I. TỔ CHỨC
1. Mở bài:
* Giới thiệu chung:
Câu chuyện diễn ra từ rất xa xưa, rất lâu rồi.
– Nhà vua cử quan đi tìm người hiền tài giúp vua trị nước.
2. Nội dung:
* Diễn biến câu chuyện:
– Vị quan tìm khắp nơi, nhưng ko thấy người nào.
Tới một làng nọ, quan gặp hai người nông dân đang cày ruộng.
– Cuộc hội thoại giữa viên quan và cậu nhỏ thông minh.
– Vị quan cứng cáp rằng cậu nhỏ là người có tài, liền phi ngựa trở về tâu với vua.
– Nhà vua bí mật thử tài của cậu nhỏ bằng cách ra lệnh cho dân làng chăn trâu.
– Hai cha con tìm đường vào kinh đô. Cậu nhỏ đã gặp nhà vua. Cuộc nói chuyện giữa nhà vua và cậu nhỏ.
– Cậu nhỏ đã vượt qua một số thử thách một cách dễ dàng.
– Cậu nhỏ đã giúp nhà vua và triều đình làm một việc kỳ quặc do sứ thần nước láng giềng thử thách (luồn một sợi chỉ qua ruột của một chiếc vỏ ốc vít.)
3. Kết luận:
* Kết thúc câu chuyện:
– Nhà vua và cả triều đình khâm phục trí thông minh kỳ lạ của cậu nhỏ.
– Ông được nhà vua phong chức Trạng nguyên và cho làm dinh thự trong cung. Ông trở thành người giúp việc rất đắc lực cho nhà vua trong việc quản lý quốc gia.
II. PHÂN CÔNG
Ngày xửa ngày xưa, một vị vua anh minh muốn có người hiền tài để giúp mình trị nước. Ông đã cử các cận thần của mình đi tìm kiếm khắp nơi. Vị quan đã mất rất nhiều thời kì tìm kiếm nhưng vẫn chưa tìm được người nào nổi trội.
Một ngày nọ, anh ta đang đi ngang qua cánh đồng làng và thấy hai người nông dân đang làm việc trên cánh đồng. Cha đánh trâu cày, con đập đất. Dù có chút hụt hẫng trong bụng nhưng vị quan tự vấn: “Hay là mình phấn đấu lần cuối!”.
Anh xuống xe và hỏi với giọng cao:
– Này, ông già! Một ngày con trâu của ông cày được bao nhiêu tuyến đường?
Ngạc nhiên, người cha ngạc nhiên đứng lặng người chưa biết trả lời thế nào thì cậu đàn ông chừng bảy tám tuổi, tóc màu hồng đào, cởi trần, đóng khố vội vặn lại quan:
– Vậy em hỏi anh câu này trước nhé: Nếu em trả lời đúng thì con ngựa của em đi được bao nhiêu bước trong một ngày, anh sẽ cho em biết một ngày con trâu của bố em cày được bao nhiêu đoạn đường.
Nghe cậu nhỏ hỏi tương tự, viên quan rất ngạc nhiên và ko biết phải trả lời như thế nào. Quan nghĩ: “Thiên tài cứng cáp ở đây, ko cần tốn thời kì đi tìm nơi khác”. Ông bèn hỏi tên hai cha con, xóm làng rồi vội vã cưỡi ngựa về tâu với vua.
Nghe chuyện của quan, vua mừng lắm nhưng chưa tin ngay. Để biết chuẩn xác hơn, nhà vua đã làm một cuộc rà soát. Ông gửi cho làng ba thúng gạo nếp và ba con trâu đực. Ông ra lệnh nuôi ba con trâu đẻ chín con và hứa một năm sau sẽ trả đủ, nếu ko cả làng sẽ bị tội.
Thu được quà và lệnh của vua, cả làng hoang mang lo lắng, ko hiểu ra sao. Các cố lão trong làng đã mở nhiều cuộc họp ngoài đình, hết lần này tới lần khác vẫn ko tìm ra cách khắc phục. Lúc điều này tới tai cậu nhỏ, cậu nói với cha mình:
– Hiếm lúc được phép vua, ông cha ta cứ bảo làng làm thịt hai con trâu và hai thúng xôi thành xôi để mọi người ăn một bữa cho vui mồm. Còn một con trâu và một thúng gạo, cha con chúng tôi sẽ xin làng đóng tiền học và lo cho nó.
Nghe lời đàn ông, người cha sợ hãi khuyên nhủ:
– Đã giết mổ trâu để ăn thịt thì phải chăm sóc như thế nào? Đừng dại nhưng đánh mất cái đầu của mình!
Nhưng cậu nhỏ vẫn nhất quyết:
– Ba, để con yên đi, con sẽ lo mọi việc!
Mặc chiếc áo vào người, người cha vội vã chạy ra đình để trình diễn câu chuyện với các cố lão trong làng. Mọi người sinh nghi, bắt hai cha con phải làm cam kết rồi mới dám dắt trâu đi ăn.
Vài ngày sau, hai cha con khăn gói vào kinh. Về tới hoàng cung, cậu nhỏ bảo thân phụ đợi ở ngoài, trong lúc canh chừng bọn lính canh vô ý lẻn vào sân rồng, khóc lóc om sòm.
Ngạc nhiên, vua sai quân lính mang đứa nhỏ vào, nói rằng:
– Đàn ông, con làm gì ở đây? Vì sao lại khóc?
Cậu nhỏ dụi mắt và giả vờ trả lời:
– Hỡi đức vua! Mẹ rủi ro mất sớm, bố ko chịu sinh con để chơi với bạn cho nên tôi khóc. Tôi ước gì nhà vua sẽ nói với cha tôi để tôi đi.
Nghe cậu nhỏ nói, nhà vua và cả triều đình đều phá lên cười. King nói:
– Này chàng trai! Muốn sinh con thì phải kiếm vợ khác cho bố, chứ bố là nam thì làm sao nhưng đẻ được.
Chỉ chờ có thế, cậu nhỏ bỗng tươi tỉnh hẳn lên:
– Thế thì vì sao lệnh trên lại bắt làng ta phải nuôi ba con trâu đực, sau một năm đẻ được chín con để ủy quyền vua? Làm thế nào để một giống đực có thể sinh con?
Nhà vua mỉm cười và vỗ đầu cậu nhỏ.
– Hãy thử nó! Vậy dân làng ko biết làm cách nào để đem trâu làm thịt và ăn chung?
Cậu nhỏ nhanh chóng trả lời:
– Hỡi đức vua! Sau lúc thu được ba thúng gạo nếp và ba con trâu, làng tôi biết vua thương ban phúc lộc nên cùng nhau mở tiệc ăn mừng!
Vua và các quan nhìn nhau, nhận rằng cậu là một cậu nhỏ thông minh. Tuy nhiên, nhà vua muốn thử lại.
Ngày hôm sau, hai cha con đang dùng bữa trong sân thì sứ thần của nhà vua mang tới một con chim sẻ, lệnh bắt họ nấu ba món. Cậu nhỏ xin cha cho mượn một chiếc kim khâu nhỏ và nói với sứ thần:
– Người lấy cây kim này bảo vua rèn thành con dao thật bén để ta xẻ thịt con chim.
Nghe câu chuyện của sứ thần, nhà vua rất cảm phục. Ngay tức tốc, vua cho gọi hai cha con vào cung và ban thưởng hậu hĩnh.
Lúc đó, nước láng giềng muốn sang cướp nước ta. Để tìm xem nước ta có người tài ko, sứ thần nước đó đã mang một chiếc vỏ ốc rất dài và rỗng hai đầu, băn khoăn ko biết làm thế nào để luồn sợi chỉ qua ruột ốc.
Nhà vua liền triệu các quan đại thần vào cung để hỏi ý kiến. Mỗi người đều có cách nói chuyện của riêng mình. Những chính khách, những nhà uyên bác tưởng nát óc nhưng đành khoanh tay. Nếu ko giải được câu đố hóc búa đó, quốc gia sẽ mất thể diện. Cuối cùng, nhà vua phải mời sứ thần tới nghỉ ở công viên để có thời kì hỏi han cậu nhỏ.
Kể từ ngày thu được phần thưởng của thủ đô, cậu nhỏ vẫn hồn nhiên nô đùa, chạy nhảy nô đùa cùng các bạn trong làng. Lúc nghe vị quan mang chiếu chỉ của nhà vua và kể lại câu chuyện, cậu nhỏ liền hát:
Tiếc thương! Tiếp tuyến
Bắt con kiến buộc sợi chỉ ở thắt lưng
Bên lấy giấy và mang đi
Trên mặt của dầu mỡ, kiến ăn mừng sự xuất hiện của kiến
Tang tình tang …
Sau đó, anh ta nói với một quan chức nhất mực:
– Cứ tuân theo cách đó là bạn sẽ qua khỏi ngay thôi!
Quan rất vui tươi, vội vã về tâu với vua. Nhà vua và cả triều đình vui tươi, sung sướng lúc thấy con kiến đã kéo được sợi chỉ qua đường xoắn ốc trước ánh mắt ngạc nhiên và thán phục của sứ thần nước láng giềng.
Sau đó, vua phong cho cậu nhỏ là Trạng nguyên và lệnh cho cậu xây dựng một dinh thự nguy nga trong cung điện để lúc có việc cần, vua họp hỏi ý kiến người chú cho tiện. Với trí thông minh đáng ngạc nhiên, cậu nhỏ đã giúp vua rất nhiều việc có ích cho quốc gia.
Nguồn: Các bài văn mẫu lớp 6 (Dùng cho phụ huynh, thầy cô giáo, bồi dưỡng học trò giỏi)Trần Thị Thìn, Nhà xuất bản Tổng hợp Thành thị Hồ Chí Minh, 2013
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Kể diễn cảm truyện “Em nhỏ thông minh” có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Kể diễn cảm truyện “Em nhỏ thông minh” bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời