Năm tháng trôi qua, tôi có một sự thay đổi mới mỗi ngày. Mỗi tối trước lúc đi ngủ, tôi luôn suy nghĩ: “Sáng mai soi gương, sẽ ko có gì thay đổi” như ngoại hình, vóc dáng, cân nặng, suy nghĩ và hành động của mình. Cứ tương tự cho tới lúc tôi lớn lên.
Thật vậy, mỗi chúng ta đều biết rằng lúc còn nhỏ, luôn có một điều mong muốn mình được lớn lên, trưởng thành hơn như bao người xung quanh. Tôi cũng vậy, từ lúc tôi còn nhỏ, bố mẹ luôn ôm tôi vào lòng, nâng niu tôi như một quả trứng rừng. Luôn được mọi người trong gia đình quan tâm, chăm sóc, mến thương. Nhắc về quá khứ, tôi nhớ lúc tôi được một tuổi, tôi bị sốt. Bố mẹ tôi rất lo lắng, chăm sóc tôi từng chút một ko ngơi tay. Nhưng hiện thời trái lại, lúc ốm đau, bạn phải tự chăm sóc bản thân. Ko chỉ vậy, lúc tôi sáu tuổi, bước vào lớp một, trong lòng tôi luôn cảm thấy khó chịu, lo lắng và sợ hãi. Lúc tôi bước vào lớp, mẹ buông tay tôi ra rồi đi về. Lúc đó, tôi cứ khóc suốt, nhưng sau đó tôi ngừng khóc và làm quen với những người xung quanh. Kể từ đó, tôi lại gạt nước mắt mỗi lúc bước vào lớp học trước tiên của năm học. Lúc nghĩ về những điều này, tôi cảm thấy mình thật trẻ em, thơ ngây, trong sáng. Ko phải lúc còn nhỏ nhưng cho tới tận hiện thời, tôi mới nhận thấy sự thay đổi của bản thân. Ko chỉ ngoại hình, tính cách cũng có nhiều thay đổi. Có một sự thay đổi lớn trong lời nói, đó là luôn cẩn thận và lịch sự hơn, ko cụt lủn. Thái độ, cử chỉ đối với mọi người đã thay đổi, ko còn gắt gỏng như trước, giận vô cớ, dễ nổi cáu. Tôi nhớ trước đây, tôi có một tí tức giận, nhưng hiện thời thì ko còn tương tự nữa. Dáng người tôi trở thành cao hơn, thon gọn hơn và cách ăn mặc cũng phong cách hơn. Tóc được chải gọn ghẽ. Điều đặc thù hơn nữa là lúc thầy cô giảng bài trên lớp, em thấy mình tiếp thu bài giảng rất dễ dàng. Trong lúc trước đây, mỗi lần thầy giảng bài là tôi lại lăn ra ngủ. Đọc truyện Thánh Gióng, ý tưởng muốn mau lớn khiến em ăn nhiều tới mức trằn trọc ko ngủ được, thế là mẹ mắng em. Ồ! Nghĩ về những kỷ niệm xưa, sao tôi thấy mình thật khờ dại và thơ ngây. Và giờ đây, tôi ngẫm nghĩ thật sâu xa rằng giờ đây tôi đã thực sự trưởng thành.
Qua những kỉ niệm tuổi thơ, qua những lần bỡ ngỡ vụng về, tôi thấy mình lớn lên ở một phần nào đó trong con người mình, nhưng tôi luôn tâm niệm một điều rằng sẽ luôn phấn đấu học tập thật tốt để có một tương lai tốt đẹp hơn. xây dựng quốc gia giàu mạnh hơn.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Tôi thấy mình đã lớn khôn (5) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Tôi thấy mình đã lớn khôn (5) bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời