Câu hỏi 1:
– Khó khăn trong việc đi tìm ý thức thơ mới là ranh giới giữa thơ cũ và thơ mới ko được nhận rõ.
– Nhận dạng:
+ Ko thể ỷ vào bài thơ dở, bài nào cũng có nhưng mà phải so sánh bài hay với bài hay.
+ Tuy nhiên, cái mới và cái cũ tiếp tục qua lại nên phải so sánh một cách tổng thể.
Câu 2: Cái mấu chốt nhưng mà thi sĩ mới mang tới cho thơ Việt Nam lúc này là “chữ tôi” với một khái niệm xưa nay chưa từng thấy: khái niệm tư nhân (tự ý thức, khát vọng làm lương thiện). . Đồng thời “chữ tôi” cũng nói lên thảm kịch tiềm tàng trong tâm hồn người thanh niên lúc bấy giờ.
Câu 3: Vì “tôi” đã mang tới cho tâm hồn họ nỗi buồn lạnh lẽo, chơ vơ, muốn thoát ra nhưng mà ko được. Họ là những thi sĩ đang sống trong cuộc đời dài tù túng của một nước mất nước, mang trong mình cái “tôi” lẻ loi, nhỏ nhỏ nên thật đáng thương.
– Đối lập giữa khát vọng thoát ly và hiện thực tù túng, tuyệt vọng để thấy thảm kịch của thi sĩ lãng mạn.
– Thoát lên đỉnh – Đóng xu.
– Phiêu bạt trong lĩnh vực tình yêu – Tình yêu ko lâu bền.
– Điên – Điên rồi tỉnh.
– Mê đắm – Mê đắm vẫn chơ vơ.
Câu 4: Các thi sĩ lãng mạn cũng như “người trẻ” lúc bấy giờ đã xả stress thảm kịch của đời mình bằng cách gửi vào tiếng Việt, đặt tình quê hương vào tình yêu tiếng Việt, lấy ý thức nòi giống, tìm về quá khứ làm chỗ dựa ý thức ( chú ý điệp cấu trúc ở cuối “chưa bao giờ như hiện thời…” chuyển tải giọng điệu thiết tha và niềm hi vọng được giải thoát khỏi thảm kịch của thi sĩ lãng mạn.
Câu 5: Nghệ thuật của bài văn được trình bày trong đoạn trích sau:
– Nêu vấn đề rõ ràng, ngắn gọn.
– Dẫn dắt vấn đề khoa học, khôn khéo, dễ hiểu, đảm bảo tính liên tục trong hệ thống luận điểm, luận cứ, sự liên kết, chuyển ý giữa các ý, các đoạn một cách thống nhất.
– Câu văn giàu chất thơ, gợi xúc cảm, hứng thú cho người đọc.
– Nghệ thuật lập luận chặt chẽ, thấu đáo, khoa học.
– Lúc phân tích đặc điểm của thơ mới, bao giờ tác giả cũng phân tích cái “tôi” trong nhiều mối quan hệ với cái tôi “cái tôi” để tìm ra những nét giống và không giống nhau.
+ Lúc đi tìm cái mới ở thơ mới và các thi sĩ mới, tác giả nhìn vấn đề trong mối quan hệ thời đại với tâm thế thi sĩ đương thời thật thấu đáo và thâm thúy.
+ Lý luận gắn bó chặt chẽ giữa giả thiết, luận cứ nói chung và trường hợp cụ thể, nhiều chủng loại, thuyết phục.
+ Có cái nhìn thấu đáo về cái “tôi”, “cái tôi”, sự so sánh giữa thơ cũ và thơ mới, của thi sĩ trong diễn biến lịch sử.
II. Thực tiễn
Câu hỏi 1: Theo ý kiến của Hoài Thanh, chữ ta và chữ ta trong thơ mới và thơ cũ có gì không giống nhau?
– Chữ ta và chữ ta đều trình bày ý thức về bản thân. Chữ tôi với ý nghĩa tuyệt đối của nó.
– Chữ ta trong thơ xưa là tư nhân có ý thức gắn bó với tập thể, đoàn thể (lớn là nước, nhỏ là nhà).
Câu 2: Lòng yêu nước của các thi sĩ mới trình bày ở sự tận tình với các trị giá, nỗ lực thông minh các trị giá văn hóa. Thi sĩ mới yêu tiếng Việt; Thông qua thơ ca của mình, họ muốn làm cho tiếng Việt ngày càng giàu đẹp. Lòng yêu nước của họ còn trình bày ở sự trân trọng ý thức nòi giống, tâm trạng trước vẻ đẹp quá khứ của dân tộc.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Soạn bài: Một thời đại trong thi ca có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Soạn bài: Một thời đại trong thi ca bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời