Cùng đọc bài viết với Phòng Giáo dục và Tập huấn Sa Thầy Đức Phật dạy hãy trân trọng từng điều nhỏ nhặt – Chúng ta đã ý thức được điều này chưa?.
Qua người môn đệ của mình, Đức Phật dạy hãy trân trọng từng món đồ nhỏ vì những gì chúng ta nhìn thấy là quần áo và thức ăn đơn giản trước mắt, nhưng nó chứa đựng công sức của vô số người.
Bạn đang xem: Phật dạy trân trọng từng điều nhỏ nhặt – Chúng ta đã biết điều này chưa?
Đức Phật dạy môn đệ thói xấu trong ăn và mặc
Trong thời Đức Phật tại thế, các môn đệ của Ngài đều được người dân cho y phục và thực phẩm. Trong số đó, có một người, mới mặc quần áo bẩn hai ba ngày, ko biết va vào đâu nhưng mau sờn, rách chỗ này chỗ kia, tức khắc thay đồ mới.
Ko chỉ vậy, thói quen ăn uống của môn đệ cũng rất thoải mái, thường ko ăn hết cơm đã vứt đi, ko cần lo lắng hay giữ gìn những thứ mình có.
Thấy việc này lặp đi lặp lại nhiều lần, Đức Phật liền gọi người môn đệ này tới và bảo anh ta hãy cởi áo cà-sa ở trong vài ngày, rồi ăn mặc như một cư sĩ và vào thành khất thực.
Theo phong tục, môn đệ mỗi ngày vào thành nhận lễ vật, những người trước kia cúng dường tới nay đều quay lưng ko cho, nên phải ra về.
Vừa thấy ông trở về, Đức Phật hỏi:
– Hôm nay cúng gì?
“Bạch Thế Tôn, hôm nay con có thể mặc thường phục, con sẽ ko nhận vật gì. Xin Thế Tôn cho con mặc lại áo cà-sa.
“Thật xui xẻo, tôi định trả lại cho bạn chiếc áo choàng nhưng bạn đã gửi cho tôi để giữ, nhưng tôi quên mất nó ở đâu.” Chà, đây là một đống bông gòn, bạn có thể lấy nó và tự may áo choàng cho mình và mặc nó.
Đức Phật vừa nói vừa đưa tay đưa cho môn đệ một chùm bông gòn, nhưng anh ta nhận lấy và tự nghĩ, làm sao mình có thể may quần áo bằng những thứ này? Anh hỏi với giọng mỉa mai:
– Thưa Hòa thượng, con ko phải là phù thủy, làm sao con có thể may áo bằng bông gòn này?
Phật dạy:
– Chiếc áo choàng được làm bằng bông, bạn ko cần phải là một pháp sư để làm điều đó; Có một vài công việc cố định phải làm, và người nào cũng có thể làm được. Nhưng để biến bông thành vải thì rất vất vả, phải hái bông, kéo thành sợi, dệt thành vải, rồi cắt và khâu thành áo. Chiếc áo cà sa nhưng bạn đang cần, bạn phải làm sao để có được nó.
Nghe Đức Phật giảng giải, người này rất ngạc nhiên nên hỏi lại:
– Ôi trời, khó chịu thế sao?
– Đúng vậy, muốn làm kasha phải trải qua biết bao gian nan. Vì vậy, bạn phải biết cách chăm sóc mọi thứ, ko chỉ quần áo. Tôi thấy anh đó lãng phí cơm của mình tương tự.
Bạn phải biết, một hạt gạo có được là do công sức của người nông dân. Muốn có thóc gạo nấu cơm thì phải gieo mạ, nhặt cỏ, bón phân, tưới nước v.v… Chúng tôi sống được qua ngày bình yên như thế này là nhờ sự hỗ trợ của biết bao người.
Chúng ta ko nên quên ơn đó, nhưng phải dùng tấm lòng hàm ơn để giữ gìn những vật họ cúng dường cho mình, và dùng tinh tấn tu hành để đền đáp ân nhân.
Luôn ý thức tránh lãng phí
Có thể thấy rằng, đơn giản như một chiếc áo nhưng chúng ta khoác lên mình, đó cũng là sự liên kết công sức của rất nhiều người, nhiều điều kiện không giống nhau. Từng hạt gạo chúng ta ăn cũng giống tương tự, thật ko dễ dàng gì để chúng có trong bữa ăn hàng ngày của gia đình bạn bởi ngoài kia biết bao hạt gạo đã bị bão táp vùi dập, thối rữa, trôi theo công. sức mạnh của nhân dân.
Qua câu chuyện trên, Đức Phật dạy hãy trân trọng từng món đồ nhỏ ko phải vì tham lam, nhưng chỉ muốn dạy cho các môn đệ của mình một bài học là ko nên lãng phí bất kỳ thứ gì trên đời này, kể cả quả. Báo rác thực phẩm cũng rất đáng sợ.
Đức Thế Tôn đã dạy các Tỳ kheo biết thọ hưởng các vật cúng dường một cách chừng mực; và Ngài dạy các môn đệ, nếu Tỳ kheo nhận của thí chủ dù chỉ một hạt gạo cúng dường, nhưng ko làm lợi ích cho họ, thì Tỳ khưu đó phải nghĩ tới mình, bằng một hạt gạo do Ni sư cúng dường. thí chủ nặng như núi Tu Di.
Chúng ta được cơm ăn áo mặc hàng ngày nên ko hiểu nỗi thiếu thốn lúc ko có họ, luôn coi mọi thứ là đương nhiên nhưng ko biết quý trọng hay ko chút nghĩ ngợi gì về nó.
Thực ra, vì sự thiếu hiểu biết của chúng ta dẫn tới sự lãng phí trong ngày nay, thái độ sai trái với những gì chúng ta có cũng là một sự thiếu hiểu biết. Chúng ta ko đủ trí tuệ để trông thấy nhân quả của những tật xấu này của mình, nên chúng ta ko sợ hãi, ko tự răn mình trong từng việc nhỏ dù là miếng ăn, miếng mặc.
Trong cuộc sống, có rất nhiều người lãng phí mớ rau, bát cơm, một tờ giấy hay một ly nước. Họ cho rằng những điều phổ biến, giản đơn trong cuộc sống, bỏ đi một tẹo cũng chỉ là chuyện nhỏ. Nhưng hãy nghĩ về toàn cầu 7 tỷ người như họ, những nguồn tài nguyên này đã lãng phí biết bao nhiêu.
Hơn nữa, với cái nhìn nhân quả, nhất là tình trạng lãng phí của chúng ta hiện nay, vấn đề nêu trên ko còn là vấn đề nhỏ, khiến nhiều người phải day dứt lương tâm. Bởi vì sự phung phí vô độ tài sản vật chất sẽ mang tới hậu quả thế tất là nạn đói nếu chúng ta ko thay đổi cách sống về sản xuất và tiêu dùng trên toàn cầu này.
Sống trong thời đại tăng trưởng hiện đại, nói tới chuyện tiết kiệm cơm ăn áo mặc, nhiều người nghĩ sao khó quá. Hồ hết chúng ta, dù ăn hay mặc, chỉ nghĩ tới sự thoải mái của ý thức nhưng ko cân nhắc kỹ xem bữa ăn nào là đủ, quần áo mặc bao nhiêu. Lúc có tiền, chúng ta thường có xu thế ăn thật nhiều, sắm quần áo càng nhiều càng tốt, nhưng càng ăn lại càng thèm, càng có nhiều càng thấy thiếu.
Điều này xuất phát từ lòng tham nên chúng ta khó kiểm soát được bản thân, vẫn tuân theo ý mình thích nhưng ko suy nghĩ trước nghĩ sau.
Nhưng phải tới lúc dịch bệnh ập tới như mấy năm gần đây, chúng tôi mới thấy quý từng cọng rau lúc cả tuần trời dù có nhiều tiền cũng ko sắm được ở đâu. Vì vậy, trong cuộc đời này, dù một ngọn cỏ hay một cành cây đều quý giá và cần được giữ gìn cẩn thận. Hãy luôn hiểu và trân trọng công sức và tấm lòng của những người đã làm nên những điều đó.
Tuy nhiên, điều đáng mừng là hiện nay rất nhiều người đã thức tỉnh và mở đầu thực hành lối sống tối giản, họ nỗ lực thực hành từng việc nhỏ hàng ngày ở nhà, từ quét dọn tới ý thức. trong y phục. Nhiều người trong số họ đã thừa hưởng lợi từ việc làm đúng và đang nỗ lực san sớt để nhiều người học hỏi và tuân theo.
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Tập huấn Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Phật dạy quý trọng từng món đồ nhỏ – Ta đã ý thức việc này chưa?” state=”close”]
Phật dạy quý trọng từng món đồ nhỏ – Ta đã ý thức việc này chưa?
Hình Ảnh về: Phật dạy quý trọng từng món đồ nhỏ – Ta đã ý thức việc này chưa?
Video về: Phật dạy quý trọng từng món đồ nhỏ – Ta đã ý thức việc này chưa?
Wiki về Phật dạy quý trọng từng món đồ nhỏ – Ta đã ý thức việc này chưa?
Phật dạy quý trọng từng món đồ nhỏ – Ta đã ý thức việc này chưa? -
Cùng đọc bài viết với Phòng Giáo dục và Tập huấn Sa Thầy Đức Phật dạy hãy trân trọng từng điều nhỏ nhặt - Chúng ta đã ý thức được điều này chưa?.
Qua người môn đệ của mình, Đức Phật dạy hãy trân trọng từng món đồ nhỏ vì những gì chúng ta nhìn thấy là quần áo và thức ăn đơn giản trước mắt, nhưng nó chứa đựng công sức của vô số người.
Bạn đang xem: Phật dạy trân trọng từng điều nhỏ nhặt - Chúng ta đã biết điều này chưa?
Đức Phật dạy môn đệ thói xấu trong ăn và mặc
Trong thời Đức Phật tại thế, các môn đệ của Ngài đều được người dân cho y phục và thực phẩm. Trong số đó, có một người, mới mặc quần áo bẩn hai ba ngày, ko biết va vào đâu nhưng mau sờn, rách chỗ này chỗ kia, tức khắc thay đồ mới.
Ko chỉ vậy, thói quen ăn uống của môn đệ cũng rất thoải mái, thường ko ăn hết cơm đã vứt đi, ko cần lo lắng hay giữ gìn những thứ mình có.
Thấy việc này lặp đi lặp lại nhiều lần, Đức Phật liền gọi người môn đệ này tới và bảo anh ta hãy cởi áo cà-sa ở trong vài ngày, rồi ăn mặc như một cư sĩ và vào thành khất thực.
Theo phong tục, môn đệ mỗi ngày vào thành nhận lễ vật, những người trước kia cúng dường tới nay đều quay lưng ko cho, nên phải ra về.
Vừa thấy ông trở về, Đức Phật hỏi:
- Hôm nay cúng gì?
“Bạch Thế Tôn, hôm nay con có thể mặc thường phục, con sẽ ko nhận vật gì. Xin Thế Tôn cho con mặc lại áo cà-sa.
"Thật xui xẻo, tôi định trả lại cho bạn chiếc áo choàng nhưng bạn đã gửi cho tôi để giữ, nhưng tôi quên mất nó ở đâu." Chà, đây là một đống bông gòn, bạn có thể lấy nó và tự may áo choàng cho mình và mặc nó.
Đức Phật vừa nói vừa đưa tay đưa cho môn đệ một chùm bông gòn, nhưng anh ta nhận lấy và tự nghĩ, làm sao mình có thể may quần áo bằng những thứ này? Anh hỏi với giọng mỉa mai:
- Thưa Hòa thượng, con ko phải là phù thủy, làm sao con có thể may áo bằng bông gòn này?
Phật dạy:
– Chiếc áo choàng được làm bằng bông, bạn ko cần phải là một pháp sư để làm điều đó; Có một vài công việc cố định phải làm, và người nào cũng có thể làm được. Nhưng để biến bông thành vải thì rất vất vả, phải hái bông, kéo thành sợi, dệt thành vải, rồi cắt và khâu thành áo. Chiếc áo cà sa nhưng bạn đang cần, bạn phải làm sao để có được nó.
Nghe Đức Phật giảng giải, người này rất ngạc nhiên nên hỏi lại:
- Ôi trời, khó chịu thế sao?
– Đúng vậy, muốn làm kasha phải trải qua biết bao gian nan. Vì vậy, bạn phải biết cách chăm sóc mọi thứ, ko chỉ quần áo. Tôi thấy anh đó lãng phí cơm của mình tương tự.
Bạn phải biết, một hạt gạo có được là do công sức của người nông dân. Muốn có thóc gạo nấu cơm thì phải gieo mạ, nhặt cỏ, bón phân, tưới nước v.v... Chúng tôi sống được qua ngày bình yên như thế này là nhờ sự hỗ trợ của biết bao người.
Chúng ta ko nên quên ơn đó, nhưng phải dùng tấm lòng hàm ơn để giữ gìn những vật họ cúng dường cho mình, và dùng tinh tấn tu hành để đền đáp ân nhân.
Luôn ý thức tránh lãng phí
Có thể thấy rằng, đơn giản như một chiếc áo nhưng chúng ta khoác lên mình, đó cũng là sự liên kết công sức của rất nhiều người, nhiều điều kiện không giống nhau. Từng hạt gạo chúng ta ăn cũng giống tương tự, thật ko dễ dàng gì để chúng có trong bữa ăn hàng ngày của gia đình bạn bởi ngoài kia biết bao hạt gạo đã bị bão táp vùi dập, thối rữa, trôi theo công. sức mạnh của nhân dân.
Qua câu chuyện trên, Đức Phật dạy hãy trân trọng từng món đồ nhỏ ko phải vì tham lam, nhưng chỉ muốn dạy cho các môn đệ của mình một bài học là ko nên lãng phí bất kỳ thứ gì trên đời này, kể cả quả. Báo rác thực phẩm cũng rất đáng sợ.
Đức Thế Tôn đã dạy các Tỳ kheo biết thọ hưởng các vật cúng dường một cách chừng mực; và Ngài dạy các môn đệ, nếu Tỳ kheo nhận của thí chủ dù chỉ một hạt gạo cúng dường, nhưng ko làm lợi ích cho họ, thì Tỳ khưu đó phải nghĩ tới mình, bằng một hạt gạo do Ni sư cúng dường. thí chủ nặng như núi Tu Di.
Chúng ta được cơm ăn áo mặc hàng ngày nên ko hiểu nỗi thiếu thốn lúc ko có họ, luôn coi mọi thứ là đương nhiên nhưng ko biết quý trọng hay ko chút nghĩ ngợi gì về nó.
Thực ra, vì sự thiếu hiểu biết của chúng ta dẫn tới sự lãng phí trong ngày nay, thái độ sai trái với những gì chúng ta có cũng là một sự thiếu hiểu biết. Chúng ta ko đủ trí tuệ để trông thấy nhân quả của những tật xấu này của mình, nên chúng ta ko sợ hãi, ko tự răn mình trong từng việc nhỏ dù là miếng ăn, miếng mặc.
Trong cuộc sống, có rất nhiều người lãng phí mớ rau, bát cơm, một tờ giấy hay một ly nước. Họ cho rằng những điều phổ biến, giản đơn trong cuộc sống, bỏ đi một tẹo cũng chỉ là chuyện nhỏ. Nhưng hãy nghĩ về toàn cầu 7 tỷ người như họ, những nguồn tài nguyên này đã lãng phí biết bao nhiêu.
Hơn nữa, với cái nhìn nhân quả, nhất là tình trạng lãng phí của chúng ta hiện nay, vấn đề nêu trên ko còn là vấn đề nhỏ, khiến nhiều người phải day dứt lương tâm. Bởi vì sự phung phí vô độ tài sản vật chất sẽ mang tới hậu quả thế tất là nạn đói nếu chúng ta ko thay đổi cách sống về sản xuất và tiêu dùng trên toàn cầu này.
Sống trong thời đại tăng trưởng hiện đại, nói tới chuyện tiết kiệm cơm ăn áo mặc, nhiều người nghĩ sao khó quá. Hồ hết chúng ta, dù ăn hay mặc, chỉ nghĩ tới sự thoải mái của ý thức nhưng ko cân nhắc kỹ xem bữa ăn nào là đủ, quần áo mặc bao nhiêu. Lúc có tiền, chúng ta thường có xu thế ăn thật nhiều, sắm quần áo càng nhiều càng tốt, nhưng càng ăn lại càng thèm, càng có nhiều càng thấy thiếu.
Điều này xuất phát từ lòng tham nên chúng ta khó kiểm soát được bản thân, vẫn tuân theo ý mình thích nhưng ko suy nghĩ trước nghĩ sau.
Nhưng phải tới lúc dịch bệnh ập tới như mấy năm gần đây, chúng tôi mới thấy quý từng cọng rau lúc cả tuần trời dù có nhiều tiền cũng ko sắm được ở đâu. Vì vậy, trong cuộc đời này, dù một ngọn cỏ hay một cành cây đều quý giá và cần được giữ gìn cẩn thận. Hãy luôn hiểu và trân trọng công sức và tấm lòng của những người đã làm nên những điều đó.
Tuy nhiên, điều đáng mừng là hiện nay rất nhiều người đã thức tỉnh và mở đầu thực hành lối sống tối giản, họ nỗ lực thực hành từng việc nhỏ hàng ngày ở nhà, từ quét dọn tới ý thức. trong y phục. Nhiều người trong số họ đã thừa hưởng lợi từ việc làm đúng và đang nỗ lực san sớt để nhiều người học hỏi và tuân theo.
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Tập huấn Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” ez-toc-section” >Đức Phật dạy đệ tử thói xấu trong ăn và mặc
Trong thời Đức Phật tại thế, các đệ tử của Ngài đều được người dân cho y phục và thực phẩm. Trong số đó, có một người, mới mặc quần áo bẩn hai ba ngày, không biết va vào đâu mà mau sờn, rách chỗ này chỗ kia, lập tức thay đồ mới.
Không chỉ vậy, thói quen ăn uống của đệ tử cũng rất thoải mái, thường không ăn hết cơm đã vứt đi, không cần lo lắng hay giữ gìn những thứ mình có.
Thấy việc này lặp đi lặp lại nhiều lần, Đức Phật liền gọi người đệ tử này đến và bảo anh ta hãy cởi áo cà-sa ở trong vài ngày, rồi ăn mặc như một cư sĩ và vào thành khất thực.
Theo phong tục, đệ tử mỗi ngày vào thành nhận lễ vật, những người trước kia cúng dường đến nay đều quay lưng không cho, nên phải ra về.
Vừa thấy ông trở về, Đức Phật hỏi:
– Hôm nay cúng gì?
“Bạch Thế Tôn, hôm nay con có thể mặc thường phục, con sẽ không nhận vật gì. Xin Thế Tôn cho con mặc lại áo cà-sa.
“Thật không may, tôi định trả lại cho bạn chiếc áo choàng mà bạn đã gửi cho tôi để giữ, nhưng tôi quên mất nó ở đâu.” Chà, đây là một đống bông gòn, bạn có thể lấy nó và tự may áo choàng cho mình và mặc nó.
Đức Phật vừa nói vừa đưa tay đưa cho đệ tử một chùm bông gòn, nhưng anh ta nhận lấy và tự nghĩ, làm sao mình có thể may quần áo bằng những thứ này? Anh hỏi với giọng mỉa mai:
– Thưa Hòa thượng, con không phải là phù thủy, làm sao con có thể may áo bằng bông gòn này?
Phật dạy:
– Chiếc áo choàng được làm bằng bông, bạn không cần phải là một pháp sư để làm điều đó; Có một vài công việc cố định phải làm, và ai cũng có thể làm được. Nhưng để biến bông thành vải thì rất vất vả, phải hái bông, kéo thành sợi, dệt thành vải, rồi cắt và khâu thành áo. Chiếc áo cà sa mà bạn đang cần, bạn phải làm sao để có được nó.
Nghe Đức Phật giải thích, người này rất ngạc nhiên nên hỏi lại:
– Ôi trời, khó chịu thế sao?
– Đúng vậy, muốn làm kasha phải trải qua biết bao gian khổ. Vì vậy, bạn phải biết cách chăm sóc mọi thứ, không chỉ quần áo. Tôi thấy anh ấy lãng phí cơm của mình như vậy.
Bạn phải biết, một hạt gạo có được là do công sức của người nông dân. Muốn có thóc gạo nấu cơm thì phải gieo mạ, nhặt cỏ, bón phân, tưới nước v.v… Chúng tôi sống được qua ngày bình yên như thế này là nhờ sự giúp đỡ của biết bao người.
Chúng ta không nên quên ơn ấy, mà phải dùng tấm lòng biết ơn để giữ gìn những vật họ cúng dường cho mình, và dùng tinh tấn tu hành để đền đáp ân nhân.
Luôn ý thức tránh lãng phí
Có thể thấy rằng, đơn giản như một chiếc áo mà chúng ta khoác lên mình, đó cũng là sự kết hợp công sức của rất nhiều người, nhiều điều kiện khác nhau. Từng hạt gạo chúng ta ăn cũng giống như vậy, thật không dễ dàng gì để chúng có trong bữa ăn hàng ngày của gia đình bạn bởi ngoài kia biết bao hạt gạo đã bị bão táp vùi dập, thối rữa, trôi theo công. sức mạnh của nhân dân.
Qua câu chuyện trên, Đức Phật dạy hãy trân trọng từng món đồ nhỏ không phải vì tham lam, mà chỉ muốn dạy cho các đệ tử của mình một bài học là không nên lãng phí bất cứ thứ gì trên đời này, kể cả quả. Báo rác thực phẩm cũng rất đáng sợ.
Đức Thế Tôn đã dạy các Tỳ kheo biết thọ hưởng các vật cúng dường một cách chừng mực; và Ngài dạy các đệ tử, nếu Tỳ kheo nhận của thí chủ dù chỉ một hạt gạo cúng dường, mà không làm lợi ích cho họ, thì Tỳ khưu đó phải nghĩ đến mình, bằng một hạt gạo do Ni cô cúng dường. thí chủ nặng như núi Tu Di.
Chúng ta được cơm ăn áo mặc hàng ngày nên không hiểu nỗi thiếu thốn khi không có họ, luôn coi mọi thứ là đương nhiên mà không biết quý trọng hay không chút nghĩ ngợi gì về nó.
Thực ra, vì sự thiếu hiểu biết của chúng ta dẫn đến sự lãng phí trong hiện tại, thái độ sai lầm với những gì chúng ta có cũng là một sự thiếu hiểu biết. Chúng ta không đủ trí tuệ để nhận ra nhân quả của những tật xấu này của mình, nên chúng ta không sợ hãi, không tự răn mình trong từng việc nhỏ dù là miếng ăn, miếng mặc.
Trong cuộc sống, có rất nhiều người lãng phí mớ rau, bát cơm, một tờ giấy hay một ly nước. Họ cho rằng những điều bình thường, giản đơn trong cuộc sống, bỏ đi một chút cũng chỉ là chuyện nhỏ. Nhưng hãy nghĩ về thế giới 7 tỷ người như họ, những nguồn tài nguyên này đã lãng phí biết bao nhiêu.
Hơn nữa, với cái nhìn nhân quả, nhất là tình trạng lãng phí của chúng ta hiện nay, vấn đề nêu trên không còn là vấn đề nhỏ, khiến nhiều người phải day dứt lương tâm. Bởi vì sự phung phí vô độ của cải vật chất sẽ mang đến hậu quả tất yếu là nạn đói nếu chúng ta không thay đổi cách sống về sản xuất và tiêu dùng trên thế giới này.
Sống trong thời đại phát triển hiện đại, nói đến chuyện tiết kiệm cơm ăn áo mặc, nhiều người nghĩ sao khó quá. Hầu hết chúng ta, dù ăn hay mặc, chỉ nghĩ đến sự thoải mái của tinh thần mà không cân nhắc kỹ xem bữa ăn nào là đủ, quần áo mặc bao nhiêu. Khi có tiền, chúng ta thường có xu hướng ăn thật nhiều, mua quần áo càng nhiều càng tốt, nhưng càng ăn lại càng thèm, càng có nhiều càng thấy thiếu.
Điều này xuất phát từ lòng tham nên chúng ta khó kiểm soát được bản thân, vẫn làm theo ý mình thích mà không suy nghĩ trước nghĩ sau.
Nhưng phải đến khi dịch bệnh ập đến như mấy năm gần đây, chúng tôi mới thấy quý từng cọng rau khi cả tuần trời dù có nhiều tiền cũng không mua được ở đâu. Vì vậy, trong cuộc đời này, dù một ngọn cỏ hay một cành cây đều quý giá và cần được giữ gìn cẩn thận. Hãy luôn hiểu và trân trọng công sức và tấm lòng của những người đã làm nên những điều đó.
Bên cạnh đó, điều đáng mừng là hiện nay rất nhiều người đã thức tỉnh và bắt đầu thực hành lối sống tối giản, họ cố gắng thực hành từng việc nhỏ hàng ngày ở nhà, từ dọn dẹp đến ý thức. trong trang phục. Nhiều người trong số họ đã được hưởng lợi từ việc làm đúng và đang cố gắng chia sẻ để nhiều người học hỏi và làm theo.
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
[/box]
#Phật #dạy #quý #trọng #từng #món #đồ #nhỏ #đã #thức #việc #này #chưa
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Phật dạy quý trọng từng món đồ nhỏ – Ta đã ý thức việc này chưa? có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Phật dạy quý trọng từng món đồ nhỏ – Ta đã ý thức việc này chưa? bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Văn học
#Phật #dạy #quý #trọng #từng #món #đồ #nhỏ #đã #thức #việc #này #chưa
Trả lời