Đề bài: tìm hiểu tác phẩm Đời thường
Bài văn mẫu nói về Rác thải
Bài mẫu: tìm hiểu về Cuộc sống thường nhật
Nam Cao là nhà văn nổi tiếng của nền văn học Việt Nam, ông đi sâu vào hiện thực, khắc họa mọi nỗi khổ của những con người lương thiện trong xã hội cũ từ nông dân tới trí thức. Hồ hết các tác phẩm này đều có tình tiết là một thảm kịch về hoàn cảnh của nhân vật chính, nhưng vẫn thấm đẫm tính nhân văn thâm thúy trong từng câu chữ, đặc trưng là tình mến thương đối với đồng loại và cuộc sống của nhân vật chính trong truyện. một công việc tương tự.
Nam Cao (1917-1951), quê ở tỉnh Hà Nam, sống trong một xứ sở tang thương, nghèo đói, đau thương khắp nơi, với nền tảng nghệ thuật vị nhân sinh, Nam Cao sớm ý thức được những dự cảm về số phận. của tôi. ông vừa tham gia đấu tranh, vừa viết báo với tư cách là nhà báo chiến trường. Trong cuộc đời sáng tác của mình, Nam Cao có nhiều tư tưởng nghệ thuật mang tính nhân văn thâm thúy, trong đó ấn tượng nhất là câu nói: “Thôi thì nghệ thuật ko nên là ánh trăng lừa dối, ko nên là ánh trăng lừa dối. Nghệ thuật chỉ có thể là tiếng kêu thống khổ, trốn tránh”. Từ những kiếp người khốn khổ, nhà văn ko được trốn tránh nghệ thuật nhưng mà phải đứng trong tác phẩm, mở lòng đón nhận những rung động của cuộc đời, nghệ thuật phải gắn với đời sống nhân dân, phải xoáy sâu vào thảm kịch, thống khổ thì mới thấu hiểu và đồng cảm với Nam Cao. các tác phẩm tiêu biểu như Chí Phèo, Đời thường, Sau Cách mệnh tháng Tám, Đôi mắt, Một tác phẩm ghi lại sự thay đổi trong nhận thức, ý kiến nghệ thuật của nhà văn.
Lần trước tiên được viết và đăng trên báo, đây là một tác phẩm đặc trưng của Nam Cao viết về số phận người trí thức những năm trước cách mệnh, được so sánh với một tác phẩm văn học cho cả nhân loại vì nó vượt mọi biên giới. của lòng bao dung giữa con người với nhau, đó là một tình cảm đáng quý. Điều đó cũng khẳng định rằng một tác phẩm nghệ thuật ko chỉ là một bức phác thảo nhưng mà nó là cả một công trình với rất nhiều công sức nhưng mà người nghệ sĩ phải bỏ ra, kể cả máu và nước mắt. Lười viết thì bị gọi là vô kỷ luật, vô kỷ luật và là hèn vì tác phẩm là đứa con muôn thuở của trí óc người viết. Tất cả những điều trên được phản ánh trong tác phẩm Di sản, với nhân vật chính là Hồ, một trí thức say mê văn học nhưng phải đi trái lại mong muốn của mình vì phải kiếm tiền nuôi vợ con. Hồ. vào thảm kịch của toàn cầu, vào vòng luẩn quẩn ko lối thoát.
Truyện mở ra bằng con mắt của Từ, vợ của Hộ nhìn anh với ánh mắt sợ hãi, có cả mến thương và nhẫn nhịn, hình ảnh nhân vật Hộ hiện lên rất rõ, cũng bao trùm lên một phần cuộc đời anh. cuộc sống ngày nay của hộ gia đình. Lông mày rậm bị thu nhỏ lại, trán có nếp nhăn, gò má cao và sáng, mũi cũng cao và thẳng, đôi mắt sáng tương đối lồi. Tất cả những đặc điểm đó tạo cho Hồ một vẻ ngoài “yếu ớt” và “nghiêm túc tới phát bực”, ngay cả người ôm Hồ hàng ngày cũng ái ngại “Mày sợ lắm”.
Phim kể về câu chuyện của một người phụ nữ có số phận xấu số, trong một lần khóc cạn nước mắt, sắp chết cùng đứa con mới sinh thì bị chính người yêu của mình bỏ rơi. Nhưng cuộc đời Tú đã sang một ngã rẽ khác lúc được Bác Hồ – một người nhân hậu, yêu văn học – nhận làm vợ và trở thành một người mẹ, một người vợ cam chịu, nhẫn nhịn. Nam Cao so sánh tình thương chồng của bà Tú với con chó thương chủ. “Tú là một người vợ rất ngoan, rất nghe lời, rất tận tụy”, bao nhiêu năm nay Tú chưa một lần nghĩ khác, hay cãi lại chồng, bởi đối với Tú, Hồ ko chỉ là phúc tinh của người đời. . Bản thân tôi tới từ vùng đầm lầy, nhưng tôi cũng là người nhưng mà Tú mãi mãi mang ơn, thay mặt cả mẹ và con. Chẳng vì cái gì, Tử chỉ có hai bàn trắng tay, một lòng nhân nghĩa thích hợp và một ân sâu nghĩa nặng nên dù phải làm nô lệ cho Hồ cũng ko chịu thua.
Tuy nhiên, ông ko hạnh phúc được bao lâu, bởi sau hành vi nhân nghĩa, cùng với tình yêu của vợ, Ho đã rẽ sang một tuyến đường khác và đó ko phải là lý tưởng của ông. Hộ nghèo là phải, các nhà văn trước cách mệnh làm gì có người nào giàu, may ra đủ ăn, đủ mặc, chưa nói tới việc nuôi nấng gia đình, còn vợ chồng và mấy đứa con thơ đang trông mong vào hộ khẩu. Từ đây, Hồ rời xa tuyến đường viết lách chân chính với những tác phẩm tâm huyết, từ bỏ hoài bão lớn lao nhưng mà suốt đời theo đuổi, để viết thứ văn học nhưng mà theo ông là “đầy chuyện vô ích”. , tục tĩu, gợi những điều rất nhợt nhạt, rất nông cạn”. lối diễn tả đầy xúc cảm, trình bày một số ý tưởng rất đời thường bị pha loãng trong lối văn xuôi phẳng lặng và quá đơn giản. Lúc đọc lại những đoạn rời rạc, cô cảm thấy xấu hổ và đỏ mặt. Cô cảm thấy thật thống khổ và nhục nhã, sự dốt nát về văn học của cô khiến cô cảm thấy thật tồi tệ. Suốt nhiều năm, Hồ ko có tác phẩm đống ý, thấy mình thừa thãi trong giới văn học, nơi ko cần “thợ khéo, tuân theo mẫu cho sẵn” nhưng mà chỉ cần giản dị, biết cái mới. Sao lại đau tới thế, những ý tưởng tự trách cứ xoáy vào tâm trí người đàn ông vốn khắc khổ vì còn phải lo cho vợ con. Vật lộn với nỗi đau trái với lương tâm nghề nghiệp. Nhưng liệu Hồ có thể trở lại tham vọng của mình nhưng mà ko bỏ vợ con? Lương tâm, trách nhiệm của một người chồng, người cha ko cho phép anh làm điều tương tự, Hồ tự xoa dịu mình với suy nghĩ phấn đấu vài năm kiếm đủ vốn lập nghiệp nhỏ rồi tự do thực hiện ước mơ. văn học một cách thân thiết nhất. Nhưng cuộc đời nào cũng vậy lúc vợ chồng sinh xong, con khóc ko ngừng, bệnh tật triền miên khiến Tú gần như ko còn sức để lo thêm bất kỳ công việc gì. Ngôi nhà ồn ĩ khiến Hồ ko thể tập trung và viết bất kỳ thứ gì cho đúng. Có nhiều lúc ông cảm thấy bực bội, tức tối trong lòng, “đang ngồi bỗng đứng dậy, nước mắt giàn giụa, mặt lầm lì…, loạng choạng bước ra đường, vừa đi vừa nuốt nước miếng, vừa đi vừa đi tìm. bạn hữu tán gẫu văn học, uống vài ly bia, ly nước chanh cho đỡ khát, rồi lúc bao khó khăn, nuối tiếc qua đi, chị trở về nhà trong nỗi buồn triền miên, đi chơi về say khướt, chị lăn ra giường ngủ thiếp đi. , về tới nhà, phải đợi chồng rón rén đi ngủ mới dám thay quần áo, chồng à, đó là những ngày Hồ ngủ say, những hôm về nhà say mèm chẳng hiểu sao rồi nhắm nhía Vợ nói những câu như dọa con, anh ko dám hó hé một lời nào, vì cô đấy nghĩ Ôi, tất cả là lỗi của tôi. Ôi dọa bắn tôi định làm thịt, chắc tại nghèo quá, Anh cũng thốt ra những lời tương tự, có lúc đọc đi đọc lại nó, tôi cảm thấy rằng đây ko phải là những lời tâm thành của Hồ, có thể chỉ là bông đùa, bông đùa cho đỡ đau, vì ngữ điệu của câu nói trong lúc say ko hề điên, hình như Hồ chỉ hù dọa mấy đứa chưa biết gì.
Nhưng lúc tỉnh sau cơn say, anh lại một lần nữa trở thành cặp vợ chồng kiểu mẫu, mến thương vợ con như ngày hôm qua chưa hề nói, rồi cũng nhanh chóng quen bạn ko giận nữa. . Vì bản thân Tú cũng cho rằng thảm kịch của Hồ là do Tú gây ra, nhiều lần Tú muốn đưa con đi thật xa, biết đâu lúc đó Hồ sẽ hết thống khổ và trở về làm một thanh niên trong sáng, ko phải một gã đàn ông. khắc khổ, nhậu nhẹt như hiện giờ. Nhưng tình cảm yếu ớt trong Tú đã ngăn bước chân Tú nửa bước và Tú tiếp tục làm tròn trách nhiệm chăm sóc chồng con bằng tình yêu chung tình và sự hy sinh nhất. Từ ký ức những lần Hồ ôm hôn, ẵm con, thức trắng đêm chăm sóc mình lúc Hồ ốm, Tú thấy hai vợ chồng yêu và cần nhau biết bao, tương tư Tú ko thể buông tay. . Từ lúc chung sống tới lúc cùng chồng con, nghèo túng chỉ cần được ở bên nhau.
Câu chuyện tiếp tục đi vào vòng luẩn quẩn lúc Tú nhắc tới tiền sắm nhà, Hồ tỏ ra khó chịu vì bao nhiêu việc cần tiền, mùng 10 hàng tháng lại hết tiền. Hộ ăn năn về thói tiêu xài phung phí khiến vợ con nheo nhóc, thậm chí chết đói nên anh quyết định hôm nay nhận lương sẽ ngay lập tức về nhà, ăn cơm cùng vợ con và sắm sửa nhiều hơn. thức ăn, v.v., Ho nhất quyết bắt vợ đợi anh ta về nhà ăn tối. Rồi mọi chuyện ko trót lọt như Hồ nghĩ, anh cứ lao vào những cuộc nhậu nhẹt với bạn hữu nhưng mà quên mất rằng vợ con đang hào hứng chờ cha trở về. Sáng hôm sau, Hồ thức dậy ở nhà, hốt hoảng đi tìm vợ, Hồ sợ hãi bỏ cuộc, vì hình như anh mơ hồ nhớ lại chuyện hôm qua là đánh và đá Tú. May mắn thay, Tú vẫn ở nhà, ôm con ngủ trên võng. Lúc này, Hồ ăn năn với người vợ nhu nhược chưa bao giờ cãi lời mình, chỉ biết lo cho mình. của cha con tôi ngày qua ngày. Anh khóc, anh khóc vì bất lực trước cuộc đời, anh khóc vì thương vợ, anh cũng khóc vì thảm kịch oái oăm của hoàn cảnh, anh dằn vặt bản thân và cũng khổ cả vợ con vì cái tôi, tự trách mình, đầy. của sự tiếc nuối cho cuộc sống của mình.những tham vọng cũ. Điều này có tức là người ta chỉ thực sự làm tốt lúc họ hoàn toàn tập trung vào nó, và Hồ Anh vừa muốn sống vì lý tưởng, vừa muốn sống vì thực tiễn (kiếm tiền), nhưng hai điều này ko thể dung hòa được. Được rồi. . Kết thúc bài hát ru của Từ phát sinh nhiều suy nghĩ:
“Người nào vào gió, Người nào gieo mưa xuống đất, Người nào chia ly, Người nào chia Nam Bắc, Người nào làm hai hàng lệ ướt thân…”
Cuộc đời khốn khổ của hai vợ chồng họ Hồ, có nhẽ cội nguồn lớn nhất, chính là xuất thân của non sông những năm trước cách mệnh, lúc xã hội chèn lấn nông dân và trí thức khiến họ phải sống một cuộc đời cập kênh đầy thảm kịch, tiêu biểu là một trí thức họ Hồ. với bao hoài bão, ước mơ nhưng cuối cùng vì khó khăn xuất phát từ lòng trắc ẩn, anh đành gánh chịu.
Truyện ngắn Di sản là một trong những tác phẩm hay nhất của Nam Cao viết về đề tài hiện thực xã hội trước Cách mệnh tháng Tám năm 1945, ở đó ta thấy một nghịch lý rất lạ, tính nhân văn của nhân vật cũng chính là sợi dây dẫn tới tấn thảm kịch của anh ta. hoàn cảnh của chính mình, để rồi từ thảm kịch đấy ta thấy phát sinh những tình cảm khác, đó là tình vợ chồng, tình cha con, tình người. Và có nhẽ ấn tượng nhất là tình yêu văn học thâm thúy của nhân vật Hộ, nhấn mạnh một tư tưởng nghệ thuật rất tâm đắc của Nam Cao: văn học ko được lười biếng. .
Xem thêm các bài văn mẫu tìm hiểu và viết Cuộc sống cao cả hơn tại Cmm.edu.vn
– tìm hiểu về nghệ thuật Di sản – Soạn bài Thông tin thêm: Sự sống còn – tìm hiểu về trị giá nhân đạo của tác phẩm Di sản
Đời thừa là một tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Nam Cao, ngoài bài văn Đời thừa thầy cô và các em có thể tìm hiểu thêm những bài văn mẫu khác như Cảm nhận về tác phẩm Đời thừa, tìm hiểu nghệ thuật “Lãnh đạo”, học trị giá nhân văn. của tác phẩm Ngày tận thế, có ý kiến cho rằng truyện ngắn Người thừa kế là một tuyên ngôn nghệ thuật của Nam Cao. Hãy giảng giải và ủng hộ ý kiến trên hoặc cả phần Viết Thông tin thêm: Đời sống thượng lưu và nhiều tài liệu hữu ích khác.
Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT TP Sóc Trăng. Tất cả sao chép là gian lận!
Nguồn tổng hợp: Trường Cmm.edu.vn (thptsoctrang.edu.vn)
Nhớ để nguồn bài viết này: Tìm hiểu về tác phẩm của Extravagance
của website thpttranhungdao.edu.vn
Phân mục: Là ai?
#Tìm #hiểu #về #tác #phẩm #của #Extravagance
Trả lời