Trong văn học, chúng ta xúc tiếp với nhiều hình thức giao tiếp của nhân vật và ngay trong cuộc sống của chính mình, chúng ta cũng đã từng trải qua những hình thức giao tiếp đó. Có tổng cộng ba hình thức giao tiếp: hội thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm. Tuy nhiên, nhiều người chưa thực sự hiểu và phân biệt ba hình thức này.
1. Hội thoại là gì?
1.1. Hội thoại là gì?
Về mặt ngữ nghĩa, “to” có tức là giao tiếp mặt đương đầu giữa hai hoặc nhiều bên, “voice” là lời nói. Theo nghĩa đơn giản của từ này, “hội thoại” là giao tiếp bằng lời nói giữa hai hoặc nhiều bên đối lập. Tự điển tiếng Việt cũng giảng giải thuật ngữ “hội thoại” là cuộc nói chuyện qua lại trực tiếp giữa hai hay nhiều người với nhau. Một cuộc hội thoại có thể có một mục tiêu rõ ràng và được xác định trước, ví dụ như một cuộc hội thoại kinh doanh trong đó các đối tác tìm thấy điểm chung để khắc phục một vấn đề cụ thể đã phát sinh hoặc một cuộc trò chuyện thông thường. , đơn giản để san sớt thông tin.
1.2. Các kiểu hội thoại:
Xét về cách hội thoại thực sự được thực hiện, có ba loại hội thoại:
Hội thoại trực tiếp: các đối tác hội thoại trực tiếp họp mặt trực tiếp, trực tiếp, tại cùng vị trí (văn phòng) để trao đổi, san sớt và thống nhất cách khắc phục vấn đề. Đây là lý do để hội thoại. Đây là hình thức hội thoại phổ thông nhất và khắc phục vấn đề hiệu quả nhất.
Hội thoại trực tuyến: Trên thực tiễn, hội thoại trực tuyến cũng có thể được coi là một hình thức hội thoại trực tiếp, trong đó những người hội thoại vẫn gặp nhau trực tiếp, nhưng thông qua các phương tiện hỗ trợ chứ ko phải tại cùng một vị trí.
Hội thoại gián tiếp: Hội thoại gián tiếp là hoạt động trao đổi thông tin giữa các đối tác nhưng ko họp mặt trực tiếp, hình thức này diễn ra dưới dạng bảng tin, thông báo hoặc hộp thư góp ý.
2. Độc thoại là gì?
Độc thoại trước hết là một phương thức quan trọng để bộc lộ tư tưởng, tình cảm của nhân vật trong văn bản tự sự. Độc thoại là cách đặt lời nói của nhân vật trong hoàn cảnh nhưng anh ta đang nói với chính mình hoặc nhân vật là người trong trí tưởng tượng của chính mình. Nói chung, độc thoại rất khác với hình thức hội thoại, độc thoại nội tâm nhưng tác giả có thể sử dụng nhiều cho một nhân vật trong tác phẩm văn học tự sự của mình.
3. Thế nào là độc thoại nội tâm?
Độc thoại nội tâm cũng là một hình thức hội thoại với một bản thân hoặc một người nào đó trong tưởng tượng, nhưng ko được trình bày bằng lời nói nhưng bằng những suy nghĩ trong đầu và trái tim. Lời hội thoại nội tâm được trình diễn bằng câu hoặc đặt trong ngoặc kép hoặc in nghiêng để chứng tỏ đó là những suy nghĩ của nhân vật chứ ko trình bày thành lời.
4. Phân biệt hội thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm:
Mặc dù khái niệm độc thoại được sử dụng rộng rãi nhưng nhiều người vẫn chưa phân biệt được khái niệm này với các khái niệm khác như hội thoại hay độc thoại nội tâm, đặc trưng là hình thức độc thoại nội tâm.
Về nội dung:
Hội thoại là hình thức hội thoại giữa hai hay nhiều nhân vật hội thoại trong tác phẩm tự sự. Hình thức hội thoại trình bày ở lời nói lúc các nhân vật nói.
Độc thoại cũng là một hình thức hội thoại, nhưng với chính mình hoặc với người nào đó trong trí tưởng tượng do hư cấu tạo ra.
Độc thoại nội tâm cũng là một hình thức giao tiếp tưởng tượng với chính mình hoặc với người nào đó, tuy ko trình bày bằng lời nói nhưng được trình bày bằng những suy nghĩ trong đầu và trái tim.
Về hình thức:
Các đoạn hội thoại được hiển thị dưới dạng gạch đầu dòng theo lời thoại của từng nhân vật.
Độc thoại cũng giống như hội thoại, trình bày trên từng gạch đầu dòng nhưng chỉ thông qua nhân vật là người độc thoại.
Hội thoại nội tâm thì ko tương tự và được đặt trong ngoặc kép hoặc in nghiêng để biểu thị đây là suy nghĩ của nhân vật chứ ko phải nói ra.
5. Tác dụng của hội thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm:
5.1. Tác dụng của hội thoại:
Trong cuộc sống hàng ngày, hội thoại và giao tiếp đơn giản giúp con người trao đổi thông tin một cách trực tiếp và nhanh chóng. Trong một số lĩnh vực cụ thể như quan hệ lao động, tố tụng tại tòa án hay khắc phục khiếu nại, “hội thoại” ko diễn ra tự phát nhưng có sự sắp xếp cụ thể. Và mục tiêu chung luôn hướng tới là các đối tác trong quan hệ hội thoại hiểu được tâm tư, ước muốn của nhau, từ đó thống nhất đi tới cách khắc phục vấn đề hợp lý, hiệu quả nhất.
5.2. Ưu điểm của việc sử dụng tiếng nói độc thoại trong tác phẩm tự sự:
Ko có cuộc hội thoại thông thường:
Ko giống như hội thoại, độc thoại là một hình thức giao tiếp nhưng bạn nói với chính mình hoặc với người nhưng bạn tưởng tượng. Vì vậy, lúc tác giả sử dụng và để cho nhân vật của mình nói lời độc thoại, thì đó ko phải là lời hội thoại phổ biến. Đó là lời thoại nhiều tầng nghĩa và trình bày nhiều chiều sâu nội tâm của nhân vật.
Bạn đã bao giờ có một cuộc hội thoại và đặt câu hỏi cho chính mình chưa? Những lúc tương tự bạn sẽ cảm thấy thế nào? Nó sâu lắm phải ko? Độc thoại cũng vậy. Lúc họ đương đầu với chính mình trong gương hoặc chỉ là hình ảnh phản chiếu, họ nói ra những suy nghĩ, xúc cảm và xúc cảm của chính mình, đó ko phải là một cuộc trò chuyện nhưng thường rất nghệ thuật. Vì vậy, một đoạn độc thoại có thể trình bày phần lớn những gì nhà văn đang phấn đấu truyền đạt cho người đọc.
Trình bày tâm tư, tình cảm của nhân vật:
Nếu hội thoại là cách trình bày tình cảm của nhân vật thông qua thái độ, cử chỉ tự nhiên lúc xúc tiếp với người nào đó thì độc thoại nội tâm là những xúc cảm thầm kín chỉ được bộc lộ qua suy nghĩ, tình cảm của con người. một cái gì đó, độc thoại ko phải tương tự. .
Độc thoại là cách trình bày rất chân thực những suy nghĩ, xúc cảm của nhân vật một cách trực quan nhất và là cách để người đọc hiểu được suy nghĩ, xúc cảm của nhân vật. Đỉnh điểm của xúc cảm và suy nghĩ của nhân vật là lúc nhân vật đối diện với chính mình và nói với chính mình. Tuy nhiên, đoạn độc thoại phần nào cho thấy sự thất vọng của nhân vật, lúc ngay cả lúc tự vấn bản thân, anh ta cũng ko có câu trả lời cho chính mình.
Trình bày điều tác giả muốn truyền tải thêm:
Nhân vật trong tác phẩm tự sự có thể là bản sao của tác giả và được tự do bộc bạch suy nghĩ, xúc cảm, nỗi đau của mình một cách gián tiếp. Vì vậy, độc thoại cũng là một trong những hình thức để tác giả của tác phẩm tự sự nói lên điều mình muốn gửi gắm tới người đọc.
Đó có thể là những xúc cảm khổ đau, thất vọng, vô vọng, thất vọng, tranh chấp với chính mình. Đây có thể là những lời động viên bản thân ko bỏ cuộc và phấn đấu nhiều hơn nữa. Hay nỗi nhớ nhung, sự mất mát một người nào đó, sự tiếc nuối nhưng một nhân vật hoài cổ muốn chữa lành,… Cách tốt nhất tác giả muốn gửi gắm tới độc giả, những bài học có ích, và những lời khuyên ra đi là do chính tác giả lựa chọn. độc thoại với chính nhân vật.
Làm cho câu chuyện trở thành triết lý hơn:
Khác với hội thoại, chỉ là sự trao đổi thuần tuý giữa hai nhân vật, làm cho mỗi câu nói trở thành khách quan hơn và ít tin tưởng và triết lý hơn, thì độc thoại lại khiến câu chuyện trở thành triết lý hơn. . Điều này cho phép tác giả rút ra bài học từ câu chuyện, làm cho nó lôi cuốn hơn và giành được sự đồng cảm và tình yêu của người đọc đối với nhân vật.
Đây là một thủ pháp hay một hình thức nghệ thuật văn học rất hữu ích để tăng lên trị giá triết lí của nhân vật và tác phẩm tự sự.
5.3. Tác dụng của hội thoại nội bộ:
Hình thức độc thoại, hội thoại nội tâm đã giúp tác giả khai thác được những xúc cảm, suy nghĩ từ sâu thẳm tâm hồn nhân vật. Nhìn chung, tác dụng của độc thoại nội tâm cũng giống như độc thoại.
Bạn thấy bài viết Phân biệt giữa hội thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Phân biệt giữa hội thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Kiến thức chung
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời