Bài soạn “Cảm nhận những hình ảnh tự nhiên trong bài Xuân thu nhỏ” sẽ giúp các em cảm thu được bức tranh tự nhiên mùa xuân và cảnh sắc đất trời lúc chuyển mùa từ hạ sang thu được trình bày qua 2 bài thơ. Qua đó có thể thấy được tình cảm của hai thi sĩ đối với tự nhiên, tổ quốc.
Chủ đề: Cảm nhận hình ảnh tự nhiên trong bài Mùa xuân nho nhỏ và tiết trời thu
Mục lục bài viết:
I. Đề cương cụ thể
II. Bài văn mẫu
Cảm nhận hình ảnh tự nhiên trong bài Mùa xuân nho nhỏ và tiết trời thu
I. Lập dàn ý Cảm nhận về hình ảnh tự nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ (Chuẩn)
1. Mở bài:
– Giới thiệu tác giả Thanh Hải, Hữu Thỉnh và hai bài thơ Mùa xuân nho nhỏ, Sang thu.
– Dẫn tới nhân vật cảm nhận: Hình ảnh tự nhiên được trình bày trong 2 bài thơ.
2. Nội dung:
một. Bức tranh tự nhiên xứ Huế qua bài thơ Mùa xuân nho nhỏ:
– Bức tranh đẹp về mùa xuân xứ Huế:
+ Thanh Hải sử dụng những hình ảnh nổi trội như hoa lá, chim muông, sông nước, bầu trời để gợi về mùa xuân.
+ Thi sĩ đặt từ “mầm” ở đầu câu thơ: tạo cảm giác ngỡ ngàng, mùa xuân tới bỗng dưng.
+ Tiếng “chim sơn ca” – sứ thần của mùa xuân đang cất lên tiếng hát rộn ràng.
+ Từ “ơi” được thi sĩ đặt ở đầu câu thơ: gợi lên sự tha thiết, trìu mến.
+ “Từng giọt lá long lanh”: Tiếng chim trên cao gọi xuân dường như cô đọng lại thành từng giọt mật xuân rơi xuống đất.
+ Thi sĩ đã nâng niu, nâng niu từng giọt → nghệ thuật chuyển hoá tình cảm: mùa xuân là một thực thể hữu hình nhưng mà con người có thể sờ, nắm, nếm.
=> Bức tranh mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống.
b. Bức tranh chuyển mùa từ hạ sang thu qua bài thơ Sang thu:
– Bức tranh đầu thu của quê hương đồng bằng Bắc Bộ hiện lên qua những tín hiệu rõ nét:
+ “Hương ổi”: đang lan tỏa trong ko khí, đánh thức những giác quan tinh tế nhất của thi sĩ.
+ Từ “chợt”: diễn tả cảm giác ngỡ ngàng, bất thần của thi sĩ lúc bắt gặp hương ổi chín.
+ “Gió biển”: gió lạnh khô ráo, ko còn cái oi bức của mùa hạ.
+ “Sương”: sương sớm giăng khắp xóm.
+ Từ láy: tả hành động cố ý làm chậm lại của sương → Thi sĩ đã nhân hoá làn sương khiến chúng như có hồn.
→ Những tín hiệu rõ rệt của mùa thu khiến thi sĩ xúc động, ngỡ ngàng, ko tin vào chính mình “hình như mùa thu đã tới”.
– Vẻ đẹp của tự nhiên mùa thu:
+ Hình ảnh dòng sông: chảy chầm chậm, “dìu dặt”, từ tốn, thư thả.
+ Đối lập là hình ảnh đàn chim đang “lập cập” sẵn sàng vào Nam tránh rét.
+ Hai từ tượng hình “dễ ợt”, “vội vã”: trình bày sự đối lập của sự vật lúc mùa thu sang.
+ Hình ảnh “mây mùa hạ”: là sự liên tưởng và tư cách hoá lạ mắt của thi sĩ.
+ “Mây mùa hạ” như luyến tiếc cái nóng nực của mùa hạ nên chỉ “chen chân” vào mùa thu.
– Hình ảnh tự nhiên: Mùa thu tới rồi nhưng vẫn còn nắng hè, những cơn mưa giông đã nguôi ngoai.
c. Thẩm định chung:
– Hai bài thơ là một bức tranh tự nhiên tổ quốc vô cùng tươi đẹp.
– Chứa đựng trong đó là tình yêu tự nhiên, quê hương tổ quốc của hai thi sĩ Hữu Thỉnh và Thanh Hải.
3. Kết luận:
– Nêu tóm tắt trị giá của hai bài thơ.
II. Bài văn mẫu Cảm nhận về hình ảnh tự nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ (Chuẩn)
Tự nhiên luôn là nguồn cảm hứng vô tận cho các thi sĩ. Thi sĩ Thanh Hải và thi sĩ Hữu Thỉnh cũng đã đóng góp vào kho tàng thơ ca Việt Nam hai bài thơ rất hay về tự nhiên: “Mùa xuân nho nhỏ” và “Bài ca mùa thu”. Hai bài thơ, hai cung bậc xúc cảm nhưng chung một cảm hứng và tình yêu đối với tự nhiên tổ quốc được trình bày qua những hình ảnh tự nhiên vô cùng tươi đẹp.
Nếu bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của thi sĩ Thanh Hải viết về mùa xuân của tự nhiên, tổ quốc và những khát vọng cao đẹp của thi sĩ thì bài thơ “Bài ca mùa thu” của Hữu Thỉnh lại viết về khoảnh khắc giao thời. mùa từ hè sang thu. Tuy cùng viết về đề tài tự nhiên nhưng mỗi bài thơ đều có những nét riêng, lạ mắt.
Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ viết về mùa xuân tươi đẹp ở Huế. Ngay ở đầu bài thơ, thi sĩ đã vẽ nên một bức tranh mùa xuân tươi đẹp:
“Lớn lên giữa dòng sông xanh
Một bông hoa màu tím
Oh larks
Hát nhưng mà vang
Giọt long lanh rơi
Tôi đặt tay theo cảm hứng “
Thanh Hải ko chọn cách tả mùa xuân ở Huế một cách cụ thể, anh chỉ dùng một vài nét vẽ để vẽ nên bức tranh mùa xuân của mình. Đó là bông hoa nhỏ “tím ngắt” “mọc” giữa “sông xuân”, là tiếng chim “họa mi” ríu rít trên bầu trời cao rộng. Tất cả đang gợi lên hình ảnh một mùa xuân tươi vui, rộn ràng.
Ngay dòng đầu của bài thơ, thi sĩ đã cố ý đặt từ “mầm” ở đầu câu thơ để nhấn mạnh sự bất thần, bất thần của những tín hiệu của mùa xuân lúc xuất hiện. Hoa “tím biếc” có phải là bèo tây trôi nhẹ trên dòng sông Hương xanh lè, là biểu tượng của xứ Huế thân yêu? Và những chú chim “hót hòn họt” – những con chim báo hiệu của mùa xuân đang cất lên những tiếng hót vui tươi để chào mừng mùa xuân sắp tới. Từ “ơi” được thi sĩ đặt ở đầu câu thơ như một lời kêu gọi tha thiết, thân yêu của loài chim đang hót. Bài ca dao đấy khiến thi sĩ bổi hổi, xúc động, ngậm ngùi trách móc:
“Tiếng hát tới tận trời cao vang vọng”
Tiếng khèn đấy nghe thật đặm đà hương vị xứ Huế. Tiếng chim trên cao gọi xuân dường như ngưng tụ, lắng đọng, tạo thành những giọt mật của mùa xuân, của tự nhiên đất trời rơi xuống đất. Hay là cơn mưa xuân phân phất trong ko gian ngập tràn sắc xuân? Nhưng dù là gì đi chăng nữa cũng khiến thi sĩ Thanh Hải vô cùng xúc động và lo lắng đưa tay ra để “lấy” từng “giọt long lanh” đấy. Động tác “hứng” của thi sĩ nhẹ nhõm, uyển chuyển bởi nó chứa đựng sự nâng niu, trân trọng nhưng mà ông dành cho mùa xuân. Ở đây, Thanh Hải đã sử dụng nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác, ông đã biến mùa xuân thành một thực thể hữu hình để cầm, nắm, sờ, nếm một cách thích thú.
Bức tranh tự nhiên được thi sĩ dựng lên trong tình yêu tự nhiên tha thiết, muốn tận hưởng mùa xuân ngay từ phút giây trước hết. Mùa xuân trên quê hương xứ Huế là những hình ảnh tự nhiên thân thiện, thân yêu và bình dị nhất.
Còn thi sĩ Hữu Thỉnh thì chọn viết về mùa thu. Bức tranh đầu thu của quê hương đồng bằng Bắc Bộ hiện lên với những hình ảnh giản dị, mộc mạc và thân yêu:
“Chợt trông thấy hương ổi
Tung bay trong gió
Sương giăng qua ngõ
Thu dường như có về “
Mùa thu đối với Hữu Thỉnh được gợi lên bởi những tín hiệu rất đỗi thân quen: đó là hương ổi chín lan tỏa trong “làn gió” mát rượi, làn sương mù giăng kín cả xóm làng. Ổi là loại trái cây thân thuộc của người Việt Nam, nó xuất hiện báo hiệu mùa thu của tự nhiên, đất trời. Và “hương ổi” là thứ đã đánh thức những giác quan tinh tế nhất của thi sĩ, để ông trông thấy mùa thu tới bỗng dưng:
“Chợt trông thấy hương ổi
Tung bay trong gió “
Từ “chợt” được thi sĩ đặt ở đầu câu thơ trình bày xúc cảm bất thần, bất thần và ngỡ ngàng của thi sĩ lúc chợt trông thấy hương “ổi” đang lan tỏa trong ko gian. Đó là tín hiệu của mùa thu, là tín hiệu sớm nhất, thân thuộc nhất, kế bên làn gió khô lạnh đang bao trùm khắp ko gian.
Một tín hiệu khác báo hiệu mùa thu sắp tới là làn sương mù đang “chầm chậm” đi qua ngõ. Động từ “ì ạch” trình bày sự chậm rãi có chủ ý. Thi sĩ đã nhân hoá làn sương khiến nó như có hồn. Nó đang chầm chậm đi qua từng con ngõ, báo hiệu trời đất chớm thu. Và chính lúc này, thi sĩ mới giật thột, giật thột trông thấy rằng:
“Thu dường như có về”.
Hữu Thỉnh đã nắm bắt một cách tinh tế những tín hiệu chớm thu của đất trời, đồng thời ông cũng thấy được sự thay đổi của tự nhiên lúc bước vào thu:
“River đang thoải mái
Chim mở đầu vội vã
Có những đám mây mùa hè
Hãy siết chặt một nửa của mình vào mùa thu “
Vào mùa thu, tự nhiên mang một vẻ đẹp khác thường. Nếu như mùa hè dòng sông ồ ạt nước chảy thì nay nó êm đềm, “êm đềm”, chậm rãi, thư thả trôi trong bình yên. Những chú chim nhỏ đã hót cả mùa nay đang “lập cập” sẵn sàng chạy trốn giá rét. Hữu Thỉnh đã sử dụng giải pháp đối lập với hai từ tượng hình “dễ ợt”, “vội vã” để diễn tả sự đối lập của vạn vật lúc sắc thu sang.
Nhưng đặc thù nhất trong bức tranh tự nhiên này chính là hình ảnh “những đám mây mùa hạ”. Đám mây đấy ko còn mang theo cái nóng của mùa hạ nhưng cũng ko còn sự thanh thoát, nhẹ nhõm của mùa thu. Mây mùa hạ đấy dường như vẫn còn luyến tiếc một điều gì đó về mùa hạ nhưng mà chỉ “nuốt trôi một nửa sang mùa thu”. Đây là một hình ảnh rất lạ mắt mô tả những liên tưởng nhân hoá trong các tác phẩm thơ về tự nhiên Việt Nam!
Mùa thu đã tới, nhưng trời vẫn còn chút nắng. Những cơn mưa mùa hạ thoảng qua cũng đã dần nguôi ngoai. Ngay cả sấm sét cũng đã lắng xuống. Tất cả báo hiệu một mùa thu sắp tới:
“Còn lại bao nhiêu mặt trời?
Mưa đã ngớt
Sấm sét cũng ít ngạc nhiên hơn
Trên những cây cổ thụ “
Hai bài thơ tuy viết trong hai hoàn cảnh không giống nhau nhưng đều khắc họa hình ảnh tự nhiên với tình yêu tự nhiên, tổ quốc tha thiết, nguồn cảm hứng dồi dào với cảnh sắc quê hương. Nếu như Thanh Hải cho ta cảm giác về một mùa xuân yên bình, rộn ràng của con người thời dựng nước thì Hữu Thỉnh lại mang tới cảm giác về một mùa thu yên bình, mộc mạc và thân thuộc. Cả hai bài thơ đều mang tới cho người đọc những cảnh đẹp tự nhiên khó quên của quê hương!
Hai bài thơ Sang thu và Mùa xuân nho nhỏ là hai bức tranh tự nhiên đầy xúc cảm của hai thi sĩ tài hoa Hữu Thỉnh và Thanh Hải. Hai bài thơ đã góp phần tạo nên những vần thơ rực rỡ nhất về tự nhiên trong nền thơ ca Việt Nam.
——CHẤM DỨT——
https://thuthuat.taimienphi.vn/cam-nhan-hinh-anh-thien-nhien-trong-mua-xuan-nho-nho-va-sang-thu-69415n
Mùa thu của Hữu Thỉnh và Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải là hai bài thơ rất hay. Bài viết: Phân tích bài thơ Sang thuPhân tích hai khổ thơ đầu của bài thơ Sang thu, Phân tích bài thơ Mùa xuân nho nhỏPhân tích khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ sẽ giúp chúng ta hiểu thêm về ý nghĩa cũng như những hình ảnh đẹp trong hai bài thơ rực rỡ này!
Xem thêm các bài viết hay về Hỏi và đáp văn học
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Cảm nhận hình ảnh thiên nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ và Sang thu” state=”close”]
Cảm nhận hình ảnh tự nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ và Sang thu
Hình Ảnh về: Cảm nhận hình ảnh tự nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ và Sang thu
Video về: Cảm nhận hình ảnh tự nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ và Sang thu
Wiki về Cảm nhận hình ảnh tự nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ và Sang thu
Cảm nhận hình ảnh tự nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ và Sang thu -
Bài soạn “Cảm nhận những hình ảnh tự nhiên trong bài Xuân thu nhỏ” sẽ giúp các em cảm thu được bức tranh tự nhiên mùa xuân và cảnh sắc đất trời lúc chuyển mùa từ hạ sang thu được trình bày qua 2 bài thơ. Qua đó có thể thấy được tình cảm của hai thi sĩ đối với tự nhiên, tổ quốc.
Chủ đề: Cảm nhận hình ảnh tự nhiên trong bài Mùa xuân nho nhỏ và tiết trời thu
Mục lục bài viết:
I. Đề cương cụ thể
II. Bài văn mẫu
Cảm nhận hình ảnh tự nhiên trong bài Mùa xuân nho nhỏ và tiết trời thu
I. Lập dàn ý Cảm nhận về hình ảnh tự nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ (Chuẩn)
1. Mở bài:
- Giới thiệu tác giả Thanh Hải, Hữu Thỉnh và hai bài thơ Mùa xuân nho nhỏ, Sang thu.
- Dẫn tới nhân vật cảm nhận: Hình ảnh tự nhiên được trình bày trong 2 bài thơ.
2. Nội dung:
một. Bức tranh tự nhiên xứ Huế qua bài thơ Mùa xuân nho nhỏ:
- Bức tranh đẹp về mùa xuân xứ Huế:
+ Thanh Hải sử dụng những hình ảnh nổi trội như hoa lá, chim muông, sông nước, bầu trời để gợi về mùa xuân.
+ Thi sĩ đặt từ “mầm” ở đầu câu thơ: tạo cảm giác ngỡ ngàng, mùa xuân tới bỗng dưng.
+ Tiếng “chim sơn ca” - sứ thần của mùa xuân đang cất lên tiếng hát rộn ràng.
+ Từ “ơi” được thi sĩ đặt ở đầu câu thơ: gợi lên sự tha thiết, trìu mến.
+ “Từng giọt lá long lanh”: Tiếng chim trên cao gọi xuân dường như cô đọng lại thành từng giọt mật xuân rơi xuống đất.
+ Thi sĩ đã nâng niu, nâng niu từng giọt → nghệ thuật chuyển hoá tình cảm: mùa xuân là một thực thể hữu hình nhưng mà con người có thể sờ, nắm, nếm.
=> Bức tranh mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống.
b. Bức tranh chuyển mùa từ hạ sang thu qua bài thơ Sang thu:
- Bức tranh đầu thu của quê hương đồng bằng Bắc Bộ hiện lên qua những tín hiệu rõ nét:
+ “Hương ổi”: đang lan tỏa trong ko khí, đánh thức những giác quan tinh tế nhất của thi sĩ.
+ Từ “chợt”: diễn tả cảm giác ngỡ ngàng, bất thần của thi sĩ lúc bắt gặp hương ổi chín.
+ “Gió biển”: gió lạnh khô ráo, ko còn cái oi bức của mùa hạ.
+ “Sương”: sương sớm giăng khắp xóm.
+ Từ láy: tả hành động cố ý làm chậm lại của sương → Thi sĩ đã nhân hoá làn sương khiến chúng như có hồn.
→ Những tín hiệu rõ rệt của mùa thu khiến thi sĩ xúc động, ngỡ ngàng, ko tin vào chính mình “hình như mùa thu đã tới”.
- Vẻ đẹp của tự nhiên mùa thu:
+ Hình ảnh dòng sông: chảy chầm chậm, “dìu dặt”, từ tốn, thư thả.
+ Đối lập là hình ảnh đàn chim đang “lập cập” sẵn sàng vào Nam tránh rét.
+ Hai từ tượng hình “dễ ợt”, “vội vã”: trình bày sự đối lập của sự vật lúc mùa thu sang.
+ Hình ảnh “mây mùa hạ”: là sự liên tưởng và tư cách hoá lạ mắt của thi sĩ.
+ “Mây mùa hạ” như luyến tiếc cái nóng nực của mùa hạ nên chỉ “chen chân” vào mùa thu.
- Hình ảnh tự nhiên: Mùa thu tới rồi nhưng vẫn còn nắng hè, những cơn mưa giông đã nguôi ngoai.
c. Thẩm định chung:
- Hai bài thơ là một bức tranh tự nhiên tổ quốc vô cùng tươi đẹp.
- Chứa đựng trong đó là tình yêu tự nhiên, quê hương tổ quốc của hai thi sĩ Hữu Thỉnh và Thanh Hải.
3. Kết luận:
- Nêu tóm tắt trị giá của hai bài thơ.
II. Bài văn mẫu Cảm nhận về hình ảnh tự nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ (Chuẩn)
Tự nhiên luôn là nguồn cảm hứng vô tận cho các thi sĩ. Thi sĩ Thanh Hải và thi sĩ Hữu Thỉnh cũng đã đóng góp vào kho tàng thơ ca Việt Nam hai bài thơ rất hay về tự nhiên: “Mùa xuân nho nhỏ” và “Bài ca mùa thu”. Hai bài thơ, hai cung bậc xúc cảm nhưng chung một cảm hứng và tình yêu đối với tự nhiên tổ quốc được trình bày qua những hình ảnh tự nhiên vô cùng tươi đẹp.
Nếu bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của thi sĩ Thanh Hải viết về mùa xuân của tự nhiên, tổ quốc và những khát vọng cao đẹp của thi sĩ thì bài thơ “Bài ca mùa thu” của Hữu Thỉnh lại viết về khoảnh khắc giao thời. mùa từ hè sang thu. Tuy cùng viết về đề tài tự nhiên nhưng mỗi bài thơ đều có những nét riêng, lạ mắt.
Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ viết về mùa xuân tươi đẹp ở Huế. Ngay ở đầu bài thơ, thi sĩ đã vẽ nên một bức tranh mùa xuân tươi đẹp:
“Lớn lên giữa dòng sông xanh
Một bông hoa màu tím
Oh larks
Hát nhưng mà vang
Giọt long lanh rơi
Tôi đặt tay theo cảm hứng "
Thanh Hải ko chọn cách tả mùa xuân ở Huế một cách cụ thể, anh chỉ dùng một vài nét vẽ để vẽ nên bức tranh mùa xuân của mình. Đó là bông hoa nhỏ "tím ngắt" "mọc" giữa "sông xuân", là tiếng chim "họa mi" ríu rít trên bầu trời cao rộng. Tất cả đang gợi lên hình ảnh một mùa xuân tươi vui, rộn ràng.
Ngay dòng đầu của bài thơ, thi sĩ đã cố ý đặt từ “mầm” ở đầu câu thơ để nhấn mạnh sự bất thần, bất thần của những tín hiệu của mùa xuân lúc xuất hiện. Hoa “tím biếc” có phải là bèo tây trôi nhẹ trên dòng sông Hương xanh lè, là biểu tượng của xứ Huế thân yêu? Và những chú chim “hót hòn họt” - những con chim báo hiệu của mùa xuân đang cất lên những tiếng hót vui tươi để chào mừng mùa xuân sắp tới. Từ “ơi” được thi sĩ đặt ở đầu câu thơ như một lời kêu gọi tha thiết, thân yêu của loài chim đang hót. Bài ca dao đấy khiến thi sĩ bổi hổi, xúc động, ngậm ngùi trách móc:
"Tiếng hát tới tận trời cao vang vọng"
Tiếng khèn đấy nghe thật đặm đà hương vị xứ Huế. Tiếng chim trên cao gọi xuân dường như ngưng tụ, lắng đọng, tạo thành những giọt mật của mùa xuân, của tự nhiên đất trời rơi xuống đất. Hay là cơn mưa xuân phân phất trong ko gian ngập tràn sắc xuân? Nhưng dù là gì đi chăng nữa cũng khiến thi sĩ Thanh Hải vô cùng xúc động và lo lắng đưa tay ra để “lấy” từng “giọt long lanh” đấy. Động tác “hứng” của thi sĩ nhẹ nhõm, uyển chuyển bởi nó chứa đựng sự nâng niu, trân trọng nhưng mà ông dành cho mùa xuân. Ở đây, Thanh Hải đã sử dụng nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác, ông đã biến mùa xuân thành một thực thể hữu hình để cầm, nắm, sờ, nếm một cách thích thú.
Bức tranh tự nhiên được thi sĩ dựng lên trong tình yêu tự nhiên tha thiết, muốn tận hưởng mùa xuân ngay từ phút giây trước hết. Mùa xuân trên quê hương xứ Huế là những hình ảnh tự nhiên thân thiện, thân yêu và bình dị nhất.
Còn thi sĩ Hữu Thỉnh thì chọn viết về mùa thu. Bức tranh đầu thu của quê hương đồng bằng Bắc Bộ hiện lên với những hình ảnh giản dị, mộc mạc và thân yêu:
“Chợt trông thấy hương ổi
Tung bay trong gió
Sương giăng qua ngõ
Thu dường như có về "
Mùa thu đối với Hữu Thỉnh được gợi lên bởi những tín hiệu rất đỗi thân quen: đó là hương ổi chín lan tỏa trong “làn gió” mát rượi, làn sương mù giăng kín cả xóm làng. Ổi là loại trái cây thân thuộc của người Việt Nam, nó xuất hiện báo hiệu mùa thu của tự nhiên, đất trời. Và “hương ổi” là thứ đã đánh thức những giác quan tinh tế nhất của thi sĩ, để ông trông thấy mùa thu tới bỗng dưng:
“Chợt trông thấy hương ổi
Tung bay trong gió "
Từ “chợt” được thi sĩ đặt ở đầu câu thơ trình bày xúc cảm bất thần, bất thần và ngỡ ngàng của thi sĩ lúc chợt trông thấy hương “ổi” đang lan tỏa trong ko gian. Đó là tín hiệu của mùa thu, là tín hiệu sớm nhất, thân thuộc nhất, kế bên làn gió khô lạnh đang bao trùm khắp ko gian.
Một tín hiệu khác báo hiệu mùa thu sắp tới là làn sương mù đang “chầm chậm” đi qua ngõ. Động từ "ì ạch" trình bày sự chậm rãi có chủ ý. Thi sĩ đã nhân hoá làn sương khiến nó như có hồn. Nó đang chầm chậm đi qua từng con ngõ, báo hiệu trời đất chớm thu. Và chính lúc này, thi sĩ mới giật thột, giật thột trông thấy rằng:
"Thu dường như có về".
Hữu Thỉnh đã nắm bắt một cách tinh tế những tín hiệu chớm thu của đất trời, đồng thời ông cũng thấy được sự thay đổi của tự nhiên lúc bước vào thu:
“River đang thoải mái
Chim mở đầu vội vã
Có những đám mây mùa hè
Hãy siết chặt một nửa của mình vào mùa thu "
Vào mùa thu, tự nhiên mang một vẻ đẹp khác thường. Nếu như mùa hè dòng sông ồ ạt nước chảy thì nay nó êm đềm, “êm đềm”, chậm rãi, thư thả trôi trong bình yên. Những chú chim nhỏ đã hót cả mùa nay đang “lập cập” sẵn sàng chạy trốn giá rét. Hữu Thỉnh đã sử dụng giải pháp đối lập với hai từ tượng hình “dễ ợt”, “vội vã” để diễn tả sự đối lập của vạn vật lúc sắc thu sang.
Nhưng đặc thù nhất trong bức tranh tự nhiên này chính là hình ảnh “những đám mây mùa hạ”. Đám mây đấy ko còn mang theo cái nóng của mùa hạ nhưng cũng ko còn sự thanh thoát, nhẹ nhõm của mùa thu. Mây mùa hạ đấy dường như vẫn còn luyến tiếc một điều gì đó về mùa hạ nhưng mà chỉ “nuốt trôi một nửa sang mùa thu”. Đây là một hình ảnh rất lạ mắt mô tả những liên tưởng nhân hoá trong các tác phẩm thơ về tự nhiên Việt Nam!
Mùa thu đã tới, nhưng trời vẫn còn chút nắng. Những cơn mưa mùa hạ thoảng qua cũng đã dần nguôi ngoai. Ngay cả sấm sét cũng đã lắng xuống. Tất cả báo hiệu một mùa thu sắp tới:
“Còn lại bao nhiêu mặt trời?
Mưa đã ngớt
Sấm sét cũng ít ngạc nhiên hơn
Trên những cây cổ thụ "
Hai bài thơ tuy viết trong hai hoàn cảnh không giống nhau nhưng đều khắc họa hình ảnh tự nhiên với tình yêu tự nhiên, tổ quốc tha thiết, nguồn cảm hứng dồi dào với cảnh sắc quê hương. Nếu như Thanh Hải cho ta cảm giác về một mùa xuân yên bình, rộn ràng của con người thời dựng nước thì Hữu Thỉnh lại mang tới cảm giác về một mùa thu yên bình, mộc mạc và thân thuộc. Cả hai bài thơ đều mang tới cho người đọc những cảnh đẹp tự nhiên khó quên của quê hương!
Hai bài thơ Sang thu và Mùa xuân nho nhỏ là hai bức tranh tự nhiên đầy xúc cảm của hai thi sĩ tài hoa Hữu Thỉnh và Thanh Hải. Hai bài thơ đã góp phần tạo nên những vần thơ rực rỡ nhất về tự nhiên trong nền thơ ca Việt Nam.
------CHẤM DỨT------
https://thuthuat.taimienphi.vn/cam-nhan-hinh-anh-thien-nhien-trong-mua-xuan-nho-nho-va-sang-thu-69415n
Mùa thu của Hữu Thỉnh và Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải là hai bài thơ rất hay. Bài viết: Phân tích bài thơ Sang thuPhân tích hai khổ thơ đầu của bài thơ Sang thu, Phân tích bài thơ Mùa xuân nho nhỏPhân tích khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ sẽ giúp chúng ta hiểu thêm về ý nghĩa cũng như những hình ảnh đẹp trong hai bài thơ rực rỡ này!
Xem thêm các bài viết hay về Hỏi và đáp văn học
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” 1″>
Bài soạn “Cảm nhận những hình ảnh thiên nhiên trong bài Xuân thu nhỏ” sẽ giúp các em cảm nhận được bức tranh thiên nhiên mùa xuân và cảnh sắc đất trời khi chuyển mùa từ hạ sang thu được thể hiện qua 2 bài thơ. Qua đó có thể thấy được tình cảm của hai nhà thơ đối với thiên nhiên, đất nước.
Chủ đề: Cảm nhận hình ảnh thiên nhiên trong bài Mùa xuân nho nhỏ và tiết trời thu
Mục lục bài viết:
I. Đề cương chi tiết
II. Bài văn mẫu
Cảm nhận hình ảnh thiên nhiên trong bài Mùa xuân nho nhỏ và tiết trời thu
I. Lập dàn ý Cảm nhận về hình ảnh thiên nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ (Chuẩn)
1. Mở bài:
– Giới thiệu tác giả Thanh Hải, Hữu Thỉnh và hai bài thơ Mùa xuân nho nhỏ, Sang thu.
– Dẫn đến đối tượng cảm nhận: Hình ảnh thiên nhiên được thể hiện trong 2 bài thơ.
2. Nội dung:
một. Bức tranh thiên nhiên xứ Huế qua bài thơ Mùa xuân nho nhỏ:
– Bức tranh đẹp về mùa xuân xứ Huế:
+ Thanh Hải sử dụng những hình ảnh nổi bật như hoa lá, chim muông, sông nước, bầu trời để gợi về mùa xuân.
+ Nhà thơ đặt từ “mầm” ở đầu câu thơ: tạo cảm giác ngỡ ngàng, mùa xuân đến bất chợt.
+ Tiếng “chim sơn ca” – sứ giả của mùa xuân đang cất lên tiếng hát rộn ràng.
+ Từ “ơi” được nhà thơ đặt ở đầu câu thơ: gợi lên sự tha thiết, trìu mến.
+ “Từng giọt lá long lanh”: Tiếng chim trên cao gọi xuân dường như cô đọng lại thành từng giọt mật xuân rơi xuống đất.
+ Nhà thơ đã nâng niu, nâng niu từng giọt → nghệ thuật chuyển hoá tình cảm: mùa xuân là một thực thể hữu hình mà con người có thể sờ, nắm, nếm.
=> Bức tranh mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống.
b. Bức tranh chuyển mùa từ hạ sang thu qua bài thơ Sang thu:
– Bức tranh đầu thu của quê hương đồng bằng Bắc Bộ hiện lên qua những tín hiệu rõ nét:
+ “Hương ổi”: đang lan tỏa trong không khí, đánh thức những giác quan tinh tế nhất của nhà thơ.
+ Từ “chợt”: diễn tả cảm giác ngỡ ngàng, bất ngờ của nhà thơ khi bắt gặp hương ổi chín.
+ “Gió biển”: gió lạnh khô ráo, không còn cái oi bức của mùa hạ.
+ “Sương”: sương sớm giăng khắp xóm.
+ Từ láy: tả hành động cố ý làm chậm lại của sương → Nhà thơ đã nhân hoá làn sương khiến chúng như có hồn.
→ Những dấu hiệu rõ rệt của mùa thu khiến nhà thơ xúc động, ngỡ ngàng, không tin vào chính mình “hình như mùa thu đã đến”.
– Vẻ đẹp của thiên nhiên mùa thu:
+ Hình ảnh dòng sông: chảy chầm chậm, “dìu dặt”, từ tốn, thong thả.
+ Đối lập là hình ảnh đàn chim đang “hối hả” chuẩn bị vào Nam tránh rét.
+ Hai từ tượng hình “dễ dãi”, “vội vã”: thể hiện sự đối lập của sự vật khi mùa thu sang.
+ Hình ảnh “mây mùa hạ”: là sự liên tưởng và nhân cách hoá độc đáo của nhà thơ.
+ “Mây mùa hạ” như luyến tiếc cái nóng nực của mùa hạ nên chỉ “chen chân” vào mùa thu.
– Hình ảnh thiên nhiên: Mùa thu đến rồi nhưng vẫn còn nắng hè, những cơn mưa giông đã nguôi ngoai.
c. Đánh giá chung:
– Hai bài thơ là một bức tranh thiên nhiên đất nước vô cùng tươi đẹp.
– Chứa đựng trong đó là tình yêu thiên nhiên, quê hương đất nước của hai nhà thơ Hữu Thỉnh và Thanh Hải.
3. Kết luận:
– Nêu tóm tắt giá trị của hai bài thơ.
II. Bài văn mẫu Cảm nhận về hình ảnh thiên nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ (Chuẩn)
Thiên nhiên luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà thơ. Nhà thơ Thanh Hải và nhà thơ Hữu Thỉnh cũng đã đóng góp vào kho tàng thơ ca Việt Nam hai bài thơ rất hay về thiên nhiên: “Mùa xuân nho nhỏ” và “Bài ca mùa thu”. Hai bài thơ, hai cung bậc cảm xúc nhưng chung một cảm hứng và tình yêu đối với thiên nhiên đất nước được thể hiện qua những hình ảnh thiên nhiên vô cùng tươi đẹp.
Nếu bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của nhà thơ Thanh Hải viết về mùa xuân của thiên nhiên, đất nước và những khát vọng cao đẹp của nhà thơ thì bài thơ “Bài ca mùa thu” của Hữu Thỉnh lại viết về khoảnh khắc giao thời. mùa từ hè sang thu. Tuy cùng viết về đề tài thiên nhiên nhưng mỗi bài thơ đều có những nét riêng, độc đáo.
Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ viết về mùa xuân tươi đẹp ở Huế. Ngay ở đầu bài thơ, nhà thơ đã vẽ nên một bức tranh mùa xuân tươi đẹp:
“Lớn lên giữa dòng sông xanh
Một bông hoa màu tím
Oh larks
Hát mà vang
Giọt long lanh rơi
Tôi đặt tay theo cảm hứng “
Thanh Hải không chọn cách tả mùa xuân ở Huế một cách chi tiết, anh chỉ dùng một vài nét vẽ để vẽ nên bức tranh mùa xuân của mình. Đó là bông hoa nhỏ “tím ngắt” “mọc” giữa “sông xuân”, là tiếng chim “họa mi” ríu rít trên bầu trời cao rộng. Tất cả đang gợi lên hình ảnh một mùa xuân tươi vui, rộn ràng.
Ngay dòng đầu của bài thơ, nhà thơ đã cố ý đặt từ “mầm” ở đầu câu thơ để nhấn mạnh sự bất ngờ, bất ngờ của những dấu hiệu của mùa xuân khi xuất hiện. Hoa “tím biếc” có phải là bèo tây trôi nhẹ trên dòng sông Hương xanh biếc, là biểu tượng của xứ Huế thân yêu? Và những chú chim “hót hòn họt” – những con chim báo hiệu của mùa xuân đang cất lên những tiếng hót vui tươi để chào mừng mùa xuân sắp đến. Từ “ơi” được nhà thơ đặt ở đầu câu thơ như một lời kêu gọi tha thiết, thân thương của loài chim đang hót. Bài ca dao ấy khiến nhà thơ bồi hồi, xúc động, ngậm ngùi trách móc:
“Tiếng hát đến tận trời cao vang vọng”
Tiếng khèn ấy nghe thật đậm đà hương vị xứ Huế. Tiếng chim trên cao gọi xuân dường như ngưng tụ, lắng đọng, tạo thành những giọt mật của mùa xuân, của thiên nhiên đất trời rơi xuống đất. Hay là cơn mưa xuân lất phất trong không gian ngập tràn sắc xuân? Nhưng dù là gì đi chăng nữa cũng khiến nhà thơ Thanh Hải vô cùng xúc động và lo lắng đưa tay ra để “lấy” từng “giọt long lanh” ấy. Động tác “hứng” của nhà thơ nhẹ nhàng, uyển chuyển bởi nó chứa đựng sự nâng niu, trân trọng mà ông dành cho mùa xuân. Ở đây, Thanh Hải đã sử dụng nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác, ông đã biến mùa xuân thành một thực thể hữu hình để cầm, nắm, sờ, nếm một cách thích thú.
Bức tranh thiên nhiên được nhà thơ dựng lên trong tình yêu thiên nhiên tha thiết, muốn tận hưởng mùa xuân ngay từ giây phút đầu tiên. Mùa xuân trên quê hương xứ Huế là những hình ảnh thiên nhiên gần gũi, thân thương và bình dị nhất.
Còn nhà thơ Hữu Thỉnh thì chọn viết về mùa thu. Bức tranh đầu thu của quê hương đồng bằng Bắc Bộ hiện lên với những hình ảnh giản dị, mộc mạc và thân thương:
“Chợt nhận ra hương ổi
Tung bay trong gió
Sương giăng qua ngõ
Thu dường như có về “
Mùa thu đối với Hữu Thỉnh được gợi lên bởi những dấu hiệu rất đỗi thân quen: đó là hương ổi chín lan tỏa trong “làn gió” mát rượi, làn sương mù giăng kín cả xóm làng. Ổi là loại trái cây quen thuộc của người Việt Nam, nó xuất hiện báo hiệu mùa thu của thiên nhiên, đất trời. Và “hương ổi” là thứ đã đánh thức những giác quan tinh tế nhất của nhà thơ, để ông nhận ra mùa thu đến bất chợt:
“Chợt nhận ra hương ổi
Tung bay trong gió “
Từ “chợt” được nhà thơ đặt ở đầu câu thơ thể hiện cảm xúc bất ngờ, bất ngờ và ngỡ ngàng của nhà thơ khi chợt nhận ra hương “ổi” đang lan tỏa trong không gian. Đó là dấu hiệu của mùa thu, là dấu hiệu sớm nhất, quen thuộc nhất, bên cạnh làn gió khô lạnh đang bao trùm khắp không gian.
Một dấu hiệu khác báo hiệu mùa thu sắp đến là làn sương mù đang “chầm chậm” đi qua ngõ. Động từ “ì ạch” thể hiện sự chậm chạp có chủ ý. Nhà thơ đã nhân hoá làn sương khiến nó như có hồn. Nó đang chầm chậm đi qua từng con ngõ, báo hiệu trời đất chớm thu. Và chính lúc này, nhà thơ mới giật mình, giật mình nhận ra rằng:
“Thu dường như có về”.
Hữu Thỉnh đã nắm bắt một cách tinh tế những tín hiệu chớm thu của đất trời, đồng thời ông cũng thấy được sự thay đổi của thiên nhiên khi bước vào thu:
“River đang thoải mái
Chim bắt đầu vội vàng
Có những đám mây mùa hè
Hãy siết chặt một nửa của mình vào mùa thu “
Vào mùa thu, thiên nhiên mang một vẻ đẹp khác lạ. Nếu như mùa hè dòng sông ào ạt nước chảy thì nay nó êm đềm, “êm đềm”, chậm rãi, thong thả trôi trong bình yên. Những chú chim nhỏ đã hót cả mùa nay đang “hối hả” chuẩn bị chạy trốn giá rét. Hữu Thỉnh đã sử dụng biện pháp đối lập với hai từ tượng hình “dễ dãi”, “vội vã” để diễn tả sự đối lập của vạn vật khi sắc thu sang.
Nhưng đặc biệt nhất trong bức tranh thiên nhiên này chính là hình ảnh “những đám mây mùa hạ”. Đám mây ấy không còn mang theo cái nóng của mùa hạ nhưng cũng không còn sự thanh thoát, nhẹ nhàng của mùa thu. Mây mùa hạ ấy dường như vẫn còn luyến tiếc một điều gì đó về mùa hạ mà chỉ “nuốt trôi một nửa sang mùa thu”. Đây là một hình ảnh rất độc đáo miêu tả những liên tưởng nhân hoá trong các tác phẩm thơ về thiên nhiên Việt Nam!
Mùa thu đã đến, nhưng trời vẫn còn chút nắng. Những cơn mưa mùa hạ thoảng qua cũng đã dần nguôi ngoai. Ngay cả sấm sét cũng đã lắng xuống. Tất cả báo hiệu một mùa thu sắp đến:
“Còn lại bao nhiêu mặt trời?
Mưa đã ngớt
Sấm sét cũng ít ngạc nhiên hơn
Trên những cây cổ thụ “
Hai bài thơ tuy viết trong hai hoàn cảnh khác nhau nhưng đều khắc họa hình ảnh thiên nhiên với tình yêu thiên nhiên, đất nước tha thiết, nguồn cảm hứng dồi dào với cảnh sắc quê hương. Nếu như Thanh Hải cho ta cảm giác về một mùa xuân thanh bình, rộn ràng của con người thời dựng nước thì Hữu Thỉnh lại mang đến cảm giác về một mùa thu yên bình, mộc mạc và thân thuộc. Cả hai bài thơ đều mang đến cho người đọc những cảnh đẹp thiên nhiên khó quên của quê hương!
Hai bài thơ Sang thu và Mùa xuân nho nhỏ là hai bức tranh thiên nhiên đầy cảm xúc của hai nhà thơ tài hoa Hữu Thỉnh và Thanh Hải. Hai bài thơ đã góp phần tạo nên những vần thơ đặc sắc nhất về thiên nhiên trong nền thơ ca Việt Nam.
——CHẤM DỨT——
https://thuthuat.taimienphi.vn/cam-nhan-hinh-anh-thien-nhien-trong-mua-xuan-nho-nho-va-sang-thu-69415n
Mùa thu của Hữu Thỉnh và Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải là hai bài thơ rất hay. Bài viết: Phân tích bài thơ Sang thuPhân tích hai khổ thơ đầu của bài thơ Sang thu, Phân tích bài thơ Mùa xuân nho nhỏPhân tích khổ thơ đầu bài Mùa xuân nho nhỏ sẽ giúp chúng ta hiểu thêm về ý nghĩa cũng như những hình ảnh đẹp trong hai bài thơ đặc sắc này!
Xem thêm các bài viết hay về Hỏi và đáp văn học
[/box]
#Cảm #nhận #hình #ảnh #thiên #nhiên #trong #Mùa #xuân #nho #nhỏ #và #Sang #thu
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Cảm nhận hình ảnh tự nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ và Sang thu có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Cảm nhận hình ảnh tự nhiên trong Mùa xuân nho nhỏ và Sang thu bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Văn học
#Cảm #nhận #hình #ảnh #thiên #nhiên #trong #Mùa #xuân #nho #nhỏ #và #Sang #thu
Trả lời