Công việc cần cẩu cũ Câu chuyện về số phận ngang trái của người nông dân Việt Nam trước nạn đói, nghèo bị dọa nạt đã để lại trong lòng người đọc những xúc cảm thâm thúy. Đặc trưng tác giả đã hướng tâm trạng của nhân vật chính Lão Hạc xung quanh việc bán chó đã giúp ta hiểu thêm về tấm lòng của người cha nghèo, một con người có tư cách đáng quý và chân thực. sự kinh tởm lấn lướt cuộc sống của những người lương thiện.
Chú chó Golden như cách anh gọi nó là hình ảnh kỉ niệm duy nhất của đứa trẻ. Ko những thế, chú Vàng còn là nguồn xoa dịu của một ông già neo đơn. Anh đút cho anh trong bát, san sớt thức ăn, quan tâm anh, nói chuyện với anh như một con người. Vì vậy, ý tưởng “có nhẽ tôi bán con chó đó” trong nhiều lần đắn đo của anh đã ko thể thực hiện được. Nhưng rồi cuối cùng ông Vàng bị bán với giá năm đồng tiền.
Cậu Nhỏ Vàng đã bị bán; Đó có nhẽ là quyết định khó khăn nhất trong đời anh. Năm đồng tiền Đông Dương nói trên là một số tiền lớn, nhất là giữa ngày đói khổ. Nhưng ông già bán anh ko phải vì tiền, bởi “lúa cứ ngày càng vơi” nhưng lo tới “ba hào gạo” một ngày thì ông ko đủ sức. Chú Vàng trở thành gánh nặng, nhưng bán chú rồi chú lại khổ cực, dằn vặt trong tâm trạng trĩu nặng.
Khoảnh khắc “chàng cố vui” ko giấu được gương mặt “cười như mếu và mắt rưng rưng”. Nỗi đau lão Hạc cố kìm nén như lời giảng giải cho hành động cực chẳng đã đấy, khiến ông giáo được tin cũng ko tránh khỏi động lòng thương. Ông giáo hiểu tâm trạng của một người đàn ông phải bán con vật bầu bạn trung thành của mình. Nỗi hối lỗi theo đuổi dày vò ông khiến nét mặt ông đột ngột thay đổi: “Mặt ông bỗng co rúm lại. Những nếp nhăn chụm vào nhau, ép nước mắt tuôn rơi. Đầu anh ta nghiêng sang một bên và mồm anh ta nhỏ như mồm của một đứa trẻ. Ông già khóc…”. Những suy nghĩ của một ông lão cả đời sống lương thiện có thể khiến người đọc bật khóc: “Hóa ra già như tuổi đầu nhưng còn lừa được một con chó”. .Thực chất của một người lương thiện, tính cách của một người nông dân nghèo nhân hậu, nhân hậu, thiệt thà và vị tha được bộc lộ trọn vẹn trong đoạn văn đầy nước mắt này.Nhưng ko chỉ vậy, lão Hạc còn trải qua những nỗi niềm đắng cay của một kiếp người, sự ý thức về thân phận của một ông già nghèo độc thân cũng từ sự liên tưởng giữa kiếp người và kiếp chó: “Đời chó nếu là kiếp khổ, ta hóa kiếp làm người, biết đâu nó sướng hơn một tí… a mạng người như tôi chẳng hạn”. Suy cho cùng, việc bán chó cũng xuất phát từ tấm lòng của một người cha yêu con, luôn lo lắng cho hạnh phúc và tương lai của con mình. Tấm lòng đấy đáng được trân trọng! Thực tiễn phũ phàng đã cướp đi đứa con ko còn vòng tay của mình, cái đói và cái nghèo tiếp tục cướp đi người bạn Golden của anh. Bản thân anh như bị tước đi từng mảnh đời sau những biến cố, dù quyết tâm “mỉm cười” một cách khó khăn nhưng dường như anh đã đoán trước được cái chết của chính mình. Lời nói và số tiền thầy giữ lại sau lúc bán chó xin nói lời sau cuối. Kết thúc số phận của lão Hạc là cái chết được báo trước nhưng vẫn khiến mọi người phải bất thần và thương cảm. Quyết định liều lĩnh tìm tới cái chết bằng miếng mồi chó là giải pháp duy nhất cho lão Hạc, khiến lão đứng trên bờ lương thiện trước vực thẳm của sự tha hóa. Kết thúc thảm kịch cũng là kết thúc những dằn vặt tư nhân của lão Hạc nhưng để lại nhiều suy ngẫm về số phận của những con người lương thiện nghèo khổ trong xã hội cũ.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Thuyết minh truyện ngắn “Lão Hạc” (1) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Thuyết minh truyện ngắn “Lão Hạc” (1) bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời