Hôm đó, tôi với lấy một cuốn sách nằm trên cao, bất cẩn làm rơi một chiếc hộp đặt phía sau cuốn sách. Tôi nhặt chiếc hộp lên. Chỉ là một chiếc hộp giấy tầm thường, nhưng ko hiểu sao lúc nhìn thấy nó, trong lòng tôi lại dâng lên một cảm giác vừa thân thuộc vừa xa lạ. Tôi nhẹ nhõm mở hộp. Trước mặt tôi là một chiếc vòng tay nhỏ, nhưng rất dễ thương và dường như là do chính tay tôi làm ra. Tôi run rẩy đeo chiếc vòng vào tay, nó vừa khít. Đột nhiên, một dòng nước nóng chảy xuống má tôi. Chiếc vòng làm tôi nhớ tới Phương Linh, người bạn thân nhất nhưng mà tôi có được trong suốt cuộc đời. Chiếc vòng là biểu tượng cho tình bạn của chúng tôi và cũng đã cùng tôi đi qua bao kỉ niệm tuổi thơ.
Chiếc nhẫn được làm rất đơn giản. Nó được bện từ nhiều sợi chỉ, thoạt nhìn giống như một bím tóc nhỏ. Những ngôi sao giấy nhỏ đủ màu được đính xung quanh chiếc nhẫn. Những ngôi sao đó được gấp từ giấy màu, ko phải giấy in khác. Vì vậy, ko chỉ màu sắc, nhưng mà tên gọi cũng có những hoa văn đáng yêu. Ko chỉ có ngôi sao nhưng mà chiếc vòng tay còn được đính hoa, lá, trái tim, … tất cả đều được cắt từ giấy. Ở nút thắt được thắt thành hình chiếc nơ. Có nhẽ một số người nhìn vào sẽ nghĩ nó chỉ là một đồ vật tầm thường, nhưng đối với tôi, nó chứa đựng tình cảm của Phương Linh dành cho tôi.
Lần trước hết gặp em, anh đã cảm thấy em rất dễ tính. Tóc được tết thành hai bím, lúc lắc qua lắc lại rất dễ thương. Và đôi mắt luôn sáng. Tôi rất ấn tượng về 2 điểm đó ở bạn. Hãy nhớ rằng, câu trước hết anh nói với em là: “Vòng tay của anh đẹp quá!” Vậy là chúng tôi đã quen nhau, tất cả chỉ đơn giản vậy thôi. Lúc tôi còn là một đứa trẻ, tôi rất ít nói và ko nói nhiều. Tôi cũng ko biết vì sao, chỉ nhớ lúc đó ba mẹ cho tôi đi học thêm nhiều nơi nên tôi luôn cho rằng mình hơn người, sinh ra kiêu ngạo, cho rằng mình là người tốt nhất cho mọi người. Theo thời kì, ko người nào muốn nói chuyện với tôi. Chỉ Linh. Ở cạnh anh, em luôn thấy ấm áp lạ thường. Bạn đã thay đổi tôi kể từ đó.
Chúng tôi cùng chơi, cùng học, luôn gắn bó với nhau, như thể chỉ cần nhìn thấy tôi, bạn có thể vững chắc rằng Linh đang ở trong bán kính 1m quanh đây và trái lại. Linh rất hoạt bát và năng động. Nhưng thực ra tôi biết, hoàn cảnh gia đình bạn rất khó khăn. Bố mất sớm, mẹ phải đi làm kiếm tiền nuôi bè bạn và em trai mới 2 tuổi ăn học. Có lúc ko đủ 3 bữa trong ngày. Mức học phí của bạn cũng phụ thuộc một phần từ học bổng dành cho học trò nghèo hiếu học. Bạn học rất giỏi và luôn hòa đồng với mọi người. Thấy tôi có vẻ rất thích chiếc vòng, bạn liền mang một chiếc hộp nhỏ đựng đầy kim, giấy, sơn tới làm cùng. Người ta nói rằng cả hai đều làm được điều đó, nhưng chỉ có Linh làm được điều đó. Từ nhỏ tới giờ tôi đều ăn mặc đẹp, chưa bao giờ đụng vào những thứ này, chưa kể tôi cũng ko có động tay gì cả. Mỗi ngày, chúng ta cùng nhau ngồi dưới sân trường, tận hưởng ánh nắng ấm áp, cùng làm chiếc vòng tay kia. Lúc Linh cần gì, tôi đưa ngay cho bạn. Bạn thật thông minh. Đôi lúc, tôi theo nét vẽ của bạn để vẽ những hình khác rồi nhìn nó hạnh phúc như thành tích của chính mình. Rất nhanh chóng, chúng tôi đã hoàn thành “công việc” của mình. Chiếc vòng tương tự chiếc bạn đang đeo, tất cả đều được đúc từ cùng một khuôn. Ngày đeo chiếc vòng vào tay anh, anh đã nói: “Từ nay, những chiếc vòng này sẽ trở thành vật trao thân của chúng ta. Anh phải hứa sẽ chăm sóc nó thật tốt! ” Lúc đó tôi mới trịnh trọng gật đầu, giơ tay tuyên thệ: “Em xin hứa! Rồi cả hai cùng nở nụ cười vô tư, hồn nhiên nhất. Trong lòng tôi cảm thấy một niềm hạnh phúc khó tả. Tôi sẽ ko bao giờ quên ngày đó trong suốt quãng đời còn lại của mình.
Một hôm, Linh nói với tôi: “Hãy đặt tên cho những chiếc nhẫn này với nhau nhé!”. Tôi gật đầu đồng ý. Nhưng chúng tôi đã dành cả ngày để nghĩ về nó và ko thể nghĩ ra một cái tên thật hay, thật đẹp. Lúc đó, tôi mê câu chuyện cổ tích Aladdin nhưng mà Linh từng kể vì tôi luôn mong có người ban cho mình 3 điều ước. Vì vậy, kì bí quá, tôi đã nói với bạn rằng nên đặt tên là “Thần Vọng”. Cái tên nghe lạ tai nhưng Linh đồng ý ngay. Vì vậy, tên chính thức đã được đặt cho những chiếc nhẫn. Linh nói với tôi: “Thần đèn chỉ ban 3 điều ước thôi, nhưng vững chắc Vương sẽ ban cho bạn vô số điều ước”. Tôi sẽ mãi mãi ghi nhớ điều đó. Vì vậy, vào những ngày thi, tôi sẽ cầm chiếc vòng trên tay, thầm cầu mong một điều ước sẽ đạt điểm cao. Với niềm tin đó, lần nào tôi cũng đạt điểm cao.
Năm lớp 3, Linh ko còn học chung lớp với tôi nữa. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn chơi than với nhau như trước. Mỗi ngày em đều đeo chiếc vòng anh tặng, luôn giữ gìn và nâng niu nó hơn cả một báu vật. Có lần, một bạn nam nhìn thấy chiếc vòng của tôi và khinh khỉnh nói: “Nó ko đáng một xu, đeo nó có lợi ích gì? Tất cả chỉ là giấy”. Tôi chợt tức giận, ko làm chủ được bản thân, tôi lao vào xô ngã anh. Cuối cùng bị mắng, mời bố mẹ mắng, thậm chí bị bố đánh ngay tại nhà. Nhưng tôi ko khóc lấy một tiếng lúc đó, vì tôi hiểu rằng chiếc vòng đó đáng được trân trọng tương tự. Hôm sau vào lớp, được Linh dỗ ngon dỗ ngọt, tôi bỗng khóc thật, như muốn trút hết nỗi niềm. Kể từ đó, tôi càng trân trọng chiếc nhẫn hơn.
Một lần khác, lớp tôi phải lo sân trường. Tôi ko cẩn thận đã làm mất chiếc vòng quý giá đó. Tối đó về tới nhà, tôi ko thèm ăn, mặc cho mẹ quan tâm, lo lắng, tôi trốn trong phòng, khóc tới mức lăn ra ngủ. Vào lớp, tôi trốn Linh sợ bạn phát xuất hiện bí mật đó, giận tôi ko chịu chơi với tôi nữa. Ko ngờ tới giờ ra chơi, Linh lại rút chiếc vòng ra đeo vào tay tôi. Tôi đứng chết lặng nhìn Linh cả buổi. Cuộc sống đầy những sự trùng hợp! Hóa ra, đằng kia, tới lượt Linh quét dọn. Bạn chợt nhìn thấy chiếc vòng bị mắc kẹt trên cây nên bạn nhẹ nhõm gỡ nó ra và đưa lại cho tôi. Tôi nhìn kỹ thì thấy có một ngôi sao nào đó bị xé toạc một góc, trong lòng bỗng thấy nhói đau lạ thường. Nghe bạn giảng giải, tôi cúi đầu, có nhẽ lúc tỉa cành ko cẩn thận nên đã vướng vào. “Nhưng anh hứa sẽ giữ những gì!” – Tôi nghĩ tới bản thân mình. Nhưng sự thực ko phải tương tự. Bạn chỉ mỉm cười, chỉ nói điều này một lần. Tôi gật đầu lia lịa. Nhìn mặt mình thật tội nghiệp, giống như một cậu học trò nhỏ bị bắt ko làm bài vậy các bạn phá lên cười. Lúc biết được “thân thế” của mình, tôi cũng phá lên cười. Đó là cách chúng tôi đã hòa hợp. Chiếc vòng của tôi chắc hẳn rất yêu chủ sở hữu của nó, ko nỡ rời xa tôi nên đã tìm Linh quay lại với tôi! Giờ nghĩ lại, tôi thấy thật sự xấu hổ vì đã dùng “lòng người tiểu nhân để đo lòng đàn ông”, Linh vốn dĩ bao dung tương tự.
Cuối năm lớp 3, mẹ Linh đổ bệnh vì kiệt sức vì làm việc quá nhiều. Vì vậy gia đình bạn phải chuyển về quê để bà ngoại chăm sóc. Chúng ta phải chia tay. Hôm bạn biết tin, ngày hôm sau bạn phải đi. Bạn dường như làm điều đó vì bạn ko muốn tôi buồn. Nhưng bạn ko biết rằng, bạn làm vậy còn buồn hơn vì trong đầu tôi chỉ toàn những suy nghĩ, tôi đã lãng phí thời kì của mình để ở bên bạn nhiều hơn, học hỏi bạn nhiều hơn. Đêm đó, tôi khóc suốt, tới đỏ cả mắt. Hôm sau, tôi ra bến xe tiễn em, mắt tôi khô khốc. Em gượng gập cười, anh chỉ muốn em nhớ mãi hình ảnh em cười. Chắc là Linh nữa. Hai chúng tôi chia tay nhau nhưng mà ko rơi một giọt nước mắt nào. Thần Nhẫn dường như cũng buồn với chúng tôi. Lúc bạn vẫy tay lần cuối, những ngôi sao, bông hoa, … vốn dĩ lúc lắc sẽ xoay tròn nhưng ko, nó cũng đứng yên. Cứ tương tự, chúng tôi mất liên lạc với nhau từ đó.
Sau này, tôi coi chiếc vòng là Linh, tâm tình với nó mỗi ngày. Nhưng mỗi lần nhìn thấy nó, tôi lại khóc, như hiện thời. Tôi đã phải đặt nó vào một chiếc hộp với tất cả những kỷ niệm của tôi. Tôi nắm chặt chiếc vòng trong tay, thầm ước như một đứa trẻ rằng sẽ gặp lại em vào một ngày ko xa. Có thể chúng ta đã khác trước rất nhiều, nhưng anh tin chắc, với chiếc vòng tay, anh sẽ tìm thấy em. Dù có thế nào đi chăng nữa, anh sẽ luôn dành một phần trái tim mình cho em – người bạn thân nhất và tuyệt vời nhất nhưng mà em từng có.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Cảm tưởng về một món quà nhưng mà em đã thu được thời thơ ấu (2) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Cảm tưởng về một món quà nhưng mà em đã thu được thời thơ ấu (2) bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời