Mùa xuân là mùa cây cối sinh sôi nảy nở, mùa xuân cũng là mùa của biết bao thế hệ thi nhân đắm say trong những vần thơ tả mùa xuân. Nếu như hồ hết các thi sĩ đều nói về màu sắc yêu kiều, trong sáng của mùa xuân trong sáng, lúc rạng đông sớm mai, mặt trời trong xanh thì Anh Thư lại chọn cho mình cách tả mùa xuân vào buổi chiều tà. Và bài thơ Chiều xuân đã ra đời như thế, qua đây ta thấy thêm được vẻ đẹp của buổi chiều xuân – vẻ đẹp êm đềm trên cánh đồng quê hương ngọt ngào.
Thi sĩ vẽ nên bức tranh chiều xuân cũng khởi đầu bằng hình ảnh cơn mưa xuân nhẹ nhõm:
Mưa rơi bụi mềm trên bến vắng,
Thuyền lười nằm sông;
Shop tranh đứng im trong lặng lẽ
Bên chòm sao tím ngắt hoa rơi.
Ko gian mở ra trên bến xưa và bức tranh mùa xuân hiện lên của âm thanh, màu sắc và hình ảnh. Những vần thơ xuân lan tỏa trong từng hình ảnh, từng cụ thể, từng câu chữ. Đó là những hình ảnh đặc trưng của mùa xuân miền Bắc: cơn mưa bụi nhẹ nhõm, chùm hoa xoan tím rơi trên quán nhỏ… hình ảnh cơn mưa bụi gợi lên sự dịu dàng của những hạt mưa xuân nhỏ nhẹ nhõm. . Chiều xuân vắng như những buổi chiều, con thuyền được nhân hoá như lười để dòng nước trôi, rồi nằm im lìm trên bến vắng đấy. Trước mắt chúng tôi là quang cảnh hữu tình của một vùng sông nước vắng bóng con thuyền. Anh Thơ chẳng phải tìm đâu xa, những hình ảnh đời thường nhưng mà thơ mộng đấy đã xuất hiện trước mắt anh, chỉ cần một tâm hồn là có thể cảm nhận và toát ra được những câu chữ diệu kỳ. Quán cũng im lìm trong vòng lặng đấy, những chùm hoa tím ngắt đang rơi. Mùa tối tàn, nhưng mùa xuân nở rộ và rực rỡ. Vậy là Anh Thơ đã cho chúng ta thấy thêm một vẻ đẹp dịu dàng của mùa xuân. Mọi thứ hoạt động lặng lẽ, phảng phất nét buồn trong sự yên lặng của con người.
Sang khổ thơ thứ hai là một cảnh khác, ko phải cảnh chiếc thuyền lười nhưng mà là cảnh mùa xuân trên triền đê:
Ngoài đê cỏ mọc um tùm,
Con sáo đen sà xuống mổ vô mục tiêu
Bướm bay trong gió.
Những chú trâu thư thả cúi xuống ăn mưa.
Màu cỏ cũng vì thế nhưng mà trở thành dịu dàng, màu cỏ cũng nhẹ nhõm, dịu dàng. Màu sắc đấy ko rực rỡ, ko chói lóa, cũng ko bâng khuâng như khúc xuân chín của Hàn Mặc Tử, cũng ko nhuốm màu thời kì như trong thơ Quách Tấn, nhưng mà màu đó là màu của cuộc sống được khúc xạ qua một tâm trạng. ngơ ngẩn trước nỗi buồn vô tư của thi sĩ. Chim sáo đen sà xuống mổ bụng vu vơ, đàn bướm bay lượn trong gió, đàn trâu thư thả ăn những búi cỏ ướt đẫm mưa xuân. Tới đây ta cảm thấy nghệ thuật ngôn từ của thi sĩ thật là hay. Những con số như “đàn”, “nhiều”, “những” trình bày sự phong phú, đầy đủ nhưng ko quá nhiều của những con vật làm đẹp thêm bức tranh chiều xuân đấy. Và đặc thù là hình ảnh cánh bướm lững lờ trôi trước gió, trâu ăn mưa. Người ta thường nói trôi theo dòng nước, ăn cỏ hay uống mưa, nhưng ko người nào nói như thi sĩ. Những điều phi lý đấy đã được cái lý trở thành những hình tượng nghệ thuật vô cùng đẹp tươi. Nó nhằm trình bày sự đung đưa của quang cảnh tự nhiên, những cánh bướm mỏng manh bay trong gió như thể đang bay theo những làn gió nhẹ nhõm đấy. Trâu gặm cỏ lấm tấm những giọt mưa xuân như đang ăn mưa.
Tạm biệt quang cảnh chiều xuân trên bờ kè cỏ, chúng ta tới với cảnh xuân trên trên cánh đồng lúa nước thân thuộc:
Trên cánh đồng lúa nước xanh tươi,
Những con cò nhỏ thỉnh thoảng bay ra,
Làm một cô gái đáng yêu giật thột. Cúi cuốc cào những thửa ruộng sắp ra hoa.
Cơn mưa xuân nhẹ nhõm cũng làm ướt cả cây lúa trên ruộng. Từ lặng khiến ta thấy được sự yên ắng êm đềm của cảnh xuân ở quê. Cánh đồng ko thiếu hình ảnh những chú cò đứng uốn mình rồi lâu lâu bay vút lên trời. Cánh cò cứ thế tung bay. Hành động bay ra hết lần này tới lần khác khiến các cô gái đang yêu phải giật thột. Sự ngạc nhiên đó thật dễ thương làm sao. Hình ảnh những cô gái xưa duyên dáng với chiếc yếm trên người gợi cho ta nhớ tới những con người xưa. Đặc trưng câu thơ cuối với bốn chữ liên tục có âm đầu “c”: “cúi đầu cuốc cỏ” trình bày cùng một nhịp độ. Những cô gái yêu kiều đấy ko chỉ duyên dáng trong y phục của người xưa nhưng mà còn xinh đẹp với thói quen siêng năng vun xới cho cây lúa xanh tươi, cuốc xới cho những cây đơm hoa kết trái.
Tương tự, có thể nói ba cảnh này liên kết với nhau tạo thành một bức tranh chiều xuân với vẻ đẹp vẫn sinh sôi nảy nở nhưng yên bình, yên ắng và có chút buồn hiu quạnh của thi sĩ. Có thể nói, ta có thể cảm thu được đằng sau bức tranh đấy là một tâm hồn trong sáng và tinh khiết của thi nhân.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Cảm nhận về bài thơ “Chiều xuân” có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Cảm nhận về bài thơ “Chiều xuân” bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời