Hoa đào từ xưa tới nay luôn được coi là biểu tượng của mùa xuân, ko chỉ bởi hương sắc đặc trưng nhưng còn bởi thực chất ý thức của loài hoa. Hoa đào (Hoa đào) là chùm thơ thuộc nhóm Hoa mộc môn, hay Môn hoa mộc, trong mảng thơ Nôm tình cảm của Nguyễn Trãi. Đào hoa thi, tức là thơ viết về hoa đào. Lục thủ dùng liên cung, tức là sáu bài dùng liên tục để thủ ngành ngọn.
Tôi
Một bông hoa đào đẹp và tươi sáng,
Cành tầm xuân thấy xuân cười.
Dongfeng phải có một tình yêu tốt,
Thầm gửi hương thơm dễ lay động
Lush một hoa đào đang nở rộ. Hoa xuân nở trên cành xuân, còn đâu nhà láng giềng bên kia tường phảng phất sắc hồng như mơ cười gió đông, cười xuân tươi? Hay sự tươi tỉnh trong sắc xuân của hoa đào, khiến bức tường xuân cũng nhuốm màu ý xuân, rực rỡ ý xuân? Hai câu thơ mở đầu đã trình bày sắc xuân căng tràn sức sống. Xuân cười với hoa, hay hoa cười với xuân? Ko thể mặc định, và ko nên! Chỉ cần biết “ngành Xuân nở thấy xuân cười“…
Kìa như:
Đông Phong phải có một tình yêu tốt,
KỲtạm biệt mùi hương gợi cảm.
Phục sinh (đông phong), gió từ hướng đông, từ biển thổi vào, đầu xuân thổi vào, còn gọi là gió xuân, ấm áp.
Thôi Hộ đời Đường viết: “Ko thể trông thấy khuôn mặt của quá khứ/ Y nguyên phong cách playboy phương đông ngốc nghếch“. Nguyễn Du chuyển ngữ thành câu quốc ngữ rất uyển chuyển: “Trước sau đều nhấp nhoáng bóng người/ Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông” (Truyện Kiều). Vậy “Hoa đào” và “phương đông“là mối quan hệ qua lại. Vì vậy, đừng trách anh đó Phục sinh Người kia đã có một mối tình riêng tư với một cô đào má hồng? Quý giá biết bao, kín đáo (thầm kín) e thẹn biết bao, hương thơm yêu kiều tỏa ra từ bông hoa đào e thẹn làm sao, khiến thi nhân, và cả những người yêu hoa phải rung động, rung động. hoang mang, hoang mang, hoang mang. Nó thực sự”KỲtạm biệt Hương thơm dễ dàng vận chuyển“!
II
Động người khéo hoa tỏ rõ khả năng,
Bớt vì hoa, bớt vì xuân.
RẺphụ thuộc vào con chim xanh ko nhường đường,
Bồi bổ có Hồng quân khí.
Vẻ đẹp của hoa đào làm xao xuyến, lay động lòng người (vận chuyển người). Đó là bông hoa đã khoe sắc, khéo khoe hết nội tâm ý thức viên mãn, hiến dâng trọn vẹn nguyên tắc, tâm thành và nồng nàn. Riêng lẻ (ít hơn bởi), vì bản thân hoa, chính thực chất của hoa, vốn dĩ đã đẹp như thế. Quả thực, ông trời đã ưu ái cho loài hoa đào có sắc màu đó. Nhưng cũng có một phần bởi mùa xuân (một tí vào mùa xuân).
Này, nói với thằng nhỏ rằng:
RẺphụ thuộc vào con chim xanh ko nhường đường,
Bồi có hồng quân khí!
Con chim xanh (chim chim) là sứ thần của Tây Thái hậu, sống ở cõi trời. Tôi đã nói với người đưa tin (rphụ thuộc vào gốm sứ chim xanh) thường được Tây Vương Mẫu sai người chăm sóc hoa đào, để đào nhanh đơm hoa kết trái, để Tây Vương Mẫu có đào tiên, mở tiệc yến tiệc ở Dao Trì. Người ta nói rằng đó là lễ hội đào Tiên sôi động và náo nhiệt nhất từ trước tới nay, thuộc về vương quốc của các vị Thần. Cái này! Nói với con chim xanh đừng “dọn đường” nhưng lại lẻn vào khu vườn cấm của tôi để chăm sóc (đền bù) cho hoa đào! Đừng mượn anh. “Có Ko quân Hồng quân“Đây rồi, chúng ta đây!
Hóa ra đó là một mối tình tay ba, khốc liệt và đáng suy nghĩ. Chim xanh ko ghé vườn hồng, ko về lãnh thổ đã bị ta chiếm hữu! Đó cũng là lời tuyên chiến trong trận đánh giành lấy ánh mắt của chàng, giành lấy người đẹp tuyệt vời. Thơ tình mới tuyệt làm sao, tế nhị nhưng vô cùng kín đáo!…
III
Xin khí hồng quân xchúc may mắn,
Xuân này ko đỡ, ko đỡ hoa.
Hoa có ý nghĩa, mùa xuân có ý nghĩa,
Ở khắp mọi nơi có một bầu ko khí tích cực và hài hòa
“Hồng Hỏiuân’, tức là cỗ máy luân chuyển của Tạo hóa, thông minh và cai quản vạn vật. “Hồng Hỏiuân” do đó là biểu tượng tối thượng của Đấng Tạo Hóa, của Thiên Đàng. Nhưng nhưng “Khí hồng Hỏiuân“nên biết,”hãy xchúc may mắn“, hãy thông cảm và bù đắp cho hoa, cho cả mùa xuân nữa (Đừng yêu mùa xuân này, đừng là một bông hoa). Đó là những lời trách móc khôn khéo, nhẹ nhõm nhưng ko kém phần tâm thành, vị tha và thiết tha.
Hai câu cuối bài nói về mối quan hệ hài hòa giữa hoa và mùa xuân, rằng “Hoa có ý nghĩa, mùa xuân có ý nghĩa”, đồng thời khẳng định mối quan hệ tương hỗ bền chặt sẽ tạo nên sự ấm áp ngập tràn: “Ở khắp mọi nơi có một bầu ko khí tích cực và hài hòa“!
IV
Khí dương hòa người nào?
Năng một hoa này nhẫn muôn loài.
TỶbất công chỉ còn ba tháng nữa,
Gặp mưa xuân để má hồng phai màu!
“Dương khí hài hòa“, tức là “dương khí“Ko có thiên vị riêng người nào? Lòng này người nào khác người nào? Chỉ có hoa đào là quý, là đáng yêu nhất, là đặc trưng hơn tất cả các loài hoa, bởi vì hoa nở vào đầu mùa xuân, là hoa đào.”Đây là một vòng hoa một loài“Đó là nó!…
Vì thế:
“TỶbất công chỉ (chỉ) ba tháng còn lạihết xuân rồi, hết xuân rồi sao ko”gặp nhau Mưa xuân để má em phai màu“! Nó có tức là “Nhanh lên nhưng nhanh lên(Xuân Diệu – Vội vã), kẻo xuân tới rồi xuân chẳng về”Đừng để đôi má phai màu“, lãng phí sắc xuân! Đó là sự thôi thúc, thôi thúc của khát vọng được sống, được sống, được yêu hết mình, vội vã.
VẼ TRANH
Đôi má hồng phai xuân xưa,
Trục đường trái lại, bồn hoa.
Tổ Đào Trí Dạ có ước hứa,
Đừng để Phương Sóc tới trấn!
Xuân qua đi, sẽ ko còn đôi má hồng xuân, tất cả sẽ tàn phai. Nhưng nếu hoa vẫn nở, vẫn là hoa nở muộn,đâm lại) ko phải tất cả đều tốt, nó ko tốt sao? Nó có tức là gì? Đó là bởi vì bông hoa là”Giường“Chà, nếu vẻ đẹp rực rỡ đó sắp tàn.
Dạ yến ở Đào Trí đã đặt sẵn (đã có một cuộc hứa), ko thể thay đổi. Điều đó có tức là bạn ko thể đi trái lại quy luật, bạn ko thể ko tuân theo quy luật của Tạo hóa. Vì vậy, đừng để anh chàng “Đông Phương Sóc“Ở đó, nó tới gần và lấy trộm quả đào tiên đem về dâng cho Hán Vũ đế! Theo sách biến cố Hán Vũ“Tay” Đông Phương Sóc quỷ quyệt nhanh trí lanh lẹ, đã cướp đào của Tây Thái hậu ko dưới ba lần, đừng dại nhưng để hắn tới”con kỳ lân“Gạ gẫm là phải! Đó là lời cảnh báo cho những kẻ đào hoa, đừng để những kẻ ăn nói nhỏ nhẹ ve vãn mình, vung vẩy như một trò chơi.
Hình ảnh thơ ở đây hồn nhiên, ý nghĩa, hóm hỉnh và thâm thúy. Thi sĩ có điều gì muốn nói với “người đẹp” của mình? Và với “Tây Thái Hậu” bí mật gì?
TẠI VÌ
Phượng Sóc Lân đã tới rồi,
Ba vụ trộm đã được mở một cách tình cờ.
Có người nào muốn hỏi Tiên Thái Hậu ko?
Tin đi, tin đi, nghi ngờ đi!
Tên trộm tinh khôn mang tên Đông Phương Sóc ở đó rồi”con kỳ lân“Mấy lần lấy được đào Tiên đều là do Tây Vương Mẫu chủ quan mất cảnh giác.”Mở ra“Hãy để anh ta đột nhập vào toàn cầu kỳ diệu của tự nhiên, để thực hiện mưu mô đen tối của mình! Anh ta”ba lần ăn trộm“Đào Tiên mang về cho chủ chẳng phải trùng hợp (ha ha tình cờ)? Sau đó:
Có người nào có tin nhắn gì ko? TỶmẹ vua,
Tin đi, tin đi, nghi ngờ đi!
“Tin nhắn để hỏilà lời nhắn hỏi Tiên Hoàng Thái hậu đang sống ở cõi xa, rằng “Tin đi, tin đi, nghi ngờ đi“! Đối với những người đáng tin tưởng nên tin tưởng (tin tưởng khá tin tưởng), còn người khả nghi thì nên nghi (đáng ngờ), thà tin người đáng tin, còn hơn tin người khả nghi!
Phải chăng Tây Vương Mẫu là một nhân vật được trình bày dưới hình thức ẩn dụ, ví dụ như Thái Tổ Lê Lợi? Còn anh chàng Đông Phương Sóc, một tên trộm xiên, nịnh hót, phải chăng là hình ảnh để chỉ những kẻ gian manh đang làm quan to trong triều? Tương tự chẳng phải hoa đào là hình ảnh tượng trưng, để thi nhân gửi gắm những nỗi niềm thầm kín hay sao? Có thể đoán rằng bài thơ này được Nguyễn Trãi viết sau lúc làm thịt oan hai công thần Phạm Văn Xảo và Trần Nguyên Hãn, đồng thời Nguyễn Trãi cũng bị bắt vì bị tình nghi có liên quan tới Trần Nguyên Hãn?
Thể thơ lục bát liên hoàn trong thể thơ lục bát bốn câu, như thấy ở một số bài thơ trong nhóm “chủ đề hoa gỗhoặc là “khóa học thời kì” của Nguyễn Trãi. Tâm trạng mỗi bài không giống nhau, nhưng đều tập trung vào một chủ đề, ẩn chứa nhiều ngụ ý sau hình ảnh thơ, hình ảnh thơ giàu hàm ý sinh động.
——————
*(Sáu bàn tay của sự liên tục của những cái đuôi)
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Đào Hoa Thi * – Tác giả: Vũ Bình Lục” state=”close”]
Đào Hoa Thi * – Tác giả: Vũ Bình Lục
Hình Ảnh về: Đào Hoa Thi * – Tác giả: Vũ Bình Lục
Video về: Đào Hoa Thi * – Tác giả: Vũ Bình Lục
Wiki về Đào Hoa Thi * – Tác giả: Vũ Bình Lục
Đào Hoa Thi * - Tác giả: Vũ Bình Lục -
Hoa đào từ xưa tới nay luôn được coi là biểu tượng của mùa xuân, ko chỉ bởi hương sắc đặc trưng nhưng còn bởi thực chất ý thức của loài hoa. Hoa đào (Hoa đào) là chùm thơ thuộc nhóm Hoa mộc môn, hay Môn hoa mộc, trong mảng thơ Nôm tình cảm của Nguyễn Trãi. Đào hoa thi, tức là thơ viết về hoa đào. Lục thủ dùng liên cung, tức là sáu bài dùng liên tục để thủ ngành ngọn.
Tôi
Một bông hoa đào đẹp và tươi sáng,
Cành tầm xuân thấy xuân cười.
Dongfeng phải có một tình yêu tốt,
Thầm gửi hương thơm dễ lay động
Lush một hoa đào đang nở rộ. Hoa xuân nở trên cành xuân, còn đâu nhà láng giềng bên kia tường phảng phất sắc hồng như mơ cười gió đông, cười xuân tươi? Hay sự tươi tỉnh trong sắc xuân của hoa đào, khiến bức tường xuân cũng nhuốm màu ý xuân, rực rỡ ý xuân? Hai câu thơ mở đầu đã trình bày sắc xuân căng tràn sức sống. Xuân cười với hoa, hay hoa cười với xuân? Ko thể mặc định, và ko nên! Chỉ cần biết "ngành Xuân nở thấy xuân cười“…
Kìa như:
Đông Phong phải có một tình yêu tốt,
KỲtạm biệt mùi hương gợi cảm.
Phục sinh (đông phong), gió từ hướng đông, từ biển thổi vào, đầu xuân thổi vào, còn gọi là gió xuân, ấm áp.
Thôi Hộ đời Đường viết: “Ko thể trông thấy khuôn mặt của quá khứ/ Y nguyên phong cách playboy phương đông ngốc nghếch". Nguyễn Du chuyển ngữ thành câu quốc ngữ rất uyển chuyển: "Trước sau đều nhấp nhoáng bóng người/ Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông" (Truyện Kiều). Vậy "Hoa đào" và "phương đông"là mối quan hệ qua lại. Vì vậy, đừng trách anh đó Phục sinh Người kia đã có một mối tình riêng tư với một cô đào má hồng? Quý giá biết bao, kín đáo (thầm kín) e thẹn biết bao, hương thơm yêu kiều tỏa ra từ bông hoa đào e thẹn làm sao, khiến thi nhân, và cả những người yêu hoa phải rung động, rung động. hoang mang, hoang mang, hoang mang. Nó thực sự"KỲtạm biệt Hương thơm dễ dàng vận chuyển“!
II
Động người khéo hoa tỏ rõ khả năng,
Bớt vì hoa, bớt vì xuân.
RẺphụ thuộc vào con chim xanh ko nhường đường,
Bồi bổ có Hồng quân khí.
Vẻ đẹp của hoa đào làm xao xuyến, lay động lòng người (vận chuyển người). Đó là bông hoa đã khoe sắc, khéo khoe hết nội tâm ý thức viên mãn, hiến dâng trọn vẹn nguyên tắc, tâm thành và nồng nàn. Riêng lẻ (ít hơn bởi), vì bản thân hoa, chính thực chất của hoa, vốn dĩ đã đẹp như thế. Quả thực, ông trời đã ưu ái cho loài hoa đào có sắc màu đó. Nhưng cũng có một phần bởi mùa xuân (một tí vào mùa xuân).
Này, nói với thằng nhỏ rằng:
RẺphụ thuộc vào con chim xanh ko nhường đường,
Bồi có hồng quân khí!
Con chim xanh (chim chim) là sứ thần của Tây Thái hậu, sống ở cõi trời. Tôi đã nói với người đưa tin (rphụ thuộc vào gốm sứ chim xanh) thường được Tây Vương Mẫu sai người chăm sóc hoa đào, để đào nhanh đơm hoa kết trái, để Tây Vương Mẫu có đào tiên, mở tiệc yến tiệc ở Dao Trì. Người ta nói rằng đó là lễ hội đào Tiên sôi động và náo nhiệt nhất từ trước tới nay, thuộc về vương quốc của các vị Thần. Cái này! Nói với con chim xanh đừng "dọn đường” nhưng lại lẻn vào khu vườn cấm của tôi để chăm sóc (đền bù) cho hoa đào! Đừng mượn anh. "Có Ko quân Hồng quân"Đây rồi, chúng ta đây!
Hóa ra đó là một mối tình tay ba, khốc liệt và đáng suy nghĩ. Chim xanh ko ghé vườn hồng, ko về lãnh thổ đã bị ta chiếm hữu! Đó cũng là lời tuyên chiến trong trận đánh giành lấy ánh mắt của chàng, giành lấy người đẹp tuyệt vời. Thơ tình mới tuyệt làm sao, tế nhị nhưng vô cùng kín đáo!…
III
Xin khí hồng quân xchúc may mắn,
Xuân này ko đỡ, ko đỡ hoa.
Hoa có ý nghĩa, mùa xuân có ý nghĩa,
Ở khắp mọi nơi có một bầu ko khí tích cực và hài hòa
"Hồng Hỏiuân’, tức là cỗ máy luân chuyển của Tạo hóa, thông minh và cai quản vạn vật. "Hồng Hỏiuân” do đó là biểu tượng tối thượng của Đấng Tạo Hóa, của Thiên Đàng. Nhưng nhưng "Khí hồng Hỏiuân"nên biết,"hãy xchúc may mắn", hãy thông cảm và bù đắp cho hoa, cho cả mùa xuân nữa (Đừng yêu mùa xuân này, đừng là một bông hoa). Đó là những lời trách móc khôn khéo, nhẹ nhõm nhưng ko kém phần tâm thành, vị tha và thiết tha.
Hai câu cuối bài nói về mối quan hệ hài hòa giữa hoa và mùa xuân, rằng “Hoa có ý nghĩa, mùa xuân có ý nghĩa”, đồng thời khẳng định mối quan hệ tương hỗ bền chặt sẽ tạo nên sự ấm áp ngập tràn: “Ở khắp mọi nơi có một bầu ko khí tích cực và hài hòa“!
IV
Khí dương hòa người nào?
Năng một hoa này nhẫn muôn loài.
TỶbất công chỉ còn ba tháng nữa,
Gặp mưa xuân để má hồng phai màu!
"Dương khí hài hòa", tức là "dương khí"Ko có thiên vị riêng người nào? Lòng này người nào khác người nào? Chỉ có hoa đào là quý, là đáng yêu nhất, là đặc trưng hơn tất cả các loài hoa, bởi vì hoa nở vào đầu mùa xuân, là hoa đào."Đây là một vòng hoa một loài"Đó là nó!…
Vì thế:
"TỶbất công chỉ (chỉ) ba tháng còn lạihết xuân rồi, hết xuân rồi sao ko”gặp nhau Mưa xuân để má em phai màu"! Nó có tức là "Nhanh lên nhưng nhanh lên(Xuân Diệu – Vội vã), kẻo xuân tới rồi xuân chẳng về”Đừng để đôi má phai màu", lãng phí sắc xuân! Đó là sự thôi thúc, thôi thúc của khát vọng được sống, được sống, được yêu hết mình, vội vã.
VẼ TRANH
Đôi má hồng phai xuân xưa,
Trục đường trái lại, bồn hoa.
Tổ Đào Trí Dạ có ước hứa,
Đừng để Phương Sóc tới trấn!
Xuân qua đi, sẽ ko còn đôi má hồng xuân, tất cả sẽ tàn phai. Nhưng nếu hoa vẫn nở, vẫn là hoa nở muộn,đâm lại) ko phải tất cả đều tốt, nó ko tốt sao? Nó có tức là gì? Đó là bởi vì bông hoa là"Giường“Chà, nếu vẻ đẹp rực rỡ đó sắp tàn.
Dạ yến ở Đào Trí đã đặt sẵn (đã có một cuộc hứa), ko thể thay đổi. Điều đó có tức là bạn ko thể đi trái lại quy luật, bạn ko thể ko tuân theo quy luật của Tạo hóa. Vì vậy, đừng để anh chàng "Đông Phương Sóc"Ở đó, nó tới gần và lấy trộm quả đào tiên đem về dâng cho Hán Vũ đế! Theo sách biến cố Hán Vũ“Tay” Đông Phương Sóc quỷ quyệt nhanh trí lanh lẹ, đã cướp đào của Tây Thái hậu ko dưới ba lần, đừng dại nhưng để hắn tới”con kỳ lân"Gạ gẫm là phải! Đó là lời cảnh báo cho những kẻ đào hoa, đừng để những kẻ ăn nói nhỏ nhẹ ve vãn mình, vung vẩy như một trò chơi.
Hình ảnh thơ ở đây hồn nhiên, ý nghĩa, hóm hỉnh và thâm thúy. Thi sĩ có điều gì muốn nói với “người đẹp” của mình? Và với “Tây Thái Hậu” bí mật gì?
TẠI VÌ
Phượng Sóc Lân đã tới rồi,
Ba vụ trộm đã được mở một cách tình cờ.
Có người nào muốn hỏi Tiên Thái Hậu ko?
Tin đi, tin đi, nghi ngờ đi!
Tên trộm tinh khôn mang tên Đông Phương Sóc ở đó rồi"con kỳ lân“Mấy lần lấy được đào Tiên đều là do Tây Vương Mẫu chủ quan mất cảnh giác.”Mở ra"Hãy để anh ta đột nhập vào toàn cầu kỳ diệu của tự nhiên, để thực hiện mưu mô đen tối của mình! Anh ta"ba lần ăn trộm“Đào Tiên mang về cho chủ chẳng phải trùng hợp (ha ha tình cờ)? Sau đó:
Có người nào có tin nhắn gì ko? TỶmẹ vua,
Tin đi, tin đi, nghi ngờ đi!
"Tin nhắn để hỏilà lời nhắn hỏi Tiên Hoàng Thái hậu đang sống ở cõi xa, rằng “Tin đi, tin đi, nghi ngờ đi"! Đối với những người đáng tin tưởng nên tin tưởng (tin tưởng khá tin tưởng), còn người khả nghi thì nên nghi (đáng ngờ), thà tin người đáng tin, còn hơn tin người khả nghi!
Phải chăng Tây Vương Mẫu là một nhân vật được trình bày dưới hình thức ẩn dụ, ví dụ như Thái Tổ Lê Lợi? Còn anh chàng Đông Phương Sóc, một tên trộm xiên, nịnh hót, phải chăng là hình ảnh để chỉ những kẻ gian manh đang làm quan to trong triều? Tương tự chẳng phải hoa đào là hình ảnh tượng trưng, để thi nhân gửi gắm những nỗi niềm thầm kín hay sao? Có thể đoán rằng bài thơ này được Nguyễn Trãi viết sau lúc làm thịt oan hai công thần Phạm Văn Xảo và Trần Nguyên Hãn, đồng thời Nguyễn Trãi cũng bị bắt vì bị tình nghi có liên quan tới Trần Nguyên Hãn?
Thể thơ lục bát liên hoàn trong thể thơ lục bát bốn câu, như thấy ở một số bài thơ trong nhóm “chủ đề hoa gỗhoặc là "khóa học thời kì" của Nguyễn Trãi. Tâm trạng mỗi bài không giống nhau, nhưng đều tập trung vào một chủ đề, ẩn chứa nhiều ngụ ý sau hình ảnh thơ, hình ảnh thơ giàu hàm ý sinh động.
——————
*(Sáu bàn tay của sự liên tục của những cái đuôi)
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” text-align: justify;”>Hoa đào từ xưa đến nay luôn được coi là biểu tượng của mùa xuân, không chỉ bởi hương sắc đặc biệt mà còn bởi bản chất tinh thần của loài hoa. Hoa đào (Hoa đào) là chùm thơ thuộc nhóm Hoa mộc môn, hay Môn hoa mộc, trong mảng thơ Nôm tình cảm của Nguyễn Trãi. Đào hoa thi, tức là thơ viết về hoa đào. Lục thủ dùng liên cung, tức là sáu bài dùng liên tục để thủ đầu đuôi.
Tôi
Một bông hoa đào đẹp và tươi sáng,
Cành tầm xuân thấy xuân cười.
Dongfeng phải có một tình yêu tốt,
Thầm gửi hương thơm dễ lay động
Lush một hoa đào đang nở rộ. Hoa xuân nở trên cành xuân, còn đâu nhà hàng xóm bên kia tường phảng phất sắc hồng như mơ cười gió đông, cười xuân tươi? Hay sự tươi tắn trong sắc xuân của hoa đào, khiến bức tường xuân cũng nhuốm màu ý xuân, rực rỡ ý xuân? Hai câu thơ mở đầu đã thể hiện sắc xuân căng tràn nhựa sống. Xuân cười với hoa, hay hoa cười với xuân? Không thể mặc định, và không nên! Chỉ cần biết “ngành Xuân nở thấy xuân cười“…
Kìa như:
Đông Phong phải có một tình yêu tốt,
KỲtạm biệt mùi hương gợi cảm.
Phục sinh (đông phong), gió từ hướng đông, từ biển thổi vào, đầu xuân thổi vào, còn gọi là gió xuân, ấm áp.
Thôi Hộ đời Đường viết: “Không thể nhận ra khuôn mặt của quá khứ/ Y nguyên phong cách playboy phương đông ngốc nghếch“. Nguyễn Du chuyển ngữ thành câu quốc ngữ rất uyển chuyển: “Trước sau đều thấp thoáng bóng người/ Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông” (Truyện Kiều). Vậy “Hoa đào” và “phương đông“là mối quan hệ qua lại. Vì vậy, đừng trách anh ấy Phục sinh Người kia đã có một mối tình riêng tư với một cô đào má hồng? Quý giá biết bao, kín đáo (thầm kín) e thẹn biết bao, hương thơm yêu kiều tỏa ra từ bông hoa đào e thẹn làm sao, khiến thi nhân, và cả những người yêu hoa phải rung động, rung động. hoang mang, hoang mang, hoang mang. Nó thực sự”KỲtạm biệt Hương thơm dễ dàng di chuyển“!
II
Động người khéo hoa tỏ rõ bản lĩnh,
Bớt vì hoa, bớt vì xuân.
RẺphụ thuộc vào con chim xanh không nhường đường,
Bồi bổ có Hồng quân khí.
Vẻ đẹp của hoa đào làm xao xuyến, lay động lòng người (di chuyển người). Đó là bông hoa đã khoe sắc, khéo khoe hết nội tâm tinh thần viên mãn, hiến dâng trọn vẹn nguyên tắc, chân thành và nồng nàn. Riêng biệt (ít hơn bởi), vì bản thân hoa, chính bản chất của hoa, vốn dĩ đã đẹp như thế. Quả thật, ông trời đã ưu ái cho loài hoa đào có sắc màu ấy. Nhưng cũng có một phần bởi mùa xuân (một chút vào mùa xuân).
Này, nói với thằng nhỏ rằng:
RẺphụ thuộc vào con chim xanh không nhường đường,
Bồi có hồng quân khí!
Con chim xanh (chim chim) là sứ giả của Tây Thái hậu, sống ở cõi trời. Tôi đã nói với người đưa tin (rphụ thuộc vào gốm sứ chim xanh) thường được Tây Vương Mẫu sai người chăm sóc hoa đào, để đào nhanh đơm hoa kết trái, để Tây Vương Mẫu có đào tiên, mở tiệc yến tiệc ở Dao Trì. Người ta nói rằng đó là lễ hội đào Tiên sôi động và náo nhiệt nhất từ trước đến nay, thuộc về vương quốc của các vị Thần. Cái này! Nói với con chim xanh đừng “dọn đường” nhưng lại lẻn vào khu vườn cấm của tôi để chăm sóc (đền bù) cho hoa đào! Đừng mượn anh. “Có Không quân Hồng quân“Đây rồi, chúng ta đây!
Hóa ra đó là một mối tình tay ba, khốc liệt và đáng suy nghĩ. Chim xanh không ghé vườn hồng, không về lãnh thổ đã bị ta chiếm hữu! Đó cũng là lời tuyên chiến trong cuộc chiến giành lấy ánh mắt của chàng, giành lấy người đẹp hoàn hảo. Thơ tình mới tuyệt làm sao, tế nhị mà vô cùng kín đáo!…
III
Xin khí hồng quân xchúc may mắn,
Xuân này không đỡ, không đỡ hoa.
Hoa có ý nghĩa, mùa xuân có ý nghĩa,
Ở khắp mọi nơi có một bầu không khí tích cực và hài hòa
“Hồng Hỏiuân’, tức là cỗ máy luân chuyển của Tạo hóa, sáng tạo và cai quản vạn vật. “Hồng Hỏiuân” do đó là biểu tượng tối thượng của Đấng Tạo Hóa, của Thiên Đàng. Nhưng mà “Khí hồng Hỏiuân“nên biết,”hãy xchúc may mắn“, hãy cảm thông và bù đắp cho hoa, cho cả mùa xuân nữa (Đừng yêu mùa xuân này, đừng là một bông hoa). Đó là những lời trách móc khéo léo, nhẹ nhàng nhưng không kém phần chân thành, vị tha và thiết tha.
Hai câu cuối bài nói về mối quan hệ hài hòa giữa hoa và mùa xuân, rằng “Hoa có ý nghĩa, mùa xuân có ý nghĩa”, đồng thời khẳng định mối quan hệ tương hỗ bền chặt sẽ tạo nên sự ấm áp ngập tràn: “Ở khắp mọi nơi có một bầu không khí tích cực và hài hòa“!
IV
Khí dương hòa ai?
Năng một hoa này nhẫn muôn loài.
TỶbất công chỉ còn ba tháng nữa,
Gặp mưa xuân để má đào phai màu!
“Dương khí hài hòa“, nghĩa là “dương khí“Không có thiên vị riêng ai? Lòng này ai khác ai? Chỉ có hoa đào là quý, là đáng yêu nhất, là đặc biệt hơn tất cả các loài hoa, bởi vì hoa nở vào đầu mùa xuân, là hoa đào.”Đây là một vòng hoa một loài“Đó là nó!…
Vì thế:
“TỶbất công chỉ (chỉ) ba tháng còn lạihết xuân rồi, hết xuân rồi sao không”gặp nhau Mưa xuân để má em phai màu“! Nó có nghĩa là “Nhanh lên nhưng nhanh lên(Xuân Diệu – Vội vàng), kẻo xuân đến rồi xuân chẳng về”Đừng để đôi má phai màu“, lãng phí sắc xuân! Đó là sự thôi thúc, thôi thúc của khát vọng được sống, được sống, được yêu hết mình, vội vàng.
VẼ TRANH
Đôi má đào phai xuân xưa,
Con đường ngược lại, bồn hoa.
Tổ Đào Trí Dạ có ước hẹn,
Đừng để Phương Sóc đến trấn!
Xuân qua đi, sẽ không còn đôi má đào xuân, tất cả sẽ tàn phai. Nhưng nếu hoa vẫn nở, vẫn là hoa nở muộn,đâm lại) không phải tất cả đều tốt, nó không tốt sao? Nó có nghĩa là gì? Đó là bởi vì bông hoa là”Giường“Chà, nếu vẻ đẹp rực rỡ ấy sắp tàn.
Dạ tiệc ở Đào Trí đã đặt sẵn (đã có một cuộc hẹn), không thể thay đổi. Điều đó có nghĩa là bạn không thể đi ngược lại quy luật, bạn không thể không tuân theo quy luật của Tạo hóa. Vì vậy, đừng để anh chàng “Đông Phương Sóc“Ở đó, nó đến gần và lấy trộm quả đào tiên đem về dâng cho Hán Vũ đế! Theo sách biến cố Hán Vũ“Tay” Đông Phương Sóc quỷ quyệt nhanh trí lanh lẹ, đã cướp đào của Tây Thái hậu không dưới ba lần, đừng dại mà để hắn đến”con kỳ lân“Gạ gẫm là phải! Đó là lời cảnh báo cho những kẻ đào hoa, đừng để những kẻ ăn nói nhỏ nhẹ tán tỉnh mình, vung vẩy như một trò chơi.
Hình ảnh thơ ở đây hồn nhiên, ý nghĩa, hóm hỉnh và sâu sắc. Nhà thơ có điều gì muốn nói với “người đẹp” của mình? Và với “Tây Thái Hậu” bí mật gì?
TẠI VÌ
Phượng Sóc Lân đã đến rồi,
Ba vụ trộm đã được mở một cách tình cờ.
Có ai muốn hỏi Tiên Thái Hậu không?
Tin đi, tin đi, nghi ngờ đi!
Tên trộm tinh quái mang tên Đông Phương Sóc ở đó rồi”con kỳ lân“Mấy lần lấy được đào Tiên đều là do Tây Vương Mẫu chủ quan mất cảnh giác.”Mở ra“Hãy để anh ta đột nhập vào thế giới kỳ diệu của tự nhiên, để thực hiện âm mưu đen tối của mình! Anh ta”ba lần ăn trộm“Đào Tiên mang về cho chủ chẳng phải ngẫu nhiên (ha ha tình cờ)? Sau đó:
Có ai có tin nhắn gì không? TỶmẹ vua,
Tin đi, tin đi, nghi ngờ đi!
“Tin nhắn để hỏilà lời nhắn hỏi Tiên Hoàng Thái hậu đang sống ở cõi xa, rằng “Tin đi, tin đi, nghi ngờ đi“! Đối với những người đáng tin cậy nên tin tưởng (tin tưởng khá tin tưởng), còn người khả nghi thì nên nghi (đáng ngờ), thà tin người đáng tin, còn hơn tin người khả nghi!
Phải chăng Tây Vương Mẫu là một nhân vật được thể hiện dưới hình thức ẩn dụ, ví dụ như Thái Tổ Lê Lợi? Còn anh chàng Đông Phương Sóc, một tên trộm xiên, nịnh hót, phải chăng là hình ảnh để chỉ những kẻ gian manh đang làm quan to trong triều? Như vậy chẳng phải hoa đào là hình ảnh tượng trưng, để thi nhân gửi gắm những nỗi niềm thầm kín hay sao? Có thể đoán rằng bài thơ này được Nguyễn Trãi viết sau khi giết oan hai công thần Phạm Văn Xảo và Trần Nguyên Hãn, đồng thời Nguyễn Trãi cũng bị bắt vì bị tình nghi có liên quan đến Trần Nguyên Hãn?
Thể thơ lục bát liên hoàn trong thể thơ lục bát bốn câu, như thấy ở một số bài thơ trong nhóm “chủ đề hoa gỗhoặc là “khóa học thời gian” của Nguyễn Trãi. Tâm trạng mỗi bài khác nhau, nhưng đều tập trung vào một chủ đề, ẩn chứa nhiều ẩn ý sau hình ảnh thơ, hình ảnh thơ giàu hàm ý sinh động.
——————
*(Sáu bàn tay của sự liên tục của những cái đuôi)
[/box]
#Đào #Hoa #Thi #Tác #giả #Vũ #Bình #Lục
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Đào Hoa Thi * – Tác giả: Vũ Bình Lục có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Đào Hoa Thi * – Tác giả: Vũ Bình Lục bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Địa lý
#Đào #Hoa #Thi #Tác #giả #Vũ #Bình #Lục
Trả lời