Tại huyện mới Ia H’Drai, các khu dân cư mới hình thành tập trung, quần tụ ở các xã biên giới, được những cánh rừng cao su 20 năm tuổi che chở, bao bọc.
Được thông báo có khách đến thăm nhà, chị Hà Thị Lan (SN 1988), nữ công nhân ưu tú của Nông trường Cao su Suối Cát (Công ty Cao su Sa Thầy) bỗng trở nên hoang mang. Chị là gương mặt tiêu biểu, đã nhận được nhiều bằng khen của Công đoàn Tập đoàn Cao su Việt Nam, Công ty Cao su Sa Thầy, bằng khen của tỉnh Kon Tum, huyện Ia H’Drai, đang được bồi dưỡng kết nạp Đảng để tham gia công tác nữ công xã Ia Dom…
Mơ Ia H’Drai
Tết 2011 sẽ là cái Tết khó quên đối với đôi vợ chồng trẻ Lò Văn Dựa (người Thái, sinh năm 1987) và Hà Thị Lan (cô gái Mường, sinh năm 1988) ở vùng đất Quan Sơn (Thanh Hóa).
Số là, người thân của anh Lie, chị Lan làm công nhân Công ty Cao su Sa Thầy (huyện Ia H’Drai, tỉnh Kon Tum) về quê ăn Tết sau mấy năm xa quê. Trong bữa cơm sum họp đầm ấm đầu năm, Lan và Dựa được nghe chuyện một công ty cao su đang tuyển công nhân, ký hợp đồng dài hạn, có chế độ chính sách, được đóng bảo hiểm. Chưa hết, công ty còn tặng đất thổ cư, hỗ trợ tiền xây nhà… Ước mơ của đôi vợ chồng trẻ đang chật vật mưu sinh ở vùng quê nghèo miền Tây Thanh Hóa…
Nhưng lúc ấy, trái tim của đôi lứa vẫn chia làm hai nửa. Từ khi còn nhỏ, Lan chưa bao giờ bước chân ra khỏi vùng núi có nhiều tre và được trồng theo mùa. Khi nông nhàn, họ vào rừng hái măng về làm măng khô đem bán, rồi đi làm thuê, làm thuê… Sau này, họ nhận khoán chăm sóc rừng, mỗi héc-ta được vài trăm nghìn đồng/năm. Cuộc sống bấp bênh lấy ngắn nuôi dài, kiếm được đồng nào nhẵn đồng đó, cứ đổ mồ hôi là hết sạch tiền, không có thu nhập ổn định.
Lên Kon Tum làm công nhân cao su như lời người thân kể lại, Lan không tin đó là sự thật, nghĩ đó là ước mơ xa tầm với. Hai vợ chồng nông dân, không biết gì về cây cao su, không biết cạo mủ, không bằng cấp, không có nghề…, làm sao được công ty nhận?
Cái khó nữa là hai đứa con đỏ hỏn vẫn đang lớn, cả nhà cõng nhau vào vùng đất mới, cứ hiểu là “khai hoang” thì lấy ai chăm sóc, nuôi dưỡng? Và nếu được chấp nhận thì có thực hiện được hay không? Trong khi đó, ở vùng quê nghèo miền núi như Lan, nếu không xin được việc làm, không có tiền chạy chọt thì cũng cần người quen dẫn đường…
Những lo lắng ấy cứ dày vò cô gái Mường Hà Thị Lan, mất ăn mất ngủ. Chồng Lan là Lò Văn Dựa – chàng trai người Thái hiền lành, chăm chỉ nhưng cũng hay lo lắng, muộn phiền không kém gì vợ. Sau mấy đêm mất ngủ, Dựa động viên vợ lên đường. Hai đứa con rời quê được ông bà nội nhận nuôi, hai vợ chồng khăn gói lên Sa Thầy với ước mơ mang tên “cây cao su” mà Lan chưa từng thấy ngoài đời. Cao su Sa Thầy đón Hà Thị Lan, Lò Văn Dựa như thế…
“Thời gian đầu buồn lắm, nhớ nhà, nhớ con chỉ muốn bỏ về thăm con. Nhưng tôi nghĩ, nếu đã quyết tâm đi thì phải làm được. Bỏ nghề mà nhiều người cảm thấy có lỗi, nhất là nơi đã mở rộng cánh cửa chào đón mình”, Lan kể lại câu chuyện 12 năm trước.
Căn nhà gỗ của vợ chồng bà Lan dựng trên lô đất mà Công ty cao su Sa Thầy cấp cho công nhân, đúng như lời bà con kể trong bữa cơm đầu năm, rộng 10m, sâu 50m, vuông vắn đẹp đẽ. Sau nhà, ông Dựa đã bỏ công, vỡ một mảnh đất ở khu vực đồi dốc để trồng điều. Vườn điều sau gần chục năm đã phát triển rực rỡ. Trên cơ sở làm thêm diện tích chuồng trại để thả hai con lợn nái sinh sản, mỗi năm xuất bán vài lứa lợn giống. Thêm gà, vịt thả rong, thêm thực phẩm tươi sống…
Quốc lộ 14C được làm mới, thảm nhựa đẹp đẽ chạy qua vùng biên giới, đánh thức huyện mới Ia H’Drai. Nhà Lan trở thành đất mặt đường. Cả khu dân cư xã Ia Dom gồm 3 thôn, phần lớn nằm ven đường quốc lộ bỗng bừng sáng…
Giám đốc Nông trường Cao su Suối Cát, ông Hoàng Văn Nguyên, trên đường từ nông trường về thăm nhà người công nhân giỏi nhất của mình tên là Hà Thị Lan, khoe: “Hai vợ chồng này tính xây nhà, tiền cũng đã chuẩn bị sẵn nhưng còn chần chờ gì nữa vì chưa đủ tuổi. Ở Nông trường Suối Cát, chị Lan là một tấm gương tiêu biểu, giỏi việc công ty, đảm việc nhà, nhiệt tình tham gia công tác xã hội, cả hai vợ chồng đều làm kinh tế giỏi”.
Nghe anh Nguyên kể, chúng tôi cũng thấy nao nao trước niềm hạnh phúc của vợ chồng anh Dựa. Trong căn nhà nhỏ nhưng sạch sẽ ngăn nắp, Trò chuyện, pha trà mời khách. Cạnh đó, gần chục bao tải cám chất đống là thức ăn sẵn cho đàn lợn phía sau nhà.
“Ở trang trại đa số là lao động nước ngoài như chúng tôi. Họ vào Sa Thầy nửa đầu năm 2011. Phụ nữ Thái, Mường tập hợp thành đội văn nghệ, tổ chức các sự kiện mặc trang phục lễ hội của người Mường, Thái và biểu diễn trong các hội thi cấp công ty, huyện, tỉnh. Các anh đang động viên chúng tôi mang khung cửi về lập làng dệt thổ cẩm. Phụ nữ Thái, Mường ai cũng biết trải, dệt thổ cẩm nên chẳng mấy chốc”, Hà Thị Lan nói về ý định hồ hởi của mình, khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn bỗng đỏ bừng.
Tôi ngước nhìn bức tường gỗ giữa nhà, những tấm bằng khen, giấy khen của vợ chồng chị Lan, nhiều nhất được treo chật kín không còn chỗ, chồng giấy khen khác phải bọc trong túi ni lông, đặt lên trên chiếc bình gỗ mà ông Đậu mới mang từ quê Quan Sơn ra với ý định trang trí cho ngôi nhà mới.
Vào Sa Thầy được vài năm, khi cuộc sống tạm ổn định, vợ chồng anh đón hai con về ở cùng. Quái, thằng lớn năm nay học lớp 9, cao hơn bố nó cả cái đầu. Cô thứ hai đã nghỉ hè và vào lớp 3, đen nhẻm, ở trần và khỏe mạnh như một cô gái Jrail, Bahnar, Êđê… chính hiệu.
Ông Đấu ngoài việc chăm sóc, cạo mủ 2.000 cây cao su nhận khoán của nông trường, còn mua xe công nông cho bà con trong xã. Nông trường ưu ái vận chuyển phân đạm bón vườn cao su cho vợ chồng chị Lan. Hà Thị Lan là một trong số nhiều lao động ngoại tỉnh vào Tây Nguyên làm cao su, sớm có cuộc sống ổn định trên vùng đất mới.
Cư trú tại Ia Tơi
Khu dân cư 41 xã Ia Tơi (huyện Ia H’Drai) là khu dân cư mới hình thành khoảng 6 năm nay. Tuy nhiên, nơi đây có gần 50 nóc nhà dân cư nằm dọc con đường khoét từ ngã ba vào trung tâm xã, an ninh trật tự hơn nhờ có trụ sở công an xã đứng chân ngay đầu đường vào thôn.
Một cây bơ bẽn lẽn đứng bên vệ đường đất đỏ, dấu hiệu cho thấy nó mới được trồng cách đây vài năm, khi người dân đến sinh sống, lập ấp. Chỉ mười năm nữa thôi, nó sẽ vụt trở thành một cái cây cứng cáp, và theo thời gian, nó sẽ là một cây cổ thụ trên một vùng đất mới, xung quanh là những khu dân cư đông đúc và yên bình.
Do Võ Công Mỹ (SN 1988, quê Bình Định), Giám đốc Nông trường Mo Ray 4 (Công ty Cao su Chư Mom Ray) gọi chị em đến nhà anh Vi Văn Dư – công nhân của nông trường để đón khách, khoảng 10 phút sau hơn chục công nhân có mặt. Tiếng cười nói rôm rả giữa trưa hè.
Anh Vi Văn Dư có lẽ là người vui nhất, bởi ngoài ngôi nhà mới xây xong, bên hông nhà là chiếc xe máy mới tinh vừa mang về chưa kịp gắn biển số. Đồng nghiệp cũng là hàng xóm ở khu dân cư 41 của Dư, hầu hết đều đi xe máy cũ, có chiếc chỉ còn trơ khung, là phương tiện di chuyển từ nhà đến các lô cao su mà họ nhận khoán chăm sóc, cạo mủ… hàng ngày. Vì vậy, những ánh mắt khi nhìn chiếc xe chưa dán tem của Du đều có những ánh nhìn gần như ghen tị.
“Tôi mua trả góp, 22 triệu đồng”, anh Dư nói. “Khi nào muốn có xe mới nhớ mời cả khu tham dự nhé,” Anh tôi nhìn Du cười.
Nông trường Mom Ray 4 do ông Võ Công Mỹ quản lý có diện tích 1.375ha, trong đó phần lớn diện tích cao su đang cho khai thác mủ, với 236 công nhân, mỗi người được phân công phụ trách một lô 2.000 cây, vừa chăm sóc vừa cạo mủ. Mỗi tháng, tính theo sản lượng mủ, mỗi công nhân có thu nhập trên dưới 7 triệu đồng. Thời kỳ cao điểm, giá mủ cao su cao, thu nhập có thể lên đến hơn chục triệu đồng.
Công nhân nông trường Mom Ray 4 hầu hết là người Mường, người Thái ở Quan Hóa (Thanh Hóa) “đầu quân” từ năm 2011, nhiều người trước đó đã đi làm cao su ở các tỉnh khác, nhiều người ở quê được bạn bè giới thiệu dắt díu nhau đi làm công nhân. Thế là, rất nhanh chóng, các bản Mường, Thái Quan Hóa – Bá Thước trên vùng đất mới Kon Tum sớm ổn định và đi vào nền nếp.
Chị Vi Thị Danh (30 tuổi), làm công nhân ở Chư Mom Ray được 4 năm cho biết: “Quê em ngày xưa chỉ có cây luồng, hàng ngày lên rừng chặt luồng thuê, ít đất trồng lúa, nuôi gà, lợn. Làm công nhân cao su ổn định hơn, có lương hàng tháng, công việc cạo mủ cao su lại được chỉ dạy, hướng dẫn, đào tạo nên em làm rất nhanh. Theo quy định của hợp đồng, lô nào mình chăm sóc kỹ, cạo đúng mủ, sản lượng nhiều, thu nhập nhiều nên ai cũng cố gắng, nỗ lực. Tôi chăm sóc cây cao su như chăm sóc chính cái cây của mình”, ông Danh nói.
Cũng như Danh, cô công nhân trẻ Ngân Thị Nở, sinh năm 1994, có 3 người con, cũng quyết định đến Ia H’Drai lập nghiệp. Dù vất vả nhưng hàng ngày, dậy sớm từ 1 giờ sáng cạo mủ cho kịp khi mặt trời lên, những dòng nhựa trắng như giọt sữa bò hòa quyện vào nhau, từ khắp các thân cây, từ tất cả các lô cao su trên Ia H’Drai, đồng loạt tụ về cốc bên dưới, kêu râm ran như một bản hòa ca của vùng đất đỏ bazan.
Tại huyện mới Ia H’Drai, những khu dân cư mới hình thành, quần tụ, tập trung chủ yếu là công nhân nông trường cao su đã hình thành, là nơi ấm áp trên các xã biên giới Ia Đal, Ia Dom, Ia Tơi, được che chở, bao bọc bởi những cánh rừng cao su 20 năm tuổi.
Nhớ để nguồn bài viết này:
Quần cư dưới tán rừng cao su ở Ia H’Drai của website thpttranhungdao.edu.vn
Chuyên mục: Phong thủy
Đặt mâm cúng tất niên cuối năm 2022 tại đây: cungtatnien.com
#Quần #cư #dưới #tán #rừng #cao #ở #HDrai
Trả lời