Song of the Throne là bài thơ được Nguyễn Công Trứ sáng tác trong một hoàn cảnh hết sức đặc trưng. Bài thơ như một bản tình khúc tổng kết cuộc đời ông. Bài viết dưới đây, TRƯỜNG THPT TRẦN HƯNG ĐẠO sẽ giúp độc giả phân tích Bài ca chiêm ngưỡng thông qua dàn ý và bài văn mẫu cụ thể. Bài viết sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích lúc độc giả muốn tìm hiểu về tác phẩm này.
Phân tích dàn ý của Song of the Throne
Mở màn
+) Về tác giả: Nguyễn Công Trứ xuất thân trong một gia đình nho học, hồ hết các sáng tác của ông đều bằng chữ Nôm, đặc trưng hát nói là thể loại ông thích thú nhất.
+) Vài nét về tác phẩm: Tác phẩm chính trình bày tài năng, ý chí và ý thức của Nguyễn Công Trứ.
Thân hình
1. Ý nghĩa của tiêu đề
+) “Bài ca” là bài thơ được viết theo thể loại nói, là sự liên kết xuất sắc giữa thơ và nhạc.
+) “Ngất ngưởng” một tư thế cập kênh, tự hào, bất chấp cuộc đời.
+) Đây là đoạn thơ trình bày dáng vẻ của một kẻ kiêu ngạo tự cho mình là cừ khôi hơn người trong người đời.
2. Tài năng của Nguyễn Công Trứ (sáu câu thơ đầu)
+) “Vũ trụ nội bất phụ”: Trên đời này vạn vật đều phải ở trong tay ngươi
+) “Mr. Chào Vân… vào lồng ”: Coi việc làm quan như sợi dây vô hình trói buộc mình
+) Thành tích của tác giả: thủ khoa, tư vấn, tổng đốc đông, phủ thừa thiên
+) Là người kiệt xuất võ nghệ.
3. Quan niệm sống của tác giả lúc về hưu (mười câu thơ tiếp)
+) “Nghị quyết”: Năm 71 tuổi, ông quyết định nghỉ hưu với chức vụ Phủ doãn tỉnh Thừa Thiên.
+) Cưỡi bò, mặc đồ ngựa vừa trình bày tác phong giản dị vừa trình bày ý chí che mồm người đời.
+) Từng có một thời gươm giáo, cung đình nhưng nay ko còn nữa, thay vào đó là những chuyến du ngoạn ngắm cảnh đất trời, mây núi. Và đưa những người giúp việc vào chùa.
+) Thị hiếu kỳ lạ khiến tôi cũng phải bật cười. Nó cũng trình bày sự đối lập với ý kiến của Nho giáo phong kiến
+) Với cách trình bày dí dỏm, những thị hiếu lạ lùng, ngây ngất và có phần khác người
+) Ko còn quan tâm tới lời khen, tiếng chê nhưng thay vào đó là cuộc sống khá giả, từ “lúc… ko” được lặp lại nhiều lần tạo cảm giác sáng sủa, nhàn hạ, yêu đời.
+) Quan niệm sống riêng của Nguyễn Công Trứ
4. Cuộc đời của tác giả lúc viên chức về hưu (còn lại)
+) Tự mình so tài với các thánh Trai Tuần, Nhạc Phi, Hàn Kỳ, Phú Sát, như khẳng định mình ko hề thua kém.
+) Dù trước hay sau đều giữ một lòng trung nghĩa, ko còn vương vấn vì cuộc đời làm quan của Nguyễn Công Trứ đã hết lòng vì nước vì dân.
+) “Ở triều đình người nào sướng ngất như mày!” Đó vừa là câu hỏi, vừa là lời khẳng định về cách sống “phi thường” hiếm có và khó tìm của ông.
5. Bài học kinh nghiệm cho bản thân
+) Đừng quá quan tâm tới mồm lưỡi người đời, hãy làm những gì bạn thích miễn sao họ ko phạm luật. Dũng cảm để phá vỡ vỏ bọc của sự an toàn.
Hoàn thành
+) Tóm tắt những nét về bài thơ.
Phân tích Bài ca ngất ngưởng – Văn mẫu 1
Nói tới ca dao, chúng ta ko thể ko nhắc tới tên tuổi Nguyễn Công Trứ với tác phẩm “Khúc hát trời”. Nguyễn Công Trứ (1778-1858) xuất thân trong một gia đình nho học chân chính. Ông là một thi sĩ, nhà quân sự và nhà kinh tế kiệt xuất trong lịch sử cận kim Việt Nam, các sáng tác của ông hồ hết bằng chữ Nôm và hát là thể loại ông thích thú nhất. Sự nghiệp của anh gặp ko biết bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời. Nhắc tới ông, người ta ko thể quên một thi sĩ với những vần thơ hào hoa phong nhã về khả năng phụng sự non sông, về cái tôi của một người đàn ông hiểu rõ bản thân và xã hội. xã hội nhưng tôi đang sống.
“Bài ca ngất trời” là tác phẩm trình bày tài năng, ý chí, ý thức và nghị lực vươn lên của tác giả. Tác phẩm được sáng tác sau năm 1848 lúc ông về hưu và sống cuộc đời tự do tự tại, bài thơ được coi là một trong những tác phẩm hay nhất của Nguyễn Công Trứ. Nếu “Chí khí người hùng” mang đầy khí phách của tuổi xanh, thì “Bài ca ngất trời” viết lúc đã thành danh lại là bài thơ tổng kết cuộc đời và khẳng định cái tôi của Thường Trú.
Vậy, tựa đề bài hát “Bài ca ngất ngưởng” từ đâu ra, có thể nói tựa đề mang tới cho người đọc cảm giác tò mò nhưng cũng có chút gì đó xa lạ. Để biết ý nghĩa của tác phẩm, trước hết chúng ta hãy hiểu “bài hát” có tức là gì, bạn nhé? Đó là thơ viết theo thể loại nói, nó là sự liên kết xuất sắc giữa nhạc và thơ, sự liên kết này có một tẹo tự do và phóng khoáng giúp con người tự do trình bày mình. . “Thu hút” là sự rất khác thường, ko dám khinh thường lợi danh, là một trạng thái cập kênh, tự hào, ko màng tới mồm lưỡi người đời, luôn làm những gì mình thích, trình bày là của mình. thái độ ngạo mạn của tác giả lúc làm quan và trơ trẽn lúc làm thường dân. Tóm lại, đây là một bài hát trình bày sự xuất hiện của một ý thức kiêu ngạo, tự cho mình là cao hơn những người khác trong toàn cầu. Ngoài ra, nó còn trình bày phong cách sống, thái độ xử sự và thử thách xung quanh dựa trên sự tự nhận thức, tài năng và tư cách tư nhân.
Ngay từ câu trước hết của bài thơ, tác giả đã thốt lên một câu:
“Vũ trụ Dự kiến”
Khẳng định vạn vật trên trời dưới đất đều cần hắn, từ việc nhỏ tới việc lớn, từ trên trời dưới đất, cái gì cũng cần tới tay hắn. Đây ko phải là lời than thân trách phận nhưng trình bày phong thái ung dung tự tại của một bậc thanh cao, cũng là lời tuyên bố quyết tâm làm con, sinh ra trời đất của tác giả. phải có trách nhiệm với non sông. Chính những điều đó khiến anh luôn mang trong mình một lý tưởng:
“Đã được biết tới trên trời và đất,
Cái gì cũng phải có danh với núi sông ”
Cái tôi đầy xuất thần với những câu nói khôi hài tự tin bộc lộ tài năng, đồng thời coi công việc quan chức như một sự trói buộc được trình bày qua câu thơ:
“Anh Hi Van Tai Bo đã vào lồng”
Vì vậy, vì sao bạn lại coi làm quan là một công việc buộc phải? Vì là người thẳng thắn, thích cuộc sống tự do, phóng khoáng nên anh cho rằng mình ko thích hợp với môi trường đấu tranh của quan trường, chính vì vậy nhưng việc thi đỗ giống như một cái lồng đối với bản thân. Với anh, lúc đã là quan chức thì phải làm tròn trách nhiệm của mình. Nguyễn Công Trứ là người thẳng thắn, ko màng lợi danh, cũng là người sống có trách nhiệm. Trong cuộc đời làm quan, mọi việc ông làm đều mang lại lợi ích thiết thực cho nhân dân, tiêu biểu là việc ông xin nhà nước cấp gạo để tuyển mộ dân nghèo, ko ngừng lại ở đó, ông còn hướng dẫn nông dân. khai thác vùng đất ven biển rộng lớn thuộc hai tỉnh Ninh Bình và Thái Bình. Nguyễn Công Trứ cũng có công lớn trong việc giúp triều đình yên dân.
Với giọng văn đầy phong cách và tự tin, bốn câu thơ tiếp theo đã nói chung ngắn gọn những thành tựu của tác giả:
“Lúc thủ khoa, lúc tư vấn, lúc tổng đốc Đông,
Bao gồm cả chiến lược đã làm nên bàn tay ngất ngưởng.
Hòa bình, cờ vua,
Thỉnh thoảng tôi tới phủ Thừa Thiên ”.
Những thành tích tuần tự được liệt kê, góp phần tạo nên một con người tài năng trên mọi lĩnh vực. “Vatican” chỉ việc ông đỗ đầu giải khoa thi Hương năm 1819 sau ba lần đi thi, năm 42 tuổi, Nguyễn Công Trứ là thủ khoa trường Nghệ An và từ đó ông khởi đầu công việc của mình. trục đường sự nghiệp đầy sóng gió. sóng gió, với bao thăng trầm trong sự nghiệp. “Tham tán” dùng để chỉ việc ông thăng quan tới chức quân vụ, giữ chức Tham tán quân vụ năm 1833 và được thăng làm Tham tán công sứ năm 1841. Năm 1835, ông ra làm quan và giữ chức Tổng đốc Hải An (Hải Dương và Hải Dương). Quảng Yên) là hai tỉnh phía đông Hà Nội, đây là những thành tích nhưng tác giả nỗ lực đạt được, ko sai lúc nói rằng mình có địa vị cao hơn người khác, nhưng cũng có ko biết bao nhiêu lần bị phạt, thậm chí. kết án tù đày, giáng chức làm lính thú v.v… Điều đặc trưng của câu thơ là ba lần lặp lại từ “lúc” như muốn nhấn mạnh sự xuất thần của tác giả, ko chỉ là tài năng của ông. cũng có một nhân vật phi thường. Quả là một con người kiệt xuất và tài năng, văn võ song toàn.
Cách sống của tác giả luôn phóng khoáng và làm những gì mình thích:
“Thực hiện phân chia bộ phận hàng năm,
Con bò vàng và con ngựa mòn mỏi ”.
Sau nhiều năm làm quan với ko biết bao nhiêu thăng trầm, năm 71 tuổi, ông quyết định “về hưu” tức tháo quai ấn để về hưu với chức Phủ doãn tỉnh Thừa Thiên. Từ bỏ ánh hào quang, một thời uy phong lẫm liệt giờ đây được trở về cuộc sống tự do, tự tại làm điều mình thích. Với những hành động ngược đời là cưỡi bò, điều đáng ngạc nhiên ở đây là anh lại mặc đồ ngựa cho bò vàng, những trò xuất thần và có phần ngỗ ngược là để che mồm người đời, giễu cợt cuộc đời. .
“Kìa, ngọn núi được bao phủ bởi những đám mây trắng,
Tay cầm kiếm và cung tên nên từ bi
Thần Tiên theo sau một cặp thím,
Bụt cũng cười vào mặt ”.
Trở về chốn núi non yên bình, “Tay cầm kiếm và cung tên”, những đôi tay từng cầm kiếm, cung tên nay đã yên nghỉ với cuộc sống bình dị nơi núi rừng, ko còn phải chém làm thịt. Thậm chí, lúc đi thăm thú cảnh sắc tự nhiên “có núi mây phủ trắng”, anh chàng cũng ko quên mang theo những nàng hầu gái “Thần tiên theo đỉnh có cặp mẹ kế” khiến anh chàng cũng phải bật cười. Với những hành động khác thường, tai ngược và tai ngược, dám gạt bỏ ý kiến của các nhà Nho phong kiến, đó chính là phong cách tư cách của Nguyễn Công Trứ, người luôn mang trong mình khát vọng sống theo lẽ phải của mình.
Với những quan niệm sống riêng và ko muốn bị gò bó:
“Làm mất đi cái dương của những người quyền quý,
Khen ngợi và phơi bày những ngọn cây phong ba.
Lúc hát, lúc uống, lúc cắt, lúc
Ko có phật, ko có tiên, ko có vướng bận ”.
Giờ đây, anh ko còn quan tâm tới sự được hay mất hay nỗ lực nhưng những lúc so đọ tính toán thiệt hơn, những lời khen, chê đều như gió thoảng qua tai, dù cuộc sống có như thế nào thì anh vẫn luôn giữ vững một thái độ yêu đời và vô tư như gió xuân. Một lần nữa từ “lúc… ko” được lặp lại nhiều lần, tạo cho người đọc một cảm giác ung dung và yêu đời. Cuộc sống của ông lúc về hưu rất giàu có, nhàn nhã và thoải mái. Dù ko phải là Phật, cũng ko phải là thần tiên, với cuộc sống tự tại, cao thượng, ko vướng bụi trần.
“Ko sai, nhạc nào cũng tới phường Hàn và phường Phú,
Ý vua là tôi ban cho đạo đức chung.
Người nào trong triều cũng ngây ngất như ngươi! ”
So sánh mình với thánh nhân, khẳng định tài năng và công danh với non sông ko kém gì Trại Tuần, Nhạc Phi, Hàn Kỳ, Phú Sát, những bậc người hùng tài giỏi thời Hán Vũ Đế. Dù trước hay sau lúc trung thành với nước, với dân, lòng trung thành của ông luôn thủy chung, ko hối hận, ko vướng bận điều gì, cả đời làm quan cho nước. Tôi luôn phấn đấu để hoàn thành trách nhiệm của một người đàn ông cương trực. “Người nào trong triều cũng ngây ngẩn cả người!” Câu thơ được dùng như một lời khẳng định khả năng của lối sống tư nhân dám vượt ra khỏi ý kiến đạo đức Nho giáo và đặt câu hỏi để khẳng định sự đặc trưng của bản thân.
“Bài ca ngất ngưởng” đã để lại cho người đọc những cung bậc xúc cảm và những cảm nhận vô cùng chân thực về tư cách Nguyễn Công Trứ. Bài thơ cũng là lời nhắc nhở chúng ta hãy luôn nỗ lực phấn đấu để làm được những điều mình cho là đúng, con người ta chỉ sống có một lần, đừng quá quan tâm tới mồm lưỡi thế gian. Chỉ cần những gì chúng ta làm ko vi phi pháp luật thì hãy vững tin và bước đi trên trục đường mình đã chọn. Ông đã dám vượt lên trên những ý kiến đạo đức thông thường của Nho giáo, bài học cho chúng ta là hãy nỗ lực bước ra khỏi vùng an toàn của mình và làm những điều lớn lao.
Tóm lại, bài thơ đã vận dụng thành công hình thức nói và nói với giọng điệu thơ hóm hỉnh, lời thơ hài hoà thuần thục, thu hút, đạt tới đỉnh cao của nghệ thuật. Tuy làm quan nhưng ông vẫn giữ được sự thanh liêm, cương trực. Thuở nhỏ nhà nghèo, lớn lên thi đỗ, làm quan, về già Nguyễn Công Trứ vẫn sống thanh đạm. Cả cuộc đời, mọi việc ông làm đều vì dân, vì nước. Ông cũng dùng giọng điệu hào hùng để trình bày phong thái trượng phu của một bậc quân tử thời phong kiến.
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Phân tích Bài Ca Ngất Ngưởng: Dàn ý và bài văn mẫu chọn lọc” state=”close”]
Phân tích Bài Ca Ngất Ngưởng: Dàn ý và bài văn mẫu tuyển lựa
Hình Ảnh về: Phân tích Bài Ca Ngất Ngưởng: Dàn ý và bài văn mẫu tuyển lựa
Video về: Phân tích Bài Ca Ngất Ngưởng: Dàn ý và bài văn mẫu tuyển lựa
Wiki về Phân tích Bài Ca Ngất Ngưởng: Dàn ý và bài văn mẫu tuyển lựa
Phân tích Bài Ca Ngất Ngưởng: Dàn ý và bài văn mẫu tuyển lựa -
Song of the Throne là bài thơ được Nguyễn Công Trứ sáng tác trong một hoàn cảnh hết sức đặc trưng. Bài thơ như một bản tình khúc tổng kết cuộc đời ông. Bài viết dưới đây, TRƯỜNG THPT TRẦN HƯNG ĐẠO sẽ giúp độc giả phân tích Bài ca chiêm ngưỡng thông qua dàn ý và bài văn mẫu cụ thể. Bài viết sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích lúc độc giả muốn tìm hiểu về tác phẩm này.
Phân tích dàn ý của Song of the Throne
Mở màn
+) Về tác giả: Nguyễn Công Trứ xuất thân trong một gia đình nho học, hồ hết các sáng tác của ông đều bằng chữ Nôm, đặc trưng hát nói là thể loại ông thích thú nhất.
+) Vài nét về tác phẩm: Tác phẩm chính trình bày tài năng, ý chí và ý thức của Nguyễn Công Trứ.
Thân hình
1. Ý nghĩa của tiêu đề
+) “Bài ca” là bài thơ được viết theo thể loại nói, là sự liên kết xuất sắc giữa thơ và nhạc.
+) “Ngất ngưởng” một tư thế cập kênh, tự hào, bất chấp cuộc đời.
+) Đây là đoạn thơ trình bày dáng vẻ của một kẻ kiêu ngạo tự cho mình là cừ khôi hơn người trong người đời.
2. Tài năng của Nguyễn Công Trứ (sáu câu thơ đầu)
+) "Vũ trụ nội bất phụ": Trên đời này vạn vật đều phải ở trong tay ngươi
+) “Mr. Chào Vân… vào lồng ”: Coi việc làm quan như sợi dây vô hình trói buộc mình
+) Thành tích của tác giả: thủ khoa, tư vấn, tổng đốc đông, phủ thừa thiên
+) Là người kiệt xuất võ nghệ.
3. Quan niệm sống của tác giả lúc về hưu (mười câu thơ tiếp)
+) “Nghị quyết”: Năm 71 tuổi, ông quyết định nghỉ hưu với chức vụ Phủ doãn tỉnh Thừa Thiên.
+) Cưỡi bò, mặc đồ ngựa vừa trình bày tác phong giản dị vừa trình bày ý chí che mồm người đời.
+) Từng có một thời gươm giáo, cung đình nhưng nay ko còn nữa, thay vào đó là những chuyến du ngoạn ngắm cảnh đất trời, mây núi. Và đưa những người giúp việc vào chùa.
+) Thị hiếu kỳ lạ khiến tôi cũng phải bật cười. Nó cũng trình bày sự đối lập với ý kiến của Nho giáo phong kiến
+) Với cách trình bày dí dỏm, những thị hiếu lạ lùng, ngây ngất và có phần khác người
+) Ko còn quan tâm tới lời khen, tiếng chê nhưng thay vào đó là cuộc sống khá giả, từ “lúc… ko” được lặp lại nhiều lần tạo cảm giác sáng sủa, nhàn hạ, yêu đời.
+) Quan niệm sống riêng của Nguyễn Công Trứ
4. Cuộc đời của tác giả lúc viên chức về hưu (còn lại)
+) Tự mình so tài với các thánh Trai Tuần, Nhạc Phi, Hàn Kỳ, Phú Sát, như khẳng định mình ko hề thua kém.
+) Dù trước hay sau đều giữ một lòng trung nghĩa, ko còn vương vấn vì cuộc đời làm quan của Nguyễn Công Trứ đã hết lòng vì nước vì dân.
+) "Ở triều đình người nào sướng ngất như mày!" Đó vừa là câu hỏi, vừa là lời khẳng định về cách sống “phi thường” hiếm có và khó tìm của ông.
5. Bài học kinh nghiệm cho bản thân
+) Đừng quá quan tâm tới mồm lưỡi người đời, hãy làm những gì bạn thích miễn sao họ ko phạm luật. Dũng cảm để phá vỡ vỏ bọc của sự an toàn.
Hoàn thành
+) Tóm tắt những nét về bài thơ.
Phân tích Bài ca ngất ngưởng - Văn mẫu 1
Nói tới ca dao, chúng ta ko thể ko nhắc tới tên tuổi Nguyễn Công Trứ với tác phẩm “Khúc hát trời”. Nguyễn Công Trứ (1778-1858) xuất thân trong một gia đình nho học chân chính. Ông là một thi sĩ, nhà quân sự và nhà kinh tế kiệt xuất trong lịch sử cận kim Việt Nam, các sáng tác của ông hồ hết bằng chữ Nôm và hát là thể loại ông thích thú nhất. Sự nghiệp của anh gặp ko biết bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời. Nhắc tới ông, người ta ko thể quên một thi sĩ với những vần thơ hào hoa phong nhã về khả năng phụng sự non sông, về cái tôi của một người đàn ông hiểu rõ bản thân và xã hội. xã hội nhưng tôi đang sống.
“Bài ca ngất trời” là tác phẩm trình bày tài năng, ý chí, ý thức và nghị lực vươn lên của tác giả. Tác phẩm được sáng tác sau năm 1848 lúc ông về hưu và sống cuộc đời tự do tự tại, bài thơ được coi là một trong những tác phẩm hay nhất của Nguyễn Công Trứ. Nếu “Chí khí người hùng” mang đầy khí phách của tuổi xanh, thì “Bài ca ngất trời” viết lúc đã thành danh lại là bài thơ tổng kết cuộc đời và khẳng định cái tôi của Thường Trú.
Vậy, tựa đề bài hát “Bài ca ngất ngưởng” từ đâu ra, có thể nói tựa đề mang tới cho người đọc cảm giác tò mò nhưng cũng có chút gì đó xa lạ. Để biết ý nghĩa của tác phẩm, trước hết chúng ta hãy hiểu “bài hát” có tức là gì, bạn nhé? Đó là thơ viết theo thể loại nói, nó là sự liên kết xuất sắc giữa nhạc và thơ, sự liên kết này có một tẹo tự do và phóng khoáng giúp con người tự do trình bày mình. . “Thu hút” là sự rất khác thường, ko dám khinh thường lợi danh, là một trạng thái cập kênh, tự hào, ko màng tới mồm lưỡi người đời, luôn làm những gì mình thích, trình bày là của mình. thái độ ngạo mạn của tác giả lúc làm quan và trơ trẽn lúc làm thường dân. Tóm lại, đây là một bài hát trình bày sự xuất hiện của một ý thức kiêu ngạo, tự cho mình là cao hơn những người khác trong toàn cầu. Ngoài ra, nó còn trình bày phong cách sống, thái độ xử sự và thử thách xung quanh dựa trên sự tự nhận thức, tài năng và tư cách tư nhân.
Ngay từ câu trước hết của bài thơ, tác giả đã thốt lên một câu:
"Vũ trụ Dự kiến"
Khẳng định vạn vật trên trời dưới đất đều cần hắn, từ việc nhỏ tới việc lớn, từ trên trời dưới đất, cái gì cũng cần tới tay hắn. Đây ko phải là lời than thân trách phận nhưng trình bày phong thái ung dung tự tại của một bậc thanh cao, cũng là lời tuyên bố quyết tâm làm con, sinh ra trời đất của tác giả. phải có trách nhiệm với non sông. Chính những điều đó khiến anh luôn mang trong mình một lý tưởng:
"Đã được biết tới trên trời và đất,
Cái gì cũng phải có danh với núi sông ”
Cái tôi đầy xuất thần với những câu nói khôi hài tự tin bộc lộ tài năng, đồng thời coi công việc quan chức như một sự trói buộc được trình bày qua câu thơ:
"Anh Hi Van Tai Bo đã vào lồng"
Vì vậy, vì sao bạn lại coi làm quan là một công việc buộc phải? Vì là người thẳng thắn, thích cuộc sống tự do, phóng khoáng nên anh cho rằng mình ko thích hợp với môi trường đấu tranh của quan trường, chính vì vậy nhưng việc thi đỗ giống như một cái lồng đối với bản thân. Với anh, lúc đã là quan chức thì phải làm tròn trách nhiệm của mình. Nguyễn Công Trứ là người thẳng thắn, ko màng lợi danh, cũng là người sống có trách nhiệm. Trong cuộc đời làm quan, mọi việc ông làm đều mang lại lợi ích thiết thực cho nhân dân, tiêu biểu là việc ông xin nhà nước cấp gạo để tuyển mộ dân nghèo, ko ngừng lại ở đó, ông còn hướng dẫn nông dân. khai thác vùng đất ven biển rộng lớn thuộc hai tỉnh Ninh Bình và Thái Bình. Nguyễn Công Trứ cũng có công lớn trong việc giúp triều đình yên dân.
Với giọng văn đầy phong cách và tự tin, bốn câu thơ tiếp theo đã nói chung ngắn gọn những thành tựu của tác giả:
“Lúc thủ khoa, lúc tư vấn, lúc tổng đốc Đông,
Bao gồm cả chiến lược đã làm nên bàn tay ngất ngưởng.
Hòa bình, cờ vua,
Thỉnh thoảng tôi tới phủ Thừa Thiên ”.
Những thành tích tuần tự được liệt kê, góp phần tạo nên một con người tài năng trên mọi lĩnh vực. “Vatican” chỉ việc ông đỗ đầu giải khoa thi Hương năm 1819 sau ba lần đi thi, năm 42 tuổi, Nguyễn Công Trứ là thủ khoa trường Nghệ An và từ đó ông khởi đầu công việc của mình. trục đường sự nghiệp đầy sóng gió. sóng gió, với bao thăng trầm trong sự nghiệp. “Tham tán” dùng để chỉ việc ông thăng quan tới chức quân vụ, giữ chức Tham tán quân vụ năm 1833 và được thăng làm Tham tán công sứ năm 1841. Năm 1835, ông ra làm quan và giữ chức Tổng đốc Hải An (Hải Dương và Hải Dương). Quảng Yên) là hai tỉnh phía đông Hà Nội, đây là những thành tích nhưng tác giả nỗ lực đạt được, ko sai lúc nói rằng mình có địa vị cao hơn người khác, nhưng cũng có ko biết bao nhiêu lần bị phạt, thậm chí. kết án tù đày, giáng chức làm lính thú v.v… Điều đặc trưng của câu thơ là ba lần lặp lại từ “lúc” như muốn nhấn mạnh sự xuất thần của tác giả, ko chỉ là tài năng của ông. cũng có một nhân vật phi thường. Quả là một con người kiệt xuất và tài năng, văn võ song toàn.
Cách sống của tác giả luôn phóng khoáng và làm những gì mình thích:
“Thực hiện phân chia bộ phận hàng năm,
Con bò vàng và con ngựa mòn mỏi ”.
Sau nhiều năm làm quan với ko biết bao nhiêu thăng trầm, năm 71 tuổi, ông quyết định “về hưu” tức tháo quai ấn để về hưu với chức Phủ doãn tỉnh Thừa Thiên. Từ bỏ ánh hào quang, một thời uy phong lẫm liệt giờ đây được trở về cuộc sống tự do, tự tại làm điều mình thích. Với những hành động ngược đời là cưỡi bò, điều đáng ngạc nhiên ở đây là anh lại mặc đồ ngựa cho bò vàng, những trò xuất thần và có phần ngỗ ngược là để che mồm người đời, giễu cợt cuộc đời. .
“Kìa, ngọn núi được bao phủ bởi những đám mây trắng,
Tay cầm kiếm và cung tên nên từ bi
Thần Tiên theo sau một cặp thím,
Bụt cũng cười vào mặt ”.
Trở về chốn núi non yên bình, “Tay cầm kiếm và cung tên”, những đôi tay từng cầm kiếm, cung tên nay đã yên nghỉ với cuộc sống bình dị nơi núi rừng, ko còn phải chém làm thịt. Thậm chí, lúc đi thăm thú cảnh sắc tự nhiên “có núi mây phủ trắng”, anh chàng cũng ko quên mang theo những nàng hầu gái “Thần tiên theo đỉnh có cặp mẹ kế” khiến anh chàng cũng phải bật cười. Với những hành động khác thường, tai ngược và tai ngược, dám gạt bỏ ý kiến của các nhà Nho phong kiến, đó chính là phong cách tư cách của Nguyễn Công Trứ, người luôn mang trong mình khát vọng sống theo lẽ phải của mình.
Với những quan niệm sống riêng và ko muốn bị gò bó:
“Làm mất đi cái dương của những người quyền quý,
Khen ngợi và phơi bày những ngọn cây phong ba.
Lúc hát, lúc uống, lúc cắt, lúc
Ko có phật, ko có tiên, ko có vướng bận ”.
Giờ đây, anh ko còn quan tâm tới sự được hay mất hay nỗ lực nhưng những lúc so đọ tính toán thiệt hơn, những lời khen, chê đều như gió thoảng qua tai, dù cuộc sống có như thế nào thì anh vẫn luôn giữ vững một thái độ yêu đời và vô tư như gió xuân. Một lần nữa từ “lúc… ko” được lặp lại nhiều lần, tạo cho người đọc một cảm giác ung dung và yêu đời. Cuộc sống của ông lúc về hưu rất giàu có, nhàn nhã và thoải mái. Dù ko phải là Phật, cũng ko phải là thần tiên, với cuộc sống tự tại, cao thượng, ko vướng bụi trần.
“Ko sai, nhạc nào cũng tới phường Hàn và phường Phú,
Ý vua là tôi ban cho đạo đức chung.
Người nào trong triều cũng ngây ngất như ngươi! ”
So sánh mình với thánh nhân, khẳng định tài năng và công danh với non sông ko kém gì Trại Tuần, Nhạc Phi, Hàn Kỳ, Phú Sát, những bậc người hùng tài giỏi thời Hán Vũ Đế. Dù trước hay sau lúc trung thành với nước, với dân, lòng trung thành của ông luôn thủy chung, ko hối hận, ko vướng bận điều gì, cả đời làm quan cho nước. Tôi luôn phấn đấu để hoàn thành trách nhiệm của một người đàn ông cương trực. "Người nào trong triều cũng ngây ngẩn cả người!" Câu thơ được dùng như một lời khẳng định khả năng của lối sống tư nhân dám vượt ra khỏi ý kiến đạo đức Nho giáo và đặt câu hỏi để khẳng định sự đặc trưng của bản thân.
“Bài ca ngất ngưởng” đã để lại cho người đọc những cung bậc xúc cảm và những cảm nhận vô cùng chân thực về tư cách Nguyễn Công Trứ. Bài thơ cũng là lời nhắc nhở chúng ta hãy luôn nỗ lực phấn đấu để làm được những điều mình cho là đúng, con người ta chỉ sống có một lần, đừng quá quan tâm tới mồm lưỡi thế gian. Chỉ cần những gì chúng ta làm ko vi phi pháp luật thì hãy vững tin và bước đi trên trục đường mình đã chọn. Ông đã dám vượt lên trên những ý kiến đạo đức thông thường của Nho giáo, bài học cho chúng ta là hãy nỗ lực bước ra khỏi vùng an toàn của mình và làm những điều lớn lao.
Tóm lại, bài thơ đã vận dụng thành công hình thức nói và nói với giọng điệu thơ hóm hỉnh, lời thơ hài hoà thuần thục, thu hút, đạt tới đỉnh cao của nghệ thuật. Tuy làm quan nhưng ông vẫn giữ được sự thanh liêm, cương trực. Thuở nhỏ nhà nghèo, lớn lên thi đỗ, làm quan, về già Nguyễn Công Trứ vẫn sống thanh đạm. Cả cuộc đời, mọi việc ông làm đều vì dân, vì nước. Ông cũng dùng giọng điệu hào hùng để trình bày phong thái trượng phu của một bậc quân tử thời phong kiến.
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” https://pagead2.googlesyndication.com/pagead/js/adsbygoogle.js?client=ca-pub-7829188793211907″ crossorigin=”anonymous”>
Phân tích dàn ý của Song of the Throne
Khai mạc
+) Về tác giả: Nguyễn Công Trứ xuất thân trong một gia đình nho học, hầu hết các sáng tác của ông đều bằng chữ Nôm, đặc biệt hát nói là thể loại ông yêu thích nhất.
+) Vài nét về tác phẩm: Tác phẩm chính thể hiện tài năng, ý chí và ý thức của Nguyễn Công Trứ.
Thân hình
1. Ý nghĩa của tiêu đề
+) “Bài ca” là bài thơ được viết theo thể loại nói, là sự kết hợp hoàn hảo giữa thơ và nhạc.
+) “Ngất ngưởng” một tư thế bấp bênh, kiêu hãnh, bất chấp cuộc đời.
+) Đây là đoạn thơ thể hiện dáng vẻ của một kẻ kiêu ngạo tự cho mình là cao siêu hơn người trong thiên hạ.
2. Tài năng của Nguyễn Công Trứ (sáu câu thơ đầu)
+) “Vũ trụ nội bất phụ”: Trên đời này vạn vật đều phải ở trong tay ngươi
+) “Mr. Chào Vân… vào lồng ”: Coi việc làm quan như sợi dây vô hình trói buộc mình
+) Thành tích của tác giả: thủ khoa, tham mưu, tổng đốc đông, phủ thừa thiên
+) Là người kiệt xuất võ nghệ.
3. Quan niệm sống của tác giả khi về hưu (mười câu thơ tiếp)
+) “Nghị quyết”: Năm 71 tuổi, ông quyết định nghỉ hưu với chức vụ Phủ doãn tỉnh Thừa Thiên.
+) Cưỡi bò, mặc đồ ngựa vừa thể hiện tác phong giản dị vừa thể hiện ý chí che miệng thiên hạ.
+) Từng có một thời gươm giáo, cung đình nhưng nay không còn nữa, thay vào đó là những chuyến du ngoạn ngắm cảnh đất trời, mây núi. Và đưa những người giúp việc vào chùa.
+) Sở thích kỳ lạ khiến tôi cũng phải bật cười. Nó cũng thể hiện sự đối lập với quan điểm của Nho giáo phong kiến
+) Với cách thể hiện dí dỏm, những sở thích lạ lùng, ngây ngất và có phần khác người
+) Không còn để ý đến lời khen, tiếng chê mà thay vào đó là cuộc sống sung túc, từ “khi… không” được lặp lại nhiều lần tạo cảm giác lạc quan, nhàn hạ, yêu đời.
+) Quan niệm sống riêng của Nguyễn Công Trứ
4. Cuộc đời của tác giả khi viên chức về hưu (còn lại)
+) Tự mình so tài với các thánh Trai Tuần, Nhạc Phi, Hàn Kỳ, Phú Sát, như khẳng định mình không hề kém cạnh.
+) Dù trước hay sau đều giữ một lòng trung nghĩa, không còn vương vấn vì cuộc đời làm quan của Nguyễn Công Trứ đã hết lòng vì nước vì dân.
+) “Ở triều đình ai sướng ngất như mày!” Đó vừa là câu hỏi, vừa là lời khẳng định về cách sống “phi thường” hiếm có và khó tìm của ông.
5. Bài học kinh nghiệm cho bản thân
+) Đừng quá quan tâm đến miệng lưỡi thiên hạ, hãy làm những gì bạn thích miễn là họ không phạm luật. Dũng cảm để phá vỡ vỏ bọc của sự an toàn.
Chấm dứt
+) Tóm tắt những nét về bài thơ.
Phân tích Bài ca ngất ngưởng – Văn mẫu 1
Nói đến ca dao, chúng ta không thể không nhắc đến tên tuổi Nguyễn Công Trứ với tác phẩm “Khúc hát trời”. Nguyễn Công Trứ (1778-1858) xuất thân trong một gia đình nho học chân chính. Ông là một nhà thơ, nhà quân sự và nhà kinh tế kiệt xuất trong lịch sử cận đại Việt Nam, các sáng tác của ông hầu hết bằng chữ Nôm và hát là thể loại ông yêu thích nhất. Sự nghiệp của anh gặp không biết bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời. Nhắc đến ông, người ta không thể quên một nhà thơ với những vần thơ hào hoa phong nhã về bản lĩnh phụng sự đất nước, về cái tôi của một người đàn ông hiểu rõ bản thân và xã hội. xã hội mà tôi đang sống.
“Bài ca ngất trời” là tác phẩm thể hiện tài năng, ý chí, ý thức và nghị lực vươn lên của tác giả. Tác phẩm được sáng tác sau năm 1848 khi ông về hưu và sống cuộc đời tự do tự tại, bài thơ được coi là một trong những tác phẩm hay nhất của Nguyễn Công Trứ. Nếu “Chí khí anh hùng” mang đầy khí phách của tuổi trẻ, thì “Bài ca ngất trời” viết khi đã thành danh lại là bài thơ tổng kết cuộc đời và khẳng định cái tôi của Thường Trú.
Vậy, tựa đề bài hát “Bài ca ngất ngưởng” từ đâu ra, có thể nói tựa đề mang đến cho người đọc cảm giác tò mò nhưng cũng có chút gì đó lạ lẫm. Để biết ý nghĩa của tác phẩm, trước hết chúng ta hãy hiểu “bài hát” có nghĩa là gì, bạn nhé? Đó là thơ viết theo thể loại nói, nó là sự kết hợp hoàn hảo giữa nhạc và thơ, sự kết hợp này có một chút tự do và phóng khoáng giúp con người tự do thể hiện mình. . “Hấp dẫn” là sự rất khác thường, không dám coi thường danh lợi, là một trạng thái bấp bênh, kiêu hãnh, không màng đến miệng lưỡi thiên hạ, luôn làm những gì mình thích, thể hiện là của mình. thái độ ngạo mạn của tác giả khi làm quan và trơ trẽn khi làm thường dân. Tóm lại, đây là một bài hát thể hiện sự xuất hiện của một tinh thần kiêu ngạo, tự cho mình là cao hơn những người khác trong thế giới. Ngoài ra, nó còn thể hiện phong cách sống, thái độ ứng xử và thách thức xung quanh dựa trên sự tự nhận thức, tài năng và nhân cách cá nhân.
Ngay từ câu đầu tiên của bài thơ, tác giả đã thốt lên một câu:
“Vũ trụ Dự định”
Khẳng định vạn vật trên trời dưới đất đều cần hắn, từ việc nhỏ đến việc lớn, từ trên trời dưới đất, cái gì cũng cần đến tay hắn. Đây không phải là lời than thân trách phận mà thể hiện phong thái ung dung tự tại của một bậc thanh cao, cũng là lời tuyên bố quyết tâm làm con, sinh ra trời đất của tác giả. phải có trách nhiệm với đất nước. Chính những điều đó khiến anh luôn mang trong mình một lý tưởng:
“Đã được biết đến trên trời và đất,
Cái gì cũng phải có danh với núi sông ”
Cái tôi đầy xuất thần với những câu nói hài hước tự tin bộc lộ tài năng, đồng thời coi công việc quan chức như một sự trói buộc được thể hiện qua câu thơ:
“Anh Hi Van Tai Bo đã vào lồng”
Vì vậy, tại sao bạn lại coi làm quan là một công việc bắt buộc? Vì là người ngay thẳng, thích cuộc sống tự do, phóng khoáng nên anh cho rằng mình không phù hợp với môi trường đấu tranh của quan trường, chính vì vậy mà việc thi đỗ giống như một cái lồng đối với bản thân. Với anh, khi đã là quan chức thì phải làm tròn trách nhiệm của mình. Nguyễn Công Trứ là người ngay thẳng, không màng danh lợi, cũng là người sống có trách nhiệm. Trong cuộc đời làm quan, mọi việc ông làm đều mang lại lợi ích thiết thực cho nhân dân, điển hình là việc ông xin nhà nước cấp gạo để chiêu mộ dân nghèo, không dừng lại ở đó, ông còn hướng dẫn nông dân. khai thác vùng đất ven biển rộng lớn thuộc hai tỉnh Ninh Bình và Thái Bình. Nguyễn Công Trứ cũng có công lớn trong việc giúp triều đình yên dân.
Với giọng văn đầy cá tính và tự tin, bốn câu thơ tiếp theo đã khái quát ngắn gọn những thành tựu của tác giả:
“Khi thủ khoa, khi tham mưu, khi tổng đốc Đông,
Bao gồm cả chiến lược đã làm nên bàn tay ngất ngưởng.
Hòa bình, cờ vua,
Thỉnh thoảng tôi đến phủ Thừa Thiên ”.
Những thành tích lần lượt được liệt kê, góp phần tạo nên một con người tài năng trên mọi lĩnh vực. “Vatican” chỉ việc ông đỗ đầu giải khoa thi Hương năm 1819 sau ba lần đi thi, năm 42 tuổi, Nguyễn Công Trứ là thủ khoa trường Nghệ An và từ đó ông bắt đầu công việc của mình. con đường sự nghiệp đầy sóng gió. sóng gió, với bao thăng trầm trong sự nghiệp. “Tham tán” dùng để chỉ việc ông thăng quan đến chức quân vụ, giữ chức Tham tán quân vụ năm 1833 và được thăng làm Tham tán công sứ năm 1841. Năm 1835, ông ra làm quan và giữ chức Tổng đốc Hải An (Hải Dương và Hải Dương). Quảng Yên) là hai tỉnh phía đông Hà Nội, đây là những thành tích mà tác giả cố gắng đạt được, không sai khi nói rằng mình có địa vị cao hơn người khác, nhưng cũng có không biết bao nhiêu lần bị phạt, thậm chí. kết án tù đày, giáng chức làm lính thú v.v… Điều đặc biệt của câu thơ là ba lần lặp lại từ “khi” như muốn nhấn mạnh sự xuất thần của tác giả, không chỉ là tài năng của ông. cũng có một nhân vật phi thường. Quả là một con người kiệt xuất và tài năng, văn võ song toàn.
Cách sống của tác giả luôn phóng khoáng và làm những gì mình thích:
“Thực hiện phân chia bộ phận hàng năm,
Con bò vàng và con ngựa mòn mỏi ”.
Sau nhiều năm làm quan với không biết bao nhiêu thăng trầm, năm 71 tuổi, ông quyết định “về hưu” tức tháo quai ấn để về hưu với chức Phủ doãn tỉnh Thừa Thiên. Từ bỏ ánh hào quang, một thời oai phong lẫm liệt giờ đây được trở về cuộc sống tự do, tự tại làm điều mình thích. Với những hành động ngược đời là cưỡi bò, điều đáng kinh ngạc ở đây là anh lại mặc đồ ngựa cho bò vàng, những trò xuất thần và có phần ngỗ ngược là để che miệng thiên hạ, chế giễu cuộc đời. .
“Kìa, ngọn núi được bao phủ bởi những đám mây trắng,
Tay cầm kiếm và cung tên nên từ bi
Thần Tiên theo sau một cặp thím,
Bụt cũng cười vào mặt ”.
Trở về chốn núi non thanh bình, “Tay cầm kiếm và cung tên”, những đôi tay từng cầm kiếm, cung tên nay đã yên nghỉ với cuộc sống bình dị nơi núi rừng, không còn phải chém giết. Thậm chí, khi đi thăm thú cảnh sắc thiên nhiên “có núi mây phủ trắng”, anh chàng cũng không quên mang theo những cô hầu gái “Thần tiên theo đỉnh có cặp dì ghẻ” khiến anh chàng cũng phải bật cười. Với những hành động khác thường, ngang ngược và ngang ngược, dám gạt bỏ quan điểm của các nhà Nho phong kiến, đó chính là phong cách nhân cách của Nguyễn Công Trứ, người luôn mang trong mình khát vọng sống theo lẽ phải của mình.
Với những quan niệm sống riêng và không muốn bị gò bó:
“Làm mất đi cái dương của những người quyền quý,
Khen ngợi và phơi bày những ngọn cây phong ba.
Khi hát, khi uống, khi cắt, khi
Không có phật, không có tiên, không có vướng bận ”.
Giờ đây, anh không còn quan tâm đến sự được hay mất hay nỗ lực mà những lúc so đo tính toán thiệt hơn, những lời khen, chê đều như gió thoảng qua tai, dù cuộc sống có như thế nào thì anh vẫn luôn giữ vững một thái độ yêu đời và vô tư như gió xuân. Một lần nữa từ “khi… không” được lặp lại nhiều lần, tạo cho người đọc một cảm giác ung dung và yêu đời. Cuộc sống của ông khi về hưu rất giàu có, nhàn nhã và thoải mái. Dù không phải là Phật, cũng không phải là thần tiên, với cuộc sống tự tại, cao thượng, không vướng bụi trần.
“Không sai, nhạc nào cũng đến phường Hàn và phường Phú,
Ý vua là tôi ban cho đạo đức chung.
Ai trong triều cũng ngất ngây như ngươi! ”
So sánh mình với thánh nhân, khẳng định tài năng và công danh với đất nước không kém gì Trại Tuần, Nhạc Phi, Hàn Kỳ, Phú Sát, những bậc anh hùng tài ba thời Hán Vũ Đế. Dù trước hay sau khi trung thành với nước, với dân, lòng trung thành của ông luôn thủy chung, không hối hận, không vướng bận điều gì, cả đời làm quan cho nước. Tôi luôn phấn đấu để hoàn thành trách nhiệm của một người đàn ông chính trực. “Ai trong triều cũng ngây ngẩn cả người!” Câu thơ được dùng như một lời khẳng định bản lĩnh của lối sống cá nhân dám vượt ra khỏi quan điểm đạo đức Nho giáo và đặt câu hỏi để khẳng định sự đặc biệt của bản thân.
“Bài ca ngất ngưởng” đã để lại cho người đọc những cung bậc cảm xúc và những cảm nhận vô cùng chân thực về nhân cách Nguyễn Công Trứ. Bài thơ cũng là lời nhắc nhở chúng ta hãy luôn cố gắng phấn đấu để làm được những điều mình cho là đúng, con người ta chỉ sống có một lần, đừng quá để ý đến miệng lưỡi thế gian. Chỉ cần những gì chúng ta làm không vi phạm pháp luật thì hãy vững tin và bước đi trên con đường mình đã chọn. Ông đã dám vượt lên trên những quan điểm đạo đức thông thường của Nho giáo, bài học cho chúng ta là hãy cố gắng bước ra khỏi vùng an toàn của mình và làm những điều lớn lao.
Tóm lại, bài thơ đã vận dụng thành công hình thức nói và nói với giọng điệu thơ hóm hỉnh, lời thơ hài hoà nhuần nhuyễn, hấp dẫn, đạt đến đỉnh cao của nghệ thuật. Tuy làm quan nhưng ông vẫn giữ được sự thanh liêm, chính trực. Thuở nhỏ nhà nghèo, lớn lên thi đỗ, làm quan, về già Nguyễn Công Trứ vẫn sống thanh đạm. Cả cuộc đời, mọi việc ông làm đều vì dân, vì nước. Ông cũng dùng giọng điệu hào hùng để thể hiện phong thái trượng phu của một bậc quân tử thời phong kiến.
[/box]
#Phân #tích #Bài #Ngất #Ngưởng #Dàn #và #bài #văn #mẫu #chọn #lọc
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Phân tích Bài Ca Ngất Ngưởng: Dàn ý và bài văn mẫu tuyển lựa có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Phân tích Bài Ca Ngất Ngưởng: Dàn ý và bài văn mẫu tuyển lựa bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Kiến thức chung
#Phân #tích #Bài #Ngất #Ngưởng #Dàn #và #bài #văn #mẫu #chọn #lọc
Trả lời