Đây là bức tranh đẹp về một vùng quê sông nước, giọng thơ yêu đời yêu người, sẽ cùng các bạn tìm hiểu về bức tranh tự nhiên và con người thôn Vĩ. Toàn cầu tình cảm đầy phong phú, tha thiết nhưng cũng đầy trằn trọc, lo lắng của thi sĩ Hàn Mặc Tử.
Chủ đề: Đây là một bức tranh đẹp về một vùng quê sông nước, là tiếng nói thiết tha của thi sĩ với tình yêu cuộc sống và con người.
Mục lục bài viết:
I. Đề cương cụ thể
II. Bài văn mẫu
Phân tích và nhận định: Đây thôn là một bức tranh đẹp của một vùng quê sông nước
I. Dàn ý Phân tích và bình luận: Đây thôn Vĩ Dạ là bức tranh đẹp của một vùng quê non sông (Chuẩn)
1. Mở bài:
– Giới thiệu tác giả Hàn Mặc Tử và tác phẩm Đây thôn Vĩ Dạ.
– Nhận xét: “Đây thôn Vĩ Dạ” là bức tranh đẹp của một vùng quê sông nước; là tiếng nói của thi sĩ tha thiết yêu đời và con người ”.
2. Thân bài:
một. Đây thôn Vĩ Dạ là một bức tranh tự nhiên của một vùng quê:
– Bức tranh thôn Vĩ đẹp và thơ mộng:
+ Cảnh vườn Vĩ Dạ mở ra bằng hình ảnh “Nhìn mặt trời mới mọc”:
+ Điệp từ “nắng”: gợi ko gian ngập tràn nắng mới.
+ “Nắng cây cau”, “nắng mới”: cái nắng đặc trưng của Vĩ Dạ.
+ “Vườn người nào”: từ chỉ sự phù phiếm, vì đó là khu vườn trong tâm tưởng thi sĩ.
+ Tính từ “êm đềm”: gợi lên vẻ xanh mướt của khu vườn.
+ Phép ví von “xanh như ngọc”: khu vườn còn ướt sương đêm, nhấp nhánh trong nắng như khối ngọc bích khổng lồ.
+ Hình ảnh “Lá tre che mặt thập thò”: hình ảnh gương mặt người con gái Huế e ấp, kín đáo, nhấp nhoáng sau những tán lá (trích từ ca dao).
– Hình ảnh sông nước mang nét đặc trưng của Huế:
+ Mây gió chầm chậm trôi, sông Hương Giang chảy chầm chậm, hoa ngô đồng khẽ lay động: vẻ đẹp mang hồn xứ Huế.
+ Dòng sông Hương dưới trăng: lộng lẫy dưới ánh trăng đêm u tịch.
– Hình ảnh các cô gái trong tà áo dài trắng tinh khôi:
+ “Áo em trắng quá ko thấy”: hình ảnh hư ảo, mơ hồ.
+ Hình ảnh “em” – người con gái xứ Huế thật thân thiện, thân yêu nhưng dù quyết tâm tới mấy cũng ko thể hiểu nổi -> Cảm thấy hụt hẫng, sững sờ.
b. Giọng thơ yêu đời, yêu người:
– Nỗi nhớ thôn Vĩ Dạ.
– Mong muốn đồng cảm với cuộc đời của Hàn Mặc Tử:
+ Khát khao vơi đi nỗi lẻ loi: “Thuyền người nào cập bến sông trăng đó / Có đưa trăng về kịp cho đêm nay?”
+ Nỗi hoài nghi của người yêu đời, yêu đời, yêu đầy tự ti: “Tình người nào sang giàu”.
=> Yêu người, yêu đời tha thiết
c. Mỹ thuật:
Hình ảnh thơ có sự hòa quyện giữa hiện thực và kỳ ảo.
– Tiếng nói thơ giàu sức gợi, giàu sức gợi.
– Sử dụng phép tu từ lạ mắt.
3. Kết luận:
Khẳng định lại tuyên bố.
II. Bài văn mẫu Phân tích, nhận định: Đây thôn Vĩ Dạ là bức tranh đẹp của một vùng quê non sông (Chuẩn)
“Đây thôn Vĩ Dạ” của thi sĩ Hàn Mặc Tử sáng tác trong những ngày thi sĩ dưỡng bệnh ở Yên Hòa, Quy Nhơn. Lúc đó, anh thu được tấm bưu ảnh của chị Kim Cúc – người con gái nhưng anh “yêu trộm nhớ”. Tấm bưu thiếp là cảnh vườn nước Vĩ Dạ – quê hương của nàng và cũng là một vùng quê nhưng Hàn Mặc Tử luôn khắc khoải trong lòng. Đó là nguồn cảm hứng để ông viết “Đây thôn Vĩ Dạ”. Chính vì vậy nhưng có ý kiến cho rằng: “Đây thôn Vĩ Dạ là một bức tranh đẹp của miền quê non sông, là tiếng nói của thi nhân tha thiết yêu đời và con người”.
Bài thơ được sáng tác năm 1937 và được in trong tập thơ “Nỗi đau” – một trong những tập thơ xuất sắc nhất của Hàn Mặc Tử.
Bài thơ là một “bức tranh quê hương tuyệt đẹp” nên bước vào những câu thơ trước tiên, Hàn Mặc Tử đã cho người đọc thấy một bức tranh miệt vườn mang đậm hương vị xứ Huế:
“Sao anh ko về chơi thôn Vĩ?
Hàng nắng mới quạu quọ nhìn lên.
Vườn người nào mướt quá, xanh như ngọc
Lá trúc che ngang kiểu chữ hoàn chỉnh. “
Dễ dàng nhận thấy bức tranh vườn cảnh Vĩ Dạ được thi sĩ mô tả ở nhiều góc độ từ xa tới gần, từ cao xuống thấp và ở mỗi góc độ đều thấy được những nét đẹp về màu sắc, cụ thể. cụ thể không giống nhau. Nhưng tất cả đều nên thơ, trong sạch, tràn đầy sức sống trong ánh sớm mai. Trong hành trình tư tưởng đó, điểm nhìn trước tiên của thi sĩ là cây cau trong nắng mới. Hai chữ “nắng” trong cùng một câu thơ đã gợi lên cả một ko gian tràn trề nắng mới. Ở Vĩ Dạ, cau là loại cây được trồng rất nhiều trong vườn nên “nắng cây cau” là cái nắng đặc trưng của nơi đây. Những thân cau thẳng tắp, vươn lên trời đón những tia nắng trước tiên của ngày mới. Nắng mới trải khắp đất trời, ửng hồng trên những tán lá cau xanh, đó cũng là lúc buổi sáng Huế chuyển mình. Đặc trưng nắng cau nhưng Hàn Mặc Tử đã làm sống lại cả một buổi sáng trong sạch và tinh khiết nhất của xứ sở. Và hơn thế nữa, trong ánh sớm mai đó là quang cảnh khu vườn bừng tỉnh sau một đêm dài ngơi nghỉ.
Những giọt sương trên lá xanh hiện lên lung linh, sống động trong nắng sớm: “Vườn người nào xanh như ngọc”. Thi sĩ dùng đại từ “vườn của người nào” vì đây là khu vườn trong tâm tưởng của thi sĩ. Tuy nhiên, cảnh sân vườn hiện lên thật lung linh, tràn đầy sức sống. Tính từ “mượt” là một từ rất đơn giản vì nó là cách nói hàng ngày của người dân. Vậy nhưng qua hồn thơ Hàn Mặc Tử, tính từ đó trở thành gợi hình và gợi cảm vô cùng. “So cool” gợi lên hình ảnh một vườn cây ăn trái xanh tươi với những tán lá xanh mướt còn ướt sương đêm. Những chiếc lá đó dưới ánh nắng như mềm đi, rung rinh. Và cảnh vườn càng trở thành sinh động hơn với hình ảnh so sánh “xanh như ngọc”. Nó gợi lên hình ảnh khu vườn còn ướt sương đêm, lúc có ánh nắng chiếu vào trở thành lộng lẫy, nhấp nhánh như một khối ngọc bích khổng lồ. Bài thơ ko chỉ là tả cảnh miệt vườn nhưng còn là sự ngưỡng mộ của thi sĩ đối với vẻ đẹp vô ngần của vườn Vĩ Dạ.
Trở lại với Vĩ Dạ, Hàn Mặc Tử cũng đắm chìm trong hình ảnh: “Lá tre che mặt phông”. Với con người, tự nhiên, cảnh vật vườn Vĩ Dạ trở thành hài hòa, ấm áp, tràn đầy sức sống. Khuôn mặt người nhấp nhoáng sau những tán lá gợi lên hình ảnh những cô gái Huế với dáng điệu rụt rè, e thẹn – một nét tính cách rất riêng của người dân xứ này! Có thể, “mặt chữ điền” trong thơ Hàn Mặc Tử được ca dao gợi ý rằng:
“Khuôn mặt của bạn vuông vức như một chữ điền
Da tôi trắng, áo tôi đen
Trái tim tôi có trời và đất
Có lời nhân, có lời trung ”.
Chỉ bằng một nét bút, Hàn Mặc Tử đã tái tạo trọn vẹn vẻ đẹp của cảnh vật và con người Vĩ Dạ. Ko chỉ có cảnh đẹp thơ mộng, ấm áp tình người nhưng còn có những con người với vẻ đẹp bình dị, kín đáo và chất phác.
Ko chỉ tả cảnh miệt vườn thôn Vĩ, “một bức tranh đẹp của một vùng quê sông nước” còn là cảnh sông nước, mây trời mang những nét đặc trưng của xứ Huế:
“Gió cuốn theo gió, mây bay theo mây.
Nước buồn hoa ngô nằm nghiêng.
Thuyền người nào cập bến sông trăng
Đêm nay có chở trăng ko? ”
Một bức tranh phóng khoáng với mây gió trôi và dòng Hương Giang lặng lẽ chảy. Trong gió, từng bông ngô đồng rung rinh, đung đưa. Cả ko gian hiện lên trong vẻ đẹp lãng mạn. Quang cảnh đó mang đậm nét đẹp tâm hồn của xứ Huế. Hướng về Vĩ Dạ, thi sĩ còn gợi tả hình ảnh dòng Hương giang dưới bóng trăng khuya. Một mặt sông nhấp nhánh ánh vàng, lộng lẫy và con thuyền nhỏ neo đậu trên dòng sông vắng cũng ngập tràn ánh trăng. Ánh trăng làm cho dòng sông thêm thơ mộng, khiến cả ko gian bừng sáng, rực rỡ trong màn đêm yên ắng. Một vẻ đẹp khiến người ta khó có thể quên được.
Và cuối cùng, bức tranh thôn Vĩ Dạ ngừng lại ở hình ảnh một cô gái xứ Huế: “Áo em trắng quá ko thấy đâu”. Vĩ Dạ xuất hiện trong màn sương mờ ảo, nhấp nhoáng bóng vía người con gái với tà áo dài trắng tinh khôi. Đặt trong hệ thống ảnh dự thi: vườn ngọc, mặt trời mới, thuyền trăng, hình ảnh người con gái xuất hiện với “tà áo trắng” tỏa bóng mát đẹp tới lạ lùng. Bức tranh Vĩ Dạ – quê hương thiêng liêng trong lòng Hàn Mặc Tử hiện lên bình dị, trong sáng, mang đặc trưng, hồn cốt xứ Huế. Để xây dựng một bức tranh đầy đủ các cụ thể tương tự. Thi sĩ phải gắn bó và mến thương mảnh đất, con người nơi đó tới nhường nào? Quả thực, bức tranh Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử đẹp vô cùng!
Nhưng “Đây thôn Vĩ Dạ” ko chỉ là bức tranh quê hương thân yêu trong lòng Hàn Mặc Tử, nhưng nó còn là “tiếng nói của thi nhân tha thiết yêu đời và con người”. Lúc viết tác phẩm “Đây thôn Vĩ Dạ” là lúc Hàn Mặc Tử đang ở trong trại phong và bị bệnh. Vậy nhưng chỉ với một tấm bưu thiếp, anh đã viết nên một tác phẩm tuyệt vời với cảnh đẹp tự nhiên Vĩ Dạ của Huế. Nếu ko yêu cuộc sống và tự nhiên thì làm sao anh có thể làm nên những vần thơ với những bức tranh phong cảnh đẹp làm say đắm lòng người như thế? Câu hỏi tu từ: “Sao anh ko về chơi thôn Vĩ?” khắc sâu nỗi nhớ Huế của tác giả. “Ko trở lại” ko phải “ko trở lại”, tác giả ý thức được chính mình khó có thể trở lại nơi này, chỉ có thể trở về trong lòng.
“Đây thôn Vĩ Dạ” còn trình bày khát vọng đồng cảm với cuộc đời của thi sĩ. Câu hỏi tu từ “Bạn có thể đưa mặt trăng trở lại trong thời kì cho đêm nay?” trình bày tính cấp thiết, gấp rút về mặt thời kì. Chịu đựng nỗi đau của bệnh tật, trong đêm tối chỉ có trăng là bạn, là điểm tựa ý thức với thi sĩ. Câu hỏi đó đã trình bày mong muốn được san sớt và thấu hiểu của thi sĩ. Bài thơ cũng là tiếng nói của trái tim người nghệ sĩ trong mối tình đơn phương với cô gái xứ Huế mộng mơ. Anh giấu kín tình yêu đó sau những dòng chữ, đó là một tình yêu cháy bỏng nhưng vô vọng, đớn đau, chỉ dám “mơ” về “người lữ khách phương xa”. Vì tự ti, Hàn Mặc Tử luôn mang trong mình nỗi nghi ngờ, yêu một mối tình đầy tự ti: “Tình người nào giàu có biết đâu?”. Từ “người nào” thứ nhất dùng để chỉ nhân vật trữ tình, từ “người nào” thứ hai có thể hiểu theo nghĩa hẹp là “em” và rộng hơn là tình người, tình đời trong cõi nhân sinh. Ko phải thi sĩ ko tin, nhưng là ko dám tin, ko biết mình có thể hay có quyền tin. Đó là sự hoài nghi của một con người yêu đời, yêu cuộc sống hết mình, mãnh liệt.
Bằng những hình ảnh và tiếng nói thơ giàu sức gợi, giàu sức gợi và cách tu từ lạ mắt, Hàn Mặc Tử đã mang tới cho chúng ta một bức tranh Vĩ Dạ, xứ Huế với những cảnh tự nhiên tươi đẹp, yên bình và thơ mộng. mong ước. Đằng sau bức tranh đó là tấm lòng của một thi nhân lẻ loi với tình yêu tha thiết với tự nhiên và con người xứ Huế đó.
—–CHẤM DỨT——
https://thuthuat.taimienphi.vn/phan-tich-nhan-dinh-day-thon-vi-da-la-buc-tranh-dep-ve-mot-mien-que-dat-nuoc-68885n
“Đây thôn Vĩ Dạ” là một trong những tác phẩm hay và rực rỡ nhất của phong trào Thơ mới. Bài thơ đã khẳng định tên tuổi của Hàn Mặc Tử trên diễn đàn văn học Việt Nam. Hãy cùng tìm hiểu thêm về tác phẩm này qua các bài viết như: Phân tích bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử, Cảm nhận khổ thơ cuối của bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ, Phân tích khát vọng sống và tình người trong bài thơ Đây thôn Vĩ DạCảm nhận khổ thơ cuối của bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ!
Bạn thấy bài viết Phân tích nhận định: Đây thôn Vĩ Dạ là bức tranh đẹp về một miền quê non sông… có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Phân tích nhận định: Đây thôn Vĩ Dạ là bức tranh đẹp về một miền quê non sông… bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Văn học
Trả lời