Cuộc thi Viết thư UPU lần thứ 48 năm 2019 với chủ đề mở, lôi cuốn Viết thư về người người hùng của em đã thu hút sự quan tâm của đông đảo học trò dưới 16 tuổi say mê sáng tác văn học. , nhằm giúp các em có thêm ý tưởng cho bài viết và nắm vững cách viết một bức thư, chúng tôi giới thiệu tới các em bài văn mẫu viết thư kể về người người hùng của em, người hùng là bố để các em tham khảo. .
Viết một bức thư về người hùng của bạn, người hùng là bố
Bài văn mẫu viết thư UPU lần thứ 48 năm 2019, Viết một bức thư kể về người hùng của em, người hùng là bố
Hải Phòng, ngày 10 tháng 12 năm 2018
Xin chào tất cả mọi người đang đọc bức thư này!
Chào bố của bạn!
Tôi luôn cho rằng mỗi chúng ta đều có những người hùng của riêng mình. Người người hùng đó có thể là người có sức mạnh phi thường như siêu nhân,… Nhưng cũng có người người hùng chỉ là một người phổ biến như bao người khác. Với tôi, người người hùng trong trái tim tôi chẳng có gì đặc trưng hay sức mạnh siêu tự nhiên, to lớn, phi thường, anh đó chỉ là một người hùng rất nhỏ, thầm lặng trong cuộc sống bận rộn, lập cập này. Người hùng của tôi là cha tôi.
Tôi lớn lên trong một gia đình có mẹ là thầy cô giáo và bố là lang y thú y. Ko có gì đặc trưng hơn nhiều người khác. Tuy nhiên, tôi luôn nghĩ rằng việc làm của cả bố và mẹ đều là những công việc khiến người khác phải ngưỡng mộ biết bao. Nếu mẹ là người lái đò, người dẫn dắt con thuyền tri thức trồng nhiều người, thì cha là lang y với công việc chuyên chăm sóc thú cưng của người khác.
Cũng giống như các lang y ở bệnh viện bận chăm sóc từng bệnh nhân, vậy nên bố tôi cũng bận chăm sóc những con vật cưng tới thăm ông đó. Vì vậy, công việc của bố luôn bận rộn hàng ngày. Công việc tưởng dường như vô cùng nhẹ nhõm, ko hề mỏi mệt. Tuy nhiên, ko phải người nào cũng biết được những vất vả nhưng bố phải chịu đựng hàng ngày.
Mỗi con chó tới nhà tôi khám bệnh đều là thú cưng của người khác, được nuôi trong nhà và từng là con người, nhưng điều đó ko có tức là việc tiếp cận chúng dễ dàng hơn. Chúng vẫn sẵn sàng xù lông và cắn người mỗi lúc có người lạ tới gần. Vì vậy, việc của bố là từ từ tìm hiểu từng đứa trẻ rồi mới khám cho chúng. Thực chất của chúng cũng giống như trẻ sơ sinh nên bố phải rất tỉ mỉ và nhẹ nhõm mới có thể chạm vào chúng. Đôi lúc bố chỉ đùa cắt lông cho một chú chó xù, thỉnh thoảng bố tới thăm một chú mèo Ba Tư lông xù đáng yêu. Nhưng cũng có những lúc Bull hung hãn tới mức bố phải vất vả một lúc mới khám cho nó. Công việc của bố có vẻ ko nguy hiểm chút nào, nhưng ko, cũng rất nguy hiểm đấy các bạn ạ!
Một lần, bố tôi khám và điều trị cho một chú mèo bị ốm. Cô ta gầm gừ quay lại định cắn bố tôi khiến ông bị thương ở tay. Chính vì vậy, phải một thời kì sau, bố mới quay lại với công việc của mình vì vết mèo cắn để lại vết thương khá sâu trên tay.
Dù công việc chăm sóc những chú chó bận rộn tương tự nhưng bố chưa bao giờ lơ là hay ko quan tâm tới chị em tôi. Chỉ ít thời kì trong ngày nhưng anh vẫn dành thời kì để trò chuyện, hỏi han đủ thứ chuyện trên đời. Mỗi câu chuyện của anh dường như luôn chứa đựng những thú vui, những bài học nhỏ nhưng anh muốn dạy chúng ta.
Có một điều đặc trưng là trong ngôi nhà của chúng tôi có rất nhiều động vật nhỏ, đặc trưng là chó mèo. Chính cha tôi là người đã mang chúng trở lại. Có nhẽ điều khiến tôi vô cùng tôn kính cha, đó là ông luôn là người dang tay cứu giúp những con vật nhỏ nhỏ khốn khổ đó. Mọi lúc, mọi nơi, chỉ cần một cuộc điện thoại là anh đó sẽ vứt bỏ mọi thứ và tới xem mọi chuyện như thế nào. Có nhẽ ý thức trách nhiệm và tình mến thương động vật là động lực để các ông bố luôn thực hiện đúng trách nhiệm của mình đối với động vật, kể cả việc cứu chúng.
Tôi nhớ rất rõ một lần đi học về. Tôi thấy bố tôi đã xong việc và sẵn sàng vào bếp vì hôm đó mẹ tôi về muộn. Ngay sau đó, một cuộc điện thoại tới. Vì vậy, ba tôi nhanh chóng thay đồ và chạy ra khỏi nhà. Tôi rất tò mò nên đã chạy theo bố. Hóa ra cuộc điện thoại đó là của một người bạn của bố – người đã phát xuất hiện mèo con sơ sinh bị bỏ rơi bên vệ đường. Anh đó biết bố tôi là một người yêu động vật, vì vậy anh đó đã gọi bố tôi. Nhìn thấy những chú mèo con nằm trong thùng giấy, đôi mắt của người cha sáng lên và kèm theo đó là sự thở phào nhẹ nhõm lúc cả 4 chú mèo con đều khỏe mạnh. Bố bế chúng lên, cưng nựng chúng như một con mèo mẹ thực thụ. Và tôi đã mang chúng về nhà, chăm sóc chúng cẩn thận như những đứa trẻ sơ sinh của tôi. Vì vậy, thỉnh thoảng tôi cảm thấy thực sự ghen tuông tị với những con vật cưng của bố tôi. Ko chỉ lần đó, bố còn vô số lần mang về nhà những con vật cưng nhỏ bị bỏ rơi ngoài đường. Và với tình mến thương và sự chăm sóc tận tình của bố, những con vật đó lớn lên và ngày càng khỏe mạnh hơn. Tình yêu của bố dành cho họ đã khiến họ hạnh phúc hơn. Có nhẽ vì vậy nhưng tôi luôn cảm thấy bố là một người rất tuyệt vời, ông là một thiên thần đã cứu rất nhiều sinh mạng trên cuộc đời này. Lúc ngoài kia, bao người vẫn đang day dứt và ruồng rẫy những con vật nhỏ nhỏ tội nghiệp, thì chính bố là người mang tới cho chúng niềm kỳ vọng mới về một mái ấm tình thương. Vậy đó, bố cứ làm nên những điều kỳ diệu, bồi đắp trong trái tim chúng con tình mến thương dành cho những con vật xung quanh.
Đó là lý do vì sao, ko có siêu năng lực, ko có siêu năng lực, bố tôi là một người hùng vô danh. Bao nhiêu mảnh đời đã được cha nuôi nấng và truyền cho họ niềm tin về một cuộc sống mới. Bố là người đã xây dựng cho chúng ta một trái tim bao dung, mến thương từ những điều nhỏ nhỏ kế bên. Bố là một người hùng trong trái tim tôi và cả những con vật cưng của tôi nữa.
Nữ người hùng
Thông qua nội dung Viết thư UPU lần thứ 48 chủ đề về Viết một bức thư về người hùng của bạn, người hùng là bố, con cái sẽ có dịp hiểu thêm về cha mẹ ruột của mình, cũng như cảm thu được những gì tốt đẹp nhất nhưng cha mẹ luôn dành cho mình. Nhưng ko chỉ bố, mẹ nhưng những người xung quanh như ông ngoại, thầy cô cũng là những người luôn hướng thiện, dìu dắt chúng ta trong suốt những năm tháng tuổi thơ. Để hiểu rõ hơn về vấn đề này cũng như có thêm kiến thức để tham gia cuộc thi viết thư UPU lần thứ 48, các bạn đón đọc Viết một bức thư về người hùng của bạn, người hùng là ông nội hoặc phần cụ thể Viết một bức thư về người hùng của bạn, người hùng là một thầy cô giáo. Mời các bạn cùng chú ý tham khảo và nắm bắt nội dung cụ thể những nội dung hữu ích này.
https://thuthuat.taimienphi.vn/viet-mot-buc-thu-ve-nguoi-hung-cua-em-so-1-42599n
Xem thêm các bài viết hay về Hỏi và đáp văn học
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Bố” state=”close”]
Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Bố
Hình Ảnh về: Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Bố
Video về: Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Bố
Wiki về Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Bố
Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Bố -
Cuộc thi Viết thư UPU lần thứ 48 năm 2019 với chủ đề mở, lôi cuốn Viết thư về người người hùng của em đã thu hút sự quan tâm của đông đảo học trò dưới 16 tuổi say mê sáng tác văn học. , nhằm giúp các em có thêm ý tưởng cho bài viết và nắm vững cách viết một bức thư, chúng tôi giới thiệu tới các em bài văn mẫu viết thư kể về người người hùng của em, người hùng là bố để các em tham khảo. .
Viết một bức thư về người hùng của bạn, người hùng là bố
Bài văn mẫu viết thư UPU lần thứ 48 năm 2019, Viết một bức thư kể về người hùng của em, người hùng là bố
Hải Phòng, ngày 10 tháng 12 năm 2018
Xin chào tất cả mọi người đang đọc bức thư này!
Chào bố của bạn!
Tôi luôn cho rằng mỗi chúng ta đều có những người hùng của riêng mình. Người người hùng đó có thể là người có sức mạnh phi thường như siêu nhân,… Nhưng cũng có người người hùng chỉ là một người phổ biến như bao người khác. Với tôi, người người hùng trong trái tim tôi chẳng có gì đặc trưng hay sức mạnh siêu tự nhiên, to lớn, phi thường, anh đó chỉ là một người hùng rất nhỏ, thầm lặng trong cuộc sống bận rộn, lập cập này. Người hùng của tôi là cha tôi.
Tôi lớn lên trong một gia đình có mẹ là thầy cô giáo và bố là lang y thú y. Ko có gì đặc trưng hơn nhiều người khác. Tuy nhiên, tôi luôn nghĩ rằng việc làm của cả bố và mẹ đều là những công việc khiến người khác phải ngưỡng mộ biết bao. Nếu mẹ là người lái đò, người dẫn dắt con thuyền tri thức trồng nhiều người, thì cha là lang y với công việc chuyên chăm sóc thú cưng của người khác.
Cũng giống như các lang y ở bệnh viện bận chăm sóc từng bệnh nhân, vậy nên bố tôi cũng bận chăm sóc những con vật cưng tới thăm ông đó. Vì vậy, công việc của bố luôn bận rộn hàng ngày. Công việc tưởng dường như vô cùng nhẹ nhõm, ko hề mỏi mệt. Tuy nhiên, ko phải người nào cũng biết được những vất vả nhưng bố phải chịu đựng hàng ngày.
Mỗi con chó tới nhà tôi khám bệnh đều là thú cưng của người khác, được nuôi trong nhà và từng là con người, nhưng điều đó ko có tức là việc tiếp cận chúng dễ dàng hơn. Chúng vẫn sẵn sàng xù lông và cắn người mỗi lúc có người lạ tới gần. Vì vậy, việc của bố là từ từ tìm hiểu từng đứa trẻ rồi mới khám cho chúng. Thực chất của chúng cũng giống như trẻ sơ sinh nên bố phải rất tỉ mỉ và nhẹ nhõm mới có thể chạm vào chúng. Đôi lúc bố chỉ đùa cắt lông cho một chú chó xù, thỉnh thoảng bố tới thăm một chú mèo Ba Tư lông xù đáng yêu. Nhưng cũng có những lúc Bull hung hãn tới mức bố phải vất vả một lúc mới khám cho nó. Công việc của bố có vẻ ko nguy hiểm chút nào, nhưng ko, cũng rất nguy hiểm đấy các bạn ạ!
Một lần, bố tôi khám và điều trị cho một chú mèo bị ốm. Cô ta gầm gừ quay lại định cắn bố tôi khiến ông bị thương ở tay. Chính vì vậy, phải một thời kì sau, bố mới quay lại với công việc của mình vì vết mèo cắn để lại vết thương khá sâu trên tay.
Dù công việc chăm sóc những chú chó bận rộn tương tự nhưng bố chưa bao giờ lơ là hay ko quan tâm tới chị em tôi. Chỉ ít thời kì trong ngày nhưng anh vẫn dành thời kì để trò chuyện, hỏi han đủ thứ chuyện trên đời. Mỗi câu chuyện của anh dường như luôn chứa đựng những thú vui, những bài học nhỏ nhưng anh muốn dạy chúng ta.
Có một điều đặc trưng là trong ngôi nhà của chúng tôi có rất nhiều động vật nhỏ, đặc trưng là chó mèo. Chính cha tôi là người đã mang chúng trở lại. Có nhẽ điều khiến tôi vô cùng tôn kính cha, đó là ông luôn là người dang tay cứu giúp những con vật nhỏ nhỏ khốn khổ đó. Mọi lúc, mọi nơi, chỉ cần một cuộc điện thoại là anh đó sẽ vứt bỏ mọi thứ và tới xem mọi chuyện như thế nào. Có nhẽ ý thức trách nhiệm và tình mến thương động vật là động lực để các ông bố luôn thực hiện đúng trách nhiệm của mình đối với động vật, kể cả việc cứu chúng.
Tôi nhớ rất rõ một lần đi học về. Tôi thấy bố tôi đã xong việc và sẵn sàng vào bếp vì hôm đó mẹ tôi về muộn. Ngay sau đó, một cuộc điện thoại tới. Vì vậy, ba tôi nhanh chóng thay đồ và chạy ra khỏi nhà. Tôi rất tò mò nên đã chạy theo bố. Hóa ra cuộc điện thoại đó là của một người bạn của bố - người đã phát xuất hiện mèo con sơ sinh bị bỏ rơi bên vệ đường. Anh đó biết bố tôi là một người yêu động vật, vì vậy anh đó đã gọi bố tôi. Nhìn thấy những chú mèo con nằm trong thùng giấy, đôi mắt của người cha sáng lên và kèm theo đó là sự thở phào nhẹ nhõm lúc cả 4 chú mèo con đều khỏe mạnh. Bố bế chúng lên, cưng nựng chúng như một con mèo mẹ thực thụ. Và tôi đã mang chúng về nhà, chăm sóc chúng cẩn thận như những đứa trẻ sơ sinh của tôi. Vì vậy, thỉnh thoảng tôi cảm thấy thực sự ghen tuông tị với những con vật cưng của bố tôi. Ko chỉ lần đó, bố còn vô số lần mang về nhà những con vật cưng nhỏ bị bỏ rơi ngoài đường. Và với tình mến thương và sự chăm sóc tận tình của bố, những con vật đó lớn lên và ngày càng khỏe mạnh hơn. Tình yêu của bố dành cho họ đã khiến họ hạnh phúc hơn. Có nhẽ vì vậy nhưng tôi luôn cảm thấy bố là một người rất tuyệt vời, ông là một thiên thần đã cứu rất nhiều sinh mạng trên cuộc đời này. Lúc ngoài kia, bao người vẫn đang day dứt và ruồng rẫy những con vật nhỏ nhỏ tội nghiệp, thì chính bố là người mang tới cho chúng niềm kỳ vọng mới về một mái ấm tình thương. Vậy đó, bố cứ làm nên những điều kỳ diệu, bồi đắp trong trái tim chúng con tình mến thương dành cho những con vật xung quanh.
Đó là lý do vì sao, ko có siêu năng lực, ko có siêu năng lực, bố tôi là một người hùng vô danh. Bao nhiêu mảnh đời đã được cha nuôi nấng và truyền cho họ niềm tin về một cuộc sống mới. Bố là người đã xây dựng cho chúng ta một trái tim bao dung, mến thương từ những điều nhỏ nhỏ kế bên. Bố là một người hùng trong trái tim tôi và cả những con vật cưng của tôi nữa.
Nữ người hùng
Thông qua nội dung Viết thư UPU lần thứ 48 chủ đề về Viết một bức thư về người hùng của bạn, người hùng là bố, con cái sẽ có dịp hiểu thêm về cha mẹ ruột của mình, cũng như cảm thu được những gì tốt đẹp nhất nhưng cha mẹ luôn dành cho mình. Nhưng ko chỉ bố, mẹ nhưng những người xung quanh như ông ngoại, thầy cô cũng là những người luôn hướng thiện, dìu dắt chúng ta trong suốt những năm tháng tuổi thơ. Để hiểu rõ hơn về vấn đề này cũng như có thêm kiến thức để tham gia cuộc thi viết thư UPU lần thứ 48, các bạn đón đọc Viết một bức thư về người hùng của bạn, người hùng là ông nội hoặc phần cụ thể Viết một bức thư về người hùng của bạn, người hùng là một thầy cô giáo. Mời các bạn cùng chú ý tham khảo và nắm bắt nội dung cụ thể những nội dung hữu ích này.
https://thuthuat.taimienphi.vn/viet-mot-buc-thu-ve-nguoi-hung-cua-em-so-1-42599n
Xem thêm các bài viết hay về Hỏi và đáp văn học
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” 1″>
Cuộc thi Viết thư UPU lần thứ 48 năm 2019 với chủ đề mở, hấp dẫn Viết thư về người anh hùng của em đã thu hút sự quan tâm của đông đảo học sinh dưới 16 tuổi đam mê sáng tác văn học. , nhằm giúp các em có thêm ý tưởng cho bài viết và nắm vững cách viết một bức thư, chúng tôi giới thiệu đến các em bài văn mẫu viết thư kể về người anh hùng của em, anh hùng là bố để các em tham khảo. .
Viết một bức thư về anh hùng của bạn, anh hùng là bố
Bài văn mẫu viết thư UPU lần thứ 48 năm 2019, Viết một bức thư kể về anh hùng của em, anh hùng là bố
Hải Phòng, ngày 10 tháng 12 năm 2018
Xin chào tất cả mọi người đang đọc bức thư này!
Chào bố của bạn!
Tôi luôn cho rằng mỗi chúng ta đều có những anh hùng của riêng mình. Người anh hùng đó có thể là người có sức mạnh phi thường như siêu nhân,… Nhưng cũng có người anh hùng chỉ là một người bình thường như bao người khác. Với tôi, người anh hùng trong trái tim tôi chẳng có gì đặc biệt hay sức mạnh siêu nhiên, to lớn, phi thường, anh ấy chỉ là một người hùng rất nhỏ, thầm lặng trong cuộc sống bận rộn, hối hả này. Anh hùng của tôi là cha tôi.
Tôi lớn lên trong một gia đình có mẹ là giáo viên và bố là bác sĩ thú y. Không có gì đặc biệt hơn nhiều người khác. Tuy nhiên, tôi luôn nghĩ rằng việc làm của cả bố và mẹ đều là những công việc khiến người khác phải ngưỡng mộ biết bao. Nếu mẹ là người lái đò, người dẫn dắt con thuyền tri thức trồng nhiều người, thì cha là bác sĩ với công việc chuyên chăm sóc thú cưng của người khác.
Cũng giống như các bác sĩ ở bệnh viện bận chăm sóc từng bệnh nhân, vậy nên bố tôi cũng bận chăm sóc những con vật cưng đến thăm ông ấy. Vì vậy, công việc của bố luôn bận rộn hàng ngày. Công việc tưởng chừng như vô cùng nhẹ nhàng, không hề mệt mỏi. Tuy nhiên, không phải ai cũng biết được những vất vả mà bố phải chịu đựng hàng ngày.
Mỗi con chó đến nhà tôi khám bệnh đều là thú cưng của người khác, được nuôi trong nhà và từng là con người, nhưng điều đó không có nghĩa là việc tiếp cận chúng dễ dàng hơn. Chúng vẫn sẵn sàng xù lông và cắn người mỗi khi có người lạ đến gần. Vì vậy, việc của bố là từ từ tìm hiểu từng đứa trẻ rồi mới khám cho chúng. Bản chất của chúng cũng giống như trẻ sơ sinh nên bố phải rất tỉ mỉ và nhẹ nhàng mới có thể chạm vào chúng. Đôi khi bố chỉ đùa cắt lông cho một chú chó xù, đôi khi bố đến thăm một chú mèo Ba Tư lông xù đáng yêu. Nhưng cũng có những lúc Bull hung hãn đến mức bố phải vất vả một lúc mới khám cho nó. Công việc của bố có vẻ không nguy hiểm chút nào, nhưng không, cũng rất nguy hiểm đấy các bạn ạ!
Một lần, bố tôi khám và điều trị cho một chú mèo bị ốm. Cô ta gầm gừ quay lại định cắn bố tôi khiến ông bị thương ở tay. Chính vì vậy, phải một thời gian sau, bố mới quay lại với công việc của mình vì vết mèo cắn để lại vết thương khá sâu trên tay.
Dù công việc chăm sóc những chú chó bận rộn như vậy nhưng bố chưa bao giờ lơ là hay không quan tâm đến chị em tôi. Chỉ ít thời gian trong ngày nhưng anh vẫn dành thời gian để trò chuyện, hỏi han đủ thứ chuyện trên đời. Mỗi câu chuyện của anh dường như luôn chứa đựng những niềm vui, những bài học nhỏ mà anh muốn dạy chúng ta.
Có một điều đặc biệt là trong ngôi nhà của chúng tôi có rất nhiều động vật nhỏ, đặc biệt là chó mèo. Chính cha tôi là người đã mang chúng trở lại. Có lẽ điều khiến tôi vô cùng tôn kính cha, đó là ông luôn là người dang tay cứu giúp những con vật bé nhỏ khốn khổ ấy. Mọi lúc, mọi nơi, chỉ cần một cuộc điện thoại là anh ấy sẽ vứt bỏ mọi thứ và đến xem mọi chuyện như thế nào. Có lẽ tinh thần trách nhiệm và tình yêu thương động vật là động lực để các ông bố luôn thực hiện đúng trách nhiệm của mình đối với động vật, kể cả việc cứu chúng.
Tôi nhớ rất rõ một lần đi học về. Tôi thấy bố tôi đã xong việc và chuẩn bị vào bếp vì hôm đó mẹ tôi về muộn. Ngay sau đó, một cuộc điện thoại đến. Vì vậy, ba tôi nhanh chóng thay đồ và chạy ra khỏi nhà. Tôi rất tò mò nên đã chạy theo bố. Hóa ra cuộc điện thoại đó là của một người bạn của bố – người đã phát hiện ra mèo con sơ sinh bị bỏ rơi bên vệ đường. Anh ấy biết bố tôi là một người yêu động vật, vì vậy anh ấy đã gọi bố tôi. Nhìn thấy những chú mèo con nằm trong thùng giấy, đôi mắt của người cha sáng lên và kèm theo đó là sự thở phào nhẹ nhõm khi cả 4 chú mèo con đều khỏe mạnh. Bố bế chúng lên, cưng nựng chúng như một con mèo mẹ thực thụ. Và tôi đã mang chúng về nhà, chăm sóc chúng cẩn thận như những đứa trẻ sơ sinh của tôi. Vì vậy, đôi khi tôi cảm thấy thực sự ghen tị với những con vật cưng của bố tôi. Không chỉ lần đó, bố còn vô số lần mang về nhà những con vật cưng nhỏ bị bỏ rơi ngoài đường. Và với tình yêu thương và sự chăm sóc tận tình của bố, những con vật đó lớn lên và ngày càng khỏe mạnh hơn. Tình yêu của bố dành cho họ đã khiến họ hạnh phúc hơn. Có lẽ vì vậy mà tôi luôn cảm thấy bố là một người rất tuyệt vời, ông là một thiên thần đã cứu rất nhiều sinh mạng trên cuộc đời này. Khi ngoài kia, bao người vẫn đang day dứt và ruồng rẫy những con vật bé nhỏ tội nghiệp, thì chính bố là người mang đến cho chúng niềm hy vọng mới về một mái ấm tình thương. Vậy đó, bố cứ làm nên những điều kỳ diệu, bồi đắp trong trái tim chúng con tình yêu thương dành cho những con vật xung quanh.
Đó là lý do tại sao, không có siêu năng lực, không có siêu năng lực, bố tôi là một anh hùng vô danh. Bao nhiêu mảnh đời đã được cha cưu mang và truyền cho họ niềm tin về một cuộc sống mới. Bố là người đã xây dựng cho chúng ta một trái tim bao dung, yêu thương từ những điều nhỏ bé bên cạnh. Bố là một người hùng trong trái tim tôi và cả những con vật cưng của tôi nữa.
Nữ anh hùng
Thông qua nội dung Viết thư UPU lần thứ 48 chủ đề về Viết một bức thư về anh hùng của bạn, anh hùng là bố, con cái sẽ có cơ hội hiểu thêm về cha mẹ ruột của mình, cũng như cảm nhận được những gì tốt đẹp nhất mà cha mẹ luôn dành cho mình. Mà không chỉ bố, mẹ mà những người xung quanh như ông ngoại, thầy cô cũng là những người luôn hướng thiện, dìu dắt chúng ta trong suốt những năm tháng tuổi thơ. Để hiểu rõ hơn về vấn đề này cũng như có thêm kiến thức để tham gia cuộc thi viết thư UPU lần thứ 48, các bạn đón đọc Viết một bức thư về anh hùng của bạn, anh hùng là ông nội hoặc phần chi tiết Viết một bức thư về anh hùng của bạn, anh hùng là một giáo viên. Mời các bạn cùng chú ý tham khảo và nắm bắt nội dung chi tiết những nội dung hữu ích này.
https://thuthuat.taimienphi.vn/viet-mot-buc-thu-ve-nguoi-hung-cua-em-so-1-42599n
Xem thêm các bài viết hay về Hỏi và đáp văn học
[/box]
#Viết #một #bức #thư #về #người #hùng #của #người #hùng #là #Bố
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Bố có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Viết một bức thư về người hùng của em, người hùng là Bố bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Văn học
#Viết #một #bức #thư #về #người #hùng #của #người #hùng #là #Bố
Trả lời