Phân tích đề bài: Chữ tử hình
Nguyễn Tuân suốt đời lữ hành đi tìm cái đẹp, không chỉ là cái đẹp ở mức tầm thường mà là cái đẹp khác biệt, độc đáo, có bản sắc riêng. Nhưng ở đó, nhà văn với ngòi bút tài hoa của mình vẫn theo đuổi cái đẹp để khẳng định “cái đẹp cứu nhân độ thế”, chứ không theo đuổi chủ nghĩa duy mỹ. Chữ người tử tù dù trải qua bao nhiêu dòng chảy bất hủ của thời gian vẫn luôn là kiệt tác của Nguyễn, đồng thời là một trong những tuyên ngôn nghệ thuật rõ nét nhất cho quan niệm nghệ thuật của Nguyễn Tuân.
Câu chuyện xoay quanh những tình huống đầy éo le. Đó là cuộc gặp gỡ giữa Huấn Cao và viên quản ngục, Huấn Cao là người đứng lên lãnh đạo nghĩa quân nổi dậy chống lại triều đình, còn quản ngục là người của triều đình, là công cụ của triều đình. Huấn Cao là một nghệ sĩ tài hoa với tài viết văn đỉnh cao, viên quản ngục say mê nghệ thuật ấy, ao ước có được những con chữ của ông Huấn trong đời như một báu vật. Chính sự xoay chuyển của tình huống truyện, mà tính cách nhân vật được bộc lộ rõ nét, đồng thời cũng là hành trình của Nguyễn Tuân đi tìm viên ngọc ẩn mình trong chốn tối tăm, bẩn thỉu như nhà ngục này.
Nhân vật chính của truyện là Huấn Cao. Trước hết, ông có tài viết lách, hay còn gọi là nghệ thuật thư pháp, “chữ ông Huấn rất đẹp, rất vuông vắn, nét chữ như thể hiện cả sự ngang dọc của đời người”. Vì vậy, tiếng tăm ông Huân đã vang khắp tỉnh Sơn. Nhưng bên cạnh đó, Huấn Cao còn là một dũng sĩ mưu trí, chọc trời khuấy nước, một dáng người anh hùng. Ông từng bước dẫn quân nổi dậy chống lại triều đình. Nhưng mọi tư thế, tâm trạng của lão vẫn khiến người đọc phải sửng sốt và khâm phục khí phách dũng cảm của con hổ đang bị giam cầm. “Huân Cao lạnh lùng, mũi nặng, đẩy mạnh, đánh thình thịch”, câu chữ của Nguyễn Tuân như khắc thêm nét cho người anh hùng ấy, một vẻ lạnh lùng, khinh thường, ngạo nghễ của kẻ biết trọng. và tài năng của mình. Ngay cả khi ở trong tù, được quản giáo đối xử tử tế, ông cũng thản nhiên nhận rượu thịt, coi đó là lạc thú được sống.
Còn quản ngục, là người yêu và say mê cái đẹp, hay nói cách khác là người yêu nghệ thuật, nên biết rõ tài năng của Huấn Cao, đối xử hết sức trọng thị và kính trọng. Và Nguyễn Tuân đã dùng những mỹ từ đẹp đẽ nhất để viết về nhân vật này: “Trong hoàn cảnh quản chế, con người sống gian ác, lừa dối thì với tính cách hiền lành, kính trọng lẽ phải của viên quản ngục này là một điều rõ ràng. âm thanh xen kẽ ở giữa bản nhạc, nơi mọi quy tắc đều hỗn loạn.”
Cảnh văn bản là chi tiết đắt giá nhất trong toàn bộ tác phẩm. M.gorki từng nói: “Chi tiết là bụi vàng của tác phẩm”. “Chi tiết lớn làm nên nhà văn vĩ đại”. Chi tiết cảnh cho chữ đã nói lên hết tài năng của Nguyễn Tuân. Nghệ thuật dựng cảnh, dựng không gian cổ kính xưa nay đã tạo nên những cảnh điện đầy màu sắc. Trên nền bức tranh đó là chân dung của hai người ở tư thế đối lập nhau, giống như một sự hoán đổi ngôi vị. Huấn Cao là một tử tù nhưng “dập nét chữ dù cổ bị còng, chân bị cùm”. Đó là hình ảnh người nghệ sĩ miệt mài, say mê sáng tạo nghệ thuật, hay như Nguyễn từng so sánh nhà văn đứng trước trang giấy như đứng trước một “bạch tòa”, dải lụa trắng vẫn còn nguyên vẹn và đã phai màu. Phải chăng bạch tòa tôn nghiêm và hiu quạnh hơn biệt viện kia của Huấn Cao? Còn viên cai ngục thì “cúi xuống, tay run cầm lọ mực”. Đó là biểu hiện của tình yêu say đắm cái đẹp, say mê nghệ thuật mà nó lên đến đỉnh điểm trong lần cúi đầu của người quản giáo trước Huấn Cao. Trên đời này rõ ràng có những cái cúi đầu khiến con người trở nên hèn mọn, yếu đuối, nhưng cái cúi đầu trước cái đẹp và lòng nhân ái lại nâng con người lên cao, đó chính là thông điệp mà Nguyễn Tuân muốn gửi gắm. trọng tải. Huấn Cao qua đời nhưng nghệ thuật thư pháp trên lụa vẫn trường tồn, như một lời tuyên ngôn “cái đẹp luôn bất tử”. Vẻ đẹp ấy đã làm viên quản ngục cảm động, và qua đó cho ta thấy được viên ngọc trong tâm hồn nhân vật. Nếu vậy chẳng phải như Dot-I-epski đã từng nói “Cái đẹp cứu nhân loại” hay sao?
#M862105ScriptRootC1420804 { chiều cao tối thiểu: 300px; }
Chữ người tử tù là một tác phẩm xuất sắc của Nguyễn Tuân, ở đó nhà văn đã gửi gắm nhiều thông điệp ý nghĩa về nghệ thuật, về vai trò, sứ mệnh cũng như sức mạnh to lớn của cái đẹp. Chứng minh rằng “cái đẹp thực sự là ngày tận thế”.
Đăng bởi: Trường THPT Trần Hưng Đạo
Chuyên mục: Văn lớp 11 , Ngữ Văn 11
Bạn thấy bài viết Phân tích bài: Chữ người tử tù có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Phân tích bài: Chữ người tử tù bên dưới để Trường THPT Trần Hưng Đạo có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website của Trường Trường THPT Trần Hưng Đạo
Chuyên mục: Giáo dục
Trả lời