Vũ Đình Liên (1913 – 1996) là nhà giáo vừa viết văn, vừa làm thơ. Ông nổi tiếng trong phong trào Thơ mới với bài thơ Bậc thầy thư pháp được viết dưới dạng ngôi sao năm cánh, gồm 20 câu thơ. Đó là bài thư từ dưới đất lên cao trình bày một tâm hồn nhân hậu, giàu tình người và mang một nỗi nhớ bâng khuâng.
Ông Đỗ vốn là một nhà Nho, ko đỗ đạt cao làm quan nhưng mà chỉ ngồi dạy dỗ các bậc thánh hiền. Người ông nhưng mà thi sĩ nhắc tới là một nhà Nho tài năng. Anh xuất hiện vào mùa hoa anh đào … trên phố đông người. Anh đó đã có những ngày vui, những kỉ niệm đẹp:
Hoa bằng tay với nét vẽ
Như rồng phượng múa.
Hoa đào đẹp. Giấy đỏ đẹp, mực Trung Quốc đen tuyền. Nét chữ bay bổng tài năng. Còn gì hạnh phúc hơn:
Bên trong một con phố đông đúc qua
Có bao nhiêu người thuê nhà đã viết
Người dùng tấm tắc khen ngợi
Thời thế đã thay đổi, Hán học bị mai một trong xã hội thuộc địa nửa phong kiến như Tú Xương đã từng viết:
Chữ Nho có gì sai?
Anh Nghệ và anh Công cũng đang nằm trên giường …
Trước đây, người thuê viết bao nhiêu, hiện giờ người thuê viết ở đâu? Một câu hỏi đặt ra khiến nhiều người hoang mang, thương cảm. Nỗi buồn và nỗi buồn từ trong lòng dường như làm cho mực khô đọng lại trong nghiên cứu, như làm cho trang giấy đỏ và buồn. Giấy đỏ, thứ mực được nhân hóa, thấm đẫm nỗi buồn tê tái của người trong người đời: Giấy đỏ buồn ko say Mực đọng lại nỗi xót xa …
Cảnh buồn. Trái tim buồn. Vũ Đình Liên đã xuất thần viết nên hai bài thơ tuyệt diệu lay động lòng người.
Nỗi buồn từ lòng tràn vào ko gian cảnh vật. Dưới làn mưa bụi, ông lão vẫn ngồi đó như bất động, một mình lẻ bóng: “Qua đường ko người nào biết”. Màu vàng của lá, màu nhợt nhạt của giấy, của mưa bụi bay đầy trời và mưa trong lòng người. Một nỗi buồn kéo dài:
Lá rơi trên giấy!
Ngoài giời mưa bụi.
Thơ tả ít nhưng gợi nhiều. Phong cảnh rộng lớn. Lòng người xót xa.
Khép lại bài thơ là một câu hỏi trình bày một nỗi buồn trống vắng, tiếc thương, ngậm ngùi. Hoa đào lại nở, người xưa đã đi đâu?
Năm nay đào lại nở, Ko thấy được cổ thụ.
Người già muôn năm
Hồn ở đâu hiện giờ?
Thương cố tri cũng là thương một lớp người đã vĩnh viễn lùi vào quá khứ. Thương cố tri cũng là thương cho một nền văn hóa bị diệt vong dưới ách đô hộ của ngoại quốc. Niềm thương cảm của Vũ Đình Liên đối với cố tri đã bao trùm và thấm sâu vào từng câu thơ, đoạn thơ. Giải pháp tương phản liên kết với nhân hoá và ẩn dụ đã tạo nên nhiều hình ảnh gợi, trình bày một phong cách nghệ thuật điêu luyện, táo tợn.
Bài thơ Bậc thầy thư pháp chứa đầy ý thức nhân văn. Theo đuổi sự nghiệp văn học và làm một bài thơ coi như đã đủ. Thế là đủ để mọi người biết tới (Hoài Thanh). Đó là những lời tốt đẹp nhất, trân trọng nhất nhưng mà tác giả Thi nhân Việt Nam đã dành cho Vũ Đình Liên và bài thơ tuyệt tác của ông. Bậc thầy thư pháp.
(Theo Nguyễn Thị Thanh Huyền, thầy cô giáo văn trường THPT Chuyên Hùng Vương – Việt Trì – Phú Thọ)
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Cảm nhận về bài thơ “Ông đồ” (2) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Cảm nhận về bài thơ “Ông đồ” (2) bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời