Truyện Kiều Đại thi hào dân tộc Nguyễn Du là một tác phẩm nghệ thuật bằng thể thơ lục bát ngập tràn ý thức nhân đạo. Tình yêu của “quốc sắc thiên hương với bao tình tiết hay, cảm động để lại trong lòng ta nhiều ấn tượng khó phai mờ. Có rất nhiều câu thơ, câu thơ tả cảnh lung linh, muôn màu muôn vẻ như một mảnh trời xanh soi bóng tâm hồn ta trên những tuyến đường đầy nắng. Tự nhiên trong Truyện Kiều rất đẹp, đọc một lần thì dễ quên ở chỗ nào? Và đây là hai câu Kiều gây cho chúng ta nhiều hứng thú về văn học:
… Dưới chân cầu, dòng nước trong veo,
Bên cầu tơ liễu rủ bóng chiều duyên dáng.
Chiều muộn đó, hình ảnh “Hai nàng Kiều thẹn thùng dưới hoa” khiến Kim Trọng tự hào, “dùng dằng ngủ quên”. đa cảm? “Nỗi nhớ thuở thuở đầu” (Thế Lữ) đã được thi hào Nguyễn Du ghi lại một cách kỳ diệu:
Bóng tối như thôi thúc nỗi buồn,
Khách cưỡi ngựa, mọi người vẫn theo sau.
Rất tinh tế và thanh tao, khoảnh khắc trái tim Kim – Kiều rung động, cảm thu được một tình yêu say đắm chớm nở, khiến Nguyễn Du đồng cảm và viết nên những vần thơ tình tuyệt vời.
Cuộc chia tay trong bar club đâu dễ quên? Văn pháp tả cảnh ngụ tình của Nguyễn Du tăng lên xúc cảm nghệ thuật. Thời kì trôi nhanh, ko gian trở thành trong trẻo và yên ắng. Những hình ảnh chọn lựa, cụ thể nhưng rất gợi cảm: cây cầu nhỏ xinh, dòng nước trong veo, cành liễu rủ trong ánh chiều tà … Cành bình dị nhưng đẹp như một bức tranh thuốc nước – nhân chứng cho một tình yêu đẹp chớm nở.
Cảnh đẹp và thơ mộng quá! Tự nhiên như chở che tình người. Dòng nước trong veo chảy dưới chân cầu như những tình cảm trong sáng của lòng người. Thi sĩ ko nói về gió nhưng là gió thổi:
Bên cầu tơ liễu rủ bóng chiều duyên dáng.
Hình ảnh ẩn dụ “tơ liễu” và từ láy gợi lên lá liễu, cành liễu dài và hẹp bay trước làn gió nhẹ, mang theo bao nỗi niềm xao xuyến. Ngoại cảnh hòa cùng tâm trạng trình bày tâm trạng bâng khuâng, trằn trọc, tha thiết của Thúy Kiều và Kim Trọng.
Hai câu thơ lục bát được viết theo cấu trúc hai vế “song song”: “dưới gầm cầu” và “bên cầu”, với màu xanh “trong veo” của dòng nước chảy, dáng “lụa liễu” bay “lặng lẽ” tha thướt. “trong bóng chiều xuân, cảnh vật hợp lý, hài hòa, rất hữu tình. Hai câu thơ lục bát tả cảnh đẹp như một bức tranh của một họa sĩ nổi tiếng, được vẽ bằng những đường nét tinh tế, tươi tỉnh, màu sắc nhẹ nhõm hài hòa tạo nên xúc cảm thơ: màu xanh của làn nước trong veo, màu vàng nhạt của hoàng hôn mùa xuân, màu xanh của rặng liễu, đường nét của “dịp nhỏ cuối ghềnh”, của dòng nước lòng vòng uốn lượn… của thi sĩ ngòi bút tả ít nhưng gợi. nhiều. Cảnh thanh tao, sống động, nâng niu tâm hồn Cảnh bên ngoài như xao xuyến trước sự chơ vơ, man mác của đôi trai gái. Cảnh vật in đậm bao tình cảm, một tình yêu đẹp mới nảy mầm trong lòng “quốc sắc thiên hương, g thiên tài ”.
Trong Truyện Kiều, tả cảnh cũng như người, Nguyễn Du đã vận dụng một cách thông minh thể thơ cựu truyền, tả ít nhưng gợi nhiều. Chỉ một vài nét chấm phá nhưng thi sĩ đã vẽ nên một bức tranh tự nhiên đầy chất thơ. Bao gồm tất cả mọi thứ là một quy ước tượng trưng. Con người là cá, nhỏ, tiết canh, mục. Món súp có cây phong, hoa, tuyết và trăng. Cỏ, hoa, lá, sen, cúc, trúc, mai v.v … Tuy nhiên, thi sĩ với ngòi bút thiên tài và tâm hồn nghệ sĩ đã để lại những dấu ấn sâu đậm trong những câu thơ, bài thơ của mình.
Đọc Truyện Kiềuchúng ta luôn nhớ tới bức tranh tứ bình trăng, hoa, gió, tuyết:
Tuyên bố gió như bay, hoa kề nửa màn tuyết, trăng bốn phía.
Làm sao quên được vần bốn mùa trong nỗi buồn trĩu nặng lòng người:
Hoa sen với hoa cúc lại nở,
Ngày dài ngắn, đà đông sang xuân.
Tự nhiên trong Truyện Kiều rất thân thuộc với tâm hồn người Việt Nam. Thi sĩ như một họa sĩ tài hoa, cách phối màu, tạo hình, xếp đặt… đều có thần, mang tới cho người đọc nhiều rung cảm. Mùa xuân với “Cỏ xanh tận chân trời- Cành lê trắng điểm vài bông”. Mùa hè với hoa tử quy và lựu đỏ:
Dưới ánh trăng gọi mùa hè,
Đỉnh của bức tường lửa bùng lên.
Mùa thu với những sắc màu rực rỡ:
Nhấp nhánh dưới đáy nước trên bầu trời,
Thành xây bằng non xanh khói vàng.
Những hình ảnh “Đồi cát vàng, bụi trần nơi đó”, cành liễu mềm mại “Buông lụa liễu rủ”, những tuyến đường “Những vệt cỏ màu sương”,… ta vẫn thấy quanh ta, thân ta. đóng lại, đóng lại. Vốn dĩ tôi đã mê mảnh trăng mảnh đất trong ca dao, dân ca, nên tôi càng yêu mảnh trăng chia tay trong Truyện Kiều.
Trăng của người nào chia đôi,
Gối đôi, nửa dặm soi trường.
Có lúc thi sĩ dựa vào thơ cổ Trung Hoa rồi gạn lọc, tái tạo, câu Kiều trở thành cổ xưa, tao nhã, cảnh sắc đặm đà hồn quê:
Hoa đào năm trước còn cười gió đông.
Nguyễn Du đã từng nói: “Ko có cảnh nào nhưng ko buồn – Người buồn ko bao giờ vui”. Tự nhiên trong Truyện Kiều ko chỉ làm nền, làm cảnh cho nhân vật nhưng còn trình bày tâm trạng của nhân vật. Ngoại thất hài hòa với tâm trạng. Tám câu thơ tả cảnh “Trước lầu Ngưng Bích” là những câu thơ tả cảnh ngụ tình tuyệt vời. Từng câu chữ, từng hình ảnh mô tả tự nhiên trong bài thơ đồng thời là ẩn dụ cho tâm trạng, ẩn dụ về số phận của người thiếu nữ tài hoa, xấu số:
… Buồn lúc thấy nước mới rơi,
Hoa trôi về đâu?
Nguyễn Du đã dành cho tự nhiên một tình yêu ấm áp bằng tất cả trái tim đa cảm của một nghệ sĩ thiên tài. Thi sĩ có đặc tài nắm bắt cái “thần” tiêu biểu nhất của từng cảnh vật cụ thể, chỉ bằng vài nét phác họa, bức tranh tự nhiên hiện lên hữu tình và cuốn hút tới lạ lùng:
Sóng vỗ trên bầu trời,
Hoàng hôn nay lại là hoàng hôn.
Trong Truyện KiềuTự nhiên cũng là một “nhân vật” trữ tình. Mỗi lúc tự nhiên xuất hiện, câu thư lại trở thành lung linh, huyền ảo. Nó phản ánh một hồn thơ đẹp, một nghệ thuật tả cảnh ngụ tình điêu luyện vô song. Những bài thơ của Kiều viết về tự nhiên thật đẹp biết bao. Qua những câu thơ này, chúng ta yêu thêm tiếng Việt và nền thơ ca dân tộc. Tới với thơ Kiều, lòng người đọc rộng mở, mãi ấp ủ tình yêu tạo vật, tình yêu quê hương bốn mùa:
Nguyễn Du viết Kiều non sông trở thành văn học
(Chế Lan Viên)
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Phân tích cảnh chia tay trong hội đạp thanh qua hai câu thơ “Dưới cầu nước chảy trong veo, Bên cầu tơ liễu bóng chiều thướt tha” có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Phân tích cảnh chia tay trong hội đạp thanh qua hai câu thơ “Dưới cầu nước chảy trong veo, Bên cầu tơ liễu bóng chiều thướt tha” bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời