Nguyễn Bính là một thi sĩ mới luôn tâm huyết với những trị giá cổ xưa, hướng về cội nguồn dân tộc để thổi vào xúc cảm của mình một hồn quê chất phác, phong phú. Nếu ở Huy Cận, ta thấy tác động của thơ lục bát cổ điển thì Nguyễn Bính tiêu biểu cho thể thơ lục bát dân gian nhưng mà bài thơ Giống nhau là một ví dụ tiêu biểu. Với ngôn từ giản dị và hình ảnh mộc mạc, bài thơ Tương tư diễn tả tâm trạng của một chàng trai quê với nhiều cung bậc xúc cảm và diễn biến tâm lý không giống nhau nhưng cũng vô cùng chất phác, bình dị.
Giống nhau là xúc cảm, là căn bệnh khó tránh khỏi của những người nào đang yêu, nhất là những ngày đầu chưa dám bộc bạch. Giống nhau Thường được hiểu là tâm trạng nhớ nhung, khát khao của lứa đôi lúc yêu, nhưng thực tiễn diễn biến tâm trạng này chỉ diễn ra ở một phía, cụ thể ở bài thơ này là tâm trạng khát khao của người đàn ông. quê hương giản dị:
Thôn Đoài nhớ thôn Đông
Một người chín nhớ mười mong một người.
Cũng như bao tâm hồn đã từng yêu khác, tình yêu của chàng trai cũng từ khi những khát khao. Nhưng vì sao ở đây lại là “thôn Đoài nhớ thôn Đông” nhưng mà ko phải là người nhớ người? Đơn giản vì cái tương tư đấy đã tràn trề khắp cảnh vật và lan tỏa khắp ko gian, cũng như đại thi hào Nguyễn Du đã nhận xét: “Người buồn có bao giờ vui đâu”. Việc Nguyễn Bính sử dụng hình ảnh hai làng để đại diện cho hai cá thể đang yêu quả thực rất tinh tế, nó có thể diễn tả một điều gì đó phong phú, thiết tha qua từ “nhớ” nhưng cũng có gì đó khó nắm bắt. ngại ngùng, ko dám nói ra. Không những thế, dòng tin nhắn “người một nhà” xa cách “chín nhớ mười mong” vừa là cầu nối nhưng cũng vừa là rào cản cách trở tình yêu chớm nở này. Từ đó, Nguyễn Bính đi tới một kết luận, một kết luận thâm thúy:
Mưa gió là bệnh của thần linh,
Tình yêu là bệnh của tôi, tôi yêu cô đấy.
Với những người nào đã, đang và muốn đắm chìm trong biển tình ngọt ngào xen lẫn thống khổ thì thất tình là một căn bệnh khó tránh khỏi. Nó khiến những tâm hồn mến thương mỏi mệt, dằn vặt nhưng cũng chính vì vậy nhưng mà tình yêu trở thành muôn màu hơn.
Tâm trạng của chàng trai quê ko chỉ ngừng lại ở nỗi nhớ nhưng mà từ nỗi nhớ đấy, xúc cảm và diễn biến tâm lí của chàng trai được nâng lên một tầm cao khác đó là sự mong đợi, kì vọng, muốn gặp lại sức mình yêu. . Tâm trạng đó được trình bày rất rõ qua bốn câu thơ tiếp theo:
Hai làng chung một làng,
Vì sao bên đó ko sang bên này?
Ngày qua ngày, ngày này qua ngày khác,
Những chiếc lá xanh đã nhuộm đã trở thành những chiếc lá vàng
Hai câu đầu vừa gợi cảm giác hụt hẫng nhưng cũng vừa là lời quở trách nhẹ nhõm. Gần rồi nhưng mà sao “bên đấy” ko qua chơi “bên này”, để bên này phải đợi mòn mỏi, phải “đi chơi điếng người”, phải khổ sở thế này, “Bên đó “đã biết cho” bên này “? Vì sao bạn vẫn còn do dự? “Ngày này qua ngày khác”, thời kì cứ trôi đi kéo theo nỗi nhớ dằng dai trong tâm hồn người “bên này”. Đã lâu lắm rồi, đợi bao ngày, “chiếc lá xanh” đấy cũng đã “nhuộm” vàng rồi “đằng kia”! Đối với những tâm hồn đang yêu, một ngày thậm chí một giờ ko gặp người mình yêu cũng dài như nhiều năm. Sự vận động của thời kì được tác giả mô tả bằng văn pháp ngụ ngôn “ngày qua ngày lại” ở đây đã cụ thể hóa thời kì, mô tả bước đi chậm trễ, nặng nề của thời kì dưới con mắt của một con người. đang bồn chồn kì vọng. Không những thế, bằng cách sử dụng hai gam màu chủ đạo “xanh” và “vàng” và động từ “nhuộm” ở đây ko những trình bày được sự vận động trong thời kì dài nhưng mà còn trình bày tâm trạng héo mòn, héo mòn trước sự kì vọng của nhân vật trữ tình. .
Tâm trạng phấp phỏng như ngồi trên đống lửa lúc một ngày ko có anh, một ngày ko gặp anh dù chỉ một tích tắc.
Đảm bảo rằng tuyến đường trở lại thuyền sông
Nếu bạn ko đi, ko có cách nào để đi
Chỉ có “một đầu một họ”, “yêu xa sao nhưng mà yêu xa”? Lúc đó, ta cảm thu được sự bi đát nhẹ nhõm, cách trách móc mát lành của một tâm hồn khát khao cháy bỏng. Vì đường xa khó đi nên tôi ko đi hoặc ko muốn đi. Đời nào ở làng Đông đấy, tôi đã tìm được thú vui lớn hơn, tìm được thú vui lớn hơn, tìm được hạnh phúc trạch áp hơn nên đã quên mất một cây sung? , cây đậu tương đợi em ở thôn Đoài.
Bạn đã thức bao nhiêu đêm rồi
Biết cho người nào, hỏi người nào, người nào biết
Tâm trạng của chàng trẻ trai lúc đó dường như có phần hoang mang và hụt hẫng. Ko gặp nhau một ngày thì nhớ nhung, hai ngày ko gặp thì bồn chồn và lo lắng, ba ngày ko gặp thì anh ơi ‘ Sẽ giận hờn trách móc, nhiều ngày nữa ko gặp, tình yêu giờ đã chuyển sang một cung bậc xúc cảm khác. xúc cảm cao hơn, phức tạp hơn: đó là nỗi buồn, ko ăn ko ngủ, bộc lộ của một tâm hồn bị nỗi nhớ dày vò. Biết lúc nào? Lúc “bến mới gặp đò” thì “hoa bướm gặp nhau”. Tới đây, hệ thống hình ảnh được Nguyễn Bính sử dụng ngày càng nhiều chủng loại, phong phú hơn cũng như tâm trạng của chàng trai ngày càng phức tạp, nhiều tầng. Xem lại tâm trạng đấy, ta có thể thấy rõ sự dâng trào xúc cảm của nhân vật trữ tình: từ khát khao kì vọng, khắc khoải tới nuối tiếc và tự vấn nâng lên một bậc từ đó. nhiều hơn trong xúc cảm. Cũng là mong muốn, nhưng ko còn chỉ là mong muốn được gặp nhau nhưng mà giờ đây, chàng trai muốn được kết giao, được giao hòa và được kết tóc se duyên với người “bên đấy” ở phương Đông. làng quê”.
Tôi có một giàn khoan giàu có ở nhà
Nhà tôi có một hàng cau giữa các phòng.
Cách xưng hô của anh chàng ở đây cũng đã thay đổi, ko còn là “thôn Đoài”, “thôn Đông” hay “bên đấy”, “bên này”, cũng ko còn là “bến” – “đò” hay “hoa” – “Con bướm” đã trở thành “bạn” và “bạn”. Điều đó trình bày khát vọng kết nối mãnh liệt, được sống trọn đời với người mình yêu để tạo nên một cái kết có hậu, đẹp tươi của một mối tình quê, giản dị nhưng mà đặm đà tình nghĩa.
Xuyên suốt bài thơ, chúng ta ko khó bắt gặp những hình ảnh dân dã, giản dị, mộc mạc nhưng có sức gợi tả và sức gợi nhiều. Những hình ảnh đấy luôn song hành với nhau: “thôn Đoài – thôn Đông”, “bến – đò”, “hoa – bướm”, “trầu cau”,… và ngày càng trình bày sự hài hòa, gắn kết với nhau thật thích hợp. để mô tả trạng thái xúc cảm phức tạp của cậu nhỏ. Cũng chính qua những hình ảnh đó, phong cách thơ Nguyễn Bính cũng được bộc lộ và làm sáng tỏ, một phong cách thơ đậm “hồn quê” và thiết tha với những trị giá truyền thống của dân tộc đang mai một dần. . Đọc Giống nhauTa như đang đọc một bài ca dao dài, cùng những hình ảnh dung dị, thân quen, lối viết mộc mạc giản dị, những câu ca dao cô đọng nhưng giàu sức gợi tả. Tất cả hòa quyện tạo nên một hồn thơ, một phong cách thơ rất Nguyễn Bính.
Giống nhau một bài thơ xuất sắc được nhân dân thích thú. Với một nét rất riêng và cũng là một nét rất chung của ngòi bút Nguyễn Bính, đoạn thơ đã trình bày một cách chân thực, giản dị diễn biến của một tâm trạng tương tư: khát khao, khắc khoải, hờn giận, trách móc. và mong muốn sự hòa hợp. Từ đó trở thành tinh hoa văn học dân gian, trình bày vẻ đẹp, sự đáng yêu của những mối tình thân thiết, bình dị.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Phân tích diễn biến tâm trạng của chàng trai trong bài thơ “Tương tư” có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Phân tích diễn biến tâm trạng của chàng trai trong bài thơ “Tương tư” bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời