Cùng đọc bài viết với Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy Có 4 điều trong cuộc đời này Đức Phật không thể thay đổi.
Tuy có thần thông cứu khổ cứu nạn nhưng có bốn điều Đức Phật không thể thay đổi. Tất cả là do chữ “duyên phận” nên trên đời này có nhiều chuyện không thể cưỡng cầu khi duyên phận không đủ…
Bạn đang xem: Có 4 điều trên đời này nhà Phật không thể thay đổi
Sau khi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni chứng quả chánh giác, Ngài đã thông hiểu luật nhân quả ba đời, đạt được sự giác ngộ vô thượng, viên mãn và có huyền lực vô tận.
Vì vậy, trong mắt nhiều người, không có gì mà Đức Phật không làm được. Càng là những người mê tín mù quáng, sẽ coi Đức Phật như một vị thần để thờ cúng và cầu nguyện hàng ngày.
Suy nghĩ đó là hoàn toàn sai lầm. Phật giáo không phải là mê tín dị đoan, Phật là sự giác ngộ hướng con người đến những điều tốt đẹp.
Đức Phật dạy rằng tất cả chúng sinh đều có Phật tính và có thể tu thành Phật.
Như nó được viết trong thánh thư: Thiện tri thức, tự tánh Bồ-đề thanh tịnh, chỉ dùng tâm thành Phật.
Phật pháp là trí tuệ, là pháp bảo dẫn dắt chúng sanh thoát khỏi mọi phiền não, đoạn trừ vô minh, dần dần đoạn trừ si mê.
Cái gốc của đạo Phật nằm ở nhân quả. Phật giáo không nói về khái niệm số kiếp. Số phận đời người vốn dĩ nằm trong tay chính họ, bỏ ác tu thiện, cải thiện vận mệnh của chính mình.
Đức Phật có thể hướng dẫn bạn phương hướng và nơi giải thoát cho bạn khỏi những đau khổ và buồn phiền, nhưng tuyệt đối sẽ không thực hành cho bạn.
“Đời người là biển khổ, muốn thoát khổ chỉ có tự mình vượt qua”.
Cũng giống như bốn điều Đức Phật không thể thay đổi dưới đây, dù có phép lạ rộng rãi đến đâu cũng không thể thay đổi được điều gì. Vì vậy, đừng lãng phí thời gian vô ích để cầu trời phật cho những điều đã được an bài bởi số phận!
1. NGUYÊN NHÂN không thể thay đổi
Chuyện kể về một hôm, Đức Phật dẫn các đệ tử đến một nước nhỏ.
Sáng hôm đó, nắng chói chang, chim hót véo von, hương thơm thoang thoảng. Đức Phật và các đệ tử của Ngài ngồi trên bãi cỏ bên bờ sông, nhìn mọi vật đua nhau sống.
Chợt có một đệ tử hỏi Phật Thích Ca: “Bạch Đức Thế Tôn, Ngài đầy đủ thần thông và lòng từ bi, tại sao trên thế giới vẫn còn nhiều chúng sinh đau khổ như vậy?”
Đức Phật liếc nhìn người đệ tử, mỉm cười từ bi rồi bình tĩnh giải thích: “Cho dù thần thông của tôi vĩ đại đến đâu, có bốn điều tôi không thể làm được.”
Điều đầu tiên trong bốn điều Đức Phật không thể thay đổi là luật nhân quả ở thế gian.
Nhân quả là định nghiệp, là nghiệp (quả báo) do việc thiện ác mình đã làm.
Nghiệp là nhân, báo là quả. Nghiệp Báo tạo thành luật Nhân Quả. Tóm lại là “khẩu nghiệp” hay “khẩu nghiệp”. Nếu chúng ta tạo Nhân (Nghiệp) tốt thì sẽ cho ra Quả tốt, và ngược lại nếu chúng ta gieo Nhân xấu thì sớm muộn cũng sẽ nhận Quả xấu.
Câu chuyện Nhân Quả cứ trở thành một vòng luẩn quẩn không hồi kết vì con người cứ tạo Nhân rồi lại Quả. Trong trả quả lại tiếp tục tạo nhân mới, nhân quả mới luân hồi như vậy.
Đức Phật vốn dĩ chỉ giúp những người biết làm lành chứ không giúp những kẻ gian ác, độc ác.
Trên đời này không có gì công bằng hơn nhân quả. Nhớ: “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo” (Làm lành thì được trời phù hộ, làm ác thì gặp tai ương). Câu nói này chưa bao giờ sai.
Theo lời Phật dạy về nhân quả, Đức Phật dù từ bi đến đâu cũng không thể giúp một người tránh khỏi nhân quả của việc mình đã làm.
Đừng bao giờ nghĩ rằng Đức Phật bối rối và có thể thoát khỏi đôi mắt của mình. Nếu một người làm nhiều việc ác, rồi đến chùa thắp hương cầu Phật phù hộ, sao có thể được?
Hơn ai hết, Đức Phật rất sợ luật nhân quả. Thậm chí, ông không dám tùy tiện tạo ác nghiệp, chỉ đạo ngay thẳng sanh tử nghiệp nặng như chúng ta.
Là Nhân, hay là Quả, đều do nghiệp mà mình tự tạo. Quả báo là có thật. Quả báo đến phải tự mình nhận lấy, phải thành tâm sám hối, thành khẩn sám hối, nguyện không bao giờ làm điều xấu đó nữa thì mới mong nghiệp nhẹ.
Theo Luật Nhân Quả, khi ta tạo nhân thì sẽ nhận quả báo tương ứng, đó là những ai không biết sám hối tu sửa.
Nhưng nếu đã lỗi lầm mà biết ăn năn, sám hối, tu hành làm các việc thiện vì lợi ích chúng sanh để đền bù thì quả báo cũng sẽ được hóa giải và giảm nhẹ. Bạn có biết: Có 8 nguyên nhân dẫn đến ác nghiệp có quả báo lớn nhất
Đức Phật dạy rằng muốn chuyển Nghiệp thì chúng ta cần phải “tịnh tam nghiệp” tức là tu sửa, tịnh hóa Thân – Khẩu – Ý từ những lỗi lầm bất thiện dần dần trở nên tốt đẹp.
Đức Phật luôn được vô số người bình thường cung kính, tôn thờ, nhưng Ngài luôn đối xử công bằng với mọi người, không bao giờ thiên vị ai vì lợi ích của việc cho đi nhiều hơn.
Muốn cải tạo vận mệnh thì phải kính sợ nhân quả, vun trồng mảnh đất đầy hạt giống tốt để gặt quả ngọt.
“Nhân quả vốn dĩ không thể thay đổi. Gieo nhân nào thì gặt quả ấy, không ai có thể lấy cho được.”
2. TRÍ TUỆ không thể cho
Trí tuệ không ai cho, chỉ có kinh nghiệm rút ra từ khó khăn, thất bại mới hun đúc nên trí tuệ của một người.
Trí tuệ của Đức Phật vốn không giống với “sự hiểu biết” của người thường.
Tri thức là phạm trù có hạn, nhưng trí tuệ thì vô hạn.
Kiến thức có thể được sao chép một cách khách quan, nhưng trí tuệ chỉ có thể dựa vào sự giác ngộ của chính mình.
Kiến thức có thể được mô tả bằng ngôn ngữ, nhưng trí tuệ không thể diễn đạt bằng lời nói, càng không thể truyền đạt bằng lời nói.
Trí tuệ của Đức Phật cũng vậy. Đọc nhiều kinh Phật chưa đủ để giác ngộ.
Sự giác ngộ không thể tính bằng con số cụ thể mà tùy thuộc vào việc chúng ta có giác ngộ hay không.
Người có ngộ tính cao, chỉ cần nghe một câu kinh Phật là giác ngộ, hiểu được ý nghĩa sâu xa trong đó.
Câu chuyện kể về Thiền sư Huệ Năng của Lục tổ Thiền tông.
Anh ta không phải là một người có văn hóa cao, chỉ là một tiều phu suốt ngày đun nước để đốn củi. Nhưng chính một kẻ phàm phu như Ngài, vì thấu hiểu đạo lý sâu xa trong câu “Dương không chỗ sinh, tức có tâm” của “Kinh Kim Cang” mà thấu suốt giáo lý nhà Phật, nên được truyền Tổ. Thứ sáu.
“Dụng vô trụ sanh tâm nhi”. nghĩa là “Chớ trụ nơi nào sanh tâm”.
Đức Phật dạy: “Chớ trụ nơi tâm sanh” tức là dạy phương pháp tu tập Đại thừa, để “điều phục tâm” mà cũng “an trú nơi chơn tâm”.
Câu “Trung tâm chăm sóc trẻ em tuyệt vời” là câu nói cốt lõi của Kinh Kim Cương và cũng là câu nói nổi tiếng mà các học giả Phật giáo, đặc biệt là Thiền tông, lấy câu này làm kim chỉ nam để tu tập.
Chỉ khi đó mới có thể hiểu được trí tuệ, điều không thể chỉ nói ra mà chỉ có thể tự mình hiểu được. Đức Phật không thể cho ai trí tuệ, ai muốn có thì phải tự mình tu tập, học hỏi.
Hay như một câu chuyện khác kể về những ngày xuất gia tu hành của Đức Phật Thích Ca. Trong thời gian đó, Ngài phải chịu nhiều đau khổ và trở ngại, nhưng Ngài cũng dần dần trưởng thành và đạt được trí tuệ thông qua quá trình tu tập gian khổ đó để trở thành một Đức Phật Thích Ca Mâu Ni tôn kính.
Vì vậy, đôi khi trong cuộc sống, trải qua gian khổ chưa hẳn là điều xấu, nếu bạn có thể tu tập trong gian khổ đó, thì đó có thể là đại trí tuệ.
Một người sống trong điều kiện thuận lợi vĩnh viễn không thể thành Phật. Không chướng ngại thì không thành Phật, không tinh tấn thì không thành tựu.
Xem thêm: Phật dạy: Im lặng cũng là một loại trí tuệ của người trí
3. Phật pháp bất khả tư nghì
Phật pháp chân chính không thể có được chỉ bằng lời nói suông, mà chỉ có thể có được nhờ giác ngộ. Và Pháp từ miệng bạn nói ra sẽ không phải là Pháp chân chính.
Khi Đức Phật tại thế, Ngài hoằng pháp khắp thế gian 49 năm.
Vậy Ngài đã nói gì?
Trong Kinh Kim Cương có nói như sau: Những lời dạy của Như Lai, tất cả đều không thể làm, không thể nói, đều là pháp mà không phải pháp.
Phật pháp chân chính không thể giải thích trọn vẹn bằng lời nói hay chỉ bằng lời nói. Kinh Phật cũng chỉ soi đường cho bạn tìm thấy con đường trong sáng, còn thức tỉnh và lựa chọn như thế nào là do bạn tự trải nghiệm.
Như Đức Phật đã kết luận: “Sắc tướng sở dĩ thấy ngã, âm thanh sở dĩ cầu ngã, nhân tu tà đạo, bất khả kiến Như Lai.” nghĩa là nếu có ai nương vào hình tướng để mong thấy Phật, nếu ai dựa vào âm thanh để mong thấy Phật, đó là những người có tâm mê lầm, sẽ không bao giờ thấy được Như Lai.”
4. Không có nhân thì không thể cứu
Điều thứ tư trong bốn điều Đức Phật không thể thay đổi là Ngài không thể cứu độ những kẻ không tin Ngài.
Đức Phật đề cao lòng từ bi, phổ độ chúng sinh. Tất cả chúng sinh, chỉ cần họ một lòng hướng về Đức Phật, Ngài sẽ hóa độ tất cả.
Tuy nhiên, tuy tất cả chúng sinh đều có chủng tử Phật tánh, nhưng tùy theo nhân quả nghiệp lực của mỗi người khác nhau mà căn cơ để giác ngộ cũng khác nhau. Vì vậy, không phải ai gieo nhân lành cũng sẽ gặt quả lành.
Người không có duyên với Phật thì dù có dẫn đến cửa Phật cũng không chịu nghe lời dạy. Anh ta thậm chí có thể có một trái tim vu khống. Những người không có nhân duyên như vậy không thể được cứu độ.
Siêng năng tụng kinh, nhưng Phật có tha tội cho chúng ta không? Chỉ những ai tu đủ đức hạnh và nhân duyên mới có thể có thiện duyên với Đức Phật.
Có câu: “Thiên Vũ vẫn nhẫn nhịn, không có căn cơ không có gốc rễ. Đạo Phật tuy rộng mà lòng người khó tin”.
Nghĩa là: Trời mưa tưới nước khắp nơi, khó tươi cây khô rễ. Cửa Phật dù cao rộng vẫn khó cứu kẻ không tin.
Thay vì cầu Phật niệm Phật để xua tan mọi khổ đau, tốt hơn hết hãy trở thành “ông Phật” của chính mình. Yêu cầu ai đó thanh toán bằng tiền của bạn.
Có nhiều thứ trong cuộc sống không thể cưỡng cầu. Tất cả mọi thứ chỉ có thể dựa trên một từ số phận. Duyên phận không đủ thì không gặp được, không có duyên thì làm sao cưỡng cầu được?
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Đời này có 4 việc Đức Phật không thể xoay chuyển” state=”close”]
Đời này có 4 việc Đức Phật không thể xoay chuyển
Hình Ảnh về: Đời này có 4 việc Đức Phật không thể xoay chuyển
Video về: Đời này có 4 việc Đức Phật không thể xoay chuyển
Wiki về Đời này có 4 việc Đức Phật không thể xoay chuyển
Đời này có 4 việc Đức Phật không thể xoay chuyển -
Cùng đọc bài viết với Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy Có 4 điều trong cuộc đời này Đức Phật không thể thay đổi.
Tuy có thần thông cứu khổ cứu nạn nhưng có bốn điều Đức Phật không thể thay đổi. Tất cả là do chữ “duyên phận” nên trên đời này có nhiều chuyện không thể cưỡng cầu khi duyên phận không đủ…
Bạn đang xem: Có 4 điều trên đời này nhà Phật không thể thay đổi
Sau khi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni chứng quả chánh giác, Ngài đã thông hiểu luật nhân quả ba đời, đạt được sự giác ngộ vô thượng, viên mãn và có huyền lực vô tận.
Vì vậy, trong mắt nhiều người, không có gì mà Đức Phật không làm được. Càng là những người mê tín mù quáng, sẽ coi Đức Phật như một vị thần để thờ cúng và cầu nguyện hàng ngày.
Suy nghĩ đó là hoàn toàn sai lầm. Phật giáo không phải là mê tín dị đoan, Phật là sự giác ngộ hướng con người đến những điều tốt đẹp.
Đức Phật dạy rằng tất cả chúng sinh đều có Phật tính và có thể tu thành Phật.
Như nó được viết trong thánh thư: Thiện tri thức, tự tánh Bồ-đề thanh tịnh, chỉ dùng tâm thành Phật.
Phật pháp là trí tuệ, là pháp bảo dẫn dắt chúng sanh thoát khỏi mọi phiền não, đoạn trừ vô minh, dần dần đoạn trừ si mê.
Cái gốc của đạo Phật nằm ở nhân quả. Phật giáo không nói về khái niệm số kiếp. Số phận đời người vốn dĩ nằm trong tay chính họ, bỏ ác tu thiện, cải thiện vận mệnh của chính mình.
Đức Phật có thể hướng dẫn bạn phương hướng và nơi giải thoát cho bạn khỏi những đau khổ và buồn phiền, nhưng tuyệt đối sẽ không thực hành cho bạn.
“Đời người là biển khổ, muốn thoát khổ chỉ có tự mình vượt qua”.
Cũng giống như bốn điều Đức Phật không thể thay đổi dưới đây, dù có phép lạ rộng rãi đến đâu cũng không thể thay đổi được điều gì. Vì vậy, đừng lãng phí thời gian vô ích để cầu trời phật cho những điều đã được an bài bởi số phận!
1. NGUYÊN NHÂN không thể thay đổi
Chuyện kể về một hôm, Đức Phật dẫn các đệ tử đến một nước nhỏ.
Sáng hôm đó, nắng chói chang, chim hót véo von, hương thơm thoang thoảng. Đức Phật và các đệ tử của Ngài ngồi trên bãi cỏ bên bờ sông, nhìn mọi vật đua nhau sống.
Chợt có một đệ tử hỏi Phật Thích Ca: “Bạch Đức Thế Tôn, Ngài đầy đủ thần thông và lòng từ bi, tại sao trên thế giới vẫn còn nhiều chúng sinh đau khổ như vậy?”
Đức Phật liếc nhìn người đệ tử, mỉm cười từ bi rồi bình tĩnh giải thích: “Cho dù thần thông của tôi vĩ đại đến đâu, có bốn điều tôi không thể làm được.”
Điều đầu tiên trong bốn điều Đức Phật không thể thay đổi là luật nhân quả ở thế gian.
Nhân quả là định nghiệp, là nghiệp (quả báo) do việc thiện ác mình đã làm.
Nghiệp là nhân, báo là quả. Nghiệp Báo tạo thành luật Nhân Quả. Tóm lại là “khẩu nghiệp” hay “khẩu nghiệp”. Nếu chúng ta tạo Nhân (Nghiệp) tốt thì sẽ cho ra Quả tốt, và ngược lại nếu chúng ta gieo Nhân xấu thì sớm muộn cũng sẽ nhận Quả xấu.
Câu chuyện Nhân Quả cứ trở thành một vòng luẩn quẩn không hồi kết vì con người cứ tạo Nhân rồi lại Quả. Trong trả quả lại tiếp tục tạo nhân mới, nhân quả mới luân hồi như vậy.
Đức Phật vốn dĩ chỉ giúp những người biết làm lành chứ không giúp những kẻ gian ác, độc ác.
Trên đời này không có gì công bằng hơn nhân quả. Nhớ: “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo” (Làm lành thì được trời phù hộ, làm ác thì gặp tai ương). Câu nói này chưa bao giờ sai.
Theo lời Phật dạy về nhân quả, Đức Phật dù từ bi đến đâu cũng không thể giúp một người tránh khỏi nhân quả của việc mình đã làm.
Đừng bao giờ nghĩ rằng Đức Phật bối rối và có thể thoát khỏi đôi mắt của mình. Nếu một người làm nhiều việc ác, rồi đến chùa thắp hương cầu Phật phù hộ, sao có thể được?
Hơn ai hết, Đức Phật rất sợ luật nhân quả. Thậm chí, ông không dám tùy tiện tạo ác nghiệp, chỉ đạo ngay thẳng sanh tử nghiệp nặng như chúng ta.
Là Nhân, hay là Quả, đều do nghiệp mà mình tự tạo. Quả báo là có thật. Quả báo đến phải tự mình nhận lấy, phải thành tâm sám hối, thành khẩn sám hối, nguyện không bao giờ làm điều xấu đó nữa thì mới mong nghiệp nhẹ.
Theo Luật Nhân Quả, khi ta tạo nhân thì sẽ nhận quả báo tương ứng, đó là những ai không biết sám hối tu sửa.
Nhưng nếu đã lỗi lầm mà biết ăn năn, sám hối, tu hành làm các việc thiện vì lợi ích chúng sanh để đền bù thì quả báo cũng sẽ được hóa giải và giảm nhẹ. Bạn có biết: Có 8 nguyên nhân dẫn đến ác nghiệp có quả báo lớn nhất
Đức Phật dạy rằng muốn chuyển Nghiệp thì chúng ta cần phải “tịnh tam nghiệp” tức là tu sửa, tịnh hóa Thân - Khẩu - Ý từ những lỗi lầm bất thiện dần dần trở nên tốt đẹp.
Đức Phật luôn được vô số người bình thường cung kính, tôn thờ, nhưng Ngài luôn đối xử công bằng với mọi người, không bao giờ thiên vị ai vì lợi ích của việc cho đi nhiều hơn.
Muốn cải tạo vận mệnh thì phải kính sợ nhân quả, vun trồng mảnh đất đầy hạt giống tốt để gặt quả ngọt.
“Nhân quả vốn dĩ không thể thay đổi. Gieo nhân nào thì gặt quả ấy, không ai có thể lấy cho được.”
2. TRÍ TUỆ không thể cho
Trí tuệ không ai cho, chỉ có kinh nghiệm rút ra từ khó khăn, thất bại mới hun đúc nên trí tuệ của một người.
Trí tuệ của Đức Phật vốn không giống với “sự hiểu biết” của người thường.
Tri thức là phạm trù có hạn, nhưng trí tuệ thì vô hạn.
Kiến thức có thể được sao chép một cách khách quan, nhưng trí tuệ chỉ có thể dựa vào sự giác ngộ của chính mình.
Kiến thức có thể được mô tả bằng ngôn ngữ, nhưng trí tuệ không thể diễn đạt bằng lời nói, càng không thể truyền đạt bằng lời nói.
Trí tuệ của Đức Phật cũng vậy. Đọc nhiều kinh Phật chưa đủ để giác ngộ.
Sự giác ngộ không thể tính bằng con số cụ thể mà tùy thuộc vào việc chúng ta có giác ngộ hay không.
Người có ngộ tính cao, chỉ cần nghe một câu kinh Phật là giác ngộ, hiểu được ý nghĩa sâu xa trong đó.
Câu chuyện kể về Thiền sư Huệ Năng của Lục tổ Thiền tông.
Anh ta không phải là một người có văn hóa cao, chỉ là một tiều phu suốt ngày đun nước để đốn củi. Nhưng chính một kẻ phàm phu như Ngài, vì thấu hiểu đạo lý sâu xa trong câu “Dương không chỗ sinh, tức có tâm” của “Kinh Kim Cang” mà thấu suốt giáo lý nhà Phật, nên được truyền Tổ. Thứ sáu.
“Dụng vô trụ sanh tâm nhi”. nghĩa là “Chớ trụ nơi nào sanh tâm”.
Đức Phật dạy: “Chớ trụ nơi tâm sanh” tức là dạy phương pháp tu tập Đại thừa, để “điều phục tâm” mà cũng “an trú nơi chơn tâm”.
Câu “Trung tâm chăm sóc trẻ em tuyệt vời” là câu nói cốt lõi của Kinh Kim Cương và cũng là câu nói nổi tiếng mà các học giả Phật giáo, đặc biệt là Thiền tông, lấy câu này làm kim chỉ nam để tu tập.
Chỉ khi đó mới có thể hiểu được trí tuệ, điều không thể chỉ nói ra mà chỉ có thể tự mình hiểu được. Đức Phật không thể cho ai trí tuệ, ai muốn có thì phải tự mình tu tập, học hỏi.
Hay như một câu chuyện khác kể về những ngày xuất gia tu hành của Đức Phật Thích Ca. Trong thời gian đó, Ngài phải chịu nhiều đau khổ và trở ngại, nhưng Ngài cũng dần dần trưởng thành và đạt được trí tuệ thông qua quá trình tu tập gian khổ đó để trở thành một Đức Phật Thích Ca Mâu Ni tôn kính.
Vì vậy, đôi khi trong cuộc sống, trải qua gian khổ chưa hẳn là điều xấu, nếu bạn có thể tu tập trong gian khổ đó, thì đó có thể là đại trí tuệ.
Một người sống trong điều kiện thuận lợi vĩnh viễn không thể thành Phật. Không chướng ngại thì không thành Phật, không tinh tấn thì không thành tựu.
Xem thêm: Phật dạy: Im lặng cũng là một loại trí tuệ của người trí
3. Phật pháp bất khả tư nghì
Phật pháp chân chính không thể có được chỉ bằng lời nói suông, mà chỉ có thể có được nhờ giác ngộ. Và Pháp từ miệng bạn nói ra sẽ không phải là Pháp chân chính.
Khi Đức Phật tại thế, Ngài hoằng pháp khắp thế gian 49 năm.
Vậy Ngài đã nói gì?
Trong Kinh Kim Cương có nói như sau: Những lời dạy của Như Lai, tất cả đều không thể làm, không thể nói, đều là pháp mà không phải pháp.
Phật pháp chân chính không thể giải thích trọn vẹn bằng lời nói hay chỉ bằng lời nói. Kinh Phật cũng chỉ soi đường cho bạn tìm thấy con đường trong sáng, còn thức tỉnh và lựa chọn như thế nào là do bạn tự trải nghiệm.
Như Đức Phật đã kết luận: “Sắc tướng sở dĩ thấy ngã, âm thanh sở dĩ cầu ngã, nhân tu tà đạo, bất khả kiến Như Lai.” nghĩa là nếu có ai nương vào hình tướng để mong thấy Phật, nếu ai dựa vào âm thanh để mong thấy Phật, đó là những người có tâm mê lầm, sẽ không bao giờ thấy được Như Lai.”
4. Không có nhân thì không thể cứu
Điều thứ tư trong bốn điều Đức Phật không thể thay đổi là Ngài không thể cứu độ những kẻ không tin Ngài.
Đức Phật đề cao lòng từ bi, phổ độ chúng sinh. Tất cả chúng sinh, chỉ cần họ một lòng hướng về Đức Phật, Ngài sẽ hóa độ tất cả.
Tuy nhiên, tuy tất cả chúng sinh đều có chủng tử Phật tánh, nhưng tùy theo nhân quả nghiệp lực của mỗi người khác nhau mà căn cơ để giác ngộ cũng khác nhau. Vì vậy, không phải ai gieo nhân lành cũng sẽ gặt quả lành.
Người không có duyên với Phật thì dù có dẫn đến cửa Phật cũng không chịu nghe lời dạy. Anh ta thậm chí có thể có một trái tim vu khống. Những người không có nhân duyên như vậy không thể được cứu độ.
Siêng năng tụng kinh, nhưng Phật có tha tội cho chúng ta không? Chỉ những ai tu đủ đức hạnh và nhân duyên mới có thể có thiện duyên với Đức Phật.
Có câu: “Thiên Vũ vẫn nhẫn nhịn, không có căn cơ không có gốc rễ. Đạo Phật tuy rộng mà lòng người khó tin”.
Nghĩa là: Trời mưa tưới nước khắp nơi, khó tươi cây khô rễ. Cửa Phật dù cao rộng vẫn khó cứu kẻ không tin.
Thay vì cầu Phật niệm Phật để xua tan mọi khổ đau, tốt hơn hết hãy trở thành “ông Phật” của chính mình. Yêu cầu ai đó thanh toán bằng tiền của bạn.
Có nhiều thứ trong cuộc sống không thể cưỡng cầu. Tất cả mọi thứ chỉ có thể dựa trên một từ số phận. Duyên phận không đủ thì không gặp được, không có duyên thì làm sao cưỡng cầu được?
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” width:100%”>
Đức Phật dạy rằng tất cả chúng sinh đều có Phật tính và có thể tu thành Phật.
Như nó được viết trong thánh thư: Thiện tri thức, tự tánh Bồ-đề thanh tịnh, chỉ dùng tâm thành Phật.
Phật pháp là trí tuệ, là pháp bảo dẫn dắt chúng sanh thoát khỏi mọi phiền não, đoạn trừ vô minh, dần dần đoạn trừ si mê.
Cái gốc của đạo Phật nằm ở nhân quả. Phật giáo không nói về khái niệm số kiếp. Số phận đời người vốn dĩ nằm trong tay chính họ, bỏ ác tu thiện, cải thiện vận mệnh của chính mình.
Đức Phật có thể hướng dẫn bạn phương hướng và nơi giải thoát cho bạn khỏi những đau khổ và buồn phiền, nhưng tuyệt đối sẽ không thực hành cho bạn.
“Đời người là biển khổ, muốn thoát khổ chỉ có tự mình vượt qua”.
Cũng giống như bốn điều Đức Phật không thể thay đổi dưới đây, dù có phép lạ rộng rãi đến đâu cũng không thể thay đổi được điều gì. Vì vậy, đừng lãng phí thời gian vô ích để cầu trời phật cho những điều đã được an bài bởi số phận!
1. NGUYÊN NHÂN không thể thay đổi
Chuyện kể về một hôm, Đức Phật dẫn các đệ tử đến một nước nhỏ.
Sáng hôm đó, nắng chói chang, chim hót véo von, hương thơm thoang thoảng. Đức Phật và các đệ tử của Ngài ngồi trên bãi cỏ bên bờ sông, nhìn mọi vật đua nhau sống.
Chợt có một đệ tử hỏi Phật Thích Ca: “Bạch Đức Thế Tôn, Ngài đầy đủ thần thông và lòng từ bi, tại sao trên thế giới vẫn còn nhiều chúng sinh đau khổ như vậy?”
Đức Phật liếc nhìn người đệ tử, mỉm cười từ bi rồi bình tĩnh giải thích: “Cho dù thần thông của tôi vĩ đại đến đâu, có bốn điều tôi không thể làm được.”
Điều đầu tiên trong bốn điều Đức Phật không thể thay đổi là luật nhân quả ở thế gian.
Nhân quả là định nghiệp, là nghiệp (quả báo) do việc thiện ác mình đã làm.
Nghiệp là nhân, báo là quả. Nghiệp Báo tạo thành luật Nhân Quả. Tóm lại là “khẩu nghiệp” hay “khẩu nghiệp”. Nếu chúng ta tạo Nhân (Nghiệp) tốt thì sẽ cho ra Quả tốt, và ngược lại nếu chúng ta gieo Nhân xấu thì sớm muộn cũng sẽ nhận Quả xấu.
Câu chuyện Nhân Quả cứ trở thành một vòng luẩn quẩn không hồi kết vì con người cứ tạo Nhân rồi lại Quả. Trong trả quả lại tiếp tục tạo nhân mới, nhân quả mới luân hồi như vậy.
Đức Phật vốn dĩ chỉ giúp những người biết làm lành chứ không giúp những kẻ gian ác, độc ác.
Trên đời này không có gì công bằng hơn nhân quả. Nhớ: “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo” (Làm lành thì được trời phù hộ, làm ác thì gặp tai ương). Câu nói này chưa bao giờ sai.
Theo lời Phật dạy về nhân quả, Đức Phật dù từ bi đến đâu cũng không thể giúp một người tránh khỏi nhân quả của việc mình đã làm.
Đừng bao giờ nghĩ rằng Đức Phật bối rối và có thể thoát khỏi đôi mắt của mình. Nếu một người làm nhiều việc ác, rồi đến chùa thắp hương cầu Phật phù hộ, sao có thể được?
Hơn ai hết, Đức Phật rất sợ luật nhân quả. Thậm chí, ông không dám tùy tiện tạo ác nghiệp, chỉ đạo ngay thẳng sanh tử nghiệp nặng như chúng ta.
Là Nhân, hay là Quả, đều do nghiệp mà mình tự tạo. Quả báo là có thật. Quả báo đến phải tự mình nhận lấy, phải thành tâm sám hối, thành khẩn sám hối, nguyện không bao giờ làm điều xấu đó nữa thì mới mong nghiệp nhẹ.
Theo Luật Nhân Quả, khi ta tạo nhân thì sẽ nhận quả báo tương ứng, đó là những ai không biết sám hối tu sửa.
Nhưng nếu đã lỗi lầm mà biết ăn năn, sám hối, tu hành làm các việc thiện vì lợi ích chúng sanh để đền bù thì quả báo cũng sẽ được hóa giải và giảm nhẹ. Bạn có biết: Có 8 nguyên nhân dẫn đến ác nghiệp có quả báo lớn nhất
Đức Phật dạy rằng muốn chuyển Nghiệp thì chúng ta cần phải “tịnh tam nghiệp” tức là tu sửa, tịnh hóa Thân – Khẩu – Ý từ những lỗi lầm bất thiện dần dần trở nên tốt đẹp.
Đức Phật luôn được vô số người bình thường cung kính, tôn thờ, nhưng Ngài luôn đối xử công bằng với mọi người, không bao giờ thiên vị ai vì lợi ích của việc cho đi nhiều hơn.
Muốn cải tạo vận mệnh thì phải kính sợ nhân quả, vun trồng mảnh đất đầy hạt giống tốt để gặt quả ngọt.
“Nhân quả vốn dĩ không thể thay đổi. Gieo nhân nào thì gặt quả ấy, không ai có thể lấy cho được.”
2. TRÍ TUỆ không thể cho
Trí tuệ không ai cho, chỉ có kinh nghiệm rút ra từ khó khăn, thất bại mới hun đúc nên trí tuệ của một người.
Trí tuệ của Đức Phật vốn không giống với “sự hiểu biết” của người thường.
Tri thức là phạm trù có hạn, nhưng trí tuệ thì vô hạn.
Kiến thức có thể được sao chép một cách khách quan, nhưng trí tuệ chỉ có thể dựa vào sự giác ngộ của chính mình.
Kiến thức có thể được mô tả bằng ngôn ngữ, nhưng trí tuệ không thể diễn đạt bằng lời nói, càng không thể truyền đạt bằng lời nói.
Trí tuệ của Đức Phật cũng vậy. Đọc nhiều kinh Phật chưa đủ để giác ngộ.
Sự giác ngộ không thể tính bằng con số cụ thể mà tùy thuộc vào việc chúng ta có giác ngộ hay không.
Người có ngộ tính cao, chỉ cần nghe một câu kinh Phật là giác ngộ, hiểu được ý nghĩa sâu xa trong đó.
Câu chuyện kể về Thiền sư Huệ Năng của Lục tổ Thiền tông.
Anh ta không phải là một người có văn hóa cao, chỉ là một tiều phu suốt ngày đun nước để đốn củi. Nhưng chính một kẻ phàm phu như Ngài, vì thấu hiểu đạo lý sâu xa trong câu “Dương không chỗ sinh, tức có tâm” của “Kinh Kim Cang” mà thấu suốt giáo lý nhà Phật, nên được truyền Tổ. Thứ sáu.
“Dụng vô trụ sanh tâm nhi”. nghĩa là “Chớ trụ nơi nào sanh tâm”.
Đức Phật dạy: “Chớ trụ nơi tâm sanh” tức là dạy phương pháp tu tập Đại thừa, để “điều phục tâm” mà cũng “an trú nơi chơn tâm”.
Câu “Trung tâm chăm sóc trẻ em tuyệt vời” là câu nói cốt lõi của Kinh Kim Cương và cũng là câu nói nổi tiếng mà các học giả Phật giáo, đặc biệt là Thiền tông, lấy câu này làm kim chỉ nam để tu tập.
Chỉ khi đó mới có thể hiểu được trí tuệ, điều không thể chỉ nói ra mà chỉ có thể tự mình hiểu được. Đức Phật không thể cho ai trí tuệ, ai muốn có thì phải tự mình tu tập, học hỏi.
Hay như một câu chuyện khác kể về những ngày xuất gia tu hành của Đức Phật Thích Ca. Trong thời gian đó, Ngài phải chịu nhiều đau khổ và trở ngại, nhưng Ngài cũng dần dần trưởng thành và đạt được trí tuệ thông qua quá trình tu tập gian khổ đó để trở thành một Đức Phật Thích Ca Mâu Ni tôn kính.
Vì vậy, đôi khi trong cuộc sống, trải qua gian khổ chưa hẳn là điều xấu, nếu bạn có thể tu tập trong gian khổ đó, thì đó có thể là đại trí tuệ.
Một người sống trong điều kiện thuận lợi vĩnh viễn không thể thành Phật. Không chướng ngại thì không thành Phật, không tinh tấn thì không thành tựu.
Xem thêm: Phật dạy: Im lặng cũng là một loại trí tuệ của người trí
3. Phật pháp bất khả tư nghì
Phật pháp chân chính không thể có được chỉ bằng lời nói suông, mà chỉ có thể có được nhờ giác ngộ. Và Pháp từ miệng bạn nói ra sẽ không phải là Pháp chân chính.
Khi Đức Phật tại thế, Ngài hoằng pháp khắp thế gian 49 năm.
Vậy Ngài đã nói gì?
Trong Kinh Kim Cương có nói như sau: Những lời dạy của Như Lai, tất cả đều không thể làm, không thể nói, đều là pháp mà không phải pháp.
Phật pháp chân chính không thể giải thích trọn vẹn bằng lời nói hay chỉ bằng lời nói. Kinh Phật cũng chỉ soi đường cho bạn tìm thấy con đường trong sáng, còn thức tỉnh và lựa chọn như thế nào là do bạn tự trải nghiệm.
Như Đức Phật đã kết luận: “Sắc tướng sở dĩ thấy ngã, âm thanh sở dĩ cầu ngã, nhân tu tà đạo, bất khả kiến Như Lai.” nghĩa là nếu có ai nương vào hình tướng để mong thấy Phật, nếu ai dựa vào âm thanh để mong thấy Phật, đó là những người có tâm mê lầm, sẽ không bao giờ thấy được Như Lai.”
4. Không có nhân thì không thể cứu
Điều thứ tư trong bốn điều Đức Phật không thể thay đổi là Ngài không thể cứu độ những kẻ không tin Ngài.
Đức Phật đề cao lòng từ bi, phổ độ chúng sinh. Tất cả chúng sinh, chỉ cần họ một lòng hướng về Đức Phật, Ngài sẽ hóa độ tất cả.
Tuy nhiên, tuy tất cả chúng sinh đều có chủng tử Phật tánh, nhưng tùy theo nhân quả nghiệp lực của mỗi người khác nhau mà căn cơ để giác ngộ cũng khác nhau. Vì vậy, không phải ai gieo nhân lành cũng sẽ gặt quả lành.
Người không có duyên với Phật thì dù có dẫn đến cửa Phật cũng không chịu nghe lời dạy. Anh ta thậm chí có thể có một trái tim vu khống. Những người không có nhân duyên như vậy không thể được cứu độ.
Siêng năng tụng kinh, nhưng Phật có tha tội cho chúng ta không? Chỉ những ai tu đủ đức hạnh và nhân duyên mới có thể có thiện duyên với Đức Phật.
Có câu: “Thiên Vũ vẫn nhẫn nhịn, không có căn cơ không có gốc rễ. Đạo Phật tuy rộng mà lòng người khó tin”.
Nghĩa là: Trời mưa tưới nước khắp nơi, khó tươi cây khô rễ. Cửa Phật dù cao rộng vẫn khó cứu kẻ không tin.
Thay vì cầu Phật niệm Phật để xua tan mọi khổ đau, tốt hơn hết hãy trở thành “ông Phật” của chính mình. Yêu cầu ai đó thanh toán bằng tiền của bạn.
Có nhiều thứ trong cuộc sống không thể cưỡng cầu. Tất cả mọi thứ chỉ có thể dựa trên một từ số phận. Duyên phận không đủ thì không gặp được, không có duyên thì làm sao cưỡng cầu được?
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
[/box]
#Đời #này #có #việc #Đức #Phật #không #thể #xoay #chuyển
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Đời này có 4 việc Đức Phật không thể xoay chuyển có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Đời này có 4 việc Đức Phật không thể xoay chuyển bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Chuyên mục: Văn học
#Đời #này #có #việc #Đức #Phật #không #thể #xoay #chuyển
Trả lời