Thầy thuốc Nguyễn Hoài Nam san sớt những trải nghiệm khó quên của các viên chức y tế trực tại bệnh viện trong những ngày Tết cựu truyền.
TS Nguyễn Hoài Nam có học hàm Phó Giáo sư và học vị Tiến sĩ Y khoa. TS Nguyễn Hoài Nam ko chỉ là Chủ tịch Hội Tĩnh mạch TP.HCM nhưng còn là hội viên Hội Nhà văn TP.HCM. Thầy thuốc Nguyễn Hoài Nam là tác giả của các cuốn sách “Viết từ bệnh viện”, “Chuyện y khoa”, “Phẫu thuật nội soi họng”, “Nửa đêm ngoài phố”, “Những vong hồn sau khung cửa”, “Chuyện tình cuối đông”. “…
Những ghi chép trung thực của Lương y Nguyễn Hoài Nam ít nhiều giúp dư luận hiểu thêm về tấm lòng của người lương y trong những ngày Tết cựu truyền của dân tộc.
Ko khí Tết tới bệnh viện hơi sớm. Thông thường khoảng một tháng trước lễ Giáng sinh và Tết Dương lịch, tất cả các khoa lang y, y tá, hộ lý đều rộn ràng với ko khí trực. Như thường lệ, các chuyến luân phiên tương tự từ đầu năm, nhưng cũng có một vài thay đổi nhỏ, một số lang y, y tá ở xa phải về ăn Tết cùng gia đình đều xin được trực. những ngày trước và sau Tết.
Có khoa, lang y trưởng khoa sẽ chủ trì họp để phân công trực, trên ý thức tương trợ. Trách nhiệm nặng nề nhất sẽ đổ lên vai các lang y nội trú, những người phải trực 3-4 ngày liền để bè bạn về quê ăn Tết. Còn phòng tránh rối rắm, các tour tự sắp xếp và thế là có cuộc chạy đua ngoại giao ở hành lang với những lời hứa quà cáp ngày Tết hay trực ngày lễ, chủ nhật. của năm mới.
Thầy thuốc Trần Như Hùng Việt, lang y nội trú chuyên khoa phẫu thuật lồng ngực và tim mạch, quê ở Bình Thuận, than vãn với tôi: “Tết này ko về thăm nhà được, ko cử người trực được, trong lúc tôi có nhận đơn đặt hàng từ ngày 30 tới mùng 5 Tết”. Với chúng tôi, những người đã có gia đình ở TP.HCM, chuyện đi chơi Tết đơn giản hơn, có nhẽ là do may rủi chăng?
Tiếp tới là ko khí sẵn sàng những ngày cận Tết, kể từ ngày ông về trời 23 tháng Chạp, phòng khám ngoại trú hạn chế tiếp thu bệnh nhân, chỉ khắc phục những ca cấp cứu. Tất cả các bệnh nhân khác được hứa hẹn trở lại bệnh viện trong những ngày sau Tết. Tất cả bệnh nhân mổ tự chọn đều được khắc phục nhanh chóng trước ngày 27 Tết, có những ngày viên chức phòng mổ phải làm việc tới 20h.
Người nào cũng thấm mệt dù ngoài trời tiết trời đang chuyển từ đông sang xuân, nắng chói chang trên phố phường, mặc cho dòng người nô nức sắm sửa sẵn sàng cho những ngày Tết vui vẻ. Chúng tôi, những người lang y vẫn đang ngày ngày lặng lẽ làm việc với những ca phẫu thuật và những trằn trọc đớn đau của người bệnh.
Tới ngày 28 Tết, lượng bệnh nhân tại khoa chỉ còn khoảng 1/4-1/3 so với ngày thường. Đó là những căn bệnh hiểm nghèo, người ở xa ko thể về đón xuân cùng gia đình. Họ chấp nhận đón một cái tết trong sự lạnh lẽo và buồn phiền của bệnh viện, vì họ ko còn cách nào khác. Tất cả những bệnh nhân còn lại được dồn vào một vài phòng để tạo ko khí đông đúc, chống lại cái lạnh chuyển mùa và dành giường trống để tiếp thu những bệnh nhân mới nhất là những người bị tai biến. xảy ra vào ngày đầu năm mới.
Hai bệnh nhân Trần Văn S và Lâm Thị T, quê An Giang, mổ cắt thùy phổi vì ung thư ngày 26 Tết xin chúng tôi ở lại vì một thời cơ hiếm có: lần trước hết ở hơn hơn 40 năm được sinh ra để làm việc. Người dân có thể vui Tết ở TP.HCM dù ko muốn. Ngoài ra, chúng tôi giữ họ lại để ngay sau Tết tiếp tục điều trị hóa chất cho khỏi bệnh, bởi với bệnh ung thư, thời kì điều trị tốt nhất phải tính từng ngày mới mong cứu được bệnh nhân. lưỡi hái của tử thần.
Theo kinh nghiệm của chúng tôi với mật độ giao thông dày đặc, đường xá chật chội ko đảm kiểm soát an ninh toàn giao thông như hiện nay thì số bệnh nhân bị tai nạn trong những ngày Tết ngày càng tăng. Không những thế, tệ nạn xã hội ngày Tết nhờ sự tiếp tay của rượu chè, cờ bạc và nhiều thứ khác cũng sẽ ngày càng tăng, hầu như năm nào chúng ta cũng có vài bệnh nhân bị chấn thương tim phải phẫu thuật.
Ngày 28 và 29 tháng Chạp, mọi công việc sẵn sàng đã hoàn thành, một số viên chức y tế tránh những ngày nghỉ trước Tết vội vã đi chợ sắm sửa một số thứ sẵn sàng cho mâm cơm đón ông bà ngày 30 hoặc đi chơi xa. Thủ Đức để tìm cành mận về nhà trong ba ngày Tết. Trong bệnh viện, ko khí như yên lặng, chỉ loáng thoáng vài người nội trú và y tá tới từng giường bệnh để khám, bổ sung thuốc và thay băng, truyền dịch…
Họ cần mẫn, lặng lẽ làm việc dù thời kì đang dần chuyển sang những thời khắc thiêng liêng của cả đất trời và dân tộc. Hôm nay, hai y tá trẻ nhất khoa trực, giúp những người có gia đình có thời kì chăm sóc nhà cửa trong những ngày nghỉ Tết.
Ngày 30 tết, buổi sáng mọi việc đã xong xuôi, phòng cấp cứu mọi ngày đông đúc là thế nhưng giờ im ắng quá, chỉ loáng thoáng vài bệnh nhân đầu bạc trắng, một bệnh nhân lên cơn hen ở bên kia. góc phố. trên oxy, cô đấy là bệnh nhân vĩnh viễn của chúng tôi. Ở góc bên kia, bệnh nhân Trần Minh T, ngụ Q.4 bị xuất huyết tiêu hóa do viêm loét dạ dày đang được truyền máu, đơn vị máu thứ 5 đã có, lang y nội trú Vy trực hôm đó cho tôi biết. Hiện giờ là thời khắc của các bệnh về đường hô hấp và tiêu hóa, phấn hoa mùa xuân gây ra nhiều cơn dị ứng và hen suyễn, chúng tôi nhớ những năm trước lúc pháo chưa bị cấm, hầu như năm nào cũng có. có người chết vì hen suyễn ác tính lúc gặp phải khói pháo.
Ngày xuân tới, người nào cũng có dịp vui chơi, tận hưởng những ngày lao động vất vả trong năm nhưng cũng kéo theo đó là nỗi lo những ngày giáp Tết, nợ nần khó trả, làm ăn thất bát. …thế là thủng dạ dày, xuất huyết dạ dày lại tăng lên, có năm ngay sau giao thừa. Bệnh nhân trước hết được mổ lúc 0 giờ 5 phút, nhưng giới chuyên môn thường gọi là dao kéo, là một bệnh nhân bị thủng dạ dày. Khoảnh khắc nhưng đối với lang y giống như thời khắc trước giờ nổ súng của người lính, thật yên ắng, thật nhẹ nhõm, nhẹ nhõm báo trước một cơn bùng phát dữ dội.
Ngoài đường, nắng vẫn chói chang, dòng người đổ xô ra đường sắm hoa, chậu mai vàng sẵn sàng cho bữa cơm tất niên. Bữa trưa trong bệnh viện, khẩu phần của cả bệnh nhân và lang y đều tăng gấp 3 lần so với ngày thường, có cả thịt kho, dưa leo, canh chân giò hầm măng và cả gà luộc nữa, ngon và vui lắm, người nào cũng chúc. ngày nào cũng như ngày Tết.
Sau bữa ăn là cuộc nói chuyện gần như trà trong phòng trực, cũng có mứt gừng, mứt bí, một cành mai vàng và một gói trà ngon được bày trong căn phòng nhỏ, nơi chúng tôi nói chuyện với nhau. về một năm đã qua về những vui buồn trong nghề và ước mơ của năm tiếp theo. Có một điều ko người nào nói ra nhưng người nào cũng ngậm ngùi, đó là người nào cũng thấy rằng ngày mai mình sẽ thêm một tuổi.
Mới ngày nào ra trường, gương mặt còn búng ra sữa nhưng đã gần hai mươi mùa xuân trôi qua, tóc nhiều người đã lốm đốm bạc, khóe mắt đã hằn vài nếp nhăn in dấu thời kì, trách nhiệm và nghĩa vụ. . Số phận đã đè nặng lên chúng tôi, có mấy người nào thấu hiểu những đêm mất ngủ cùng bệnh nhân, dư luận một bên, bỏ mặc những người đã lặng lẽ hy sinh vì lợi ích nhân loại.
Tối 30 Tết, ca mổ cấp cứu cuối cùng của năm đã xong trước Giao thừa, nói thật là cả lang y và bệnh nhân đều ko muốn gặp nhau trong phòng mổ vào những giờ phút này. Giao thừa tới, mọi người tưng bừng ngồi bên chiếc bàn nhỏ bánh trái, ấm trà chúc nhau những điều tốt đẹp nhất.
Các y tá chúc Tết lang y, đồng nghiệp, chúng tôi cũng vậy, chúng tôi đều mong một năm mới tốt lành sẽ tới cho toàn nhân loại. Có năm, ngay sau giao thừa là ca phẫu thuật trước hết được thực hiện, nuốt phải miếng bánh chưng do đồng nghiệp cho vào bát, chúng tôi lao xuống phòng mổ rạch những đường mổ trước hết nhưng chuyên gia thường gọi là mổ. Người ta nói đùa rằng, việc mở dao lò xo ko phải trên giấy thơm hay trên vải lụa nhưng các nhà văn, thi sĩ, họa sĩ thường vẽ trong động tác mở ngòi bút, nhưng là trên da thịt của bệnh nhân, của đồng loại.
Bên ngoài phòng bệnh, ánh đèn cũng được thắp sáng, đây đó vài người thân của bệnh nhân thắp hương, họ đang cầu trời đất phù trợ cho người thân của họ sớm khỏi bệnh, cho tổ quốc hòa bình, cho họ được hạnh phúc. để nhanh chóng trở lại toàn cầu. mái nhà thân yêu. Dưới cái se lạnh của ngày cuối năm, người nào cũng hoan hỉ vui vẻ, nhưng trong thú vui chung đó ta vẫn nghe đâu đó vài tiếng rên khe khẽ vì đau, những tiếng thở dài khe khẽ vì lo lắng bệnh tật.
Sáng mùng 1 Tết, sau ca mổ cấp cứu trước hết của năm lúc những tia nắng trước hết của năm mới tới bên chiếc giường nhỏ trong phòng trực, mọi người đã thức dậy, họ chúc nhau một năm mới tốt lành. Năm nào mấy cô y tá trẻ nhờ chúng tôi mừng tuổi đầu năm. Buổi giao lúc đầu tiên trong bệnh viện, phần chuyên môn được thực hiện khá nhanh, gần hết thời kì, Giám đốc bệnh viện thay mặt Ban Giám đốc chúc Tết toàn thể CBNV. Ngày xửa ngày xưa, có một vị giáo sư là giám đốc bệnh viện đã về hưu, có thói quen mừng tuổi cho mọi người, số tiền ko nhiều nhưng người nào cũng mừng, chúc ông khỏe mạnh, trường thọ. và vui vẻ.
Các kíp truyền tay nhau, tới nay lượng bệnh nhân ko đông lắm, chủ yếu là các bệnh về đường tiêu hóa và rượu bia. Buổi trưa lúc mọi người đổ ra đường du xuân và tầm 5-6 giờ chiều là cuộc đổ bộ thực sự của những bệnh nhân chấn thương sọ não, tai nạn giao thông, từng chiếc cáng đẩy vào, một người nằm trên giường. Ở đó, tay chân lấm lem đất cát, mặt bê tha máu, mồm nồng nực mùi rượu, tiếng xe cấp cứu hú lên từng hồi như cơn ác mộng, chúng tôi làm việc thật lực tới quên cả bữa tối. Hôm nay, bệnh viện điều trị cho hơn 200 bệnh nhân, 15 bệnh nhân phải mổ do tai nạn giao thông và tai nạn sinh hoạt, điều dưỡng tiếp thu bệnh nhân cho biết. Vâng, một năm mới với nghề y chúng tôi luôn khởi đầu như thế.
Nhớ để nguồn bài viết này:
Bác sĩ Nguyễn Hoài Nam kể chuyện ngày Tết ở bệnh viện của website thpttranhungdao.edu.vn
Phân mục: Phong thủy
Đặt mâm cúng tất niên cuối năm 2022 tại đây: cungtatnien.com
#Bác #sĩ #Nguyễn #Hoài #Nam #kể #chuyện #ngày #Tết #ở #bệnh #viện
Trả lời