Tuyển chọn các bài báo hoặc chủ đề Phân tích 4 khổ thơ đầu của bài “Sóng”.. Những bài văn mẫu được biên soạn và tổng hợp ngắn gọn, cụ thể, đầy đủ từ những bài văn hay và hay nhất của các bạn học trò trên cả nước. Chúng tôi mời bạn cùng tham gia!
Phân tích 4 khổ thơ đầu của bài Sóng – Bài văn mẫu 1
Trong số các thi sĩ nữ, Xuân Quỳnh được coi là nữ vương ngôn tình. Xuân Quỳnh viết nhiều đề tài về đời thường, nhưng tình yêu có nhẽ là đề tài thành công và gây được nhiều tiếng vang nhất trong sự nghiệp văn học của chị. Trong thơ Xuân Quỳnh luôn thổn thức với tình yêu thành tâm, mãnh liệt nhưng đầy trằn trọc và những điềm báo chẳng lành. Tới với Sóng, hồn thơ đấy được trình bày đậm nét hơn qua bốn khổ thơ đầu của bài thơ. Bốn khổ thơ đều chứa đựng những khát vọng tha thiết, tha thiết và cả những cập kênh của người phụ nữ lúc yêu.
Trong bài thơ nổi trội lên hai hình ảnh sóng và con. Cùng với sóng là bạn. Bạn là người phụ nữ bản ngã trong tình yêu. Và để so sánh với em, để soi rõ em, thi sĩ đã mượn hình ảnh sóng. Dù là em hay sóng dồn thì đó cũng là biểu tượng cho cái tôi riêng của tác giả, cho tình yêu nồng nàn, mãnh liệt của chị.
Bộc lộ trước tiên là khát vọng tình yêu, hạnh phúc của người phụ nữ trong cuộc sống đời thường.
“Bạo lực và êm dịu
Ồn ĩ và yên tĩnh ”
4 tính từ mô tả: “dữ dội; êm dịu; ồn ĩ; “lặng lẽ” cho ta thấy trạng thái phong phú, thất thường của sóng trên biển xa: có lúc dữ dội, có lúc yên ả. Và tâm trạng của người phụ nữ lúc yêu có nhẽ cũng vậy lúc nồng nàn, đắm say lúc xa cách, nhạt nhòa. Nhưng đằng sau sự thất thường đó muốn nói gì? Bạn có muốn chứng tỏ rằng tâm hồn người phụ nữ lúc yêu là một tâm hồn mỏng manh, nhạy cảm và rất dễ tổn thương? Nhưng dù bình yên thì vẫn là sóng, dù mạnh hay lạnh thì vẫn là tình yêu. Dù xa nhưng mà gần, dù nhìn sóng xa cũng nói hộ nỗi lòng, nỗi niềm.
Thỉnh thoảng dữ dội, đôi lúc ồn ĩ, nhưng cái kết vẫn rất “êm đềm” và “êm dịu”. Đằng sau những bộc lộ thất thường trong tình yêu, suy cho cùng, sâu thẳm người phụ nữ chỉ muốn tìm cho mình một bờ bến tình yêu hạnh phúc và bình yên. Đó có nhẽ là ý nghĩa trong sáng nhất nhưng mà Xuân Quỳnh muốn gửi gắm qua những dòng mở đầu của bài thơ.
Và rồi người phụ nữ táo tợn hơn, chủ động hơn:
“Dòng sông ko hiểu tôi
Sóng tìm về đại dương “
Hai câu thơ xuất hiện hai ko gian tương phản: dòng sông – tượng trưng cho ko gian nhỏ nhỏ, chật hẹp. Bể gợi ko gian rộng hơn, sâu hơn. Trong lòng sông chật hẹp, tù túng, sóng ko thể hiểu được mình, ko thể thỏa mãn mong muốn của mình nên sóng đã chủ động tìm tới vực để khám phá bản thân, để khát khao. Wave muốn được sống như chính mình, được say mê với những giấc mơ tình yêu tuyệt vời của mình. Cũng giống như trái tim của một người phụ nữ, cô đấy có một khát khao cháy bỏng vượt qua giới hạn để tìm được một người tri kỷ, được sống là chính mình, đạt được mục tiêu trong nhân duyên. Phụ nữ luôn dịu dàng, nhưng trong tình yêu họ rất quyết liệt và chủ động.
Trong đoạn thơ ta đã thấy được vẻ đẹp của người phụ nữ đang yêu: tâm hồn mỏng manh và khát vọng mãnh liệt, tự do, phóng khoáng nhất là được đắm mình, say đắm trong tình yêu thủy chung; thật.
Khát vọng tình yêu luôn cháy bỏng trong trái tim mỗi người
“Ôi sóng xưa
Và vẫn còn cho tới ngày hôm nay
Khát khao tình yêu
Sự hồi phục trong lồng ngực của một đứa trẻ ”
Sóng được đặt giữa hai trạng từ chỉ thời kì: “xưa và nay”, hàng triệu năm trước và hàng nghìn năm sau sóng vẫn ngày đêm chảy trên mặt biển. Sóng là em, soi sáng em và chính vì thế nhưng mà sóng cũng là sóng của trái tim, sóng mến thương luôn dạt dào và cuộn trào trong trái tim tâm huyết của người phụ nữ. Ngày là tương tự và ngày sau vẫn vậy. Tình yêu là vĩnh cửu và vô tận.
Ý tưởng về sự vĩnh cửu ko chỉ hiện diện xuyên thời kì nhưng mà còn xuyên ko gian. Biển được ví như một cái rương khổng lồ của đất trời. Nhịp độ của sóng như hơi thở cuồng nhiệt của đại dương. Biển vẫn có sóng và lòng người sẽ luôn yêu bất tử. Chữ “trẻ” được đặt khôn khéo ở cuối dòng thơ như muốn nhấn mạnh tình yêu là sức sống, là mạch đập của tuổi xanh, tình yêu mang tới sự tươi mới, viết lên tuổi xanh có ý nghĩa đối với cuộc đời mỗi người phụ nữ. . Suy cho cùng, ko chỉ thi sĩ nhưng mà tất cả mọi người đều khát khao cháy bỏng một tình yêu vĩnh cửu, trường tồn với ko gian và thời kì.
Niềm say mê và khát khao trong tình yêu đã được trình bày một cách xinh tươi, tài tình và đáng trân trọng.
Phụ nữ rất trân trọng tình yêu và vì vậy họ luôn muốn tìm ra những bí mật của tình yêu:
“Trước muôn trùng sóng biển
tôi nghĩ về bạn
Tôi nghĩ về biển lớn
Từ lúc nào sóng nổi lên? “
Hàng loạt câu thơ mở đầu bằng cấu tứ: “Em nghĩ” gợi bao trằn trọc, suy nghĩ trong lòng người phụ nữ. Những mối quan tâm được tìm kiếm và những lo lắng sẽ được trả lời. Ko còn ẩn hiện trong hình ảnh những con sóng, hình ảnh các em ở đây đã được nâng lên, đặt trước biển trời rộng lớn. Đối diện với ko gian rộng lớn, rộng lớn, thi sĩ bất giác so sánh với cái vô hạn, vô định của tình yêu. Nhưng ko phải chỉ là rộng lớn, ko chỉ là đại dương bão tố vô tận nhưng mà ẩn chứa biết bao điều bí hiểm, khiến lòng người phụ nữ lúc này dậy lên những lo lắng, trằn trọc, khát khao tìm ra lời trả lời. Có nhẽ chỉ lúc yêu người ta mới khát khao, khát khao được khám phá, đáp lại và thấu hiểu tận gốc rễ của nó. Hình ảnh người phụ nữ ở đây rất đẹp, vẻ đẹp đặc trưng, thân thiết và đáng trân trọng.
Sau những suy nghĩ đó là câu trả lời:
“Sóng từ khi gió”
Câu trả lời nhanh. Nhưng những lo ngại ko ngừng lại ở đó. Cũng giống như những con sóng vô tận, dập tắt nỗi lo lắng của một người phụ nữ, cũng theo đó ko ngừng:
“Gió từ khi đâu”
Sóng từ gió, gió từ đâu? Mọi thứ diễn ra như gấp gáp, rồi đáp lại bằng sự bối rối và rồi nghẹn ngào:
“Tôi cũng ko biết”
Hình ảnh cô đấy tái tạo nhưng lại xuất hiện với cái lắc đầu ngượng ngùng bất lực, cái lắc đầu nhẹ nhõm nhưng bối rối và hạnh phúc. Tuy nhiên, nó vô cùng đặc trưng vì cái lắc đầu được tổ chức giữa hai câu hỏi:
“lúc nào chúng ta yêu nhau”
Chẳng biết chơi vơi giữa sóng gió tình yêu. Chẳng biết sóng gió từ đâu kéo tới ko lý giải được hạnh phúc, ko biết ta yêu từ lúc nào? Vì sao chúng ta lại yêu nhau. Đó cũng là những bí hiểm muôn thuở của tình yêu và chính những bí hiểm đó đã tạo nên sức quyến rũ rất riêng của tình yêu. Đúng như hoàng tử Xuân Diệu đã từng nói: “Làm sao giải nghĩa được tình yêu”. Tình yêu là vậy đó, dù ko thể hiểu được nhưng bạn vẫn thả mình, đắm chìm trong nó. Tình yêu làm cho trực quan luôn đi trước lý trí. Đây cũng là lúc con người ta sống thật nhất với xúc cảm của mình. Tình yêu vượt lên trên mọi lý trí, mọi logic và mọi quy luật trần thế.
Tiếp nối mạch xúc cảm trôi chảy, bốn khổ thơ đầu vẽ nên vẻ đẹp rất Á Đông của người phụ nữ đang yêu. Đó là khát vọng được góp sức, được đắm chìm trong tình yêu dồi dào, nồng nàn và vĩnh cửu. Đoạn thơ còn toát lên vẻ đẹp hiện đại, lạ mắt, tiêu biểu cho phong cách thơ Xuân Quỳnh thuở sơ khai. Sau này, dẫu có nhiều đắng cay, khát vọng đấy vẫn cháy bỏng trong trái tim tâm huyết của thi sĩ.
Phân tích 4 khổ thơ đầu của bài Sóng – Bài văn mẫu 2
Tình yêu là một đề tài thân thuộc của văn học, người ta tìm tới thơ ca cũng là một cách để bộc bạch tâm hồn, nỗi lòng của mình và tất nhiên sẽ có những xúc cảm, những tâm tư, những nỗi niềm. về tình yêu được bộc bạch. Xuân Quỳnh cũng như bao người phụ nữ khác, có tấm lòng mến thương tha thiết luôn cháy bỏng trong tim. Một tâm hồn vừa hồn nhiên, vừa tươi tỉnh, vừa thành tâm. Chưa bao giờ trong phong trào kháng chiến chống Mỹ, chúng ta lại gặp một tâm hồn mến thương như Xuân Quỳnh, trong cảnh tranh đấu thảm khốc, một tí tình yêu của nàng như một làn gió lạ, trong sạch và tinh khôi. , và đó cũng là hoàn cảnh ra đời thơ Tống. Đọc Sóng ta ko chỉ đọc được tâm hồn xinh tươi của người con gái nhưng mà còn hiểu thêm về Xuân Quỳnh, hiểu thêm về tình yêu của nàng, có cái nhìn thâm thúy hơn về tình yêu.
Sóng rất hay, những gì Xuân Quỳnh viết ra thành tâm và thân thiện, với những cô gái đã từng yêu sẽ cảm thu được phần nào sự đồng điệu trong tâm hồn. Còn những cô gái chưa từng yêu, sẽ cảm thấy tình yêu thật đẹp, và hiểu hơn về tình yêu.
Mãnh liệt và êm dịu
Ồn ĩ và yên tĩnh
Dòng sông ko hiểu tôi
Sóng tìm tới đại dương
Sóng trên biển là vậy đó, luôn mang hai mặt đối lập, vừa dữ dội vừa dịu dàng, đồng thời ồn ĩ và lặng lẽ. Hai trạng thái này tưởng như đối lập nhau, nhưng lại là một song song tương hỗ ko thể thiếu được đặc trưng bởi sóng. Xuất phát từ cảm hứng này, Xuân Quỳnh đã gắn kết đúng với tâm trạng của người con gái lúc yêu. Lúc yêu người nào cũng có lúc lo lắng, bất an, cũng có lúc nhẹ nhõm, nhẹ nhõm, đó dường như là thực chất cố hữu của người phụ nữ. Nhưng, một người phụ nữ dù giỏi nhẫn nhịn, bao dung, khoan thứ như thế nào cũng ko thể nuôi dưỡng trái tim mình, tình yêu trong mối quan hệ với đối phương quá nhỏ nhỏ, ko đủ bao dung, mến thương. cho tình yêu của mình.
Dòng sông ko hiểu tôi
Sóng tìm tới đại dương
Sông là ko gian nhỏ, bể là ko gian lớn. Sóng tìm kiếm từ sông tới đại dương, cũng là hành trình của một người phụ nữ đi tìm tình yêu thực sự của đời mình. Khát khao một tình yêu mãnh liệt, trọn vẹn và thích hợp với mình hơn.
Ôi sóng xưa
Và ngày hôm sau vẫn vậy
Khát khao tình yêu
Sự hồi phục trong lồng ngực của đứa trẻ
Tình yêu nhưng mà con người luôn hướng tới là gì? Tuổi xanh sẽ thật buồn tẻ và buồn tẻ, thống khổ nếu con người ta ko biết tới hương vị của tình yêu. Tình yêu ko chỉ khiến tôi trở thành xinh đẹp, nhưng mà còn khiến tôi trở thành một người đặc trưng, khác lạ giữa vô vàn người. Chữ O mở đầu câu thơ trình bày một thái độ đầy bất thần và xúc động, một trạng thái ngỡ ngàng trước sự trường tồn vĩnh cửu của tình yêu. Xuân Quỳnh, bản thân trực quan, cô cho rằng tình yêu sẽ luôn là thứ tồn tại mãi trong lòng người ta, và “ngày sau” hay “ngày xưa” vẫn vậy. Ý thơ mang màu sắc chủ quan nhưng cũng trình bày niềm tin, một màu sắc hiện đại tươi mới cho đoạn thơ. Tình yêu là thiêng liêng, cao cả, là nơi con người khát khao được mến thương, chở che và có quyền được mến thương trọn vẹn. Cảm giác “bổi hổi” trình bày sự mong đợi và kỳ vọng luôn túc trực trong lòng các bạn trẻ. Tuổi xanh là gì nếu ko yêu và được yêu? Xuân Diệu đã sống hết mình vì lý tưởng này, và Xuân Quỳnh cũng vậy, luôn trẻ trung vì luôn muốn yêu và được yêu.
Trước mọi sóng gió
tôi nghĩ về bạn
Tôi nghĩ về biển lớn
Sóng từ đâu tới?
Hình ảnh “muôn trùng sóng vỗ” như tượng trưng cho cuộc đời rộng lớn, rộng lớn, ở nơi đấy cô gái luôn mang trong mình những toan lo, trằn trọc, Xuân Quỳnh đặt “em” trước “em” nên trong suy nghĩ của cô gái, người yêu luôn đặt lên hàng đầu. Con gái lúc yêu người nào chẳng muốn trả lời những thắc mắc, suy nghĩ của mình, muốn được người yêu trả lời, một phần trong lòng sẽ bớt cập kênh, bớt suy tư, một phần vì lúc nào cũng lo lắng, trằn trọc. tình yêu rồi sẽ mất nên luôn có những câu hỏi trĩu nặng cần được trả lời “sóng về đâu?”.
Sóng từ khi gió
gió từ khi đâu?
tôi cũng ko biết
Lúc nào chúng ta yêu nhau?
Một tâm trạng muốn được đáp lại về cội nguồn tình yêu, vì tình yêu tha thiết nên càng mong được đáp lại tình cảm của mình. Nhưng dù bạn có khát khao tới đâu thì cũng chỉ nhận lại sự bất lực. Yêu để yêu đi người nào biết? Chỉ biết rằng người ta tới với nhau bằng những gì thành tâm và đúng nghĩa nhất. Thái độ của cô nhỏ làm cho bài thơ thêm phần đáng yêu, hồn nhiên, trình bày trực quan của một người phụ nữ.
Bốn khổ thơ đầu khép lại, nói lên những lo lắng, trằn trọc của những con sóng cũng là người con gái lúc yêu. Con gái lúc yêu luôn có những băn khoăn, trằn trọc cần được bộc bạch. Nhờ các giải pháp đối lập, tương phản, tương phản đã trình bày rõ những tâm tư, suy nghĩ lúc yêu, cũng như của Xuân Quỳnh. Tôi đồng cảm với bạn nhiều hơn, và hiểu rõ hơn về tình mến thương trong chính bản thân mình.
Đây là những bài văn mẫu Phân tích 4 khổ thơ đầu của bài “Sóng”. làm Trường Trường THPT Trần Hưng Đạo Sưu tầm và tổng hợp, mong rằng với nội dung tài liệu tham khảo này sẽ giúp các bạn hoàn thành bài văn của mình một cách tốt nhất!
Website của Trường Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Giáo dục
Trả lời