Trong cuộc sống, người nào rồi cũng phải có những sai trái, thiếu sót. Tôi cũng vậy! Tôi đã phạm một sai trái nhưng tôi ko bao giờ quên, nó dường như đã in sâu vào sự ghi nhớ của tôi lúc tôi còn là học trò lớp 2 trường Phạm Hồng Thái.
Trước đây, tôi nhớ, tôi đã từng làm cô Ánh buồn vì làm hỏng một cây bút máy quý giá của cô đấy và đã cất giữ cẩn thận trong nhiều năm vì đó là kỷ vật của cô đấy và người mẹ đã khuất của cô đấy. Thời kì rất dài. Lúc đó, tôi có đánh rơi nhưng sợ cô đấy la hét và phát hiện. Cô đấy cho tôi mượn để đi thi “viết chữ đẹp”. Ngày thi và những ngày sau đó tới lúc cô đấy hỏi tôi: “Nan! Cây bút máy cô cho tôi mượn đâu? “Tôi sợ hãi và ngắc ngứ ko biết trả lời như thế nào và cuối cùng tôi đã thừa nhận sai trái. Tôi nói với cô đấy:” Tôi xin lỗi cô! Tôi đã đánh rơi nó vào ngày hôm trước và ko thể sử dụng nó nữa. Tôi xin lỗi và mong bạn tha thứ cho tôi. Vì sợ cô đấy la hét, buồn nên mấy ngày nay tôi ko dám nói với cô đấy. “Cô đấy nhìn tôi với ánh mắt mến thương và trìu mến, nhưng tôi biết trong mắt cô đấy có một tí gì đó buồn, một tí. Cô đấy nói, “Chà, ko sao đâu, con yêu. Dù sao thì, nó đã mất tích và tôi ko cố ý. Anh sẽ ko trách em đâu “. Nghe xong những lời cô đấy nói, tôi ko còn thấy sợ nữa nhưng thay vào đó tôi càng cảm thấy có lỗi và muốn làm điều gì đó để cô đấy vui. Ngày ngày tôi xin lỗi cô đấy, vẻ mặt thanh tao và vui vẻ của cô đấy. mất tích đi từng ngày nhưng tôi nhìn thấy trên đôi môi đỏ hồng ngày nào của cô đấy, tôi lại càng cảm thấy tội tình và hối lỗi vì những gì mình đã làm, ngày ngày ko thấy cô đấy cười, tôi nói với cô đấy: “Cô ơi, con làm hỏng cô rồi. cây bút máy hôm trước, tôi hứa sẽ quyết tâm tu sửa nó. Em ko muốn tự mình cướp đi nụ cười của anh! Kỳ thi “viết chữ đẹp” vừa qua, em đã rất quyết tâm. Tôi sẽ làm bạn ưng ý với giải thưởng cao nhất. Tôi xin lỗi. Chị đừng buồn nữa “. Sau đó, cô Ánh cười với tôi và tôi rất vui lúc thấy cô đấy cười. Cô đấy nói:” Thôi xong rồi con ạ, sẽ ko sao đâu. Tôi đi chơi với các bạn. Tôi sẽ kì vọng và tin tưởng vào kết quả thi viết của bạn ”. Tôi trả lời: “Dạ em chào anh”.
Vào ngày trường thông báo giải thưởng cuộc thi rèn chữ. Tôi rất lo lắng và mong xếp thứ hạng cao để cô đấy vui. Và thật bất thần, em đã đạt giải nhất cấp trường và sẽ tiếp tục tham gia kỳ thi cấp huyện tiếp theo. Tôi lên nhận giải và cô Như Anh – thầy cô giáo chủ nhiệm lớp tôi lên trao giải và tôi nói nhỏ với cô: “Cô ơi! Em đã sửa lại rồi cô ạ! “Cô đấy cười và nói:” Em rất vui vì em đã đạt giải cao nhất. Chúc em may mắn trong kỳ thi cấp huyện. ”
Sau đó, mọi thứ vẫn như tầm thường. Tôi cảm thấy thân thiện và yêu cô đấy nhiều hơn. Đây là sai trái nhưng tôi đã mắc phải và là bài học trước hết nhưng tôi phải rút kinh nghiệm. Nhưng hơn thế, nó còn là kỉ niệm giữa hai chúng tôi.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Kể về một lần em mắc thiếu sót khiến thầy, cô giáo buồn (9) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Kể về một lần em mắc thiếu sót khiến thầy, cô giáo buồn (9) bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời