Nhà văn Trần Thùy Mai giao lưu với độc giả về tiểu thuyết lịch sử nhân dịp ra mắt “Công chúa Đồng Xuân”.
Dù khó khăn nhưng mảng đề tài lịch sử vẫn thu hút nhiều cây bút thuộc nhiều thế hệ. Theo nhà thơ Trần Đăng Khoa – Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, viết tiểu thuyết lịch sử là một việc vô cùng khó, bởi với những nhân vật, sự kiện lịch sử đã và đang xảy ra, tác giả phải viết sao cho hấp dẫn. và hấp dẫn trong khi vẫn giữ giá trị lịch sử của nó. Và người viết đã không dừng lại, không bỏ cuộc, thậm chí họ còn tha thiết với những thời kỳ, những nhân vật hiếm gặp trong lịch sử, với mong muốn bạn đọc tiếp tục tìm hiểu, khám phá lịch sử theo cách của mình.
Thu hút bao thế hệ cầm bút
Trong các thể loại văn học, tiểu thuyết lịch sử luôn là đề tài đòi hỏi sự dấn thân của người viết. Vì suy cho cùng, khi viết về đề tài lịch sử, tác giả cũng phải dựa trên những cứ liệu, tư liệu, nghiên cứu lịch sử. Vì vậy, sự sáng tạo thường chỉ có thể thực hiện được trong một số giới hạn nhất định. Tuy nhiên, dù khó nhưng thể loại này vẫn luôn hấp dẫn các nhà văn thuộc nhiều thế hệ. Và ở mỗi thế hệ lại có những cách viết, cách thể hiện khác nhau và tất nhiên, sự thành công cũng không giống nhau.
Ngược dòng thời gian, trở về với chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954 “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”, văn học Việt Nam còn ghi nhận nhiều tiểu thuyết lịch sử đáng đọc. Trong đó, không thể không nhắc đến nhà văn Hữu Mai với các tiểu thuyết “Tuyệt đỉnh cuối cùng”, “Không phải huyền thoại”… Nếu “Tuyệt đỉnh” phản ánh trận đánh oanh liệt của quân ta tiêu diệt. Đồi A1, cứ điểm then chốt của quân Pháp, nơi chúng đã giành chiến thắng trong trận Điện Biên Phủ ngày 7 tháng 5 năm 1954, “Không phải huyền thoại” là cuốn tiểu thuyết lịch sử đầu tiên viết về Đại tướng Võ Nguyên. Giáp trong bối cảnh cuộc kháng chiến chống Pháp và đỉnh cao là chiến dịch lịch sử Điện Biên Phủ.
Về đề tài lịch sử, trước và sau Hữu Mai, nhiều nhà văn đã viết tiểu thuyết gây dư thừa, khẳng định vị trí của mình trên văn đàn. Có thể kể đến nhà văn Hà An với “Trăng nước Chương Dương” (gồm 3 tiểu thuyết: “Bên sông Truyền Híc”, “Bên bờ Thiên Mạc”, “Trăng nước Chương Dương”); “Người Thăng Long” và “Khúc khải hoàn”; nhà văn Ngô Văn Phú với “Ngôi vàng và chuyện tình”, “Vạn Kiếp gươm thần”, “Dấu kiếm từ trời”…; nhà văn Nguyễn Khắc Phục với loạt truyện “Thăng Long Ký”; Nhà văn Nguyễn Quang Thân với “Hội thề”… Kế đến, bộ tiểu thuyết đồ sộ “Tám triều vua Lý” của nhà văn Hoàng Quốc Hải, hay “Hồ Quý Ly”, “Đưa cơm lên chùa”… của Nguyễn Xuân Khánh cũng cho thấy dấu ấn và đóng góp của các nhà văn trong lĩnh vực tiểu thuyết lịch sử.
Thời gian gần đây, dù thị trường xuất bản khó khăn, dù độc giả ngày nay có xu hướng thích đọc nhanh, thích thể loại văn xuôi “hoa lá cành”, nhưng vẫn thấy tiểu thuyết dày dặn ra đời, âm thầm gây tiếng vang. vang vọng giữa các tầng lớp độc giả thích “đọc sâu”. Trong số đó, có thể kể đến “Thông Roi Ngàn Hồng”, “Nguyễn Du” của nhà văn Nguyễn Thế Quang; “Anh hùng” của tác giả Đào Ngọc Hùng… Thậm chí, nhiều nhà văn thế hệ 7X cũng có đóng góp cho tiểu thuyết lịch sử, như Lưu Sơn Minh với loạt truyện “Trần Quốc Toản”, “Trần Khánh Dư”; Phùng Văn Khải với bộ tiểu thuyết “Tiền Lý”…
Tiểu thuyết lịch sử không chỉ hấp dẫn các cây bút nam “sức dài vai dài” mà còn hấp dẫn các cây bút nữ. Hai gương mặt được nhiều người nhắc đến trong thời gian gần đây là nhà văn Lý Lan và Trần Thùy Mai.
Với Bửu Sơn Kỳ Hương, tiểu thuyết của Lý Lan được Hội Nhà văn Việt Nam vinh danh ở thể loại văn xuôi năm 2022. Tác phẩm tập trung vào những nhân vật lịch sử như Trương Vĩnh Ký hay Tôn Thọ Tường, cụ Phan. Thanh Giản, qua những hình ảnh này, kể lại câu chuyện thời thơ ấu của mình. Theo nhà văn Nguyễn Bình Phương – Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, tác phẩm “Bửu Sơn Kỳ Hương” chọn con đường trần thuật với giọng trần thuật giàu nội lực, phóng khoáng, gần gũi trong một kết cấu tự nhiên, làm nổi bật cá tính, phong cách của tác giả. con người và nét văn hóa đặc sắc của vùng đất Nam Bộ.
Trong khi đó, với tiểu thuyết Từ Dũ Thái hậu (2 tập) – tiểu thuyết đã được trao giải thưởng danh giá của Hội Nhà văn Việt Nam (Giải Nhất Cuộc thi Tiểu thuyết lần thứ V – 2016-2019) và Giải Nhất Tiểu thuyết lần thứ V. Cuộc thi. Sách Hay 2020 của Viện giáo dục IRED; và mới đây là tiểu thuyết Công chúa Đông Xuân (2 tập), nhà văn Trần Thùy Mai đã cho thấy nỗ lực đáng ghi nhận của mình khi ngừng viết truyện ngắn – thể loại đã đưa tác giả đến với thành công vang dội. nhất định, để chuyển sang gắn bó với tiểu thuyết lịch sử.
Hãy để cuốn tiểu thuyết lan tỏa tình yêu lịch sử
Khi các nhà văn chọn hướng đi, đó là tìm về kho tàng lịch sử dân tộc đồ sộ để tái hiện lại đời sống lịch sử của dân tộc, đó rõ ràng là điều rất đáng hoan nghênh và trân trọng. Và mỗi người viết, đều có lý do của riêng mình. Nhà văn Phùng Văn Khải cho biết, cách đây 20 năm, ông đến với tiểu thuyết lịch sử một cách nghiêm túc. “Trước hết là vì đam mê, yêu thích các nhân vật lịch sử và luôn có mong muốn tìm hiểu về họ. Tác phẩm lịch sử đầu tay của tôi viết về vị anh hùng dân tộc Trần Hưng Đạo dày gần 100 trang. Nhưng tôi thấy như vậy là chưa đủ, để có thể khắc họa trọn vẹn hình ảnh người anh hùng dân tộc cần rất nhiều yếu tố về tính cách, phong tục, câu chuyện xung quanh người anh hùng đó. Tôi quyết định chuyển sang viết tiểu thuyết lịch sử. Suốt 20 năm chuyên tâm viết sử, tôi có dịp đi cùng các nhóm nghiên cứu, miệt mài đi hàng trăm ngôi đình, miếu để thu thập tư liệu, tham gia nhiều hội thảo khoa học và làm việc không biết mệt mỏi. Mệt, càng viết càng say. Một phần cũng nhờ thầy tôi – nhà văn Hoàng Quốc Hải, người đã luôn động viên, khích lệ tôi, giúp bước chuyển mình sang viết tiểu thuyết lịch sử của tôi được trọn vẹn và dễ dàng hơn”, nhà văn Phùng Văn Khải chia sẻ, đồng thời việc viết về lịch sử cũng vậy. đòi hỏi nhiều thứ, phải am hiểu về văn hóa của thời đại mình viết, thời đại mình sống.
Trong khi đó, nhà văn Trần Thùy Mai chia sẻ khi viết tiểu thuyết lịch sử, bà dựa vào 3 nguồn chính: chính sử triều Nguyễn, giai thoại dân gian và suy luận của tác giả.
Bộ sử triều Nguyễn, với nguồn chính là các bộ Đại Nam Thực Lục, Đại Nam Liệt Truyện, các sách bổ trợ: Đại Nam Nhất Thống Chí, Đại Nam Hội điển thông luật, BAVH” ” – tức là các bài đăng trên Bulletin des Amis du Vieux Hue. Còn những tác phẩm dân gian, như dã sử, truyện tích, giai thoại dân gian, nhà văn Trần Thùy Mai tiếp cận trong suốt 10 năm làm giảng viên khoa văn học dân gian Trường Đại học Sư phạm Huế.
“Viết tiểu thuyết về lịch sử triều Nguyễn trong giai đoạn này, theo tôi, là một công việc khá thuận lợi. Trong mọi công việc, tôi không có thói quen nghĩ nhiều về khó khăn. Hơn nữa, khi làm điều mình đam mê, khó khăn lại càng động não, phấn khích hơn”, nhà văn Trần Thùy Mai nói.
Nhà văn cũng cho biết có hai điều khiến bà yêu thích tiểu thuyết lịch sử. Thứ nhất, khi chúng ta viết hay đọc một tiểu thuyết lịch sử, chúng ta có cảm giác phấn khích của một khách du lịch. Chúng tôi du hành ngược về quá khứ. Những trang sách kích thích trí tưởng tượng, chắp cánh cho những ước mơ sống động. Thứ hai, tiểu thuyết lịch sử có thể mang đến cho người ta cơ hội trở thành quan tòa trong tòa án lương tâm: Với quan niệm và lý luận của thời đại chúng ta, chúng ta có thể mang đến cho độc giả những kiến giải mới. , một đánh giá mới về những điều trong quá khứ.
Viết tiểu thuyết lịch sử để lan tỏa tình yêu lịch sử cũng là thông điệp được đa số nhà văn lựa chọn. Trong khi các nước khác có nhiều cách để truyền bá lịch sử dân tộc một cách sinh động thì chúng ta vẫn bị cho là đi sau. Vì vậy, thông qua tiểu thuyết lịch sử, người đọc sẽ được truyền cảm hứng và động lực tìm kiếm những mảnh ghép lịch sử để làm phong phú thêm kho tri thức của mình. Và có một điều đáng mừng, nhiều tiểu thuyết lịch ra mắt gần đây đã được bạn đọc đón nhận nồng nhiệt, tái bản nhiều lần.
Vẫn phải khẳng định một điều, viết tiểu thuyết lịch sử là một sự lựa chọn dũng cảm. Và để tác phẩm có chỗ đứng trong lòng độc giả đương thời lại càng khó hơn. Theo nhà thơ Trần Đăng Khoa – Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, viết tiểu thuyết lịch sử là một việc vô cùng khó, bởi với những nhân vật, sự kiện lịch sử đã và đang xảy ra, tác giả phải viết sao cho hấp dẫn. và hấp dẫn trong khi vẫn giữ giá trị lịch sử của nó.
HÀ ANH
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Tiểu thuyết lịch sử: Khó nhưng không bỏ” state=”close”]
Tiểu thuyết lịch sử: Khó nhưng không bỏ
Hình Ảnh về: Tiểu thuyết lịch sử: Khó nhưng không bỏ
Video về: Tiểu thuyết lịch sử: Khó nhưng không bỏ
Wiki về Tiểu thuyết lịch sử: Khó nhưng không bỏ
Nhà văn Trần Thùy Mai giao lưu với độc giả về tiểu thuyết lịch sử nhân dịp ra mắt "Công chúa Đồng Xuân". Dù khó khăn nhưng mảng đề tài lịch sử vẫn thu hút nhiều cây bút thuộc nhiều thế hệ. Theo nhà thơ Trần Đăng Khoa - Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, viết tiểu thuyết lịch sử là một việc vô cùng khó, bởi với những nhân vật, sự kiện lịch sử đã và đang xảy ra, tác giả phải viết sao cho hấp dẫn. và hấp dẫn trong khi vẫn giữ giá trị lịch sử của nó. Và người viết đã không dừng lại, không bỏ cuộc, thậm chí họ còn tha thiết với những thời kỳ, những nhân vật hiếm gặp trong lịch sử, với mong muốn bạn đọc tiếp tục tìm hiểu, khám phá lịch sử theo cách của mình. Thu hút bao thế hệ cầm bút Trong các thể loại văn học, tiểu thuyết lịch sử luôn là đề tài đòi hỏi sự dấn thân của người viết. Vì suy cho cùng, khi viết về đề tài lịch sử, tác giả cũng phải dựa trên những cứ liệu, tư liệu, nghiên cứu lịch sử. Vì vậy, sự sáng tạo thường chỉ có thể thực hiện được trong một số giới hạn nhất định. Tuy nhiên, dù khó nhưng thể loại này vẫn luôn hấp dẫn các nhà văn thuộc nhiều thế hệ. Và ở mỗi thế hệ lại có những cách viết, cách thể hiện khác nhau và tất nhiên, sự thành công cũng không giống nhau. Ngược dòng thời gian, trở về với chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954 “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”, văn học Việt Nam còn ghi nhận nhiều tiểu thuyết lịch sử đáng đọc. Trong đó, không thể không nhắc đến nhà văn Hữu Mai với các tiểu thuyết “Tuyệt đỉnh cuối cùng”, “Không phải huyền thoại”... Nếu “Tuyệt đỉnh” phản ánh trận đánh oanh liệt của quân ta tiêu diệt. Đồi A1, cứ điểm then chốt của quân Pháp, nơi chúng đã giành chiến thắng trong trận Điện Biên Phủ ngày 7 tháng 5 năm 1954, “Không phải huyền thoại” là cuốn tiểu thuyết lịch sử đầu tiên viết về Đại tướng Võ Nguyên. Giáp trong bối cảnh cuộc kháng chiến chống Pháp và đỉnh cao là chiến dịch lịch sử Điện Biên Phủ. Về đề tài lịch sử, trước và sau Hữu Mai, nhiều nhà văn đã viết tiểu thuyết gây dư thừa, khẳng định vị trí của mình trên văn đàn. Có thể kể đến nhà văn Hà An với “Trăng nước Chương Dương” (gồm 3 tiểu thuyết: “Bên sông Truyền Híc”, “Bên bờ Thiên Mạc”, “Trăng nước Chương Dương”); “Người Thăng Long” và “Khúc khải hoàn”; nhà văn Ngô Văn Phú với “Ngôi vàng và chuyện tình”, “Vạn Kiếp gươm thần”, “Dấu kiếm từ trời”…; nhà văn Nguyễn Khắc Phục với loạt truyện “Thăng Long Ký”; Nhà văn Nguyễn Quang Thân với “Hội thề”… Kế đến, bộ tiểu thuyết đồ sộ “Tám triều vua Lý” của nhà văn Hoàng Quốc Hải, hay “Hồ Quý Ly”, “Đưa cơm lên chùa”… của Nguyễn Xuân Khánh cũng cho thấy dấu ấn và đóng góp của các nhà văn trong lĩnh vực tiểu thuyết lịch sử. Thời gian gần đây, dù thị trường xuất bản khó khăn, dù độc giả ngày nay có xu hướng thích đọc nhanh, thích thể loại văn xuôi “hoa lá cành”, nhưng vẫn thấy tiểu thuyết dày dặn ra đời, âm thầm gây tiếng vang. vang vọng giữa các tầng lớp độc giả thích “đọc sâu”. Trong số đó, có thể kể đến "Thông Roi Ngàn Hồng", "Nguyễn Du" của nhà văn Nguyễn Thế Quang; “Anh hùng” của tác giả Đào Ngọc Hùng... Thậm chí, nhiều nhà văn thế hệ 7X cũng có đóng góp cho tiểu thuyết lịch sử, như Lưu Sơn Minh với loạt truyện “Trần Quốc Toản”, “Trần Khánh Dư”; Phùng Văn Khải với bộ tiểu thuyết “Tiền Lý”… Tiểu thuyết lịch sử không chỉ hấp dẫn các cây bút nam “sức dài vai dài” mà còn hấp dẫn các cây bút nữ. Hai gương mặt được nhiều người nhắc đến trong thời gian gần đây là nhà văn Lý Lan và Trần Thùy Mai. Với Bửu Sơn Kỳ Hương, tiểu thuyết của Lý Lan được Hội Nhà văn Việt Nam vinh danh ở thể loại văn xuôi năm 2022. Tác phẩm tập trung vào những nhân vật lịch sử như Trương Vĩnh Ký hay Tôn Thọ Tường, cụ Phan. Thanh Giản, qua những hình ảnh này, kể lại câu chuyện thời thơ ấu của mình. Theo nhà văn Nguyễn Bình Phương - Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, tác phẩm "Bửu Sơn Kỳ Hương" chọn con đường trần thuật với giọng trần thuật giàu nội lực, phóng khoáng, gần gũi trong một kết cấu tự nhiên, làm nổi bật cá tính, phong cách của tác giả. con người và nét văn hóa đặc sắc của vùng đất Nam Bộ. Trong khi đó, với tiểu thuyết Từ Dũ Thái hậu (2 tập) - tiểu thuyết đã được trao giải thưởng danh giá của Hội Nhà văn Việt Nam (Giải Nhất Cuộc thi Tiểu thuyết lần thứ V - 2016-2019) và Giải Nhất Tiểu thuyết lần thứ V. Cuộc thi. Sách Hay 2020 của Viện giáo dục IRED; và mới đây là tiểu thuyết Công chúa Đông Xuân (2 tập), nhà văn Trần Thùy Mai đã cho thấy nỗ lực đáng ghi nhận của mình khi ngừng viết truyện ngắn - thể loại đã đưa tác giả đến với thành công vang dội. nhất định, để chuyển sang gắn bó với tiểu thuyết lịch sử. Hãy để cuốn tiểu thuyết lan tỏa tình yêu lịch sử Khi các nhà văn chọn hướng đi, đó là tìm về kho tàng lịch sử dân tộc đồ sộ để tái hiện lại đời sống lịch sử của dân tộc, đó rõ ràng là điều rất đáng hoan nghênh và trân trọng. Và mỗi người viết, đều có lý do của riêng mình. Nhà văn Phùng Văn Khải cho biết, cách đây 20 năm, ông đến với tiểu thuyết lịch sử một cách nghiêm túc. “Trước hết là vì đam mê, yêu thích các nhân vật lịch sử và luôn có mong muốn tìm hiểu về họ. Tác phẩm lịch sử đầu tay của tôi viết về vị anh hùng dân tộc Trần Hưng Đạo dày gần 100 trang. Nhưng tôi thấy như vậy là chưa đủ, để có thể khắc họa trọn vẹn hình ảnh người anh hùng dân tộc cần rất nhiều yếu tố về tính cách, phong tục, câu chuyện xung quanh người anh hùng đó. Tôi quyết định chuyển sang viết tiểu thuyết lịch sử. Suốt 20 năm chuyên tâm viết sử, tôi có dịp đi cùng các nhóm nghiên cứu, miệt mài đi hàng trăm ngôi đình, miếu để thu thập tư liệu, tham gia nhiều hội thảo khoa học và làm việc không biết mệt mỏi. Mệt, càng viết càng say. Một phần cũng nhờ thầy tôi - nhà văn Hoàng Quốc Hải, người đã luôn động viên, khích lệ tôi, giúp bước chuyển mình sang viết tiểu thuyết lịch sử của tôi được trọn vẹn và dễ dàng hơn”, nhà văn Phùng Văn Khải chia sẻ, đồng thời việc viết về lịch sử cũng vậy. đòi hỏi nhiều thứ, phải am hiểu về văn hóa của thời đại mình viết, thời đại mình sống. Trong khi đó, nhà văn Trần Thùy Mai chia sẻ khi viết tiểu thuyết lịch sử, bà dựa vào 3 nguồn chính: chính sử triều Nguyễn, giai thoại dân gian và suy luận của tác giả. Bộ sử triều Nguyễn, với nguồn chính là các bộ Đại Nam Thực Lục, Đại Nam Liệt Truyện, các sách bổ trợ: Đại Nam Nhất Thống Chí, Đại Nam Hội điển thông luật, BAVH” ” – tức là các bài đăng trên Bulletin des Amis du Vieux Hue. Còn những tác phẩm dân gian, như dã sử, truyện tích, giai thoại dân gian, nhà văn Trần Thùy Mai tiếp cận trong suốt 10 năm làm giảng viên khoa văn học dân gian Trường Đại học Sư phạm Huế. “Viết tiểu thuyết về lịch sử triều Nguyễn trong giai đoạn này, theo tôi, là một công việc khá thuận lợi. Trong mọi công việc, tôi không có thói quen nghĩ nhiều về khó khăn. Hơn nữa, khi làm điều mình đam mê, khó khăn lại càng động não, phấn khích hơn”, nhà văn Trần Thùy Mai nói. Nhà văn cũng cho biết có hai điều khiến bà yêu thích tiểu thuyết lịch sử. Thứ nhất, khi chúng ta viết hay đọc một tiểu thuyết lịch sử, chúng ta có cảm giác phấn khích của một khách du lịch. Chúng tôi du hành ngược về quá khứ. Những trang sách kích thích trí tưởng tượng, chắp cánh cho những ước mơ sống động. Thứ hai, tiểu thuyết lịch sử có thể mang đến cho người ta cơ hội trở thành quan tòa trong tòa án lương tâm: Với quan niệm và lý luận của thời đại chúng ta, chúng ta có thể mang đến cho độc giả những kiến giải mới. , một đánh giá mới về những điều trong quá khứ. Viết tiểu thuyết lịch sử để lan tỏa tình yêu lịch sử cũng là thông điệp được đa số nhà văn lựa chọn. Trong khi các nước khác có nhiều cách để truyền bá lịch sử dân tộc một cách sinh động thì chúng ta vẫn bị cho là đi sau. Vì vậy, thông qua tiểu thuyết lịch sử, người đọc sẽ được truyền cảm hứng và động lực tìm kiếm những mảnh ghép lịch sử để làm phong phú thêm kho tri thức của mình. Và có một điều đáng mừng, nhiều tiểu thuyết lịch ra mắt gần đây đã được bạn đọc đón nhận nồng nhiệt, tái bản nhiều lần. Vẫn phải khẳng định một điều, viết tiểu thuyết lịch sử là một sự lựa chọn dũng cảm. Và để tác phẩm có chỗ đứng trong lòng độc giả đương thời lại càng khó hơn. Theo nhà thơ Trần Đăng Khoa - Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, viết tiểu thuyết lịch sử là một việc vô cùng khó, bởi với những nhân vật, sự kiện lịch sử đã và đang xảy ra, tác giả phải viết sao cho hấp dẫn. và hấp dẫn trong khi vẫn giữ giá trị lịch sử của nó. HÀ ANH Tiểu thuyết lịch sử: Khó nhưng không bỏ -
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” 696″ class=”entry-thumb td-modal-image” src=”https://vansudia.net/wp-content/uploads/2023/05/Nha-van-Tran-Thuy-Mai-giao-luu-voi-doc-gia-ve-tieu-thuyet-lich-su-min-696×493.jpg” sizes=”(max-width: 696px) 100vw, 696px” alt=”Tiểu thuyết lịch sử: Khó nhưng không bỏ cuộc” title=”Tiểu thuyết lịch sử: Khó nhưng không bỏ cuộc”> Nhà văn Trần Thùy Mai giao lưu với độc giả về tiểu thuyết lịch sử nhân dịp ra mắt “Công chúa Đồng Xuân”.
Dù khó khăn nhưng mảng đề tài lịch sử vẫn thu hút nhiều cây bút thuộc nhiều thế hệ. Theo nhà thơ Trần Đăng Khoa – Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, viết tiểu thuyết lịch sử là một việc vô cùng khó, bởi với những nhân vật, sự kiện lịch sử đã và đang xảy ra, tác giả phải viết sao cho hấp dẫn. và hấp dẫn trong khi vẫn giữ giá trị lịch sử của nó. Và người viết đã không dừng lại, không bỏ cuộc, thậm chí họ còn tha thiết với những thời kỳ, những nhân vật hiếm gặp trong lịch sử, với mong muốn bạn đọc tiếp tục tìm hiểu, khám phá lịch sử theo cách của mình.
Thu hút bao thế hệ cầm bút
Trong các thể loại văn học, tiểu thuyết lịch sử luôn là đề tài đòi hỏi sự dấn thân của người viết. Vì suy cho cùng, khi viết về đề tài lịch sử, tác giả cũng phải dựa trên những cứ liệu, tư liệu, nghiên cứu lịch sử. Vì vậy, sự sáng tạo thường chỉ có thể thực hiện được trong một số giới hạn nhất định. Tuy nhiên, dù khó nhưng thể loại này vẫn luôn hấp dẫn các nhà văn thuộc nhiều thế hệ. Và ở mỗi thế hệ lại có những cách viết, cách thể hiện khác nhau và tất nhiên, sự thành công cũng không giống nhau.
Ngược dòng thời gian, trở về với chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954 “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”, văn học Việt Nam còn ghi nhận nhiều tiểu thuyết lịch sử đáng đọc. Trong đó, không thể không nhắc đến nhà văn Hữu Mai với các tiểu thuyết “Tuyệt đỉnh cuối cùng”, “Không phải huyền thoại”… Nếu “Tuyệt đỉnh” phản ánh trận đánh oanh liệt của quân ta tiêu diệt. Đồi A1, cứ điểm then chốt của quân Pháp, nơi chúng đã giành chiến thắng trong trận Điện Biên Phủ ngày 7 tháng 5 năm 1954, “Không phải huyền thoại” là cuốn tiểu thuyết lịch sử đầu tiên viết về Đại tướng Võ Nguyên. Giáp trong bối cảnh cuộc kháng chiến chống Pháp và đỉnh cao là chiến dịch lịch sử Điện Biên Phủ.
Về đề tài lịch sử, trước và sau Hữu Mai, nhiều nhà văn đã viết tiểu thuyết gây dư thừa, khẳng định vị trí của mình trên văn đàn. Có thể kể đến nhà văn Hà An với “Trăng nước Chương Dương” (gồm 3 tiểu thuyết: “Bên sông Truyền Híc”, “Bên bờ Thiên Mạc”, “Trăng nước Chương Dương”); “Người Thăng Long” và “Khúc khải hoàn”; nhà văn Ngô Văn Phú với “Ngôi vàng và chuyện tình”, “Vạn Kiếp gươm thần”, “Dấu kiếm từ trời”…; nhà văn Nguyễn Khắc Phục với loạt truyện “Thăng Long Ký”; Nhà văn Nguyễn Quang Thân với “Hội thề”… Kế đến, bộ tiểu thuyết đồ sộ “Tám triều vua Lý” của nhà văn Hoàng Quốc Hải, hay “Hồ Quý Ly”, “Đưa cơm lên chùa”… của Nguyễn Xuân Khánh cũng cho thấy dấu ấn và đóng góp của các nhà văn trong lĩnh vực tiểu thuyết lịch sử.
Thời gian gần đây, dù thị trường xuất bản khó khăn, dù độc giả ngày nay có xu hướng thích đọc nhanh, thích thể loại văn xuôi “hoa lá cành”, nhưng vẫn thấy tiểu thuyết dày dặn ra đời, âm thầm gây tiếng vang. vang vọng giữa các tầng lớp độc giả thích “đọc sâu”. Trong số đó, có thể kể đến “Thông Roi Ngàn Hồng”, “Nguyễn Du” của nhà văn Nguyễn Thế Quang; “Anh hùng” của tác giả Đào Ngọc Hùng… Thậm chí, nhiều nhà văn thế hệ 7X cũng có đóng góp cho tiểu thuyết lịch sử, như Lưu Sơn Minh với loạt truyện “Trần Quốc Toản”, “Trần Khánh Dư”; Phùng Văn Khải với bộ tiểu thuyết “Tiền Lý”…
Tiểu thuyết lịch sử không chỉ hấp dẫn các cây bút nam “sức dài vai dài” mà còn hấp dẫn các cây bút nữ. Hai gương mặt được nhiều người nhắc đến trong thời gian gần đây là nhà văn Lý Lan và Trần Thùy Mai.
Với Bửu Sơn Kỳ Hương, tiểu thuyết của Lý Lan được Hội Nhà văn Việt Nam vinh danh ở thể loại văn xuôi năm 2022. Tác phẩm tập trung vào những nhân vật lịch sử như Trương Vĩnh Ký hay Tôn Thọ Tường, cụ Phan. Thanh Giản, qua những hình ảnh này, kể lại câu chuyện thời thơ ấu của mình. Theo nhà văn Nguyễn Bình Phương – Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, tác phẩm “Bửu Sơn Kỳ Hương” chọn con đường trần thuật với giọng trần thuật giàu nội lực, phóng khoáng, gần gũi trong một kết cấu tự nhiên, làm nổi bật cá tính, phong cách của tác giả. con người và nét văn hóa đặc sắc của vùng đất Nam Bộ.
Trong khi đó, với tiểu thuyết Từ Dũ Thái hậu (2 tập) – tiểu thuyết đã được trao giải thưởng danh giá của Hội Nhà văn Việt Nam (Giải Nhất Cuộc thi Tiểu thuyết lần thứ V – 2016-2019) và Giải Nhất Tiểu thuyết lần thứ V. Cuộc thi. Sách Hay 2020 của Viện giáo dục IRED; và mới đây là tiểu thuyết Công chúa Đông Xuân (2 tập), nhà văn Trần Thùy Mai đã cho thấy nỗ lực đáng ghi nhận của mình khi ngừng viết truyện ngắn – thể loại đã đưa tác giả đến với thành công vang dội. nhất định, để chuyển sang gắn bó với tiểu thuyết lịch sử.
Hãy để cuốn tiểu thuyết lan tỏa tình yêu lịch sử
Khi các nhà văn chọn hướng đi, đó là tìm về kho tàng lịch sử dân tộc đồ sộ để tái hiện lại đời sống lịch sử của dân tộc, đó rõ ràng là điều rất đáng hoan nghênh và trân trọng. Và mỗi người viết, đều có lý do của riêng mình. Nhà văn Phùng Văn Khải cho biết, cách đây 20 năm, ông đến với tiểu thuyết lịch sử một cách nghiêm túc. “Trước hết là vì đam mê, yêu thích các nhân vật lịch sử và luôn có mong muốn tìm hiểu về họ. Tác phẩm lịch sử đầu tay của tôi viết về vị anh hùng dân tộc Trần Hưng Đạo dày gần 100 trang. Nhưng tôi thấy như vậy là chưa đủ, để có thể khắc họa trọn vẹn hình ảnh người anh hùng dân tộc cần rất nhiều yếu tố về tính cách, phong tục, câu chuyện xung quanh người anh hùng đó. Tôi quyết định chuyển sang viết tiểu thuyết lịch sử. Suốt 20 năm chuyên tâm viết sử, tôi có dịp đi cùng các nhóm nghiên cứu, miệt mài đi hàng trăm ngôi đình, miếu để thu thập tư liệu, tham gia nhiều hội thảo khoa học và làm việc không biết mệt mỏi. Mệt, càng viết càng say. Một phần cũng nhờ thầy tôi – nhà văn Hoàng Quốc Hải, người đã luôn động viên, khích lệ tôi, giúp bước chuyển mình sang viết tiểu thuyết lịch sử của tôi được trọn vẹn và dễ dàng hơn”, nhà văn Phùng Văn Khải chia sẻ, đồng thời việc viết về lịch sử cũng vậy. đòi hỏi nhiều thứ, phải am hiểu về văn hóa của thời đại mình viết, thời đại mình sống.
Trong khi đó, nhà văn Trần Thùy Mai chia sẻ khi viết tiểu thuyết lịch sử, bà dựa vào 3 nguồn chính: chính sử triều Nguyễn, giai thoại dân gian và suy luận của tác giả.
Bộ sử triều Nguyễn, với nguồn chính là các bộ Đại Nam Thực Lục, Đại Nam Liệt Truyện, các sách bổ trợ: Đại Nam Nhất Thống Chí, Đại Nam Hội điển thông luật, BAVH” ” – tức là các bài đăng trên Bulletin des Amis du Vieux Hue. Còn những tác phẩm dân gian, như dã sử, truyện tích, giai thoại dân gian, nhà văn Trần Thùy Mai tiếp cận trong suốt 10 năm làm giảng viên khoa văn học dân gian Trường Đại học Sư phạm Huế.
“Viết tiểu thuyết về lịch sử triều Nguyễn trong giai đoạn này, theo tôi, là một công việc khá thuận lợi. Trong mọi công việc, tôi không có thói quen nghĩ nhiều về khó khăn. Hơn nữa, khi làm điều mình đam mê, khó khăn lại càng động não, phấn khích hơn”, nhà văn Trần Thùy Mai nói.
Nhà văn cũng cho biết có hai điều khiến bà yêu thích tiểu thuyết lịch sử. Thứ nhất, khi chúng ta viết hay đọc một tiểu thuyết lịch sử, chúng ta có cảm giác phấn khích của một khách du lịch. Chúng tôi du hành ngược về quá khứ. Những trang sách kích thích trí tưởng tượng, chắp cánh cho những ước mơ sống động. Thứ hai, tiểu thuyết lịch sử có thể mang đến cho người ta cơ hội trở thành quan tòa trong tòa án lương tâm: Với quan niệm và lý luận của thời đại chúng ta, chúng ta có thể mang đến cho độc giả những kiến giải mới. , một đánh giá mới về những điều trong quá khứ.
Viết tiểu thuyết lịch sử để lan tỏa tình yêu lịch sử cũng là thông điệp được đa số nhà văn lựa chọn. Trong khi các nước khác có nhiều cách để truyền bá lịch sử dân tộc một cách sinh động thì chúng ta vẫn bị cho là đi sau. Vì vậy, thông qua tiểu thuyết lịch sử, người đọc sẽ được truyền cảm hứng và động lực tìm kiếm những mảnh ghép lịch sử để làm phong phú thêm kho tri thức của mình. Và có một điều đáng mừng, nhiều tiểu thuyết lịch ra mắt gần đây đã được bạn đọc đón nhận nồng nhiệt, tái bản nhiều lần.
Vẫn phải khẳng định một điều, viết tiểu thuyết lịch sử là một sự lựa chọn dũng cảm. Và để tác phẩm có chỗ đứng trong lòng độc giả đương thời lại càng khó hơn. Theo nhà thơ Trần Đăng Khoa – Phó Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, viết tiểu thuyết lịch sử là một việc vô cùng khó, bởi với những nhân vật, sự kiện lịch sử đã và đang xảy ra, tác giả phải viết sao cho hấp dẫn. và hấp dẫn trong khi vẫn giữ giá trị lịch sử của nó.
HÀ ANH
[/box]
#Tiểu #thuyết #lịch #sử #Khó #nhưng #không #bỏ
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Tiểu thuyết lịch sử: Khó nhưng không bỏ có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Tiểu thuyết lịch sử: Khó nhưng không bỏ bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Chuyên mục: Địa lý
#Tiểu #thuyết #lịch #sử #Khó #nhưng #không #bỏ
Trả lời