Tuyến đường về nhà hôm nay dài quá! Lâu hơn nhiều so với thú vui của tôi. Tôi đạp xe về nhà, vội vã hơn mọi lúc, chỉ mong được cho mẹ thấy sáng nay tôi hữu ích như thế nào.
Sáng nay trời chuyển sang thu, tiết trời hơi se lạnh. Tôi đạp xe tới trường ko ngừng nghỉ bởi những cơn gió hiu hiu và những hạt mưa gọi cái lạnh đầu mùa. Hình như mọi người cảm thấy lạnh hơn so với lúc trời mưa lúc đầu. Đang mê mải với những bài hát vu vơ, tôi chợt giật thột: Sao lại có một ông già tội nghiệp trong sáng thế này. Tôi quyết định ngừng xe lại dù rất vội vì có vẻ ông cụ rất lạnh lùng và lại lạc đường. Vừa bước ra khỏi xe, tôi đã hỏi:
– Xin chào ông nội! Có vẻ như bạn đang hỏi đường phải ko?
Ông già nhìn lên. Lúc này tôi mới quan sát kỹ: ông già khoảng 75 tuổi, khuôn mặt nhăn nheo lộ rõ một đời vất vả, sóng gió. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu nâu cũ và khá gầy. Tôi đoán nó ko đủ để giữ ấm cho bạn lúc này.
– Anh đó mới từ quê lên. Nhà đàn ông ông ở gần đây, nay đã chuyển tới nơi ở mới, ko biết đường nào nhưng đi. Nhưng hôm nay trời lạnh quá.
Vâng, nó là tương tự! Nhưng tôi ko biết đường, tôi nghĩ. Nhưng, có một cách:
– Tôi ko biết đường, thưa bà! Nhưng tôi sẽ giúp bạn tới gặp các cảnh sát khác để hỏi đường và trước hết là để bạn ngơi nghỉ cho mát.
Mải đưa ông già băng qua dòng xe pháo đông đúc để tới gặp cảnh sát, ông quên cả giờ học. Tới lúc anh trở về thì đã quá muộn. Tôi chỉ kịp chào bà cụ, nói cho người cảnh sát biết địa chỉ của mình, rồi lên xe nhanh chóng.
Tôi tới lớp muộn mười lăm phút và bị thầy cô giáo phê bình. Xấu hổ, tôi lặng lẽ bước vào lớp. Nhưng buổi học vừa kéo dài chưa đầy nửa tiếng thì người cảnh sát vừa rồi đã tới lớp tôi. Nó nói chuyện với cô giáo chủ nhiệm ngoài lớp trong sự hoang mang của cả lớp. Sau đó, thầy cô giáo bước vào với một nụ cười và nói:
– Trước nhất, chị xin lỗi Ngọc Linh vì đã ko hỏi kỹ và vội vã chỉ trích. Các bạn ơi! Hôm nay Linh tới muộn ko phải do cố tình phá lệ nhưng là do cô giúp một ông già thất lạc tìm được nhà trai. Trước mặt cả nhóm khen ngợi Ngọc Linh. Còn đối với bạn, tôi nghĩ đó cũng là một bài học tốt cho tất cả chúng ta.
Lớp học hôm đó tiếp tục sôi động và ý nghĩa. Còn tôi, tôi vừa vui vừa tự hào. Kiên cố bố mẹ cô đó cũng sẽ rất ưng ý về việc làm hữu ích của con gái mình.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Kể về một việc em đã làm khiến bố mẹ rất vui lòng (4) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Kể về một việc em đã làm khiến bố mẹ rất vui lòng (4) bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời