Là tác phẩm cuối cùng của thi sĩ Thanh Hải, được viết vào tháng 11 năm 1980, bài thơ Mùa xuân nho nhỏ Những vần thơ của ông trình bày niềm cảm hứng đón tiếp cái đẹp, mùa xuân của đất trời, niềm tự hào về bước đi của tuổi xanh quốc gia. Đồng thời bài thơ còn là ước nguyện được hiến dâng sức xuân trong cuộc đời cách mệnh của quốc gia.
Bài thơ đi theo mạch xúc cảm, diễn ra từ những xúc cảm trực tiếp trước vẻ đẹp của sức sống mùa xuân xứ Huế, từ đó liên tưởng tới mùa xuân của quốc gia, của cách mệnh. Để rồi đẩy xúc cảm lên những ước nguyện của bản giao hưởng cuộc sống. Và cuối cùng, bài thơ trở về với niềm tự hào thiết tha qua những làn điệu dân ca Huế.
Mở đầu bài thơ, tác giả đã vẽ nên bức tranh tự nhiên mùa xuân xứ Huế tươi đẹp, từ đó trình bày những cảm hứng say mê, đón nhận vẻ đẹp của đất trời mùa xuân:
Lớn lên giữa dòng sông xanh
Một bông hoa trái tim màu xanh
Chỉ bằng một vài nét phác thảo, bức tranh mùa xuân quê hương đã xuất hiện với ko gian khoáng đạt, thanh cao, êm dịu và thơ mộng. Bức tranh đó được mở ra bằng chiều dài của dòng sông, chiều cao của bầu trời và chiều sâu của xúc cảm. Bức tranh là sự pha trộn màu sắc đặc thù. Nó mang sắc tím, tươi thắm, thắm thiết của loài hoa mọc giữa dòng sông xanh mát. Bằng cách đảo ngữ từ đâm chồi cùng với việc sử dụng đại lượng hoá, tác giả nhấn mạnh sự xuất hiện đột ngột, bất thần cùng với sức sống mãnh liệt, căng tràn của sức xuân được trình bày qua hình ảnh bông hoa. Sắc tím như có sức lan tỏa xuống mặt sông xanh, hòa quyện vào nhau tạo cảm giác chan hòa, mát rượi, vừa là tín hiệu của mùa xuân, vừa là nét đẹp tinh túy của đất trời. Hơn nữa, bức tranh mùa xuân còn làm say lòng người bằng những âm thanh ríu rít của chim sơn ca.
Oh larks
Hát nhưng vang
Giọt long lanh rơi
Tôi đặt tay cảm hứng.
Bằng nghệ thuật chuyển đổi xúc cảm, xúc cảm mùa xuân của tác giả được trình bày rất mạnh mẽ, ông mở rộng vòng tay, mở lòng, nâng niu đón xuân. Tiếng chim vang lên, ko tan, ko tan, lan vào ko trung nhưng tuôn ra thành tiếng trong trẻo, tròn vành vạnh kết tinh thành từng giọt, tạo thành dấu ấn mùa xuân để thi sĩ bắt bằng đôi tay trân trọng và tấm lòng rộng lớn. mở. Cả đoạn văn trên ko chỉ mô tả vẻ đẹp của tự nhiên nhưng còn trình bày sự say mê, ngạc nhiên và thái độ đón nhận, nâng niu của tác giả.
Sau những xúc cảm trước mùa xuân về tự nhiên, khổ thơ thứ hai trong bài là cảm nhận chân thực hơn về sức xuân bừng nở trong những con người tranh đấu và lao động – hai kiểu người gắn liền với lịch sử tăng trưởng lâu đời. của quốc gia. Bốn câu thơ lặp lại từng cặp trúc ghép với sự ám chỉ mùa xuân xuất hiện ở đầu câu 1-3 đã gợi lên hình ảnh đoàn quân cầm súng và người dân ra đồng. Tuy nhiên, tác giả dùng từ lộc để chỉ sức xuân bừng nở. Những cành lá ngụy trang trên lưng người đi rẫy, dù là cành nhưng vẫn đâm chồi nảy lộc trước sức xuân diệu kỳ. Những măng non vừa được gieo trong ko khí mùa xuân, ko cần đợi thời kì đã nảy mầm trải dài cả cánh đồng. Dùng từ lộc để gợi tả sức xuân của tự nhiên, sức xuân nở rộ của tự nhiên, đồng thời cũng trình bày sức xuân của con người. Người cầm súng, truyền sức xuân cho cành lá ngụy trang trên lưng đâm chồi nảy lộc, kẻ lên đồng gieo hạt xuống đất hay đang gieo suối:
Mùa xuân của người đàn ông với súng
Lộc đầy lưng
Du xuân mọi người đi chơi
Lộc vươn cánh đồng
Họ đã mang sức xuân, sức xuân cho đồng ruộng, cho chiến trường và hơn thế nữa, họ đang mang cả mùa xuân về cho quốc gia. Từ hai hình ảnh về hai hạng người này tác giả đã đi tới một tầm nói chung cao hơn cho tất cả.
Mọi thứ đều vội vã
Tất cả đều xôn xao …
Cả dân tộc đang đón sức sống mới trước mùa xuân diệu kỳ. Tất cả đều lập cập, khẩn trương trong công việc để hiến dâng và xây dựng quốc gia. Và hơn thế nữa, từ xôn xao như trình bày sự thay đổi, thay đổi trong tâm hồn mỗi người trước mùa xuân. Tất cả mọi người đều đang đóng góp những dòng suối nhỏ của mình cho mùa xuân của quốc gia:
Non sông bốn nghìn năm
Chịu khó và chịu thương chịu khó
Non sông như một vì sao
Cứ tiếp tục đi.
Mùa xuân của quốc gia được cảm nhận trong sự tổng kết của một chặng đường lịch sử bốn nghìn năm với bao khó khăn, khó khăn và quốc gia được ví như những vì sao, là ánh sáng kỳ diệu của người đời, là vẻ đẹp vĩnh hằng của người đời. thực chất vũ trụ. Non sông đó như người mẹ tảo tần, trải qua khó khăn, thử thách vẫn tự hào, ngoan cường tiến lên ko chỉ bằng sức mạnh hôm nay nhưng bằng sức mạnh của bốn nghìn năm lịch sử. Đoạn thơ như một nét chấm phá, một bản tổng kết về sức sống mãnh liệt của quốc gia, đồng thời chứa đựng niềm tự hào, niềm tin của tác giả vào cuộc sống, quốc gia.
Khổ thơ thứ tư và thứ năm là hai khổ thơ bộc lộ rõ nhất chủ đề của bài thơ, đó là khát vọng tha thiết được hòa cùng mùa xuân quốc gia, khát vọng hiến dâng tài nguyên cho đời. Và trước hết, ước nguyện của thi sĩ là ước mong được hòa với tự nhiên quốc gia:
Tôi làm cho con chim hót
Tôi làm một bông hoa
Tôi vào hoa ca
Một nốt trầm bay bổng.
Ở khổ thơ này có sự lặp lại cấu trúc ngữ pháp, thấy hình ảnh hoa lá, chim muông, báo hiệu mùa xuân ở khổ thơ đầu. Giữa muôn nghìn điều ước, tác giả chỉ ước là một cánh chim trong muôn nghìn tiếng hót gọi xuân về, một bông hoa giữa muôn triệu loài hoa để tô điểm cho mùa xuân. Những điều ước giản đơn trở thành những điều nhỏ nhỏ, nhưng chính những điều nhỏ nhỏ đó lại góp phần ko thể thiếu và quan trọng tạo nên mùa xuân, tạo nên Xuân đen. Tuy nhiên, tác giả cũng muốn tạo nốt trầm trong hòa âm mượt nhưng. Chỉ là một nốt trầm kín đáo, khiêm tốn, ko phải là một nốt cao nổi trội. Hòa vào phần hòa âm, khó nghe và khó nhìn thấy đó là những nốt trầm khiêm tốn đã tạo nên cái hay của bài hát. Tác giả muốn tạo ra một âm trầm sâu lắng, nhưng đó là một nốt trầm rung động, ngân vang, một nốt trầm hữu ích cho cuộc sống. Những mong muốn tưởng nghe đâu đơn giản đó lại mang một ý nghĩa lớn lao đó là được hiến dâng những gì cao đẹp nhất cho cuộc đời, cho quốc gia, dù chỉ là sự hiến dâng khiêm tốn, giản dị. Đó ko chỉ là mong muốn của riêng tác giả nhưng của tất cả mọi người, tất cả chúng ta. Qua sự chuyển đổi đại từ I thành ta, ước riêng đã trở thành ước chung. Sau lúc thỏa thuận thuở đầu hài hòa, tác giả đã đi tới khát vọng hiến dâng dai sức của mình. Trong cảm hứng trữ tình, nhân vật tĩnh bỗng hóa thành một mùa xuân nhỏ, một mùa xuân ko chỉ có ý nghĩa nhưng một mùa xuân nhỏ nhỏ có hình hài hòa vào mùa xuân rộng lớn của quốc gia:
Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ cho đời
Ngay cả ở tuổi hai mươi của tôi
Cho dù đó là mái tóc hoa râm.
Khổ thơ như một lời nhắn nhủ, một lí lẽ sống. Sống là phải cho đi. Mùa xuân nho nhỏ Đó cũng là cái nhìn đúng mực về mối quan hệ giữa tư nhân với tập thể, giữa mỗi người trong cuộc sống chung của dân tộc. Thanh Hải chọn cho mình trục đường hiến dâng ko phô trương, ko phô trương, lặng thầm hiến dâng, lặng thầm hiến dâng trong mọi hoàn cảnh, mọi thế hệ. Khổ thơ là sự tổng kết, chiêm nghiệm từ cuộc đời đã quyết tâm ko mỏi mệt từ tuổi đôi mươi căng tràn sức sống tới lúc nằm trên giường bệnh của thi sĩ. Như những lời riêng của nó, câu thơ lược bỏ tựa đề, nhưng nó như mở ra cho tất cả mọi người, chuyển người đọc tới cùng một suy nghĩ.
Bài thơ ít nói về Huế, nhưng người đọc vẫn nhìn thấy một điều, thơ vẫn đậm chất Huế. Chất Huế nằm ở quang cảnh thơ mộng trong tâm hồn dịu dàng, hội thoại trong thơ ngũ ngôn, trong ca dao Huế. Và đặc thù là chất Huế đặm đà ở khổ thơ cuối trong bài, tình yêu quê hương quốc gia.
Mùa xuân tôi muốn hát
Nam Người nào, Nam Bình
Nước cách xa hàng nghìn dặm
Non sông nghìn dặm mến thương Nhịp độ xứ Huế.
Nếu những khổ thơ trên là những suy tư cảm động về khát vọng được hiến dâng, thì khổ thơ cuối thi sĩ muốn hát say đắm dựa trên những ca từ buồn man mác Nam người nào Nam Bình thì Thanh Hải đã biến tấu thành một nội dung thiết tha chất Huế, hòa quyện. với non sông quốc gia.
Lời bài hát như ngân vang, gợi lên một tình yêu nhỏ nhỏ trong rộng lớn, rộng lớn nhưng vẫn rất đỗi thân thiện, ngập tràn mến thương, ấm áp. Tiếng hát nhẹ nhõm, thắm thiết xen lẫn những nhịp phách rộn ràng, vui tươi đã kết thúc bài thơ. Câu thơ gợi lên dòng sông là tiếng chim hót vang trời xứ Huế. Kết bài là non sông và tiếng hát vui tươi về tình yêu quốc gia nghìn dặm, tình yêu quê hương quốc gia.
Bài thơ được viết theo thể thơ năm tiếng, với âm điệu trong sáng, thân thiện, vừa trình bày những ước nguyện tâm thành, tha thiết cũng như xây dựng một lẽ sống cao cả, hiến dâng hết mình, dai sức nhưng lặng thầm. , lặng lẽ.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Phát biểu cảm tưởng về bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” (7) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Phát biểu cảm tưởng về bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” (7) bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời