Cuộc sống giống như một tách trà, vì sao phải tranh đấu? Nó có thể mạnh mẽ hay nhạt nhẽo, nó vẫn có hương vị riêng của nó. Sống vội cũng tốt nhưng sống chậm cũng tốt, vì tâm khổ lắm; Vì nghi ngờ nên đau lòng.
Cuộc sống giống như một tách trà, vì sao phải đánh nhau? Nó có thể mạnh mẽ hay nhạt nhẽo, nó vẫn có hương vị riêng của nó. Sống vội cũng tốt nhưng sống chậm cũng tốt, vì tâm khổ lắm; Vì nghi ngờ nên đau lòng.
Vì sao con người sinh ra trong cõi phàm trần? Vì sao có quá nhiều khổ đau trên toàn cầu? Đây là câu chuyện giữa người đàn ông và Đức Phật. Sau cuộc trò chuyện và vấn đáp với Đức Phật, người đàn ông đã trông thấy xuất xứ của mọi khổ đau trên đời.
1. Hội thoại giữa người phàm và Đức Phật
Một hôm, có một người ở nhân gian ngửng đầu lên trời hỏi Đức Phật: “Vì sao Ngài ko ban cho chúng con một trái tim thanh tịnh, để toàn cầu vật chất được bình yên?”
Nghe câu hỏi đó, Đức Phật trả lời: “Ta đã cho rồi. Mỗi người lúc sinh ra đều có tâm như nhau, trong sáng, cao đẹp, sống động, thiện lương. Chỉ lúc mở mắt ra, họ đã bị mê hoặc”. bởi những phù phiếm của toàn cầu, và trái tim của họ bị phủ đầy bụi.”
Người thường hỏi: “Vì sao ông là Phật?”
Đức Phật nhẹ nhõm: “Ta cũng là người. Chỉ có tấm lòng của ta khác với ngươi. Ta phát tâm cho tất cả chúng sinh, nên cuộc sống của ta tự tại”.
Người phàm gãi đầu gãi tai:
“Vậy ngươi là người nào? Vì sao lại sinh ra ở phàm trần?”
Phật đáp:
“Con là con của ta, chỉ vì ham chơi, tinh nghịch, ngu dốt, mê muội nên bị đọa vào cõi phàm trần”.
Nghe tới đây, người phàm ko khỏi xót xa
“Có tình yêu trong toàn cầu phàm trần này ko? Vì sao tôi chỉ cảm thấy đau?”
Đức Phật chậm rãi giảng giải: “Dạ! Vì sợ con khổ đau nên Ta đem lòng thương yêu tất cả chúng sinh.
Chẳng qua là chúng sinh lấy nó làm của riêng, nhưng một lúc đã có tình thì ko chịu buông bỏ, nghĩ tới sự thực, nên khổ đau.”
Người phàm ngẫm nghĩ một lát rồi nói tiếp: “Chúng ta còn có thể về nhà sao? Ngươi đã tha thứ cho chúng ta rồi phải ko?”
Đức Phật đáp: “Ta ko ngăn được bước sa ngã của con, Ta đã từng đau lòng, từng giờ, từng khắc, từng ngày dang tay chờ chúng sinh quay đầu lại.
Chỉ có điều, bạn mang quá nhiều thứ trên lưng. Tôi chỉ có thể nghe thấy hơi thở nặng nề của bạn, nhưng ko phải tiếng kêu đớn đau của bạn. Trên thực tiễn, tôi thực sự muốn đưa họ về nhà.”
Người phàm vừa nghe lời này, liền dùng ánh mắt đợi mong nói: “Vậy ta phải làm sao trở về bên người?”
Đức Phật mỉm cười: “Lúc các con giáng trần, Ta đã gieo vào lòng mỗi người một hạt giống bồ đề, chỉ cần các con chăm sóc cho nó lớn lên, đợi cành lá xum xuê, đơm hoa kết trái, các con sẽ thấy một trục đường rợp bóng cây đưa bạn về nhà.”
Nhưng phàm nhân ko khỏi đau lòng: “Ta sao nhìn ko thấy?”
Đức Phật nhẹ nhõm nói: “Thật ra con cũng đi trên trục đường đó, nhưng con cứ đi mãi, đi mãi, con cứ ngắm cảnh bên đường, hái hoa bắt bướm, nên con đã đi trái lại dự kiến lúc đầu của con rồi. bị lạc đường!”
Người phàm vội vã hỏi: “Vậy ta phải làm sao hiện thời? Ta muốn về nhà!”
Đức Phật đáp: “Hãy ngừng lại một tẹo, suy nghĩ cho rõ ràng, có lúc lùi lại là tiến”.
Lần này, phàm nhân ko khỏi thắc mắc: “Vì sao ta ko thấy bóng vía của ngươi?”
Giọng Đức Phật như lúc gần lúc xa, đáp: “Hãy bỏ gánh nặng trên lưng, ngửng đầu nhìn trời, ta với ta tưởng như xa, nhưng hóa ra lại gần. …”
2. Sống tốt, đừng quan tâm người khác nghĩ gì về mình
Người nào sinh ra cũng phải chịu trách nhiệm về cuộc đời của chính mình. Nếu bạn chỉ sống cuộc sống của mình để làm ưng ý người khác, bạn sẽ ko bao giờ tìm thấy chính mình. Được trao cho cuộc đời này, hãy nỗ lực sống sao cho ko lãng phí thời kì, sống nhưng gạt bỏ những phiền nhiễu của toàn cầu bên ngoài.
Suy cho cùng, tất cả những khổ đau trong cuộc sống ở chốn phàm trần này đều do chúng ta mang trên lưng quá nhiều thứ, ôm trong lòng quá nhiều thèm muốn nhưng toàn mộng tưởng, khổ đau, tham lam, ích kỷ, đố kỵ. …Vậy nên đừng quá cứng nhắc và quan tâm nhiều tới suy nghĩ, nhận định của người khác dành cho mình, thay vào đó hãy cứ sống tốt, sống có ích, kiên cố trái ngọt sau này sẽ tới với bạn.
Lục Tổ Huệ Năng từng nói: “Mọi phước lành ko thể tách rời chữ Tâm”. Vì lương thiện nên biết đủ, vì lương thiện nên biết hiểu. Vì chúng ta hiểu nên chúng ta từ bi, ko so sánh, ko tị đua, ko tị đua, ko oán hờn. vẽ tranh. Lòng nhân ái là phẩm chất cao quý của con người, là kim chỉ nam cho mỗi chúng ta và cũng là nguồn tài sản vô giá của mỗi người. Người thông minh chưa chắc đã thành thật, nhưng người thành thật nhất mực là người thông minh nhất. Vì vậy, lương thiện kiên cố là một loại trí tuệ, một loại phước lành.
Đời người như một giấc mộng, cùng lắm chỉ trăm năm. Bạn có 20 năm để sống vô tư và trưởng thành, 20 năm nữa để trải nghiệm cuộc sống và sống theo cách của riêng bạn. Và có thêm 30-40 năm nữa để chấp nhận những gì tôi làm, tôi sống, cách tôi đã gieo, đã hành xử. Đó là luật nhân quả. Có những nhân quả sẽ theo ta tới kiếp sau. Nhưng có những “quả báo” sẽ tới với chúng ta ngay trong đời này, rất nhanh chóng. Lúc bạn cho đi lòng tốt, bạn có thể ko nhận lại ngay tức tốc, nhưng tới một lúc nào đó lúc gặp nhân duyên, trời xanh đã an bài…
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Hãy sống tốt, đừng quan tâm người khác nghĩ gì về bạn” state=”close”]
Hãy sống tốt, đừng quan tâm người khác nghĩ gì về bạn
Hình Ảnh về: Hãy sống tốt, đừng quan tâm người khác nghĩ gì về bạn
Video về: Hãy sống tốt, đừng quan tâm người khác nghĩ gì về bạn
Wiki về Hãy sống tốt, đừng quan tâm người khác nghĩ gì về bạn
Hãy sống tốt, đừng quan tâm người khác nghĩ gì về bạn -
Cuộc sống giống như một tách trà, vì sao phải tranh đấu? Nó có thể mạnh mẽ hay nhạt nhẽo, nó vẫn có hương vị riêng của nó. Sống vội cũng tốt nhưng sống chậm cũng tốt, vì tâm khổ lắm; Vì nghi ngờ nên đau lòng.
Cuộc sống giống như một tách trà, vì sao phải đánh nhau? Nó có thể mạnh mẽ hay nhạt nhẽo, nó vẫn có hương vị riêng của nó. Sống vội cũng tốt nhưng sống chậm cũng tốt, vì tâm khổ lắm; Vì nghi ngờ nên đau lòng.
Vì sao con người sinh ra trong cõi phàm trần? Vì sao có quá nhiều khổ đau trên toàn cầu? Đây là câu chuyện giữa người đàn ông và Đức Phật. Sau cuộc trò chuyện và vấn đáp với Đức Phật, người đàn ông đã trông thấy xuất xứ của mọi khổ đau trên đời.
1. Hội thoại giữa người phàm và Đức Phật
Một hôm, có một người ở nhân gian ngửng đầu lên trời hỏi Đức Phật: “Vì sao Ngài ko ban cho chúng con một trái tim thanh tịnh, để toàn cầu vật chất được bình yên?”
Nghe câu hỏi đó, Đức Phật trả lời: "Ta đã cho rồi. Mỗi người lúc sinh ra đều có tâm như nhau, trong sáng, cao đẹp, sống động, thiện lương. Chỉ lúc mở mắt ra, họ đã bị mê hoặc". bởi những phù phiếm của toàn cầu, và trái tim của họ bị phủ đầy bụi."
Người thường hỏi: “Vì sao ông là Phật?”
Đức Phật nhẹ nhõm: "Ta cũng là người. Chỉ có tấm lòng của ta khác với ngươi. Ta phát tâm cho tất cả chúng sinh, nên cuộc sống của ta tự tại".
Người phàm gãi đầu gãi tai:
"Vậy ngươi là người nào? Vì sao lại sinh ra ở phàm trần?"
Phật đáp:
“Con là con của ta, chỉ vì ham chơi, tinh nghịch, ngu dốt, mê muội nên bị đọa vào cõi phàm trần”.
Nghe tới đây, người phàm ko khỏi xót xa
"Có tình yêu trong toàn cầu phàm trần này ko? Vì sao tôi chỉ cảm thấy đau?"
Đức Phật chậm rãi giảng giải: "Dạ! Vì sợ con khổ đau nên Ta đem lòng thương yêu tất cả chúng sinh.
Chẳng qua là chúng sinh lấy nó làm của riêng, nhưng một lúc đã có tình thì ko chịu buông bỏ, nghĩ tới sự thực, nên khổ đau.”
Người phàm ngẫm nghĩ một lát rồi nói tiếp: "Chúng ta còn có thể về nhà sao? Ngươi đã tha thứ cho chúng ta rồi phải ko?"
Đức Phật đáp: “Ta ko ngăn được bước sa ngã của con, Ta đã từng đau lòng, từng giờ, từng khắc, từng ngày dang tay chờ chúng sinh quay đầu lại.
Chỉ có điều, bạn mang quá nhiều thứ trên lưng. Tôi chỉ có thể nghe thấy hơi thở nặng nề của bạn, nhưng ko phải tiếng kêu đớn đau của bạn. Trên thực tiễn, tôi thực sự muốn đưa họ về nhà."
Người phàm vừa nghe lời này, liền dùng ánh mắt đợi mong nói: "Vậy ta phải làm sao trở về bên người?"
Đức Phật mỉm cười: “Lúc các con giáng trần, Ta đã gieo vào lòng mỗi người một hạt giống bồ đề, chỉ cần các con chăm sóc cho nó lớn lên, đợi cành lá xum xuê, đơm hoa kết trái, các con sẽ thấy một trục đường rợp bóng cây đưa bạn về nhà."
Nhưng phàm nhân ko khỏi đau lòng: "Ta sao nhìn ko thấy?"
Đức Phật nhẹ nhõm nói: “Thật ra con cũng đi trên trục đường đó, nhưng con cứ đi mãi, đi mãi, con cứ ngắm cảnh bên đường, hái hoa bắt bướm, nên con đã đi trái lại dự kiến lúc đầu của con rồi. bị lạc đường!"
Người phàm vội vã hỏi: "Vậy ta phải làm sao hiện thời? Ta muốn về nhà!"
Đức Phật đáp: “Hãy ngừng lại một tẹo, suy nghĩ cho rõ ràng, có lúc lùi lại là tiến”.
Lần này, phàm nhân ko khỏi thắc mắc: "Vì sao ta ko thấy bóng vía của ngươi?"
Giọng Đức Phật như lúc gần lúc xa, đáp: “Hãy bỏ gánh nặng trên lưng, ngửng đầu nhìn trời, ta với ta tưởng như xa, nhưng hóa ra lại gần. …"
2. Sống tốt, đừng quan tâm người khác nghĩ gì về mình
Người nào sinh ra cũng phải chịu trách nhiệm về cuộc đời của chính mình. Nếu bạn chỉ sống cuộc sống của mình để làm ưng ý người khác, bạn sẽ ko bao giờ tìm thấy chính mình. Được trao cho cuộc đời này, hãy nỗ lực sống sao cho ko lãng phí thời kì, sống nhưng gạt bỏ những phiền nhiễu của toàn cầu bên ngoài.
Suy cho cùng, tất cả những khổ đau trong cuộc sống ở chốn phàm trần này đều do chúng ta mang trên lưng quá nhiều thứ, ôm trong lòng quá nhiều thèm muốn nhưng toàn mộng tưởng, khổ đau, tham lam, ích kỷ, đố kỵ. …Vậy nên đừng quá cứng nhắc và quan tâm nhiều tới suy nghĩ, nhận định của người khác dành cho mình, thay vào đó hãy cứ sống tốt, sống có ích, kiên cố trái ngọt sau này sẽ tới với bạn.
Lục Tổ Huệ Năng từng nói: “Mọi phước lành ko thể tách rời chữ Tâm”. Vì lương thiện nên biết đủ, vì lương thiện nên biết hiểu. Vì chúng ta hiểu nên chúng ta từ bi, ko so sánh, ko tị đua, ko tị đua, ko oán hờn. vẽ tranh. Lòng nhân ái là phẩm chất cao quý của con người, là kim chỉ nam cho mỗi chúng ta và cũng là nguồn tài sản vô giá của mỗi người. Người thông minh chưa chắc đã thành thật, nhưng người thành thật nhất mực là người thông minh nhất. Vì vậy, lương thiện kiên cố là một loại trí tuệ, một loại phước lành.
Đời người như một giấc mộng, cùng lắm chỉ trăm năm. Bạn có 20 năm để sống vô tư và trưởng thành, 20 năm nữa để trải nghiệm cuộc sống và sống theo cách của riêng bạn. Và có thêm 30-40 năm nữa để chấp nhận những gì tôi làm, tôi sống, cách tôi đã gieo, đã hành xử. Đó là luật nhân quả. Có những nhân quả sẽ theo ta tới kiếp sau. Nhưng có những “quả báo” sẽ tới với chúng ta ngay trong đời này, rất nhanh chóng. Lúc bạn cho đi lòng tốt, bạn có thể ko nhận lại ngay tức tốc, nhưng tới một lúc nào đó lúc gặp nhân duyên, trời xanh đã an bài...
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” text-align:center”>
Tại sao con người sinh ra trong cõi phàm trần? Tại sao có quá nhiều đau khổ trên thế giới? Đây là câu chuyện giữa người đàn ông và Đức Phật. Sau cuộc trò chuyện và vấn đáp với Đức Phật, người đàn ông đã nhận ra nguồn gốc của mọi đau khổ trên đời.
1. Đối thoại giữa người phàm và Đức Phật
Một hôm, có một người ở nhân gian ngẩng đầu lên trời hỏi Đức Phật: “Tại sao Ngài không ban cho chúng con một trái tim thanh tịnh, để thế giới vật chất được bình yên?”
Nghe câu hỏi đó, Đức Phật trả lời: “Ta đã cho rồi. Mỗi người khi sinh ra đều có tâm như nhau, trong sáng, cao đẹp, chân thật, thiện lương. Chỉ khi mở mắt ra, họ đã bị mê hoặc”. bởi những phù phiếm của thế giới, và trái tim của họ bị phủ đầy bụi.”
Người thường hỏi: “Tại sao ông là Phật?”
Đức Phật nhẹ nhàng: “Ta cũng là người. Chỉ có tấm lòng của ta khác với ngươi. Ta phát tâm cho tất cả chúng sinh, nên cuộc sống của ta tự tại”.
Người phàm gãi đầu gãi tai:
“Vậy ngươi là ai? Tại sao lại sinh ra ở phàm trần?”
Phật đáp:
“Con là con của ta, chỉ vì ham chơi, nghịch ngợm, ngu dốt, mê muội nên bị đọa vào cõi phàm trần”.
Nghe đến đây, người phàm không khỏi xót xa
“Có tình yêu trong thế giới phàm trần này không? Tại sao tôi chỉ cảm thấy đau?”
Đức Phật chậm rãi giải thích: “Dạ! Vì sợ con đau khổ nên Ta đem lòng thương yêu tất cả chúng sinh.
Chẳng qua là chúng sinh lấy nó làm của riêng, nhưng một khi đã có tình thì không chịu buông bỏ, nghĩ đến sự thật, nên đau khổ.”
Người phàm ngẫm nghĩ một lát rồi nói tiếp: “Chúng ta còn có thể về nhà sao? Ngươi đã tha thứ cho chúng ta rồi phải không?”
Đức Phật đáp: “Ta không ngăn được bước sa ngã của con, Ta đã từng đau lòng, từng giờ, từng khắc, từng ngày dang tay chờ chúng sinh quay đầu lại.
Chỉ có điều, bạn mang quá nhiều thứ trên lưng. Tôi chỉ có thể nghe thấy hơi thở nặng nề của bạn, nhưng không phải tiếng kêu đau đớn của bạn. Trên thực tế, tôi thực sự muốn đưa họ về nhà.”
Người phàm vừa nghe lời này, liền dùng ánh mắt chờ mong nói: “Vậy ta phải làm sao trở về bên người?”
Đức Phật mỉm cười: “Khi các con giáng trần, Ta đã gieo vào lòng mỗi người một hạt giống bồ đề, chỉ cần các con chăm sóc cho nó lớn lên, đợi cành lá xum xuê, đơm hoa kết trái, các con sẽ thấy một con đường rợp bóng cây đưa bạn về nhà.”
Nhưng phàm nhân không khỏi đau lòng: “Ta sao nhìn không thấy?”
Đức Phật nhẹ nhàng nói: “Thật ra con cũng đi trên con đường đó, nhưng con cứ đi mãi, đi mãi, con cứ ngắm cảnh bên đường, hái hoa bắt bướm, nên con đã đi ngược lại dự định ban đầu của con rồi. bị lạc đường!”
Người phàm vội vàng hỏi: “Vậy ta phải làm sao bây giờ? Ta muốn về nhà!”
Đức Phật đáp: “Hãy dừng lại một chút, suy nghĩ cho rõ ràng, có khi lùi lại là tiến”.
Lần này, phàm nhân không khỏi thắc mắc: “Tại sao ta không thấy bóng dáng của ngươi?”
Giọng Đức Phật như lúc gần lúc xa, đáp: “Hãy bỏ gánh nặng trên lưng, ngẩng đầu nhìn trời, ta với ta tưởng như xa, mà hóa ra lại gần. …”
2. Sống tốt, đừng quan tâm người khác nghĩ gì về mình
Ai sinh ra cũng phải chịu trách nhiệm về cuộc đời của chính mình. Nếu bạn chỉ sống cuộc sống của mình để làm hài lòng người khác, bạn sẽ không bao giờ tìm thấy chính mình. Được trao cho cuộc đời này, hãy cố gắng sống sao cho không lãng phí thời gian, sống mà gạt bỏ những phiền nhiễu của thế giới bên ngoài.
Suy cho cùng, tất cả những đau khổ trong cuộc sống ở chốn phàm trần này đều do chúng ta mang trên lưng quá nhiều thứ, ôm trong lòng quá nhiều ham muốn mà toàn ảo tưởng, đau khổ, tham lam, ích kỷ, đố kỵ. …Vậy nên đừng quá cứng nhắc và quan tâm nhiều đến suy nghĩ, đánh giá của người khác dành cho mình, thay vào đó hãy cứ sống tốt, sống có ích, chắc chắn trái ngọt sau này sẽ đến với bạn.
Lục Tổ Huệ Năng từng nói: “Mọi phước lành không thể tách rời chữ Tâm”. Vì lương thiện nên biết đủ, vì lương thiện nên biết hiểu. Vì chúng ta hiểu nên chúng ta từ bi, không so sánh, không ganh đua, không ganh đua, không oán hận. vẽ tranh. Lòng nhân ái là phẩm chất cao quý của con người, là kim chỉ nam cho mỗi chúng ta và cũng là nguồn tài sản vô giá của mỗi người. Người thông minh chưa chắc đã thành thật, nhưng người thành thật nhất định là người thông minh nhất. Vì vậy, lương thiện chắc chắn là một loại trí tuệ, một loại phước lành.
Đời người như một giấc mộng, cùng lắm chỉ trăm năm. Bạn có 20 năm để sống vô tư và trưởng thành, 20 năm nữa để trải nghiệm cuộc sống và sống theo cách của riêng bạn. Và có thêm 30-40 năm nữa để chấp nhận những gì tôi làm, tôi sống, cách tôi đã gieo, đã hành xử. Đó là luật nhân quả. Có những nhân quả sẽ theo ta đến kiếp sau. Nhưng có những “quả báo” sẽ đến với chúng ta ngay trong đời này, rất nhanh chóng. Khi bạn cho đi lòng tốt, bạn có thể không nhận lại ngay lập tức, nhưng đến một lúc nào đó khi gặp nhân duyên, trời xanh đã an bài…
[/box]
#Hãy #sống #tốt #đừng #quan #tâm #người #khác #nghĩ #gì #về #bạn
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Hãy sống tốt, đừng quan tâm người khác nghĩ gì về bạn có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Hãy sống tốt, đừng quan tâm người khác nghĩ gì về bạn bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Kiến thức chung
#Hãy #sống #tốt #đừng #quan #tâm #người #khác #nghĩ #gì #về #bạn
Trả lời