Mỗi dịp gần Tết, ra đường nhìn những cây quất vàng rực, tôi lại nhớ tới những cái Tết bình dị nơi miền quê yên bình.
Tôi nhớ làng tôi với những ngôi nhà mái tranh mọc trên nền đất cao, dựng bằng tre, trát bùn ao và rơm rạ; Chỉ cần vươn tay trao cho nhau những củ khoai nướng hay những món quà quê giản dị. Sắp Tết, làng quê sôi động hẳn lên. Ở nơi đây, tiếng cười nói ríu rít của người đi xa về chào hỏi, tiếng lợn kêu éc éc, tiếng chày nện chân… vui như Tết!
Tôi nhớ cái ao đã bao mùa phẳng lặng, lúc tôi ngồi rửa lá dong một cách tỉ mỉ, cẩn thận và sạch sẽ. Lúc chiếc bánh được gói xong cũng là lúc xôn xao cả khoảng sân nhỏ. Ông mặc bộ đồ nâu tươm tất, xung quanh là những chiếc rổ, đỗ xanh, thịt ướp tiêu, lạt giang, nếp, khuôn bánh… Người phụ việc của ông cắt lá cho vừa khuôn, ông ngồi buộc lại cho ông. bánh mới gói. Đêm đêm luộc bánh chưng mới thú vị làm sao. Cả gia đình quây quần bên bếp lửa.
Tết tới, làng quê rộn ràng tiếng nói cười… (Hình minh họa từ Internet).
Trong lúc xem bánh, người nào thích thì gửi cho anh rau (bếp làm bằng ba cái rau sành phơi khô để lót nồi) nướng gì cũng được. Có lúc là củ khoai, củ khoai, có lúc là củ sắn thơm phức. Người nào đi mưa về cũng thích ngồi bên bếp lạnh tay chân. Vui nhất là lúc đón nhỏ gói bánh chưng, những chiếc bánh tí xíu được gói theo thị hiếu của từng nhỏ và được ghi lại bằng cách buộc dây để nhận, ăn hay giữ tùy theo chủ sở hữu của chiếc bánh. Juicy, vui vẻ và đầm ấm. Bánh được lấy ra, xếp lên một ô cửa, sau đó đặt một ô cửa khác rồi ép trên chiếc cối đá nặng nề để hoàn thành việc ép bánh.
Dù bận rộn tới đâu, cứ chiều ba mươi, cô và sau này là mẹ cô lại đun một nồi nước lá mùi già để cả nhà tắm tất niên. Cho tới hiện giờ, dù đã đi xa nhưng phong tục đấy vẫn theo tôi tới mảnh đất này. Cả một năm cũ bụi trần được tẩy rửa thanh lọc, người nhẹ nhõm, khoan khoái, thơm tho. Cả ko gian ấm áp hương quê.
Cha hì hục gói dăm bông mỡ trước hiên nhà. Đây chỉ là cha phụ trách khâu làm thịt, tẩm ướp gia vị để xào thịt sao cho săn và đủ lửa. Lá cau rụng xuống, cha tôi tước cho bớt dày rồi cuộn tròn trên gác bếp. Lúc tôi rửa nó, nó khô như sừng và phủ đầy mồ hóng đen. Tuy nhiên, lúc giặt thì mềm như bìa cứng và phảng phất mùi cau. Cha trút miếng thịt rán còn nóng sốt vào mocha đã ráo nước rồi cuộn lại, buộc chặt cơm lại. Thật khôn khéo biết bao lúc có được chiếc lòng quay tít, mềm mại, chặt chẽ trong bàn tay thô ráp của bố. Miếng giăm bông lúc này giống như một viên kẹo khổng lồ.
Sau đó, anh cố định nó vào hai tấm ván gỗ nhỏ, dựng lên để ráo mỡ. Lúc mỡ còn nhỏ sẽ đông ngay trong thố. Vì ép gỗ nên lúc xẻ bì lợn bày ra đĩa, giò ko được tròn như gói khuôn hiện giờ. Nhìn miếng thịt nguội, tôi lại nhớ tới lọ dưa hành đã ngả vàng chua chua nhưng nuốt nước miếng. Ăn miếng chả lớn lớn chấm với nước mắm thơm và hành ngâm chua ngọt thì tuyệt vời. Vị ngọt, thơm của thịt heo nhà, vị giòn của thịt nấm mèo quyện trong vị cay của tiêu với mùi mắm, thoang thoảng mùi moca và vị chua chua của dưa hành, dưa leo thật tuyệt!
Tết vui nhất là cùng bố đi sắm quất cảnh rồi về nhà trang trí bằng giấy vàng óng ánh. Từ xưa, Tết nhà ta vô khối đào, quất thì ko thể thiếu. Những chùm quất vàng ươm thoảng trên nền xanh thẫm của lá, điểm xuyết những nụ hoa trắng nuột tỏa hương thơm ngát tô điểm cho ngôi nhà thêm đầm ấm.
Tôi nhớ ko khí trang trọng và đầm ấm trong đêm giao thừa và mùng một Tết. Tất cả những buồn phiền và những điều tồi tệ của năm cũ đều được bỏ lại trong năm cũ, mọi người đều vui vẻ ném những tân binh cũ đi, chúc nhau một năm mới bình yên và hạnh phúc. Con cái dù lớn lên cũng được cha mẹ mừng tuổi. Đồng xu đó tôi giữ làm “bùa” cầu may cho riêng mình.
Tết nào em cũng về với mẹ.
Năm nay, tôi biết rằng bạn kỳ vọng vào tôi rất nhiều. Hôm trước mẹ gọi điện hỏi:
– Bao giờ về?
Tôi ngập ngừng ko biết trả lời mẹ như thế nào thì mẹ bảo:
– Mẹ vẫn khỏe, nếu khó khăn quá thì từ từ sang năm mẹ về. Con bình yên là mẹ vui.
Nói là vậy nhưng chắc anh đã sẵn sàng Tết từ lâu để đón em về.
Ước gì có thật nhiều thanh xuân để ở bên cha mẹ!
HKQĐ
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Tết yêu thương – Tác giả: Hà Kim Quy” state=”close”]
Tết mến thương – Tác giả: Hà Kim Quy
Hình Ảnh về: Tết mến thương – Tác giả: Hà Kim Quy
Video về: Tết mến thương – Tác giả: Hà Kim Quy
Wiki về Tết mến thương – Tác giả: Hà Kim Quy
Tết mến thương – Tác giả: Hà Kim Quy -
Mỗi dịp gần Tết, ra đường nhìn những cây quất vàng rực, tôi lại nhớ tới những cái Tết bình dị nơi miền quê yên bình.
Tôi nhớ làng tôi với những ngôi nhà mái tranh mọc trên nền đất cao, dựng bằng tre, trát bùn ao và rơm rạ; Chỉ cần vươn tay trao cho nhau những củ khoai nướng hay những món quà quê giản dị. Sắp Tết, làng quê sôi động hẳn lên. Ở nơi đây, tiếng cười nói ríu rít của người đi xa về chào hỏi, tiếng lợn kêu éc éc, tiếng chày nện chân… vui như Tết!
Tôi nhớ cái ao đã bao mùa phẳng lặng, lúc tôi ngồi rửa lá dong một cách tỉ mỉ, cẩn thận và sạch sẽ. Lúc chiếc bánh được gói xong cũng là lúc xôn xao cả khoảng sân nhỏ. Ông mặc bộ đồ nâu tươm tất, xung quanh là những chiếc rổ, đỗ xanh, thịt ướp tiêu, lạt giang, nếp, khuôn bánh... Người phụ việc của ông cắt lá cho vừa khuôn, ông ngồi buộc lại cho ông. bánh mới gói. Đêm đêm luộc bánh chưng mới thú vị làm sao. Cả gia đình quây quần bên bếp lửa.
Tết tới, làng quê rộn ràng tiếng nói cười… (Hình minh họa từ Internet).
Trong lúc xem bánh, người nào thích thì gửi cho anh rau (bếp làm bằng ba cái rau sành phơi khô để lót nồi) nướng gì cũng được. Có lúc là củ khoai, củ khoai, có lúc là củ sắn thơm phức. Người nào đi mưa về cũng thích ngồi bên bếp lạnh tay chân. Vui nhất là lúc đón nhỏ gói bánh chưng, những chiếc bánh tí xíu được gói theo thị hiếu của từng nhỏ và được ghi lại bằng cách buộc dây để nhận, ăn hay giữ tùy theo chủ sở hữu của chiếc bánh. Juicy, vui vẻ và đầm ấm. Bánh được lấy ra, xếp lên một ô cửa, sau đó đặt một ô cửa khác rồi ép trên chiếc cối đá nặng nề để hoàn thành việc ép bánh.
Dù bận rộn tới đâu, cứ chiều ba mươi, cô và sau này là mẹ cô lại đun một nồi nước lá mùi già để cả nhà tắm tất niên. Cho tới hiện giờ, dù đã đi xa nhưng phong tục đấy vẫn theo tôi tới mảnh đất này. Cả một năm cũ bụi trần được tẩy rửa thanh lọc, người nhẹ nhõm, khoan khoái, thơm tho. Cả ko gian ấm áp hương quê.
Cha hì hục gói dăm bông mỡ trước hiên nhà. Đây chỉ là cha phụ trách khâu làm thịt, tẩm ướp gia vị để xào thịt sao cho săn và đủ lửa. Lá cau rụng xuống, cha tôi tước cho bớt dày rồi cuộn tròn trên gác bếp. Lúc tôi rửa nó, nó khô như sừng và phủ đầy mồ hóng đen. Tuy nhiên, lúc giặt thì mềm như bìa cứng và phảng phất mùi cau. Cha trút miếng thịt rán còn nóng sốt vào mocha đã ráo nước rồi cuộn lại, buộc chặt cơm lại. Thật khôn khéo biết bao lúc có được chiếc lòng quay tít, mềm mại, chặt chẽ trong bàn tay thô ráp của bố. Miếng giăm bông lúc này giống như một viên kẹo khổng lồ.
Sau đó, anh cố định nó vào hai tấm ván gỗ nhỏ, dựng lên để ráo mỡ. Lúc mỡ còn nhỏ sẽ đông ngay trong thố. Vì ép gỗ nên lúc xẻ bì lợn bày ra đĩa, giò ko được tròn như gói khuôn hiện giờ. Nhìn miếng thịt nguội, tôi lại nhớ tới lọ dưa hành đã ngả vàng chua chua nhưng nuốt nước miếng. Ăn miếng chả lớn lớn chấm với nước mắm thơm và hành ngâm chua ngọt thì tuyệt vời. Vị ngọt, thơm của thịt heo nhà, vị giòn của thịt nấm mèo quyện trong vị cay của tiêu với mùi mắm, thoang thoảng mùi moca và vị chua chua của dưa hành, dưa leo thật tuyệt!
Tết vui nhất là cùng bố đi sắm quất cảnh rồi về nhà trang trí bằng giấy vàng óng ánh. Từ xưa, Tết nhà ta vô khối đào, quất thì ko thể thiếu. Những chùm quất vàng ươm thoảng trên nền xanh thẫm của lá, điểm xuyết những nụ hoa trắng nuột tỏa hương thơm ngát tô điểm cho ngôi nhà thêm đầm ấm.
Tôi nhớ ko khí trang trọng và đầm ấm trong đêm giao thừa và mùng một Tết. Tất cả những buồn phiền và những điều tồi tệ của năm cũ đều được bỏ lại trong năm cũ, mọi người đều vui vẻ ném những tân binh cũ đi, chúc nhau một năm mới bình yên và hạnh phúc. Con cái dù lớn lên cũng được cha mẹ mừng tuổi. Đồng xu đó tôi giữ làm “bùa” cầu may cho riêng mình.
Tết nào em cũng về với mẹ.
Năm nay, tôi biết rằng bạn kỳ vọng vào tôi rất nhiều. Hôm trước mẹ gọi điện hỏi:
- Bao giờ về?
Tôi ngập ngừng ko biết trả lời mẹ như thế nào thì mẹ bảo:
– Mẹ vẫn khỏe, nếu khó khăn quá thì từ từ sang năm mẹ về. Con bình yên là mẹ vui.
Nói là vậy nhưng chắc anh đã sẵn sàng Tết từ lâu để đón em về.
Ước gì có thật nhiều thanh xuân để ở bên cha mẹ!
HKQĐ
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” bm_u bm_G” style=”text-align: justify;”>Mỗi dịp gần Tết, ra đường nhìn những cây quất vàng rực, tôi lại nhớ đến những cái Tết bình dị nơi miền quê yên bình.
Tôi nhớ làng tôi với những ngôi nhà mái tranh mọc trên nền đất cao, dựng bằng tre, trát bùn ao và rơm rạ; Chỉ cần vươn tay trao cho nhau những củ khoai nướng hay những món quà quê giản dị. Sắp Tết, làng quê nhộn nhịp hẳn lên. Ở nơi đây, tiếng cười nói ríu rít của người đi xa về chào hỏi, tiếng lợn kêu éc éc, tiếng chày nện chân… vui như Tết!
Tôi nhớ cái ao đã bao mùa phẳng lặng, khi tôi ngồi rửa lá dong một cách tỉ mỉ, cẩn thận và sạch sẽ. Khi chiếc bánh được gói xong cũng là lúc xôn xao cả khoảng sân nhỏ. Ông mặc bộ đồ nâu tươm tất, xung quanh là những chiếc rổ, đỗ xanh, thịt ướp tiêu, lạt giang, nếp, khuôn bánh… Người phụ việc của ông cắt lá cho vừa khuôn, ông ngồi buộc lại cho ông. bánh mới gói. Đêm đêm luộc bánh chưng mới thú vị làm sao. Cả gia đình quây quần bên bếp lửa.
Tết đến, làng quê rộn rã tiếng nói cười… (Hình minh họa từ Internet).
Trong khi xem bánh, ai thích thì gửi cho anh rau (bếp làm bằng ba cái rau sành phơi khô để lót nồi) nướng gì cũng được. Có khi là củ khoai, củ khoai, có khi là củ sắn thơm lừng. Ai đi mưa về cũng thích ngồi bên bếp lạnh tay chân. Vui nhất là khi đón bé gói bánh chưng, những chiếc bánh nhỏ xíu được gói theo sở thích của từng bé và được đánh dấu bằng cách buộc dây để nhận, ăn hay giữ tùy theo chủ nhân của chiếc bánh. Juicy, vui vẻ và ấm cúng. Bánh được lấy ra, xếp lên một ô cửa, sau đó đặt một ô cửa khác rồi ép trên chiếc cối đá nặng nề để hoàn thành việc ép bánh.
Dù bận rộn đến đâu, cứ chiều ba mươi, cô và sau này là mẹ cô lại đun một nồi nước lá mùi già để cả nhà tắm tất niên. Cho đến bây giờ, dù đã đi xa nhưng phong tục ấy vẫn theo tôi đến mảnh đất này. Cả một năm cũ bụi trần được gột rửa thanh lọc, người nhẹ nhõm, khoan khoái, thơm tho. Cả không gian ấm áp hương quê.
Cha hì hục gói dăm bông mỡ trước hiên nhà. Đây chỉ là cha phụ trách khâu làm thịt, tẩm ướp gia vị để xào thịt sao cho săn và đủ lửa. Lá cau rụng xuống, cha tôi tước cho bớt dày rồi cuộn tròn trên gác bếp. Khi tôi rửa nó, nó khô như sừng và phủ đầy bồ hóng đen. Tuy nhiên, khi giặt thì mềm như bìa cứng và phảng phất mùi cau. Cha trút miếng thịt rán còn nóng hổi vào mocha đã ráo nước rồi cuộn lại, buộc chặt cơm lại. Thật khéo léo biết bao khi có được chiếc lòng quay tít, mềm mại, chặt chẽ trong bàn tay thô ráp của bố. Miếng giăm bông lúc này giống như một viên kẹo khổng lồ.
Sau đó, anh cố định nó vào hai tấm ván gỗ nhỏ, dựng lên để ráo mỡ. Khi mỡ còn nhỏ sẽ đông ngay trong thố. Vì ép gỗ nên khi xẻ bì lợn bày ra đĩa, giò không được tròn như gói khuôn bây giờ. Nhìn miếng thịt nguội, tôi lại nhớ đến lọ dưa hành đã ngả vàng chua chua mà nuốt nước miếng. Ăn miếng chả béo béo chấm với nước mắm thơm và hành ngâm chua ngọt thì tuyệt vời. Vị ngọt, thơm của thịt heo nhà, vị giòn của thịt mộc nhĩ quyện trong vị cay của tiêu với mùi mắm, thoang thoảng mùi moca và vị chua chua của dưa hành, dưa leo thật tuyệt!
Tết vui nhất là cùng bố đi mua quất cảnh rồi về nhà trang trí bằng giấy vàng óng ánh. Từ xưa, Tết nhà ta thiếu gì đào, quất thì không thể thiếu. Những chùm quất vàng ươm thoảng trên nền xanh thẫm của lá, điểm xuyết những nụ hoa trắng muốt tỏa hương thơm ngát tô điểm cho ngôi nhà thêm ấm cúng.
Tôi nhớ không khí trang trọng và ấm cúng trong đêm giao thừa và mùng một Tết. Tất cả những buồn phiền và những điều tồi tệ của năm cũ đều được bỏ lại trong năm cũ, mọi người đều vui vẻ ném những tân binh cũ đi, chúc nhau một năm mới bình an và hạnh phúc. Con cái dù lớn lên cũng được cha mẹ mừng tuổi. Đồng xu đó tôi giữ làm “bùa” cầu may cho riêng mình.
Tết nào em cũng về với mẹ.
Năm nay, tôi biết rằng bạn kỳ vọng vào tôi rất nhiều. Hôm trước mẹ gọi điện hỏi:
– Bao giờ về?
Tôi ngập ngừng không biết trả lời mẹ như thế nào thì mẹ bảo:
– Mẹ vẫn khỏe, nếu khó khăn quá thì từ từ sang năm mẹ về. Con bình yên là mẹ vui.
Nói là vậy nhưng chắc anh đã chuẩn bị Tết từ lâu để đón em về.
Ước gì có thật nhiều thanh xuân để ở bên cha mẹ!
HKQĐ
[/box]
#Tết #yêu #thương #Tác #giả #Hà #Kim #Quy
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Tết mến thương – Tác giả: Hà Kim Quy có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Tết mến thương – Tác giả: Hà Kim Quy bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Địa lý
#Tết #yêu #thương #Tác #giả #Hà #Kim #Quy
Trả lời