Chủ đề: Nêu ý kiến của anh / chị về bài thơ sau:
Bên kia sông Đuống
Quê hương ta là gạo nếp thơm
Tranh Đông Hồ gà lợn nét vẽ tươi tỉnh
Màu sắc dân tộc tươi sáng trên giấy
Quê hương của chúng tôi từ ngày kinh khủng
Giặc kéo lên bắn dữ dội
Ruộng của tôi khô
Ngôi nhà của chúng tôi đang cháy
Chó gặp đàn
Lưỡi dài lê huyết
Kiệt và ngõ vắng
Hai mẹ con đàn lợn âm dương
Chia tay trăm phương
Đám cưới chuột tưng bừng
Bạn đi đâu hiện giờ?
trong bài thơ Bên kia sông Đuống của Hoàng Cầm.
Phân công
Trong mỗi chúng ta người nào chẳng có quê hương, nơi có tuổi thơ êm đềm, nơi có những lời ru ngọt ngào. Và Hoàng Cầm cũng vậy. Anh yêu quê hương Kinh Bắc, coi đó như một phần máu thịt. Có nhẽ vì vậy nhưng lúc nghe tin quê hương bị giặc xâm lăng, nỗi đau thương cứ trào dâng trong thi sĩ, từ đó tạo nên những vần thơ thiết tha, xúc động trong bài “Bến qua sông Đuống”. Trong tác phẩm, đoạn thơ để lại ấn tượng thâm thúy nhất trong lòng người đọc là đoạn văn tả cảnh đẹp quê hương Kinh Bắc và kể giặc:
Bên kia sông Đuống
……….
Đám cưới chuột tưng bừng
Bạn đi đâu hiện giờ?
Qua nét bút của Hoàng Cầm, quê hương Kinh Bắc hiện lên đẹp tươi trong một truyền thống văn hóa rực rỡ. Nhưng đáng buồn thay, toàn cầu tươi đẹp đó đã bị vùi dập và tàn phá bởi những con quỷ xâm lược.
Mở đầu đoạn trích, câu “Bên kia sông Đuống” được lặp lại như một điệp khúc tạo điểm nhấn trong xúc cảm của thi sĩ. Đoạn thơ gợi lên nỗi nhớ da diết, hoài niệm về quá khứ tươi đẹp, đồng thời đánh thức trong lòng người đọc cảnh chia ly của hai quê hương. Câu thơ dường như tạo nên những xúc cảm khiến thi sĩ nhớ về quá khứ, nhớ về truyền thống văn hóa Kinh Bắc:
Quê hương ta là gạo nếp thơm
Tranh Đông Hồ gà lợn nét vẽ tươi tỉnh
Màu sắc dân tộc tươi sáng trên giấy
Chỉ với ba câu thơ, Hoàng Cầm đã tái tạo bức tranh quê hương với sắc màu, ánh sáng, hương vị thân thuộc. Lời giới thiệu rất mộc mạc: “Quê hương ta có gạo nếp thơm” – nét vẽ bình dị, thân quen về làng quê Việt Nam nhưng lại gợi nhiều ám ảnh trong lòng người đọc.
Ko chỉ mang vẻ đẹp chung của quê hương Việt Nam, Kinh Bắc còn là quê hương của những bức tranh Đông Hồ. Nét vẽ tươi tỉnh của tranh Đông Hồ vừa gợi lên sự tươi tỉnh, trong sáng của bức tranh, vừa ẩn chứa vẻ đẹp tỏa sáng, tinh khôi. Phải cần tới một người am tường, yêu quý mảnh đất Kinh Bắc Hoàng hậu mới có thể làm nên những bức vẽ tuyệt vời và lạ mắt tương tự. Một bức tranh đơn giản được vẽ bằng “màu dân tộc”. Màu dân tộc là màu của tự nhiên hay là màu của quê hương, tổ quốc? Ba dòng thơ đó đã trở thành hình ảnh ẩn dụ rực rỡ về Hoàng Cầm, niềm tự hào của thi sĩ về bản sắc văn hóa quê hương. Với nét cọ của thi sĩ, cả bức tranh như “bừng sáng” trên giấy cói, bài thơ một lần nữa khẳng định sức sống kì diệu của dân tộc.
Một quê hương với những truyền thống văn hóa đẹp tươi đó đã bị băm nát và chia cắt
Quê hương của chúng tôi từ ngày kinh khủng
Câu hát cất lên một cách đớn đau, làm chuyển biến mạnh mẽ xúc cảm của bài thơ. Tác giả gọi những ngày giặc tới xâm lược là những ngày “kinh khủng” (như muốn nói lên sự chông chênh trong hiện thực chiến tranh). Từng câu, từng chữ như gợi sự tàn bạo của quân địch, đồng thời là tiếng nói tố cáo, phê phán gay gắt chiến tranh.
Đọc câu thơ “Giặc kéo giặc lên dữ dội” làm em liên tưởng tới câu thơ trong bài thơ. Cáo Bình Ngô đại cáo của Nguyễn Trãi:
Nướng thứ dân trên ngọn lửa hung tợn
Chỉ bằng một câu thơ, tội ác của quân địch đã chồng chất, cùng với lòng căm thù vô cùng đớn đau tới tột cùng của con người. Những tiếng thở dài đầy máu và nước mắt.
Đi vào tàn phá, tội ác của quân địch là cả một ko gian hoang tàn, tồi tàn của quê hương Kinh Bắc:
Kiệt và ngõ vắng
Hai mẹ con lợn âm dương chia tay nhau
Đám cưới chuột tưng bừng
Bạn đi đâu hiện giờ?
Bài thơ đầy đau thương, xót xa. Còn đâu dáng vẻ yên bình, đâu những nét tươi mát trù phú? Hiện giờ tất cả chỉ là một cảnh hoang tàn, chia cắt, giết mổ chóc. Ko gian ngày càng trở thành sâu thẳm và “kiệt quệ” nỗi đau ngày càng trở thành tột cùng. Và điều đặc trưng là tác giả ko mô tả cụ thể hình ảnh con người nhưng ấn tượng về cuộc sống ly tán, hoang vắng vẫn được trình bày rõ nét. Tác giả đã mượn hình ảnh những con vật vô tri vô giác, trong tranh Đông Hồ ly tán để nói về nỗi đau chia ly của con người.
Chỉ bằng vài câu thơ, thi sĩ đã tái tạo được cả quê hương Kinh Bắc xưa và cả tổ quốc ngày nay. Quá khứ càng đẹp, càng đặc trưng, ngày nay càng khốc liệt và đau thương. Từ đó, tình yêu quê hương tổ quốc của Hoàng Cầm càng trình bày rõ hơn. Có nhẽ vì vậy nhưng thi sĩ mới có thể tạo ra những đường nét đẹp tương tự.
(Nguyễn Thị Thanh Huyền, thầy cô giáo văn trường THPT Chuyên Hùng Vương – Việt Trì – Phú Thọ)
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Cảm nhận khổ thơ thứ 3 bài thơ “Bên kia sông Đuống” có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Cảm nhận khổ thơ thứ 3 bài thơ “Bên kia sông Đuống” bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời