Bộ tộc người Việt bí ẩn nhất thế giới
Mùa đông năm 1959, khi đang tuần tra khu vực hang động, Bộ đội Biên phòng Cà Xèng ở Thượng Hóa (Quảng Bình) bất ngờ phát hiện một nhóm “người rừng” sinh sống trong vách núi. Chúng rất nhút nhát, không mặc quần áo, leo trèo và nhảy từ cành này sang cành khác nhanh như khỉ. Sau đó, một thời gian dài, đội quân và quan vẫn kiên trì tiếp cận dân tộc này, động viên họ rời hang và định cư tại 3 thôn của xã Thượng Hòa: thôn Ôn và thôn Yên Hợp. và phiên bản Mo O – Oh Oh. Dân tộc này được đặt tên là người Rục, trở thành dân tộc trẻ nhất trong cộng đồng các dân tộc thiểu số Việt Nam.
Đến năm 2013, tộc Rục Quảng Bình được đưa vào danh sách Top 10 tộc người bí ẩn nhất thế giới. Dù chỉ sống trong hang sâu, có phong tục tập quán, lối sống lạc hậu và chỉ quen với săn bắt hái lượm nhưng dân tộc này cũng có đời sống tinh thần rất phong phú.
Mãi đến năm 1959, quan chức nhà nước mới phát hiện ra tộc người Rục ở Quảng Bình. Tuy nhiên, trên thực tế, người dân vùng Phong Nha đã quen với hình ảnh một tộc người chuyên sống ẩn mình trong các hang động ở khu rừng sâu này. Người dân địa phương thậm chí còn thêu dệt nên nhiều câu chuyện huyền bí về nguồn gốc của dân tộc này.
Theo nghiên cứu của các nhà khoa học, người Rục đã sinh sống và phát triển lâu đời ở vùng Trù, giáp biên giới Việt – Lào. Họ là hậu duệ của người Việt Mường, trở thành một trong những dân tộc hiếm hoi cho đến thế kỷ 19 vẫn sống bằng nghề săn bắt và hái lượm.
Theo các già làng Rục, xưa kia họ chỉ sống ở hang Lèn, trên mái đá hoặc cắm trại dưới chân núi. Họ thường sống ở vùng có nước rục (nước chảy từ núi đá vôi hoặc mạch ngầm) nên có tên là dân tộc Rục ở Quảng Bình.
Trước khi được phát hiện vào năm 1959 và rời khỏi hang, người Rục có cuộc sống gần như tách biệt hoàn toàn với lối sống bên ngoài, cuộc sống dựa vào khai thác tự nhiên giống như sinh hoạt của người tiền sử. Lúc này, người Rục chưa biết đến xã hội bên ngoài cũng như sự tồn tại của các dân tộc khác. Chúng sống rất bản năng và chỉ dùng vỏ cây để che thân một cách đơn giản.
Người Rục kiên cường và có phần “hoang dã”, họ có thói quen trèo cây săn bắt, hái lượm. Món ăn của họ chủ yếu là các loại động vật hoang dã nhỏ, ngoài ra còn có bột gạo và bột mì được giã thô bằng đá. Ngọn cây được người Rục hái về phơi khô rồi giã nhỏ trộn với nước sôi để tạo thành hỗn hợp sệt ăn được. Người Rục còn biết làm rượu từ cây này, họ dùng như một cách giữ ấm cơ thể vào mùa đông.
Bên cạnh đó, ngôn ngữ của họ cũng rất hạn chế, hầu như chỉ thể hiện qua hành động. Vì vậy, quá trình cán bộ tiếp xúc với người Rục ở Quảng Bình gặp rất nhiều khó khăn. Cho đến nay, đa số người Rục vẫn chưa thông thạo tiếng Kinh lắm nên muốn giao tiếp với họ phải nói chậm và lắng nghe kỹ những gì họ nói.
Tục lệ ngủ và ngồi trong hang
Trước đây, người Rục thường sống du canh du cư, không ở một nơi cố định. Dù Nhà nước quan tâm xây nhà cho họ ở nhưng vẫn có nhiều người thường xuyên đi làm rẫy ở khá xa nên thường ngủ trong hang động. Từ đó về sau, họ có thói quen ngủ ngồi.
Hiện nay, người Rục đã có nhà nên rất ít trường hợp sống trong hang động. Làng Mơ Ó và làng Yên Hợp không còn nữa. Về phần bản Ôn, vẫn còn một số người ở trong hang. Đến nay trong hang không có người trẻ, nhưng những người già còn khỏe mạnh vẫn thỉnh thoảng vào hang.
Khi Nhà nước có chính sách xây nhà cho người Rục ở, lúc đầu nằm trên giường họ rất khó chịu, nhất là những người già họ không quen biết. Có người già vào hang ngủ ngồi, nhà vắng tanh. Cho đến nay, người Rục vẫn duy trì tục lệ làm cà cu. Theo chu kỳ, cứ 3 năm cả gia đình sẽ vào rừng một lần và ở đó cả tuần. Họ mang gà, ngô, gạo về sống như để ôn lại quá khứ.
Phép thuật huyền bí của người Rục
Hiện nay trong cộng đồng người Rục vẫn còn tồn tại hai loại phép thuật huyền bí: nghệ thuật thắt nút, mở và thổi và nghệ thuật xông hơi. Dù các nhà khoa học đã tận mắt chứng kiến nhưng vẫn chưa thể nghiên cứu được vì người Rục coi nó là thiêng liêng và không thể tiết lộ cho người ngoài biết.
Kĩ thuật thắt nút của người Rục là dùng bùa thổi vào người phụ nữ để hai vợ chồng không thể có con. Khi cần sinh con cũng dùng bùa để thổi vào người phụ nữ (gọi là thổi mở).
Phép thuật nói trên không còn phổ biến trong cộng đồng người Rục nhưng các thầy Rang (Mo master) vẫn bảo tồn chúng. Dụng cụ của lễ thắt nút và khai mạc bao gồm: hai ống tre dài 1m và 0,5m, một phiến đá, một chậu đựng nước, lọ cắm hoa, sáp ong làm nến, hương và tóc (hoặc sợi) cho vào bát nước.
Thầy Rang ngồi xổm xuống, hai tay cầm hai ống tre, đầu nhọn cọ xát vào phiến đá, phát ra âm thanh trầm trầm. Đồng thời, thầy đọc một câu thần chú có vần điệu như hát một giai điệu từ hai ống tre, vừa đọc vừa thổi vào bát nước. Theo phong tục, sau khoảng 30 phút, một bát nước có chứa sợi tóc hoặc sợi chỉ sẽ được đưa cho người phụ nữ uống. Tùy theo mục đích (thắt chặt hay mở), Thầy Rang sẽ tụng một câu thần chú có nội dung phù hợp.
Nghệ thuật thổi chặt, mở của người Rục.
Người Rục còn có kỹ thuật xông hơi để tránh thú dữ. Mỗi lần vào rừng, người Rục chỉ cần niệm chú để dù có hổ báo, voi rừng cũng không dám đến gần tấn công. Nếu đi nhóm đông, Thầy Ráng có thể dùng phép thuật vẽ vòng tròn cho nhiều người ngồi vào để chống lại thú dữ. Ngoài ra, Thầy Rang của tộc Rục còn có thể thổi để chữa các vết cắt ở tay chân, chảy máu, rắn độc cắn… và mỗi loại bệnh lại có những bùa chú khác nhau.
Đường zipline “ngầm” dài 115m dài nhất Việt Nam, chinh phục vẻ đẹp hùng vĩ hiếm có của “thác nước đầu tiên” cao 7 tầng.
Nhớ để nguồn bài viết này: https://nguoiquansat.vn/he-lo-su-that-hien-tai-ve-bo-toc-viet-nam-bi-an-nhat-the-gioi-ngu-ngoi-trong-hang-da-dung-phep-thuat-ky-bi-de-chua-benh-89489.html
Chuyên mục: Kiến thức chung
Trả lời