Truyện ngắn “Tôi đi học” của nhà văn Thanh Tịnh, xuất bản năm 1941 đã thể hiện một cách tinh tế và chân thực diễn biến tâm trạng của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đến trường. Với cách sử dụng giọng văn giàu yếu tố biểu cảm, những hình ảnh so sánh độc đáo đã ghi lại những liên tưởng, kỉ niệm của nhân vật rất ấn tượng. Truyện nhẹ nhàng, giọng điệu trữ tình. Mời bạn đọc tham khảo một số bài viết về truyện ngắn “Tôi đi học” của Thanh Tịnh do Luật Minh Khuê tổng hợp trong bài viết dưới đây để cảm nhận được cái hay của tác phẩm này.
I. Tạo một Phác thảo
1. Mở bài
– Giới thiệu tác giả, tác phẩm: “Tôi đi học” là một truyện ngắn nổi tiếng của nhà văn Thanh Tịnh.
– Khái quát nội dung và nghệ thuật chính của tác phẩm: Tác phẩm là dòng hồi ức về những kỉ niệm trong sáng của buổi đầu tiên đi học.
Bạn đang xem bài viết: tìm hiểu truyện ngắn “Tôi đi học” của Thanh Tịnh
2. Cơ thể
Một. Tâm trạng nhân vật “tôi” ngày đầu tiên đi học
* Tâm trạng nhân vật tôi trên đường đến trường
– Thiên nhiên: Kỉ niệm đầu tiên về ngày đầu tiên đi học trong đời mà nhân vật tôi “nhớ” là thời điểm cuối thu, khi cây cối thay lá. Những chiếc lá khô xào xạc trên con phố tưởng như không còn sức sống đã trở thành màu điệp và tiếng gọi người nhớ về ngày tựu trường.
– Con người: Hình ảnh tác động trực tiếp đến tác giả, để tác giả nhớ lại buổi tựu trường của chính mình, đó là hình ảnh những đứa trẻ rụt rè lần đầu đến trường.
– Tâm trạng nhân vật: Nhớ lại những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ Vui tươi, náo nức như ngày đầu tiên đi học
– Hồi ức của nhân vật tôi: Tác giả nhớ rõ từng chi tiết của cảnh trên đường đến trường, sương thu và gió se se lạnh với con đường dài hẹp đưa lối như trở nên khác lạ trong mắt trẻ thơ vì một điều gì đó rất đặc biệt. . bình dị. : “Hôm nay tôi đi học”. Những suy nghĩ, hành động và cảm nhận về bản thân, từ bộ quần áo đến hành trang cậu mang theo đều thể hiện sự thay đổi và trưởng thành của cậu bé nhưng đâu đó vẫn có sự hồn nhiên và ngây thơ của cậu bé. lớn mới.
* Tâm trạng của nhân vật “tôi” khi tập trung ở sân trường
– Cảm nhận của học sinh về ngôi trường thay đổi rõ rệt, vừa bỡ ngỡ, vừa cảm thấy mình thật nhỏ bé, thẹn thùng trước một ngôi trường uy nghiêm, trang trọng trước mặt. Cậu bé và những người bạn của mình “như con chim đứng bên bờ tổ, nhìn bầu trời rộng lớn và muốn bay lên, nhưng lại ngập ngừng và sợ hãi”.
Hình ảnh so sánh vừa thể hiện sự trong sáng, ngây thơ trong tâm hồn cậu bé, vừa thể hiện sự sợ hãi, bối rối trong bước chân chập chững bước ra thế giới. Những suy nghĩ, cảm xúc của cậu bé trước mọi đổi thay, bạn bè, thầy cô, vừa thể hiện sự hồn nhiên, ngây thơ, lại vừa bộc lộ tâm trạng bối rối, xúc động, phấn khích và có chút gì đó trơ trẽn. bối rối, lạc lõng. vì đây là lần đầu tiên nó xa mẹ.
* Tâm trạng nhân vật khi lần đầu vào lớp học
– Lớp học là một thế giới khác, tách biệt với thế giới bên ngoài khung cửa. Ngồi trong lớp, cậu bé thấy xao xuyến bởi những cảm giác vừa lạ vừa quen đan xen, tương phản với nhau, bởi đó là bước ngoặt của tâm hồn trẻ thơ, tạm biệt thế giới tuổi thơ chỉ biết rong chơi. . nghịch ngợm. Bước vào thế giới của những sinh viên đầy thách thức nhưng đầy hấp dẫn.
⇒ Diễn biến tâm trạng của nhân vật “tôi” để lại nhiều cảm xúc trong lòng người đọc không chỉ bởi sự trong sáng, hồn nhiên mà còn bởi nó gợi nhớ cho mỗi chúng ta về tuổi thơ của chính mình.
b. Cảm nhận về nghệ thuật
– Nghệ thuật miêu tả nội tâm nhân vật vô cùng tinh tế
– Sự kết hợp giữa miêu tả và tự sự tạo điều kiện để cảm xúc, tâm trạng của nhân vật được bộc lộ một cách tự nhiên, hợp lí.
3. Kết luận
– Để khẳng định lại giá trị của tác phẩm: “Tôi đi học” không chỉ hấp dẫn người đọc ở nghệ thuật kể chuyện, xây dựng hình tượng mà còn gợi lên trong mỗi chúng ta những kí ức riêng, đẹp đẽ và trong sáng. của đầu đời. từ trường học
– Liên hệ, đánh giá: Truyện ngắn “Tôi đi học” là thành công của nhà văn Thanh Tịnh.
II. Tìm hiểu truyện ngắn Tôi đi học hay nhất của Thanh Tịnh
Trần Văn Ninh (1911-1988), quê ở Huế, lấy bút hiệu là Thanh Tịnh. Ông có năng khiếu về văn chương và bắt đầu viết văn từ năm 1933. Ông thể hiện tài năng ở nhiều thể loại nhưng truyện ngắn và thơ là nơi ông tỏa sáng nhất. Truyện ngắn của anh ghi dấu ấn bởi những cảm xúc nhẹ nhàng, trong sáng nhưng cũng chứa đựng nỗi buồn sâu lắng, ngọt ngào. Giọng văn nhẹ nhàng như tự tin nhưng đầy quyến rũ và khó quên đối với người đọc, khiến họ có chút bâng khuâng trong lòng. Đời sinh viên là quãng thời gian đẹp nhất trong hoàn cảnh của nhiều người. Đó là khi chúng ta được sống thật với chính mình, với nét hồn nhiên, vô tư trên khuôn mặt trẻ thơ. Và chắc chắn là ngày đầu tiên đến lớp của tôi. Khoảnh khắc khó quên ấy đã được Thanh Tịnh tái hiện đầy xúc động qua truyện ngắn “Tôi đi học”. Truyện ngắn này thuộc tập sách Tổ quốc xuất bản năm 1941 và là một hồi ký. Tác giả đã kể lại những kỉ niệm ấm áp của ngày đầu tiên đi học cách đây ba mươi năm. Các văn bản được viết theo trình tự thời gian. Tâm trạng của nhân vật được trình bày theo những sự việc đáng nhớ về ngày đầu tiên đi học.
Diễn biến tâm trạng của nhân vật song song với những sự kiện đáng nhớ của ngày đầu tiên đi học. Tác giả đã kể lại cảm xúc của một cậu bé khi lần đầu tiên đến trường: từ sự ân cần của mẹ khi dắt tay cậu, đến sự ngưỡng mộ của cậu khi nhìn thấy ngôi trường; từ sự hồi hộp khi nghe cô giáo gọi tên mình, đến sự hồi hộp khi phải xa mẹ để đến lớp cùng các bạn. Từ đó, tác giả đã tạo nên một bài thơ trữ tình sâu sắc. Mở đầu truyện ngắn, tác giả đã đưa ra một khung cảnh thiên nhiên, như một sợi dây liên kết cho những hoài niệm về quá khứ. Mùa thu vừa đẹp vừa buồn. Những đổi thay của đất trời khiến tác giả bồi hồi nhớ lại những kỷ niệm xưa của thời cắp sách đến trường: “Hàng năm cứ vào độ cuối thu, lá bên đường lại rụng nhiều, trời âm u, lòng tôi bồi hồi với bao kỉ niệm đẹp. của ngày đầu tiên đi học…”, cảm xúc được thể hiện một cách tự nhiên nhưng cũng rất thú vị, tác giả đã khéo léo sử dụng nghệ thuật so sánh, kết hợp những hình ảnh gợi tả để vẽ nên một bức tranh thiên nhiên với những nét vẽ giản dị nhưng đủ cho ta thấy sức hấp dẫn kì ảo lãng mạn của không gian mùa thu với lá vàng, mây bạc bồng bềnh trên bầu trời xanh.
Tác giả đã trình bày cảm xúc, tâm trạng của “tôi” khi được mẹ dắt tay trên đường đến trường. Đó là một buổi sáng mùa thu “một buổi sáng đầy sương thu và gió lạnh”. Tôi và mẹ nắm tay nhau đi trên con đường quen thuộc. Cảnh vật xung quanh tôi vẫn vậy, không có gì khác. Còn nhân vật tôi, trong cảm giác hồi hộp, lo lắng xen lẫn háo hức của lần đầu tiên được đến trường, nhìn thấy những cảnh tượng đó từ xa lạ đến quen thuộc, từ xa đến gần. Đó là những cảm nhận tinh tế và chân thật của một tâm hồn trẻ thơ trong sáng. Một đứa trẻ mới học lớp 1 nhưng đã có vẻ uy nghiêm, trang nghiêm “Trong tà áo dài đen, em thấy uy nghiêm, trang nghiêm”. Đi học, tính cách tôi cũng trưởng thành và nghiêm túc hơn. Một cậu bé 6 tuổi lần đầu tiên đến trường với sự thích thú, cậu nhìn mọi người và mọi thứ xung quanh mình bằng con mắt của một cậu bé có chút nghiêm túc và một chút ngây thơ. Nhìn bạn bè trạc tuổi cõng sách, anh nghĩ mình đã đủ lớn để cầm trên tay. Anh cầu xin mẹ anh giữ nó, mặc dù điều đó thật khó khăn đối với anh. Nhưng nhân vật “tôi” hiểu rằng mình đã trưởng thành, không còn ngây ngô, khờ khạo nữa mà đã đủ chín chắn để một mình gánh vác đống sách vở ấy. Nhưng còn là một đứa trẻ, cậu vẫn có suy nghĩ hồn nhiên: “Chắc chỉ người lớn mới cầm được bút chì”. Nhưng chính suy nghĩ của cậu bé đã khiến người đọc mỉm cười vì vẻ đẹp của cậu bé.
Hình ảnh những đứa trẻ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đến trường đã gợi cho nhà văn những kỉ niệm khó quên của ngày đầu tiên đến trường. Thời gian đã mấy chục năm trôi qua, tác giả – vẫn nhớ rõ về một chàng trai năm xưa: Buổi sáng hôm ấy, một buổi sáng đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ âu yếm nắm tay dắt tôi đi trên con đường làng dài và hẹp. Tâm trạng sảng khoái, cảm giác mới lạ của cậu bé khi được mẹ dắt đi học trên phố được miêu tả rất tinh tế. Tôi đã đi trên con đường này nhiều lần, nhưng lần này tôi chợt thấy rằng… khung cảnh xung quanh đã thay đổi. Cậu bé nhanh chóng biết được nguyên nhân của sự lạ lùng đó: vì lòng cậu đã trải qua một sự thay đổi lớn: hôm nay cậu đến trường. Đi học là một sự kiện quan trọng trong cuộc đời. nghĩa là cậu bé đã lớn và từ nay sẽ không chơi đùa như một đứa trẻ vô thức nữa. không còn có thể lội qua sông để bay như Quý và không thể đi chơi như Filo. Suy nghĩ trong sáng và nghiêm túc của học sinh ngày đầu tiên đến trường thật hồn nhiên và đáng yêu. Không chỉ nhìn thấy sự thay đổi của cảnh sắc bên ngoài, mà còn nhìn thấy sự thay đổi lớn lao trong con người.
Tác giả kể lại cảm xúc của mình khi còn nhỏ, tác giả vui vẻ nói: Ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi nhẹ như mây trôi núi trôi. Hình ảnh so sánh trong câu văn trên thật tinh tế, đẹp đẽ mà lại rất phù hợp với tâm lí của trẻ thơ. Cậu bé bỡ ngỡ giữa sân trường làng Mỹ Lý đông đúc. Mọi người đều có quần áo sạch sẽ và khuôn mặt rạng rỡ và vui vẻ. Anh kể lại những cảm xúc về ngôi trường trước khi nhập học với thái độ dửng dưng: “Mấy hôm trước, khi đi ngang qua làng Hòa An để hái hoa đỗ quyên với Minh, tôi có dừng lại ở trường một lần. . , ngôi trường đối với em là một nơi xa lạ…” Nhưng giờ đây, khi còn là một học sinh, nó chợt thấy ngôi trường thật đẹp và hoành tráng, còn nó thì quá nhỏ bé đối với nó, vì thế nó rất lo lắng, trước mắt là một thế giới hoàn toàn mới. cậu, bạn bè cùng trang lứa như những chú chim nhỏ đứng trên bờ tổ nhìn trời, muốn bay lên nhưng lại ngập ngừng và sợ hãi. , và khao khát ngày đầu tiên được gặp lại bạn bè, thầy cô: “Một lúc sau tiếng trống lại vang lên trong lòng tôi…”.
Các văn bản có một mô tả chi tiết của bức tranh. Bài học đầu tiên được sao chép trực tiếp. Giây phút chờ được gọi tên cũng đầy lo lắng: “Khi anh ấy đọc tên từng người, tôi như ngừng đập tim. Tôi quên rằng bạn đang ở phía sau tôi … “. Anh sợ hãi khi sắp rời xa vòng tay mẹ, nhưng rồi khoảnh khắc ấy cũng đến. Khi ngồi yên trong lớp để tiếp thu bài học đầu tiên, cậu cảm thấy mọi thứ xung quanh vừa xa lạ vừa gần gũi: “Trong lớp có một mùi lạ. Nhìn bức tranh nào treo trên tường cũng thấy vui…” Rồi vừa bỡ ngỡ vừa tự tin, cậu bé trịnh trọng bước vào lớp học đầu tiên trong đời: “Con vòng tay qua bàn nhìn cô giáo viết trong đầu. đánh vần để đọc”.. tương tự truyện ngắn “Tôi đi học” để lại cho ta một chút bùi ngùi về những ngày tựu trường, những khoảnh khắc không bao giờ phai trong tâm trí mỗi người.
Tôi đi học là một trang đầy thơ, những bài thơ của những kỉ niệm tuổi thơ ngày đầu tiên đến trường. Thơ với giọng nhẹ nhàng xúc động. Thơ ở trong sâu thẳm và khơi gợi những kỉ niệm của mỗi chúng ta. Tôi đi học như một trái tim buồn của một thời để nhớ, một thời để yêu. Kỉ niệm ấy thật đẹp và sâu sắc, nên mỗi năm vào cuối thu, lá bên đường rụng nhiều, trên trời có những đám mây bạc, lòng em lại bồi hồi bao kỉ niệm đẹp đẽ của ngày đầu tiên đi học.
Nguồn: Trường Cao đẳng Tài nguyên và Môi trường Miền Trung Chuyên mục: Tổng hợp
Nhớ để nguồn bài viết này: Đọc truyện ngắn Tôi đi học của Thanh Tịnh rất hay
của website thpttranhungdao.edu.vn
Chuyên mục: Là ai?
#Đọc #truyện #ngắn #Tôi #đi #học #của #Thanh #Tịnh #rất #hay
Trả lời