Cùng đọc bài viết với Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy Thần Tài trong Phật giáo: Nguồn gốc và Đức hạnh Bố thí.
Từ lâu, hình tượng Thần Tài đã chiếm một vị trí quan trọng trong đời sống tinh thần của nhiều quốc gia. Đó là hình ảnh vô cùng quen thuộc, đặc biệt với những người kinh doanh, buôn bán. Tuy nhiên, không phải ai cũng nhận thức đầy đủ về nguồn gốc cũng như những ưu điểm của hình ảnh này trong Phật giáo.
Bạn đang xem Thần Tài Trong Đạo Phật: Nguồn Gốc Và Đức Hạnh Bố Thí
1. Về nguồn gốc của Thần Tài
Có rất nhiều truyền thuyết về Thần Tài trong dân gian, bạn có thể tham khảo Truy tìm nguồn gốc Thần Tài qua truyền thuyết các nước Đông Nam Á để biết thêm về ông. Tuy nhiên, hình ảnh này được nhiều người biết đến, thường gắn liền với một người có thật trong lịch sử Trung Quốc, tên là Phạm Lai.
Theo sử sách, Phạm Lai là bề tôi trung thành của Việt Vương Câu Tiễn. Ông đã hết lòng giúp đỡ Việt Vương trong cơn hoạn nạn và giúp Việt Vương báo thù cho Ngô Phù Sai. Không dễ để nước nhà diệt vong nhưng Phạm Lại vẫn có thể giúp Việt Vương khôi phục lại sự hưng thịnh.
Nhưng khi đất nước đã ổn định, Phạm Lai lại là người hiểu rõ tính cách, nhân cách của vị vua nước Việt là Câu Tiễn. Vua là người chia được khổ đau nhưng không chia được của cải. Trong hoạn nạn, mọi người chung sức chung lòng cứu nước, cứu dân tộc, đánh giặc, ta đã thắng, đã thống nhất, những kẻ làm được như vậy thì không cần nữa, thủ đoạn cuối cùng là đem chúng ra xử tử.
Phạm Lại rất thông minh, giúp Câu Tiễn thu phục được nước, rồi bỏ chạy, không chào vua mà lặng lẽ ở ẩn. Ông đổi họ, đổi vốn từ họ Phạm sang họ Đào. Mọi người hoàn toàn không biết về nguồn gốc của anh ấy khi anh ấy đổi tên.
Từ đó, người ta chỉ biết ông tên là Đào Châu Công, làm nghề buôn bán. Sau một vài năm buôn bán, anh ta phát triển rất nhiều của cải và kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng anh ta không tích lũy của cải, và khi kiếm được nhiều tiền, anh ta lập tức đem số tiền này cho người nghèo. Số còn lại chỉ giữ lại cho mình làm số vốn nhỏ. Sau đó, anh ta lại làm việc chăm chỉ, sau vài năm làm việc, anh ta lại giàu có, phát tài lớn, phát tài lớn, bố thí rất nhiều.
Chính nhờ đức độ bố thí của ông mà người dân tôn ông như một vị thần mang tài lộc đến cho mọi người, gọi là Thần Tài.
2. Hình tượng Thần Tài trong Phật giáo
Hình tượng Thần tài từ lâu đã được biết đến là hình ảnh gắn liền với cuộc sống tâm linh, nhưng đây không phải là một nhân vật có mặt trong Phật giáo. Tuy nhiên, đức hạnh của Ngài tương ứng với lời Phật dạy, đó là thực hành hạnh bố thí mà mỗi người chúng ta cần học hỏi và noi theo.
Trên thực tế, phần lớn mục đích thờ cúng Thần tài là để cầu tài lộc bằng cách dâng hoa quả, thức ăn cho ông. Đó là quan điểm dân gian còn nếu so với quan điểm Phật giáo thì không phù hợp, vì nó đi ngược lại luật nhân quả mà Đức Phật đã dạy.
Đạo Phật không dạy chúng ta cầu giàu có bằng cách phụng sự một vị thần linh nào đó, nhưng Đức Phật đánh giá cao việc bố thí, giúp người sẽ nhận được phúc lộc tương ứng. Cho nên bố thí, cúng dường là nhân lành để sinh hoa thơm quả ngọt, báo giàu sang trong hiện tại và tương lai.
3. Bài học rút ra từ biểu tượng Thần tài
Hạnh phúc của sự cho đi
Câu chuyện giải thích nguồn gốc của Thần Tài trên đây cho thấy ông rất rộng lượng từ bậc vua chúa đến thường dân. Ngài bố thí với lòng từ bi không mong cầu lợi lộc. Vì vậy, khi đất nước đã ổn định, ông không xin vàng bạc của vua mà lặng lẽ ra đi. Đây là điều chúng ta cần học hỏi.
Ngày nay, nhiều người thực hành bố thí chủ yếu vì muốn đạt được lợi ích hoặc để mang ơn người khác. Điều đó không sai, nhưng công đức tạo ra sẽ không nhiều vì việc thiện có tính toán và giới hạn. Chúng ta dễ bị thu vào mắt khi dang tay giúp đỡ người khác vì nghĩ rằng: Mình sẽ được gì? Họ sẽ cảm ơn tôi chứ? Đừng như vậy! Vì Đức Phật đã dạy: Ơn nghĩa không cần đền đáp.
Luật nhân quả luôn tồn tại một cách công bằng nên khi đã tạo nhân tốt thì chắc chắn kết quả tốt sẽ đến khi đủ nhân duyên mà không cần phải cầu xin. Cho nên khi Phạm Lai làm việc thiện bố thí mãi mới được như vậy.
Vì vậy, chúng ta thờ thần tài, nếu hiểu đúng thì cần phải noi gương ứng xử tốt của ngài. Nếu biết chia sẻ, bố thí, giúp đỡ mọi người thì công việc làm ăn sẽ thuận lợi, tiền bạc không thiếu. Cho đúng cách – hưởng khi học Phật, làm việc thiện, tích đức, phúc bền lâu.
Làm việc chăm chỉ, không bao giờ ngừng làm việc
Dù công việc kinh doanh thuận lợi, tiền bạc rủng rỉnh nhưng Phạm Lai vẫn không ỷ lại, lười lao động để hưởng thụ. Cách anh “tận hưởng” thành quả của mình là phát tiền cho người nghèo. Sau đó tiếp tục làm việc để có tiền bố thí.
Anh ta không bao giờ cầu xin một vị thần phù hộ và cho anh ta tài năng, nhưng anh ta đã tạo ra tất cả sự giàu có của mình bằng chính đôi tay của mình. Còn chúng tôi thì ngược lại. Hãy luôn phó thác tài sản và vận may của mình cho một vị thần để cầu xin và cầu nguyện mà không phải là chủ nhân của chính mình. Rồi không bằng lòng, ông quay sang trách ông Thần Tài không thiêng.
Đặc biệt, điều chúng tôi học được ở anh là sự cần cù. Trong khi đó, con người ngày nay luôn ỷ lại vào gia đình khá giả mà không lo cho tương lai mà sống buông thả, lười biếng, tiêu tiền vào những nơi sa đọa.
quần què
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Thần Tài trong Phật giáo: Nguồn gốc và đức hạnh bố thí” state=”close”]
Thần Tài trong Phật giáo: Nguồn gốc và đức hạnh bố thí
Hình Ảnh về: Thần Tài trong Phật giáo: Nguồn gốc và đức hạnh bố thí
Video về: Thần Tài trong Phật giáo: Nguồn gốc và đức hạnh bố thí
Wiki về Thần Tài trong Phật giáo: Nguồn gốc và đức hạnh bố thí
Thần Tài trong Phật giáo: Nguồn gốc và đức hạnh bố thí -
Cùng đọc bài viết với Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy Thần Tài trong Phật giáo: Nguồn gốc và Đức hạnh Bố thí.
Từ lâu, hình tượng Thần Tài đã chiếm một vị trí quan trọng trong đời sống tinh thần của nhiều quốc gia. Đó là hình ảnh vô cùng quen thuộc, đặc biệt với những người kinh doanh, buôn bán. Tuy nhiên, không phải ai cũng nhận thức đầy đủ về nguồn gốc cũng như những ưu điểm của hình ảnh này trong Phật giáo.
Bạn đang xem Thần Tài Trong Đạo Phật: Nguồn Gốc Và Đức Hạnh Bố Thí
1. Về nguồn gốc của Thần Tài
Có rất nhiều truyền thuyết về Thần Tài trong dân gian, bạn có thể tham khảo Truy tìm nguồn gốc Thần Tài qua truyền thuyết các nước Đông Nam Á để biết thêm về ông. Tuy nhiên, hình ảnh này được nhiều người biết đến, thường gắn liền với một người có thật trong lịch sử Trung Quốc, tên là Phạm Lai.
Theo sử sách, Phạm Lai là bề tôi trung thành của Việt Vương Câu Tiễn. Ông đã hết lòng giúp đỡ Việt Vương trong cơn hoạn nạn và giúp Việt Vương báo thù cho Ngô Phù Sai. Không dễ để nước nhà diệt vong nhưng Phạm Lại vẫn có thể giúp Việt Vương khôi phục lại sự hưng thịnh.
Nhưng khi đất nước đã ổn định, Phạm Lai lại là người hiểu rõ tính cách, nhân cách của vị vua nước Việt là Câu Tiễn. Vua là người chia được khổ đau nhưng không chia được của cải. Trong hoạn nạn, mọi người chung sức chung lòng cứu nước, cứu dân tộc, đánh giặc, ta đã thắng, đã thống nhất, những kẻ làm được như vậy thì không cần nữa, thủ đoạn cuối cùng là đem chúng ra xử tử.
Phạm Lại rất thông minh, giúp Câu Tiễn thu phục được nước, rồi bỏ chạy, không chào vua mà lặng lẽ ở ẩn. Ông đổi họ, đổi vốn từ họ Phạm sang họ Đào. Mọi người hoàn toàn không biết về nguồn gốc của anh ấy khi anh ấy đổi tên.
Từ đó, người ta chỉ biết ông tên là Đào Châu Công, làm nghề buôn bán. Sau một vài năm buôn bán, anh ta phát triển rất nhiều của cải và kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng anh ta không tích lũy của cải, và khi kiếm được nhiều tiền, anh ta lập tức đem số tiền này cho người nghèo. Số còn lại chỉ giữ lại cho mình làm số vốn nhỏ. Sau đó, anh ta lại làm việc chăm chỉ, sau vài năm làm việc, anh ta lại giàu có, phát tài lớn, phát tài lớn, bố thí rất nhiều.
Chính nhờ đức độ bố thí của ông mà người dân tôn ông như một vị thần mang tài lộc đến cho mọi người, gọi là Thần Tài.
2. Hình tượng Thần Tài trong Phật giáo
Hình tượng Thần tài từ lâu đã được biết đến là hình ảnh gắn liền với cuộc sống tâm linh, nhưng đây không phải là một nhân vật có mặt trong Phật giáo. Tuy nhiên, đức hạnh của Ngài tương ứng với lời Phật dạy, đó là thực hành hạnh bố thí mà mỗi người chúng ta cần học hỏi và noi theo.
Trên thực tế, phần lớn mục đích thờ cúng Thần tài là để cầu tài lộc bằng cách dâng hoa quả, thức ăn cho ông. Đó là quan điểm dân gian còn nếu so với quan điểm Phật giáo thì không phù hợp, vì nó đi ngược lại luật nhân quả mà Đức Phật đã dạy.
Đạo Phật không dạy chúng ta cầu giàu có bằng cách phụng sự một vị thần linh nào đó, nhưng Đức Phật đánh giá cao việc bố thí, giúp người sẽ nhận được phúc lộc tương ứng. Cho nên bố thí, cúng dường là nhân lành để sinh hoa thơm quả ngọt, báo giàu sang trong hiện tại và tương lai.
3. Bài học rút ra từ biểu tượng Thần tài
Hạnh phúc của sự cho đi
Câu chuyện giải thích nguồn gốc của Thần Tài trên đây cho thấy ông rất rộng lượng từ bậc vua chúa đến thường dân. Ngài bố thí với lòng từ bi không mong cầu lợi lộc. Vì vậy, khi đất nước đã ổn định, ông không xin vàng bạc của vua mà lặng lẽ ra đi. Đây là điều chúng ta cần học hỏi.
Ngày nay, nhiều người thực hành bố thí chủ yếu vì muốn đạt được lợi ích hoặc để mang ơn người khác. Điều đó không sai, nhưng công đức tạo ra sẽ không nhiều vì việc thiện có tính toán và giới hạn. Chúng ta dễ bị thu vào mắt khi dang tay giúp đỡ người khác vì nghĩ rằng: Mình sẽ được gì? Họ sẽ cảm ơn tôi chứ? Đừng như vậy! Vì Đức Phật đã dạy: Ơn nghĩa không cần đền đáp.
Luật nhân quả luôn tồn tại một cách công bằng nên khi đã tạo nhân tốt thì chắc chắn kết quả tốt sẽ đến khi đủ nhân duyên mà không cần phải cầu xin. Cho nên khi Phạm Lai làm việc thiện bố thí mãi mới được như vậy.
Vì vậy, chúng ta thờ thần tài, nếu hiểu đúng thì cần phải noi gương ứng xử tốt của ngài. Nếu biết chia sẻ, bố thí, giúp đỡ mọi người thì công việc làm ăn sẽ thuận lợi, tiền bạc không thiếu. Cho đúng cách – hưởng khi học Phật, làm việc thiện, tích đức, phúc bền lâu.
Làm việc chăm chỉ, không bao giờ ngừng làm việc
Dù công việc kinh doanh thuận lợi, tiền bạc rủng rỉnh nhưng Phạm Lai vẫn không ỷ lại, lười lao động để hưởng thụ. Cách anh "tận hưởng" thành quả của mình là phát tiền cho người nghèo. Sau đó tiếp tục làm việc để có tiền bố thí.
Anh ta không bao giờ cầu xin một vị thần phù hộ và cho anh ta tài năng, nhưng anh ta đã tạo ra tất cả sự giàu có của mình bằng chính đôi tay của mình. Còn chúng tôi thì ngược lại. Hãy luôn phó thác tài sản và vận may của mình cho một vị thần để cầu xin và cầu nguyện mà không phải là chủ nhân của chính mình. Rồi không bằng lòng, ông quay sang trách ông Thần Tài không thiêng.
Đặc biệt, điều chúng tôi học được ở anh là sự cần cù. Trong khi đó, con người ngày nay luôn ỷ lại vào gia đình khá giả mà không lo cho tương lai mà sống buông thả, lười biếng, tiêu tiền vào những nơi sa đọa.
quần què
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” ez-toc-section” >1. Về nguồn gốc của Thần Tài
Có rất nhiều truyền thuyết về Thần Tài trong dân gian, bạn có thể tham khảo Truy tìm nguồn gốc Thần Tài qua truyền thuyết các nước Đông Nam Á để biết thêm về ông. Tuy nhiên, hình ảnh này được nhiều người biết đến, thường gắn liền với một người có thật trong lịch sử Trung Quốc, tên là Phạm Lai.
Theo sử sách, Phạm Lai là bề tôi trung thành của Việt Vương Câu Tiễn. Ông đã hết lòng giúp đỡ Việt Vương trong cơn hoạn nạn và giúp Việt Vương báo thù cho Ngô Phù Sai. Không dễ để nước nhà diệt vong nhưng Phạm Lại vẫn có thể giúp Việt Vương khôi phục lại sự hưng thịnh.
Nhưng khi đất nước đã ổn định, Phạm Lai lại là người hiểu rõ tính cách, nhân cách của vị vua nước Việt là Câu Tiễn. Vua là người chia được khổ đau nhưng không chia được của cải. Trong hoạn nạn, mọi người chung sức chung lòng cứu nước, cứu dân tộc, đánh giặc, ta đã thắng, đã thống nhất, những kẻ làm được như vậy thì không cần nữa, thủ đoạn cuối cùng là đem chúng ra xử tử.
Phạm Lại rất thông minh, giúp Câu Tiễn thu phục được nước, rồi bỏ chạy, không chào vua mà lặng lẽ ở ẩn. Ông đổi họ, đổi vốn từ họ Phạm sang họ Đào. Mọi người hoàn toàn không biết về nguồn gốc của anh ấy khi anh ấy đổi tên.
Từ đó, người ta chỉ biết ông tên là Đào Châu Công, làm nghề buôn bán. Sau một vài năm buôn bán, anh ta phát triển rất nhiều của cải và kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng anh ta không tích lũy của cải, và khi kiếm được nhiều tiền, anh ta lập tức đem số tiền này cho người nghèo. Số còn lại chỉ giữ lại cho mình làm số vốn nhỏ. Sau đó, anh ta lại làm việc chăm chỉ, sau vài năm làm việc, anh ta lại giàu có, phát tài lớn, phát tài lớn, bố thí rất nhiều.
Chính nhờ đức độ bố thí của ông mà người dân tôn ông như một vị thần mang tài lộc đến cho mọi người, gọi là Thần Tài.
2. Hình tượng Thần Tài trong Phật giáo
Hình tượng Thần tài từ lâu đã được biết đến là hình ảnh gắn liền với cuộc sống tâm linh, nhưng đây không phải là một nhân vật có mặt trong Phật giáo. Tuy nhiên, đức hạnh của Ngài tương ứng với lời Phật dạy, đó là thực hành hạnh bố thí mà mỗi người chúng ta cần học hỏi và noi theo.
Trên thực tế, phần lớn mục đích thờ cúng Thần tài là để cầu tài lộc bằng cách dâng hoa quả, thức ăn cho ông. Đó là quan điểm dân gian còn nếu so với quan điểm Phật giáo thì không phù hợp, vì nó đi ngược lại luật nhân quả mà Đức Phật đã dạy.
Đạo Phật không dạy chúng ta cầu giàu có bằng cách phụng sự một vị thần linh nào đó, nhưng Đức Phật đánh giá cao việc bố thí, giúp người sẽ nhận được phúc lộc tương ứng. Cho nên bố thí, cúng dường là nhân lành để sinh hoa thơm quả ngọt, báo giàu sang trong hiện tại và tương lai.
3. Bài học rút ra từ biểu tượng Thần tài
Hạnh phúc của sự cho đi
Câu chuyện giải thích nguồn gốc của Thần Tài trên đây cho thấy ông rất rộng lượng từ bậc vua chúa đến thường dân. Ngài bố thí với lòng từ bi không mong cầu lợi lộc. Vì vậy, khi đất nước đã ổn định, ông không xin vàng bạc của vua mà lặng lẽ ra đi. Đây là điều chúng ta cần học hỏi.
Ngày nay, nhiều người thực hành bố thí chủ yếu vì muốn đạt được lợi ích hoặc để mang ơn người khác. Điều đó không sai, nhưng công đức tạo ra sẽ không nhiều vì việc thiện có tính toán và giới hạn. Chúng ta dễ bị thu vào mắt khi dang tay giúp đỡ người khác vì nghĩ rằng: Mình sẽ được gì? Họ sẽ cảm ơn tôi chứ? Đừng như vậy! Vì Đức Phật đã dạy: Ơn nghĩa không cần đền đáp.
Luật nhân quả luôn tồn tại một cách công bằng nên khi đã tạo nhân tốt thì chắc chắn kết quả tốt sẽ đến khi đủ nhân duyên mà không cần phải cầu xin. Cho nên khi Phạm Lai làm việc thiện bố thí mãi mới được như vậy.
Vì vậy, chúng ta thờ thần tài, nếu hiểu đúng thì cần phải noi gương ứng xử tốt của ngài. Nếu biết chia sẻ, bố thí, giúp đỡ mọi người thì công việc làm ăn sẽ thuận lợi, tiền bạc không thiếu. Cho đúng cách – hưởng khi học Phật, làm việc thiện, tích đức, phúc bền lâu.
Làm việc chăm chỉ, không bao giờ ngừng làm việc
Dù công việc kinh doanh thuận lợi, tiền bạc rủng rỉnh nhưng Phạm Lai vẫn không ỷ lại, lười lao động để hưởng thụ. Cách anh “tận hưởng” thành quả của mình là phát tiền cho người nghèo. Sau đó tiếp tục làm việc để có tiền bố thí.
Anh ta không bao giờ cầu xin một vị thần phù hộ và cho anh ta tài năng, nhưng anh ta đã tạo ra tất cả sự giàu có của mình bằng chính đôi tay của mình. Còn chúng tôi thì ngược lại. Hãy luôn phó thác tài sản và vận may của mình cho một vị thần để cầu xin và cầu nguyện mà không phải là chủ nhân của chính mình. Rồi không bằng lòng, ông quay sang trách ông Thần Tài không thiêng.
Đặc biệt, điều chúng tôi học được ở anh là sự cần cù. Trong khi đó, con người ngày nay luôn ỷ lại vào gia đình khá giả mà không lo cho tương lai mà sống buông thả, lười biếng, tiêu tiền vào những nơi sa đọa.
quần què
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
[/box]
#Thần #Tài #trong #Phật #giáo #Nguồn #gốc #và #đức #hạnh #bố #thí
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Thần Tài trong Phật giáo: Nguồn gốc và đức hạnh bố thí có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Thần Tài trong Phật giáo: Nguồn gốc và đức hạnh bố thí bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Chuyên mục: Văn học
#Thần #Tài #trong #Phật #giáo #Nguồn #gốc #và #đức #hạnh #bố #thí
Trả lời