Hội nghị kéo dài tới hạ tuần tháng 2 năm 1930. Ngày 8 tháng 2 năm 1930, các đại biểu về nước.
Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ III của Đảng, tháng 9-1960 quyết định “từ nay lấy ngày 3 tháng 2 dương lịch hàng năm làm ngày kỷ niệm thành lập Đảng”.
Hội nghị thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam ngày 3-2-1930. Ảnh do họa sĩ Phi Hoành chụp (Ảnh: BTLSQG).
Để lãnh đạo Hội nghị thực hiện mục tiêu thành lập một Đảng Cộng sản duy nhất ở Việt Nam, Nguyễn Ái Quốc xác định rõ vấn đề quan trọng hàng đầu là tự phê bình và phê bình những thành kiến giữa các tổ chức. Cộng sản dẫn tới tranh chấp, đả kích lẫn nhau thì phải loại trừ những thiếu sót đó, thành tâm hợp tác để thống nhất các tổ chức cộng sản. Tiếp đó, Hội nghị thảo luận về việc thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam và bàn việc thông qua Bộ Chính trị, Điều lệ, phương án thống nhất các tổ chức cộng sản trong nước, cử ra Ban Chấp hành Trung ương lâm thời. Những tư tưởng lãnh đạo đó của đồng chí Nguyễn Ái Quốc đã được Hội nghị thông qua và triển khai thực hiện.
Hai tổ chức cộng sản là Đông Dương Cộng sản Đảng và An Nam Cộng sản Đảng đã phê bình lẫn nhau, đồng chí Nguyễn Ái Quốc cũng chỉ ra những sai trái, thiếu sót của mình. Thiếu sót chủ yếu của An Nam Cộng sản Đảng là: điều kiện xác nhận đảng viên chính thức quá khe khắt, điều kiện gia nhập Đoàn, Hội Nông dân, Hội Sinh viên cũng quá khe khắt.
Đảng Cộng sản Đông Dương đã mắc những sai trái, thiếu sót: điều kiện xác nhận đảng viên chính thức và điều kiện kết nạp Đoàn quá khe khắt; Về tổ chức thì đảng phái, xa vắng quần chúng, giải thể các tổ chức Thanh niên, Tân Việt.
Kết quả của cuộc phê bình và tự phê bình đó đã dẫn tới sự thống nhất thành lập Đảng Cộng sản.
Hội nghị đã thảo luận và thông qua ý kiến lãnh đạo của đồng chí Nguyễn Ái Quốc, thông qua phương án thành lập một Đảng Cộng sản lấy tên là Đảng Cộng sản Việt Nam; thống nhất cách cử Ban Chấp hành Trung ương lâm thời: Bắc Kỳ và Trung Kỳ có 5 ủy viên do Đảng Cộng sản Đông Dương cử ra, Nam Kỳ có 2 ủy viên do Đông Dương Cộng sản Đảng cử ra và An Nam của Đảng Cộng sản Việt Nam. Tương tự, Ban Chấp hành Trung ương lâm thời có tổng cộng bảy thành viên.
Hội nghị đã thảo luận và thông qua các văn kiện sau: Chính cương vắn tắt, Sách lược vắn tắt, Chương trình tóm tắt, Điều lệ vắn tắt do đồng chí Nguyễn Ái Quốc soạn thảo. Hội nghị quyết định chủ trương xây dựng công hội, công nông hội, phản đế hội. Theo đó, Công đoàn và Hội Nông dân sẽ thu hút những người lao động, nông dân ko vào được Đảng. Trí thức và tiểu tư sản vào Hội phản đế. Hội nghị xác định rõ thái độ của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Hội Việt Nam Cách mệnh Thanh niên là cử cán bộ vào Nam Kỳ lãnh đạo và đưa tổ chức này vào Hội phản đế Kim Cương. đồng thời đưa vào Hội phản đế, kết nạp những người ưu tú trong tổ chức đó vào Đảng. Đảng chủ trương lợi dụng Quốc dân đảng và kết nạp đảng viên vào Hội phản đế. Để thực hiện chủ trương thống nhất các tổ chức cách mệnh trong Mặt trận phản đế, “Đảng cử một đồng chí chịu trách nhiệm họp đại biểu các đảng phái như Tân Việt, Thanh niên, Quốc dân Đảng, Nguyễn An Đảng. Ninh, v.v. để thành lập Mặt Trận Phản Đế và sau này các tư nhân hoặc tổ chức có thể tham gia”.
Đảng sẽ thành lập Hội cứu tế, hội này sẽ do các đảng viên do Đảng cử ra phụ trách, đồng thời tuyên truyền tăng trưởng hội viên. Hội Cứu quốc có nhiệm vụ đấu tranh chính trị bảo vệ các chiến sĩ cách mệnh, giúp sức họ và gia đình về vật chất lúc họ bị chính quyền thực dân đàn áp, kết án, tù đày…
Về tạp chí của Đảng, Hội nghị thành lập Đảng đã quyết định loại trừ các báo của Đảng Cộng sản Đông Dương và An Nam Cộng sản Đảng đã xuất bản trước đó. Xuất bản một tạp chí lý luận và ba bài báo tuyên truyền.
Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời là mốc son ghi lại bước trưởng thành của phong trào cách mệnh Việt Nam, là bước ngoặt lịch sử của cách mệnh Việt Nam. Đó là kết quả thế tất của việc liên kết chủ nghĩa Mác – Lênin với phong trào người lao động và phong trào yêu nước.
Cương lĩnh đường tắt, Sách lược đường lối tắt của Đảng
Đại hội thành lập Đảng thông qua Chính cương vắn tắt của Đảng, Sách lược vắn tắt của Đảng.
Chính cương vắn tắt của Đảng chủ trương là “tư sản dân quyền cách mệnh và thổ địa cách mệnh để đi tới xã hội cộng sản”.
Nhiệm vụ của cuộc cách mệnh đó, về mặt xã hội rồi làm sao cho người dân được tự do, đồng đẳng nam nữ và phổ cập giáo dục theo công nông hóa; chính trị: đánh đổ đế quốc Pháp và phong kiến tay sai, làm cho nước Việt Nam được hoàn toàn độc lập, tổ chức được chính quyền công nông và quân đội công nông; về mặt kinh tế thì phải thủ tiêu mọi quốc khố, thu hết tài sản lớn của đế quốc Pháp ủy quyền Chính phủ công nông quản lý, thu hết ruộng đất chia cho dân nghèo, bỏ tô thuế cho nông dân tăng trưởng. công nghiệp và nông nghiệp. nghề nghiệp, thực thi pháp luật ngày làm việc tám giờ.
Sách lược vắn tắt của Đảng nêu rõ: Đảng là đội tiền phong của giai cấp người lao động. Đảng phải tập trung được đa số giai cấp và làm cho giai cấp lãnh đạo nhân dân. Đảng phải kết đoàn đại đa số nông dân, dựa vững chắc vào bần cố nông, phải hết sức lãnh đạo bần nông làm cuộc cách mệnh thổ địa đánh đổ bọn đại địa chủ và bọn phong kiến, Đảng phải “hết sức liên bang”. tiểu tư sản, trí thức, trung nông, Thanh niên, Tân Việt,… để lôi kéo họ vào phe của giai cấp vô sản. Còn đối với phú nông, địa chủ trung bình, nhỏ còn bọn tư bản An Nam ko biết mặt đối lập thì phải lợi dụng để cho họ đứng trung lập một thời kì. Bất kỳ bộ phận nào đứng ra chống lại nó (Đảng Lập hiến, v.v.) đều phải bị lật đổ.
Trong việc khắc phục các giai cấp phải hết sức thận trọng, ko vì lợi ích nào của công nông nhưng đi tới chỗ thỏa hiệp.” Hơn nữa, lúc tuyên truyền miệng hiệu “An Nam độc lập”, Đảng phải đồng thời nêu cao khẩu hiệu kết đoàn chặt chẽ. với các dân tộc bị áp bức và giai cấp vô sản toàn cầu, nhất là giai cấp vô sản Pháp.
Chính cương vắn tắt của Đảng, sách lược vắn tắt của Đảng là cương lĩnh cách mệnh trước tiên vạch ra tuyến đường cho cách mệnh Việt Nam. Chính cương và Sách lược vắn tắt có trị giá to lớn – là một trong những cơ sở quan trọng để xây dựng đường lối, phương pháp cách mệnh của Đảng ta.
Đông Dương Cộng Sản Liên Đoàn gia nhập Đảng Cộng Sản Việt Nam
Đông Dương Cộng sản đoàn ra đời nhưng chưa có lực lượng, tổ chức, chủ trương cụ thể, chưa phải là một tổ chức Bôn-sê-vích chân chính “nhưng có ý thức cộng sản” và muốn gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam. Xét ước vọng chính đáng của Liên đoàn Cộng sản Đông Dương, ngày 24-2-1930, hai đồng chí thay mặt đại diện của Quốc tế Cộng sản (tức Nguyễn Ái Quốc) là hai đồng chí Châu Văn Liêm và Nguyễn Thiều. Các Ủy viên lâm thời Trung ương Hạ Bá Cang (tức Hoàng Quốc Việt), Phạm Hữu Lầu cùng với đồng chí Ngô Gia Tự, Bí thư lâm thời Xứ ủy Đảng Cộng sản Việt Nam ở Nam Kỳ, đã tổ chức hội nghị. chấp nhận sáp nhập Liên đoàn Cộng sản Đông Dương vào Đảng Cộng sản Việt Nam.
Nghị quyết chỉ rõ Đông Dương Cộng sản Liên đoàn chỉ định một đồng chí tham gia Ban Chấp hành Đảng bộ Đảng Cộng sản Việt Nam lâm thời tại Nam Kỳ; đồng thời Ban Chấp hành lâm thời Đảng Cộng sản Việt Nam và Ban Chấp hành Liên đoàn phải báo cho các đồng chí trong Đảng biết việc Liên đoàn Cộng sản Đông Dương đã gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam.
———————
Nguồn: Lịch sử Đảng Cộng sản Việt Nam, tập 2, NXB Chính trị Quốc gia, 2008.
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Hội nghị thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam” state=”close”]
Hội nghị thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam
Hình Ảnh về: Hội nghị thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam
Video về: Hội nghị thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam
Wiki về Hội nghị thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam
Hội nghị thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam -
Hội nghị kéo dài tới hạ tuần tháng 2 năm 1930. Ngày 8 tháng 2 năm 1930, các đại biểu về nước.
Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ III của Đảng, tháng 9-1960 quyết định “từ nay lấy ngày 3 tháng 2 dương lịch hàng năm làm ngày kỷ niệm thành lập Đảng”.
Hội nghị thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam ngày 3-2-1930. Ảnh do họa sĩ Phi Hoành chụp (Ảnh: BTLSQG).
Để lãnh đạo Hội nghị thực hiện mục tiêu thành lập một Đảng Cộng sản duy nhất ở Việt Nam, Nguyễn Ái Quốc xác định rõ vấn đề quan trọng hàng đầu là tự phê bình và phê bình những thành kiến giữa các tổ chức. Cộng sản dẫn tới tranh chấp, đả kích lẫn nhau thì phải loại trừ những thiếu sót đó, thành tâm hợp tác để thống nhất các tổ chức cộng sản. Tiếp đó, Hội nghị thảo luận về việc thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam và bàn việc thông qua Bộ Chính trị, Điều lệ, phương án thống nhất các tổ chức cộng sản trong nước, cử ra Ban Chấp hành Trung ương lâm thời. Những tư tưởng lãnh đạo đó của đồng chí Nguyễn Ái Quốc đã được Hội nghị thông qua và triển khai thực hiện.
Hai tổ chức cộng sản là Đông Dương Cộng sản Đảng và An Nam Cộng sản Đảng đã phê bình lẫn nhau, đồng chí Nguyễn Ái Quốc cũng chỉ ra những sai trái, thiếu sót của mình. Thiếu sót chủ yếu của An Nam Cộng sản Đảng là: điều kiện xác nhận đảng viên chính thức quá khe khắt, điều kiện gia nhập Đoàn, Hội Nông dân, Hội Sinh viên cũng quá khe khắt.
Đảng Cộng sản Đông Dương đã mắc những sai trái, thiếu sót: điều kiện xác nhận đảng viên chính thức và điều kiện kết nạp Đoàn quá khe khắt; Về tổ chức thì đảng phái, xa vắng quần chúng, giải thể các tổ chức Thanh niên, Tân Việt.
Kết quả của cuộc phê bình và tự phê bình đó đã dẫn tới sự thống nhất thành lập Đảng Cộng sản.
Hội nghị đã thảo luận và thông qua ý kiến lãnh đạo của đồng chí Nguyễn Ái Quốc, thông qua phương án thành lập một Đảng Cộng sản lấy tên là Đảng Cộng sản Việt Nam; thống nhất cách cử Ban Chấp hành Trung ương lâm thời: Bắc Kỳ và Trung Kỳ có 5 ủy viên do Đảng Cộng sản Đông Dương cử ra, Nam Kỳ có 2 ủy viên do Đông Dương Cộng sản Đảng cử ra và An Nam của Đảng Cộng sản Việt Nam. Tương tự, Ban Chấp hành Trung ương lâm thời có tổng cộng bảy thành viên.
Hội nghị đã thảo luận và thông qua các văn kiện sau: Chính cương vắn tắt, Sách lược vắn tắt, Chương trình tóm tắt, Điều lệ vắn tắt do đồng chí Nguyễn Ái Quốc soạn thảo. Hội nghị quyết định chủ trương xây dựng công hội, công nông hội, phản đế hội. Theo đó, Công đoàn và Hội Nông dân sẽ thu hút những người lao động, nông dân ko vào được Đảng. Trí thức và tiểu tư sản vào Hội phản đế. Hội nghị xác định rõ thái độ của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Hội Việt Nam Cách mệnh Thanh niên là cử cán bộ vào Nam Kỳ lãnh đạo và đưa tổ chức này vào Hội phản đế Kim Cương. đồng thời đưa vào Hội phản đế, kết nạp những người ưu tú trong tổ chức đó vào Đảng. Đảng chủ trương lợi dụng Quốc dân đảng và kết nạp đảng viên vào Hội phản đế. Để thực hiện chủ trương thống nhất các tổ chức cách mệnh trong Mặt trận phản đế, “Đảng cử một đồng chí chịu trách nhiệm họp đại biểu các đảng phái như Tân Việt, Thanh niên, Quốc dân Đảng, Nguyễn An Đảng. Ninh, v.v. để thành lập Mặt Trận Phản Đế và sau này các tư nhân hoặc tổ chức có thể tham gia”.
Đảng sẽ thành lập Hội cứu tế, hội này sẽ do các đảng viên do Đảng cử ra phụ trách, đồng thời tuyên truyền tăng trưởng hội viên. Hội Cứu quốc có nhiệm vụ đấu tranh chính trị bảo vệ các chiến sĩ cách mệnh, giúp sức họ và gia đình về vật chất lúc họ bị chính quyền thực dân đàn áp, kết án, tù đày...
Về tạp chí của Đảng, Hội nghị thành lập Đảng đã quyết định loại trừ các báo của Đảng Cộng sản Đông Dương và An Nam Cộng sản Đảng đã xuất bản trước đó. Xuất bản một tạp chí lý luận và ba bài báo tuyên truyền.
Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời là mốc son ghi lại bước trưởng thành của phong trào cách mệnh Việt Nam, là bước ngoặt lịch sử của cách mệnh Việt Nam. Đó là kết quả thế tất của việc liên kết chủ nghĩa Mác - Lênin với phong trào người lao động và phong trào yêu nước.
Cương lĩnh đường tắt, Sách lược đường lối tắt của Đảng
Đại hội thành lập Đảng thông qua Chính cương vắn tắt của Đảng, Sách lược vắn tắt của Đảng.
Chính cương vắn tắt của Đảng chủ trương là “tư sản dân quyền cách mệnh và thổ địa cách mệnh để đi tới xã hội cộng sản”.
Nhiệm vụ của cuộc cách mệnh đó, về mặt xã hội rồi làm sao cho người dân được tự do, đồng đẳng nam nữ và phổ cập giáo dục theo công nông hóa; chính trị: đánh đổ đế quốc Pháp và phong kiến tay sai, làm cho nước Việt Nam được hoàn toàn độc lập, tổ chức được chính quyền công nông và quân đội công nông; về mặt kinh tế thì phải thủ tiêu mọi quốc khố, thu hết tài sản lớn của đế quốc Pháp ủy quyền Chính phủ công nông quản lý, thu hết ruộng đất chia cho dân nghèo, bỏ tô thuế cho nông dân tăng trưởng. công nghiệp và nông nghiệp. nghề nghiệp, thực thi pháp luật ngày làm việc tám giờ.
Sách lược vắn tắt của Đảng nêu rõ: Đảng là đội tiền phong của giai cấp người lao động. Đảng phải tập trung được đa số giai cấp và làm cho giai cấp lãnh đạo nhân dân. Đảng phải kết đoàn đại đa số nông dân, dựa vững chắc vào bần cố nông, phải hết sức lãnh đạo bần nông làm cuộc cách mệnh thổ địa đánh đổ bọn đại địa chủ và bọn phong kiến, Đảng phải “hết sức liên bang”. tiểu tư sản, trí thức, trung nông, Thanh niên, Tân Việt,... để lôi kéo họ vào phe của giai cấp vô sản. Còn đối với phú nông, địa chủ trung bình, nhỏ còn bọn tư bản An Nam ko biết mặt đối lập thì phải lợi dụng để cho họ đứng trung lập một thời kì. Bất kỳ bộ phận nào đứng ra chống lại nó (Đảng Lập hiến, v.v.) đều phải bị lật đổ.
Trong việc khắc phục các giai cấp phải hết sức thận trọng, ko vì lợi ích nào của công nông nhưng đi tới chỗ thỏa hiệp.” Hơn nữa, lúc tuyên truyền miệng hiệu “An Nam độc lập”, Đảng phải đồng thời nêu cao khẩu hiệu kết đoàn chặt chẽ. với các dân tộc bị áp bức và giai cấp vô sản toàn cầu, nhất là giai cấp vô sản Pháp.
Chính cương vắn tắt của Đảng, sách lược vắn tắt của Đảng là cương lĩnh cách mệnh trước tiên vạch ra tuyến đường cho cách mệnh Việt Nam. Chính cương và Sách lược vắn tắt có trị giá to lớn - là một trong những cơ sở quan trọng để xây dựng đường lối, phương pháp cách mệnh của Đảng ta.
Đông Dương Cộng Sản Liên Đoàn gia nhập Đảng Cộng Sản Việt Nam
Đông Dương Cộng sản đoàn ra đời nhưng chưa có lực lượng, tổ chức, chủ trương cụ thể, chưa phải là một tổ chức Bôn-sê-vích chân chính “nhưng có ý thức cộng sản” và muốn gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam. Xét ước vọng chính đáng của Liên đoàn Cộng sản Đông Dương, ngày 24-2-1930, hai đồng chí thay mặt đại diện của Quốc tế Cộng sản (tức Nguyễn Ái Quốc) là hai đồng chí Châu Văn Liêm và Nguyễn Thiều. Các Ủy viên lâm thời Trung ương Hạ Bá Cang (tức Hoàng Quốc Việt), Phạm Hữu Lầu cùng với đồng chí Ngô Gia Tự, Bí thư lâm thời Xứ ủy Đảng Cộng sản Việt Nam ở Nam Kỳ, đã tổ chức hội nghị. chấp nhận sáp nhập Liên đoàn Cộng sản Đông Dương vào Đảng Cộng sản Việt Nam.
Nghị quyết chỉ rõ Đông Dương Cộng sản Liên đoàn chỉ định một đồng chí tham gia Ban Chấp hành Đảng bộ Đảng Cộng sản Việt Nam lâm thời tại Nam Kỳ; đồng thời Ban Chấp hành lâm thời Đảng Cộng sản Việt Nam và Ban Chấp hành Liên đoàn phải báo cho các đồng chí trong Đảng biết việc Liên đoàn Cộng sản Đông Dương đã gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam.
———————
Nguồn: Lịch sử Đảng Cộng sản Việt Nam, tập 2, NXB Chính trị Quốc gia, 2008.
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” text-align: justify;”>Hội nghị kéo dài đến hạ tuần tháng 2 năm 1930. Ngày 8 tháng 2 năm 1930, các đại biểu về nước.
Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ III của Đảng, tháng 9-1960 quyết định “từ nay lấy ngày 3 tháng 2 dương lịch hàng năm làm ngày kỷ niệm thành lập Đảng”.
Hội nghị thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam ngày 3-2-1930. Ảnh do họa sĩ Phi Hoành chụp (Ảnh: BTLSQG).
Để chỉ đạo Hội nghị thực hiện mục tiêu thành lập một Đảng Cộng sản duy nhất ở Việt Nam, Nguyễn Ái Quốc xác định rõ vấn đề quan trọng hàng đầu là tự phê bình và phê bình những thành kiến giữa các tổ chức. Cộng sản dẫn đến mâu thuẫn, công kích lẫn nhau thì phải loại bỏ những khuyết điểm đó, thành tâm hợp tác để thống nhất các tổ chức cộng sản. Tiếp đó, Hội nghị thảo luận về việc thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam và bàn việc thông qua Bộ Chính trị, Điều lệ, phương án thống nhất các tổ chức cộng sản trong nước, cử ra Ban Chấp hành Trung ương lâm thời. Những tư tưởng chỉ đạo đó của đồng chí Nguyễn Ái Quốc đã được Hội nghị thông qua và triển khai thực hiện.
Hai tổ chức cộng sản là Đông Dương Cộng sản Đảng và An Nam Cộng sản Đảng đã phê bình lẫn nhau, đồng chí Nguyễn Ái Quốc cũng chỉ ra những sai lầm, khuyết điểm của mình. Khuyết điểm chủ yếu của An Nam Cộng sản Đảng là: điều kiện công nhận đảng viên chính thức quá khắt khe, điều kiện gia nhập Đoàn, Hội Nông dân, Hội Sinh viên cũng quá khắt khe.
Đảng Cộng sản Đông Dương đã mắc những sai lầm, khuyết điểm: điều kiện công nhận đảng viên chính thức và điều kiện kết nạp Đoàn quá khắt khe; Về tổ chức thì đảng phái, xa rời quần chúng, giải tán các tổ chức Thanh niên, Tân Việt.
Kết quả của cuộc phê bình và tự phê bình đó đã dẫn đến sự thống nhất thành lập Đảng Cộng sản.
Hội nghị đã thảo luận và thông qua ý kiến chỉ đạo của đồng chí Nguyễn Ái Quốc, thông qua phương án thành lập một Đảng Cộng sản lấy tên là Đảng Cộng sản Việt Nam; thống nhất cách cử Ban Chấp hành Trung ương lâm thời: Bắc Kỳ và Trung Kỳ có 5 ủy viên do Đảng Cộng sản Đông Dương cử ra, Nam Kỳ có 2 ủy viên do Đông Dương Cộng sản Đảng cử ra và An Nam của Đảng Cộng sản Việt Nam. Như vậy, Ban Chấp hành Trung ương lâm thời có tổng cộng bảy thành viên.
Hội nghị đã thảo luận và thông qua các văn kiện sau: Chính cương vắn tắt, Sách lược vắn tắt, Chương trình tóm tắt, Điều lệ vắn tắt do đồng chí Nguyễn Ái Quốc soạn thảo. Hội nghị quyết định chủ trương xây dựng công hội, công nông hội, phản đế hội. Theo đó, Công đoàn và Hội Nông dân sẽ thu hút những công nhân, nông dân không vào được Đảng. Trí thức và tiểu tư sản vào Hội phản đế. Hội nghị xác định rõ thái độ của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên là cử cán bộ vào Nam Kỳ lãnh đạo và đưa tổ chức này vào Hội phản đế Kim Cương. đồng thời đưa vào Hội phản đế, kết nạp những người ưu tú trong tổ chức đó vào Đảng. Đảng chủ trương lợi dụng Quốc dân đảng và kết nạp đảng viên vào Hội phản đế. Để thực hiện chủ trương hợp nhất các tổ chức cách mạng trong Mặt trận phản đế, “Đảng cử một đồng chí chịu trách nhiệm họp đại biểu các đảng phái như Tân Việt, Thanh niên, Quốc dân Đảng, Nguyễn An Đảng. Ninh, v.v. để thành lập Mặt Trận Phản Đế và sau này các cá nhân hoặc tổ chức có thể tham gia”.
Đảng sẽ thành lập Hội cứu tế, hội này sẽ do các đảng viên do Đảng cử ra phụ trách, đồng thời tuyên truyền phát triển hội viên. Hội Cứu quốc có nhiệm vụ đấu tranh chính trị bảo vệ các chiến sĩ cách mạng, giúp đỡ họ và gia đình về vật chất khi họ bị chính quyền thực dân đàn áp, kết án, tù đày…
Về báo chí của Đảng, Hội nghị thành lập Đảng đã quyết định loại bỏ các báo của Đảng Cộng sản Đông Dương và An Nam Cộng sản Đảng đã xuất bản trước đó. Xuất bản một tạp chí lý luận và ba bài báo tuyên truyền.
Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời là mốc son đánh dấu bước trưởng thành của phong trào cách mạng Việt Nam, là bước ngoặt lịch sử của cách mạng Việt Nam. Đó là kết quả tất yếu của việc kết hợp chủ nghĩa Mác – Lênin với phong trào công nhân và phong trào yêu nước.
Cương lĩnh đường tắt, Sách lược đường lối tắt của Đảng
Đại hội thành lập Đảng thông qua Chính cương vắn tắt của Đảng, Sách lược vắn tắt của Đảng.
Chính cương vắn tắt của Đảng chủ trương là “tư sản dân quyền cách mạng và thổ địa cách mạng để đi đến xã hội cộng sản”.
Nhiệm vụ của cuộc cách mạng đó, về mặt xã hội rồi làm sao cho người dân được tự do, bình đẳng nam nữ và phổ cập giáo dục theo công nông hóa; chính trị: đánh đổ đế quốc Pháp và phong kiến tay sai, làm cho nước Việt Nam được hoàn toàn độc lập, tổ chức được chính quyền công nông và quân đội công nông; về mặt kinh tế thì phải thủ tiêu mọi quốc khố, thu hết tài sản lớn của đế quốc Pháp giao cho Chính phủ công nông quản lý, thu hết ruộng đất chia cho dân nghèo, bỏ tô thuế cho dân cày phát triển. công nghiệp và nông nghiệp. nghề nghiệp, thực thi pháp luật ngày làm việc tám giờ.
Sách lược vắn tắt của Đảng nêu rõ: Đảng là đội tiên phong của giai cấp công nhân. Đảng phải tập hợp được đa số giai cấp và làm cho giai cấp lãnh đạo nhân dân. Đảng phải đoàn kết đại đa số nông dân, dựa vững chắc vào bần cố nông, phải hết sức lãnh đạo bần nông làm cuộc cách mạng thổ địa đánh đổ bọn đại địa chủ và bọn phong kiến, Đảng phải “hết sức liên bang”. tiểu tư sản, trí thức, trung nông, Thanh niên, Tân Việt,… để lôi kéo họ vào phe của giai cấp vô sản. Còn đối với phú nông, địa chủ trung bình, nhỏ còn bọn tư bản An Nam không biết mặt đối lập thì phải lợi dụng để cho họ đứng trung lập một thời gian. Bất kỳ bộ phận nào đứng ra chống lại nó (Đảng Lập hiến, v.v.) đều phải bị lật đổ.
Trong việc giải quyết các giai cấp phải hết sức thận trọng, không vì lợi ích nào của công nông mà đi đến chỗ thỏa hiệp.” Hơn nữa, khi tuyên truyền khẩu hiệu “An Nam độc lập”, Đảng phải đồng thời nêu cao khẩu hiệu đoàn kết chặt chẽ. với các dân tộc bị áp bức và giai cấp vô sản thế giới, nhất là giai cấp vô sản Pháp.
Chính cương vắn tắt của Đảng, sách lược vắn tắt của Đảng là cương lĩnh cách mạng đầu tiên vạch ra con đường cho cách mạng Việt Nam. Chính cương và Sách lược vắn tắt có giá trị to lớn – là một trong những cơ sở quan trọng để xây dựng đường lối, phương pháp cách mạng của Đảng ta.
Đông Dương Cộng Sản Liên Đoàn gia nhập Đảng Cộng Sản Việt Nam
Đông Dương Cộng sản đoàn ra đời nhưng chưa có lực lượng, tổ chức, chủ trương cụ thể, chưa phải là một tổ chức Bôn-sê-vích chân chính “nhưng có tinh thần cộng sản” và muốn gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam. Xét nguyện vọng chính đáng của Liên đoàn Cộng sản Đông Dương, ngày 24-2-1930, hai đồng chí thay mặt đại diện của Quốc tế Cộng sản (tức Nguyễn Ái Quốc) là hai đồng chí Châu Văn Liêm và Nguyễn Thiều. Các Ủy viên lâm thời Trung ương Hạ Bá Cang (tức Hoàng Quốc Việt), Phạm Hữu Lầu cùng với đồng chí Ngô Gia Tự, Bí thư lâm thời Xứ ủy Đảng Cộng sản Việt Nam ở Nam Kỳ, đã tổ chức hội nghị. chấp nhận sáp nhập Liên đoàn Cộng sản Đông Dương vào Đảng Cộng sản Việt Nam.
Nghị quyết chỉ rõ Đông Dương Cộng sản Liên đoàn chỉ định một đồng chí tham gia Ban Chấp hành Đảng bộ Đảng Cộng sản Việt Nam lâm thời tại Nam Kỳ; đồng thời Ban Chấp hành lâm thời Đảng Cộng sản Việt Nam và Ban Chấp hành Liên đoàn phải báo cho các đồng chí trong Đảng biết việc Liên đoàn Cộng sản Đông Dương đã gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam.
———————
Nguồn: Lịch sử Đảng Cộng sản Việt Nam, tập 2, NXB Chính trị Quốc gia, 2008.
[/box]
#Hội #nghị #thành #lập #Đảng #Cộng #sản #Việt #Nam
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Hội nghị thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Hội nghị thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Địa lý
#Hội #nghị #thành #lập #Đảng #Cộng #sản #Việt #Nam
Trả lời