Nhật ký trong tù giữa là cuốn nhật ký bằng thơ, một mặt ghi lại những điều tác giả quan sát hàng ngày trong trại giam hay trên đường từ trại giam này sang trại giam khác, mặt khác ghi lại những diễn biến tâm tình của mình lúc đương đầu hoặc trước mặt. của tự nhiên. Loại thứ nhất hướng ngoại hơn, thường sử dụng văn phong tự sự, mô tả hiện thực. Loại thứ hai, thiên về hướng nội, thường sử dụng lối viết trữ tình. Tất nhiên, đó chỉ là một cái nhìn chung chung. Ranh giới giữa hai điều này thường mập mờ.
Bưu kiện Lai Tân có thể được xếp vào loại trước hết. Bài thơ được kết cấu thành hai phần. Phần đầu gồm ba câu đầu – ba câu tường thuật:
– Câu 1: Ban giám đốc đánh bạc hàng ngày.
– Câu 2: Tên tù trưởng ăn tiền tài tù nhân.
– Câu 3: Quận trưởng thắp đèn làm việc công (tức là hút thuốc phiện).
Phần thứ hai là kết bài: nhận xét, giám định chung về các hiện tượng trên.
Theo logic thông thường, người đọc mong đợi ở cái kết này một sự phê phán mạnh mẽ, lên án quyết liệt tình trạng thối nát của bọn quan lại ở Lai Tân.
Nhưng tác giả đã ko làm tương tự. Thi sĩ hạ một câu với thái độ có vẻ hờ hững, vô cảm:
Lai Tân y nguyên Thái Bình Thiên.
(Trời đất vẫn hòa bình)
Đây là điều nhưng mà trong văn học nghệ thuật gọi là “kẻ trước người ko thể đoán trước được hậu họa” – một kết luận đáng ngạc nhiên. Nhưng chính một cách đánh hết sức nguy hiểm đã tạo nên một cuộc tấn công thực sự tàn khốc: tình cảnh của các quan Lại Tân diễn ra tương tự trong hoàn cảnh hết sức phổ biến. Xin đừng coi đây là một câu chuyện đặc thù, thất thường, của thời kỳ đầy biến động. Ko, hoàn cảnh của Lai Tân vẫn luôn tương tự. Bộ máy hành chính ở đây cho tới hiện tại vẫn luôn quay tương tự. Trưởng ban ngày nào cũng đánh bạc, trưởng phòng lo túi tù, đêm tối hút thuốc phiện – bộ máy cai quản có sự phân công trách nhiệm rõ ràng, mạnh người nào nấy làm. , ko người nào phải giẫm lên công việc của người nào, mọi việc đã trở thành nền nếp và ổn định từ lâu: “Trời đất Lai Tân vẫn bình yên!
Ôi, hai chữ “thái hoà” giáng xuống, tự nhiên tình trạng thối nát của bọn quan lại Lai Tân bỗng trở thành thực chất của một cơ chế, là chuyện thường tình của bộ máy chính quyền thời Tưởng Giới Thạch. “Mẫu đơn”, thực sự là một thi nhân (con mắt của bài thơ), sức nặng của nó trên bàn cân có thể sánh bằng hai mươi chữ còn lại của đại ngôn! Hoàng Trung Thông nói rất đúng: “Một từ hình thái nhưng mà xâu chuỗi bao nhiêu nghề là chuyện muôn thuở của xã hội Trung Quốc, nơi nhưng mà giai cấp bóc lột thống trị. Một chữ đó đã xé toạc tất cả “bình yên” giả tạo nhưng thực sự là “đại loạn” bên trong.
Còn nhớ, lúc Hồ Chí Minh viết bài thơ này (cuối năm 1942), phát xít Nhật đang xâm lược Trung Quốc (dựa theo ghi chép của tác giả). nhật ký trong tù – mục Đọc sách và đọc báo Tới đầu năm 1940, phát xít Nhật đã xâm chiếm của Trung Quốc 15 thị thành và 533 huyện, trong đó có nhiều khu vực thuộc tỉnh Quảng Tây).
Trong hoàn cảnh đó, sự tham nhũng và thái độ vô trách nhiệm của bọn quan lại ở Lai Tân đã lên tới đỉnh điểm. Non sông bị tàn phá, đồng bào bị làm thịt hại, vậy nhưng mà “Trời đất Lai Tân vẫn còn hình bóng”! Kẻ đánh giặc cứ đánh, kẻ chết vẫn sống, ở đây yên ổn, tức là họ vô tư “bình chân như vại”, hút tiếp, cờ bạc, tù tội ‘. túi, … có tức là chúng hoàn toàn vô dụng. xúc cảm trước thiên tai của Tổ quốc và nhân dân.
Lai Tân Đó là một tiếng cười rất dữ dội và có thể nói là tiêu biểu cho phong cách trào phúng của Hồ Chí Minh trong thơ Người. nhật ký trong tù: ko đao to búa lớn, chỉ nhẹ nhõm như ko, nhưng lực đả kích rất mạnh, nhắm thẳng vào tim gan của nhân vật. Lai Tân chỉ là một lời chế nhạo tương tự, nhưng đã giáng một đòn có thể nói là chí mạng.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Phân tích bài thơ “Lai Tân” (4) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Phân tích bài thơ “Lai Tân” (4) bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời