>> Bài văn hay về hình ảnh người lái đò sông Đà, điểm 10
Nhân vật người lái đò trong bài Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân
Bài văn mẫu Nhân vật người lái đò trong tác phẩm Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân
Sứ mệnh
Với mười lăm bài tùy bút và một bài thơ ký họa sau chuyến đi Tây Bắc chứa đầy những thông điệp thú vị, tập “Ký sự sông Đà” ra đời (1960) đã đóng góp cho nền văn học nước nhà một tác phẩm. Có trị giá khẳng định lẽ phải của cuộc đời và con người Tây Bắc trong công cuộc dựng nước “Người lái đò sông Đà” là một bài tùy bút rực rỡ trong tuyển tập tùy bút của Nguyễn Tuân. Đặc thù, hình ảnh người lái đò dũng cảm, tài hoa đã để lại ấn tượng khó phai trong tâm trí người đọc. Cùng với bức tranh này, phong cách nghệ thuật lạ mắt của Nguyễn Tuân càng rõ nét và ấn tượng.
Nhân vật anh đảm nhiệm cứng cáp sẽ bị lu mờ nếu tác giả chỉ mô tả anh trong cuộc sống bình lặng bên dòng sông hiền hòa. Người lái đò trong tác phẩm thực sự trở thành hình tượng chân thực, năng động, là kho chứa tư tưởng thẩm mĩ của Nguyễn Tuân, nhà văn say mê tìm kiếm và khẳng định cái đẹp. Hình ảnh người lái đò đẹp một cách tự hào lúc cùng tồn tại với nét hung hãn nhưng hào hùng của sông Đà! Đây cũng là dụng ý và nghệ thuật của Nguyễn Tuân lúc muốn “ghi lại trong đoạn văn này hình ảnh trận chiến đấu gian nan của người lái đò trên chiến khu sông Đà, trong một trận thủy chiến trên mặt trận sông Đà.
Vẻ đẹp ấn tượng của người lái đò chính là sự hào hứng trước thử thách lớn của dòng sông Đà. Người ta tưởng tượng cả một “lòng sông” trải rộng muốn tóm lấy thuyền và người lái. Trong hoàn cảnh đấy, sông Đà mới dữ dội và lạ lùng biết bao: “Bên sông chất đá thành đống. Những bãi đá, hòn chia làm ba hàng, chắn ngang sông hỏi đò, đò lẻ…”. Trong bát quái đồ đó, “có đá, có thác vui như thanh… đá oai hùng”, dòng sông hung hãn như quỷ dữ. Nhưng ngay từ quang cảnh dữ dội và hào hùng đấy, hình ảnh người lái tàu hiện rõ vẻ đẹp của sức mạnh và sự quả cảm.
Tự nhiên muốn chế ngự, muốn xơi tái, người lái đò tĩnh tâm, dũng cảm vượt qua sóng dữ: “Người lái đò hai tay cầm mái chèo, buông mình ra khỏi trận nhưng vào mình”. Bao nhiêu thử thách núi sông anh chèo lái vượt qua. Ko cần nghị lực phi thường và sự điềm tĩnh chủ động, anh đã đánh bại con quỷ dữ của sóng: “Một ngày nào đó bạn muốn đặt mình lên thuyền. Nước bám vào thuyền như thể có vật gì đó túm lấy eo người lái đò, buộc anh ta phải lật úp giữa dòng nước bão tố.
Đúng là nhà văn Nguyễn Tuân đã huy động một đội quân gồm nhiều giọng điệu, thuộc nhiều ngành để mô tả một cách gay cấn, ấn tượng xung đột giữa con người (người lái đò) và tự nhiên (dòng sông Đà). . Những cảm giác mạnh luôn tới với ta là những cơn thịnh nộ, nhưng điều kì diệu của dòng nước chính là sự chủ động dũng cảm và dũng cảm lùi bước của người lái đò. Những chiến binh tài giỏi và bản tính hung hãn quái dị lao vào cuộc quyết đấu. Và hình ảnh người lái đò càng thêm hùng dũng cho tới phút cuối cùng trong trận chiến. Quả cảm vượt sóng, vì anh “ngồi bên thác sông Đà, phải cưỡi cho tới cùng như hổ… Người lái đò cầm cương, nắm chắc nước, phóng nhanh vào cửa sinh, ko một mảy may. đột quỵ. chèo tới cổng đá đó.”
Nét rực rỡ trong phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân là “tự nhiên hay con người đều được chú ý, khám phá dưới góc độ văn hóa, nghệ thuật của nó”. Chính vì vậy ta còn bắt gặp ở đây hình ảnh người lái đò tài hoa, nghệ sĩ kế bên vẻ đẹp của lòng dũng cảm, gan góc trước những thử thách của tự nhiên.
Tư thế cưỡi ngựa thích mắt của anh lúc “cầm cương” và “vượt nhanh cửa sinh” tạo ấn tượng về một kỵ sĩ hùng dũng và rất hào hoa. Một phong thái điềm tĩnh, tự tin lúc ông phi ngựa đương đầu với những cơn sóng dữ “…bó sắn bẻ đôi mở đường tiến lên”. Và hình ảnh con thuyền chồm lên “như mũi tên tre lao qua mặt nước…” cho ta cảm giác vừa sảng khoái vừa vui tươi trước kỳ công của người lái đò – nghệ sĩ. Và đây – hình tượng người lái đò cuối cùng cũng là tâm điểm của sự xả thân đầy xúc cảm và nghệ thuật của Nguyễn Tuân.
Bên dòng thác, người lái đò trên sông Đà có tự do, bởi người lái đò đấy đã hiểu rõ quy luật thế tất của sông Đà. Hình ảnh người lái đò, một người lao động bình dị nhưng phi thường được Nguyễn Tuân khắc họa như một biểu tượng cao đẹp của dân tộc Việt Nam trong sự nghiệp dựng nước. Đây là cách nhìn, cách khám phá và khẳng định của người Việt Nam trong thời đại mới! Vì vậy, bài Người lái đò sông Đà nói riêng và mười lăm bài tùy bút về sông Đà của Nguyễn Tuân nói chung đã góp phần khẳng định vẻ đẹp của cuộc sống mới, con người mới trên quốc gia ta. .
Bài văn Người lái đò sông Đà nhưng ấn tượng mạnh mẽ của đoạn văn Người lái đò qua thác sông Đà giúp ta thấy được một điều thú vị: vẻ đẹp hào hùng và tài năng của những người lao động chất phác, đó là gì? Con thác hoang vu đó là có thật. Chủ nghĩa người hùng cách mệnh ko đâu bằng tiếng súng và tiếng bom.
Đọc xong “Người lái đò sông Đà”, trong tâm trí em hiện lên hình ảnh người lái đò dũng cảm, hào hoa cùng con thuyền nhỏ lướt trên sóng thẳng tiến ra trận, vẻ đẹp đấy thật huy hoàng và cao đẹp. tráng lệ. Làm sao!
Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT TP Sóc Trăng. Tất cả sao chép là gian lận!
Nguồn tổng hợp: Trường Cmm.edu.vn (thptsoctrang.edu.vn)
Nhớ để nguồn bài viết này: Nhân vật người lái đò trong bài Người lái đò sông Đà
của website thpttranhungdao.edu.vn
Phân mục: Là ai?
#Nhân #vật #người #lái #đò #trong #bài #Người #lái #đò #sông #Đà
Trả lời