Tìm hiểu cảnh tập huấn cai ngục. Nêu rõ ý nghĩa nhân văn và trị giá nghệ thuật của đoạn văn bằng bài văn mẫu do một thầy cô giáo THPT soạn. Tôi kỳ vọng nó sẽ giúp bạn làm tốt hơn.
Đề bài: tìm hiểu cảnh luyện ngục của quản ngục. Nêu ý nghĩa nhân văn và trị giá nghệ thuật của đoạn văn
Tìm hiểu cảnh tập huấn cai ngục. Nêu ý nghĩa nhân văn và trị giá nghệ thuật của đoạn văn
Tìm hiểu cảnh tập huấn cai ngục. Nêu ý nghĩa nhân văn và trị giá nghệ thuật của đoạn văn
Nguyễn Tuân được biết tới là nhà văn tài hoa, uyên bác. Ông luôn nhìn mọi người dưới góc độ của một nghệ sĩ, đặc trưng là cái đẹp siêu việt, vượt tầm thường. “Chữ người tử tù” là truyện cổ tích trình bày rõ nét nhất phong cách đó của Nguyễn Tuân. Trong đó, cảnh Huấn Cao cho cai ngục được nhận định là xuất sắc bởi ý nghĩa nhân văn và trị giá nghệ thuật của đoạn trích.
Huấn Cao được mô tả là một người có tài và dũng cảm, trình bày ở khả năng viết chữ rất nhanh và đẹp, hành động nhân quả và lời nói khinh khỉnh với tên lính canh: “Ngươi hỏi ta muốn gì? Tôi chỉ muốn một điều. Nhà mày đấy, đừng vào.” Ko chỉ vậy, lúc Nguyễn Tuân giới thiệu tên cai ngục, nhân vật này còn được tái tạo như “một âm thanh trong trẻo xen giữa một bản nhạc và tiết tấu. âm nhạc hỗn loạn đẩy người yêu. Người lính sẵn sàng biệt đãi và thiết tha nhận lời Huấn Cao. Vẻ đẹp của cả hai nhân vật được kết tinh và nổi trội nhất là ở cảnh cho chữ – một cảnh trong quá khứ. ko bao giờ xảy ra.
Trước nhất, cảnh người đưa thư mở đầu với việc Huấn Cao nhận lời. Cán bộ quản giáo lúc thu được công văn đã “tái mặt” vì nghe tin ông Huấn sắp bị đưa ra tòa. Huấn Cao nghe ý nguyện của viên quản ngục, ngẫm nghĩ một lúc rồi mỉm cười: “Ta cảm thu được sự lạ mắt của lòng người (…) Ta suýt đánh phật lòng người trong người đời”. .và một trái tim nâng niu cái đẹp trong lòng người khác.
Cảnh cho chữ diễn ra trong một tình huống “vô tiền khoáng hậu”. Đó là vào đêm khuya và trong ko gian đáng ngại – phòng giam. Nơi ở “hẹp hòi, ẩm thấp, tường mạng nhện giăng đầy, nền đất đầy phân chuột, phân gián”. Địa vị xã hội của người cho và người nhận cũng trái ngược nhau. Một người là thủ lĩnh của cuộc khởi nghĩa chống lại triều đình, người kia là một vị quan trong bộ máy thống trị của triều đình đó. Mọi thứ hỗ trợ văn cảnh cho văn bản đều vô thường. Tuy nhiên, lúc đặt họ vào vị trí nghệ thuật, cả hai được coi là bạn tâm giao, họ hiểu nhau bởi cả hai đều hướng tới cái đẹp vượt lên trên thực tại tầm thường, cả hai đều mang vẻ đẹp của thiên đường.
Trong quang cảnh dành cho văn bản, vẻ đẹp của hai nhân vật tỏa sáng. Vẻ đẹp tài năng và khả năng của Huấn Cao càng nổi trội hơn bao giờ hết qua hành động của ông bởi câu nói: “người tù bị còng vào cổ, chân bị xiềng, đạp lên nét chữ trên lụa trắng”. Ông còn cho chữ rất thoải mái: đổi bút, viết tựa,… Huấn Cao lúc này giống như một nghệ sĩ tạo ra cái đẹp, ăn khớp với cái đẹp đã tạo ra từ phần trước. Trong thân phận bị gò bó, nô lệ vô hình nhưng mà cái chết kế cận, Huấn Cao vẫn viết những lời ung dung tự tại như trong bức thư.
Người tử tù nói với quản giáo: “Đây ko phải là nơi để treo bức tranh lụa trắng với nét chữ vuông vắn, nó nói lên những hoài bão sóng gió của một đời người”. Lời khuyên của một nhân vật cao thượng và hành động giúp sức của quản giáo trình bày vẻ đẹp của một người biết trân trọng cái đẹp của con người. Ông cho rằng cái đẹp phải luôn gắn liền với cái thiện, không chấp nhận hoàn toàn nhà tù nhiều gian sảo và độc ác. Trong cảnh, vẻ đẹp của nhân vật ngục tối cũng được nhà văn làm nổi trội. Người cai ngục “cúi xuống cầm những đồng tiền kẽm có ghi lại ô chữ đặt trên lụa bóng”. Hành động này trình bày thái độ trân trọng của người lính canh đối với Huấn Cao nói riêng và mỹ nhân nói chung. Hình ảnh “ông quan cảm động, cúi đầu trước quản giáo”, chắp tay nói: “Kẻ gian dối xin cúi đầu” trình bày sự xúc động, khuất phục của người quản giáo. Anh ta tự coi mình là một người đàn ông có thể sai trái, giờ đã tỉnh ngộ. Vẻ đẹp của một con người có tấm lòng tài sắc vẹn toàn, giang rộng vòng tay hứa hứa sự thay đổi càng tô đậm phẩm chất đáng quý, đáng trân trọng của nhân vật.
Ý nghĩa nhân văn của từ văn cảnh tương phản trình bày qua suy nghĩ cái đẹp dù ở hoàn cảnh nào cũng sẽ cứu vớt kẻ lầm đường lạc lối. Nguyễn Tuân đã sử dụng giải pháp đối lập, ông đã tạo ra sự tương phản giữa sáng và tối, giữa hoàn cảnh đen tối và vẻ đẹp tươi sáng của con người, giữa địa vị xã hội của quản ngục – quản giáo. Người viết đã tạo ra một bầu ko khí thượng cổ để làm nổi trội sự tôn nghiêm của nghệ thuật thư pháp. Thông qua nghệ thuật này, tư tưởng nhân văn sáng ngời hơn bao giờ hết.
Có thể nói, cảnh cho chữ đã lột tả được vẻ đẹp của hai nhân vật – Huấn Cao và người cận vệ. Bằng nghệ thuật tạo dựng những nét tương phản lạ mắt, đoạn trích đã trình bày tư tưởng nhân văn rực rỡ – cái đẹp ngự trị trong mọi hoàn cảnh và cứu vớt kẻ bị mất. Vì vậy, có thể khẳng định “Lời người xử tội” là một tác phẩm “đang trên đà hoàn thiện”.
Xem thêm: tìm hiểu về nhân vật Huấn Cao trong Chữ người tử tù
***************
Trên đây là bài văn mẫu tả cảnh huấn luyện của quản giáo. Nêu rõ ý nghĩa nhân văn và trị giá nghệ thuật của đoạn văn. Hi vọng đây sẽ là tài liệu giúp các bạn làm tốt luận văn của mình.
Đăng bởi: Cmm.edu.vn
Thể loại: Giáo dục
Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT TP Sóc Trăng. Tất cả sao chép là gian lận!
Nguồn tổng hợp: Trường Cmm.edu.vn (thptsoctrang.edu.vn)
Nhớ để nguồn bài viết này: Tìm hiểu cảnh đào tạo cai ngục. Nêu ý nghĩa nhân văn và giá trị nghệ thuật của đoạn văn
của website thpttranhungdao.edu.vn
Phân mục: Là ai?
#Tìm #hiểu #cảnh #đào #tạo #cai #ngục #Nêu #nghĩa #nhân #văn #và #giá #trị #nghệ #thuật #của #đoạn #văn
Trả lời