Phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến qua bài thơ cùng tên của Quang Dũng để thấy hình tượng núi rừng Tây bắc hoang vu nhưng hùng vĩ diễm lệ. Ngoài ra còn là nỗi thương nhớ da diết cháy bỏng về đồng chí Tây Tiến hào hoa kiêu dũng trong tâm tưởng của thi sĩ… Những vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến sẽ được tìm thấy rõ nét và đầy đủ qua bài viết dưới đây của Trường THPT Trần Hưng Đạo, cùng tìm hiểu nhé!.
Mở bài: Trong những sáng tác văn học, tự nhiên vốn là một trong những yếu tố quan trọng và là nhân vật để các nhà văn thi sĩ có thể bộc lộ được tài năng và tình cảm của mình. Đứng trước tự nhiên, những tâm hồn nghệ sĩ hẳn sẽ có những rung cảm để từ đó những dòng tộc viết nên ko chỉ nhằm mục tiêu khắc họa mô tả vẻ đẹp đặc trưng của tự nhiên đất trời nhưng còn phần nào gửi gắm tình cảm của mình đối với những vùng đất luôn hiện hữu trong tâm tưởng. Đối với bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, người đọc cũng sẽ thấy hiển hiện trong đó những vẻ đẹp đầy ấn tượng của tự nhiên vùng Tây Bắc.
Tìm hiểu tác giả Quang Dũng và tác phẩm Tây Tiến
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến hiện lên trong bài thơ được trình bày trên nhiều khía cạnh. Trước tiên, người đọc cần nắm được những thông tin cơ bản về thi sĩ cũng như hoàn cảnh ra đời của tác phẩm.
Những thông tin về thi sĩ Quang Dũng
Thi sĩ Quang Dũng sinh năm 1922 và mất năm 1988, quê ở Đan Phượng thuộc tỉnh Hà Tây (nay là Hà Nội). Ngay từ lúc còn là một chàng trai Hà thành, Quang Dũng đã nguyện một lòng theo đuổi lí tưởng cách mệnh. Chính vì vậy, ông đã xung phong vào chiến trường trong tâm thế của một người chiến sĩ sẵn sàng đương đầu với những thử thách, nguy khốn.
Chính trong quá trình làm nhiệm vụ của một anh quân nhân, Quang Dũng đã có những trải nghiệm quý báu để có được những năng khiếu khác của mình như vẽ tranh, soạn nhạc… Từ một người trẻ trai say sưa với bút nghiên, sách vở, Quang Dũng bước vào hàng ngũ của người chiến sĩ với ý thức hăm hở và đồng thời cũng trở thành một thi sĩ rất đỗi hào hoa, lịch thiệp.
Ý thức phơi phới và những trằn trọc của mình trong những năm tháng dài tranh đấu, thi sĩ – chiến sĩ đấy sẽ gửi hết vào trong một số tác phẩm nổi tiếng của ông như: “Rừng biển quê hương” (1957), “Đường lên Châu Thuận” (1964), “Rừng về xuôi” (1968), “Mây đầu ô” (1986). Về sau, những sáng tác nhưng Quang Dũng đóng góp vào sự nghiệp văn học nước nhà đã giúp ông được tặng Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật.
Hoàn cảnh ra đời của bài thơ Tây Tiến
Bài thơ “Tây Tiến” ra đời trong một hoàn cảnh đặc thù và gắn với với những kỉ niệm rất sâu đậm của Quang Dũng với đoàn binh có tên gọi Tây Tiến. Đoàn binh của Quang Dũng được thành lập vào năm 1947 và được giao nhiệm vụ cùng với quân nhân nước bạn Lào bảo vệ biên giới Việt Lào trong thời khắc thực dân Pháp mở đợt tấn công mạnh mẽ ở vùng Tây Bắc Bộ Việt Nam và vùng Thượng Lào.
Đồng chí của Quang Dũng phần lớn cũng là những học trò, sinh viên Hà Nội như ông. Do vậy, trong họ luôn có sự sôi nổi, ý thức nhiệt thành của sức trẻ. Lúc trở thành những anh quân nhân, và nhất là trong hoàn cảnh phải đóng quân ở một nơi có địa hình vô cùng hiểm trở, thời tiết khắc nghiệt và điều kiện sinh hoạt thiếu thốn ở Tây Bắc, những người trai đấy vẫn ko tỏ ra nản lòng, ái ngại nhưng trái lại vẫn luôn yêu đời, sáng sủa trong cuộc sống và quả cảm, kiên cường trong tranh đấu.
Đồng hành cùng những người đồng chí trong một khoảng thời kì và cùng nhau hành quân trên khu vực rộng lớn của các tỉnh Sơn La, Lai Châu, Hòa Bình, Thanh Hóa và cả Sầm Nưa (Lào), Quang Dũng đã có rất nhiều những kỉ niệm bên đồng chí của mình. Chính những kỉ niệm đó là nguồn cảm hứng dạt dào để thi sĩ có thể viết nên những dòng thơ để bộc bạch nỗi nhớ về đơn vị cũ lúc ông đã chuyển công việc. Bài thơ “Tây Tiến” lúc đầu có tên là “Nhớ Tây Tiến” và được in trong tập “Mây đầu ô” (năm 1986).
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ của Quang Dũng
Lúc cảm nhận về tác phẩm, ta thấy vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến hiện lên với hình ảnh với những núi rừng hùng vĩ và hoang vu, thơ mộng và trữ tình…
Tự nhiên núi rừng hoang vu và hùng vĩ
Bằng những cái tên cụ thể của từng địa danh, Quang Dũng ko chỉ gợi nhắc những nơi đã để lại trong ông nhiều ấn tượng thâm thúy nhưng trước hết có nhẽ là những ấn tượng về một vùng tự nhiên núi rừng hoang vu, hùng vĩ. Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến đấy đã bao lần làm xao xuyến tâm hồn những người chiến sĩ trên bước đường hành quân:
“Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi”
Làn sương dày đặc, màn đêm hơi lạnh giá nơi núi rừng Sài Khao, Mường Lát đã gây ra rất nhiều những trở ngại, khó khăn đối với những người lính. Trên chặng đường hành quân vạn lí, đoàn quân đã “mỏi” hay sự bất lợi của điều kiện tự nhiên càng làm cho sự mỏi mệt đấy thêm trĩu nặng. Tuy nhiên, sương phủ, đêm lạnh chưa phải là tất cả những trở ngại nhưng người lính Tây Tiến phải vượt qua nhưng họ còn phải đối diện với địa hình trắc trở, mấp mô của núi rừng Tây Bắc:
“Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời
Nghìn thước lên cao, nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi.”
Những câu thơ đã tạo nên vẻ trùng điệp đầy hiểm trở của núi rừng. Bên trên làn sương giăng kín là sự tiếp nối của “dốc thăm thẳm”, bủa vây người lính ko chỉ là màn đêm đầy hơi lạnh nhưng còn là sự nguy hiểm của vực sâu. Trải qua hành trình “nghìn thước lên cao”, tưởng chừng đã có lúc mũi súng của người lính như chạm tới cả độ cao của vùng núi non bốn mùa mây phủ qua hình ảnh “súng ngửi trời” rất rực rỡ của thi sĩ.
Lên tới đỉnh cao vời vợi thì cũng là lúc bên dưới chân họ xuất hiện sự thăm thẳm của vực sâu. Lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, ta thấy câu thơ “nghìn thước lên cao, nghìn thước xuống” với nhịp thơ 4/3 đã tạo nên cảm giác như trục đường hành quân của người lính bị ngắt đôi giữa một bên là núi rừng ngút nghìn và một bên là vực sâu tun hút. Chính điều đó càng diễn tả sự cheo leo, cheo leo của nơi có địa hình ko chỉ vừa “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, nhưng còn “tun hút” và “lên” – “xuống” mấp mô.
Nhưng thử thách với người lính cũng ko ngừng lại ở đây, phía trước họ còn có cả sự rợn ngợp của núi rừng và nguy hiểm của thú dữ:
“Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người”.
Tự nhiên Tây Bắc hùng vĩ, hoang vu đã làm cho người lính phải đương đầu với biết bao thách thức, nguy khốn nhưng với họ sự hoang vu, hùng vĩ thậm chí là dữ dội, rợn ngợp đấy của tự nhiên đất trời đôi lúc lại tạo cho thời cơ rèn luyện ý chí và lòng quyết tâm của bản thân.
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến thơ mộng và trữ tình
Tuy hùng vĩ, dữ dội là những đặc tính đặc trưng của miền Tây Bắc nhưng đã có lúc vùng đất này lại xuất hiện trên dòng viết của Quang Dũng với những nét vẽ hết sức thơ mộng, trữ tình:
“Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi”
Lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, ta thấy cảnh mưa xa xa nơi Pha Luông nhưng người lính có dịp ngừng chân lại phóng tầm mắt để cảm nhận lại là phút chốc họ có thể lắng lòng mình lại sau những mỏi mệt của đèo cao, thác dữ. Chính lúc này, họ có thể nhẹ nhõm đắm mình để tìm về cảm giác thân yêu nhờ những mái nhà xa xa, biết đâu những lúc tương tự, hình ảnh quê nhà lại tìm về để rồi họ có thêm động lực để tiếp bước hành quân.
Cảm giác về vùng đất Tây Bắc thơ mộng còn gợi nên qua hình ảnh:“Mường Lát hoa về trong đêm hơi”. Đóa hoa trong đêm hơi có thể gợi rất nhiều những liên tưởng. Đó có thể là đóa hoa thật đang hé mở trong đêm sương, có lúc là hoa đuốc soi sáng trục đường hành quân nhưng cũng ko ngoại trừ trường hợp là hình ảnh của nàng thơ nào đó trong tâm trí người lính trẻ. Dù trình bày ý nghĩa nào thì có nhẽ hình ảnh tươi đẹp đấy cũng là một cách xoa dịu đi những mỏi mệt, vất vả, trình bày chút bay bổng, lãng mạn của những người chiến sĩ trên đường hành quân.
“Người đi Châu Mộc chiều sương đấy
Có thấy hồn lau nẻo bờ bến
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đung đưa”
Chỉ với bốn câu thơ nhưng quang cảnh của một miền sông nước huyền ảo, nhẹ nhõm đã làm dâng lên trong lòng người đọc cảm giác mênh mang, xao xuyến… Ko gian hiện hữu trong sự hài hòa của cảnh vật và con người. Nếu như con người xuất hiện với sự duyên dáng trên chiếc thuyền “độc mộc” xinh xinh là điểm nhấn của bức tranh thì ngọn lau trên bãi bờ và cánh hoa “đung đưa” dưới dòng nước lại tô điểm thêm cho bức tranh sự sinh động bởi những sự vật đấy như cũng có vong hồn riêng của nó. Cái hồn của cảnh đấy và người đấy chính là một trong những yếu tố quan trọng góp vào bức tranh tự nhiên Tây Bắc nét vẽ trữ tình, thơ mộng.
Hành trình của người lính với vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến phong cách là thế nhưng luôn đồng hành cũng mọi nẻo đường hành quân của họ. Ngay tới lúc họ trở về với đất mẹ mến thương, tự nhiên nơi đây cũng tiễn các anh đi bằng tiếng gầm vang vọng cả đất trời:
“Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành”
Khúc độc hành vang lên như một lời chào tưởng vọng. Từng ngọn núi, con dốc của vùng đất này dường như đã in dấu lại bước chân người lính. Có thể khoảng thời kì họ sống và công việc tại nơi đây chưa phải là dài nhưng cũng đủ để gọi là kỉ niệm. Đó là kỉ niệm về một xứ sở có núi rừng hùng vĩ, có mây sương giăng kín, có thú dữ và cả thác cao. Và sự hùng vĩ, hoang vu đấy ko chỉ hiện lên trong những hình ảnh của sự vật nhưng còn trình bày qua âm thanh vẻ vang của núi sông hùng thiêng trong phút chốc tạ từ người chiến sĩ.
Núi rừng Tây Bắc in hằn bước chân những người lính, ngày ra đi họ đã có những dự cảm về mất mát, hi sinh nhưng có biết đâu mối duyên với vùng đất này giúp họ gắn bó với nó trong phút chia phôi:
“Tây Tiến người đi ko hứa ước
Đường lên thăm thẳm một chia phôi
Người nào lên Tây Tiến mùa xuân đấy
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi”
Tây Tiến là nơi những người trẻ trai Hà thành mở đầu cuộc hành trình đoạt được lí tưởng cao đẹp nhưng đồng thời cũng là nơi họ nằm lại. Câu thơ “hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi” như trình bày sự gắn bó tới phút cuối như để trọn vẹn tình nghĩa với vùng đất này.
Tuy nhiên việc về với đất ko phải là dấu chấm kết thúc cho trục đường tranh đấu nhưng sự hi sinh của người lính đấy sẽ tạo động lực cho những người đồng chí của anh có thể tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ dang dở của cả đoàn binh. Và lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, ta thấy có một sự thực là dù cho họ hi sinh nhưng tâm hồn và lí tưởng cao đẹp của họ vẫn còn mãi với núi sông đất trời và trong lòng những người ở lại…
Nhận xét lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
Tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ đã được hiện hữu thông qua những từ ngữ đặc tả lạ mắt, cách ngắt nhịp rực rỡ và cả những hình ảnh giàu sức gợi. Nhờ việc sử dụng những phương diện nghệ thuật đấy nhưng Quang Dũng đã giúp người đọc cảm thu được vẻ đẹp đầy ấn tượng của tự nhiên Tây Bắc. Đó ko chỉ là vẻ đẹp của sự hùng vĩ, hoang vu, mĩ lệ, trữ tình nhưng còn là vẻ đẹp mang tính gắn kết giữa cảnh vật và người lính trên bước đường hành quân.
Kết bài: Tóm lại, thông qua việc khắc họa một bức tranh tự nhiên vừa hùng vĩ, mĩ lệ nhưng lại vô cùng thơ mộng, tác giả đã làm nổi trội lên vẻ đẹp hình tượng người lính Tây Tiến. Vẻ đẹp của những người chiến sĩ gốc Hà thành đấy là sự kết tinh của ý chí, lòng quyết tâm và cả ý thức sáng sủa, tâm hồn lãng mạn, hào hoa.
Dàn ý phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến của Quang Dũng
Để giúp độc giả cảm thu được vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến cũng như trị giá của tác phẩm, dưới đây Trường THPT Trần Hưng Đạo sẽ nói chung lập dàn ý vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến.
Mở bài phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
- Giới thiệu những nét chính về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
- Có thể đi từ đề tài tự nhiên trong thi ca nghệ thuật xưa nay, tiếp tục dẫn vào phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến của thi sĩ Quang Dũng.
Thân bài phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
- Hùng vĩ và hoang vu là nét đẹp trước nhất của núi rừng miền Tây.
- Trữ tình và thơ mộng cũng là điểm nổi trội trong vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến.
- Hành trình của người lính gắn bó với vẻ đẹp của tự nhiên miền Tây.
Kết bài phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
- Nói chung lại những nét chính trong bài viết lúc tìm hiểu vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến.
- Bộc bạch suy nghĩ của bản thân lúc cảm nhận và phân tích vẻ đẹp tự nhiên miền Tây trong tác phẩm của Quang Dũng.
Tương tự bài thơ tây tiến của tác giả Quang Dũng đã khắc họa thành công một tự nhiên miền Tây hoang vu hùng vĩ nhưng cũng ko kém phần lãng mạn và mĩ lệ. Thi sĩ Quang Dũng như đã tạc vào tâm hồn độc giả bao thế hệ về vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong tình cảm yêu quý thiết tha.
Bài viết trên đây về chủ đề vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến đã mang tới cho bạn những tri thức hữu ích. Nếu có bất kỳ câu hỏi hay đóng góp gì cho nội dung vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, đừng quên để lại trong nhận xét bên dưới nhé. Chúc bạn luôn thành công!.
Xem thêm:
- Cảm nhận về bức tranh tự nhiên Tây Tiến của Quang Dũng
- Phân tích hình tượng người lính Tây Tiến của Quang Dũng
- Phân tích bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – Ngữ Văn lớp 12
Xem thêm nhiều bài viết hay về Hỏi Đáp Văn Học
Phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến qua bài thơ cùng tên của Quang Dũng để thấy hình tượng núi rừng Tây bắc hoang vu nhưng hùng vĩ diễm lệ. Ngoài ra còn là nỗi thương nhớ da diết cháy bỏng về đồng chí Tây Tiến hào hoa kiêu dũng trong tâm tưởng của thi sĩ… Những vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến sẽ được tìm thấy rõ nét và đầy đủ qua bài viết dưới đây của Trường THPT Trần Hưng Đạo, cùng tìm hiểu nhé!.
Mở bài: Trong những sáng tác văn học, tự nhiên vốn là một trong những yếu tố quan trọng và là nhân vật để các nhà văn thi sĩ có thể bộc lộ được tài năng và tình cảm của mình. Đứng trước tự nhiên, những tâm hồn nghệ sĩ hẳn sẽ có những rung cảm để từ đó những dòng tộc viết nên ko chỉ nhằm mục tiêu khắc họa mô tả vẻ đẹp đặc trưng của tự nhiên đất trời nhưng còn phần nào gửi gắm tình cảm của mình đối với những vùng đất luôn hiện hữu trong tâm tưởng. Đối với bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, người đọc cũng sẽ thấy hiển hiện trong đó những vẻ đẹp đầy ấn tượng của tự nhiên vùng Tây Bắc.
Tìm hiểu tác giả Quang Dũng và tác phẩm Tây Tiến
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến hiện lên trong bài thơ được trình bày trên nhiều khía cạnh. Trước tiên, người đọc cần nắm được những thông tin cơ bản về thi sĩ cũng như hoàn cảnh ra đời của tác phẩm.
Những thông tin về thi sĩ Quang Dũng
Thi sĩ Quang Dũng sinh năm 1922 và mất năm 1988, quê ở Đan Phượng thuộc tỉnh Hà Tây (nay là Hà Nội). Ngay từ lúc còn là một chàng trai Hà thành, Quang Dũng đã nguyện một lòng theo đuổi lí tưởng cách mệnh. Chính vì vậy, ông đã xung phong vào chiến trường trong tâm thế của một người chiến sĩ sẵn sàng đương đầu với những thử thách, nguy khốn.
Chính trong quá trình làm nhiệm vụ của một anh quân nhân, Quang Dũng đã có những trải nghiệm quý báu để có được những năng khiếu khác của mình như vẽ tranh, soạn nhạc… Từ một người trẻ trai say sưa với bút nghiên, sách vở, Quang Dũng bước vào hàng ngũ của người chiến sĩ với ý thức hăm hở và đồng thời cũng trở thành một thi sĩ rất đỗi hào hoa, lịch thiệp.
Ý thức phơi phới và những trằn trọc của mình trong những năm tháng dài tranh đấu, thi sĩ – chiến sĩ đấy sẽ gửi hết vào trong một số tác phẩm nổi tiếng của ông như: “Rừng biển quê hương” (1957), “Đường lên Châu Thuận” (1964), “Rừng về xuôi” (1968), “Mây đầu ô” (1986). Về sau, những sáng tác nhưng Quang Dũng đóng góp vào sự nghiệp văn học nước nhà đã giúp ông được tặng Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật.
Hoàn cảnh ra đời của bài thơ Tây Tiến
Bài thơ “Tây Tiến” ra đời trong một hoàn cảnh đặc thù và gắn với với những kỉ niệm rất sâu đậm của Quang Dũng với đoàn binh có tên gọi Tây Tiến. Đoàn binh của Quang Dũng được thành lập vào năm 1947 và được giao nhiệm vụ cùng với quân nhân nước bạn Lào bảo vệ biên giới Việt Lào trong thời khắc thực dân Pháp mở đợt tấn công mạnh mẽ ở vùng Tây Bắc Bộ Việt Nam và vùng Thượng Lào.
Đồng chí của Quang Dũng phần lớn cũng là những học trò, sinh viên Hà Nội như ông. Do vậy, trong họ luôn có sự sôi nổi, ý thức nhiệt thành của sức trẻ. Lúc trở thành những anh quân nhân, và nhất là trong hoàn cảnh phải đóng quân ở một nơi có địa hình vô cùng hiểm trở, thời tiết khắc nghiệt và điều kiện sinh hoạt thiếu thốn ở Tây Bắc, những người trai đấy vẫn ko tỏ ra nản lòng, ái ngại nhưng trái lại vẫn luôn yêu đời, sáng sủa trong cuộc sống và quả cảm, kiên cường trong tranh đấu.
Đồng hành cùng những người đồng chí trong một khoảng thời kì và cùng nhau hành quân trên khu vực rộng lớn của các tỉnh Sơn La, Lai Châu, Hòa Bình, Thanh Hóa và cả Sầm Nưa (Lào), Quang Dũng đã có rất nhiều những kỉ niệm bên đồng chí của mình. Chính những kỉ niệm đó là nguồn cảm hứng dạt dào để thi sĩ có thể viết nên những dòng thơ để bộc bạch nỗi nhớ về đơn vị cũ lúc ông đã chuyển công việc. Bài thơ “Tây Tiến” lúc đầu có tên là “Nhớ Tây Tiến” và được in trong tập “Mây đầu ô” (năm 1986).
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ của Quang Dũng
Lúc cảm nhận về tác phẩm, ta thấy vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến hiện lên với hình ảnh với những núi rừng hùng vĩ và hoang vu, thơ mộng và trữ tình…
Tự nhiên núi rừng hoang vu và hùng vĩ
Bằng những cái tên cụ thể của từng địa danh, Quang Dũng ko chỉ gợi nhắc những nơi đã để lại trong ông nhiều ấn tượng thâm thúy nhưng trước hết có nhẽ là những ấn tượng về một vùng tự nhiên núi rừng hoang vu, hùng vĩ. Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến đấy đã bao lần làm xao xuyến tâm hồn những người chiến sĩ trên bước đường hành quân:
“Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi”
Làn sương dày đặc, màn đêm hơi lạnh giá nơi núi rừng Sài Khao, Mường Lát đã gây ra rất nhiều những trở ngại, khó khăn đối với những người lính. Trên chặng đường hành quân vạn lí, đoàn quân đã “mỏi” hay sự bất lợi của điều kiện tự nhiên càng làm cho sự mỏi mệt đấy thêm trĩu nặng. Tuy nhiên, sương phủ, đêm lạnh chưa phải là tất cả những trở ngại nhưng người lính Tây Tiến phải vượt qua nhưng họ còn phải đối diện với địa hình trắc trở, mấp mô của núi rừng Tây Bắc:
“Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời
Nghìn thước lên cao, nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi.”
Những câu thơ đã tạo nên vẻ trùng điệp đầy hiểm trở của núi rừng. Bên trên làn sương giăng kín là sự tiếp nối của “dốc thăm thẳm”, bủa vây người lính ko chỉ là màn đêm đầy hơi lạnh nhưng còn là sự nguy hiểm của vực sâu. Trải qua hành trình “nghìn thước lên cao”, tưởng chừng đã có lúc mũi súng của người lính như chạm tới cả độ cao của vùng núi non bốn mùa mây phủ qua hình ảnh “súng ngửi trời” rất rực rỡ của thi sĩ.
Lên tới đỉnh cao vời vợi thì cũng là lúc bên dưới chân họ xuất hiện sự thăm thẳm của vực sâu. Lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, ta thấy câu thơ “nghìn thước lên cao, nghìn thước xuống” với nhịp thơ 4/3 đã tạo nên cảm giác như trục đường hành quân của người lính bị ngắt đôi giữa một bên là núi rừng ngút nghìn và một bên là vực sâu tun hút. Chính điều đó càng diễn tả sự cheo leo, cheo leo của nơi có địa hình ko chỉ vừa “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, nhưng còn “tun hút” và “lên” – “xuống” mấp mô.
Nhưng thử thách với người lính cũng ko ngừng lại ở đây, phía trước họ còn có cả sự rợn ngợp của núi rừng và nguy hiểm của thú dữ:
“Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người”.
Tự nhiên Tây Bắc hùng vĩ, hoang vu đã làm cho người lính phải đương đầu với biết bao thách thức, nguy khốn nhưng với họ sự hoang vu, hùng vĩ thậm chí là dữ dội, rợn ngợp đấy của tự nhiên đất trời đôi lúc lại tạo cho thời cơ rèn luyện ý chí và lòng quyết tâm của bản thân.
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến thơ mộng và trữ tình
Tuy hùng vĩ, dữ dội là những đặc tính đặc trưng của miền Tây Bắc nhưng đã có lúc vùng đất này lại xuất hiện trên dòng viết của Quang Dũng với những nét vẽ hết sức thơ mộng, trữ tình:
“Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi”
Lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, ta thấy cảnh mưa xa xa nơi Pha Luông nhưng người lính có dịp ngừng chân lại phóng tầm mắt để cảm nhận lại là phút chốc họ có thể lắng lòng mình lại sau những mỏi mệt của đèo cao, thác dữ. Chính lúc này, họ có thể nhẹ nhõm đắm mình để tìm về cảm giác thân yêu nhờ những mái nhà xa xa, biết đâu những lúc tương tự, hình ảnh quê nhà lại tìm về để rồi họ có thêm động lực để tiếp bước hành quân.
Cảm giác về vùng đất Tây Bắc thơ mộng còn gợi nên qua hình ảnh:“Mường Lát hoa về trong đêm hơi”. Đóa hoa trong đêm hơi có thể gợi rất nhiều những liên tưởng. Đó có thể là đóa hoa thật đang hé mở trong đêm sương, có lúc là hoa đuốc soi sáng trục đường hành quân nhưng cũng ko ngoại trừ trường hợp là hình ảnh của nàng thơ nào đó trong tâm trí người lính trẻ. Dù trình bày ý nghĩa nào thì có nhẽ hình ảnh tươi đẹp đấy cũng là một cách xoa dịu đi những mỏi mệt, vất vả, trình bày chút bay bổng, lãng mạn của những người chiến sĩ trên đường hành quân.
“Người đi Châu Mộc chiều sương đấy
Có thấy hồn lau nẻo bờ bến
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đung đưa”
Chỉ với bốn câu thơ nhưng quang cảnh của một miền sông nước huyền ảo, nhẹ nhõm đã làm dâng lên trong lòng người đọc cảm giác mênh mang, xao xuyến… Ko gian hiện hữu trong sự hài hòa của cảnh vật và con người. Nếu như con người xuất hiện với sự duyên dáng trên chiếc thuyền “độc mộc” xinh xinh là điểm nhấn của bức tranh thì ngọn lau trên bãi bờ và cánh hoa “đung đưa” dưới dòng nước lại tô điểm thêm cho bức tranh sự sinh động bởi những sự vật đấy như cũng có vong hồn riêng của nó. Cái hồn của cảnh đấy và người đấy chính là một trong những yếu tố quan trọng góp vào bức tranh tự nhiên Tây Bắc nét vẽ trữ tình, thơ mộng.
Hành trình của người lính với vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến phong cách là thế nhưng luôn đồng hành cũng mọi nẻo đường hành quân của họ. Ngay tới lúc họ trở về với đất mẹ mến thương, tự nhiên nơi đây cũng tiễn các anh đi bằng tiếng gầm vang vọng cả đất trời:
“Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành”
Khúc độc hành vang lên như một lời chào tưởng vọng. Từng ngọn núi, con dốc của vùng đất này dường như đã in dấu lại bước chân người lính. Có thể khoảng thời kì họ sống và công việc tại nơi đây chưa phải là dài nhưng cũng đủ để gọi là kỉ niệm. Đó là kỉ niệm về một xứ sở có núi rừng hùng vĩ, có mây sương giăng kín, có thú dữ và cả thác cao. Và sự hùng vĩ, hoang vu đấy ko chỉ hiện lên trong những hình ảnh của sự vật nhưng còn trình bày qua âm thanh vẻ vang của núi sông hùng thiêng trong phút chốc tạ từ người chiến sĩ.
Núi rừng Tây Bắc in hằn bước chân những người lính, ngày ra đi họ đã có những dự cảm về mất mát, hi sinh nhưng có biết đâu mối duyên với vùng đất này giúp họ gắn bó với nó trong phút chia phôi:
“Tây Tiến người đi ko hứa ước
Đường lên thăm thẳm một chia phôi
Người nào lên Tây Tiến mùa xuân đấy
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi”
Tây Tiến là nơi những người trẻ trai Hà thành mở đầu cuộc hành trình đoạt được lí tưởng cao đẹp nhưng đồng thời cũng là nơi họ nằm lại. Câu thơ “hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi” như trình bày sự gắn bó tới phút cuối như để trọn vẹn tình nghĩa với vùng đất này.
Tuy nhiên việc về với đất ko phải là dấu chấm kết thúc cho trục đường tranh đấu nhưng sự hi sinh của người lính đấy sẽ tạo động lực cho những người đồng chí của anh có thể tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ dang dở của cả đoàn binh. Và lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, ta thấy có một sự thực là dù cho họ hi sinh nhưng tâm hồn và lí tưởng cao đẹp của họ vẫn còn mãi với núi sông đất trời và trong lòng những người ở lại…
Nhận xét lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
Tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ đã được hiện hữu thông qua những từ ngữ đặc tả lạ mắt, cách ngắt nhịp rực rỡ và cả những hình ảnh giàu sức gợi. Nhờ việc sử dụng những phương diện nghệ thuật đấy nhưng Quang Dũng đã giúp người đọc cảm thu được vẻ đẹp đầy ấn tượng của tự nhiên Tây Bắc. Đó ko chỉ là vẻ đẹp của sự hùng vĩ, hoang vu, mĩ lệ, trữ tình nhưng còn là vẻ đẹp mang tính gắn kết giữa cảnh vật và người lính trên bước đường hành quân.
Kết bài: Tóm lại, thông qua việc khắc họa một bức tranh tự nhiên vừa hùng vĩ, mĩ lệ nhưng lại vô cùng thơ mộng, tác giả đã làm nổi trội lên vẻ đẹp hình tượng người lính Tây Tiến. Vẻ đẹp của những người chiến sĩ gốc Hà thành đấy là sự kết tinh của ý chí, lòng quyết tâm và cả ý thức sáng sủa, tâm hồn lãng mạn, hào hoa.
Dàn ý phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến của Quang Dũng
Để giúp độc giả cảm thu được vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến cũng như trị giá của tác phẩm, dưới đây Trường THPT Trần Hưng Đạo sẽ nói chung lập dàn ý vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến.
Mở bài phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
- Giới thiệu những nét chính về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
- Có thể đi từ đề tài tự nhiên trong thi ca nghệ thuật xưa nay, tiếp tục dẫn vào phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến của thi sĩ Quang Dũng.
Thân bài phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
- Hùng vĩ và hoang vu là nét đẹp trước nhất của núi rừng miền Tây.
- Trữ tình và thơ mộng cũng là điểm nổi trội trong vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến.
- Hành trình của người lính gắn bó với vẻ đẹp của tự nhiên miền Tây.
Kết bài phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
- Nói chung lại những nét chính trong bài viết lúc tìm hiểu vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến.
- Bộc bạch suy nghĩ của bản thân lúc cảm nhận và phân tích vẻ đẹp tự nhiên miền Tây trong tác phẩm của Quang Dũng.
Tương tự bài thơ tây tiến của tác giả Quang Dũng đã khắc họa thành công một tự nhiên miền Tây hoang vu hùng vĩ nhưng cũng ko kém phần lãng mạn và mĩ lệ. Thi sĩ Quang Dũng như đã tạc vào tâm hồn độc giả bao thế hệ về vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong tình cảm yêu quý thiết tha.
Bài viết trên đây về chủ đề vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến đã mang tới cho bạn những tri thức hữu ích. Nếu có bất kỳ câu hỏi hay đóng góp gì cho nội dung vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, đừng quên để lại trong nhận xét bên dưới nhé. Chúc bạn luôn thành công!.
Xem thêm:
- Cảm nhận về bức tranh tự nhiên Tây Tiến của Quang Dũng
- Phân tích hình tượng người lính Tây Tiến của Quang Dũng
- Phân tích bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – Ngữ Văn lớp 12
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến trong bài thơ cùng tên của Quang Dũng” state=”close”]
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ cùng tên của Quang Dũng
Hình Ảnh về: Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ cùng tên của Quang Dũng
Video về: Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ cùng tên của Quang Dũng
Wiki về Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ cùng tên của Quang Dũng
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ cùng tên của Quang Dũng -
Phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến qua bài thơ cùng tên của Quang Dũng để thấy hình tượng núi rừng Tây bắc hoang vu nhưng hùng vĩ diễm lệ. Ngoài ra còn là nỗi thương nhớ da diết cháy bỏng về đồng chí Tây Tiến hào hoa kiêu dũng trong tâm tưởng của thi sĩ… Những vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến sẽ được tìm thấy rõ nét và đầy đủ qua bài viết dưới đây của Trường THPT Trần Hưng Đạo, cùng tìm hiểu nhé!.
Mở bài: Trong những sáng tác văn học, tự nhiên vốn là một trong những yếu tố quan trọng và là nhân vật để các nhà văn thi sĩ có thể bộc lộ được tài năng và tình cảm của mình. Đứng trước tự nhiên, những tâm hồn nghệ sĩ hẳn sẽ có những rung cảm để từ đó những dòng tộc viết nên ko chỉ nhằm mục tiêu khắc họa mô tả vẻ đẹp đặc trưng của tự nhiên đất trời nhưng còn phần nào gửi gắm tình cảm của mình đối với những vùng đất luôn hiện hữu trong tâm tưởng. Đối với bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, người đọc cũng sẽ thấy hiển hiện trong đó những vẻ đẹp đầy ấn tượng của tự nhiên vùng Tây Bắc.
Tìm hiểu tác giả Quang Dũng và tác phẩm Tây Tiến
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến hiện lên trong bài thơ được trình bày trên nhiều khía cạnh. Trước tiên, người đọc cần nắm được những thông tin cơ bản về thi sĩ cũng như hoàn cảnh ra đời của tác phẩm.
Những thông tin về thi sĩ Quang Dũng
Thi sĩ Quang Dũng sinh năm 1922 và mất năm 1988, quê ở Đan Phượng thuộc tỉnh Hà Tây (nay là Hà Nội). Ngay từ lúc còn là một chàng trai Hà thành, Quang Dũng đã nguyện một lòng theo đuổi lí tưởng cách mệnh. Chính vì vậy, ông đã xung phong vào chiến trường trong tâm thế của một người chiến sĩ sẵn sàng đương đầu với những thử thách, nguy khốn.
Chính trong quá trình làm nhiệm vụ của một anh quân nhân, Quang Dũng đã có những trải nghiệm quý báu để có được những năng khiếu khác của mình như vẽ tranh, soạn nhạc… Từ một người trẻ trai say sưa với bút nghiên, sách vở, Quang Dũng bước vào hàng ngũ của người chiến sĩ với ý thức hăm hở và đồng thời cũng trở thành một thi sĩ rất đỗi hào hoa, lịch thiệp.
Ý thức phơi phới và những trằn trọc của mình trong những năm tháng dài tranh đấu, thi sĩ – chiến sĩ đấy sẽ gửi hết vào trong một số tác phẩm nổi tiếng của ông như: “Rừng biển quê hương” (1957), “Đường lên Châu Thuận” (1964), “Rừng về xuôi” (1968), “Mây đầu ô” (1986). Về sau, những sáng tác nhưng Quang Dũng đóng góp vào sự nghiệp văn học nước nhà đã giúp ông được tặng Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật.
Hoàn cảnh ra đời của bài thơ Tây Tiến
Bài thơ “Tây Tiến” ra đời trong một hoàn cảnh đặc thù và gắn với với những kỉ niệm rất sâu đậm của Quang Dũng với đoàn binh có tên gọi Tây Tiến. Đoàn binh của Quang Dũng được thành lập vào năm 1947 và được giao nhiệm vụ cùng với quân nhân nước bạn Lào bảo vệ biên giới Việt Lào trong thời khắc thực dân Pháp mở đợt tấn công mạnh mẽ ở vùng Tây Bắc Bộ Việt Nam và vùng Thượng Lào.
Đồng chí của Quang Dũng phần lớn cũng là những học trò, sinh viên Hà Nội như ông. Do vậy, trong họ luôn có sự sôi nổi, ý thức nhiệt thành của sức trẻ. Lúc trở thành những anh quân nhân, và nhất là trong hoàn cảnh phải đóng quân ở một nơi có địa hình vô cùng hiểm trở, thời tiết khắc nghiệt và điều kiện sinh hoạt thiếu thốn ở Tây Bắc, những người trai đấy vẫn ko tỏ ra nản lòng, ái ngại nhưng trái lại vẫn luôn yêu đời, sáng sủa trong cuộc sống và quả cảm, kiên cường trong tranh đấu.
Đồng hành cùng những người đồng chí trong một khoảng thời kì và cùng nhau hành quân trên khu vực rộng lớn của các tỉnh Sơn La, Lai Châu, Hòa Bình, Thanh Hóa và cả Sầm Nưa (Lào), Quang Dũng đã có rất nhiều những kỉ niệm bên đồng chí của mình. Chính những kỉ niệm đó là nguồn cảm hứng dạt dào để thi sĩ có thể viết nên những dòng thơ để bộc bạch nỗi nhớ về đơn vị cũ lúc ông đã chuyển công việc. Bài thơ “Tây Tiến” lúc đầu có tên là “Nhớ Tây Tiến” và được in trong tập “Mây đầu ô” (năm 1986).
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ của Quang Dũng
Lúc cảm nhận về tác phẩm, ta thấy vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến hiện lên với hình ảnh với những núi rừng hùng vĩ và hoang vu, thơ mộng và trữ tình…
Tự nhiên núi rừng hoang vu và hùng vĩ
Bằng những cái tên cụ thể của từng địa danh, Quang Dũng ko chỉ gợi nhắc những nơi đã để lại trong ông nhiều ấn tượng thâm thúy nhưng trước hết có nhẽ là những ấn tượng về một vùng tự nhiên núi rừng hoang vu, hùng vĩ. Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến đấy đã bao lần làm xao xuyến tâm hồn những người chiến sĩ trên bước đường hành quân:
“Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi”
Làn sương dày đặc, màn đêm hơi lạnh giá nơi núi rừng Sài Khao, Mường Lát đã gây ra rất nhiều những trở ngại, khó khăn đối với những người lính. Trên chặng đường hành quân vạn lí, đoàn quân đã “mỏi” hay sự bất lợi của điều kiện tự nhiên càng làm cho sự mỏi mệt đấy thêm trĩu nặng. Tuy nhiên, sương phủ, đêm lạnh chưa phải là tất cả những trở ngại nhưng người lính Tây Tiến phải vượt qua nhưng họ còn phải đối diện với địa hình trắc trở, mấp mô của núi rừng Tây Bắc:
“Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời
Nghìn thước lên cao, nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi.”
Những câu thơ đã tạo nên vẻ trùng điệp đầy hiểm trở của núi rừng. Bên trên làn sương giăng kín là sự tiếp nối của “dốc thăm thẳm”, bủa vây người lính ko chỉ là màn đêm đầy hơi lạnh nhưng còn là sự nguy hiểm của vực sâu. Trải qua hành trình “nghìn thước lên cao”, tưởng chừng đã có lúc mũi súng của người lính như chạm tới cả độ cao của vùng núi non bốn mùa mây phủ qua hình ảnh “súng ngửi trời” rất rực rỡ của thi sĩ.
Lên tới đỉnh cao vời vợi thì cũng là lúc bên dưới chân họ xuất hiện sự thăm thẳm của vực sâu. Lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, ta thấy câu thơ “nghìn thước lên cao, nghìn thước xuống” với nhịp thơ 4/3 đã tạo nên cảm giác như trục đường hành quân của người lính bị ngắt đôi giữa một bên là núi rừng ngút nghìn và một bên là vực sâu tun hút. Chính điều đó càng diễn tả sự cheo leo, cheo leo của nơi có địa hình ko chỉ vừa “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, nhưng còn “tun hút” và “lên” – “xuống” mấp mô.
Nhưng thử thách với người lính cũng ko ngừng lại ở đây, phía trước họ còn có cả sự rợn ngợp của núi rừng và nguy hiểm của thú dữ:
“Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người”.
Tự nhiên Tây Bắc hùng vĩ, hoang vu đã làm cho người lính phải đương đầu với biết bao thách thức, nguy khốn nhưng với họ sự hoang vu, hùng vĩ thậm chí là dữ dội, rợn ngợp đấy của tự nhiên đất trời đôi lúc lại tạo cho thời cơ rèn luyện ý chí và lòng quyết tâm của bản thân.
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến thơ mộng và trữ tình
Tuy hùng vĩ, dữ dội là những đặc tính đặc trưng của miền Tây Bắc nhưng đã có lúc vùng đất này lại xuất hiện trên dòng viết của Quang Dũng với những nét vẽ hết sức thơ mộng, trữ tình:
“Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi”
Lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, ta thấy cảnh mưa xa xa nơi Pha Luông nhưng người lính có dịp ngừng chân lại phóng tầm mắt để cảm nhận lại là phút chốc họ có thể lắng lòng mình lại sau những mỏi mệt của đèo cao, thác dữ. Chính lúc này, họ có thể nhẹ nhõm đắm mình để tìm về cảm giác thân yêu nhờ những mái nhà xa xa, biết đâu những lúc tương tự, hình ảnh quê nhà lại tìm về để rồi họ có thêm động lực để tiếp bước hành quân.
Cảm giác về vùng đất Tây Bắc thơ mộng còn gợi nên qua hình ảnh:“Mường Lát hoa về trong đêm hơi”. Đóa hoa trong đêm hơi có thể gợi rất nhiều những liên tưởng. Đó có thể là đóa hoa thật đang hé mở trong đêm sương, có lúc là hoa đuốc soi sáng trục đường hành quân nhưng cũng ko ngoại trừ trường hợp là hình ảnh của nàng thơ nào đó trong tâm trí người lính trẻ. Dù trình bày ý nghĩa nào thì có nhẽ hình ảnh tươi đẹp đấy cũng là một cách xoa dịu đi những mỏi mệt, vất vả, trình bày chút bay bổng, lãng mạn của những người chiến sĩ trên đường hành quân.
“Người đi Châu Mộc chiều sương đấy
Có thấy hồn lau nẻo bờ bến
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đung đưa”
Chỉ với bốn câu thơ nhưng quang cảnh của một miền sông nước huyền ảo, nhẹ nhõm đã làm dâng lên trong lòng người đọc cảm giác mênh mang, xao xuyến… Ko gian hiện hữu trong sự hài hòa của cảnh vật và con người. Nếu như con người xuất hiện với sự duyên dáng trên chiếc thuyền “độc mộc” xinh xinh là điểm nhấn của bức tranh thì ngọn lau trên bãi bờ và cánh hoa “đung đưa” dưới dòng nước lại tô điểm thêm cho bức tranh sự sinh động bởi những sự vật đấy như cũng có vong hồn riêng của nó. Cái hồn của cảnh đấy và người đấy chính là một trong những yếu tố quan trọng góp vào bức tranh tự nhiên Tây Bắc nét vẽ trữ tình, thơ mộng.
Hành trình của người lính với vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến phong cách là thế nhưng luôn đồng hành cũng mọi nẻo đường hành quân của họ. Ngay tới lúc họ trở về với đất mẹ mến thương, tự nhiên nơi đây cũng tiễn các anh đi bằng tiếng gầm vang vọng cả đất trời:
“Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành”
Khúc độc hành vang lên như một lời chào tưởng vọng. Từng ngọn núi, con dốc của vùng đất này dường như đã in dấu lại bước chân người lính. Có thể khoảng thời kì họ sống và công việc tại nơi đây chưa phải là dài nhưng cũng đủ để gọi là kỉ niệm. Đó là kỉ niệm về một xứ sở có núi rừng hùng vĩ, có mây sương giăng kín, có thú dữ và cả thác cao. Và sự hùng vĩ, hoang vu đấy ko chỉ hiện lên trong những hình ảnh của sự vật nhưng còn trình bày qua âm thanh vẻ vang của núi sông hùng thiêng trong phút chốc tạ từ người chiến sĩ.
Núi rừng Tây Bắc in hằn bước chân những người lính, ngày ra đi họ đã có những dự cảm về mất mát, hi sinh nhưng có biết đâu mối duyên với vùng đất này giúp họ gắn bó với nó trong phút chia phôi:
“Tây Tiến người đi ko hứa ước
Đường lên thăm thẳm một chia phôi
Người nào lên Tây Tiến mùa xuân đấy
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi”
Tây Tiến là nơi những người trẻ trai Hà thành mở đầu cuộc hành trình đoạt được lí tưởng cao đẹp nhưng đồng thời cũng là nơi họ nằm lại. Câu thơ “hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi” như trình bày sự gắn bó tới phút cuối như để trọn vẹn tình nghĩa với vùng đất này.
Tuy nhiên việc về với đất ko phải là dấu chấm kết thúc cho trục đường tranh đấu nhưng sự hi sinh của người lính đấy sẽ tạo động lực cho những người đồng chí của anh có thể tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ dang dở của cả đoàn binh. Và lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, ta thấy có một sự thực là dù cho họ hi sinh nhưng tâm hồn và lí tưởng cao đẹp của họ vẫn còn mãi với núi sông đất trời và trong lòng những người ở lại…
Nhận xét lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
Tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ đã được hiện hữu thông qua những từ ngữ đặc tả lạ mắt, cách ngắt nhịp rực rỡ và cả những hình ảnh giàu sức gợi. Nhờ việc sử dụng những phương diện nghệ thuật đấy nhưng Quang Dũng đã giúp người đọc cảm thu được vẻ đẹp đầy ấn tượng của tự nhiên Tây Bắc. Đó ko chỉ là vẻ đẹp của sự hùng vĩ, hoang vu, mĩ lệ, trữ tình nhưng còn là vẻ đẹp mang tính gắn kết giữa cảnh vật và người lính trên bước đường hành quân.
Kết bài: Tóm lại, thông qua việc khắc họa một bức tranh tự nhiên vừa hùng vĩ, mĩ lệ nhưng lại vô cùng thơ mộng, tác giả đã làm nổi trội lên vẻ đẹp hình tượng người lính Tây Tiến. Vẻ đẹp của những người chiến sĩ gốc Hà thành đấy là sự kết tinh của ý chí, lòng quyết tâm và cả ý thức sáng sủa, tâm hồn lãng mạn, hào hoa.
Dàn ý phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến của Quang Dũng
Để giúp độc giả cảm thu được vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến cũng như trị giá của tác phẩm, dưới đây Trường THPT Trần Hưng Đạo sẽ nói chung lập dàn ý vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến.
Mở bài phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
- Giới thiệu những nét chính về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
- Có thể đi từ đề tài tự nhiên trong thi ca nghệ thuật xưa nay, tiếp tục dẫn vào phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến của thi sĩ Quang Dũng.
Thân bài phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
- Hùng vĩ và hoang vu là nét đẹp trước nhất của núi rừng miền Tây.
- Trữ tình và thơ mộng cũng là điểm nổi trội trong vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến.
- Hành trình của người lính gắn bó với vẻ đẹp của tự nhiên miền Tây.
Kết bài phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
- Nói chung lại những nét chính trong bài viết lúc tìm hiểu vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến.
- Bộc bạch suy nghĩ của bản thân lúc cảm nhận và phân tích vẻ đẹp tự nhiên miền Tây trong tác phẩm của Quang Dũng.
Tương tự bài thơ tây tiến của tác giả Quang Dũng đã khắc họa thành công một tự nhiên miền Tây hoang vu hùng vĩ nhưng cũng ko kém phần lãng mạn và mĩ lệ. Thi sĩ Quang Dũng như đã tạc vào tâm hồn độc giả bao thế hệ về vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong tình cảm yêu quý thiết tha.
Bài viết trên đây về chủ đề vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến đã mang tới cho bạn những tri thức hữu ích. Nếu có bất kỳ câu hỏi hay đóng góp gì cho nội dung vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, đừng quên để lại trong nhận xét bên dưới nhé. Chúc bạn luôn thành công!.
Xem thêm:
- Cảm nhận về bức tranh tự nhiên Tây Tiến của Quang Dũng
- Phân tích hình tượng người lính Tây Tiến của Quang Dũng
- Phân tích bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – Ngữ Văn lớp 12
Xem thêm nhiều bài viết hay về Hỏi Đáp Văn Học
Phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến qua bài thơ cùng tên của Quang Dũng để thấy hình tượng núi rừng Tây bắc hoang vu nhưng hùng vĩ diễm lệ. Ngoài ra còn là nỗi thương nhớ da diết cháy bỏng về đồng chí Tây Tiến hào hoa kiêu dũng trong tâm tưởng của thi sĩ… Những vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến sẽ được tìm thấy rõ nét và đầy đủ qua bài viết dưới đây của Trường THPT Trần Hưng Đạo, cùng tìm hiểu nhé!.
Mở bài: Trong những sáng tác văn học, tự nhiên vốn là một trong những yếu tố quan trọng và là nhân vật để các nhà văn thi sĩ có thể bộc lộ được tài năng và tình cảm của mình. Đứng trước tự nhiên, những tâm hồn nghệ sĩ hẳn sẽ có những rung cảm để từ đó những dòng tộc viết nên ko chỉ nhằm mục tiêu khắc họa mô tả vẻ đẹp đặc trưng của tự nhiên đất trời nhưng còn phần nào gửi gắm tình cảm của mình đối với những vùng đất luôn hiện hữu trong tâm tưởng. Đối với bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, người đọc cũng sẽ thấy hiển hiện trong đó những vẻ đẹp đầy ấn tượng của tự nhiên vùng Tây Bắc.
Tìm hiểu tác giả Quang Dũng và tác phẩm Tây Tiến
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến hiện lên trong bài thơ được trình bày trên nhiều khía cạnh. Trước tiên, người đọc cần nắm được những thông tin cơ bản về thi sĩ cũng như hoàn cảnh ra đời của tác phẩm.
Những thông tin về thi sĩ Quang Dũng
Thi sĩ Quang Dũng sinh năm 1922 và mất năm 1988, quê ở Đan Phượng thuộc tỉnh Hà Tây (nay là Hà Nội). Ngay từ lúc còn là một chàng trai Hà thành, Quang Dũng đã nguyện một lòng theo đuổi lí tưởng cách mệnh. Chính vì vậy, ông đã xung phong vào chiến trường trong tâm thế của một người chiến sĩ sẵn sàng đương đầu với những thử thách, nguy khốn.
Chính trong quá trình làm nhiệm vụ của một anh quân nhân, Quang Dũng đã có những trải nghiệm quý báu để có được những năng khiếu khác của mình như vẽ tranh, soạn nhạc… Từ một người trẻ trai say sưa với bút nghiên, sách vở, Quang Dũng bước vào hàng ngũ của người chiến sĩ với ý thức hăm hở và đồng thời cũng trở thành một thi sĩ rất đỗi hào hoa, lịch thiệp.
Ý thức phơi phới và những trằn trọc của mình trong những năm tháng dài tranh đấu, thi sĩ – chiến sĩ đấy sẽ gửi hết vào trong một số tác phẩm nổi tiếng của ông như: “Rừng biển quê hương” (1957), “Đường lên Châu Thuận” (1964), “Rừng về xuôi” (1968), “Mây đầu ô” (1986). Về sau, những sáng tác nhưng Quang Dũng đóng góp vào sự nghiệp văn học nước nhà đã giúp ông được tặng Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật.
Hoàn cảnh ra đời của bài thơ Tây Tiến
Bài thơ “Tây Tiến” ra đời trong một hoàn cảnh đặc thù và gắn với với những kỉ niệm rất sâu đậm của Quang Dũng với đoàn binh có tên gọi Tây Tiến. Đoàn binh của Quang Dũng được thành lập vào năm 1947 và được giao nhiệm vụ cùng với quân nhân nước bạn Lào bảo vệ biên giới Việt Lào trong thời khắc thực dân Pháp mở đợt tấn công mạnh mẽ ở vùng Tây Bắc Bộ Việt Nam và vùng Thượng Lào.
Đồng chí của Quang Dũng phần lớn cũng là những học trò, sinh viên Hà Nội như ông. Do vậy, trong họ luôn có sự sôi nổi, ý thức nhiệt thành của sức trẻ. Lúc trở thành những anh quân nhân, và nhất là trong hoàn cảnh phải đóng quân ở một nơi có địa hình vô cùng hiểm trở, thời tiết khắc nghiệt và điều kiện sinh hoạt thiếu thốn ở Tây Bắc, những người trai đấy vẫn ko tỏ ra nản lòng, ái ngại nhưng trái lại vẫn luôn yêu đời, sáng sủa trong cuộc sống và quả cảm, kiên cường trong tranh đấu.
Đồng hành cùng những người đồng chí trong một khoảng thời kì và cùng nhau hành quân trên khu vực rộng lớn của các tỉnh Sơn La, Lai Châu, Hòa Bình, Thanh Hóa và cả Sầm Nưa (Lào), Quang Dũng đã có rất nhiều những kỉ niệm bên đồng chí của mình. Chính những kỉ niệm đó là nguồn cảm hứng dạt dào để thi sĩ có thể viết nên những dòng thơ để bộc bạch nỗi nhớ về đơn vị cũ lúc ông đã chuyển công việc. Bài thơ “Tây Tiến” lúc đầu có tên là “Nhớ Tây Tiến” và được in trong tập “Mây đầu ô” (năm 1986).
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ của Quang Dũng
Lúc cảm nhận về tác phẩm, ta thấy vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến hiện lên với hình ảnh với những núi rừng hùng vĩ và hoang vu, thơ mộng và trữ tình…
Tự nhiên núi rừng hoang vu và hùng vĩ
Bằng những cái tên cụ thể của từng địa danh, Quang Dũng ko chỉ gợi nhắc những nơi đã để lại trong ông nhiều ấn tượng thâm thúy nhưng trước hết có nhẽ là những ấn tượng về một vùng tự nhiên núi rừng hoang vu, hùng vĩ. Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến đấy đã bao lần làm xao xuyến tâm hồn những người chiến sĩ trên bước đường hành quân:
“Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi”
Làn sương dày đặc, màn đêm hơi lạnh giá nơi núi rừng Sài Khao, Mường Lát đã gây ra rất nhiều những trở ngại, khó khăn đối với những người lính. Trên chặng đường hành quân vạn lí, đoàn quân đã “mỏi” hay sự bất lợi của điều kiện tự nhiên càng làm cho sự mỏi mệt đấy thêm trĩu nặng. Tuy nhiên, sương phủ, đêm lạnh chưa phải là tất cả những trở ngại nhưng người lính Tây Tiến phải vượt qua nhưng họ còn phải đối diện với địa hình trắc trở, mấp mô của núi rừng Tây Bắc:
“Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời
Nghìn thước lên cao, nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi.”
Những câu thơ đã tạo nên vẻ trùng điệp đầy hiểm trở của núi rừng. Bên trên làn sương giăng kín là sự tiếp nối của “dốc thăm thẳm”, bủa vây người lính ko chỉ là màn đêm đầy hơi lạnh nhưng còn là sự nguy hiểm của vực sâu. Trải qua hành trình “nghìn thước lên cao”, tưởng chừng đã có lúc mũi súng của người lính như chạm tới cả độ cao của vùng núi non bốn mùa mây phủ qua hình ảnh “súng ngửi trời” rất rực rỡ của thi sĩ.
Lên tới đỉnh cao vời vợi thì cũng là lúc bên dưới chân họ xuất hiện sự thăm thẳm của vực sâu. Lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, ta thấy câu thơ “nghìn thước lên cao, nghìn thước xuống” với nhịp thơ 4/3 đã tạo nên cảm giác như trục đường hành quân của người lính bị ngắt đôi giữa một bên là núi rừng ngút nghìn và một bên là vực sâu tun hút. Chính điều đó càng diễn tả sự cheo leo, cheo leo của nơi có địa hình ko chỉ vừa “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, nhưng còn “tun hút” và “lên” – “xuống” mấp mô.
Nhưng thử thách với người lính cũng ko ngừng lại ở đây, phía trước họ còn có cả sự rợn ngợp của núi rừng và nguy hiểm của thú dữ:
“Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người”.
Tự nhiên Tây Bắc hùng vĩ, hoang vu đã làm cho người lính phải đương đầu với biết bao thách thức, nguy khốn nhưng với họ sự hoang vu, hùng vĩ thậm chí là dữ dội, rợn ngợp đấy của tự nhiên đất trời đôi lúc lại tạo cho thời cơ rèn luyện ý chí và lòng quyết tâm của bản thân.
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến thơ mộng và trữ tình
Tuy hùng vĩ, dữ dội là những đặc tính đặc trưng của miền Tây Bắc nhưng đã có lúc vùng đất này lại xuất hiện trên dòng viết của Quang Dũng với những nét vẽ hết sức thơ mộng, trữ tình:
“Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi”
Lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, ta thấy cảnh mưa xa xa nơi Pha Luông nhưng người lính có dịp ngừng chân lại phóng tầm mắt để cảm nhận lại là phút chốc họ có thể lắng lòng mình lại sau những mỏi mệt của đèo cao, thác dữ. Chính lúc này, họ có thể nhẹ nhõm đắm mình để tìm về cảm giác thân yêu nhờ những mái nhà xa xa, biết đâu những lúc tương tự, hình ảnh quê nhà lại tìm về để rồi họ có thêm động lực để tiếp bước hành quân.
Cảm giác về vùng đất Tây Bắc thơ mộng còn gợi nên qua hình ảnh:“Mường Lát hoa về trong đêm hơi”. Đóa hoa trong đêm hơi có thể gợi rất nhiều những liên tưởng. Đó có thể là đóa hoa thật đang hé mở trong đêm sương, có lúc là hoa đuốc soi sáng trục đường hành quân nhưng cũng ko ngoại trừ trường hợp là hình ảnh của nàng thơ nào đó trong tâm trí người lính trẻ. Dù trình bày ý nghĩa nào thì có nhẽ hình ảnh tươi đẹp đấy cũng là một cách xoa dịu đi những mỏi mệt, vất vả, trình bày chút bay bổng, lãng mạn của những người chiến sĩ trên đường hành quân.
“Người đi Châu Mộc chiều sương đấy
Có thấy hồn lau nẻo bờ bến
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đung đưa”
Chỉ với bốn câu thơ nhưng quang cảnh của một miền sông nước huyền ảo, nhẹ nhõm đã làm dâng lên trong lòng người đọc cảm giác mênh mang, xao xuyến… Ko gian hiện hữu trong sự hài hòa của cảnh vật và con người. Nếu như con người xuất hiện với sự duyên dáng trên chiếc thuyền “độc mộc” xinh xinh là điểm nhấn của bức tranh thì ngọn lau trên bãi bờ và cánh hoa “đung đưa” dưới dòng nước lại tô điểm thêm cho bức tranh sự sinh động bởi những sự vật đấy như cũng có vong hồn riêng của nó. Cái hồn của cảnh đấy và người đấy chính là một trong những yếu tố quan trọng góp vào bức tranh tự nhiên Tây Bắc nét vẽ trữ tình, thơ mộng.
Hành trình của người lính với vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến phong cách là thế nhưng luôn đồng hành cũng mọi nẻo đường hành quân của họ. Ngay tới lúc họ trở về với đất mẹ mến thương, tự nhiên nơi đây cũng tiễn các anh đi bằng tiếng gầm vang vọng cả đất trời:
“Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành”
Khúc độc hành vang lên như một lời chào tưởng vọng. Từng ngọn núi, con dốc của vùng đất này dường như đã in dấu lại bước chân người lính. Có thể khoảng thời kì họ sống và công việc tại nơi đây chưa phải là dài nhưng cũng đủ để gọi là kỉ niệm. Đó là kỉ niệm về một xứ sở có núi rừng hùng vĩ, có mây sương giăng kín, có thú dữ và cả thác cao. Và sự hùng vĩ, hoang vu đấy ko chỉ hiện lên trong những hình ảnh của sự vật nhưng còn trình bày qua âm thanh vẻ vang của núi sông hùng thiêng trong phút chốc tạ từ người chiến sĩ.
Núi rừng Tây Bắc in hằn bước chân những người lính, ngày ra đi họ đã có những dự cảm về mất mát, hi sinh nhưng có biết đâu mối duyên với vùng đất này giúp họ gắn bó với nó trong phút chia phôi:
“Tây Tiến người đi ko hứa ước
Đường lên thăm thẳm một chia phôi
Người nào lên Tây Tiến mùa xuân đấy
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi”
Tây Tiến là nơi những người trẻ trai Hà thành mở đầu cuộc hành trình đoạt được lí tưởng cao đẹp nhưng đồng thời cũng là nơi họ nằm lại. Câu thơ “hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi” như trình bày sự gắn bó tới phút cuối như để trọn vẹn tình nghĩa với vùng đất này.
Tuy nhiên việc về với đất ko phải là dấu chấm kết thúc cho trục đường tranh đấu nhưng sự hi sinh của người lính đấy sẽ tạo động lực cho những người đồng chí của anh có thể tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ dang dở của cả đoàn binh. Và lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, ta thấy có một sự thực là dù cho họ hi sinh nhưng tâm hồn và lí tưởng cao đẹp của họ vẫn còn mãi với núi sông đất trời và trong lòng những người ở lại…
Nhận xét lúc phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
Tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ đã được hiện hữu thông qua những từ ngữ đặc tả lạ mắt, cách ngắt nhịp rực rỡ và cả những hình ảnh giàu sức gợi. Nhờ việc sử dụng những phương diện nghệ thuật đấy nhưng Quang Dũng đã giúp người đọc cảm thu được vẻ đẹp đầy ấn tượng của tự nhiên Tây Bắc. Đó ko chỉ là vẻ đẹp của sự hùng vĩ, hoang vu, mĩ lệ, trữ tình nhưng còn là vẻ đẹp mang tính gắn kết giữa cảnh vật và người lính trên bước đường hành quân.
Kết bài: Tóm lại, thông qua việc khắc họa một bức tranh tự nhiên vừa hùng vĩ, mĩ lệ nhưng lại vô cùng thơ mộng, tác giả đã làm nổi trội lên vẻ đẹp hình tượng người lính Tây Tiến. Vẻ đẹp của những người chiến sĩ gốc Hà thành đấy là sự kết tinh của ý chí, lòng quyết tâm và cả ý thức sáng sủa, tâm hồn lãng mạn, hào hoa.
Dàn ý phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến của Quang Dũng
Để giúp độc giả cảm thu được vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến cũng như trị giá của tác phẩm, dưới đây Trường THPT Trần Hưng Đạo sẽ nói chung lập dàn ý vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến.
Mở bài phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
- Giới thiệu những nét chính về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
- Có thể đi từ đề tài tự nhiên trong thi ca nghệ thuật xưa nay, tiếp tục dẫn vào phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến của thi sĩ Quang Dũng.
Thân bài phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
- Hùng vĩ và hoang vu là nét đẹp trước nhất của núi rừng miền Tây.
- Trữ tình và thơ mộng cũng là điểm nổi trội trong vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến.
- Hành trình của người lính gắn bó với vẻ đẹp của tự nhiên miền Tây.
Kết bài phân tích vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến
- Nói chung lại những nét chính trong bài viết lúc tìm hiểu vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến.
- Bộc bạch suy nghĩ của bản thân lúc cảm nhận và phân tích vẻ đẹp tự nhiên miền Tây trong tác phẩm của Quang Dũng.
Tương tự bài thơ tây tiến của tác giả Quang Dũng đã khắc họa thành công một tự nhiên miền Tây hoang vu hùng vĩ nhưng cũng ko kém phần lãng mạn và mĩ lệ. Thi sĩ Quang Dũng như đã tạc vào tâm hồn độc giả bao thế hệ về vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong tình cảm yêu quý thiết tha.
Bài viết trên đây về chủ đề vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến đã mang tới cho bạn những tri thức hữu ích. Nếu có bất kỳ câu hỏi hay đóng góp gì cho nội dung vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến, đừng quên để lại trong nhận xét bên dưới nhé. Chúc bạn luôn thành công!.
Xem thêm:
- Cảm nhận về bức tranh tự nhiên Tây Tiến của Quang Dũng
- Phân tích hình tượng người lính Tây Tiến của Quang Dũng
- Phân tích bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – Ngữ Văn lớp 12
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” 1″>
Phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến qua bài thơ cùng tên của Quang Dũng để thấy hình tượng núi rừng Tây bắc hoang sơ mà hùng vĩ diễm lệ. Bên cạnh đó còn là nỗi nhớ thương da diết cháy bỏng về đồng đội Tây Tiến hào hoa kiêu dũng trong tâm tưởng của nhà thơ… Những vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến sẽ được tìm thấy rõ nét và đầy đủ qua bài viết dưới đây của Trường THPT Trần Hưng Đạo, cùng tìm hiểu nhé!.
Mở bài: Trong những sáng tác văn học, thiên nhiên vốn là một trong những yếu tố quan trọng và là đối tượng để các nhà văn nhà thơ có thể bộc lộ được tài năng và tình cảm của mình. Đứng trước thiên nhiên, những tâm hồn nghệ sĩ hẳn sẽ có những rung cảm để từ đó những dòng họ viết nên không chỉ nhằm mục đích khắc họa miêu tả vẻ đẹp đặc trưng của thiên nhiên đất trời mà còn phần nào gửi gắm tình cảm của mình đối với những vùng đất luôn hiện hữu trong tâm tưởng. Đối với bài thơ “Tây Tiến” của nhà thơ Quang Dũng, người đọc cũng sẽ thấy hiển hiện trong đó những vẻ đẹp đầy ấn tượng của thiên nhiên vùng Tây Bắc.
Tìm hiểu tác giả Quang Dũng và tác phẩm Tây Tiến
Vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến hiện lên trong bài thơ được thể hiện trên nhiều khía cạnh. Trước tiên, người đọc cần nắm được những thông tin cơ bản về nhà thơ cũng như hoàn cảnh ra đời của tác phẩm.
Những thông tin về nhà thơ Quang Dũng
Nhà thơ Quang Dũng sinh năm 1922 và mất năm 1988, quê ở Đan Phượng thuộc tỉnh Hà Tây (nay là Hà Nội). Ngay từ khi còn là một chàng trai Hà thành, Quang Dũng đã nguyện một lòng theo đuổi lí tưởng cách mạng. Chính vì vậy, ông đã xung phong vào chiến trường trong tâm thế của một người chiến sĩ sẵn sàng đối mặt với những thử thách, gian nguy.
Chính trong quá trình làm nhiệm vụ của một anh bộ đội, Quang Dũng đã có những trải nghiệm quý báu để có được những năng khiếu khác của mình như vẽ tranh, soạn nhạc… Từ một người trai trẻ say sưa với bút nghiên, sách vở, Quang Dũng bước vào hàng ngũ của người chiến sĩ với tinh thần hăm hở và đồng thời cũng trở thành một nhà thơ rất đỗi hào hoa, lịch thiệp.
Tinh thần phơi phới và những trăn trở của mình trong những năm tháng dài chiến đấu, nhà thơ – chiến sĩ ấy sẽ gửi hết vào trong một số tác phẩm nổi tiếng của ông như: “Rừng biển quê hương” (1957), “Đường lên Châu Thuận” (1964), “Rừng về xuôi” (1968), “Mây đầu ô” (1986). Về sau, những sáng tác mà Quang Dũng đóng góp vào sự nghiệp văn học nước nhà đã giúp ông được tặng Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật.
Hoàn cảnh ra đời của bài thơ Tây Tiến
Bài thơ “Tây Tiến” ra đời trong một hoàn cảnh đặc biệt và gắn với với những kỉ niệm rất sâu đậm của Quang Dũng với đoàn binh có tên gọi Tây Tiến. Đoàn binh của Quang Dũng được thành lập vào năm 1947 và được giao nhiệm vụ cùng với bộ đội nước bạn Lào bảo vệ biên giới Việt Lào trong thời điểm thực dân Pháp mở đợt tấn công mạnh mẽ ở vùng Tây Bắc Bộ Việt Nam và vùng Thượng Lào.
Đồng đội của Quang Dũng phần lớn cũng là những học sinh, sinh viên Hà Nội như ông. Do vậy, trong họ luôn có sự sôi nổi, tinh thần nhiệt thành của sức trẻ. Khi trở thành những anh bộ đội, và nhất là trong hoàn cảnh phải đóng quân ở một nơi có địa hình vô cùng hiểm trở, thời tiết khắc nghiệt và điều kiện sinh hoạt thiếu thốn ở Tây Bắc, những người trai ấy vẫn không tỏ ra nản lòng, ái ngại mà ngược lại vẫn luôn yêu đời, lạc quan trong cuộc sống và anh dũng, kiên cường trong chiến đấu.
Đồng hành cùng những người đồng chí trong một khoảng thời gian và cùng nhau hành quân trên địa bàn rộng lớn của các tỉnh Sơn La, Lai Châu, Hòa Bình, Thanh Hóa và cả Sầm Nưa (Lào), Quang Dũng đã có rất nhiều những kỉ niệm bên đồng đội của mình. Chính những kỉ niệm đó là nguồn cảm hứng dạt dào để nhà thơ có thể viết nên những dòng thơ để bày tỏ nỗi nhớ về đơn vị cũ khi ông đã chuyển công tác. Bài thơ “Tây Tiến” ban đầu có tên là “Nhớ Tây Tiến” và được in trong tập “Mây đầu ô” (năm 1986).
Vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến trong bài thơ của Quang Dũng
Khi cảm nhận về tác phẩm, ta thấy vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến hiện lên với hình ảnh với những núi rừng hùng vĩ và hoang sơ, thơ mộng và trữ tình…
Thiên nhiên núi rừng hoang sơ và hùng vĩ
Bằng những cái tên cụ thể của từng địa danh, Quang Dũng không chỉ gợi nhắc những nơi đã để lại trong ông nhiều ấn tượng sâu sắc mà trước hết có lẽ là những ấn tượng về một vùng thiên nhiên núi rừng hoang sơ, hùng vĩ. Vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến ấy đã bao lần làm xao xuyến tâm hồn những người chiến sĩ trên bước đường hành quân:
“Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi”
Làn sương dày đặc, màn đêm hơi lạnh giá nơi núi rừng Sài Khao, Mường Lát đã gây ra rất nhiều những trở ngại, khó khăn đối với những người lính. Trên chặng đường hành quân vạn lí, đoàn quân đã “mỏi” hay sự bất lợi của điều kiện thiên nhiên càng làm cho sự mỏi mệt ấy thêm trĩu nặng. Tuy nhiên, sương phủ, đêm lạnh chưa phải là tất cả những khó khăn mà người lính Tây Tiến phải vượt qua mà họ còn phải đối diện với địa hình trắc trở, gập ghềnh của núi rừng Tây Bắc:
“Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây súng ngửi trời
Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi.”
Những câu thơ đã tạo nên vẻ trùng điệp đầy hiểm trở của núi rừng. Bên trên làn sương giăng kín là sự tiếp nối của “dốc thăm thẳm”, bủa vây người lính không chỉ là màn đêm đầy hơi lạnh mà còn là sự hiểm nguy của vực sâu. Trải qua hành trình “ngàn thước lên cao”, tưởng chừng đã có lúc mũi súng của người lính như chạm tới cả độ cao của vùng núi non bốn mùa mây phủ qua hình ảnh “súng ngửi trời” rất đặc sắc của nhà thơ.
Lên đến đỉnh cao vời vợi thì cũng là lúc bên dưới chân họ hiện ra sự thăm thẳm của vực sâu. Khi phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến, ta thấy câu thơ “ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống” với nhịp thơ 4/3 đã tạo nên cảm giác như con đường hành quân của người lính bị ngắt đôi giữa một bên là núi rừng ngút ngàn và một bên là vực sâu hun hút. Chính điều đó càng diễn tả sự chênh vênh, cheo leo của nơi có địa hình không chỉ vừa “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, mà còn “hun hút” và “lên” – “xuống” gập ghềnh.
Nhưng thách thức với người lính cũng không dừng lại ở đây, phía trước họ còn có cả sự rợn ngợp của núi rừng và hiểm nguy của thú dữ:
“Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người”.
Thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ, hoang sơ đã khiến cho người lính phải đương đầu với biết bao thách thức, gian nguy nhưng với họ sự hoang sơ, hùng vĩ thậm chí là dữ dội, rợn ngợp ấy của thiên nhiên đất trời đôi khi lại tạo cho cơ hội rèn luyện ý chí và lòng quyết tâm của bản thân.
Vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến thơ mộng và trữ tình
Tuy hùng vĩ, dữ dội là những đặc tính đặc trưng của miền Tây Bắc nhưng đã có lúc vùng đất này lại xuất hiện trên dòng viết của Quang Dũng với những nét vẽ hết sức thơ mộng, trữ tình:
“Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi”
Khi phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến, ta thấy cảnh mưa xa xa nơi Pha Luông mà người lính có dịp dừng chân lại phóng tầm mắt để cảm nhận lại là giây phút họ có thể lắng lòng mình lại sau những mỏi mệt của đèo cao, thác dữ. Chính lúc này, họ có thể nhẹ nhõm đắm mình để tìm về cảm giác thân thương nhờ những mái nhà xa xa, biết đâu những lúc như vậy, hình ảnh quê nhà lại tìm về để rồi họ có thêm động lực để tiếp bước hành quân.
Cảm giác về vùng đất Tây Bắc thơ mộng còn gợi nên qua hình ảnh:“Mường Lát hoa về trong đêm hơi”. Đóa hoa trong đêm hơi có thể gợi rất nhiều những liên tưởng. Đó có thể là đóa hoa thật đang hé mở trong đêm sương, có khi là hoa đuốc soi sáng con đường hành quân nhưng cũng không ngoại trừ trường hợp là hình ảnh của nàng thơ nào đó trong tâm trí người lính trẻ. Dù thể hiện ý nghĩa nào thì có lẽ hình ảnh tươi đẹp ấy cũng là một cách xoa dịu đi những mỏi mệt, vất vả, thể hiện chút bay bổng, lãng mạn của những người chiến sĩ trên đường hành quân.
“Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa”
Chỉ với bốn câu thơ nhưng khung cảnh của một miền sông nước huyền ảo, nhẹ nhàng đã làm dâng lên trong lòng người đọc cảm giác mênh mang, xao xuyến… Không gian hiện hữu trong sự hài hòa của cảnh vật và con người. Nếu như con người xuất hiện với sự duyên dáng trên chiếc thuyền “độc mộc” xinh xinh là điểm nhấn của bức tranh thì ngọn lau trên bãi bờ và cánh hoa “đong đưa” dưới dòng nước lại điểm tô thêm cho bức tranh sự sinh động bởi những sự vật ấy như cũng có linh hồn riêng của nó. Cái hồn của cảnh ấy và người ấy chính là một trong những yếu tố quan trọng góp vào bức tranh thiên nhiên Tây Bắc nét vẽ trữ tình, thơ mộng.
Hành trình của người lính với vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến
Vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến cá tính là thế nhưng luôn đồng hành cũng mọi nẻo đường hành quân của họ. Ngay đến khi họ trở về với đất mẹ yêu thương, thiên nhiên nơi đây cũng tiễn các anh đi bằng tiếng gầm vang vọng cả đất trời:
“Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành”
Khúc độc hành vang lên như một lời chào tưởng niệm. Từng ngọn núi, con dốc của vùng đất này dường như đã in dấu lại bước chân người lính. Có thể khoảng thời gian họ sống và công tác tại nơi đây chưa phải là dài nhưng cũng đủ để gọi là kỉ niệm. Đó là kỉ niệm về một xứ sở có núi rừng hùng vĩ, có mây sương giăng kín, có thú dữ và cả thác cao. Và sự hùng vĩ, hoang sơ ấy không chỉ hiện lên trong những hình ảnh của sự vật mà còn thể hiện qua âm thanh vang dội của núi sông hùng thiêng trong giây phút tạ từ người chiến sĩ.
Núi rừng Tây Bắc in hằn bước chân những người lính, ngày ra đi họ đã có những dự cảm về mất mát, hi sinh nhưng có biết đâu mối duyên với vùng đất này giúp họ gắn bó với nó trong phút chia phôi:
“Tây Tiến người đi không hẹn ước
Đường lên thăm thẳm một chia phôi
Ai lên Tây Tiến mùa xuân ấy
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi”
Tây Tiến là nơi những người trai trẻ Hà thành bắt đầu cuộc hành trình chinh phục lí tưởng cao đẹp nhưng đồng thời cũng là nơi họ nằm lại. Câu thơ “hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi” như thể hiện sự gắn bó đến phút cuối như để trọn vẹn nghĩa tình với vùng đất này.
Tuy nhiên việc về với đất không phải là dấu chấm kết thúc cho con đường chiến đấu mà sự hi sinh của người lính ấy sẽ tạo động lực cho những người đồng đội của anh có thể tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ dang dở của cả đoàn binh. Và khi phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến, ta thấy có một sự thật là dù cho họ hi sinh nhưng tâm hồn và lí tưởng cao đẹp của họ vẫn còn mãi với núi sông đất trời và trong lòng những người ở lại…
Nhận xét khi phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến
Thiên nhiên Tây Tiến trong bài thơ đã được hiện hữu thông qua những từ ngữ đặc tả độc đáo, cách ngắt nhịp đặc sắc và cả những hình ảnh giàu sức gợi. Nhờ việc sử dụng những phương diện nghệ thuật ấy mà Quang Dũng đã giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp đầy ấn tượng của thiên nhiên Tây Bắc. Đó không chỉ là vẻ đẹp của sự hùng vĩ, hoang sơ, mĩ lệ, trữ tình mà còn là vẻ đẹp mang tính gắn kết giữa cảnh vật và người lính trên bước đường hành quân.
Kết bài: Tóm lại, thông qua việc khắc họa một bức tranh thiên nhiên vừa hùng vĩ, mĩ lệ nhưng lại vô cùng thơ mộng, tác giả đã làm nổi bật lên vẻ đẹp hình tượng người lính Tây Tiến. Vẻ đẹp của những người chiến sĩ gốc Hà thành ấy là sự kết tinh của ý chí, lòng quyết tâm và cả tinh thần lạc quan, tâm hồn lãng mạn, hào hoa.
Dàn ý phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến của Quang Dũng
Để giúp bạn đọc cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến cũng như giá trị của tác phẩm, dưới đây Trường THPT Trần Hưng Đạo sẽ khái quát lập dàn ý vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến.
Mở bài phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến
- Giới thiệu những nét chính về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
- Có thể đi từ đề tài thiên nhiên trong thi ca nghệ thuật xưa nay, tiếp tục dẫn vào phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến của nhà thơ Quang Dũng.
Thân bài phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến
- Hùng vĩ và hoang sơ là nét đẹp đầu tiên của núi rừng miền Tây.
- Trữ tình và thơ mộng cũng là điểm nổi bật trong vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến.
- Hành trình của người lính gắn bó với vẻ đẹp của thiên nhiên miền Tây.
Kết bài phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến
- Khái quát lại những nét chính trong bài viết khi tìm hiểu vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến.
- Bày tỏ suy nghĩ của bản thân khi cảm nhận và phân tích vẻ đẹp thiên nhiên miền Tây trong tác phẩm của Quang Dũng.
Như vậy bài thơ tây tiến của tác giả Quang Dũng đã khắc họa thành công một thiên nhiên miền Tây hoang sơ hùng vĩ nhưng cũng không kém phần lãng mạn và mĩ lệ. Nhà thơ Quang Dũng như đã tạc vào tâm hồn độc giả bao thế hệ về vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến trong tình cảm yêu mến thiết tha.
Bài viết trên đây về chủ đề vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến đã mang đến cho bạn những kiến thức hữu ích. Nếu có bất cứ câu hỏi hay đóng góp gì cho nội dung vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến, đừng quên để lại trong nhận xét bên dưới nhé. Chúc bạn luôn thành công!.
Xem thêm:
- Cảm nhận về bức tranh thiên nhiên Tây Tiến của Quang Dũng
- Phân tích hình tượng người lính Tây Tiến của Quang Dũng
- Phân tích bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – Ngữ Văn lớp 12
Xem thêm nhiều bài viết hay về Hỏi Đáp Văn Học
Phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến qua bài thơ cùng tên của Quang Dũng để thấy hình tượng núi rừng Tây bắc hoang sơ mà hùng vĩ diễm lệ. Bên cạnh đó còn là nỗi nhớ thương da diết cháy bỏng về đồng đội Tây Tiến hào hoa kiêu dũng trong tâm tưởng của nhà thơ… Những vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến sẽ được tìm thấy rõ nét và đầy đủ qua bài viết dưới đây của Trường THPT Trần Hưng Đạo, cùng tìm hiểu nhé!.
Mở bài: Trong những sáng tác văn học, thiên nhiên vốn là một trong những yếu tố quan trọng và là đối tượng để các nhà văn nhà thơ có thể bộc lộ được tài năng và tình cảm của mình. Đứng trước thiên nhiên, những tâm hồn nghệ sĩ hẳn sẽ có những rung cảm để từ đó những dòng họ viết nên không chỉ nhằm mục đích khắc họa miêu tả vẻ đẹp đặc trưng của thiên nhiên đất trời mà còn phần nào gửi gắm tình cảm của mình đối với những vùng đất luôn hiện hữu trong tâm tưởng. Đối với bài thơ “Tây Tiến” của nhà thơ Quang Dũng, người đọc cũng sẽ thấy hiển hiện trong đó những vẻ đẹp đầy ấn tượng của thiên nhiên vùng Tây Bắc.
Tìm hiểu tác giả Quang Dũng và tác phẩm Tây Tiến
Vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến hiện lên trong bài thơ được thể hiện trên nhiều khía cạnh. Trước tiên, người đọc cần nắm được những thông tin cơ bản về nhà thơ cũng như hoàn cảnh ra đời của tác phẩm.
Những thông tin về nhà thơ Quang Dũng
Nhà thơ Quang Dũng sinh năm 1922 và mất năm 1988, quê ở Đan Phượng thuộc tỉnh Hà Tây (nay là Hà Nội). Ngay từ khi còn là một chàng trai Hà thành, Quang Dũng đã nguyện một lòng theo đuổi lí tưởng cách mạng. Chính vì vậy, ông đã xung phong vào chiến trường trong tâm thế của một người chiến sĩ sẵn sàng đối mặt với những thử thách, gian nguy.
Chính trong quá trình làm nhiệm vụ của một anh bộ đội, Quang Dũng đã có những trải nghiệm quý báu để có được những năng khiếu khác của mình như vẽ tranh, soạn nhạc… Từ một người trai trẻ say sưa với bút nghiên, sách vở, Quang Dũng bước vào hàng ngũ của người chiến sĩ với tinh thần hăm hở và đồng thời cũng trở thành một nhà thơ rất đỗi hào hoa, lịch thiệp.
Tinh thần phơi phới và những trăn trở của mình trong những năm tháng dài chiến đấu, nhà thơ – chiến sĩ ấy sẽ gửi hết vào trong một số tác phẩm nổi tiếng của ông như: “Rừng biển quê hương” (1957), “Đường lên Châu Thuận” (1964), “Rừng về xuôi” (1968), “Mây đầu ô” (1986). Về sau, những sáng tác mà Quang Dũng đóng góp vào sự nghiệp văn học nước nhà đã giúp ông được tặng Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật.
Hoàn cảnh ra đời của bài thơ Tây Tiến
Bài thơ “Tây Tiến” ra đời trong một hoàn cảnh đặc biệt và gắn với với những kỉ niệm rất sâu đậm của Quang Dũng với đoàn binh có tên gọi Tây Tiến. Đoàn binh của Quang Dũng được thành lập vào năm 1947 và được giao nhiệm vụ cùng với bộ đội nước bạn Lào bảo vệ biên giới Việt Lào trong thời điểm thực dân Pháp mở đợt tấn công mạnh mẽ ở vùng Tây Bắc Bộ Việt Nam và vùng Thượng Lào.
Đồng đội của Quang Dũng phần lớn cũng là những học sinh, sinh viên Hà Nội như ông. Do vậy, trong họ luôn có sự sôi nổi, tinh thần nhiệt thành của sức trẻ. Khi trở thành những anh bộ đội, và nhất là trong hoàn cảnh phải đóng quân ở một nơi có địa hình vô cùng hiểm trở, thời tiết khắc nghiệt và điều kiện sinh hoạt thiếu thốn ở Tây Bắc, những người trai ấy vẫn không tỏ ra nản lòng, ái ngại mà ngược lại vẫn luôn yêu đời, lạc quan trong cuộc sống và anh dũng, kiên cường trong chiến đấu.
Đồng hành cùng những người đồng chí trong một khoảng thời gian và cùng nhau hành quân trên địa bàn rộng lớn của các tỉnh Sơn La, Lai Châu, Hòa Bình, Thanh Hóa và cả Sầm Nưa (Lào), Quang Dũng đã có rất nhiều những kỉ niệm bên đồng đội của mình. Chính những kỉ niệm đó là nguồn cảm hứng dạt dào để nhà thơ có thể viết nên những dòng thơ để bày tỏ nỗi nhớ về đơn vị cũ khi ông đã chuyển công tác. Bài thơ “Tây Tiến” ban đầu có tên là “Nhớ Tây Tiến” và được in trong tập “Mây đầu ô” (năm 1986).
Vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến trong bài thơ của Quang Dũng
Khi cảm nhận về tác phẩm, ta thấy vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến hiện lên với hình ảnh với những núi rừng hùng vĩ và hoang sơ, thơ mộng và trữ tình…
Thiên nhiên núi rừng hoang sơ và hùng vĩ
Bằng những cái tên cụ thể của từng địa danh, Quang Dũng không chỉ gợi nhắc những nơi đã để lại trong ông nhiều ấn tượng sâu sắc mà trước hết có lẽ là những ấn tượng về một vùng thiên nhiên núi rừng hoang sơ, hùng vĩ. Vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến ấy đã bao lần làm xao xuyến tâm hồn những người chiến sĩ trên bước đường hành quân:
“Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi”
Làn sương dày đặc, màn đêm hơi lạnh giá nơi núi rừng Sài Khao, Mường Lát đã gây ra rất nhiều những trở ngại, khó khăn đối với những người lính. Trên chặng đường hành quân vạn lí, đoàn quân đã “mỏi” hay sự bất lợi của điều kiện thiên nhiên càng làm cho sự mỏi mệt ấy thêm trĩu nặng. Tuy nhiên, sương phủ, đêm lạnh chưa phải là tất cả những khó khăn mà người lính Tây Tiến phải vượt qua mà họ còn phải đối diện với địa hình trắc trở, gập ghềnh của núi rừng Tây Bắc:
“Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây súng ngửi trời
Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi.”
Những câu thơ đã tạo nên vẻ trùng điệp đầy hiểm trở của núi rừng. Bên trên làn sương giăng kín là sự tiếp nối của “dốc thăm thẳm”, bủa vây người lính không chỉ là màn đêm đầy hơi lạnh mà còn là sự hiểm nguy của vực sâu. Trải qua hành trình “ngàn thước lên cao”, tưởng chừng đã có lúc mũi súng của người lính như chạm tới cả độ cao của vùng núi non bốn mùa mây phủ qua hình ảnh “súng ngửi trời” rất đặc sắc của nhà thơ.
Lên đến đỉnh cao vời vợi thì cũng là lúc bên dưới chân họ hiện ra sự thăm thẳm của vực sâu. Khi phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến, ta thấy câu thơ “ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống” với nhịp thơ 4/3 đã tạo nên cảm giác như con đường hành quân của người lính bị ngắt đôi giữa một bên là núi rừng ngút ngàn và một bên là vực sâu hun hút. Chính điều đó càng diễn tả sự chênh vênh, cheo leo của nơi có địa hình không chỉ vừa “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, mà còn “hun hút” và “lên” – “xuống” gập ghềnh.
Nhưng thách thức với người lính cũng không dừng lại ở đây, phía trước họ còn có cả sự rợn ngợp của núi rừng và hiểm nguy của thú dữ:
“Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người”.
Thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ, hoang sơ đã khiến cho người lính phải đương đầu với biết bao thách thức, gian nguy nhưng với họ sự hoang sơ, hùng vĩ thậm chí là dữ dội, rợn ngợp ấy của thiên nhiên đất trời đôi khi lại tạo cho cơ hội rèn luyện ý chí và lòng quyết tâm của bản thân.
Vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến thơ mộng và trữ tình
Tuy hùng vĩ, dữ dội là những đặc tính đặc trưng của miền Tây Bắc nhưng đã có lúc vùng đất này lại xuất hiện trên dòng viết của Quang Dũng với những nét vẽ hết sức thơ mộng, trữ tình:
“Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi”
Khi phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến, ta thấy cảnh mưa xa xa nơi Pha Luông mà người lính có dịp dừng chân lại phóng tầm mắt để cảm nhận lại là giây phút họ có thể lắng lòng mình lại sau những mỏi mệt của đèo cao, thác dữ. Chính lúc này, họ có thể nhẹ nhõm đắm mình để tìm về cảm giác thân thương nhờ những mái nhà xa xa, biết đâu những lúc như vậy, hình ảnh quê nhà lại tìm về để rồi họ có thêm động lực để tiếp bước hành quân.
Cảm giác về vùng đất Tây Bắc thơ mộng còn gợi nên qua hình ảnh:“Mường Lát hoa về trong đêm hơi”. Đóa hoa trong đêm hơi có thể gợi rất nhiều những liên tưởng. Đó có thể là đóa hoa thật đang hé mở trong đêm sương, có khi là hoa đuốc soi sáng con đường hành quân nhưng cũng không ngoại trừ trường hợp là hình ảnh của nàng thơ nào đó trong tâm trí người lính trẻ. Dù thể hiện ý nghĩa nào thì có lẽ hình ảnh tươi đẹp ấy cũng là một cách xoa dịu đi những mỏi mệt, vất vả, thể hiện chút bay bổng, lãng mạn của những người chiến sĩ trên đường hành quân.
“Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
Có nhớ dáng người trên độc mộc
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa”
Chỉ với bốn câu thơ nhưng khung cảnh của một miền sông nước huyền ảo, nhẹ nhàng đã làm dâng lên trong lòng người đọc cảm giác mênh mang, xao xuyến… Không gian hiện hữu trong sự hài hòa của cảnh vật và con người. Nếu như con người xuất hiện với sự duyên dáng trên chiếc thuyền “độc mộc” xinh xinh là điểm nhấn của bức tranh thì ngọn lau trên bãi bờ và cánh hoa “đong đưa” dưới dòng nước lại điểm tô thêm cho bức tranh sự sinh động bởi những sự vật ấy như cũng có linh hồn riêng của nó. Cái hồn của cảnh ấy và người ấy chính là một trong những yếu tố quan trọng góp vào bức tranh thiên nhiên Tây Bắc nét vẽ trữ tình, thơ mộng.
Hành trình của người lính với vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến
Vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến cá tính là thế nhưng luôn đồng hành cũng mọi nẻo đường hành quân của họ. Ngay đến khi họ trở về với đất mẹ yêu thương, thiên nhiên nơi đây cũng tiễn các anh đi bằng tiếng gầm vang vọng cả đất trời:
“Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành”
Khúc độc hành vang lên như một lời chào tưởng niệm. Từng ngọn núi, con dốc của vùng đất này dường như đã in dấu lại bước chân người lính. Có thể khoảng thời gian họ sống và công tác tại nơi đây chưa phải là dài nhưng cũng đủ để gọi là kỉ niệm. Đó là kỉ niệm về một xứ sở có núi rừng hùng vĩ, có mây sương giăng kín, có thú dữ và cả thác cao. Và sự hùng vĩ, hoang sơ ấy không chỉ hiện lên trong những hình ảnh của sự vật mà còn thể hiện qua âm thanh vang dội của núi sông hùng thiêng trong giây phút tạ từ người chiến sĩ.
Núi rừng Tây Bắc in hằn bước chân những người lính, ngày ra đi họ đã có những dự cảm về mất mát, hi sinh nhưng có biết đâu mối duyên với vùng đất này giúp họ gắn bó với nó trong phút chia phôi:
“Tây Tiến người đi không hẹn ước
Đường lên thăm thẳm một chia phôi
Ai lên Tây Tiến mùa xuân ấy
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi”
Tây Tiến là nơi những người trai trẻ Hà thành bắt đầu cuộc hành trình chinh phục lí tưởng cao đẹp nhưng đồng thời cũng là nơi họ nằm lại. Câu thơ “hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi” như thể hiện sự gắn bó đến phút cuối như để trọn vẹn nghĩa tình với vùng đất này.
Tuy nhiên việc về với đất không phải là dấu chấm kết thúc cho con đường chiến đấu mà sự hi sinh của người lính ấy sẽ tạo động lực cho những người đồng đội của anh có thể tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ dang dở của cả đoàn binh. Và khi phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến, ta thấy có một sự thật là dù cho họ hi sinh nhưng tâm hồn và lí tưởng cao đẹp của họ vẫn còn mãi với núi sông đất trời và trong lòng những người ở lại…
Nhận xét khi phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến
Thiên nhiên Tây Tiến trong bài thơ đã được hiện hữu thông qua những từ ngữ đặc tả độc đáo, cách ngắt nhịp đặc sắc và cả những hình ảnh giàu sức gợi. Nhờ việc sử dụng những phương diện nghệ thuật ấy mà Quang Dũng đã giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp đầy ấn tượng của thiên nhiên Tây Bắc. Đó không chỉ là vẻ đẹp của sự hùng vĩ, hoang sơ, mĩ lệ, trữ tình mà còn là vẻ đẹp mang tính gắn kết giữa cảnh vật và người lính trên bước đường hành quân.
Kết bài: Tóm lại, thông qua việc khắc họa một bức tranh thiên nhiên vừa hùng vĩ, mĩ lệ nhưng lại vô cùng thơ mộng, tác giả đã làm nổi bật lên vẻ đẹp hình tượng người lính Tây Tiến. Vẻ đẹp của những người chiến sĩ gốc Hà thành ấy là sự kết tinh của ý chí, lòng quyết tâm và cả tinh thần lạc quan, tâm hồn lãng mạn, hào hoa.
Dàn ý phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến của Quang Dũng
Để giúp bạn đọc cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến cũng như giá trị của tác phẩm, dưới đây Trường THPT Trần Hưng Đạo sẽ khái quát lập dàn ý vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến.
Mở bài phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến
- Giới thiệu những nét chính về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
- Có thể đi từ đề tài thiên nhiên trong thi ca nghệ thuật xưa nay, tiếp tục dẫn vào phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến của nhà thơ Quang Dũng.
Thân bài phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến
- Hùng vĩ và hoang sơ là nét đẹp đầu tiên của núi rừng miền Tây.
- Trữ tình và thơ mộng cũng là điểm nổi bật trong vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến.
- Hành trình của người lính gắn bó với vẻ đẹp của thiên nhiên miền Tây.
Kết bài phân tích vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến
- Khái quát lại những nét chính trong bài viết khi tìm hiểu vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến.
- Bày tỏ suy nghĩ của bản thân khi cảm nhận và phân tích vẻ đẹp thiên nhiên miền Tây trong tác phẩm của Quang Dũng.
Như vậy bài thơ tây tiến của tác giả Quang Dũng đã khắc họa thành công một thiên nhiên miền Tây hoang sơ hùng vĩ nhưng cũng không kém phần lãng mạn và mĩ lệ. Nhà thơ Quang Dũng như đã tạc vào tâm hồn độc giả bao thế hệ về vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến trong tình cảm yêu mến thiết tha.
Bài viết trên đây về chủ đề vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến đã mang đến cho bạn những kiến thức hữu ích. Nếu có bất cứ câu hỏi hay đóng góp gì cho nội dung vẻ đẹp thiên nhiên Tây Tiến, đừng quên để lại trong nhận xét bên dưới nhé. Chúc bạn luôn thành công!.
Xem thêm:
- Cảm nhận về bức tranh thiên nhiên Tây Tiến của Quang Dũng
- Phân tích hình tượng người lính Tây Tiến của Quang Dũng
- Phân tích bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – Ngữ Văn lớp 12
[/box]
#Vẻ #đẹp #thiên #nhiên #Tây #Tiến #trong #bài #thơ #cùng #tên #của #Quang #Dũng
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ cùng tên của Quang Dũng có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Vẻ đẹp tự nhiên Tây Tiến trong bài thơ cùng tên của Quang Dũng bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Văn học
#Vẻ #đẹp #thiên #nhiên #Tây #Tiến #trong #bài #thơ #cùng #tên #của #Quang #Dũng
Trả lời