“Vũ trụ có nhiều kỳ quan, nhưng kỳ quan lớn nhất là trái tim của một người mẹ” (Bernard Shaw).
Thật vậy, bởi người nào cũng sinh ra để lớn lên trong vòng tay mến thương của mẹ, được nghe lời ru ngọt ngào, được chìm vào giấc ngủ trong gió mát của quạt tay mẹ mỗi trưa hè oi ả. Đó là niềm hạnh phúc ko gì sánh được.
Trong trái tim tôi, mẹ là cuộc sống của tôi, là cội nguồn để tôi trưởng thành và là người tôi mến thương nhất trên đời này. Mẹ rất khả năng và hết lòng vì gia đình, mẹ ko ngại thức khuya dậy sớm lo từng bữa ăn, giấc ngủ cho tôi và cả nhà. Tôi còn nhớ rất rõ thời thơ ấu của mình với mẹ, những ngày đầu lẫm chẫm tập đi, mỗi lần ngã, mẹ đều ôm tôi vào lòng. Như chú chim non tập bay, mẹ động viên: “Con ngoan lắm, cố lên là thiên thần nhỏ của mẹ”. Rồi cứ thế, theo mẹ, tôi đã biết đi, biết chạy, biết chơi và trưởng thành. Lúc tôi tới tuổi mẫu giáo, mẹ cho tôi tới lớp với các bạn. Tôi đã quen với việc có mẹ, vì vậy tôi đã khóc rất nhiều vì tôi phải rời xa mẹ. Lúc đó, mẹ tôi thường nấp sau cánh cửa để theo dõi tôi, mẹ đã bật khóc với tôi, nhưng mẹ vẫn kiên quyết muốn tôi đi học để lớn lên thành tài. Thời kì trôi qua, tôi đã là một cô nhỏ học lớp 1, nhưng mẹ tôi luôn ở kế bên tôi và ko bao giờ rời xa. Dù ngày mưa hay ngày nắng, mẹ vẫn là người dìu dắt tôi tới trường. Cả ngày làm việc vất vả nhưng mẹ luôn tranh thủ những buổi chiều để giúp tôi rèn chữ và dạy tôi học bài. Để giúp con nhớ được những chữ cái trước nhất, mẹ đã dạy con bằng những vần: “Ô tròn như quả trứng, Ô đội nón, Ô râu”. Cách học của mẹ đã giúp tôi thuộc bài tới tận hiện giờ tôi vẫn ko quên được.
Dù được cưng chiều nhưng mẹ tôi vẫn rèn cho tôi nếp sống tự giác, ngăn nắp, trật tự. Mẹ dạy tôi biết mến thương người khác, giúp sức những người có hoàn cảnh khó khăn. Mẹ dạy tôi phải luôn ghi nhớ và ko bao giờ quên. Mẹ tôi cũng dạy tôi nhiều thứ: rửa bát, quét nhà, nấu cơm … Và đối với gia đình tôi, mẹ là một đầu bếp thiên tài. Những món ăn mẹ làm ko chỉ ngon nhưng mà còn chứa đựng cả tình mến thương nhưng mà mẹ dành cho con và gia đình. Mặc dù mẹ tôi là một người rất giỏi trong chuyên môn và công việc. Nhưng tất cả vì gia đình, tất cả vì tôi, nhưng mẹ tôi đã hy sinh tất cả những say mê của mình để dành toàn thể thời kì ở nhà chăm sóc tôi và gia đình, dạy tôi hoàn thiện bản thân. Tôi xúc động và thầm cảm ơn mẹ tôi rất nhiều.
Điều đó thực sự ko đủ để tôi viết về mẹ tôi. Đặc thù trong những ngày ốm đau, mỏi mệt, tình mẹ càng tỏa sáng hơn. Một buổi chiều đi học về, cơn mưa như trút nước khiến tôi ướt hết cả người. Đêm đó tôi lên cơn sốt, người nóng bừng nhưng tay chân lanh tanh. Tôi nói với mẹ: “Mẹ ơi, con lạnh quá”. Mẹ sờ trán nói: “Ko sao đâu, con chỉ sốt nhẹ thôi”. Sau đó mẹ lấy khăn thấm nước mát chườm lên trán cho tôi. Mẹ đưa cốc nước lên mồm và cho con uống thuốc với lời lẽ quan tâm: “Ngày mai con sẽ khỏe”. Ngày hôm sau, nhìn thấy mẹ vẫn ngồi bên và nắm chặt tay tôi, tôi thấy thương mẹ vô cùng.
Cha tôi thường nói mẹ tôi ko đẹp nhưng hơn những người phụ nữ khác ở tâm hồn và tình cảm. Phải, mẹ hiền, dịu dàng và luôn dành tất cả tình mến thương cho tôi. Mỗi lần ở bên mẹ, được kéo vào lòng, được bàn tay mơn trớn, vuốt ve mái tóc, tôi như thể tình yêu mãnh liệt của mẹ truyền sâu vào tim tôi, qua bàn tay mẹ, qua ánh mắt. , đôi môi trìu mến, nụ cười ngọt ngào, … qua tất cả những gì là mẹ.
Em thương mẹ lắm, em hứa sẽ học thật giỏi để mẹ vui và ko phụ lòng mong mỏi của mẹ. “Mẹ thân yêu! Em cảm ơn anh rất nhiều vì đã sinh ra em và nuôi dạy em nên người. Tôi sẽ luôn tôn trọng bạn, yêu bạn. Em là người sẽ sống mãi trong trái tim anh. “
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Người đó sống mãi trong lòng tôi: Mẹ (3) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Người đó sống mãi trong lòng tôi: Mẹ (3) bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời