Trong nền văn học Việt Nam, có một thi sĩ đặc trưng, chiếm một vị trí đặc trưng trong lĩnh vực thơ ca. Đó là Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu. Đặc trưng là vì khả năng sử dụng tiếng nói của anh đấy nhưng mà một số người ngưỡng mộ như một nhà ảo thuật tiếng nói. Đặc trưng vì anh là “gạch nối giữa thơ cũ và thơ mới” (Hoài Thanh). Trong cuộc đời của mình, ông đã viết nhiều tác phẩm hay, nhưng nổi tiếng nhất vẫn là bài thơ Nước thề.
Bài thơ của tác giả có gì đặc trưng nhưng mà lại nổi tiếng trên diễn đàn Việt Nam tới vậy?
Hãy xem nào:
Nước non nặng lời thề
Nước đi, đi mãi ko về với nhau.
Hình ảnh cuộc chia ly hiện lên thật buồn qua câu thơ như một tiếng thở dài não nuột. “Nước non” gợi hình ảnh một bức tranh sơn thủy hữu tình. “Nước non” trong câu trên sánh bước bên nhau như đôi bạn thân quấn lấy nhau, trọng tâm của câu là chữ “nặng” càng làm rõ sự trớ trêu của lời thề. Hình như ko gì có thể chia cắt được tổ quốc non trẻ. Chưa hết:
Nước đi, đi mãi ko về với nhau.
“Nước, non” được tách ra ở hai đầu câu thơ, như thể cùng tồn tại ở hai cực, tách biệt và xa cách. Chuyển động như một thế tất khách quan của quy luật vận động. Young đứng yên, chỉ hy vọng. Từ “đi” bị tách rời, tạo cảm giác day dứt khôn nguôi. Bạn lo lắng về điều gì?
Nhớ lời thề thủy chung.
Nước chưa đi nhưng mà vẫn đọng.
“Lời nguyện nước non” thiết tha là thế, sâu nặng là thế, nhưng non – nước còn chia cắt. Một lần nữa, non-water đứng ở hai vế đối lập của câu:
Nước chưa đi nhưng mà vẫn đọng.
Vẫn gợi lên hình ảnh hai toàn cầu riêng lẻ, vẫn gợi sự xa cách. Vì thế:
Trẻ và cao mong được như nhau
Dòng lệ khô đợi bao ngày
Sương sớm một nắm mỏng
Tóc mây mái ngố đầy sương tuyết
Bầu trời phía tây đổ bóng của đại dương ác
Càng phơi những viên ngọc trai càng vàng óng.
Hình ảnh người trẻ xuất hiện ở đây đặc trưng hơn, giống như một cô gái. Chẳng phải “giọt sương mai, sợi tóc mây, hạt ngọc vàng” thông thường đã nói lên tất cả sao? Cô gái buồn. Một lần nữa hương vị của sự chia ly lại thấm vào từng câu chữ, khắc sâu trong ta một nỗi sầu muộn. Nhạc thơ hồ hết đều bằng vận, tạo nên âm điệu trầm buồn. Bốn bài thơ chứa đựng nỗi độc thân:
Sương sớm một nắm mỏng
Tóc mây mái ngố dính đầy sương tuyết.
Mọi thứ chỉ có một! Một mái tóc mây, một dáng người gầy guộc, đứng lẻ loi một mình. Thế nhưng, nỗi buồn cứ tuôn trào, nỗi buồn như tràn về từng câu chữ, câu thơ ẩn chứa một sự tương phản đáng thương.
Tất cả chỉ vì nước đã trôi, đã đi xa. Nhưng nước ko chảy thì làm sao đàn ông có thể ở yên một chỗ được? Non sông theo lẽ tự nhiên như một con người phải lên đường về nước. Nhưng sao cô gái buồn quá! Phải chăng, sóng gió thời kì đã làm tan vỡ lời thề non hứa hẹn biển, chia cắt hai thực thể vốn dĩ đã thân thiện nhau? Thơ thì thấy, nhưng ý thì ẩn. Ta bắt gặp trong bối cảnh của một câu chuyện tình yêu thân thuộc bóng vía của một xã hội hỗn loạn nhưng mà tác giả ko nói đến tới. Tuy nhiên, những ý tưởng và hình ảnh dường như bật ra khỏi trang giấy, đi vào lòng người đọc một cách sống động lạ thường.
Hình như hình Nước thề sẽ nhuốm một màu u tối bi quan, nếu ko có những câu thơ:
Trẻ, già, chưa già
Nước nhớ non, nước quên non
Dù sông có cạn, đá cũng mòn.
Còn non sông còn thề non hứa hẹn biển.
Trẻ cao có biết hay ko
Nước đi về bể sẽ mưa ngược trở lại nguồn.
Tất cả quốc gia trẻ sẽ luôn gặp lại nhau
Nói tôi đừng buồn.
Nếu ở đoạn thơ trên, sự ra đi của “nước” là một quy luật tự nhiên thì ở đoạn văn này, viễn cảnh về sự trở lại của “nước” cũng tuân theo một quy luật tự nhiên bất di bất dịch. Có thể câu ca dao này là lời xoa dịu tha thiết, chân tình của “nước” dành cho “non”.
Dù sông có cạn, đá cũng mòn.
Còn non sông còn thề non hứa hẹn biển.
Lời thề vàng son vẫn tồn tại, hằn sâu trong mỗi người. Vì vậy, sự đáp lại sự hy vọng thủy chung của người trẻ là sự thủy chung son sắt.
Trẻ cao có biết hay ko
Nước lên bể gặp mưa trở lại nguồn.
Tất cả quốc gia trẻ sẽ luôn gặp lại nhau
Nói tôi đừng buồn.
Cặp từ “non, nước” liên tục được lặp đi lặp lại ở các vị trí không giống nhau, ngày càng gần nhau, lúc đầu còn khoảng cách giữa câu trên và câu dưới, nhưng chưa gặp nhau thì cứ như đã đi. sum họp. , để tập trung. Ta thấy từ trong từng câu thơ lóe lên những tia sáng kỳ vọng, tạo thành niềm tin vững chắc về một ngày sum họp đang tới gần. Tản Đà đã rất kỳ công lúc sắp xếp từng câu từng chữ.
Bài thơ như một niềm xoa dịu diệu kỳ thổi vào trái tim trẻ ngọn lửa hồng ấm áp của niềm tin và sự sáng sủa. Nước non tuy xa, dù nước mất đi nhưng có ngày sẽ trở lại non:
Nước đi ra khỏi bể sẽ quay trở lại nguồn.
Như một người con thành đạt trên quê hương với tấm lòng thanh thản, vui tươi.
Cấp độ nghĩa thứ ba của từ “non sông” xuất hiện ngay ở đây là hàm ý tấm lòng của Tản Đà đối với tổ quốc, quê hương. Nếu ở khổ thơ đầu, ông bộc bạch nỗi buồn chán đối với tổ quốc qua giọng điệu u uất thì ở đoạn này, nhịp độ thư thả với giọng điệu vui tươi đã vẽ nên một Tản Đà, một Tản Đà khác. tràn trề kỳ vọng về ngày mai tươi sáng, tương lai tốt đẹp của tổ quốc.
Quốc gia khác vẫn đang tiếp tục
Nghìn xanh tươi tốt non, hãy vui lên
Hợp đồng hôn nhân nghìn năm.
Nước non ko ngừng thề non hứa hẹn biển.
Màu xanh tươi mát và khỏe khoắn của hàng nghìn trái dâu tây tượng trưng cho sự khởi đầu tốt đẹp sau những thay đổi đau thương. Từng chữ, từng chữ, đan xen, quyện vào nhau trong thú vui dâng trào. Ta như thấy được vẻ mặt hạnh phúc của người chinh phụ lúc đón chồng trở về, ta như cảm thu được thú vui vang lên trong những âm thanh trong trẻo của hai câu thơ cuối.
Bức tranh “Thề non sông” có hình ảnh cụ thể của tranh thuốc nước nhưng có tính trừu tượng của bức tranh phức tạp. Cái hay của bài thơ là ở tiếng nói nghệ thuật điêu luyện của Tản Đà, cũng như ở tình cảm yêu quê hương tổ quốc.
Chính vì vậy nhưng mà bài thơ có trị giá cao. Đó là một trong những dấu vết cuối cùng của thơ cổ, chuyển tiếp sang thời kỳ thơ mới hiện đại.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Phân tích bài thơ “Thề non sông” (3) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Phân tích bài thơ “Thề non sông” (3) bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời