Cùng đọc bài viết với Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy Truyền thuyết Mạnh Bà – Tại sao ép người ta uống canh để quên?.
Truyền thuyết về Mạnh Bà cho thấy một chức năng cực kỳ quan trọng của một người phụ nữ mạnh mẽ trong quá trình luân hồi, đặc biệt là đảm bảo cho chúng ta một cuộc sống mới với một khởi đầu mới tốt đẹp hơn.
Có tới bảy cửa sau khi chết con người phải trải qua để được đầu thai sang kiếp khác khi xuống Âm phủ.
Bạn đang xem: Truyền thuyết Mạnh Bà – Vì sao ép người ta uống canh để quên?
Đầu tiên là qua Quỷ Môn Quan, sau đó là con đường Hoàng Tuyền dài hun hút, hai bên đường hoa nở rộ bờ hoa (hoa của thế giới bên kia).
Cuối đường có một con sông nhỏ gọi là Vong Xuyên Hà, có một chiếc cầu đá gọi là cầu Nại Hà, đối diện bên kia cầu là một gò đất gọi là Vọng Hương đài.
Bên bờ sông còn có một tảng đá gọi là Tam sinh thạch (đá tam sinh), ghi lại kiếp trước, kiếp này, kiếp sau của mỗi người.
Qua cầu Nại Hà, đứng trên đài Vọng Hương nhìn xuống trần gian lần cuối, rồi linh hồn sẽ nhập vào âm phủ.
Cạnh Vọng Hương Đài có một ngôi đình nhỏ gọi là đình Mạnh Bà – nơi
Mạnh Bà cho mỗi người qua đường một chén canh bị lãng quên
khiến người ta quên đi mọi thứ trong cuộc sống.
Vậy Mạnh Bà là ai mà có thể nấu món canh quên thần kỳ này?
1. Mạnh Bà là ai?
Mạnh Bà sống trong một ngôi đình nhỏ cạnh cầu Nại Hà của Âm phủ. Cô ấy là người bảo đảm rằng tất cả các linh hồn sẽ phải uống món súp của sự lãng quên trước khi được tái sinh.
Mỗi người trên thế giới đều có cốc của mình ở nơi này, thực ra đó là nước mắt chảy qua một đời người. Đó là những giọt nước mắt khi vui, hay buồn, hay tủi, hay ghét, hay buồn và cả khi yêu…
Mạnh Bà chắt chiu từng giọt nước mắt của họ, nấu thành canh, khi họ rời nhân gian, đến cầu Nại Hà, sẽ cho họ uống, ai muốn đầu thai sang kiếp khác cũng phải uống. món canh này, thì họ bắt đầu bước vào lục đạo, hoặc là tiên, hoặc là người, hoặc là súc sinh…
Sẽ có những linh hồn gian xảo biết trước điều này nên từ chối uống rượu, thì lập tức một giá dao xuất hiện ở phía dưới quấn chặt lấy hai chân, còn phía trên dùng ống đồng nhọn hoắt chọc vào cổ họng để bắt. uống một cách rất đau đớn và khổ sở. Không một linh hồn nào có thể may mắn trốn thoát.
Nhờ bát canh ấy mà ta quên hết hỉ nộ ái ố từ kiếp trước. Đó là lý do tại sao con người bước vào cuộc đời này mà không nhớ gì về những kiếp trước. Đó cũng là lý do trẻ có đôi mắt ngây thơ, trong veo như thiên thần bởi đầu óc chúng hoàn toàn trống rỗng.
2. Truyền thuyết Mạnh Bà
câu chuyện đầu tiên
Mạnh Bà vốn là cô Mạnh Nguyệt Nương, con trai một gia đình giàu có thời Tây Hán. Tuy nhiên, cô không màng cuộc sống xa hoa, chỉ muốn đi tu. Khi lớn lên, cô cải trang thành một người đàn ông để đi khắp nơi và học Đạo.
Một lần nàng đi ngang qua núi Võ Đang, biết ở đây có chân nhân nên muốn nhân cơ hội này giao lưu học hỏi. Hoàng đế Chân Vũ – một trong tứ đại thần của nhà họ Đào, đã báo trước sự xuất hiện của cao thủ như Mạnh Nguyệt Nương nên đã phái đệ tử đi đón.
Tuy nhiên, người đệ tử lại tỏ ra khinh thường khi cho rằng cô chỉ là một cô thôn nữ bình thường, không xứng đáng được đón tiếp long trọng. Đệ tử liền đi luyện công, sai tiểu đồng bưng chén trà mời khách.
Mạnh Nguyệt Nương bực mình, muốn dạy cho đồ đệ kia một bài học. Cô ấy lấy một số loại thảo mộc và cho chúng vào một tách trà. Uống xong, nàng lăn lộn trên mặt đất, ôm bụng kêu to: “Trong trà có độc.” Đệ tử vừa xuất hiện lúc này thấy khách nằm co ro rên rỉ bèn cầm chén trà lên xem, thì Nguyệt Nương đã đưa chén trà vào miệng.
Thảo dược của chị cho vào cốc lành tính dùng ngoài nhưng khi uống sẽ đắng đến 3 tháng sau mới khỏi. Biết đã an toàn, nàng chỉ định đùa thôi, không ngờ đệ đệ lại trở nên ngốc nghếch, mắt cứ đảo quanh. Trên thực tế, bột thuốc của Mạnh Nguyệt Nương khi trộn với trà trường sinh của núi Võ Đang có thể giúp con người quên đi quá khứ và đạt được sự thanh khiết của tâm trí và cơ thể.
Đúng lúc Chân Vũ Đế trở về, thấy vậy liền khiển trách: “Ta biết ngươi vắng nhà mà đến, nên đãi ta tiên trà từ núi Võ Đang để tỏ lòng hiếu khách, sao lại giở trò đồi bại với đệ tử của ta? ??”.
Mạnh Nguyệt Nương cãi lại: “Đồ đệ ngươi tỏ vẻ vô lễ, ta chỉ nói đùa thôi mà, sao ngươi còn bênh vực?”
Hoàng đế Zhenwu: “Đạo hữu hiểu lầm, đạo hữu nghèo đến đây chỉ để nói lời cảm ơn, may mắn nhờ linh dược của đạo nhân, đệ tử bất tài của ta hiện đã tu luyện một con đường kim đan tuyệt vời!”
Mông Nguyệt Nương: “Sao có thể? Thuốc của ta chỉ là trị vết thương ngoài da, sao phải giúp người tu luyện?”
Hoàng đế Zhenwu cười lớn: “Các đệ tử của tôi đã tu luyện hơn 300 năm, nhưng vì suy nghĩ của họ vẫn còn nhiều tạp niệm nên họ sẽ không bao giờ thành công. Nhờ có thuốc tiên của người bạn, người đệ tử ngu ngốc đó đã quên đi quá khứ, tâm trí của anh ta đã thanh tịnh, nên trong khoảnh khắc ngài đạt được giác ngộ.”
Sau đó, Hoàng đế Zhenwu lấy ra một gói và đưa cho Mạnh Nguyệt Nương để tỏ lòng thành kính. Sau cuộc gặp gỡ tình cờ đó, Mạnh Nguyệt Nương và Hoàng đế Chân Vũ trở thành anh em kết nghĩa. Trước khi đắc đạo, bà ở núi Võ Đang tu hành 49 năm.
Món chè từ đó gắn liền với câu chuyện tu luyện của nàng và chỉ có Mạnh Nguyệt Nương mới làm ra được. Đó là một bảo vật có uy năng kinh thiên động địa, rung trời chuyển quỷ, rất nhiều người tu luyện Tiên Đạo đều muốn có được mà không được.
câu chuyện thứ 2
Còn có một truyền thuyết khác về Mạnh Bà được lưu truyền rộng rãi là theo “Ngọc quý sao truyện” ghi rằng Mạnh Bà sống vào thời Tây Hán.
Từ nhỏ cô đã là một cô gái siêng năng học tập và lớn lên rất siêng năng tụng kinh niệm Phật, luôn cư xử đúng mực, khuyên mọi người không sát sinh, ăn chay trường. Bà vẫn đồng trinh cho đến năm 81 tuổi nên người ta gọi bà là “Mh Ba A Nai”. Sau đó, cô tiếp tục tu hành trong núi và cuối cùng đã đạt được sự giác ngộ của một vị tiên.
Vào thời Đông Hán, có rất nhiều người trong thiên hạ biết được kiếp trước và kiếp sau của mình nên thường tiết lộ Thiên cơ (một bí mật không thể tiết lộ). Quá nhiều người biết về quá khứ nên cuộc sống của họ bị xáo trộn, họ tìm đến nhau để trả thù, để tìm thấy tình yêu trong khi người kia có một cuộc sống mới.
Vì vậy, ông trời đã đặc cách phong Mạnh Bà làm tiên nữ ở Âm phủ để muốn nàng giúp con người quên đi quá khứ. Kể từ đó, cô đã sử dụng một loại súp đặc biệt khiến những ai uống phải món súp đó sẽ quên đi mọi thứ trước khi được đầu thai.
Tất cả họ sẽ không còn nhớ rõ về kiếp trước và tất cả những gì họ đã trải qua ở cõi âm, để tránh cho người trần tục vướng vào yêu và ghét. Xem thêm: Đi tìm câu trả lời cho nguyên nhân tại sao bạn không nhớ kiếp trước của bạn?
Mỗi người đều phải qua cầu, Mạnh Bà sẽ hỏi nàng có muốn uống canh không, không uống canh thì không thể qua cầu Nại Hà, không thể đầu thai.
Có người đau khổ chỉ vì không biết cách quên, nhưng nếu uống một bát canh Mạnh Bà và có thể làm lại từ đầu, tại sao người ta không chọn cách buông tay. Khoảnh khắc chiếc kén chui ra, mọi ký ức ban đầu không còn nữa, khoảnh khắc này chỉ còn là hiện tại và chúng ta xứng đáng có quyền bắt đầu một cuộc sống mới tươi đẹp hơn…
Lê Minh (Tổng hợp)
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Truyền thuyết Mạnh Bà – Sao lại ép người ta uống canh quên lãng?” state=”close”]
Truyền thuyết Mạnh Bà – Sao lại ép người ta uống canh quên lãng?
Hình Ảnh về: Truyền thuyết Mạnh Bà – Sao lại ép người ta uống canh quên lãng?
Video về: Truyền thuyết Mạnh Bà – Sao lại ép người ta uống canh quên lãng?
Wiki về Truyền thuyết Mạnh Bà – Sao lại ép người ta uống canh quên lãng?
Truyền thuyết Mạnh Bà – Sao lại ép người ta uống canh quên lãng? -
Cùng đọc bài viết với Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy Truyền thuyết Mạnh Bà - Tại sao ép người ta uống canh để quên?.
Truyền thuyết về Mạnh Bà cho thấy một chức năng cực kỳ quan trọng của một người phụ nữ mạnh mẽ trong quá trình luân hồi, đặc biệt là đảm bảo cho chúng ta một cuộc sống mới với một khởi đầu mới tốt đẹp hơn.
Có tới bảy cửa sau khi chết con người phải trải qua để được đầu thai sang kiếp khác khi xuống Âm phủ.
Bạn đang xem: Truyền thuyết Mạnh Bà - Vì sao ép người ta uống canh để quên?
Đầu tiên là qua Quỷ Môn Quan, sau đó là con đường Hoàng Tuyền dài hun hút, hai bên đường hoa nở rộ bờ hoa (hoa của thế giới bên kia).
Cuối đường có một con sông nhỏ gọi là Vong Xuyên Hà, có một chiếc cầu đá gọi là cầu Nại Hà, đối diện bên kia cầu là một gò đất gọi là Vọng Hương đài.
Bên bờ sông còn có một tảng đá gọi là Tam sinh thạch (đá tam sinh), ghi lại kiếp trước, kiếp này, kiếp sau của mỗi người.
Qua cầu Nại Hà, đứng trên đài Vọng Hương nhìn xuống trần gian lần cuối, rồi linh hồn sẽ nhập vào âm phủ.
Cạnh Vọng Hương Đài có một ngôi đình nhỏ gọi là đình Mạnh Bà – nơi
Mạnh Bà cho mỗi người qua đường một chén canh bị lãng quên
khiến người ta quên đi mọi thứ trong cuộc sống.
Vậy Mạnh Bà là ai mà có thể nấu món canh quên thần kỳ này?
1. Mạnh Bà là ai?
Mạnh Bà sống trong một ngôi đình nhỏ cạnh cầu Nại Hà của Âm phủ. Cô ấy là người bảo đảm rằng tất cả các linh hồn sẽ phải uống món súp của sự lãng quên trước khi được tái sinh.
Mỗi người trên thế giới đều có cốc của mình ở nơi này, thực ra đó là nước mắt chảy qua một đời người. Đó là những giọt nước mắt khi vui, hay buồn, hay tủi, hay ghét, hay buồn và cả khi yêu...
Mạnh Bà chắt chiu từng giọt nước mắt của họ, nấu thành canh, khi họ rời nhân gian, đến cầu Nại Hà, sẽ cho họ uống, ai muốn đầu thai sang kiếp khác cũng phải uống. món canh này, thì họ bắt đầu bước vào lục đạo, hoặc là tiên, hoặc là người, hoặc là súc sinh...
Sẽ có những linh hồn gian xảo biết trước điều này nên từ chối uống rượu, thì lập tức một giá dao xuất hiện ở phía dưới quấn chặt lấy hai chân, còn phía trên dùng ống đồng nhọn hoắt chọc vào cổ họng để bắt. uống một cách rất đau đớn và khổ sở. Không một linh hồn nào có thể may mắn trốn thoát.
Nhờ bát canh ấy mà ta quên hết hỉ nộ ái ố từ kiếp trước. Đó là lý do tại sao con người bước vào cuộc đời này mà không nhớ gì về những kiếp trước. Đó cũng là lý do trẻ có đôi mắt ngây thơ, trong veo như thiên thần bởi đầu óc chúng hoàn toàn trống rỗng.
2. Truyền thuyết Mạnh Bà
câu chuyện đầu tiên
Mạnh Bà vốn là cô Mạnh Nguyệt Nương, con trai một gia đình giàu có thời Tây Hán. Tuy nhiên, cô không màng cuộc sống xa hoa, chỉ muốn đi tu. Khi lớn lên, cô cải trang thành một người đàn ông để đi khắp nơi và học Đạo.
Một lần nàng đi ngang qua núi Võ Đang, biết ở đây có chân nhân nên muốn nhân cơ hội này giao lưu học hỏi. Hoàng đế Chân Vũ - một trong tứ đại thần của nhà họ Đào, đã báo trước sự xuất hiện của cao thủ như Mạnh Nguyệt Nương nên đã phái đệ tử đi đón.
Tuy nhiên, người đệ tử lại tỏ ra khinh thường khi cho rằng cô chỉ là một cô thôn nữ bình thường, không xứng đáng được đón tiếp long trọng. Đệ tử liền đi luyện công, sai tiểu đồng bưng chén trà mời khách.
Mạnh Nguyệt Nương bực mình, muốn dạy cho đồ đệ kia một bài học. Cô ấy lấy một số loại thảo mộc và cho chúng vào một tách trà. Uống xong, nàng lăn lộn trên mặt đất, ôm bụng kêu to: "Trong trà có độc." Đệ tử vừa xuất hiện lúc này thấy khách nằm co ro rên rỉ bèn cầm chén trà lên xem, thì Nguyệt Nương đã đưa chén trà vào miệng.
Thảo dược của chị cho vào cốc lành tính dùng ngoài nhưng khi uống sẽ đắng đến 3 tháng sau mới khỏi. Biết đã an toàn, nàng chỉ định đùa thôi, không ngờ đệ đệ lại trở nên ngốc nghếch, mắt cứ đảo quanh. Trên thực tế, bột thuốc của Mạnh Nguyệt Nương khi trộn với trà trường sinh của núi Võ Đang có thể giúp con người quên đi quá khứ và đạt được sự thanh khiết của tâm trí và cơ thể.
Đúng lúc Chân Vũ Đế trở về, thấy vậy liền khiển trách: “Ta biết ngươi vắng nhà mà đến, nên đãi ta tiên trà từ núi Võ Đang để tỏ lòng hiếu khách, sao lại giở trò đồi bại với đệ tử của ta? ??”.
Mạnh Nguyệt Nương cãi lại: “Đồ đệ ngươi tỏ vẻ vô lễ, ta chỉ nói đùa thôi mà, sao ngươi còn bênh vực?”
Hoàng đế Zhenwu: "Đạo hữu hiểu lầm, đạo hữu nghèo đến đây chỉ để nói lời cảm ơn, may mắn nhờ linh dược của đạo nhân, đệ tử bất tài của ta hiện đã tu luyện một con đường kim đan tuyệt vời!"
Mông Nguyệt Nương: "Sao có thể? Thuốc của ta chỉ là trị vết thương ngoài da, sao phải giúp người tu luyện?"
Hoàng đế Zhenwu cười lớn: "Các đệ tử của tôi đã tu luyện hơn 300 năm, nhưng vì suy nghĩ của họ vẫn còn nhiều tạp niệm nên họ sẽ không bao giờ thành công. Nhờ có thuốc tiên của người bạn, người đệ tử ngu ngốc đó đã quên đi quá khứ, tâm trí của anh ta đã thanh tịnh, nên trong khoảnh khắc ngài đạt được giác ngộ.”
Sau đó, Hoàng đế Zhenwu lấy ra một gói và đưa cho Mạnh Nguyệt Nương để tỏ lòng thành kính. Sau cuộc gặp gỡ tình cờ đó, Mạnh Nguyệt Nương và Hoàng đế Chân Vũ trở thành anh em kết nghĩa. Trước khi đắc đạo, bà ở núi Võ Đang tu hành 49 năm.
Món chè từ đó gắn liền với câu chuyện tu luyện của nàng và chỉ có Mạnh Nguyệt Nương mới làm ra được. Đó là một bảo vật có uy năng kinh thiên động địa, rung trời chuyển quỷ, rất nhiều người tu luyện Tiên Đạo đều muốn có được mà không được.
câu chuyện thứ 2
Còn có một truyền thuyết khác về Mạnh Bà được lưu truyền rộng rãi là theo “Ngọc quý sao truyện” ghi rằng Mạnh Bà sống vào thời Tây Hán.
Từ nhỏ cô đã là một cô gái siêng năng học tập và lớn lên rất siêng năng tụng kinh niệm Phật, luôn cư xử đúng mực, khuyên mọi người không sát sinh, ăn chay trường. Bà vẫn đồng trinh cho đến năm 81 tuổi nên người ta gọi bà là "Mh Ba A Nai". Sau đó, cô tiếp tục tu hành trong núi và cuối cùng đã đạt được sự giác ngộ của một vị tiên.
Vào thời Đông Hán, có rất nhiều người trong thiên hạ biết được kiếp trước và kiếp sau của mình nên thường tiết lộ Thiên cơ (một bí mật không thể tiết lộ). Quá nhiều người biết về quá khứ nên cuộc sống của họ bị xáo trộn, họ tìm đến nhau để trả thù, để tìm thấy tình yêu trong khi người kia có một cuộc sống mới.
Vì vậy, ông trời đã đặc cách phong Mạnh Bà làm tiên nữ ở Âm phủ để muốn nàng giúp con người quên đi quá khứ. Kể từ đó, cô đã sử dụng một loại súp đặc biệt khiến những ai uống phải món súp đó sẽ quên đi mọi thứ trước khi được đầu thai.
Tất cả họ sẽ không còn nhớ rõ về kiếp trước và tất cả những gì họ đã trải qua ở cõi âm, để tránh cho người trần tục vướng vào yêu và ghét. Xem thêm: Đi tìm câu trả lời cho nguyên nhân tại sao bạn không nhớ kiếp trước của bạn?
Mỗi người đều phải qua cầu, Mạnh Bà sẽ hỏi nàng có muốn uống canh không, không uống canh thì không thể qua cầu Nại Hà, không thể đầu thai.
Có người đau khổ chỉ vì không biết cách quên, nhưng nếu uống một bát canh Mạnh Bà và có thể làm lại từ đầu, tại sao người ta không chọn cách buông tay. Khoảnh khắc chiếc kén chui ra, mọi ký ức ban đầu không còn nữa, khoảnh khắc này chỉ còn là hiện tại và chúng ta xứng đáng có quyền bắt đầu một cuộc sống mới tươi đẹp hơn...
Lê Minh (Tổng hợp)
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” ez-toc-section” >1. Mạnh Bà là ai?
Mạnh Bà sống trong một ngôi đình nhỏ cạnh cầu Nại Hà của Âm phủ. Cô ấy là người bảo đảm rằng tất cả các linh hồn sẽ phải uống món súp của sự lãng quên trước khi được tái sinh.
Mỗi người trên thế giới đều có cốc của mình ở nơi này, thực ra đó là nước mắt chảy qua một đời người. Đó là những giọt nước mắt khi vui, hay buồn, hay tủi, hay ghét, hay buồn và cả khi yêu…
Mạnh Bà chắt chiu từng giọt nước mắt của họ, nấu thành canh, khi họ rời nhân gian, đến cầu Nại Hà, sẽ cho họ uống, ai muốn đầu thai sang kiếp khác cũng phải uống. món canh này, thì họ bắt đầu bước vào lục đạo, hoặc là tiên, hoặc là người, hoặc là súc sinh…
Sẽ có những linh hồn gian xảo biết trước điều này nên từ chối uống rượu, thì lập tức một giá dao xuất hiện ở phía dưới quấn chặt lấy hai chân, còn phía trên dùng ống đồng nhọn hoắt chọc vào cổ họng để bắt. uống một cách rất đau đớn và khổ sở. Không một linh hồn nào có thể may mắn trốn thoát.
Nhờ bát canh ấy mà ta quên hết hỉ nộ ái ố từ kiếp trước. Đó là lý do tại sao con người bước vào cuộc đời này mà không nhớ gì về những kiếp trước. Đó cũng là lý do trẻ có đôi mắt ngây thơ, trong veo như thiên thần bởi đầu óc chúng hoàn toàn trống rỗng.
2. Truyền thuyết Mạnh Bà
câu chuyện đầu tiên
Mạnh Bà vốn là cô Mạnh Nguyệt Nương, con trai một gia đình giàu có thời Tây Hán. Tuy nhiên, cô không màng cuộc sống xa hoa, chỉ muốn đi tu. Khi lớn lên, cô cải trang thành một người đàn ông để đi khắp nơi và học Đạo.
Một lần nàng đi ngang qua núi Võ Đang, biết ở đây có chân nhân nên muốn nhân cơ hội này giao lưu học hỏi. Hoàng đế Chân Vũ – một trong tứ đại thần của nhà họ Đào, đã báo trước sự xuất hiện của cao thủ như Mạnh Nguyệt Nương nên đã phái đệ tử đi đón.
Tuy nhiên, người đệ tử lại tỏ ra khinh thường khi cho rằng cô chỉ là một cô thôn nữ bình thường, không xứng đáng được đón tiếp long trọng. Đệ tử liền đi luyện công, sai tiểu đồng bưng chén trà mời khách.
Mạnh Nguyệt Nương bực mình, muốn dạy cho đồ đệ kia một bài học. Cô ấy lấy một số loại thảo mộc và cho chúng vào một tách trà. Uống xong, nàng lăn lộn trên mặt đất, ôm bụng kêu to: “Trong trà có độc.” Đệ tử vừa xuất hiện lúc này thấy khách nằm co ro rên rỉ bèn cầm chén trà lên xem, thì Nguyệt Nương đã đưa chén trà vào miệng.
Thảo dược của chị cho vào cốc lành tính dùng ngoài nhưng khi uống sẽ đắng đến 3 tháng sau mới khỏi. Biết đã an toàn, nàng chỉ định đùa thôi, không ngờ đệ đệ lại trở nên ngốc nghếch, mắt cứ đảo quanh. Trên thực tế, bột thuốc của Mạnh Nguyệt Nương khi trộn với trà trường sinh của núi Võ Đang có thể giúp con người quên đi quá khứ và đạt được sự thanh khiết của tâm trí và cơ thể.
Đúng lúc Chân Vũ Đế trở về, thấy vậy liền khiển trách: “Ta biết ngươi vắng nhà mà đến, nên đãi ta tiên trà từ núi Võ Đang để tỏ lòng hiếu khách, sao lại giở trò đồi bại với đệ tử của ta? ??”.
Mạnh Nguyệt Nương cãi lại: “Đồ đệ ngươi tỏ vẻ vô lễ, ta chỉ nói đùa thôi mà, sao ngươi còn bênh vực?”
Hoàng đế Zhenwu: “Đạo hữu hiểu lầm, đạo hữu nghèo đến đây chỉ để nói lời cảm ơn, may mắn nhờ linh dược của đạo nhân, đệ tử bất tài của ta hiện đã tu luyện một con đường kim đan tuyệt vời!”
Mông Nguyệt Nương: “Sao có thể? Thuốc của ta chỉ là trị vết thương ngoài da, sao phải giúp người tu luyện?”
Hoàng đế Zhenwu cười lớn: “Các đệ tử của tôi đã tu luyện hơn 300 năm, nhưng vì suy nghĩ của họ vẫn còn nhiều tạp niệm nên họ sẽ không bao giờ thành công. Nhờ có thuốc tiên của người bạn, người đệ tử ngu ngốc đó đã quên đi quá khứ, tâm trí của anh ta đã thanh tịnh, nên trong khoảnh khắc ngài đạt được giác ngộ.”
Sau đó, Hoàng đế Zhenwu lấy ra một gói và đưa cho Mạnh Nguyệt Nương để tỏ lòng thành kính. Sau cuộc gặp gỡ tình cờ đó, Mạnh Nguyệt Nương và Hoàng đế Chân Vũ trở thành anh em kết nghĩa. Trước khi đắc đạo, bà ở núi Võ Đang tu hành 49 năm.
Món chè từ đó gắn liền với câu chuyện tu luyện của nàng và chỉ có Mạnh Nguyệt Nương mới làm ra được. Đó là một bảo vật có uy năng kinh thiên động địa, rung trời chuyển quỷ, rất nhiều người tu luyện Tiên Đạo đều muốn có được mà không được.
câu chuyện thứ 2
Còn có một truyền thuyết khác về Mạnh Bà được lưu truyền rộng rãi là theo “Ngọc quý sao truyện” ghi rằng Mạnh Bà sống vào thời Tây Hán.
Từ nhỏ cô đã là một cô gái siêng năng học tập và lớn lên rất siêng năng tụng kinh niệm Phật, luôn cư xử đúng mực, khuyên mọi người không sát sinh, ăn chay trường. Bà vẫn đồng trinh cho đến năm 81 tuổi nên người ta gọi bà là “Mh Ba A Nai”. Sau đó, cô tiếp tục tu hành trong núi và cuối cùng đã đạt được sự giác ngộ của một vị tiên.
Vào thời Đông Hán, có rất nhiều người trong thiên hạ biết được kiếp trước và kiếp sau của mình nên thường tiết lộ Thiên cơ (một bí mật không thể tiết lộ). Quá nhiều người biết về quá khứ nên cuộc sống của họ bị xáo trộn, họ tìm đến nhau để trả thù, để tìm thấy tình yêu trong khi người kia có một cuộc sống mới.
Vì vậy, ông trời đã đặc cách phong Mạnh Bà làm tiên nữ ở Âm phủ để muốn nàng giúp con người quên đi quá khứ. Kể từ đó, cô đã sử dụng một loại súp đặc biệt khiến những ai uống phải món súp đó sẽ quên đi mọi thứ trước khi được đầu thai.
Tất cả họ sẽ không còn nhớ rõ về kiếp trước và tất cả những gì họ đã trải qua ở cõi âm, để tránh cho người trần tục vướng vào yêu và ghét. Xem thêm: Đi tìm câu trả lời cho nguyên nhân tại sao bạn không nhớ kiếp trước của bạn?
Mỗi người đều phải qua cầu, Mạnh Bà sẽ hỏi nàng có muốn uống canh không, không uống canh thì không thể qua cầu Nại Hà, không thể đầu thai.
Có người đau khổ chỉ vì không biết cách quên, nhưng nếu uống một bát canh Mạnh Bà và có thể làm lại từ đầu, tại sao người ta không chọn cách buông tay. Khoảnh khắc chiếc kén chui ra, mọi ký ức ban đầu không còn nữa, khoảnh khắc này chỉ còn là hiện tại và chúng ta xứng đáng có quyền bắt đầu một cuộc sống mới tươi đẹp hơn…
Lê Minh (Tổng hợp)
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
[/box]
#Truyền #thuyết #Mạnh #Bà #Sao #lại #ép #người #uống #canh #quên #lãng
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Truyền thuyết Mạnh Bà – Sao lại ép người ta uống canh quên lãng? có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Truyền thuyết Mạnh Bà – Sao lại ép người ta uống canh quên lãng? bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Chuyên mục: Văn học
#Truyền #thuyết #Mạnh #Bà #Sao #lại #ép #người #uống #canh #quên #lãng
Trả lời