Bố cục: 3 phần
– Phần 1 (khổ thơ 1): Cảnh ngày xuân trên bến vắng.
– Phần 2 (khổ thơ 2): cảnh mùa xuân trên đường đê.
– Phần 3 (khổ thơ 3): Cảnh mùa xuân trên cánh đồng lúa.
Câu hỏi 1: Bài thơ là bức tranh mùa xuân lúc xế chiều – tiêu biểu cho cảnh xuân ở vùng quê Bắc Bộ nước ta. Bài thơ mạnh về mô tả. Ko mô tả cụ thể nhưng quan sát rộng, dù muốn chụp vẫn từ cái hồn của cảnh vật. Có thể nhận xét chung rằng bức tranh chiều xuân khá yên bình. Thậm chí một tẹo yên tĩnh.
Chiều xuân rất đặc trưng, trước hết là cảnh mưa: mưa bụi, mưa xuân thưa thớt. Mưa gọi những mầm sống dậy. Cảnh trước nhất đập vào mắt tác giả là cảnh bến nước. Nhưng như đã nói, bức ảnh ko được chụp vào mùa đông sôi động, nên như thể trong cái yên ắng của buổi chiều xuân đó, con thuyền cũng đang “nằm lười biếng trên sông”. Điểm xuyết liên tục vào bức tranh đó là quán tranh vắng là những chùm hoa xoan tím “rụng rời”.
Cảnh từ gần được mở rộng thêm, ca và xa hơn nữa. Nhưng đó vẫn là một nét riêng của mùa xuân đồng bằng Bắc Bộ: cỏ non ngập tràn, sáo đen, bướm lượn,… Khổ thơ thứ hai có hình ảnh thơ rực rỡ, rực rỡ:
Những chú trâu thư thả cúi xuống ăn mưa.
Ba khổ thơ gần như chỉ là những dòng tả cảnh. Có thể nói, cả bài thơ dựng nên một bức tranh quê giản dị, mộc mạc, thanh tao, hơi buồn vì cảnh vắng quá, vắng lặng quá.
Câu 2: Đoạn thơ tả cảnh nhưng gợi rõ ko khí và nhịp sống muôn thuở của vùng quê nước ta xưa là hòa bình. Thuyền nằm lười biếng, quán vắng, đàn bướm bay lượn, đàn trâu thong dong,… tất cả đều mang dáng vẻ thướt tha. Phải tới hai dòng cuối của bài thơ, người đọc mới thấy hình ảnh một con người xuất hiện. Nhưng mọi người cũng quá thụ động:
Những con cò nhỏ thỉnh thoảng bay ra,
Giật thót một cô gái đáng yêu
Cúi cuốc cào ruộng sắp ra hoa.
Bài thơ ghi lại nhanh khoảnh khắc lao động của người thiếu nữ. Một cô thôn nữ siêng năng trong một buổi chiều quê yên ả. Câu thơ tả sự chuyển động nhưng thực chất là để nói sự yên ắng. Và nói yên ắng tất nhiên cũng là để tiếp tục nhấn mạnh nhịp sống rất yên bình của một vùng quê tưởng như tất cả vẫn còn rất sơ khai.
Câu hỏi 3: Trong bài thơ, thi sĩ đã sử dụng rất nhiều từ ngữ để dựng cảnh, hay nói đúng hơn là gợi lên thần thái của cảnh: mưa lặng, quán tranh đứng lặng, hoa xoan rơi, sáo thổi vu vơ. luộm thuộm, bay bướm lượn, bò thong dong, …. Trong các từ trên, trừ từ luộm thuộm, các từ còn lại đều là từ êm dịu: mượt nhưng, vu vơ, canh cánh, thư thả, … và đều trình bày sự tiêu cực. trạng thái hoặc trạng thái ổn định của chủ thể. Rõ ràng là trong tổng thể bài thơ, chính sự liên kết của những từ láy đó đã giúp làm nổi trội vẻ dịu dàng, yên bình, yên ả của cảnh chiều xuân cũng như nhịp sống nhẹ nhõm nơi thôn quê của tác giả.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Soạn bài: Chiều xuân có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Soạn bài: Chiều xuân bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời