người có thể và phải trả giá cho tội tình của chính họ. Điều này dẫn tới một cái nhìn kém hơn về tính trọn vẹn và hiệu quả của sự chuộc tội của Đấng Christ trên thập tự giá. Nói một cách đơn giản, ý kiến về sự cứu rỗi của Đạo gia tô La Mã ngụ ý rằng sự chuộc tội của Đấng Christ trên thập tự giá là sự chuộc tội ko thỏa đáng cho tội tình của những người tin vào Ngài và thậm chí là một tín đồ đơn chiếc. cũng phải chuộc lỗi cho chính mình, hoặc thông qua một hành động đền tội. hoặc thời kì trong luyện ngục. Tuy nhiên, Kinh Thánh dạy rằng chỉ có sự chết của Đấng Christ mới có thể thỏa mãn hoặc xoa dịu cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời đối với tội nhân (Rô-ma 3:25; Hê-bơ-rơ 2:17). . ; 1 Giăng 2:2; 1 Giăng 4:10). Những việc làm ngay chính của chúng ta ko thể thêm vào những gì Đấng Christ đã hoàn thành.
Bạn thấy bài viết Phân biệt giữa Đạo gia tô với Cơ đốc giáo và Đạo Tin Lành có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Phân biệt giữa Đạo gia tô với Cơ đốc giáo và Đạo Tin Lành bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Kiến thức chung
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời