So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo là sự so sánh thú vị để thấy rõ thực chất vốn dĩ xinh xắn của con người, đặc trưng là người nông dân lam lũ lúc chúng ta có dịp đọc hai tác phẩm A Phủ (Tô Hoài) và Chí Phèo (Nam Cao). Dù hình thức xinh đẹp hay xấu xa như yêu quái, dù bị dồn tới bước đường cùng khốn cùng thì sâu thẳm bên trong hai nhân vật đấy vẫn ánh lên vẻ đẹp tâm hồn. Để hiểu rõ hơn về sự hồi sinh đó, chúng ta hãy Trường THPT Trần Hưng Đạo Đọc qua bài viết dưới đây để so sánh nhân vật Mị và Chí Phèo.
Giới thiệu Vợ chồng A Phủ (Tô Hoài) và Chí Phèo (Nam Cao)
Tô Hoài là một trong những nhà văn lớn của nền văn học Việt Nam hiện đại. Các tác phẩm của anh một thể hiện sự am tường thâm thúy, đặc trưng là về phong tục tập quán và đời sống sinh hoạt của các vùng văn hóa không giống nhau trên tổ quốc ta. Anh thành công với những tác phẩm về động vật và đặc trưng ấn tượng với những tác phẩm về hiện thực cuộc sống và con người Tây Bắc. Nổi trội là truyện ngắn Sợi dây – bức tranh chân thực về cuộc sống của người dân nghèo miền núi và sức sống tiềm tàng của họ.
Nam Cao là nhà văn tiêu biểu của trào lưu văn học hiện thực phê phán trước Cách mệnh. Anh luôn ý thức thâm thúy quan niệm nghệ thuật của mình, đồng thời yêu cầu nghệ thuật phải gắn liền với cuộc sống, chạm tới nỗi đau của con người để cất lên tiếng nói giành lại hạnh phúc.
Vì vậy, nhà văn phê phán toàn diện ý kiến cho rằng “nghệ thuật là ánh trăng lừa dối”, là kẻ thoát ly khỏi cuộc đời. Từ đó, ông đã mang tới cho kho tàng văn học Việt Nam những câu chuyện cổ tích Chí Phèobao năm qua vẫn giữ nguyên trị giá nhân đạo và hiện thực thâm thúy.
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèota có thể thấy cả hai tác giả đều hướng ngòi bút của mình vào cuộc sống khốn khó của người nông dân Việt Nam thời bấy giờ.
Nếu Nam Cao đi sâu khai thác hình tượng con quỷ Chí Phèo làng Vũ Đại với tất cả nỗi kinh hoàng, nhân văn thì Tô Hoài lại ngược lên vùng núi Tây Bắc để tìm kiếm hình tượng người con gái đẹp. xinh đẹp, chịu thương, chịu thương chịu khó. Đọc hai tác phẩm trên, chúng ta ko thể nào quên được hình ảnh của hai nhân vật Tôi và Chí Phèo, đặc trưng là sự hồi sinh đã trỗi dậy trong họ.
So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy rõ cuộc sống tuyệt vọng của người nông dân lúc bấy giờ
Số phận của một cô gái xinh đẹp, tài năng nhưng xấu số
Mô tả nhân vật Mị, Tô Hoài ko tiếc lời ngợi ca một người con gái tài sắc vẹn toàn ko kém người nào. Cô gái vùng núi Tây Bắc xinh đẹp ko những thế còn có tài thổi sáo khiến bao chàng trai trong và ngoài bản làng luôn khát khao có được cô. Đặc thù, khác với phần đông Mê tự do, tự trọng, cô gái này ko ngừng khát khao vươn lên trong cuộc sống bằng lao động.
Ko chỉ có tâm hồn lãng mạn nhưng mà bên trong em còn toát lên vẻ đẹp của lòng hiếu thảo và thảm kịch cuộc đời cô gái này cũng diễn ra từ đó. Ba giơ “Duyên Nợ Làm Dâu” là cách báo hiếu duy nhất của tôi lúc muốn trả nợ cho gia đình. Từ đó Mị trở thành nạn nhân của xã hội phong kiến bóc lột và là nạn nhân của hủ tục cưới xin thời bấy giờ.
Lúc về làm vợ vua Lý, tôi khổ cực cả về thể xác lẫn ý thức. Tôi bị bóc lột sức lao động một cách tàn bạo, phải làm việc suốt ngày đêm và bị nhốt trong một vòng quay công việc chật hẹp. Sự so sánh hai nhân vật Tôi và Chí Phèo đã trông thấy và trông thấy cuộc sống xấu số, nhiều khổ cực của người dân trong cơ chế cũ.
Dưới ngòi bút của nhà văn Tô Hoài, Tôi xuất hiện như một phương tiện biết nói, và sau đó tôi đã hơn một lần khóc nức nở ko thua gì một con ngựa. Cuộc sống của tôi đang dần được vật chất hóa. Không những thế, Mị còn bị chính chồng mình đánh đập, hành tội một cách mọi rợ và vô lý.
Số phận của một kẻ du côn với thực chất hiền lành vốn có của Chí Phèo
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, ta thấy Mị đã tủi nhục rồi nhưng qua đó ta thấy rõ hơn nỗi khốn cùng của cuộc đời Chí. Sự ra đời của anh vốn dĩ rủi ro mắn, với hình ảnh một đứa nhỏ bị bỏ rơi trong cái lò gạch cũ.
Nam Cao dường như để cho nhân vật của mình lớn lên, trưởng thành giữa tình mến thương của người dân làng Vũ Đại, đó là sự khẳng định Chí Phèo vốn dĩ là người có bản tính hiền lành, chu đáo. Chỉ sau đó, nhà văn mới giở ngòi bút của mình vào sự tha hóa, khốn cùng của cuộc đời nhân vật một cách tàn nhẫn nhất.
Nam Cao ko ngại để nhân vật của mình trở thành hình tượng của một con quỷ dữ, mở đầu truyện là hình ảnh “hắn vừa đi vừa chửi…” và sau đó là nhiều hình ảnh tát vào mặt, đi vào và ngoài. tù nhiều lần. Chính nhà tù thực dân oan trái đã lấy đi ở Chí sự hiền lành, lương thiện và trả lại một con người mất cả nhân tính.
Nét sắc sảo trong giọng văn của nhà văn là bức tường thuật chân thực về một xã hội phong kiến thối nát bấy giờ, nơi chỉ có sự bóc lột và đẩy những người lương thiện tới tận cùng khổ cực. Việc phân tích diễn biến tâm trạng và diễn biến tâm lí của Chí giúp làm nổi trội sự so sánh giữa nhân vật Mị và Chí Phèo.
Hồi sinh nhân vật thông qua các tình huống truyện lạ mắt
Mong muốn mãnh liệt của tôi được sống qua tâm trạng và hành động của tôi trong một đêm xuân tình yêu
Hiện thực tôi đang sống là một thực tại u tối, ngột ngạt khiến cô đấy trở thành một cái bóng mờ ảo, sống nhưng mà như chết. Nhưng một lần nữa quá khứ lại gọi về khiến cô gái này rộn rực, rộn rực với thú vui sống và khát vọng tự do. Chất xúc tác khiến tôi sống lại là tiếng sáo, mùi rượu nồng và tình yêu của mùa xuân. “tiếng sáo gọi bạn yêu bay lượn trên phố …”
Nhà văn đã dùng từ hoa huệ để gợi tả tiếng sáo một cách mời gọi, nó khiến Mị ko thể ngồi yên với quá khứ nhưng mà đánh thức khát vọng đi chơi mùa xuân trong nàng. Tôi đã có những hành động táo tợn ”.Tôi ko nói, tôi vào góc nhà lấy ống mỡ cuộn lại một đoạn… Tôi quấn tóc, tôi với lấy chiếc váy hoa, tôi muốn đi ra ngoài ”.
Những suy nghĩ và hành động vội vã đấy đã cho thấy Mị ko còn sợ hãi ngày nay nữa, trong đầu cô giờ chỉ xốn xang bởi tiếng sáo và khát vọng sống. Diễn biến tâm trạng của Chí Phèo theo từng đợt sóng tâm lý trình bày rõ khát vọng sống của hắn, đồng thời cũng giúp ta có cái nhìn cụ thể lúc so sánh nhân vật Mị và Chí Phèo.
Sự vươn lên của Mị một lần nữa được nhấn mạnh lúc bắt gặp hình ảnh A Phủ “một dòng nước mắt nhấp nhánh trườn dài trên gò má sạm đen.” Tình mến thương đồng loại trong Mị phát sinh từ sự đồng cảm, xót thương cho chính cuộc đời mình.
Nhà văn đã mô tả hàng loạt hành động Mị cứu A Phủ nhẹ nhõm, cẩn thận với những câu nhắc nhở “đi ngay” để A Fu có thể bỏ trốn nhưng mà sống. Sau đó, đỉnh điểm của sự trỗi dậy của khát vọng được sống với Tôi là tiếng nói trong sự phức tạp đáng sợ của tâm lý ”.A Fu để tôi đi với … Tôi sẽ chết ở đây “
Từ sự rung cảm trước tiếng sáo đêm xuân tới liều mình cắt dây trói cho A Phủ cho thấy Mị đã dũng cảm giải thoát cuộc đời mình khỏi cường quyền. Bước chân của tôi đã phá bỏ sự áp bức của cơ chế lúc bấy giờ và cho thấy sức sống tiềm tàng của tôi. Tô Hoài ngợi ca vẻ đẹp của người phụ nữ Tây Bắc, đồng thời khẳng định khát vọng sống, khát vọng hạnh phúc của con người dù trong hoàn cảnh tuyệt vọng.
Hành trình trở lại nhân gian của Chí Phèo
Sự tàn bạo của xã hội đã bóp chết một con người, nhưng chỉ cần sự tác động nhỏ của tình người, bước chân của con quỷ đã ngừng lại, ghi lại sự trở lại của một kiếp người. “Anh đấy ko bao giờ tỉnh dậy. Và anh đấy ko bao giờ tỉnh dậy để biết mình đang ở trên toàn cầu này ”..
Hai câu liên tục dường như mang một ý nghĩa nhưng lại mở ra một bước ngoặt về “Trước nhất” của Chí từ ngày hư hỏng. Đây ko chỉ là sự đánh thức về thể xác nhưng mà còn là sự thức tỉnh của tâm hồn.
Lần trước hết anh cảm thu được hơi thở của cuộc sống và mơ hồ về những giấc mơ ngày xưa “Rõ ràng, đã có lúc anh đấy mong ước một gia đình nhỏ.”. Cụ thể này như nút thắt của câu chuyện cổ tích và cũng là nút thắt của cuộc đời Chí, sự tự ý thức và vươn lên của con người đã khiến anh một lần nữa sống và nhìn nhận một cách có ý thức về cuộc đời của chính mình.
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí PhèoNếu sự trỗi dậy của Mị tới từ nỗi nhớ về quá khứ tươi đẹp thì sự vươn lên của Chí được đánh thức bởi hơi ấm của bát cháo hành của Thị Nở. Bát cháo hành tượng trưng cho tình người – điều nhưng mà cả đời này anh chưa từng nghĩ sẽ có được. Sự chăm sóc từ bàn tay của một người phụ nữ thật mới mẻ và ấm áp đối với anh để anh tìm lại được tuyến đường lương thiện.
“Anh đấy thấy mắt mình ướt” là hình ảnh ghi lại sự vươn lên của con người trong Chí. Nam Cao gọi nước mắt là hạt ngọc của con người, nó cứu rỗi, rửa sạch mọi tội vạ và giữ cho con người luôn trong sáng của lương tâm. Quá trình tự ý thức lên tới đỉnh điểm lúc “Anh đấy rùng mình lúc nghĩ tới rượu.”. Vì thứ anh thèm hiện giờ ko phải là mùi hăng của rượu nhưng mà là hương vị của sự lương thiện “Anh đấy muốn thành thật.”
Cái nhìn nhân đạo của nhà văn và sự khám phá vẻ đẹp tâm hồn con người
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, người đọc cảm nhận thâm thúy trị giá hiện thực và trị giá nhân đạo trong hai tác phẩm A Phủ và Chí Phèo. Bằng cách đấy. Tác giả đã nói chung được gương mặt của xã hội phong kiến tàn bạo. Đồng thời ngợi ca vẻ đẹp tâm hồn và sự vươn lên tìm kiếm lẽ sống của những con người cùng khổ.
Khác với các nhà văn hiện thực phê phán đương thời, Nam Cao và Tô Hoài ko đi sâu mô tả quá trình đói rách cơm áo của người nông dân, dù đó là một sự thực rất phổ biến. Ông yêu nhân vật bằng cách nhấn mạnh trị giá hiện thực của những thảm kịch cuộc đời nhân vật. Từ đó lúc So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèongười đọc sẽ thấu hiểu rõ nỗi đau đòi quyền sống, quyền làm người và góp tiếng nói tố cáo xã hội bấy giờ.
Nếu ko nhờ tấm lòng nhân đạo và tài năng xuất chúng, cả hai nhà văn đã ko khiến người đọc xúc động tới thế lúc So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo. Mỗi nhà văn có cách thông minh riêng, nhưng lúc viết về người nông dân, họ luôn tập trung viết vào vẻ đẹp tiềm tàng của nhân vật.
Qua bài báo So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, chúng ta đã hiểu rõ hơn vẻ đẹp nội tâm và sự trỗi dậy khát vọng sống mãnh liệt của hai nhân vật này. Từ đó, chúng ta có cái nhìn thâm thúy hơn về hình ảnh người nông dân trong xã hội phong kiến đầy bất công lúc bấy giờ. Nếu bạn có bất kỳ đề xuất hoặc câu hỏi nào về bài viết, So sánh nhân vật Tôi và Chí PhèoHãy để lại bình luận bên dưới để chúng ta cùng thảo luận nhé!
Xem thêm >>> So sánh nhân vật Tràng và A Phủ trong Vợ nhặt và Vợ chồng A Phủ
Xem thêm >>> So sánh nhân vật Tnú và Việt trong rừng xà nu và những đứa trẻ trong gia đình
Xem thêm nhiều bài viết hay về Hỏi Đáp Văn Học
So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo là sự so sánh thú vị để thấy rõ thực chất vốn dĩ xinh xắn của con người, đặc trưng là người nông dân lam lũ lúc chúng ta có dịp đọc hai tác phẩm A Phủ (Tô Hoài) và Chí Phèo (Nam Cao). Dù hình thức xinh đẹp hay xấu xa như yêu quái, dù bị dồn tới bước đường cùng khốn cùng thì sâu thẳm bên trong hai nhân vật đấy vẫn ánh lên vẻ đẹp tâm hồn. Để hiểu rõ hơn về sự hồi sinh đó, chúng ta hãy Trường THPT Trần Hưng Đạo Đọc qua bài viết dưới đây để so sánh nhân vật Mị và Chí Phèo.
Giới thiệu Vợ chồng A Phủ (Tô Hoài) và Chí Phèo (Nam Cao)
Tô Hoài là một trong những nhà văn lớn của nền văn học Việt Nam hiện đại. Các tác phẩm của anh một thể hiện sự am tường thâm thúy, đặc trưng là về phong tục tập quán và đời sống sinh hoạt của các vùng văn hóa không giống nhau trên tổ quốc ta. Anh thành công với những tác phẩm về động vật và đặc trưng ấn tượng với những tác phẩm về hiện thực cuộc sống và con người Tây Bắc. Nổi trội là truyện ngắn Sợi dây – bức tranh chân thực về cuộc sống của người dân nghèo miền núi và sức sống tiềm tàng của họ.
Nam Cao là nhà văn tiêu biểu của trào lưu văn học hiện thực phê phán trước Cách mệnh. Anh luôn ý thức thâm thúy quan niệm nghệ thuật của mình, đồng thời yêu cầu nghệ thuật phải gắn liền với cuộc sống, chạm tới nỗi đau của con người để cất lên tiếng nói giành lại hạnh phúc.
Vì vậy, nhà văn phê phán toàn diện ý kiến cho rằng “nghệ thuật là ánh trăng lừa dối”, là kẻ thoát ly khỏi cuộc đời. Từ đó, ông đã mang tới cho kho tàng văn học Việt Nam những câu chuyện cổ tích Chí Phèobao năm qua vẫn giữ nguyên trị giá nhân đạo và hiện thực thâm thúy.
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèota có thể thấy cả hai tác giả đều hướng ngòi bút của mình vào cuộc sống khốn khó của người nông dân Việt Nam thời bấy giờ.
Nếu Nam Cao đi sâu khai thác hình tượng con quỷ Chí Phèo làng Vũ Đại với tất cả nỗi kinh hoàng, nhân văn thì Tô Hoài lại ngược lên vùng núi Tây Bắc để tìm kiếm hình tượng người con gái đẹp. xinh đẹp, chịu thương, chịu thương chịu khó. Đọc hai tác phẩm trên, chúng ta ko thể nào quên được hình ảnh của hai nhân vật Tôi và Chí Phèo, đặc trưng là sự hồi sinh đã trỗi dậy trong họ.
So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy rõ cuộc sống tuyệt vọng của người nông dân lúc bấy giờ
Số phận của một cô gái xinh đẹp, tài năng nhưng xấu số
Mô tả nhân vật Mị, Tô Hoài ko tiếc lời ngợi ca một người con gái tài sắc vẹn toàn ko kém người nào. Cô gái vùng núi Tây Bắc xinh đẹp ko những thế còn có tài thổi sáo khiến bao chàng trai trong và ngoài bản làng luôn khát khao có được cô. Đặc thù, khác với phần đông Mê tự do, tự trọng, cô gái này ko ngừng khát khao vươn lên trong cuộc sống bằng lao động.
Ko chỉ có tâm hồn lãng mạn nhưng mà bên trong em còn toát lên vẻ đẹp của lòng hiếu thảo và thảm kịch cuộc đời cô gái này cũng diễn ra từ đó. Ba giơ “Duyên Nợ Làm Dâu” là cách báo hiếu duy nhất của tôi lúc muốn trả nợ cho gia đình. Từ đó Mị trở thành nạn nhân của xã hội phong kiến bóc lột và là nạn nhân của hủ tục cưới xin thời bấy giờ.
Lúc về làm vợ vua Lý, tôi khổ cực cả về thể xác lẫn ý thức. Tôi bị bóc lột sức lao động một cách tàn bạo, phải làm việc suốt ngày đêm và bị nhốt trong một vòng quay công việc chật hẹp. Sự so sánh hai nhân vật Tôi và Chí Phèo đã trông thấy và trông thấy cuộc sống xấu số, nhiều khổ cực của người dân trong cơ chế cũ.
Dưới ngòi bút của nhà văn Tô Hoài, Tôi xuất hiện như một phương tiện biết nói, và sau đó tôi đã hơn một lần khóc nức nở ko thua gì một con ngựa. Cuộc sống của tôi đang dần được vật chất hóa. Không những thế, Mị còn bị chính chồng mình đánh đập, hành tội một cách mọi rợ và vô lý.
Số phận của một kẻ du côn với thực chất hiền lành vốn có của Chí Phèo
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, ta thấy Mị đã tủi nhục rồi nhưng qua đó ta thấy rõ hơn nỗi khốn cùng của cuộc đời Chí. Sự ra đời của anh vốn dĩ rủi ro mắn, với hình ảnh một đứa nhỏ bị bỏ rơi trong cái lò gạch cũ.
Nam Cao dường như để cho nhân vật của mình lớn lên, trưởng thành giữa tình mến thương của người dân làng Vũ Đại, đó là sự khẳng định Chí Phèo vốn dĩ là người có bản tính hiền lành, chu đáo. Chỉ sau đó, nhà văn mới giở ngòi bút của mình vào sự tha hóa, khốn cùng của cuộc đời nhân vật một cách tàn nhẫn nhất.
Nam Cao ko ngại để nhân vật của mình trở thành hình tượng của một con quỷ dữ, mở đầu truyện là hình ảnh “hắn vừa đi vừa chửi…” và sau đó là nhiều hình ảnh tát vào mặt, đi vào và ngoài. tù nhiều lần. Chính nhà tù thực dân oan trái đã lấy đi ở Chí sự hiền lành, lương thiện và trả lại một con người mất cả nhân tính.
Nét sắc sảo trong giọng văn của nhà văn là bức tường thuật chân thực về một xã hội phong kiến thối nát bấy giờ, nơi chỉ có sự bóc lột và đẩy những người lương thiện tới tận cùng khổ cực. Việc phân tích diễn biến tâm trạng và diễn biến tâm lí của Chí giúp làm nổi trội sự so sánh giữa nhân vật Mị và Chí Phèo.
Hồi sinh nhân vật thông qua các tình huống truyện lạ mắt
Mong muốn mãnh liệt của tôi được sống qua tâm trạng và hành động của tôi trong một đêm xuân tình yêu
Hiện thực tôi đang sống là một thực tại u tối, ngột ngạt khiến cô đấy trở thành một cái bóng mờ ảo, sống nhưng mà như chết. Nhưng một lần nữa quá khứ lại gọi về khiến cô gái này rộn rực, rộn rực với thú vui sống và khát vọng tự do. Chất xúc tác khiến tôi sống lại là tiếng sáo, mùi rượu nồng và tình yêu của mùa xuân. “tiếng sáo gọi bạn yêu bay lượn trên phố …”
Nhà văn đã dùng từ hoa huệ để gợi tả tiếng sáo một cách mời gọi, nó khiến Mị ko thể ngồi yên với quá khứ nhưng mà đánh thức khát vọng đi chơi mùa xuân trong nàng. Tôi đã có những hành động táo tợn ”.Tôi ko nói, tôi vào góc nhà lấy ống mỡ cuộn lại một đoạn… Tôi quấn tóc, tôi với lấy chiếc váy hoa, tôi muốn đi ra ngoài ”.
Những suy nghĩ và hành động vội vã đấy đã cho thấy Mị ko còn sợ hãi ngày nay nữa, trong đầu cô giờ chỉ xốn xang bởi tiếng sáo và khát vọng sống. Diễn biến tâm trạng của Chí Phèo theo từng đợt sóng tâm lý trình bày rõ khát vọng sống của hắn, đồng thời cũng giúp ta có cái nhìn cụ thể lúc so sánh nhân vật Mị và Chí Phèo.
Sự vươn lên của Mị một lần nữa được nhấn mạnh lúc bắt gặp hình ảnh A Phủ “một dòng nước mắt nhấp nhánh trườn dài trên gò má sạm đen.” Tình mến thương đồng loại trong Mị phát sinh từ sự đồng cảm, xót thương cho chính cuộc đời mình.
Nhà văn đã mô tả hàng loạt hành động Mị cứu A Phủ nhẹ nhõm, cẩn thận với những câu nhắc nhở “đi ngay” để A Fu có thể bỏ trốn nhưng mà sống. Sau đó, đỉnh điểm của sự trỗi dậy của khát vọng được sống với Tôi là tiếng nói trong sự phức tạp đáng sợ của tâm lý ”.A Fu để tôi đi với … Tôi sẽ chết ở đây “
Từ sự rung cảm trước tiếng sáo đêm xuân tới liều mình cắt dây trói cho A Phủ cho thấy Mị đã dũng cảm giải thoát cuộc đời mình khỏi cường quyền. Bước chân của tôi đã phá bỏ sự áp bức của cơ chế lúc bấy giờ và cho thấy sức sống tiềm tàng của tôi. Tô Hoài ngợi ca vẻ đẹp của người phụ nữ Tây Bắc, đồng thời khẳng định khát vọng sống, khát vọng hạnh phúc của con người dù trong hoàn cảnh tuyệt vọng.
Hành trình trở lại nhân gian của Chí Phèo
Sự tàn bạo của xã hội đã bóp chết một con người, nhưng chỉ cần sự tác động nhỏ của tình người, bước chân của con quỷ đã ngừng lại, ghi lại sự trở lại của một kiếp người. “Anh đấy ko bao giờ tỉnh dậy. Và anh đấy ko bao giờ tỉnh dậy để biết mình đang ở trên toàn cầu này ”..
Hai câu liên tục dường như mang một ý nghĩa nhưng lại mở ra một bước ngoặt về “Trước nhất” của Chí từ ngày hư hỏng. Đây ko chỉ là sự đánh thức về thể xác nhưng mà còn là sự thức tỉnh của tâm hồn.
Lần trước hết anh cảm thu được hơi thở của cuộc sống và mơ hồ về những giấc mơ ngày xưa “Rõ ràng, đã có lúc anh đấy mong ước một gia đình nhỏ.”. Cụ thể này như nút thắt của câu chuyện cổ tích và cũng là nút thắt của cuộc đời Chí, sự tự ý thức và vươn lên của con người đã khiến anh một lần nữa sống và nhìn nhận một cách có ý thức về cuộc đời của chính mình.
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí PhèoNếu sự trỗi dậy của Mị tới từ nỗi nhớ về quá khứ tươi đẹp thì sự vươn lên của Chí được đánh thức bởi hơi ấm của bát cháo hành của Thị Nở. Bát cháo hành tượng trưng cho tình người – điều nhưng mà cả đời này anh chưa từng nghĩ sẽ có được. Sự chăm sóc từ bàn tay của một người phụ nữ thật mới mẻ và ấm áp đối với anh để anh tìm lại được tuyến đường lương thiện.
“Anh đấy thấy mắt mình ướt” là hình ảnh ghi lại sự vươn lên của con người trong Chí. Nam Cao gọi nước mắt là hạt ngọc của con người, nó cứu rỗi, rửa sạch mọi tội vạ và giữ cho con người luôn trong sáng của lương tâm. Quá trình tự ý thức lên tới đỉnh điểm lúc “Anh đấy rùng mình lúc nghĩ tới rượu.”. Vì thứ anh thèm hiện giờ ko phải là mùi hăng của rượu nhưng mà là hương vị của sự lương thiện “Anh đấy muốn thành thật.”
Cái nhìn nhân đạo của nhà văn và sự khám phá vẻ đẹp tâm hồn con người
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, người đọc cảm nhận thâm thúy trị giá hiện thực và trị giá nhân đạo trong hai tác phẩm A Phủ và Chí Phèo. Bằng cách đấy. Tác giả đã nói chung được gương mặt của xã hội phong kiến tàn bạo. Đồng thời ngợi ca vẻ đẹp tâm hồn và sự vươn lên tìm kiếm lẽ sống của những con người cùng khổ.
Khác với các nhà văn hiện thực phê phán đương thời, Nam Cao và Tô Hoài ko đi sâu mô tả quá trình đói rách cơm áo của người nông dân, dù đó là một sự thực rất phổ biến. Ông yêu nhân vật bằng cách nhấn mạnh trị giá hiện thực của những thảm kịch cuộc đời nhân vật. Từ đó lúc So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèongười đọc sẽ thấu hiểu rõ nỗi đau đòi quyền sống, quyền làm người và góp tiếng nói tố cáo xã hội bấy giờ.
Nếu ko nhờ tấm lòng nhân đạo và tài năng xuất chúng, cả hai nhà văn đã ko khiến người đọc xúc động tới thế lúc So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo. Mỗi nhà văn có cách thông minh riêng, nhưng lúc viết về người nông dân, họ luôn tập trung viết vào vẻ đẹp tiềm tàng của nhân vật.
Qua bài báo So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, chúng ta đã hiểu rõ hơn vẻ đẹp nội tâm và sự trỗi dậy khát vọng sống mãnh liệt của hai nhân vật này. Từ đó, chúng ta có cái nhìn thâm thúy hơn về hình ảnh người nông dân trong xã hội phong kiến đầy bất công lúc bấy giờ. Nếu bạn có bất kỳ đề xuất hoặc câu hỏi nào về bài viết, So sánh nhân vật Tôi và Chí PhèoHãy để lại bình luận bên dưới để chúng ta cùng thảo luận nhé!
Xem thêm >>> So sánh nhân vật Tràng và A Phủ trong Vợ nhặt và Vợ chồng A Phủ
Xem thêm >>> So sánh nhân vật Tnú và Việt trong rừng xà nu và những đứa trẻ trong gia đình
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người” state=”close”]
So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người
Hình Ảnh về: So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người
Video về: So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người
Wiki về So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người
So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người -
So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo là sự so sánh thú vị để thấy rõ thực chất vốn dĩ xinh xắn của con người, đặc trưng là người nông dân lam lũ lúc chúng ta có dịp đọc hai tác phẩm A Phủ (Tô Hoài) và Chí Phèo (Nam Cao). Dù hình thức xinh đẹp hay xấu xa như yêu quái, dù bị dồn tới bước đường cùng khốn cùng thì sâu thẳm bên trong hai nhân vật đấy vẫn ánh lên vẻ đẹp tâm hồn. Để hiểu rõ hơn về sự hồi sinh đó, chúng ta hãy Trường THPT Trần Hưng Đạo Đọc qua bài viết dưới đây để so sánh nhân vật Mị và Chí Phèo.
Giới thiệu Vợ chồng A Phủ (Tô Hoài) và Chí Phèo (Nam Cao)
Tô Hoài là một trong những nhà văn lớn của nền văn học Việt Nam hiện đại. Các tác phẩm của anh một thể hiện sự am tường thâm thúy, đặc trưng là về phong tục tập quán và đời sống sinh hoạt của các vùng văn hóa không giống nhau trên tổ quốc ta. Anh thành công với những tác phẩm về động vật và đặc trưng ấn tượng với những tác phẩm về hiện thực cuộc sống và con người Tây Bắc. Nổi trội là truyện ngắn Sợi dây – bức tranh chân thực về cuộc sống của người dân nghèo miền núi và sức sống tiềm tàng của họ.
Nam Cao là nhà văn tiêu biểu của trào lưu văn học hiện thực phê phán trước Cách mệnh. Anh luôn ý thức thâm thúy quan niệm nghệ thuật của mình, đồng thời yêu cầu nghệ thuật phải gắn liền với cuộc sống, chạm tới nỗi đau của con người để cất lên tiếng nói giành lại hạnh phúc.
Vì vậy, nhà văn phê phán toàn diện ý kiến cho rằng “nghệ thuật là ánh trăng lừa dối”, là kẻ thoát ly khỏi cuộc đời. Từ đó, ông đã mang tới cho kho tàng văn học Việt Nam những câu chuyện cổ tích Chí Phèobao năm qua vẫn giữ nguyên trị giá nhân đạo và hiện thực thâm thúy.
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèota có thể thấy cả hai tác giả đều hướng ngòi bút của mình vào cuộc sống khốn khó của người nông dân Việt Nam thời bấy giờ.
Nếu Nam Cao đi sâu khai thác hình tượng con quỷ Chí Phèo làng Vũ Đại với tất cả nỗi kinh hoàng, nhân văn thì Tô Hoài lại ngược lên vùng núi Tây Bắc để tìm kiếm hình tượng người con gái đẹp. xinh đẹp, chịu thương, chịu thương chịu khó. Đọc hai tác phẩm trên, chúng ta ko thể nào quên được hình ảnh của hai nhân vật Tôi và Chí Phèo, đặc trưng là sự hồi sinh đã trỗi dậy trong họ.
So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy rõ cuộc sống tuyệt vọng của người nông dân lúc bấy giờ
Số phận của một cô gái xinh đẹp, tài năng nhưng xấu số
Mô tả nhân vật Mị, Tô Hoài ko tiếc lời ngợi ca một người con gái tài sắc vẹn toàn ko kém người nào. Cô gái vùng núi Tây Bắc xinh đẹp ko những thế còn có tài thổi sáo khiến bao chàng trai trong và ngoài bản làng luôn khát khao có được cô. Đặc thù, khác với phần đông Mê tự do, tự trọng, cô gái này ko ngừng khát khao vươn lên trong cuộc sống bằng lao động.
Ko chỉ có tâm hồn lãng mạn nhưng mà bên trong em còn toát lên vẻ đẹp của lòng hiếu thảo và thảm kịch cuộc đời cô gái này cũng diễn ra từ đó. Ba giơ “Duyên Nợ Làm Dâu” là cách báo hiếu duy nhất của tôi lúc muốn trả nợ cho gia đình. Từ đó Mị trở thành nạn nhân của xã hội phong kiến bóc lột và là nạn nhân của hủ tục cưới xin thời bấy giờ.
Lúc về làm vợ vua Lý, tôi khổ cực cả về thể xác lẫn ý thức. Tôi bị bóc lột sức lao động một cách tàn bạo, phải làm việc suốt ngày đêm và bị nhốt trong một vòng quay công việc chật hẹp. Sự so sánh hai nhân vật Tôi và Chí Phèo đã trông thấy và trông thấy cuộc sống xấu số, nhiều khổ cực của người dân trong cơ chế cũ.
Dưới ngòi bút của nhà văn Tô Hoài, Tôi xuất hiện như một phương tiện biết nói, và sau đó tôi đã hơn một lần khóc nức nở ko thua gì một con ngựa. Cuộc sống của tôi đang dần được vật chất hóa. Không những thế, Mị còn bị chính chồng mình đánh đập, hành tội một cách mọi rợ và vô lý.
Số phận của một kẻ du côn với thực chất hiền lành vốn có của Chí Phèo
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, ta thấy Mị đã tủi nhục rồi nhưng qua đó ta thấy rõ hơn nỗi khốn cùng của cuộc đời Chí. Sự ra đời của anh vốn dĩ rủi ro mắn, với hình ảnh một đứa nhỏ bị bỏ rơi trong cái lò gạch cũ.
Nam Cao dường như để cho nhân vật của mình lớn lên, trưởng thành giữa tình mến thương của người dân làng Vũ Đại, đó là sự khẳng định Chí Phèo vốn dĩ là người có bản tính hiền lành, chu đáo. Chỉ sau đó, nhà văn mới giở ngòi bút của mình vào sự tha hóa, khốn cùng của cuộc đời nhân vật một cách tàn nhẫn nhất.
Nam Cao ko ngại để nhân vật của mình trở thành hình tượng của một con quỷ dữ, mở đầu truyện là hình ảnh “hắn vừa đi vừa chửi…” và sau đó là nhiều hình ảnh tát vào mặt, đi vào và ngoài. tù nhiều lần. Chính nhà tù thực dân oan trái đã lấy đi ở Chí sự hiền lành, lương thiện và trả lại một con người mất cả nhân tính.
Nét sắc sảo trong giọng văn của nhà văn là bức tường thuật chân thực về một xã hội phong kiến thối nát bấy giờ, nơi chỉ có sự bóc lột và đẩy những người lương thiện tới tận cùng khổ cực. Việc phân tích diễn biến tâm trạng và diễn biến tâm lí của Chí giúp làm nổi trội sự so sánh giữa nhân vật Mị và Chí Phèo.
Hồi sinh nhân vật thông qua các tình huống truyện lạ mắt
Mong muốn mãnh liệt của tôi được sống qua tâm trạng và hành động của tôi trong một đêm xuân tình yêu
Hiện thực tôi đang sống là một thực tại u tối, ngột ngạt khiến cô đấy trở thành một cái bóng mờ ảo, sống nhưng mà như chết. Nhưng một lần nữa quá khứ lại gọi về khiến cô gái này rộn rực, rộn rực với thú vui sống và khát vọng tự do. Chất xúc tác khiến tôi sống lại là tiếng sáo, mùi rượu nồng và tình yêu của mùa xuân. “tiếng sáo gọi bạn yêu bay lượn trên phố …”
Nhà văn đã dùng từ hoa huệ để gợi tả tiếng sáo một cách mời gọi, nó khiến Mị ko thể ngồi yên với quá khứ nhưng mà đánh thức khát vọng đi chơi mùa xuân trong nàng. Tôi đã có những hành động táo tợn ”.Tôi ko nói, tôi vào góc nhà lấy ống mỡ cuộn lại một đoạn… Tôi quấn tóc, tôi với lấy chiếc váy hoa, tôi muốn đi ra ngoài ”.
Những suy nghĩ và hành động vội vã đấy đã cho thấy Mị ko còn sợ hãi ngày nay nữa, trong đầu cô giờ chỉ xốn xang bởi tiếng sáo và khát vọng sống. Diễn biến tâm trạng của Chí Phèo theo từng đợt sóng tâm lý trình bày rõ khát vọng sống của hắn, đồng thời cũng giúp ta có cái nhìn cụ thể lúc so sánh nhân vật Mị và Chí Phèo.
Sự vươn lên của Mị một lần nữa được nhấn mạnh lúc bắt gặp hình ảnh A Phủ “một dòng nước mắt nhấp nhánh trườn dài trên gò má sạm đen.” Tình mến thương đồng loại trong Mị phát sinh từ sự đồng cảm, xót thương cho chính cuộc đời mình.
Nhà văn đã mô tả hàng loạt hành động Mị cứu A Phủ nhẹ nhõm, cẩn thận với những câu nhắc nhở “đi ngay” để A Fu có thể bỏ trốn nhưng mà sống. Sau đó, đỉnh điểm của sự trỗi dậy của khát vọng được sống với Tôi là tiếng nói trong sự phức tạp đáng sợ của tâm lý ”.A Fu để tôi đi với … Tôi sẽ chết ở đây “
Từ sự rung cảm trước tiếng sáo đêm xuân tới liều mình cắt dây trói cho A Phủ cho thấy Mị đã dũng cảm giải thoát cuộc đời mình khỏi cường quyền. Bước chân của tôi đã phá bỏ sự áp bức của cơ chế lúc bấy giờ và cho thấy sức sống tiềm tàng của tôi. Tô Hoài ngợi ca vẻ đẹp của người phụ nữ Tây Bắc, đồng thời khẳng định khát vọng sống, khát vọng hạnh phúc của con người dù trong hoàn cảnh tuyệt vọng.
Hành trình trở lại nhân gian của Chí Phèo
Sự tàn bạo của xã hội đã bóp chết một con người, nhưng chỉ cần sự tác động nhỏ của tình người, bước chân của con quỷ đã ngừng lại, ghi lại sự trở lại của một kiếp người. “Anh đấy ko bao giờ tỉnh dậy. Và anh đấy ko bao giờ tỉnh dậy để biết mình đang ở trên toàn cầu này ”..
Hai câu liên tục dường như mang một ý nghĩa nhưng lại mở ra một bước ngoặt về “Trước nhất” của Chí từ ngày hư hỏng. Đây ko chỉ là sự đánh thức về thể xác nhưng mà còn là sự thức tỉnh của tâm hồn.
Lần trước hết anh cảm thu được hơi thở của cuộc sống và mơ hồ về những giấc mơ ngày xưa “Rõ ràng, đã có lúc anh đấy mong ước một gia đình nhỏ.”. Cụ thể này như nút thắt của câu chuyện cổ tích và cũng là nút thắt của cuộc đời Chí, sự tự ý thức và vươn lên của con người đã khiến anh một lần nữa sống và nhìn nhận một cách có ý thức về cuộc đời của chính mình.
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí PhèoNếu sự trỗi dậy của Mị tới từ nỗi nhớ về quá khứ tươi đẹp thì sự vươn lên của Chí được đánh thức bởi hơi ấm của bát cháo hành của Thị Nở. Bát cháo hành tượng trưng cho tình người – điều nhưng mà cả đời này anh chưa từng nghĩ sẽ có được. Sự chăm sóc từ bàn tay của một người phụ nữ thật mới mẻ và ấm áp đối với anh để anh tìm lại được tuyến đường lương thiện.
“Anh đấy thấy mắt mình ướt” là hình ảnh ghi lại sự vươn lên của con người trong Chí. Nam Cao gọi nước mắt là hạt ngọc của con người, nó cứu rỗi, rửa sạch mọi tội vạ và giữ cho con người luôn trong sáng của lương tâm. Quá trình tự ý thức lên tới đỉnh điểm lúc “Anh đấy rùng mình lúc nghĩ tới rượu.”. Vì thứ anh thèm hiện giờ ko phải là mùi hăng của rượu nhưng mà là hương vị của sự lương thiện “Anh đấy muốn thành thật.”
Cái nhìn nhân đạo của nhà văn và sự khám phá vẻ đẹp tâm hồn con người
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, người đọc cảm nhận thâm thúy trị giá hiện thực và trị giá nhân đạo trong hai tác phẩm A Phủ và Chí Phèo. Bằng cách đấy. Tác giả đã nói chung được gương mặt của xã hội phong kiến tàn bạo. Đồng thời ngợi ca vẻ đẹp tâm hồn và sự vươn lên tìm kiếm lẽ sống của những con người cùng khổ.
Khác với các nhà văn hiện thực phê phán đương thời, Nam Cao và Tô Hoài ko đi sâu mô tả quá trình đói rách cơm áo của người nông dân, dù đó là một sự thực rất phổ biến. Ông yêu nhân vật bằng cách nhấn mạnh trị giá hiện thực của những thảm kịch cuộc đời nhân vật. Từ đó lúc So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèongười đọc sẽ thấu hiểu rõ nỗi đau đòi quyền sống, quyền làm người và góp tiếng nói tố cáo xã hội bấy giờ.
Nếu ko nhờ tấm lòng nhân đạo và tài năng xuất chúng, cả hai nhà văn đã ko khiến người đọc xúc động tới thế lúc So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo. Mỗi nhà văn có cách thông minh riêng, nhưng lúc viết về người nông dân, họ luôn tập trung viết vào vẻ đẹp tiềm tàng của nhân vật.
Qua bài báo So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, chúng ta đã hiểu rõ hơn vẻ đẹp nội tâm và sự trỗi dậy khát vọng sống mãnh liệt của hai nhân vật này. Từ đó, chúng ta có cái nhìn thâm thúy hơn về hình ảnh người nông dân trong xã hội phong kiến đầy bất công lúc bấy giờ. Nếu bạn có bất kỳ đề xuất hoặc câu hỏi nào về bài viết, So sánh nhân vật Tôi và Chí PhèoHãy để lại bình luận bên dưới để chúng ta cùng thảo luận nhé!
Xem thêm >>> So sánh nhân vật Tràng và A Phủ trong Vợ nhặt và Vợ chồng A Phủ
Xem thêm >>> So sánh nhân vật Tnú và Việt trong rừng xà nu và những đứa trẻ trong gia đình
Xem thêm nhiều bài viết hay về Hỏi Đáp Văn Học
So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo là sự so sánh thú vị để thấy rõ thực chất vốn dĩ xinh xắn của con người, đặc trưng là người nông dân lam lũ lúc chúng ta có dịp đọc hai tác phẩm A Phủ (Tô Hoài) và Chí Phèo (Nam Cao). Dù hình thức xinh đẹp hay xấu xa như yêu quái, dù bị dồn tới bước đường cùng khốn cùng thì sâu thẳm bên trong hai nhân vật đấy vẫn ánh lên vẻ đẹp tâm hồn. Để hiểu rõ hơn về sự hồi sinh đó, chúng ta hãy Trường THPT Trần Hưng Đạo Đọc qua bài viết dưới đây để so sánh nhân vật Mị và Chí Phèo.
Giới thiệu Vợ chồng A Phủ (Tô Hoài) và Chí Phèo (Nam Cao)
Tô Hoài là một trong những nhà văn lớn của nền văn học Việt Nam hiện đại. Các tác phẩm của anh một thể hiện sự am tường thâm thúy, đặc trưng là về phong tục tập quán và đời sống sinh hoạt của các vùng văn hóa không giống nhau trên tổ quốc ta. Anh thành công với những tác phẩm về động vật và đặc trưng ấn tượng với những tác phẩm về hiện thực cuộc sống và con người Tây Bắc. Nổi trội là truyện ngắn Sợi dây – bức tranh chân thực về cuộc sống của người dân nghèo miền núi và sức sống tiềm tàng của họ.
Nam Cao là nhà văn tiêu biểu của trào lưu văn học hiện thực phê phán trước Cách mệnh. Anh luôn ý thức thâm thúy quan niệm nghệ thuật của mình, đồng thời yêu cầu nghệ thuật phải gắn liền với cuộc sống, chạm tới nỗi đau của con người để cất lên tiếng nói giành lại hạnh phúc.
Vì vậy, nhà văn phê phán toàn diện ý kiến cho rằng “nghệ thuật là ánh trăng lừa dối”, là kẻ thoát ly khỏi cuộc đời. Từ đó, ông đã mang tới cho kho tàng văn học Việt Nam những câu chuyện cổ tích Chí Phèobao năm qua vẫn giữ nguyên trị giá nhân đạo và hiện thực thâm thúy.
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèota có thể thấy cả hai tác giả đều hướng ngòi bút của mình vào cuộc sống khốn khó của người nông dân Việt Nam thời bấy giờ.
Nếu Nam Cao đi sâu khai thác hình tượng con quỷ Chí Phèo làng Vũ Đại với tất cả nỗi kinh hoàng, nhân văn thì Tô Hoài lại ngược lên vùng núi Tây Bắc để tìm kiếm hình tượng người con gái đẹp. xinh đẹp, chịu thương, chịu thương chịu khó. Đọc hai tác phẩm trên, chúng ta ko thể nào quên được hình ảnh của hai nhân vật Tôi và Chí Phèo, đặc trưng là sự hồi sinh đã trỗi dậy trong họ.
So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy rõ cuộc sống tuyệt vọng của người nông dân lúc bấy giờ
Số phận của một cô gái xinh đẹp, tài năng nhưng xấu số
Mô tả nhân vật Mị, Tô Hoài ko tiếc lời ngợi ca một người con gái tài sắc vẹn toàn ko kém người nào. Cô gái vùng núi Tây Bắc xinh đẹp ko những thế còn có tài thổi sáo khiến bao chàng trai trong và ngoài bản làng luôn khát khao có được cô. Đặc thù, khác với phần đông Mê tự do, tự trọng, cô gái này ko ngừng khát khao vươn lên trong cuộc sống bằng lao động.
Ko chỉ có tâm hồn lãng mạn nhưng mà bên trong em còn toát lên vẻ đẹp của lòng hiếu thảo và thảm kịch cuộc đời cô gái này cũng diễn ra từ đó. Ba giơ “Duyên Nợ Làm Dâu” là cách báo hiếu duy nhất của tôi lúc muốn trả nợ cho gia đình. Từ đó Mị trở thành nạn nhân của xã hội phong kiến bóc lột và là nạn nhân của hủ tục cưới xin thời bấy giờ.
Lúc về làm vợ vua Lý, tôi khổ cực cả về thể xác lẫn ý thức. Tôi bị bóc lột sức lao động một cách tàn bạo, phải làm việc suốt ngày đêm và bị nhốt trong một vòng quay công việc chật hẹp. Sự so sánh hai nhân vật Tôi và Chí Phèo đã trông thấy và trông thấy cuộc sống xấu số, nhiều khổ cực của người dân trong cơ chế cũ.
Dưới ngòi bút của nhà văn Tô Hoài, Tôi xuất hiện như một phương tiện biết nói, và sau đó tôi đã hơn một lần khóc nức nở ko thua gì một con ngựa. Cuộc sống của tôi đang dần được vật chất hóa. Không những thế, Mị còn bị chính chồng mình đánh đập, hành tội một cách mọi rợ và vô lý.
Số phận của một kẻ du côn với thực chất hiền lành vốn có của Chí Phèo
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, ta thấy Mị đã tủi nhục rồi nhưng qua đó ta thấy rõ hơn nỗi khốn cùng của cuộc đời Chí. Sự ra đời của anh vốn dĩ rủi ro mắn, với hình ảnh một đứa nhỏ bị bỏ rơi trong cái lò gạch cũ.
Nam Cao dường như để cho nhân vật của mình lớn lên, trưởng thành giữa tình mến thương của người dân làng Vũ Đại, đó là sự khẳng định Chí Phèo vốn dĩ là người có bản tính hiền lành, chu đáo. Chỉ sau đó, nhà văn mới giở ngòi bút của mình vào sự tha hóa, khốn cùng của cuộc đời nhân vật một cách tàn nhẫn nhất.
Nam Cao ko ngại để nhân vật của mình trở thành hình tượng của một con quỷ dữ, mở đầu truyện là hình ảnh “hắn vừa đi vừa chửi…” và sau đó là nhiều hình ảnh tát vào mặt, đi vào và ngoài. tù nhiều lần. Chính nhà tù thực dân oan trái đã lấy đi ở Chí sự hiền lành, lương thiện và trả lại một con người mất cả nhân tính.
Nét sắc sảo trong giọng văn của nhà văn là bức tường thuật chân thực về một xã hội phong kiến thối nát bấy giờ, nơi chỉ có sự bóc lột và đẩy những người lương thiện tới tận cùng khổ cực. Việc phân tích diễn biến tâm trạng và diễn biến tâm lí của Chí giúp làm nổi trội sự so sánh giữa nhân vật Mị và Chí Phèo.
Hồi sinh nhân vật thông qua các tình huống truyện lạ mắt
Mong muốn mãnh liệt của tôi được sống qua tâm trạng và hành động của tôi trong một đêm xuân tình yêu
Hiện thực tôi đang sống là một thực tại u tối, ngột ngạt khiến cô đấy trở thành một cái bóng mờ ảo, sống nhưng mà như chết. Nhưng một lần nữa quá khứ lại gọi về khiến cô gái này rộn rực, rộn rực với thú vui sống và khát vọng tự do. Chất xúc tác khiến tôi sống lại là tiếng sáo, mùi rượu nồng và tình yêu của mùa xuân. “tiếng sáo gọi bạn yêu bay lượn trên phố …”
Nhà văn đã dùng từ hoa huệ để gợi tả tiếng sáo một cách mời gọi, nó khiến Mị ko thể ngồi yên với quá khứ nhưng mà đánh thức khát vọng đi chơi mùa xuân trong nàng. Tôi đã có những hành động táo tợn ”.Tôi ko nói, tôi vào góc nhà lấy ống mỡ cuộn lại một đoạn… Tôi quấn tóc, tôi với lấy chiếc váy hoa, tôi muốn đi ra ngoài ”.
Những suy nghĩ và hành động vội vã đấy đã cho thấy Mị ko còn sợ hãi ngày nay nữa, trong đầu cô giờ chỉ xốn xang bởi tiếng sáo và khát vọng sống. Diễn biến tâm trạng của Chí Phèo theo từng đợt sóng tâm lý trình bày rõ khát vọng sống của hắn, đồng thời cũng giúp ta có cái nhìn cụ thể lúc so sánh nhân vật Mị và Chí Phèo.
Sự vươn lên của Mị một lần nữa được nhấn mạnh lúc bắt gặp hình ảnh A Phủ “một dòng nước mắt nhấp nhánh trườn dài trên gò má sạm đen.” Tình mến thương đồng loại trong Mị phát sinh từ sự đồng cảm, xót thương cho chính cuộc đời mình.
Nhà văn đã mô tả hàng loạt hành động Mị cứu A Phủ nhẹ nhõm, cẩn thận với những câu nhắc nhở “đi ngay” để A Fu có thể bỏ trốn nhưng mà sống. Sau đó, đỉnh điểm của sự trỗi dậy của khát vọng được sống với Tôi là tiếng nói trong sự phức tạp đáng sợ của tâm lý ”.A Fu để tôi đi với … Tôi sẽ chết ở đây “
Từ sự rung cảm trước tiếng sáo đêm xuân tới liều mình cắt dây trói cho A Phủ cho thấy Mị đã dũng cảm giải thoát cuộc đời mình khỏi cường quyền. Bước chân của tôi đã phá bỏ sự áp bức của cơ chế lúc bấy giờ và cho thấy sức sống tiềm tàng của tôi. Tô Hoài ngợi ca vẻ đẹp của người phụ nữ Tây Bắc, đồng thời khẳng định khát vọng sống, khát vọng hạnh phúc của con người dù trong hoàn cảnh tuyệt vọng.
Hành trình trở lại nhân gian của Chí Phèo
Sự tàn bạo của xã hội đã bóp chết một con người, nhưng chỉ cần sự tác động nhỏ của tình người, bước chân của con quỷ đã ngừng lại, ghi lại sự trở lại của một kiếp người. “Anh đấy ko bao giờ tỉnh dậy. Và anh đấy ko bao giờ tỉnh dậy để biết mình đang ở trên toàn cầu này ”..
Hai câu liên tục dường như mang một ý nghĩa nhưng lại mở ra một bước ngoặt về “Trước nhất” của Chí từ ngày hư hỏng. Đây ko chỉ là sự đánh thức về thể xác nhưng mà còn là sự thức tỉnh của tâm hồn.
Lần trước hết anh cảm thu được hơi thở của cuộc sống và mơ hồ về những giấc mơ ngày xưa “Rõ ràng, đã có lúc anh đấy mong ước một gia đình nhỏ.”. Cụ thể này như nút thắt của câu chuyện cổ tích và cũng là nút thắt của cuộc đời Chí, sự tự ý thức và vươn lên của con người đã khiến anh một lần nữa sống và nhìn nhận một cách có ý thức về cuộc đời của chính mình.
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí PhèoNếu sự trỗi dậy của Mị tới từ nỗi nhớ về quá khứ tươi đẹp thì sự vươn lên của Chí được đánh thức bởi hơi ấm của bát cháo hành của Thị Nở. Bát cháo hành tượng trưng cho tình người – điều nhưng mà cả đời này anh chưa từng nghĩ sẽ có được. Sự chăm sóc từ bàn tay của một người phụ nữ thật mới mẻ và ấm áp đối với anh để anh tìm lại được tuyến đường lương thiện.
“Anh đấy thấy mắt mình ướt” là hình ảnh ghi lại sự vươn lên của con người trong Chí. Nam Cao gọi nước mắt là hạt ngọc của con người, nó cứu rỗi, rửa sạch mọi tội vạ và giữ cho con người luôn trong sáng của lương tâm. Quá trình tự ý thức lên tới đỉnh điểm lúc “Anh đấy rùng mình lúc nghĩ tới rượu.”. Vì thứ anh thèm hiện giờ ko phải là mùi hăng của rượu nhưng mà là hương vị của sự lương thiện “Anh đấy muốn thành thật.”
Cái nhìn nhân đạo của nhà văn và sự khám phá vẻ đẹp tâm hồn con người
Lúc nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, người đọc cảm nhận thâm thúy trị giá hiện thực và trị giá nhân đạo trong hai tác phẩm A Phủ và Chí Phèo. Bằng cách đấy. Tác giả đã nói chung được gương mặt của xã hội phong kiến tàn bạo. Đồng thời ngợi ca vẻ đẹp tâm hồn và sự vươn lên tìm kiếm lẽ sống của những con người cùng khổ.
Khác với các nhà văn hiện thực phê phán đương thời, Nam Cao và Tô Hoài ko đi sâu mô tả quá trình đói rách cơm áo của người nông dân, dù đó là một sự thực rất phổ biến. Ông yêu nhân vật bằng cách nhấn mạnh trị giá hiện thực của những thảm kịch cuộc đời nhân vật. Từ đó lúc So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèongười đọc sẽ thấu hiểu rõ nỗi đau đòi quyền sống, quyền làm người và góp tiếng nói tố cáo xã hội bấy giờ.
Nếu ko nhờ tấm lòng nhân đạo và tài năng xuất chúng, cả hai nhà văn đã ko khiến người đọc xúc động tới thế lúc So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo. Mỗi nhà văn có cách thông minh riêng, nhưng lúc viết về người nông dân, họ luôn tập trung viết vào vẻ đẹp tiềm tàng của nhân vật.
Qua bài báo So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, chúng ta đã hiểu rõ hơn vẻ đẹp nội tâm và sự trỗi dậy khát vọng sống mãnh liệt của hai nhân vật này. Từ đó, chúng ta có cái nhìn thâm thúy hơn về hình ảnh người nông dân trong xã hội phong kiến đầy bất công lúc bấy giờ. Nếu bạn có bất kỳ đề xuất hoặc câu hỏi nào về bài viết, So sánh nhân vật Tôi và Chí PhèoHãy để lại bình luận bên dưới để chúng ta cùng thảo luận nhé!
Xem thêm >>> So sánh nhân vật Tràng và A Phủ trong Vợ nhặt và Vợ chồng A Phủ
Xem thêm >>> So sánh nhân vật Tnú và Việt trong rừng xà nu và những đứa trẻ trong gia đình
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” 1″>
So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo là sự so sánh thú vị để thấy rõ bản chất vốn dĩ đẹp đẽ của con người, đặc biệt là người nông dân lam lũ khi chúng ta có dịp đọc hai tác phẩm A Phủ (Tô Hoài) và Chí Phèo (Nam Cao). Dù bề ngoài xinh đẹp hay xấu xa như yêu quái, dù bị dồn đến bước đường cùng khốn cùng thì sâu thẳm bên trong hai nhân vật ấy vẫn ánh lên vẻ đẹp tâm hồn. Để hiểu rõ hơn về sự hồi sinh đó, chúng ta hãy Trường THPT Trần Hưng Đạo Đọc qua bài viết dưới đây để so sánh nhân vật Mị và Chí Phèo.
Giới thiệu Vợ chồng A Phủ (Tô Hoài) và Chí Phèo (Nam Cao)
Tô Hoài là một trong những nhà văn lớn của nền văn học Việt Nam hiện đại. Các tác phẩm của anh luôn thể hiện sự am hiểu sâu sắc, đặc biệt là về phong tục tập quán và đời sống sinh hoạt của các vùng văn hóa khác nhau trên đất nước ta. Anh thành công với những tác phẩm về động vật và đặc biệt ấn tượng với những tác phẩm về hiện thực cuộc sống và con người Tây Bắc. Nổi bật là truyện ngắn Sợi dây – bức tranh chân thực về cuộc sống của người dân nghèo miền núi và sức sống tiềm tàng của họ.
Nam Cao là nhà văn tiêu biểu của trào lưu văn học hiện thực phê phán trước Cách mạng. Anh luôn ý thức sâu sắc quan niệm nghệ thuật của mình, đồng thời yêu cầu nghệ thuật phải gắn liền với cuộc sống, chạm đến nỗi đau của con người để cất lên tiếng nói giành lại hạnh phúc.
Vì vậy, nhà văn phê phán toàn diện ý kiến cho rằng “nghệ thuật là ánh trăng lừa dối”, là kẻ thoát ly khỏi cuộc đời. Từ đó, ông đã mang đến cho kho tàng văn học Việt Nam những câu chuyện cổ tích Chí Phèobao năm qua vẫn giữ nguyên giá trị nhân đạo và hiện thực sâu sắc.
Khi nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèota có thể thấy cả hai tác giả đều hướng ngòi bút của mình vào cuộc sống khốn khó của người nông dân Việt Nam thời bấy giờ.
Nếu Nam Cao đi sâu khai thác hình tượng con quỷ Chí Phèo làng Vũ Đại với tất cả nỗi kinh hoàng, nhân văn thì Tô Hoài lại ngược lên vùng núi Tây Bắc để tìm kiếm hình tượng người con gái đẹp. xinh đẹp, chịu thương, chịu khó. Đọc hai tác phẩm trên, chúng ta không thể nào quên được hình ảnh của hai nhân vật Tôi và Chí Phèo, đặc biệt là sự hồi sinh đã trỗi dậy trong họ.
So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy rõ cuộc sống bế tắc của người nông dân lúc bấy giờ
Số phận của một cô gái xinh đẹp, tài năng nhưng bất hạnh
Miêu tả nhân vật Mị, Tô Hoài không tiếc lời ca ngợi một người con gái tài sắc vẹn toàn không kém ai. Cô gái vùng núi Tây Bắc xinh đẹp không những thế còn có tài thổi sáo khiến bao chàng trai trong và ngoài bản làng luôn khao khát có được cô. Đặc biệt, khác với phần đông Mê tự do, tự tôn, cô gái này không ngừng khao khát vươn lên trong cuộc sống bằng lao động.
Không chỉ có tâm hồn lãng mạn mà bên trong em còn toát lên vẻ đẹp của lòng hiếu thảo và bi kịch cuộc đời cô gái này cũng bắt đầu từ đó. Ba giơ “Duyên Nợ Làm Dâu” là cách báo hiếu duy nhất của tôi khi muốn trả nợ cho gia đình. Từ đó Mị trở thành nạn nhân của xã hội phong kiến bóc lột và là nạn nhân của hủ tục cưới xin thời bấy giờ.
Khi về làm vợ vua Lý, tôi đau khổ cả về thể xác lẫn tinh thần. Tôi bị bóc lột sức lao động một cách tàn bạo, phải làm việc suốt ngày đêm và bị nhốt trong một vòng quay công việc chật hẹp. Sự so sánh hai nhân vật Tôi và Chí Phèo đã nhận ra và nhận ra cuộc sống bất hạnh, nhiều đau khổ của người dân trong chế độ cũ.
Dưới ngòi bút của nhà văn Tô Hoài, Tôi xuất hiện như một công cụ biết nói, và sau đó tôi đã hơn một lần khóc nức nở không thua gì một con ngựa. Cuộc sống của tôi đang dần được vật chất hóa. Bên cạnh đó, Mị còn bị chính chồng mình đánh đập, hành hạ một cách dã man và vô lý.
Số phận của một kẻ du côn với bản chất hiền lành vốn có của Chí Phèo
Khi nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, ta thấy Mị đã tủi nhục rồi nhưng qua đó ta thấy rõ hơn nỗi cơ cực của cuộc đời Chí. Sự ra đời của anh vốn dĩ không may mắn, với hình ảnh một đứa bé bị bỏ rơi trong cái lò gạch cũ.
Nam Cao dường như để cho nhân vật của mình lớn lên, trưởng thành giữa tình yêu thương của người dân làng Vũ Đại, đó là sự khẳng định Chí Phèo vốn dĩ là người có bản tính hiền lành, chu đáo. Chỉ sau đó, nhà văn mới giở ngòi bút của mình vào sự tha hóa, khốn cùng của cuộc đời nhân vật một cách tàn nhẫn nhất.
Nam Cao không ngại để nhân vật của mình trở thành hình tượng của một con quỷ dữ, mở đầu truyện là hình ảnh “hắn vừa đi vừa chửi…” và sau đó là nhiều hình ảnh tát vào mặt, đi vào và ngoài. tù nhiều lần. Chính nhà tù thực dân oan trái đã lấy đi ở Chí sự hiền lành, lương thiện và trả lại một con người mất cả nhân tính.
Nét sắc sảo trong giọng văn của nhà văn là bức tường thuật chân thực về một xã hội phong kiến thối nát bấy giờ, nơi chỉ có sự bóc lột và đẩy những người lương thiện đến tận cùng đau khổ. Việc phân tích diễn biến tâm trạng và diễn biến tâm lí của Chí giúp làm nổi bật sự so sánh giữa nhân vật Mị và Chí Phèo.
Hồi sinh nhân vật thông qua các tình huống truyện độc đáo
Mong muốn mãnh liệt của tôi được sống qua tâm trạng và hành động của tôi trong một đêm xuân tình yêu
Hiện thực tôi đang sống là một thực tại tăm tối, ngột ngạt khiến cô ấy trở thành một cái bóng mờ ảo, sống mà như chết. Nhưng một lần nữa quá khứ lại gọi về khiến cô gái này rạo rực, rạo rực với niềm vui sống và khát vọng tự do. Chất xúc tác khiến tôi sống lại là tiếng sáo, mùi rượu nồng và tình yêu của mùa xuân. “tiếng sáo gọi bạn yêu bay lượn trên phố …”
Nhà văn đã dùng từ hoa huệ để gợi tả tiếng sáo một cách mời gọi, nó khiến Mị không thể ngồi yên với quá khứ mà đánh thức khát vọng đi chơi mùa xuân trong nàng. Tôi đã có những hành động táo bạo ”.Tôi không nói, tôi vào góc nhà lấy ống mỡ cuộn lại một đoạn… Tôi quấn tóc, tôi với lấy chiếc váy hoa, tôi muốn đi ra ngoài ”.
Những suy nghĩ và hành động vội vã ấy đã cho thấy Mị không còn sợ hãi hiện tại nữa, trong đầu cô giờ chỉ xốn xang bởi tiếng sáo và khát vọng sống. Diễn biến tâm trạng của Chí Phèo theo từng đợt sóng tâm lý thể hiện rõ khát vọng sống của hắn, đồng thời cũng giúp ta có cái nhìn cụ thể khi so sánh nhân vật Mị và Chí Phèo.
Sự vươn lên của Mị một lần nữa được nhấn mạnh khi bắt gặp hình ảnh A Phủ “một dòng nước mắt lấp lánh trườn dài trên gò má sạm đen.” Tình yêu thương đồng loại trong Mị nảy sinh từ sự đồng cảm, xót thương cho chính cuộc đời mình.
Nhà văn đã miêu tả hàng loạt hành động Mị cứu A Phủ nhẹ nhàng, cẩn thận với những câu nhắc nhở “đi ngay” để A Fu có thể bỏ trốn mà sống. Sau đó, đỉnh điểm của sự trỗi dậy của khát vọng được sống với Tôi là tiếng nói trong sự phức tạp đáng sợ của tâm lý ”.A Fu để tôi đi với … Tôi sẽ chết ở đây “
Từ sự rung cảm trước tiếng sáo đêm xuân đến liều mạng cắt dây trói cho A Phủ cho thấy Mị đã dũng cảm giải thoát cuộc đời mình khỏi cường quyền. Bước chân của tôi đã phá bỏ sự áp bức của chế độ lúc bấy giờ và cho thấy sức sống tiềm tàng của tôi. Tô Hoài ca ngợi vẻ đẹp của người phụ nữ Tây Bắc, đồng thời khẳng định khát vọng sống, khát vọng hạnh phúc của con người dù trong hoàn cảnh bế tắc.
Hành trình trở lại nhân gian của Chí Phèo
Sự tàn bạo của xã hội đã bóp chết một con người, nhưng chỉ cần sự tác động nhỏ của tình người, bước chân của con quỷ đã dừng lại, đánh dấu sự trở lại của một kiếp người. “Anh ấy không bao giờ tỉnh dậy. Và anh ấy không bao giờ tỉnh dậy để biết mình đang ở trên thế giới này ”..
Hai câu liên tiếp dường như mang một ý nghĩa nhưng lại mở ra một bước ngoặt về “Đầu tiên” của Chí từ ngày hư hỏng. Đây không chỉ là sự đánh thức về thể xác mà còn là sự thức tỉnh của tâm hồn.
Lần đầu tiên anh cảm nhận được hơi thở của cuộc sống và mơ hồ về những giấc mơ ngày xưa “Rõ ràng, đã có lúc anh ấy mong ước một gia đình nhỏ.”. Chi tiết này như nút thắt của câu chuyện cổ tích và cũng là nút thắt của cuộc đời Chí, sự tự ý thức và vươn lên của con người đã khiến anh một lần nữa sống và nhìn nhận một cách có ý thức về cuộc đời của chính mình.
Khi nào So sánh nhân vật Tôi và Chí PhèoNếu sự trỗi dậy của Mị đến từ nỗi nhớ về quá khứ tươi đẹp thì sự vươn lên của Chí được đánh thức bởi hơi ấm của bát cháo hành của Thị Nở. Bát cháo hành tượng trưng cho tình người – điều mà cả đời này anh chưa từng nghĩ sẽ có được. Sự chăm sóc từ bàn tay của một người phụ nữ thật mới mẻ và ấm áp đối với anh để anh tìm lại được con đường lương thiện.
“Anh ấy thấy mắt mình ướt” là hình ảnh đánh dấu sự vươn lên của con người trong Chí. Nam Cao gọi nước mắt là hạt ngọc của con người, nó cứu rỗi, rửa sạch mọi tội lỗi và giữ cho con người luôn trong sáng của lương tâm. Quá trình tự ý thức lên đến đỉnh điểm khi “Anh ấy rùng mình khi nghĩ đến rượu.”. Vì thứ anh thèm bây giờ không phải là mùi hăng của rượu mà là hương vị của sự lương thiện “Anh ấy muốn thành thật.”
Cái nhìn nhân đạo của nhà văn và sự khám phá vẻ đẹp tâm hồn con người
Khi nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, người đọc cảm nhận sâu sắc giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo trong hai tác phẩm A Phủ và Chí Phèo. Bằng cách ấy. Tác giả đã khái quát được bộ mặt của xã hội phong kiến tàn bạo. Đồng thời ca ngợi vẻ đẹp tâm hồn và sự vươn lên tìm kiếm lẽ sống của những con người cùng khổ.
Khác với các nhà văn hiện thực phê phán đương thời, Nam Cao và Tô Hoài không đi sâu miêu tả quá trình đói rách cơm áo của người nông dân, dù đó là một sự thật rất bình thường. Ông yêu nhân vật bằng cách nhấn mạnh giá trị hiện thực của những bi kịch cuộc đời nhân vật. Từ đó khi So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèongười đọc sẽ thấu hiểu rõ nỗi đau đòi quyền sống, quyền làm người và góp tiếng nói tố cáo xã hội bấy giờ.
Nếu không nhờ tấm lòng nhân đạo và tài năng xuất chúng, cả hai nhà văn đã không khiến người đọc xúc động đến thế khi So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo. Mỗi nhà văn có cách sáng tạo riêng, nhưng khi viết về người nông dân, họ luôn tập trung viết vào vẻ đẹp tiềm ẩn của nhân vật.
Qua bài báo So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, chúng ta đã hiểu rõ hơn vẻ đẹp nội tâm và sự trỗi dậy khát vọng sống mãnh liệt của hai nhân vật này. Từ đó, chúng ta có cái nhìn sâu sắc hơn về hình ảnh người nông dân trong xã hội phong kiến đầy bất công lúc bấy giờ. Nếu bạn có bất kỳ đề xuất hoặc câu hỏi nào về bài viết, So sánh nhân vật Tôi và Chí PhèoHãy để lại bình luận bên dưới để chúng ta cùng thảo luận nhé!
Xem thêm >>> So sánh nhân vật Tràng và A Phủ trong Vợ nhặt và Vợ chồng A Phủ
Xem thêm >>> So sánh nhân vật Tnú và Việt trong rừng xà nu và những đứa trẻ trong gia đình
Xem thêm nhiều bài viết hay về Hỏi Đáp Văn Học
So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo là sự so sánh thú vị để thấy rõ bản chất vốn dĩ đẹp đẽ của con người, đặc biệt là người nông dân lam lũ khi chúng ta có dịp đọc hai tác phẩm A Phủ (Tô Hoài) và Chí Phèo (Nam Cao). Dù bề ngoài xinh đẹp hay xấu xa như yêu quái, dù bị dồn đến bước đường cùng khốn cùng thì sâu thẳm bên trong hai nhân vật ấy vẫn ánh lên vẻ đẹp tâm hồn. Để hiểu rõ hơn về sự hồi sinh đó, chúng ta hãy Trường THPT Trần Hưng Đạo Đọc qua bài viết dưới đây để so sánh nhân vật Mị và Chí Phèo.
Giới thiệu Vợ chồng A Phủ (Tô Hoài) và Chí Phèo (Nam Cao)
Tô Hoài là một trong những nhà văn lớn của nền văn học Việt Nam hiện đại. Các tác phẩm của anh luôn thể hiện sự am hiểu sâu sắc, đặc biệt là về phong tục tập quán và đời sống sinh hoạt của các vùng văn hóa khác nhau trên đất nước ta. Anh thành công với những tác phẩm về động vật và đặc biệt ấn tượng với những tác phẩm về hiện thực cuộc sống và con người Tây Bắc. Nổi bật là truyện ngắn Sợi dây – bức tranh chân thực về cuộc sống của người dân nghèo miền núi và sức sống tiềm tàng của họ.
Nam Cao là nhà văn tiêu biểu của trào lưu văn học hiện thực phê phán trước Cách mạng. Anh luôn ý thức sâu sắc quan niệm nghệ thuật của mình, đồng thời yêu cầu nghệ thuật phải gắn liền với cuộc sống, chạm đến nỗi đau của con người để cất lên tiếng nói giành lại hạnh phúc.
Vì vậy, nhà văn phê phán toàn diện ý kiến cho rằng “nghệ thuật là ánh trăng lừa dối”, là kẻ thoát ly khỏi cuộc đời. Từ đó, ông đã mang đến cho kho tàng văn học Việt Nam những câu chuyện cổ tích Chí Phèobao năm qua vẫn giữ nguyên giá trị nhân đạo và hiện thực sâu sắc.
Khi nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèota có thể thấy cả hai tác giả đều hướng ngòi bút của mình vào cuộc sống khốn khó của người nông dân Việt Nam thời bấy giờ.
Nếu Nam Cao đi sâu khai thác hình tượng con quỷ Chí Phèo làng Vũ Đại với tất cả nỗi kinh hoàng, nhân văn thì Tô Hoài lại ngược lên vùng núi Tây Bắc để tìm kiếm hình tượng người con gái đẹp. xinh đẹp, chịu thương, chịu khó. Đọc hai tác phẩm trên, chúng ta không thể nào quên được hình ảnh của hai nhân vật Tôi và Chí Phèo, đặc biệt là sự hồi sinh đã trỗi dậy trong họ.
So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy rõ cuộc sống bế tắc của người nông dân lúc bấy giờ
Số phận của một cô gái xinh đẹp, tài năng nhưng bất hạnh
Miêu tả nhân vật Mị, Tô Hoài không tiếc lời ca ngợi một người con gái tài sắc vẹn toàn không kém ai. Cô gái vùng núi Tây Bắc xinh đẹp không những thế còn có tài thổi sáo khiến bao chàng trai trong và ngoài bản làng luôn khao khát có được cô. Đặc biệt, khác với phần đông Mê tự do, tự tôn, cô gái này không ngừng khao khát vươn lên trong cuộc sống bằng lao động.
Không chỉ có tâm hồn lãng mạn mà bên trong em còn toát lên vẻ đẹp của lòng hiếu thảo và bi kịch cuộc đời cô gái này cũng bắt đầu từ đó. Ba giơ “Duyên Nợ Làm Dâu” là cách báo hiếu duy nhất của tôi khi muốn trả nợ cho gia đình. Từ đó Mị trở thành nạn nhân của xã hội phong kiến bóc lột và là nạn nhân của hủ tục cưới xin thời bấy giờ.
Khi về làm vợ vua Lý, tôi đau khổ cả về thể xác lẫn tinh thần. Tôi bị bóc lột sức lao động một cách tàn bạo, phải làm việc suốt ngày đêm và bị nhốt trong một vòng quay công việc chật hẹp. Sự so sánh hai nhân vật Tôi và Chí Phèo đã nhận ra và nhận ra cuộc sống bất hạnh, nhiều đau khổ của người dân trong chế độ cũ.
Dưới ngòi bút của nhà văn Tô Hoài, Tôi xuất hiện như một công cụ biết nói, và sau đó tôi đã hơn một lần khóc nức nở không thua gì một con ngựa. Cuộc sống của tôi đang dần được vật chất hóa. Bên cạnh đó, Mị còn bị chính chồng mình đánh đập, hành hạ một cách dã man và vô lý.
Số phận của một kẻ du côn với bản chất hiền lành vốn có của Chí Phèo
Khi nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, ta thấy Mị đã tủi nhục rồi nhưng qua đó ta thấy rõ hơn nỗi cơ cực của cuộc đời Chí. Sự ra đời của anh vốn dĩ không may mắn, với hình ảnh một đứa bé bị bỏ rơi trong cái lò gạch cũ.
Nam Cao dường như để cho nhân vật của mình lớn lên, trưởng thành giữa tình yêu thương của người dân làng Vũ Đại, đó là sự khẳng định Chí Phèo vốn dĩ là người có bản tính hiền lành, chu đáo. Chỉ sau đó, nhà văn mới giở ngòi bút của mình vào sự tha hóa, khốn cùng của cuộc đời nhân vật một cách tàn nhẫn nhất.
Nam Cao không ngại để nhân vật của mình trở thành hình tượng của một con quỷ dữ, mở đầu truyện là hình ảnh “hắn vừa đi vừa chửi…” và sau đó là nhiều hình ảnh tát vào mặt, đi vào và ngoài. tù nhiều lần. Chính nhà tù thực dân oan trái đã lấy đi ở Chí sự hiền lành, lương thiện và trả lại một con người mất cả nhân tính.
Nét sắc sảo trong giọng văn của nhà văn là bức tường thuật chân thực về một xã hội phong kiến thối nát bấy giờ, nơi chỉ có sự bóc lột và đẩy những người lương thiện đến tận cùng đau khổ. Việc phân tích diễn biến tâm trạng và diễn biến tâm lí của Chí giúp làm nổi bật sự so sánh giữa nhân vật Mị và Chí Phèo.
Hồi sinh nhân vật thông qua các tình huống truyện độc đáo
Mong muốn mãnh liệt của tôi được sống qua tâm trạng và hành động của tôi trong một đêm xuân tình yêu
Hiện thực tôi đang sống là một thực tại tăm tối, ngột ngạt khiến cô ấy trở thành một cái bóng mờ ảo, sống mà như chết. Nhưng một lần nữa quá khứ lại gọi về khiến cô gái này rạo rực, rạo rực với niềm vui sống và khát vọng tự do. Chất xúc tác khiến tôi sống lại là tiếng sáo, mùi rượu nồng và tình yêu của mùa xuân. “tiếng sáo gọi bạn yêu bay lượn trên phố …”
Nhà văn đã dùng từ hoa huệ để gợi tả tiếng sáo một cách mời gọi, nó khiến Mị không thể ngồi yên với quá khứ mà đánh thức khát vọng đi chơi mùa xuân trong nàng. Tôi đã có những hành động táo bạo ”.Tôi không nói, tôi vào góc nhà lấy ống mỡ cuộn lại một đoạn… Tôi quấn tóc, tôi với lấy chiếc váy hoa, tôi muốn đi ra ngoài ”.
Những suy nghĩ và hành động vội vã ấy đã cho thấy Mị không còn sợ hãi hiện tại nữa, trong đầu cô giờ chỉ xốn xang bởi tiếng sáo và khát vọng sống. Diễn biến tâm trạng của Chí Phèo theo từng đợt sóng tâm lý thể hiện rõ khát vọng sống của hắn, đồng thời cũng giúp ta có cái nhìn cụ thể khi so sánh nhân vật Mị và Chí Phèo.
Sự vươn lên của Mị một lần nữa được nhấn mạnh khi bắt gặp hình ảnh A Phủ “một dòng nước mắt lấp lánh trườn dài trên gò má sạm đen.” Tình yêu thương đồng loại trong Mị nảy sinh từ sự đồng cảm, xót thương cho chính cuộc đời mình.
Nhà văn đã miêu tả hàng loạt hành động Mị cứu A Phủ nhẹ nhàng, cẩn thận với những câu nhắc nhở “đi ngay” để A Fu có thể bỏ trốn mà sống. Sau đó, đỉnh điểm của sự trỗi dậy của khát vọng được sống với Tôi là tiếng nói trong sự phức tạp đáng sợ của tâm lý ”.A Fu để tôi đi với … Tôi sẽ chết ở đây “
Từ sự rung cảm trước tiếng sáo đêm xuân đến liều mạng cắt dây trói cho A Phủ cho thấy Mị đã dũng cảm giải thoát cuộc đời mình khỏi cường quyền. Bước chân của tôi đã phá bỏ sự áp bức của chế độ lúc bấy giờ và cho thấy sức sống tiềm tàng của tôi. Tô Hoài ca ngợi vẻ đẹp của người phụ nữ Tây Bắc, đồng thời khẳng định khát vọng sống, khát vọng hạnh phúc của con người dù trong hoàn cảnh bế tắc.
Hành trình trở lại nhân gian của Chí Phèo
Sự tàn bạo của xã hội đã bóp chết một con người, nhưng chỉ cần sự tác động nhỏ của tình người, bước chân của con quỷ đã dừng lại, đánh dấu sự trở lại của một kiếp người. “Anh ấy không bao giờ tỉnh dậy. Và anh ấy không bao giờ tỉnh dậy để biết mình đang ở trên thế giới này ”..
Hai câu liên tiếp dường như mang một ý nghĩa nhưng lại mở ra một bước ngoặt về “Đầu tiên” của Chí từ ngày hư hỏng. Đây không chỉ là sự đánh thức về thể xác mà còn là sự thức tỉnh của tâm hồn.
Lần đầu tiên anh cảm nhận được hơi thở của cuộc sống và mơ hồ về những giấc mơ ngày xưa “Rõ ràng, đã có lúc anh ấy mong ước một gia đình nhỏ.”. Chi tiết này như nút thắt của câu chuyện cổ tích và cũng là nút thắt của cuộc đời Chí, sự tự ý thức và vươn lên của con người đã khiến anh một lần nữa sống và nhìn nhận một cách có ý thức về cuộc đời của chính mình.
Khi nào So sánh nhân vật Tôi và Chí PhèoNếu sự trỗi dậy của Mị đến từ nỗi nhớ về quá khứ tươi đẹp thì sự vươn lên của Chí được đánh thức bởi hơi ấm của bát cháo hành của Thị Nở. Bát cháo hành tượng trưng cho tình người – điều mà cả đời này anh chưa từng nghĩ sẽ có được. Sự chăm sóc từ bàn tay của một người phụ nữ thật mới mẻ và ấm áp đối với anh để anh tìm lại được con đường lương thiện.
“Anh ấy thấy mắt mình ướt” là hình ảnh đánh dấu sự vươn lên của con người trong Chí. Nam Cao gọi nước mắt là hạt ngọc của con người, nó cứu rỗi, rửa sạch mọi tội lỗi và giữ cho con người luôn trong sáng của lương tâm. Quá trình tự ý thức lên đến đỉnh điểm khi “Anh ấy rùng mình khi nghĩ đến rượu.”. Vì thứ anh thèm bây giờ không phải là mùi hăng của rượu mà là hương vị của sự lương thiện “Anh ấy muốn thành thật.”
Cái nhìn nhân đạo của nhà văn và sự khám phá vẻ đẹp tâm hồn con người
Khi nào So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, người đọc cảm nhận sâu sắc giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo trong hai tác phẩm A Phủ và Chí Phèo. Bằng cách ấy. Tác giả đã khái quát được bộ mặt của xã hội phong kiến tàn bạo. Đồng thời ca ngợi vẻ đẹp tâm hồn và sự vươn lên tìm kiếm lẽ sống của những con người cùng khổ.
Khác với các nhà văn hiện thực phê phán đương thời, Nam Cao và Tô Hoài không đi sâu miêu tả quá trình đói rách cơm áo của người nông dân, dù đó là một sự thật rất bình thường. Ông yêu nhân vật bằng cách nhấn mạnh giá trị hiện thực của những bi kịch cuộc đời nhân vật. Từ đó khi So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèongười đọc sẽ thấu hiểu rõ nỗi đau đòi quyền sống, quyền làm người và góp tiếng nói tố cáo xã hội bấy giờ.
Nếu không nhờ tấm lòng nhân đạo và tài năng xuất chúng, cả hai nhà văn đã không khiến người đọc xúc động đến thế khi So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo. Mỗi nhà văn có cách sáng tạo riêng, nhưng khi viết về người nông dân, họ luôn tập trung viết vào vẻ đẹp tiềm ẩn của nhân vật.
Qua bài báo So sánh nhân vật Tôi và Chí Phèo, chúng ta đã hiểu rõ hơn vẻ đẹp nội tâm và sự trỗi dậy khát vọng sống mãnh liệt của hai nhân vật này. Từ đó, chúng ta có cái nhìn sâu sắc hơn về hình ảnh người nông dân trong xã hội phong kiến đầy bất công lúc bấy giờ. Nếu bạn có bất kỳ đề xuất hoặc câu hỏi nào về bài viết, So sánh nhân vật Tôi và Chí PhèoHãy để lại bình luận bên dưới để chúng ta cùng thảo luận nhé!
Xem thêm >>> So sánh nhân vật Tràng và A Phủ trong Vợ nhặt và Vợ chồng A Phủ
Xem thêm >>> So sánh nhân vật Tnú và Việt trong rừng xà nu và những đứa trẻ trong gia đình
[/box]
#sánh #nhân #vật #Mị #và #Chí #Phèo #để #thấy #sự #hồi #sinh #tâm #hồn #con #người
[/toggle]
Bạn thấy bài viết So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Văn học
#sánh #nhân #vật #Mị #và #Chí #Phèo #để #thấy #sự #hồi #sinh #tâm #hồn #con #người
Trả lời