Món quà mang lại thú vui cho cả người tặng và người nhận. Dưới đây là hướng dẫn viết bài tốt nhất bằng cách nhắm mắt nhắm mũi đưa chân, đưa tin.
1. Soạn bài Nhắm mắt nhắm mũi mở cửa sổ, câu 1:
Nhân vật “tôi” được cha dạy cách “nhìn” để nhận diện cụ thể loài hoa nào trong vườn?
Câu trả lời
Bố đã dạy tôi một cách đặc trưng để nhân vật “tôi” nhìn thấy để cảm nhận những bông hoa trong vườn, đó là nhắm mắt nhắm mũi lại, hướng dẫn nhân vật của tôi sờ từng bông hoa một và đoán xem đó là bông hoa nào.
Câu trả lời của người cha rất dễ hiểu:
Món quà là tình cảm và tấm lòng của người tặng gửi vào đó nên món quà dù lớn hay nhỏ vẫn phải đẹp.
Cách chúng ta nuôi dưỡng và thẩm định cao những món quà của người khác cũng cho thấy vẻ đẹp của chính chúng ta. Nhắm mắt nhắm mũi cảm nhận hoa khiến ta ko cảm thu được vẻ đẹp của hoa bằng mắt (hay vẻ hình thức) nhưng mà phải dùng trí tưởng tượng và trái tim để tiếp thu vẻ đẹp đó. Trong cuộc sống cũng vậy, lúc nhận quà ko nên nhìn vào khía cạnh vật chất nhưng mà tấm lòng, sự thành tâm của người tặng mới là điều đáng quý.
Tiêu đề “Mở cửa sổ bằng cách nhắm mắt nhắm mũi lại” đã khơi gợi trí tò mò của tôi. Bởi vì, theo quán tính, lúc mở cửa sổ, chúng ta phải mở to mắt để nhìn toàn cầu tươi đẹp bên ngoài. Tuy nhiên, tiêu đề là tranh chấp, thú vị và tò mò đối với tôi. Hơn nữa, thông thường, nhan đề được nhiều tác giả đưa ra đơn giản, nhưng nhan đề Nhắm mắt nhắm mũi mở cửa sổ khác với dông dài. Đó cũng là một điểm để ko ngừng suy ngẫm và tò mò về nội dung của bài viết.
2. Câu 2 (trang 64 SGK Ngữ Văn 7 Tập 1):
Nhân vật chính được mô tả trong truyện là người nào? Việc chọn người kể chuyện tương tự có lợi ích gì?
Câu trả lời
Nhân vật người cha thường được xây dựng qua lời kể của nhân vật “tôi”.
Cách chọn người kể này có tác dụng khắc họa nhân vật người cha qua hội thoại với nhân vật tôi. Nhân vật tôi nói với nhân vật người cha bằng chính xúc cảm của mình. Điều này có tác dụng trình bày tình cảm của nhân vật tôi, cũng là người con, đối với cha mình một cách thành tâm. Trong đó, tôi cảm thu được tình cha con với sự gắn bó bền chặt lúc người cha trình bày tình mến thương với con cái qua những bài học thiết thực về cuộc sống, sự sẻ chia, lắng tai tự nhiên, học cách trân trọng mọi thứ xung quanh.
3. Câu 3 (trang 64 SGK Ngữ Văn 7 Tập 1):
Nêu cảm nhận của em về nhân vật người bố. Đưa ra một số cụ thể khiến bạn cảm thấy những xúc cảm đó.
Câu trả lời
Cảm nhận của em về tính cách của người bố: yêu con, yêu người, dũng cảm, yêu tự nhiên, quan tâm, chăm sóc.
Cụ thể:
Dạy nhỏ quan sát và cảm nhận khu vườn.
– Bố ném bát cơm chạy ra ngoài vườn… Bố cõng về nhà. Bố phải cầm ngược chân như làm xiếc.
4. Câu 4 (trang 64 SGK Ngữ văn 7 Tập 1):
Vì sao nhân vật “tôi” ko thể biết đích xác tiếng kêu cứu của Tí phát ra từ đâu? Làm thế nào để cụ thể này liên quan tới cái trước?
Câu trả lời
Nhân vật “tôi” đã nghe thấy tiếng kêu cứu của Tí vì trước đó, nhân vật tôi đã biết nhắm mắt nhắm mũi để cảm nhận sự vật.
Cụ thể liên lạc: Tôi có thể đi bộ nhưng mà ko chạm vào bất kỳ thứ gì lúc nhắm mắt nhắm mũi
5. Câu 5 (trang 64 SGK Ngữ Văn 7 Tập 1):
Nêu những cụ thể tiêu trình diễn tả tình cảm, suy nghĩ của nhân vật “tôi” về bố và bạn Tí. Nhân vật “tôi” này bộc lộ những nét tính cách gì?
Câu trả lời
– Những cụ thể tiêu biểu mô tả tình cảm, suy nghĩ của nhân vật “tôi” về cha mình:
+ Bố trồng nhiều hoa.
+ Buổi chiều đi ruộng về, bố thường dẫn em ra vườn, hai bố con thi nhau tưới nước.
+ Bố tôi là người bơi giỏi.
Bố nháy mắt và chúng tôi cười.
+ Tôi tin tưởng bạn.
– Những cụ thể tiêu biểu mô tả tình cảm, suy nghĩ của nhân vật “tôi” về Tí:
+ Nó là bạn thân của tôi.
+ Tôi sẽ chỉ cho bạn bí mật này.
+ Tôi thấy tên nào cũng đẹp, đọc lên du dương như một bản nhạc.
+ Nó ko biết rằng tôi nghe thấy âm thanh của tên nó.
+ Nó trèo cây rất giỏi.
– Những cụ thể đó trình bày tính cách của nhân vật tôi: người quan tâm, chu đáo, cẩn thận, sống tình cảm.
6. Câu 6 (trang 64 SGK Ngữ Văn 7 Tập 1):
Lúc “nhắm mắt nhắm mũi mở sổ” nhân vật “tôi” đã phát xuất hiện những “bí mật” gì? Theo bạn, những “bí mật” này mang lại điều gì cho cuộc sống hàng ngày của nhân vật?
Câu trả lời
Nhân vật “tôi” đã phát xuất hiện những “bí mật” lúc “nhắm mắt nhắm mũi mở cửa sổ” đó là: hoa thơm cỏ lạ và khu vườn dù nhắm mắt nhắm mũi cũng thấy bông hồng trong bóng tối, ko bao giờ mất tích. khu vườn vì những bông hoa sẽ chỉ đường cho bạn, trục đường an toàn và thơm ngát.
Những bí mật này mang lại tình yêu, thú vui và hạnh phúc cho nhân vật của tôi.
Cách cảm nhận của nhân vật tôi trong truyện dần dần thay đổi: lúc đầu nhân vật ko nhớ tên loài hoa, sau thì biết tên, thậm chí nhắm mắt nhắm mũi lại cũng đoán được tên loài hoa đó.
Nhờ đó, nhân vật đã cảm thu được cuộc sống tự nhiên qua nhiều giác quan và càng hiểu, càng thêm trân trọng, yêu quý tự nhiên quanh mình.
Cách cảm nhận để mang lại trị giá cho cuộc sống của nhân vật là cái nhìn tinh tế chứ ko nông cạn. Lúc chúng ta cảm nhận bằng trái tim và bằng tình yêu, chúng ta khám phá ra vẻ đẹp và trị giá trong những điều đơn giản nhất.
7. Câu 7 (trang 64 SGK Ngữ văn 7 Tập 1):
Bạn có đồng ý với những gì nhân vật người cha nói về “quà tặng” ko? Vì sao?
Câu trả lời
Tôi thực sự đồng ý. Vì một món quà luôn đẹp, dù là trị giá vật chất hay ý thức. Ông bà ta có câu “Cho ko bằng ko cho”. Chỉ cần đó là món quà được tặng bằng sự thành tâm thì đó là món quà ý nghĩa. Trị giá thực thụ của một món quà nằm ở tình cảm của người tặng, đồng thời trình bày ở cách cho và nhận. Chính suy nghĩ và tình cảm của người đấy sẽ quyết định trị giá của món quà đó. Một cách tuyệt vời để cảm nhận nhân vật tôi bằng xúc giác, qua hương hoa ta thấy được sự trân trọng, yêu quý tự nhiên, cuộc sống. Ngoài ra, từ mối quan hệ cha con thân thiết, tâm hồn của trẻ được nuôi dưỡng như tình cảm, giúp trẻ hiểu rằng tự nhiên là món quà lớn lao và quý giá của cuộc sống.
8. Viết gắn với đọc và tóm tắt văn bản:
8.1 Kết nối với Đọc
Viết đoạn văn (khoảng 5-7 câu) kể về một “món quà” nhưng mà em đặc trưng thích thú
Câu trả lời
Đoạn 1:
Trị giá của món quà nằm ở tấm lòng của người tặng chứ ko phải ở trị giá vật chất. Món quà quý giá nhất với tôi là nụ cười của mẹ. Tất cả chúng ta đều cảm thấy rằng mẹ là điều quý giá và thiêng liêng nhất trên đời. Trên đường đi tôi có mẹ luôn ở bên chăm sóc và động viên tôi. Mỗi lần nhìn thấy nụ cười của mẹ, tôi như được tiếp thêm sức mạnh. Từ đó, tôi vượt qua mọi khó khăn. Chính vì thế tôi đã tự hứa với lòng mình sẽ luôn ngoan, để mẹ luôn vui lòng.
Văn bản 2:
Vào ngày sinh nhật năm tôi 6 tuổi, tôi đã thu được một món quà đặc trưng. Nó là một con chó rất dễ thương và âu yếm. Một món quà từ bà tôi. Tôi gọi nó là Mun Mun. Nó nặng khoảng hai ký. Thân hình nhỏ nhắn. Bộ lông trắng tinh. Hai tai nhỏ hình tam giác. Đôi tai đen rất nhạy cảm. Mũi nhỏ với hàm răng sắc nhọn. Bốn bàn chân nhỏ ko móng. Cuối tuần, tôi thường đưa Mun Mun đi chơi. Nó rất thông minh và giúp tôi rất tốt việc nhà. Trong gia đình tôi, Mun giống như một người bạn tốt và một đứa em nhỏ đối với tôi.
Đoạn 3:
Thu được một món quà nhỏ ko dành cho tất cả mọi người, và tôi cũng ko ngoại lệ. Đối với tôi, con gấu bông mẹ tặng tôi năm tôi 6 tuổi là món quà tôi thích nhất. Teddy luôn ở bên tôi, ngoài trường học, và tôi luôn có anh đấy kế bên lúc về nhà. Tôi thích vuốt ve bộ lông mềm mại của nó, ôm nó và khóc lúc nó buồn. Mỗi lần tương tự, tôi lại cảm thấy mẹ nhẹ nhõm xoa đầu tôi bằng đôi bàn tay mềm mại của Teddy, xoa dịu và làm tôi vui trở lại. Dần dần, bạn đã trở thành người bạn tốt ko thể thiếu của tôi, và tôi hứa sẽ chăm sóc bạn thật tốt và ko bao giờ đánh mất người bạn tốt đó.
8.2 Tóm tắt văn bản:
Câu chuyện kể về một cậu nhỏ được cha dạy cho cậu nhiều bài học quý giá thông qua các giác quan. Trước nhất là một bài học trực quan. Anh phải nhắm mắt nhắm mũi lại, sau đó chạm vào từng cánh hoa và đoán tên của chúng. Trò chơi này ko chỉ diễn ra ngoài vườn nhưng mà còn diễn ra trong nhà. Tiếp theo là phần nghe. Chỉ cần nghe âm thanh, nhân vật có thể biết được khoảng cách từ nơi ở của người kia. Nhờ có đôi tai, nó hiểu rằng Tí đã rơi xuống sông. Sau đó là bài học mùi. Chỉ cần ngửi mùi hương, anh biết tên của loài hoa đó dù chúng đang chớm nở hay đã nở rộ. Điều này khiến anh cảm thấy hạnh phúc và ưng ý vì nhớ lại những điều đó, anh đã khám phá ra cả vườn hoa theo một cách rất riêng. Anh đấy hiểu rằng mỗi bông hoa là một người dẫn đường và mở đường cho anh đấy trong vườn.
Bạn thấy bài viết Soạn bài Vừa nhắm mắt nhắm mũi vừa mở cửa sổ ngắn gọn, hay nhất có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Soạn bài Vừa nhắm mắt nhắm mũi vừa mở cửa sổ ngắn gọn, hay nhất bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Kiến thức chung
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời