Bố cục: 3 phần
– Phần 1 (bốn câu đầu): những day dứt day dứt trong tâm trạng thi sĩ.
– Phần 2 (hai câu tiếp): nỗi cực khổ, vô vọng của nhân vật trữ tình.
– Phần 3 (còn lại): sự cao thượng tâm thành của nhân vật trữ tình.
Câu hỏi 1: Điệp khúc “em yêu anh” làm nổi trội xúc cảm chủ đạo của bài thơ. Tám dòng thơ với ba lần điệp khúc anh yêu em được lặp lại ở các dòng 1, 5, 7 và mỗi dòng nhằm nhấn mạnh một luận điểm. Điệp khúc anh yêu em là giọng điệu chủ đạo của bài thơ, nó vang lên như tình yêu nồng nàn, mãnh liệt, vững vàng của thi sĩ dành cho người mình yêu.
Bài thơ như một lời chia tay cho một tình yêu ko thành. Quả thực, Pushkin đem lòng yêu một thiếu nữ xinh đẹp tên là A. A. Olenia và mùa hè năm 1828, thi sĩ ngỏ lời cầu hôn nhưng ko được chấp nhận. Và bài thơ Anh yêu em ra đời năm 1829 là lời giả tạo cho mối tình vô vọng đó. Đây là cuộc chia tay của cả lý trí và tình cảm của thi sĩ.
Nếu như ở bốn câu đầu, xúc cảm bị lí trí kìm hãm thì ở bốn câu tiếp theo, mạch xúc cảm lại tuôn trào, ko tuân theo mệnh lệnh của lí trí để khẳng định một tình yêu mãnh liệt, ko giấu giếm. của thi sĩ. Cuộc chia tay chứa đầy nỗi buồn của một tình yêu vô vọng nhưng vẫn tràn đầy một tình yêu nồng nàn, say đắm vang lên trong điệp khúc Anh yêu em tha thiết, da diết. Vậy nên chia tay nhưng mà vẫn yêu, yêu mãnh liệt hơn nhưng phải nói chia tay để ko làm phiền người mình yêu, và nhất là để cầu mong cho người yêu được hạnh phúc trong tình yêu. Vì vậy, tuy buồn nhưng đây là nỗi buồn trong sáng của một tâm hồn mến thương tâm thành, mãnh liệt, nhân hậu và vị tha. Trong cuộc chia tay này có sự tĩnh tâm, đúng mực của lý trí và cũng có sự cao quý, xinh tươi của tình cảm. Cuộc chia tay như thế ko chỉ đẹp đối với riêng thi sĩ nhưng mà nó còn vươn tới những trị giá ý thức cao cả của nhân loại.
Câu 2: Diễn biến tâm trạng của nhân vật trữ tình được trình bày một cách tinh tế qua sự thay đổi giọng điệu trữ tình trong đoạn thơ:
– Từ hai câu 1-2 tới hai câu 3-4:
Tôi yêu bạn: càng xa càng tốt
Ngọn lửa tình chưa tắt;
Nhưng, đừng để tôi làm phiền bạn nữa,
Hay hồn em mãi u u gợn bóng.
Xem xét ở đây có hai cặp thơ trình bày tâm trạng của nhân vật trữ tình, có sự “giằng co” giữa tình cảm và lí trí. Hai dòng 1-2, giọng thi sĩ có chút cân nhắc, dè dặt (càng nhiều càng tốt, ko hẳn) nhưng vẫn là sự khẳng định tình cảm của thi sĩ. Mạch thơ thay đổi đột ngột:
Nhưng đừng để tôi làm phiền bạn nữa,
Hay hồn em mãi u u gợn bóng.
Rõ ràng ở đây đã có sự can thiệp của lý trí khiến tình cảm bị đè nén. Nguyên văn ghi rõ: “Nhưng em mong nó đừng làm phiền em nữa, em ko muốn làm em buồn vì bất kỳ lý do gì” đã nói lên một điều dứt khoát trong tâm trí nhân vật trữ tình: sự cần thiết phải dập tắt ngọn lửa. ngọn lửa mến thương (dù chỉ lặng lẽ, dằng dai) để em khỏi lo lắng, ko muốn làm em buồn. Điều quan trọng ko phải là tình yêu của thi sĩ, nhưng mà là sự yên ắng và thanh thản của “tâm hồn” người đang yêu: đó mới là điều cao cả trong tình yêu của tác giả.
– Từ hai câu 5-6 tới hai câu 7-8:
Tôi yêu em lặng lẽ, ko kỳ vọng,
Lúc rụt rè, lúc đầy ghen tuông tị,
Anh yêu em, yêu tâm thành, dịu dàng,
Tôi nguyện cầu bạn có một người yêu như tôi đã yêu bạn.
Ở khổ thơ này, mạch xúc cảm lại tuôn trào chứ ko bị dồn nén như khổ thơ đầu. Điệp khúc anh yêu em được lặp lại ba lượt, khổ thơ này chiếm hai lượt, chính vì thế! Câu 5-6 bộc lộ rõ tình yêu đơn phương của thi sĩ: một tình yêu thầm lặng, vô vọng. Đó là một tình yêu “rất người” với đủ các sắc thái muôn thuở của nó: có cực khổ thầm lặng, có vô vọng đắng cay và hơn hết là rụt rè ghen tuông tuông như bao người đàn ông khác. Nhân vật trữ tình ko ngần ngại bộc bạch tâm thành và thổ lộ những “đời thường” trong tình yêu nhưng mà người nào cũng có, cũng có những day dứt. Câu thơ dịch khá hay “lúc ghen tuông”, nhưng ý thơ trong nguyên tác còn rõ hơn.
– Dù chỉ là tình yêu đơn phương của thi sĩ – bằng hai từ: tâm thành, đượm đà. Đó là một vẻ đẹp đáng chú ý. Nhưng đẹp hơn cả là lời nguyện cầu thiết tha, vị tha của thi sĩ dành cho người mình yêu nhưng mà ko được đáp lại:
Anh yêu em, tâm thành, thâm thúy.
Chúc em có người yêu như anh đã yêu em
Cái đẹp nằm ở mối quan hệ của hai câu thơ: chính vì anh yêu em tâm thành, tha thiết nên mới mong em có được một người yêu tâm thành và đượm đà như em. Mọi tâm tư của thi sĩ đều hướng về người yêu, mong người yêu được hạnh phúc. Điều này ko phải người nào cũng dễ dàng có được như Pu-skin trong tình yêu vô vọng đó.
Câu 3:
Hai cái kết bất thần chứa đựng nhiều ý nghĩa:
Vì thường lúc yêu con người ta ích kỷ. Càng yêu nhau say đắm thì lúc chia tay càng đắng cay, nhỏ nhen… Hận thù: Pu-skin đã vượt qua sự ích kỷ tầm thường trong tình yêu bằng một cách xử sự rất đẹp: yêu là trân trọng người mình yêu. người yêu được hạnh phúc.
Câu 4: Tâm hồn Pushkin qua thơ ca.
Bài thơ thấm đượm nỗi buồn của một tình yêu vô vọng nhưng là nỗi buồn trong sáng của một tâm hồn yêu tâm thành, mãnh liệt, nhân hậu và vị tha.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Soạn bài: Tôi yêu em có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Soạn bài: Tôi yêu em bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn