Năm 1992 (26-11-1992), lúc Nhà văn hóa tỉnh Khánh Hòa tổ chức đêm văn nghệ mừng sinh nhật lần thứ 85 của thi sĩ Quách Tấn (tính theo tuổi chúng tôi), Giang Nam ko tới dự với tư cách Phó Chủ tịch UBND. Tỉnh Khánh Hòa nhưng có thi sĩ rất ngưỡng mộ Quách Tấn.
Vài tuần sau, Quách Tấn cưỡi hạc vàng về miền thơ mộng. Và kể từ đó, mỗi năm trong những ngày giỗ của thi sĩ Quách Tấn, người Giang Nam đều tới dự.
Năm 2007, Tạp chí Xưa và Nay đã tổ chức tại Thành thị Hồ Chí Minh một buổi lễ tưởng vọng 15 năm ngày mất của thi sĩ Quách Tấn. Từ thành thị biển Nha Trang, Giang Nam đã tới dự và đọc điếu văn tưởng nhớ Quách Tấn rất thân thiết.
Bài viết có những đoạn sau:
Về tuổi tác, thi sĩ Quách Tấn hơn tôi gần một thế hệ: Mười chín năm. Vậy nhưng mà sau năm 1975, lần trước hết tôi gặp anh, anh vẫn coi tôi như bạn cũ. Ko phải vì khách sáo hay lịch sự nhưng mà ở đó có gì đó như sự tôn trọng lẫn nhau giữa những người nghệ sĩ có chung suy nghĩ, cùng rung động tâm hồn. Tư nhân tôi biết mình còn lâu mới có được tài năng và sự nghiệp sáng tác, nghiên cứu như anh….
…. Như trên đã viết, tôi vào trường Quốc Học Qui Nhơn năm 1941, lúc đó có “nhóm thơ Bình Định” nổi tiếng còn gọi là “Bàn Thành Tứ Hữu” gồm Hàn Mặc Tử, Chế Lan Viên, Quách Tấn, Yến. Lân. Một năm trước đó, Hàn Mặc Tử vừa từ trần. Tôi ngưỡng mộ và yêu quý “trường thơ Bình Định” như độc giả thường gọi, dù nó đã mất đi một vì sao. Tôi biết anh Quách Tấn quê ở vùng Tây Sơn (Bình Khê, Bình Định) nhưng chưa một lần được vào nhà thăm anh. Tôi ko biết rằng lúc đó thi sĩ là một công chức người Pháp, đang làm việc tại Nha Trang quê tôi. Rồi Cách mệnh Tháng Tám và cuộc kháng chiến chống Pháp bùng nổ. Tôi rời Qui Nhơn về quê công việc trong ngành tuyên truyền, thông tin, văn hóa, văn nghệ của một tỉnh địch có lực lượng rất mạnh tập trung ở Nha Trang. Trang. Trong lúc đó, thi sĩ nổi tiếng Đường Luật đã ngược dòng ra vùng tự do Liên khu 5 tham gia công việc cách mệnh ở Bình Định cùng nhiều bè bạn là những thi sĩ nổi tiếng như Nguyễn Văn Bổng, Khương Hữu. Dũng, Yến Lan, Tế Khô hanh, Phạm Hổ… Kháng chiến chống Pháp thắng lợi nhưng Nam Bộ từ vĩ tuyến 17 trở vào vẫn bị địch kiểm soát, đô hộ. Theo chủ trương của ta lúc bấy giờ, một số trí thức, nhà giáo, văn nghệ sĩ được sắp đặt vào Nam sinh sống hợp pháp và sử dụng tin báo, văn học, nghệ thuật đấu tranh cho hòa bình thống nhất quốc gia. Quách Tấn trở lại Nha Trang, tiếp tục làm thuê chức cho tới năm 1965 thì nghỉ hưu. Trong hoàn cảnh quốc gia với bao thay đổi, ông vẫn kiên định trục đường của mình: một thi sĩ yêu nước, đau đáu nhớ quê hương, tổ tiên, bè bạn….
… Sau thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước năm 1975, lần trước hết tôi gặp Quách Tấn tại Nha Trang. Phong thái ung dung, phong thái của một ông lão 65 tuổi, thái độ thật tình, linh hoạt đã gây ấn tượng rất tốt với tôi. Anh hỏi tôi về những người bạn tập kết ra Bắc: Chế Lan Viên, Yến Lan, Xuân Diệu, Tế Khô hanh; ông kể về những ngày mong đợi kháng thắng lợi lợi, bè bạn trở về; ông kể về nỗi niềm của người dân mất nước. Tôi kể cho anh nghe về vùng ven Sài Gòn, vùng tam giác sắt thời chiến tranh, nơi lầm lầm, dưới làn bom đạn pháo kích, tôi đã say sưa đọc Xứ Trầm Hương và Non sông Bình Định của anh. Tôi ngưỡng mộ sự khôn ngoan và kinh nghiệm của anh đấy. Tác phẩm của ông trên nhiều lĩnh vực: Văn học Trung Quốc, Lịch sử, Địa lý, Văn hóa cả Đông và Tây.
Tuy nhiên, vì lúc đó tôi làm việc ở Sài Gòn và sau đó là Hà Nội nên ít có dịp về thăm anh. Cho tới năm 1985, lúc Trung ương cử tôi vào Khánh Hòa công việc, tôi đã sống ở thành thị này gần 8 năm và ko biết bao nhiêu lần “làm khách” ở số 12 Bến Chợ, nơi Bác ở cùng. gia đình của anh đấy. Tôi lắng tai một phần tâm tình của anh – vui có buồn – và cùng anh san sớt nhiều xúc cảm trong buổi chiều muộn của cuộc đời.
Tôi nhớ lần đấy mừng thọ 85 tuổi của ông, tôi được lãnh đạo tỉnh phân công chủ trì buổi lễ, với tư cách là đồng nghiệp, hiểu ông hơn nhiều nhà văn, thi sĩ khác. Buổi lễ diễn ra tại Nhà Văn hóa tỉnh trang trọng và yên ấm. Sức khỏe của ông rất yếu. Dù vậy, anh vẫn nỗ lực chuyên chú lắng tai. Đại diện ban tổ chức (cũng là một thi sĩ) đã phát biểu giám định về sự nghiệp văn học của ông và tình cảm của độc giả cả nước dành cho ông. Cầm bó hoa mừng thọ, ông xúc động lắm… Cuối buổi tiệc mừng sinh nhật, tôi xin được nói với tư cách một người em, một người đồng nghiệp trẻ của ông: “Thi sĩ Quách Tấn thân mến, Khoảng hôm nay, có nhiều nhà văn, thi sĩ, nghệ sĩ từ Khánh Hòa, Thành thị Hồ Chí Minh và nhiều tỉnh thành khác. Xin chúc mừng ông, một trong những đại lương y của thơ ca Việt Nam thế kỷ 20.. Có bao giờ ông nghĩ rằng một số bài thơ hay của ông đã luôn bên tôi trong những ngày tranh đấu khốc liệt trong 30 năm. Cảm ơn bạn”
Thi sĩ Quách Tấn trong bài trả lời đã nói: “Tôi ko bao giờ quên ngày hôm nay và sẽ mang theo kỷ niệm đẹp này tới suốt cuộc đời. Tôi biết mình ko còn nhiều thời kì nên càng trân trọng những ngày còn lại. “
Trong tất cả các chương trình truyền hình trên VTV1, VTV2, VTV3, HTV9, HTV7 và KTV, hễ nói tới Quách Tấn là có mặt thi sĩ Giang Nam. Trên các báo trong nước và ở Hà Nội, Thành thị Hồ Chí Minh cũng có những bài viết về Quách Tấn của Giang Nam.
Tháng 6 năm 2008, tập thơ Lắng tai thời kì của thi sĩ Giang Nam được Nhà xuất bản Hội Nhà văn xuất bản.
Trong tác phẩm này, thi sĩ Giang Nam đã viết về Quách Tấn: bài thơ “Tưởng nhớ tác giả Mùa Cổ Điển” là Bến Chợ Chiều Mưa.
Đọc bài thơ, ta thấy Giang Nam đã đi sâu vào cuộc đời của thi sĩ cổ điển này bằng một tấm lòng đầy tâm tình.
Trong khổ thơ trước hết:
Tôi sống trong tình yêu với thế kỷ hai mươi
Mỗi ngọn núi và dòng sông với tôi là lịch sử
Ko bao giờ phai câu thơ cũ
Chuông chùa Hàn San ngân vang, thuyền…
Câu cuối khổ đầu chất chứa vô vàn gợi nhắc, khiến ta liên tưởng tới câu thơ Mùa cổ điển của Quách Tấn:
Tiếng chuông Hàn San đang vang lên
Tiếng địch cũng đã xa
(Bầu Trời Phương Đông)
Trời bến Phong Kiều mờ sương
Mùa thu sông Xích Bích Nguyệt thơ mộng.
(Đêm thu nghe quạ kêu)
Thế kỷ XX là thế kỷ xáo trộn giữa thơ cũ và thơ mới, Quách Tấn chính là người đã “khép lại một thời đại trong thơ Việt Nam” (Lời Hoài Thanh trong thơ Việt Nam).
Tới khổ thơ thứ hai:
Ngọn lửa nào thắp sáng đêm tối?
Xung quanh tôi, tôi viết bằng tâm trí của mình
Những dòng thơ cuối trong như ngọc
Anh gửi lại đời em bao buồn vui
Ngọn lửa niềm tin vào sự trường tồn của văn hóa dân tộc đã thắp sáng trong đêm tối để Quách Tấn viết văn, làm thơ suốt hơn nửa thế kỷ với hàng vạn trang bản thảo.
Tới khổ thơ thứ ba:
Nhưng mà sinh nhật anh mới xa
Bước đi nhẹ nhõm như một nhà hiền triết
Chồng bản thảo hàng nghìn trang được đóng gói chặt chẽ
Ấm lòng người nào qua Bến Chợ chiều mưa.
Tấm lòng của thi sĩ Giang Nam rất thật tình trong 12 câu thơ tám chữ để tưởng nhớ Quách Tấn thật xúc động, thiết tha.
Hôm nay là ngày trước hết của năm Mậu Tuất, thi sĩ Giang Nam tới gặp thi sĩ Quách Tấn. Cuộc hội ngộ muôn thuở sẽ rất thân yêu.
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Giang Nam và Quách Tấn – Tác giả: Quách Giao” state=”close”]
Giang Nam và Quách Tấn – Tác giả: Quách Giao
Hình Ảnh về: Giang Nam và Quách Tấn – Tác giả: Quách Giao
Video về: Giang Nam và Quách Tấn – Tác giả: Quách Giao
Wiki về Giang Nam và Quách Tấn – Tác giả: Quách Giao
Giang Nam và Quách Tấn – Tác giả: Quách Giao -
Năm 1992 (26-11-1992), lúc Nhà văn hóa tỉnh Khánh Hòa tổ chức đêm văn nghệ mừng sinh nhật lần thứ 85 của thi sĩ Quách Tấn (tính theo tuổi chúng tôi), Giang Nam ko tới dự với tư cách Phó Chủ tịch UBND. Tỉnh Khánh Hòa nhưng có thi sĩ rất ngưỡng mộ Quách Tấn.
Vài tuần sau, Quách Tấn cưỡi hạc vàng về miền thơ mộng. Và kể từ đó, mỗi năm trong những ngày giỗ của thi sĩ Quách Tấn, người Giang Nam đều tới dự.
Năm 2007, Tạp chí Xưa và Nay đã tổ chức tại Thành thị Hồ Chí Minh một buổi lễ tưởng vọng 15 năm ngày mất của thi sĩ Quách Tấn. Từ thành thị biển Nha Trang, Giang Nam đã tới dự và đọc điếu văn tưởng nhớ Quách Tấn rất thân thiết.
Bài viết có những đoạn sau:
Về tuổi tác, thi sĩ Quách Tấn hơn tôi gần một thế hệ: Mười chín năm. Vậy nhưng mà sau năm 1975, lần trước hết tôi gặp anh, anh vẫn coi tôi như bạn cũ. Ko phải vì khách sáo hay lịch sự nhưng mà ở đó có gì đó như sự tôn trọng lẫn nhau giữa những người nghệ sĩ có chung suy nghĩ, cùng rung động tâm hồn. Tư nhân tôi biết mình còn lâu mới có được tài năng và sự nghiệp sáng tác, nghiên cứu như anh….
…. Như trên đã viết, tôi vào trường Quốc Học Qui Nhơn năm 1941, lúc đó có “nhóm thơ Bình Định” nổi tiếng còn gọi là “Bàn Thành Tứ Hữu” gồm Hàn Mặc Tử, Chế Lan Viên, Quách Tấn, Yến. Lân. Một năm trước đó, Hàn Mặc Tử vừa từ trần. Tôi ngưỡng mộ và yêu quý “trường thơ Bình Định” như độc giả thường gọi, dù nó đã mất đi một vì sao. Tôi biết anh Quách Tấn quê ở vùng Tây Sơn (Bình Khê, Bình Định) nhưng chưa một lần được vào nhà thăm anh. Tôi ko biết rằng lúc đó thi sĩ là một công chức người Pháp, đang làm việc tại Nha Trang quê tôi. Rồi Cách mệnh Tháng Tám và cuộc kháng chiến chống Pháp bùng nổ. Tôi rời Qui Nhơn về quê công việc trong ngành tuyên truyền, thông tin, văn hóa, văn nghệ của một tỉnh địch có lực lượng rất mạnh tập trung ở Nha Trang. Trang. Trong lúc đó, thi sĩ nổi tiếng Đường Luật đã ngược dòng ra vùng tự do Liên khu 5 tham gia công việc cách mệnh ở Bình Định cùng nhiều bè bạn là những thi sĩ nổi tiếng như Nguyễn Văn Bổng, Khương Hữu. Dũng, Yến Lan, Tế Khô hanh, Phạm Hổ... Kháng chiến chống Pháp thắng lợi nhưng Nam Bộ từ vĩ tuyến 17 trở vào vẫn bị địch kiểm soát, đô hộ. Theo chủ trương của ta lúc bấy giờ, một số trí thức, nhà giáo, văn nghệ sĩ được sắp đặt vào Nam sinh sống hợp pháp và sử dụng tin báo, văn học, nghệ thuật đấu tranh cho hòa bình thống nhất quốc gia. Quách Tấn trở lại Nha Trang, tiếp tục làm thuê chức cho tới năm 1965 thì nghỉ hưu. Trong hoàn cảnh quốc gia với bao thay đổi, ông vẫn kiên định trục đường của mình: một thi sĩ yêu nước, đau đáu nhớ quê hương, tổ tiên, bè bạn….
… Sau thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước năm 1975, lần trước hết tôi gặp Quách Tấn tại Nha Trang. Phong thái ung dung, phong thái của một ông lão 65 tuổi, thái độ thật tình, linh hoạt đã gây ấn tượng rất tốt với tôi. Anh hỏi tôi về những người bạn tập kết ra Bắc: Chế Lan Viên, Yến Lan, Xuân Diệu, Tế Khô hanh; ông kể về những ngày mong đợi kháng thắng lợi lợi, bè bạn trở về; ông kể về nỗi niềm của người dân mất nước. Tôi kể cho anh nghe về vùng ven Sài Gòn, vùng tam giác sắt thời chiến tranh, nơi lầm lầm, dưới làn bom đạn pháo kích, tôi đã say sưa đọc Xứ Trầm Hương và Non sông Bình Định của anh. Tôi ngưỡng mộ sự khôn ngoan và kinh nghiệm của anh đấy. Tác phẩm của ông trên nhiều lĩnh vực: Văn học Trung Quốc, Lịch sử, Địa lý, Văn hóa cả Đông và Tây.
Tuy nhiên, vì lúc đó tôi làm việc ở Sài Gòn và sau đó là Hà Nội nên ít có dịp về thăm anh. Cho tới năm 1985, lúc Trung ương cử tôi vào Khánh Hòa công việc, tôi đã sống ở thành thị này gần 8 năm và ko biết bao nhiêu lần “làm khách” ở số 12 Bến Chợ, nơi Bác ở cùng. gia đình của anh đấy. Tôi lắng tai một phần tâm tình của anh - vui có buồn - và cùng anh san sớt nhiều xúc cảm trong buổi chiều muộn của cuộc đời.
Tôi nhớ lần đấy mừng thọ 85 tuổi của ông, tôi được lãnh đạo tỉnh phân công chủ trì buổi lễ, với tư cách là đồng nghiệp, hiểu ông hơn nhiều nhà văn, thi sĩ khác. Buổi lễ diễn ra tại Nhà Văn hóa tỉnh trang trọng và yên ấm. Sức khỏe của ông rất yếu. Dù vậy, anh vẫn nỗ lực chuyên chú lắng tai. Đại diện ban tổ chức (cũng là một thi sĩ) đã phát biểu giám định về sự nghiệp văn học của ông và tình cảm của độc giả cả nước dành cho ông. Cầm bó hoa mừng thọ, ông xúc động lắm… Cuối buổi tiệc mừng sinh nhật, tôi xin được nói với tư cách một người em, một người đồng nghiệp trẻ của ông: “Thi sĩ Quách Tấn thân mến, Khoảng hôm nay, có nhiều nhà văn, thi sĩ, nghệ sĩ từ Khánh Hòa, Thành thị Hồ Chí Minh và nhiều tỉnh thành khác. Xin chúc mừng ông, một trong những đại lương y của thơ ca Việt Nam thế kỷ 20.. Có bao giờ ông nghĩ rằng một số bài thơ hay của ông đã luôn bên tôi trong những ngày tranh đấu khốc liệt trong 30 năm. Cảm ơn bạn"
Thi sĩ Quách Tấn trong bài trả lời đã nói: “Tôi ko bao giờ quên ngày hôm nay và sẽ mang theo kỷ niệm đẹp này tới suốt cuộc đời. Tôi biết mình ko còn nhiều thời kì nên càng trân trọng những ngày còn lại. "
Trong tất cả các chương trình truyền hình trên VTV1, VTV2, VTV3, HTV9, HTV7 và KTV, hễ nói tới Quách Tấn là có mặt thi sĩ Giang Nam. Trên các báo trong nước và ở Hà Nội, Thành thị Hồ Chí Minh cũng có những bài viết về Quách Tấn của Giang Nam.
Tháng 6 năm 2008, tập thơ Lắng tai thời kì của thi sĩ Giang Nam được Nhà xuất bản Hội Nhà văn xuất bản.
Trong tác phẩm này, thi sĩ Giang Nam đã viết về Quách Tấn: bài thơ “Tưởng nhớ tác giả Mùa Cổ Điển” là Bến Chợ Chiều Mưa.
Đọc bài thơ, ta thấy Giang Nam đã đi sâu vào cuộc đời của thi sĩ cổ điển này bằng một tấm lòng đầy tâm tình.
Trong khổ thơ trước hết:
Tôi sống trong tình yêu với thế kỷ hai mươi
Mỗi ngọn núi và dòng sông với tôi là lịch sử
Ko bao giờ phai câu thơ cũ
Chuông chùa Hàn San ngân vang, thuyền…
Câu cuối khổ đầu chất chứa vô vàn gợi nhắc, khiến ta liên tưởng tới câu thơ Mùa cổ điển của Quách Tấn:
Tiếng chuông Hàn San đang vang lên
Tiếng địch cũng đã xa
(Bầu Trời Phương Đông)
Trời bến Phong Kiều mờ sương
Mùa thu sông Xích Bích Nguyệt thơ mộng.
(Đêm thu nghe quạ kêu)
Thế kỷ XX là thế kỷ xáo trộn giữa thơ cũ và thơ mới, Quách Tấn chính là người đã “khép lại một thời đại trong thơ Việt Nam” (Lời Hoài Thanh trong thơ Việt Nam).
Tới khổ thơ thứ hai:
Ngọn lửa nào thắp sáng đêm tối?
Xung quanh tôi, tôi viết bằng tâm trí của mình
Những dòng thơ cuối trong như ngọc
Anh gửi lại đời em bao buồn vui
Ngọn lửa niềm tin vào sự trường tồn của văn hóa dân tộc đã thắp sáng trong đêm tối để Quách Tấn viết văn, làm thơ suốt hơn nửa thế kỷ với hàng vạn trang bản thảo.
Tới khổ thơ thứ ba:
Nhưng mà sinh nhật anh mới xa
Bước đi nhẹ nhõm như một nhà hiền triết
Chồng bản thảo hàng nghìn trang được đóng gói chặt chẽ
Ấm lòng người nào qua Bến Chợ chiều mưa.
Tấm lòng của thi sĩ Giang Nam rất thật tình trong 12 câu thơ tám chữ để tưởng nhớ Quách Tấn thật xúc động, thiết tha.
Hôm nay là ngày trước hết của năm Mậu Tuất, thi sĩ Giang Nam tới gặp thi sĩ Quách Tấn. Cuộc hội ngộ muôn thuở sẽ rất thân yêu.
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” text-align: justify;”>Năm 1992 (26-11-1992), khi Nhà văn hóa tỉnh Khánh Hòa tổ chức đêm văn nghệ mừng sinh nhật lần thứ 85 của nhà thơ Quách Tấn (tính theo tuổi chúng tôi), Giang Nam không đến dự với tư cách Phó Chủ tịch UBND. Tỉnh Khánh Hòa nhưng có nhà thơ rất ngưỡng mộ Quách Tấn.
Vài tuần sau, Quách Tấn cưỡi hạc vàng về miền thơ mộng. Và kể từ đó, mỗi năm trong những ngày giỗ của nhà thơ Quách Tấn, người Giang Nam đều đến dự.
Năm 2007, Tạp chí Xưa và Nay đã tổ chức tại Thành phố Hồ Chí Minh một buổi lễ tưởng niệm 15 năm ngày mất của nhà thơ Quách Tấn. Từ thành phố biển Nha Trang, Giang Nam đã đến dự và đọc điếu văn tưởng nhớ Quách Tấn rất thân thiết.
Bài viết có những đoạn sau:
Về tuổi tác, nhà thơ Quách Tấn hơn tôi gần một thế hệ: Mười chín năm. Vậy mà sau năm 1975, lần đầu tiên tôi gặp anh, anh vẫn coi tôi như bạn cũ. Không phải vì khách sáo hay lịch sự mà ở đó có gì đó như sự tôn trọng lẫn nhau giữa những người nghệ sĩ có chung suy nghĩ, cùng rung động tâm hồn. Cá nhân tôi biết mình còn lâu mới có được tài năng và sự nghiệp sáng tác, nghiên cứu như anh….
…. Như trên đã viết, tôi vào trường Quốc Học Qui Nhơn năm 1941, lúc đó có “nhóm thơ Bình Định” nổi tiếng còn gọi là “Bàn Thành Tứ Hữu” gồm Hàn Mặc Tử, Chế Lan Viên, Quách Tấn, Yến. Lân. Một năm trước đó, Hàn Mặc Tử vừa qua đời. Tôi ngưỡng mộ và yêu mến “trường thơ Bình Định” như bạn đọc thường gọi, dù nó đã mất đi một vì sao. Tôi biết anh Quách Tấn quê ở vùng Tây Sơn (Bình Khê, Bình Định) nhưng chưa một lần được vào nhà thăm anh. Tôi không biết rằng lúc đó nhà thơ là một công chức người Pháp, đang làm việc tại Nha Trang quê tôi. Rồi Cách mạng Tháng Tám và cuộc kháng chiến chống Pháp bùng nổ. Tôi rời Qui Nhơn về quê công tác trong ngành tuyên truyền, thông tin, văn hóa, văn nghệ của một tỉnh địch có lực lượng rất mạnh tập trung ở Nha Trang. Trang. Trong khi đó, nhà thơ nổi tiếng Đường Luật đã ngược dòng ra vùng tự do Liên khu 5 tham gia công tác cách mạng ở Bình Định cùng nhiều bạn bè là những nhà thơ nổi tiếng như Nguyễn Văn Bổng, Khương Hữu. Dũng, Yến Lan, Tế Hanh, Phạm Hổ… Kháng chiến chống Pháp thắng lợi nhưng Nam Bộ từ vĩ tuyến 17 trở vào vẫn bị địch kiểm soát, đô hộ. Theo chủ trương của ta lúc bấy giờ, một số trí thức, nhà giáo, văn nghệ sĩ được bố trí vào Nam sinh sống hợp pháp và sử dụng báo chí, văn học, nghệ thuật đấu tranh cho hòa bình thống nhất đất nước. Quách Tấn trở lại Nha Trang, tiếp tục làm công chức cho đến năm 1965 thì nghỉ hưu. Trong hoàn cảnh đất nước với bao đổi thay, ông vẫn kiên định con đường của mình: một nhà thơ yêu nước, đau đáu nhớ quê hương, tổ tiên, bè bạn….
… Sau thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước năm 1975, lần đầu tiên tôi gặp Quách Tấn tại Nha Trang. Phong thái ung dung, phong độ của một ông lão 65 tuổi, thái độ chân thành, cởi mở đã gây ấn tượng rất tốt với tôi. Anh hỏi tôi về những người bạn tập kết ra Bắc: Chế Lan Viên, Yến Lan, Xuân Diệu, Tế Hanh; ông kể về những ngày mong chờ kháng chiến thắng lợi, bạn bè trở về; ông kể về nỗi niềm của người dân mất nước. Tôi kể cho anh nghe về vùng ven Sài Gòn, vùng tam giác sắt thời chiến tranh, nơi hầm hầm, dưới làn bom đạn pháo kích, tôi đã say sưa đọc Xứ Trầm Hương và Non nước Bình Định của anh. Tôi ngưỡng mộ sự khôn ngoan và kinh nghiệm của anh ấy. Tác phẩm của ông trên nhiều lĩnh vực: Văn học Trung Quốc, Lịch sử, Địa lý, Văn hóa cả Đông và Tây.
Tuy nhiên, vì lúc đó tôi làm việc ở Sài Gòn và sau đó là Hà Nội nên ít có dịp về thăm anh. Cho đến năm 1985, khi Trung ương cử tôi vào Khánh Hòa công tác, tôi đã sống ở thành phố này gần 8 năm và không biết bao nhiêu lần “làm khách” ở số 12 Bến Chợ, nơi Bác ở cùng. gia đình của anh ấy. Tôi lắng nghe một phần tâm sự của anh – vui có buồn – và cùng anh chia sẻ nhiều cảm xúc trong buổi chiều muộn của cuộc đời.
Tôi nhớ lần ấy mừng thọ 85 tuổi của ông, tôi được lãnh đạo tỉnh phân công chủ trì buổi lễ, với tư cách là đồng nghiệp, hiểu ông hơn nhiều nhà văn, nhà thơ khác. Buổi lễ diễn ra tại Nhà Văn hóa tỉnh trang trọng và ấm cúng. Sức khỏe của ông rất yếu. Dù vậy, anh vẫn cố gắng chăm chú lắng nghe. Đại diện ban tổ chức (cũng là một nhà thơ) đã phát biểu đánh giá về sự nghiệp văn chương của ông và tình cảm của bạn đọc cả nước dành cho ông. Cầm bó hoa mừng thọ, ông xúc động lắm… Cuối buổi tiệc mừng sinh nhật, tôi xin được nói với tư cách một người em, một người đồng nghiệp trẻ của ông: “Nhà thơ Quách Tấn thân mến, Khoảng hôm nay, có nhiều nhà văn, nhà thơ, nghệ sĩ từ Khánh Hòa, Thành phố Hồ Chí Minh và nhiều tỉnh thành khác. Xin chúc mừng ông, một trong những đại danh y của thơ ca Việt Nam thế kỷ 20.. Có bao giờ ông nghĩ rằng một số bài thơ hay của ông đã luôn bên tôi trong những ngày chiến đấu khốc liệt trong 30 năm. Cảm ơn bạn”
Nhà thơ Quách Tấn trong bài trả lời đã nói: “Tôi không bao giờ quên ngày hôm nay và sẽ mang theo kỷ niệm đẹp này đến suốt cuộc đời. Tôi biết mình không còn nhiều thời gian nên càng trân trọng những ngày còn lại. “
Trong tất cả các chương trình truyền hình trên VTV1, VTV2, VTV3, HTV9, HTV7 và KTV, hễ nói đến Quách Tấn là có mặt nhà thơ Giang Nam. Trên các báo trong nước và ở Hà Nội, Thành phố Hồ Chí Minh cũng có những bài viết về Quách Tấn của Giang Nam.
Tháng 6 năm 2008, tập thơ Lắng nghe thời gian của nhà thơ Giang Nam được Nhà xuất bản Hội Nhà văn xuất bản.
Trong tác phẩm này, nhà thơ Giang Nam đã viết về Quách Tấn: bài thơ “Tưởng nhớ tác giả Mùa Cổ Điển” là Bến Chợ Chiều Mưa.
Đọc bài thơ, ta thấy Giang Nam đã đi sâu vào cuộc đời của nhà thơ cổ điển này bằng một tấm lòng đầy tâm sự.
Trong khổ thơ đầu tiên:
Tôi sống trong tình yêu với thế kỷ hai mươi
Mỗi ngọn núi và dòng sông với tôi là lịch sử
Không bao giờ phai câu thơ cũ
Chuông chùa Hàn San ngân vang, thuyền…
Câu cuối khổ đầu chất chứa vô vàn gợi nhắc, khiến ta liên tưởng đến câu thơ Mùa cổ điển của Quách Tấn:
Tiếng chuông Hàn San đang vang lên
Tiếng địch cũng đã xa
(Bầu Trời Phương Đông)
Trời bến Phong Kiều mờ sương
Mùa thu sông Xích Bích Nguyệt thơ mộng.
(Đêm thu nghe quạ kêu)
Thế kỷ XX là thế kỷ xáo trộn giữa thơ cũ và thơ mới, Quách Tấn chính là người đã “khép lại một thời đại trong thơ Việt Nam” (Lời Hoài Thanh trong thơ Việt Nam).
Đến khổ thơ thứ hai:
Ngọn lửa nào thắp sáng đêm tối?
Xung quanh tôi, tôi viết bằng tâm trí của mình
Những dòng thơ cuối trong như ngọc
Anh gửi lại đời em bao buồn vui
Ngọn lửa niềm tin vào sự trường tồn của văn hóa dân tộc đã thắp sáng trong đêm tối để Quách Tấn viết văn, làm thơ suốt hơn nửa thế kỷ với hàng vạn trang bản thảo.
Đến khổ thơ thứ ba:
Mà sinh nhật anh mới xa
Bước đi nhẹ nhàng như một nhà hiền triết
Chồng bản thảo hàng ngàn trang được đóng gói chặt chẽ
Ấm lòng ai qua Bến Chợ chiều mưa.
Tấm lòng của nhà thơ Giang Nam rất chân thành trong 12 câu thơ tám chữ để tưởng nhớ Quách Tấn thật xúc động, thiết tha.
Hôm nay là ngày đầu tiên của năm Mậu Tuất, nhà thơ Giang Nam đến gặp nhà thơ Quách Tấn. Cuộc hội ngộ muôn đời sẽ rất thân thương.
[/box]
#Giang #Nam #và #Quách #Tấn #Tác #giả #Quách #Giao
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Giang Nam và Quách Tấn – Tác giả: Quách Giao có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giang Nam và Quách Tấn – Tác giả: Quách Giao bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Địa lý
#Giang #Nam #và #Quách #Tấn #Tác #giả #Quách #Giao
Trả lời