Bà là người rất hiền lành và luôn mến thương con cái, luôn muốn chúng ngoan ngoãn và sống tốt. Chính vì hình ảnh đó nhưng người bà luôn là đề tài của văn học. ngữ văn lớp 9 có chủ đề Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc lời dạy giản dị nhưng thâm thúy của người bà mến yêu. Chúng tôi sẽ cung ứng một số bài viết mẫu về chủ đề này trong nội dung dưới đây.
Đoạn văn kể về việc làm hay lời dạy của người mẹ hiền 1
Tôi lớn lên trong tình mến thương và sự chăm sóc của bà. Từ nhỏ, tôi sống với bà ngoại do bố mẹ đi làm kinh tế nên bà đã thay mặt bố mẹ dạy dỗ, nuôi nấng tôi hàng ngày. Ở với bà, tôi được bà lo cho từng miếng ăn giấc ngủ, bà thường dậy sớm đi chợ, tối om mới về. Nhiều lần, cô đó đưa tôi đồng hành. Hàng cô bán thường chỉ là những món ăn vặt nhưng trẻ em, người lớn đều thích như xôi, bánh nếp… Cô khéo tay lắm nên mỗi lần làm bánh, nấu xôi, cô đều bày cho tôi cách làm. Mẹ đã dạy tôi rằng “chỉ có lao động mới đem lại hạnh phúc và cuộc sống có ý nghĩa”. Chính điều đó đã nuôi dưỡng trong tôi cảm giác yêu công việc, yêu cuộc sống. Giờ cô đã đi xa nhưng tôi luôn hàm ân cô vì sự hy sinh của cô cho con cháu tôi, để tôi phấn đấu hơn mỗi ngày
Đoạn văn kể về việc làm hay lời dạy của người mẹ hiền 2
Bà tôi, người bà dịu dàng và mến thương luôn hiện hữu trong tâm trí tôi. Những lúc rảnh rỗi, mẹ thường dạy tôi học bài. Có lần cô dạy tôi phép chia, cô nói: “Trong bốn phép tính, phép chia là khó nhất. Có những người lớn lên thành đạt nhưng vẫn ko làm được phép chia thông thường”. Tôi luôn tâm niệm về câu nói đó… Mỗi lúc có cái ăn, mẹ thường chia cho gia đình và láng giềng. Có người nói mẹ dại nhưng mẹ vẫn thường nói với tôi: “Biết san sẻ với người khác cũng là cách nhân thêm thú vui, nhân lên niềm hạnh phúc cho chính mình và trừ đi những lo lắng trong lòng. Bạn thấy đấy, khả năng chia hết thật tuyệt vời.” Sự chia rẽ của bà chỉ có thế nhưng đã kéo xóm giềng chúng tôi xích lại gần nhau hơn. Sự tính toán chia rẽ, chia khổ đau xấu số, san sẻ hạnh phúc, sự thông cảm với mọi người xung quanh của chị đã giúp tôi hiểu được ý nghĩa của một cuộc sống mến thương. Có phải vì thế nhưng mỗi lúc ở bên cô đó, tôi lại thấy bình yên? Hóa ra phép chia cũng làm người ta đẹp! Bài học đó tôi luôn mang theo bên mình, như một hành trang bước vào đời. Cô đó là một người tuyệt vời trong tôi.
Đoạn văn nói về việc làm hoặc lời dạy của phụ mẫu 3
Tôi sống với bà ngoại từ nhỏ. Những bước đi trước hết của mỗi người thường mang dáng vẻ của sự sợ hãi, rụt rè. Nhưng lúc tôi bước những bước trước hết, tôi rất tự tin. Vì tôi biết rằng phía sau tôi luôn có một bàn tay dang rộng nâng đỡ và hỗ trợ tôi. Đó ko phải là một bàn tay nào khác, nhưng chính là bàn tay của cô – một bàn tay sần sùi, lấm lem bao nắng mưa, gió bụi của cuộc đời. Và những bài học làm người trước hết của tôi ko tới từ những bài giảng của cô giáo nhưng từ những câu chuyện cổ tích cô thường kể cho tôi nghe trước lúc đi ngủ. Những câu chuyện của cô đã gieo vào lòng tôi bao ước mơ, niềm tin và cũng khiến tôi phải suy nghĩ rất nhiều. Hãy suy nghĩ về những lời dạy nhưng cô đó đã gửi vào câu chuyện. Tôi còn nhớ lúc kể chuyện “Cô chủ nhỏ”, cô nói: “Các con ko nên sống buông thả nhưng phải biết trân trọng những nét đẹp, những trị giá thân thuộc, giản dị của cuộc sống, nhất là tình mến thương. Thân thiết hôm nay, vì ngày sau nhìn lại, đó là một kho báu quý giá.” Nghe chị tâm tư, ko người nào biết chị chưa từng được cắp sách tới trường và biết chữ. Nhưng có nhẽ đi học hay ko đi học, biết chữ hay ko biết chữ ko còn quan trọng nhưng sự uốn nắn là ở tấm lòng của mỗi người. Tâm hồn trong sáng khiến con người ta có cái nhìn thâm thúy hơn về cuộc đời, khiến con người trở thành xinh đẹp vô cùng như bà tôi. Hôm nay, lúc tôi ko còn sống với bà, nhưng mỗi bước chân của tôi trên đường đời vẫn còn vang vọng tiếng bà kể chuyện ngày xưa…
Đoạn văn kể về việc làm hay lời dạy bảo mẫu 4
Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi nhưng còn sắc sảo lắm. Mỗi lần về quê thăm bà, tôi thấy hào hứng vô cùng. Bởi vì tôi đã học được rất nhiều bài học hữu dụng từ bà tôi. Nhà bà ngoại có một khu vườn rất rộng. Sáng nào em cũng dậy thật sớm cùng bà đi thăm vườn cây ăn trái trĩu quả của bà. Cô dạy tôi cách chăm sóc từng cây để chúng nhanh ra trái. Dù ko nhớ hết những kiến thức đó nhưng qua cách cô chăm sóc cây cối rất cẩn thận, em biết trân trọng từng trái ngọt mình được lợi và thêm yêu tự nhiên hơn. Ko chỉ vậy, cô đó còn dạy tôi nấu bếp. Mẹ nói với tôi rằng, là con gái dù sao cũng nên biết nấu vài món đơn giản để có thể tự lo cho bản thân nhưng ko phải phụ thuộc vào người khác. Thật vậy, những bài học của cô rất đơn giản nhưng có ý nghĩa đối với tôi.
Đoạn văn kể về việc làm hoặc lời dạy bảo của người mẹ hiền 5
Cô là người đã cùng tôi đi suốt thời thơ ấu. Những đêm trăng sáng, mẹ thường kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích, về lòng tham của người anh trong truyện Cây khế phải trả giá bằng tính mệnh, về phú ông trong truyện Cây tre trăm đốt. Chỉ biết làm giàu từ công việc của mình nên cuối cùng Khoái đã trả thù. Lòng nhân ái, sẻ chia của con người sẽ làm cho cuộc đời bớt đau thương, đưa mọi người xích lại gần nhau và đầy tính nhân văn. Những bài học từ tuổi thơ nhưng luôn là hành trang theo tôi vào đời, tôi luôn ghi nhớ những lời dạy thâm thúy của cô dạy để biết cư xử với mọi người xung quanh, để nhận lại những nụ cười ấm áp và hạnh phúc. Người với người sống là phải mến thương nhau, bởi “sống là cho ko chỉ nhận”.
Đây là nội dung của bài viết Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc lời dạy giản dị nhưng thâm thúy của người bà mến yêu. Cảm ơn các bạn đã quan tâm theo dõi bài viết của chúng tôi.
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về
Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc những lời dạy bảo giản dị mà sâu sắc của người bà kính yêu
” state=”close”]
Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc những lời dạy bảo giản dị nhưng thâm thúy của người bà mến yêu
Hình Ảnh về:
Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc những lời dạy bảo giản dị nhưng thâm thúy của người bà mến yêu
Video về:
Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc những lời dạy bảo giản dị nhưng thâm thúy của người bà mến yêu
Wiki về
Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc những lời dạy bảo giản dị nhưng thâm thúy của người bà mến yêu
Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc những lời dạy bảo giản dị nhưng thâm thúy của người bà mến yêu
-
Bà là người rất hiền lành và luôn mến thương con cái, luôn muốn chúng ngoan ngoãn và sống tốt. Chính vì hình ảnh đó nhưng người bà luôn là đề tài của văn học. ngữ văn lớp 9 có chủ đề Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc lời dạy giản dị nhưng thâm thúy của người bà mến yêu. Chúng tôi sẽ cung ứng một số bài viết mẫu về chủ đề này trong nội dung dưới đây.
Đoạn văn kể về việc làm hay lời dạy của người mẹ hiền 1
Tôi lớn lên trong tình mến thương và sự chăm sóc của bà. Từ nhỏ, tôi sống với bà ngoại do bố mẹ đi làm kinh tế nên bà đã thay mặt bố mẹ dạy dỗ, nuôi nấng tôi hàng ngày. Ở với bà, tôi được bà lo cho từng miếng ăn giấc ngủ, bà thường dậy sớm đi chợ, tối om mới về. Nhiều lần, cô đó đưa tôi đồng hành. Hàng cô bán thường chỉ là những món ăn vặt nhưng trẻ em, người lớn đều thích như xôi, bánh nếp… Cô khéo tay lắm nên mỗi lần làm bánh, nấu xôi, cô đều bày cho tôi cách làm. Mẹ đã dạy tôi rằng “chỉ có lao động mới đem lại hạnh phúc và cuộc sống có ý nghĩa”. Chính điều đó đã nuôi dưỡng trong tôi cảm giác yêu công việc, yêu cuộc sống. Giờ cô đã đi xa nhưng tôi luôn hàm ân cô vì sự hy sinh của cô cho con cháu tôi, để tôi phấn đấu hơn mỗi ngày
Đoạn văn kể về việc làm hay lời dạy của người mẹ hiền 2
Bà tôi, người bà dịu dàng và mến thương luôn hiện hữu trong tâm trí tôi. Những lúc rảnh rỗi, mẹ thường dạy tôi học bài. Có lần cô dạy tôi phép chia, cô nói: “Trong bốn phép tính, phép chia là khó nhất. Có những người lớn lên thành đạt nhưng vẫn ko làm được phép chia thông thường”. Tôi luôn tâm niệm về câu nói đó… Mỗi lúc có cái ăn, mẹ thường chia cho gia đình và láng giềng. Có người nói mẹ dại nhưng mẹ vẫn thường nói với tôi: “Biết san sẻ với người khác cũng là cách nhân thêm thú vui, nhân lên niềm hạnh phúc cho chính mình và trừ đi những lo lắng trong lòng. Bạn thấy đấy, khả năng chia hết thật tuyệt vời.” Sự chia rẽ của bà chỉ có thế nhưng đã kéo xóm giềng chúng tôi xích lại gần nhau hơn. Sự tính toán chia rẽ, chia khổ đau xấu số, san sẻ hạnh phúc, sự thông cảm với mọi người xung quanh của chị đã giúp tôi hiểu được ý nghĩa của một cuộc sống mến thương. Có phải vì thế nhưng mỗi lúc ở bên cô đó, tôi lại thấy bình yên? Hóa ra phép chia cũng làm người ta đẹp! Bài học đó tôi luôn mang theo bên mình, như một hành trang bước vào đời. Cô đó là một người tuyệt vời trong tôi.
Đoạn văn nói về việc làm hoặc lời dạy của phụ mẫu 3
Tôi sống với bà ngoại từ nhỏ. Những bước đi trước hết của mỗi người thường mang dáng vẻ của sự sợ hãi, rụt rè. Nhưng lúc tôi bước những bước trước hết, tôi rất tự tin. Vì tôi biết rằng phía sau tôi luôn có một bàn tay dang rộng nâng đỡ và hỗ trợ tôi. Đó ko phải là một bàn tay nào khác, nhưng chính là bàn tay của cô - một bàn tay sần sùi, lấm lem bao nắng mưa, gió bụi của cuộc đời. Và những bài học làm người trước hết của tôi ko tới từ những bài giảng của cô giáo nhưng từ những câu chuyện cổ tích cô thường kể cho tôi nghe trước lúc đi ngủ. Những câu chuyện của cô đã gieo vào lòng tôi bao ước mơ, niềm tin và cũng khiến tôi phải suy nghĩ rất nhiều. Hãy suy nghĩ về những lời dạy nhưng cô đó đã gửi vào câu chuyện. Tôi còn nhớ lúc kể chuyện “Cô chủ nhỏ”, cô nói: “Các con ko nên sống buông thả nhưng phải biết trân trọng những nét đẹp, những trị giá thân thuộc, giản dị của cuộc sống, nhất là tình mến thương. Thân thiết hôm nay, vì ngày sau nhìn lại, đó là một kho báu quý giá." Nghe chị tâm tư, ko người nào biết chị chưa từng được cắp sách tới trường và biết chữ. Nhưng có nhẽ đi học hay ko đi học, biết chữ hay ko biết chữ ko còn quan trọng nhưng sự uốn nắn là ở tấm lòng của mỗi người. Tâm hồn trong sáng khiến con người ta có cái nhìn thâm thúy hơn về cuộc đời, khiến con người trở thành xinh đẹp vô cùng như bà tôi. Hôm nay, lúc tôi ko còn sống với bà, nhưng mỗi bước chân của tôi trên đường đời vẫn còn vang vọng tiếng bà kể chuyện ngày xưa...
Đoạn văn kể về việc làm hay lời dạy bảo mẫu 4
Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi nhưng còn sắc sảo lắm. Mỗi lần về quê thăm bà, tôi thấy hào hứng vô cùng. Bởi vì tôi đã học được rất nhiều bài học hữu dụng từ bà tôi. Nhà bà ngoại có một khu vườn rất rộng. Sáng nào em cũng dậy thật sớm cùng bà đi thăm vườn cây ăn trái trĩu quả của bà. Cô dạy tôi cách chăm sóc từng cây để chúng nhanh ra trái. Dù ko nhớ hết những kiến thức đó nhưng qua cách cô chăm sóc cây cối rất cẩn thận, em biết trân trọng từng trái ngọt mình được lợi và thêm yêu tự nhiên hơn. Ko chỉ vậy, cô đó còn dạy tôi nấu bếp. Mẹ nói với tôi rằng, là con gái dù sao cũng nên biết nấu vài món đơn giản để có thể tự lo cho bản thân nhưng ko phải phụ thuộc vào người khác. Thật vậy, những bài học của cô rất đơn giản nhưng có ý nghĩa đối với tôi.
Đoạn văn kể về việc làm hoặc lời dạy bảo của người mẹ hiền 5
Cô là người đã cùng tôi đi suốt thời thơ ấu. Những đêm trăng sáng, mẹ thường kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích, về lòng tham của người anh trong truyện Cây khế phải trả giá bằng tính mệnh, về phú ông trong truyện Cây tre trăm đốt. Chỉ biết làm giàu từ công việc của mình nên cuối cùng Khoái đã trả thù. Lòng nhân ái, sẻ chia của con người sẽ làm cho cuộc đời bớt đau thương, đưa mọi người xích lại gần nhau và đầy tính nhân văn. Những bài học từ tuổi thơ nhưng luôn là hành trang theo tôi vào đời, tôi luôn ghi nhớ những lời dạy thâm thúy của cô dạy để biết cư xử với mọi người xung quanh, để nhận lại những nụ cười ấm áp và hạnh phúc. Người với người sống là phải mến thương nhau, bởi “sống là cho ko chỉ nhận”.
Đây là nội dung của bài viết Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc lời dạy giản dị nhưng thâm thúy của người bà mến yêu. Cảm ơn các bạn đã quan tâm theo dõi bài viết của chúng tôi.
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” text-align: justify;”>Bà là người rất hiền lành và luôn yêu thương con cái, luôn muốn chúng ngoan ngoãn và sống tốt. Chính vì hình ảnh đó mà người bà luôn là đề tài của văn học. ngữ văn lớp 9 có chủ đề Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc lời dạy giản dị mà sâu sắc của người bà kính yêu. Chúng tôi sẽ cung cấp một số bài viết mẫu về chủ đề này trong nội dung dưới đây.
Đoạn văn kể về việc làm hay lời dạy của người mẹ hiền 1
Tôi lớn lên trong tình yêu thương và sự chăm sóc của bà. Từ nhỏ, tôi sống với bà ngoại do bố mẹ đi làm kinh tế nên bà đã thay mặt bố mẹ dạy dỗ, nuôi nấng tôi hàng ngày. Ở với bà, tôi được bà lo cho từng miếng ăn giấc ngủ, bà thường dậy sớm đi chợ, tối mịt mới về. Nhiều lần, cô ấy đưa tôi đi cùng. Hàng cô bán thường chỉ là những món ăn vặt mà trẻ con, người lớn đều thích như xôi, bánh nếp… Cô khéo tay lắm nên mỗi lần làm bánh, nấu xôi, cô đều bày cho tôi cách làm. Mẹ đã dạy tôi rằng “chỉ có lao động mới đem lại hạnh phúc và cuộc sống có ý nghĩa”. Chính điều đó đã nuôi dưỡng trong tôi cảm giác yêu công việc, yêu cuộc sống. Giờ cô đã đi xa nhưng tôi luôn biết ơn cô vì sự hy sinh của cô cho con cháu tôi, để tôi cố gắng hơn mỗi ngày
Đoạn văn kể về việc làm hay lời dạy của người mẹ hiền 2
Bà tôi, người bà dịu dàng và yêu thương luôn hiện hữu trong tâm trí tôi. Những lúc rảnh rỗi, mẹ thường dạy tôi học bài. Có lần cô dạy tôi phép chia, cô nói: “Trong bốn phép tính, phép chia là khó nhất. Có những người lớn lên thành đạt mà vẫn không làm được phép chia thông thường”. Tôi luôn tâm niệm về câu nói ấy… Mỗi khi có cái ăn, mẹ thường chia cho gia đình và hàng xóm. Có người nói mẹ dại nhưng mẹ vẫn thường nói với tôi: “Biết chia sẻ với người khác cũng là cách nhân thêm niềm vui, nhân lên niềm hạnh phúc cho chính mình và trừ đi những lo lắng trong lòng. Bạn thấy đấy, khả năng chia hết thật tuyệt vời.” Sự chia rẽ của bà chỉ có thế nhưng đã kéo xóm giềng chúng tôi xích lại gần nhau hơn. Sự tính toán chia rẽ, chia khổ đau bất hạnh, chia sẻ hạnh phúc, sự cảm thông với mọi người xung quanh của chị đã giúp tôi hiểu được ý nghĩa của một cuộc sống yêu thương. Có phải vì thế mà mỗi khi ở bên cô ấy, tôi lại thấy bình yên? Hóa ra phép chia cũng làm người ta đẹp! Bài học ấy tôi luôn mang theo bên mình, như một hành trang bước vào đời. Cô ấy là một người tuyệt vời trong tôi.
Đoạn văn nói về việc làm hoặc lời dạy của phụ mẫu 3
Tôi sống với bà ngoại từ nhỏ. Những bước đi đầu tiên của mỗi người thường mang dáng vẻ của sự sợ hãi, rụt rè. Nhưng khi tôi bước những bước đầu tiên, tôi rất tự tin. Vì tôi biết rằng phía sau tôi luôn có một bàn tay dang rộng nâng đỡ và hỗ trợ tôi. Đó không phải là một bàn tay nào khác, mà chính là bàn tay của cô – một bàn tay sần sùi, lấm lem bao nắng mưa, gió bụi của cuộc đời. Và những bài học làm người đầu tiên của tôi không đến từ những bài giảng của cô giáo mà từ những câu chuyện cổ tích cô thường kể cho tôi nghe trước khi đi ngủ. Những câu chuyện của cô đã gieo vào lòng tôi bao ước mơ, niềm tin và cũng khiến tôi phải suy nghĩ rất nhiều. Hãy suy nghĩ về những lời dạy mà cô ấy đã gửi vào câu chuyện. Tôi còn nhớ khi kể chuyện “Cô chủ nhỏ”, cô nói: “Các con không nên sống buông thả mà phải biết trân trọng những nét đẹp, những giá trị quen thuộc, giản dị của cuộc sống, nhất là tình yêu thương. Thân thiết hôm nay, vì ngày sau nhìn lại, đó là một kho báu quý giá.” Nghe chị tâm sự, không ai biết chị chưa từng được cắp sách đến trường và biết chữ. Nhưng có lẽ đi học hay không đi học, biết chữ hay không biết chữ không còn quan trọng mà sự uốn nắn là ở tấm lòng của mỗi người. Tâm hồn trong sáng khiến con người ta có cái nhìn sâu sắc hơn về cuộc đời, khiến con người trở nên xinh đẹp vô cùng như bà tôi. Hôm nay, khi tôi không còn sống với bà, nhưng mỗi bước chân của tôi trên đường đời vẫn còn vang vọng tiếng bà kể chuyện ngày xưa…
Đoạn văn kể về việc làm hay lời dạy bảo mẫu 4
Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi nhưng còn sắc sảo lắm. Mỗi lần về quê thăm bà, tôi thấy háo hức vô cùng. Bởi vì tôi đã học được rất nhiều bài học bổ ích từ bà tôi. Nhà bà ngoại có một khu vườn rất rộng. Sáng nào em cũng dậy thật sớm cùng bà đi thăm vườn cây ăn trái trĩu quả của bà. Cô dạy tôi cách chăm sóc từng cây để chúng nhanh ra trái. Dù không nhớ hết những kiến thức ấy nhưng qua cách cô chăm sóc cây cối rất cẩn thận, em biết trân trọng từng trái ngọt mình được hưởng và thêm yêu thiên nhiên hơn. Không chỉ vậy, cô ấy còn dạy tôi nấu ăn. Mẹ nói với tôi rằng, là con gái dù sao cũng nên biết nấu vài món đơn giản để có thể tự lo cho bản thân mà không phải phụ thuộc vào người khác. Thật vậy, những bài học của cô rất đơn giản nhưng có ý nghĩa đối với tôi.
Đoạn văn kể về việc làm hoặc lời dạy bảo của người mẹ hiền 5
Cô là người đã cùng tôi đi suốt thời thơ ấu. Những đêm trăng sáng, mẹ thường kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích, về lòng tham của người anh trong truyện Cây khế phải trả giá bằng tính mạng, về phú ông trong truyện Cây tre trăm đốt. Chỉ biết làm giàu từ công việc của mình nên cuối cùng Khoái đã trả thù. Lòng nhân ái, sẻ chia của con người sẽ làm cho cuộc đời bớt đau thương, đưa mọi người xích lại gần nhau và đầy tính nhân văn. Những bài học từ tuổi thơ nhưng luôn là hành trang theo tôi vào đời, tôi luôn ghi nhớ những lời dạy sâu sắc của cô dạy để biết cư xử với mọi người xung quanh, để nhận lại những nụ cười ấm áp và hạnh phúc. Người với người sống là phải yêu thương nhau, bởi “sống là cho không chỉ nhận”.
Đây là nội dung của bài viết Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc lời dạy giản dị mà sâu sắc của người bà kính yêu. Cảm ơn các bạn đã quan tâm theo dõi bài viết của chúng tôi.
[/box]
#Viết #đoạn #văn #kể #về #những #việc #làm #hoặc #những #lời #dạy #bảo #giản #dị #nhưng #sâu #sắc #của #người #bà #kính #yêu
[/toggle]
Bạn thấy bài viết
Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc những lời dạy bảo giản dị nhưng thâm thúy của người bà mến yêu
có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về
Viết đoạn văn kể về những việc làm hoặc những lời dạy bảo giản dị nhưng thâm thúy của người bà mến yêu
bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Văn học
#Viết #đoạn #văn #kể #về #những #việc #làm #hoặc #những #lời #dạy #bảo #giản #dị #nhưng #sâu #sắc #của #người #bà #kính #yêu
Trả lời